Nhân vật chính trị không chỉ muốn có lợi ích trước mắt, mà càng quan tâm đến lợi ích lâu dài. Nhà họ Ngô cho mình là lớn nhất, đây là kết quả mà tất cả mọi người đều không muốn thấy, kể cả việc nhà họ Ngô sắp hợp tác với nhà họ Phó, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến Hạ Tưởng trước giờ không xem trọng nhà họ Ngô.
Hạ Tưởng cũng không phải cố ý chống đối với nhà họ Ngô mà là xem xét thời thế, lựa chọn lập trường để có thể cân bằng cục diện tốt nhất. Hắn đã nhận lời của Mai Thái Bình, buông điện thoại xuống, rồi lại gọi cho Khâu Tự Phong.
Khâu Tự Phong cũng không cảm thấy quá bất ngờ đối với lời mời của Mai Thái Bình, suy nghĩ một chút như hiểu ra gì đó, cười nói:
- Tôi thì phát hiện ra là anh vẫn không hề nóng vội trước bất cứ vấn đề nan giải nào cả, hơn nữa cuối cùng vẫn có thể nghĩ ra biện pháp giải quyết. Nói cho tôi biết, rốt cuộc có bí quyết gì vậy? Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Hạ Tưởng cũng không có bí quyết gì, mà là hắn hiểu rõ lúc gặp chuyện hoảng loạn và nóng vội cũng không giải quyết được vấn đề gì, cho nên hắn sẽ không tùy tiện mà nôn nóng. Đương nhiên, điều quan trọng hơn là vô dục tắc cương (không muốn mà lại được), hắn đặt mình ngoài cuộc, không có nhu cầu lợi ích quá lớn trong đó, đó cũng là điều kiện tiên quyết khiến hắn có thể bình tĩnh đối mặt.
Khi làm tốt mọi việc hắn nên làm từ bên trong, Hạ Tưởng mới tiếp tục xử lý công việc của quận Hạ Mã. So với tình hình phức tạp của tỉnh thành thì quận Hạ Mã về cơ bản cũng coi như gió êm sóng lặng, tình hình đều nắm ở trong lòng bàn tay, xem như là niềm vui mừng lớn nhất đối với Hạ Tưởng.
Nếu quận Hạ Mã vẫn còn lộn xộn thì khi Hạ Tưởng gọi điện thoại cho Khâu Tự Phong cũng sẽ không thoải mái, tùy ý như vậy. Một người đặt mình ở ngoài cuộc thì mới có thể bình tĩnh thong dong được.
Nhưng tình hình chính trị yên ổn, đoàn kết của quận Hạ Mã có thể duy trì được bao lâu? Hạ Tưởng nhớ tới vụ so chiêu giữa Trang Thanh Vân và Mộ Duẫn Sơn, rồi lại liên tưởng đến việc Hồ Tăng Chu thiên vị Trang Thanh Vân, trong lòng nghĩ rằng Mộ Duẫn Sơn có thể nào vì lý do Trang Thanh Vân mà sẽ có một ngày cùng Hồ Tăng Chu mỗi người đi một ngả?
Tình hình hiện tại của quận Hạ Mã, thực ra cũng là một hiện tượng giả tạo. Đương nhiên trong lòng Hạ Tưởng hiểu rất rõ, ẩn chứa dưới cảnh tượng phồn thịnh của quận Hạ Mã là những quả mìn có thể nổ bất cứ lúc nào, còn có lập trường chính trị không rõ ràng của Lý Hàm, và sự rạn nứt giữa Mộ Duẫn Sơn và Trang Thanh Vân v.v… Một khi vấn đề ứng cử viên của tỉnh thành đã được xác định thì các thế lực ở quận Hạ Mã cũng có thể theo đó mà sắp xếp lại.
Đấy là thứ nhất.
Thứ hai là cùng với việc giá nhà tăng lên, sự bố cục của Nguyên Minh Lượng từng bước thâm nhập, cùng với ba nhà đầu tư phát triển bất động sản mới là bất động sản Nam Tân, bất động sản Quảng Hạ và bất động sản Văn Thái tiến quân vào thị trường bất động sản quận Hạ Mã, rốt cuộc là sẽ mang đến sự phồn vinh hay là xáo trộn? Nguyên Minh Lượng có thái độ gì đối với việc các nhà đầu tư phát triển đồng thời phát triển khu chung cư mới? Tất cả đều không thể biết trước.
Con đường phía trước, dường như là đại lộ tươi sáng, lại dường như là bụi gai khắp nơi, cũng không biết được ở đoạn đường nào có chôn sẵn mìn chỉ chờ một bước giẫm lên sẽ đột nhiên bùng nổ. Trên thực tế, có thể nói là mỗi một bước đều nguy hiểm.
Bất kể là đại lộ tươi sáng hay là bãi mìn, Hạ Tưởng biết rằng hắn không có đường thoái lui, chỉ có thể dũng cảm mà tiến tới.
Quận Hạ Mã hiện tại lấy ngành bất động sản làm trụ cột, phải nói là ở giai đoạn đầu sự hưng thịnh của bất động sản quả thật có thể kéo theo nền kinh tế tăng trưởng một cách đơn giản và thiết thực nhất. Không nói tới việc bán đất mang đến lợi ích vô cùng to lớn cho quận Hạ Mã, riêng việc phát triển bất động sản đã đem đến cho kinh tế xung quanh lợi ích vô cùng khả quan.
Kế hoạch lâu dài của Hạ Tưởng đối với quận Hạ Mã là dẫn dắt thị trường bất động sản phát triển thực sự lành mạnh, không biến dạng, không lợi nhuận kếch sù. Từ đó tạo dựng nên một kim chỉ nam cho giá nhà tại thành phố Yến, để không dẫn đến thời kỳ giá nhà tăng nhanh như bay không khống chế được.
Đời sau giá nhà tại thành phố Yến cũng liên tục tăng mạnh, đến sáu, bảy ngàn tệ một mét vuông, mà lúc ấy thu nhập bình quân đầu người của thành phố Yến cũng chỉ xấp xỉ 2000 tệ. Từ thành phố Yến lái xe về hướng Bắc 300 km là Bắc Kinh nơi đời sống khó khăn và tốn kém, đâu đâu cũng là người thu nhập mỗi tháng ba bốn ngàn tệ nhưng giá nhà ở Bắc Kinh đã lên tới 20 ngàn tệ.
Giá nhà Trung Quốc đã đi vào thời kỳ tư bản chủ nghĩa quyền quý.
Trong lòng Hạ Tưởng sáng ngời, có lẽ cũng giống như quy tắc bất thành văn của ngành sản xuất sữa bột, giá nhà liên tục tăng vọt cũng là do một bàn tay khổng lồ đứng phía sau thao túng, thậm chí chính là một trong bốn đại gia tộc đã tham gia vào ngành bất động sản, tạo ra chuyện thần thoại về giá nhà tăng lên với tốc độ tên lửa.
Truyền thuyết thần thoại của Trung Quốc cổ xưa đều bị chủ nghĩa duy vật từ bỏ, kết quả là bây giờ lại nằm trong tay một số ít người, một lần nữa lấy tốc độ gia tăng nhanh của giá nhà, lấy sữa bột gây sỏi thận, lấy đèn pha lê với giá cao ngất ngưỡng, lấy ba ngọn núi mới để tạo ra chuyện thần thoại thời đại mới.
Hạ Tưởng không phải kẻ hủy diệt thần thoại, hắn không có năng lực xoay chuyển Càn Khôn, hắn cũng không phải người chế tạo ra thần thoại, hắn chỉ muốn ở quận Hạ Mã của hắn, thực hiện những suy nghĩ của hắn một cách có mục đích có tiết tấu, dùng tư duy mới tạo ra một kiểu mẫu phát triển khỏe mạnh.
Không thể thay đổi tư tưởng cơ bản lấy bất động sản làm chủ đạo, không có bất động sản, không có nhà cao tầng, không có khu chung cư, không có các hạng mục cơ sở hạ tầng, những thành tựu khác chỉ có thể là ảo tưởng. Giống như một quốc gia Nam Á nào đó hàng ngày vẫn hô lớn khẩu hiệu phải đuổi kịp và vượt qua Trung Quốc, nhưng giao thông ở nước đó lại lạc hậu hơn so với Trung Quốc ít nhất là ba mươi năm, hệ thống thoát nước thành thị, hệ thống cung cấp điện cùng với các cơ sở hạ tầng khác đều rất tệ, còn tự nhận là phải phát triển công nghiệp kỹ thuật cao. Bất cứ ngành công nghiệp kỹ thuật cao nào cũng đều hình thành dưới điều kiện tiên quyết là sự hoàn thiện của các hạng mục xây dựng cơ sở hạ tầng, giống như phần mềm phải dựa vào phần cứng, phần cứng không đạt tiêu chuẩn thì phần mềm có ba hoa chích choè đi nữa cũng chỉ vô ích.
Con người chỉ có thể sau khi thỏa mãn những nhu cầu sinh tồn cơ bản nhất mới có nhu cầu cao hơn. Nếu ngay cả nơi cư trú khắp nơi đều có nước hôi thối, xe lửa chậm như rùa bò, không thể tưởng tượng nồi ở trong hoàn cảnh như vậy sẽ có người đi giày da mặc âu phục, dùng điện thoại IBM mà trò chuyện với Gates về việc mua bao nhiêu bộ hệ điều hành WINDOWS.
Cơ sở hạ tầng phải đạt tiêu chuẩn, cũng nhất thiết phải đạt được những điều kiện thiết yếu về phần cứng, trước hết quận Hạ Mã phải khiến cho người ta cảm thấy sáng bừng lên về mặt thị giác. Là quận mới, không có di tích lịch sử gì cần phải bảo vệ, vậy thì có thể xây dựng được nhà cao tầng san sát, đường phố rộng lớn, các khu chung cư, nhà ở cao cấp, siêu thị quy mô lớn, ngân hàng v.v… cái gì cần có đều có, phải làm cho điện lực ổn định, băng thông rộng không bị cản trở mới có thể tạo cho nhà đầu tư tin tưởng và quyết tâm.
Ngành bất động sản kéo theo không chỉ khu chung cư, không chỉ là xây chỗ ở cho người dân, mà còn có vô số cơ sở buôn bán cũng cần phải có ngành bất động sản chống đỡ.
Đương nhiên, đất của quận Hạ Mã có hạn, một ngày nào đó sẽ không còn đủ để mà xây nhà, bất động sản chỉ có thể được xem như là thủ đoạn bước đầu để kéo theo nền kinh tế, không thể duy trì lâu dài. Hơn nữa giá nhà tăng ảo đến một mức độ nhất định thì chẳng khác nào bắt cóc tống tiền ngân hàng và chính phủ, thậm chí có thể nói bắt cóc tống tiền toàn bộ nền kinh tế quốc dân, trở thành quả khí cầu vừa chạm vào đã nổ tung, không, phải là bong bóng xà phòng dễ vỡ hơn so với khí cầu.
Từ ngành bất động sản kéo theo kinh tế, chỉ có thể là kế sách thích nghi tạm thời, không thể lâu dài. Bước tiếp theo, công tác trọng điểm của Hạ Tưởng sẽ đặt ở việc giới thiệu công nghiệp kỹ thuật cao, giá trị gia tăng của công nghiệp kỹ thuật cao rất cao, có triển vọng rộng lớn. Là một quận mới, nếu vẫn còn phát triển ngành sản xuất truyền thống, vừa không có điểm nổi bật và cũng khó mà kéo dài, hơn nữa quận Hạ Mã có con sông Hạ Mã, nếu chỉ bởi vì một vài xí nghiệp lạc hậu mà làm sông Hạ Mã bị nhiễm bẩn thì Hạ Tưởng sẽ trở thành tội nhân thiên cổ.
Có thể thấy trước được là sông Hạ Mã cuối cùng cũng sẽ trở thành con sông cái của người dân thành phố Yến. Sau khi hoàn toàn hệ thống thủy lợi, việc bảo vệ tốt con sông Hạ Mã sẽ là một nhiệm vụ gian khổ và lâu dài bậc nhất, đặc biệt là trong nước có rất nhiều xí nghệp vừa và nhỏ bị ô nhiễm nghiêm trọng, nếu coi sông Hạ Mã là nơi xử lý nước thải thì chỉ cần thời gian một tháng là làm ô nhiễm sông Hạ Mã, mà để hoàn thành sông Hạ Mã thì cần thời gian một năm.
Thành phố Yến không có ưu thế thu hút ngành công nghiệp kỹ thuật cao, cách Bắc Kinh và Thiên Tân quá gần là một nhân tố bất lợi, một nhân tố bất lợi khác là không giữ chân được nhân tài. Hạ Tưởng liền quyết định quận Hạ Mã sẽ xây dựng kế hoạch mời chào nhân tài chuyên gia hạng nhất, một mặt là giải quyết hộ khẩu, mặt khác cung cấp lợi ích và điều kiện thiết thực. Ví dụ như chính phủ bỏ vốn xây dựng nhà cho các chuyên gia và giáo sư, xây dựng đồng bộ nhà trẻ, tiểu học và trung học v.v… giải quyết hoàn toàn những nỗi lo về sau của nhóm chuyên gia, có thể khiến cho bọn họ yên tâm ở lại quận Hạ Mã.
Phát triển kinh tế du lịch cũng là nhiệm vụ nặng nề của quận Hạ Mã. Sau khi sông Hạ Mã thông thủy, toàn bộ chiều dài hơn 100 km, chỉ có quận Hạ Mã là duy nhất có được con sông nằm trong nội thành, lấy sông Hạ Mã làm cơ sở du lịch, đây là hạng mục trọng yếu phải bắt tay vào.
Công viên nước và công viên trò chơi của Tập đoàn Viễn Cảnh, khu chung Sơn Thủy Tương Liên của Tập đoàn Đạt Tài, lại thêm công viên bến tàu trong kế hoạch tương lai xa của Hạ Tưởng v.v… hoàn toàn có thể mở rộng ưu thế cho sông Hạ Mã, tạo ra làn sóng du lịch rầm rộ cho con sông nội thành đầu tiên của Hoa Bắc.
Như khu công viên nước, bãi biển nhân tạo, khu bơi lội, chỗ vui chơi trên nước v.v… Có rất nhiều hạng mục có thể mở rộng, chỉ cần có thể kéo theo tăng trưởng kinh tế, nâng cao GDP của quận Hạ Mã, tất cả đều được bật đèn xanh.
Nếu giải quyết được các vấn đề đó thì nền kinh tế quận Hạ Mã có hy vọng phát triển rất nhanh. Chờ sau khi tiếng tăm ngành du lịch của quận Hạ Mã có tiếng tăm thì có thể tiến hành ý tưởng tái mô phỏng trung tâm hội nghị và trại an dưỡng ở công viên Rừng Rậm, xây dựng vài trung tâm an dưỡng ở quận Hạ Mã, chắc chắn sẽ hấp dẫn không ít cán bộ lão thành về hưu đến, và cũng sẽ mang đến không ít nguồn thu.
…
Hạ Tưởng đã suy nghĩ cả buổi chiều về kế hoạch lâu dài của quận Hạ Mã, may mà buổi chiều cũng nhàn rỗi một chút, không có người nào đến quấy rầy hắn. Thấm thoắt đã tới giờ tan tầm, hắn duỗi duỗi người, đang chuẩn bị về nhà thì điện thoại lại đột ngột vang lên.
Hạ Tưởng thấy dãy số lạ có hơi do dự một chút, rồi ấn nút nghe.
Một âm thanh quen thuộc truyền đến:
- Hạ Tưởng, tôi là Phó Tiên Phong!
Nhân vật chính trị không chỉ muốn có lợi ích trước mắt, mà càng quan tâm đến lợi ích lâu dài. Nhà họ Ngô cho mình là lớn nhất, đây là kết quả mà tất cả mọi người đều không muốn thấy, kể cả việc nhà họ Ngô sắp hợp tác với nhà họ Phó, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến Hạ Tưởng trước giờ không xem trọng nhà họ Ngô.
Hạ Tưởng cũng không phải cố ý chống đối với nhà họ Ngô mà là xem xét thời thế, lựa chọn lập trường để có thể cân bằng cục diện tốt nhất. Hắn đã nhận lời của Mai Thái Bình, buông điện thoại xuống, rồi lại gọi cho Khâu Tự Phong.
Khâu Tự Phong cũng không cảm thấy quá bất ngờ đối với lời mời của Mai Thái Bình, suy nghĩ một chút như hiểu ra gì đó, cười nói:
- Tôi thì phát hiện ra là anh vẫn không hề nóng vội trước bất cứ vấn đề nan giải nào cả, hơn nữa cuối cùng vẫn có thể nghĩ ra biện pháp giải quyết. Nói cho tôi biết, rốt cuộc có bí quyết gì vậy? Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
Hạ Tưởng cũng không có bí quyết gì, mà là hắn hiểu rõ lúc gặp chuyện hoảng loạn và nóng vội cũng không giải quyết được vấn đề gì, cho nên hắn sẽ không tùy tiện mà nôn nóng. Đương nhiên, điều quan trọng hơn là vô dục tắc cương (không muốn mà lại được), hắn đặt mình ngoài cuộc, không có nhu cầu lợi ích quá lớn trong đó, đó cũng là điều kiện tiên quyết khiến hắn có thể bình tĩnh đối mặt.
Khi làm tốt mọi việc hắn nên làm từ bên trong, Hạ Tưởng mới tiếp tục xử lý công việc của quận Hạ Mã. So với tình hình phức tạp của tỉnh thành thì quận Hạ Mã về cơ bản cũng coi như gió êm sóng lặng, tình hình đều nắm ở trong lòng bàn tay, xem như là niềm vui mừng lớn nhất đối với Hạ Tưởng.
Nếu quận Hạ Mã vẫn còn lộn xộn thì khi Hạ Tưởng gọi điện thoại cho Khâu Tự Phong cũng sẽ không thoải mái, tùy ý như vậy. Một người đặt mình ở ngoài cuộc thì mới có thể bình tĩnh thong dong được.
Nhưng tình hình chính trị yên ổn, đoàn kết của quận Hạ Mã có thể duy trì được bao lâu? Hạ Tưởng nhớ tới vụ so chiêu giữa Trang Thanh Vân và Mộ Duẫn Sơn, rồi lại liên tưởng đến việc Hồ Tăng Chu thiên vị Trang Thanh Vân, trong lòng nghĩ rằng Mộ Duẫn Sơn có thể nào vì lý do Trang Thanh Vân mà sẽ có một ngày cùng Hồ Tăng Chu mỗi người đi một ngả?
Tình hình hiện tại của quận Hạ Mã, thực ra cũng là một hiện tượng giả tạo. Đương nhiên trong lòng Hạ Tưởng hiểu rất rõ, ẩn chứa dưới cảnh tượng phồn thịnh của quận Hạ Mã là những quả mìn có thể nổ bất cứ lúc nào, còn có lập trường chính trị không rõ ràng của Lý Hàm, và sự rạn nứt giữa Mộ Duẫn Sơn và Trang Thanh Vân v.v… Một khi vấn đề ứng cử viên của tỉnh thành đã được xác định thì các thế lực ở quận Hạ Mã cũng có thể theo đó mà sắp xếp lại.
Đấy là thứ nhất.
Thứ hai là cùng với việc giá nhà tăng lên, sự bố cục của Nguyên Minh Lượng từng bước thâm nhập, cùng với ba nhà đầu tư phát triển bất động sản mới là bất động sản Nam Tân, bất động sản Quảng Hạ và bất động sản Văn Thái tiến quân vào thị trường bất động sản quận Hạ Mã, rốt cuộc là sẽ mang đến sự phồn vinh hay là xáo trộn? Nguyên Minh Lượng có thái độ gì đối với việc các nhà đầu tư phát triển đồng thời phát triển khu chung cư mới? Tất cả đều không thể biết trước.
Con đường phía trước, dường như là đại lộ tươi sáng, lại dường như là bụi gai khắp nơi, cũng không biết được ở đoạn đường nào có chôn sẵn mìn chỉ chờ một bước giẫm lên sẽ đột nhiên bùng nổ. Trên thực tế, có thể nói là mỗi một bước đều nguy hiểm.
Bất kể là đại lộ tươi sáng hay là bãi mìn, Hạ Tưởng biết rằng hắn không có đường thoái lui, chỉ có thể dũng cảm mà tiến tới.
Quận Hạ Mã hiện tại lấy ngành bất động sản làm trụ cột, phải nói là ở giai đoạn đầu sự hưng thịnh của bất động sản quả thật có thể kéo theo nền kinh tế tăng trưởng một cách đơn giản và thiết thực nhất. Không nói tới việc bán đất mang đến lợi ích vô cùng to lớn cho quận Hạ Mã, riêng việc phát triển bất động sản đã đem đến cho kinh tế xung quanh lợi ích vô cùng khả quan.
Kế hoạch lâu dài của Hạ Tưởng đối với quận Hạ Mã là dẫn dắt thị trường bất động sản phát triển thực sự lành mạnh, không biến dạng, không lợi nhuận kếch sù. Từ đó tạo dựng nên một kim chỉ nam cho giá nhà tại thành phố Yến, để không dẫn đến thời kỳ giá nhà tăng nhanh như bay không khống chế được.
Đời sau giá nhà tại thành phố Yến cũng liên tục tăng mạnh, đến sáu, bảy ngàn tệ một mét vuông, mà lúc ấy thu nhập bình quân đầu người của thành phố Yến cũng chỉ xấp xỉ 2000 tệ. Từ thành phố Yến lái xe về hướng Bắc 300 km là Bắc Kinh nơi đời sống khó khăn và tốn kém, đâu đâu cũng là người thu nhập mỗi tháng ba bốn ngàn tệ nhưng giá nhà ở Bắc Kinh đã lên tới 20 ngàn tệ.
Giá nhà Trung Quốc đã đi vào thời kỳ tư bản chủ nghĩa quyền quý.
Trong lòng Hạ Tưởng sáng ngời, có lẽ cũng giống như quy tắc bất thành văn của ngành sản xuất sữa bột, giá nhà liên tục tăng vọt cũng là do một bàn tay khổng lồ đứng phía sau thao túng, thậm chí chính là một trong bốn đại gia tộc đã tham gia vào ngành bất động sản, tạo ra chuyện thần thoại về giá nhà tăng lên với tốc độ tên lửa.
Truyền thuyết thần thoại của Trung Quốc cổ xưa đều bị chủ nghĩa duy vật từ bỏ, kết quả là bây giờ lại nằm trong tay một số ít người, một lần nữa lấy tốc độ gia tăng nhanh của giá nhà, lấy sữa bột gây sỏi thận, lấy đèn pha lê với giá cao ngất ngưỡng, lấy ba ngọn núi mới để tạo ra chuyện thần thoại thời đại mới.
Hạ Tưởng không phải kẻ hủy diệt thần thoại, hắn không có năng lực xoay chuyển Càn Khôn, hắn cũng không phải người chế tạo ra thần thoại, hắn chỉ muốn ở quận Hạ Mã của hắn, thực hiện những suy nghĩ của hắn một cách có mục đích có tiết tấu, dùng tư duy mới tạo ra một kiểu mẫu phát triển khỏe mạnh.
Không thể thay đổi tư tưởng cơ bản lấy bất động sản làm chủ đạo, không có bất động sản, không có nhà cao tầng, không có khu chung cư, không có các hạng mục cơ sở hạ tầng, những thành tựu khác chỉ có thể là ảo tưởng. Giống như một quốc gia Nam Á nào đó hàng ngày vẫn hô lớn khẩu hiệu phải đuổi kịp và vượt qua Trung Quốc, nhưng giao thông ở nước đó lại lạc hậu hơn so với Trung Quốc ít nhất là ba mươi năm, hệ thống thoát nước thành thị, hệ thống cung cấp điện cùng với các cơ sở hạ tầng khác đều rất tệ, còn tự nhận là phải phát triển công nghiệp kỹ thuật cao. Bất cứ ngành công nghiệp kỹ thuật cao nào cũng đều hình thành dưới điều kiện tiên quyết là sự hoàn thiện của các hạng mục xây dựng cơ sở hạ tầng, giống như phần mềm phải dựa vào phần cứng, phần cứng không đạt tiêu chuẩn thì phần mềm có ba hoa chích choè đi nữa cũng chỉ vô ích.
Con người chỉ có thể sau khi thỏa mãn những nhu cầu sinh tồn cơ bản nhất mới có nhu cầu cao hơn. Nếu ngay cả nơi cư trú khắp nơi đều có nước hôi thối, xe lửa chậm như rùa bò, không thể tưởng tượng nồi ở trong hoàn cảnh như vậy sẽ có người đi giày da mặc âu phục, dùng điện thoại IBM mà trò chuyện với Gates về việc mua bao nhiêu bộ hệ điều hành WINDOWS.
Cơ sở hạ tầng phải đạt tiêu chuẩn, cũng nhất thiết phải đạt được những điều kiện thiết yếu về phần cứng, trước hết quận Hạ Mã phải khiến cho người ta cảm thấy sáng bừng lên về mặt thị giác. Là quận mới, không có di tích lịch sử gì cần phải bảo vệ, vậy thì có thể xây dựng được nhà cao tầng san sát, đường phố rộng lớn, các khu chung cư, nhà ở cao cấp, siêu thị quy mô lớn, ngân hàng v.v… cái gì cần có đều có, phải làm cho điện lực ổn định, băng thông rộng không bị cản trở mới có thể tạo cho nhà đầu tư tin tưởng và quyết tâm.
Ngành bất động sản kéo theo không chỉ khu chung cư, không chỉ là xây chỗ ở cho người dân, mà còn có vô số cơ sở buôn bán cũng cần phải có ngành bất động sản chống đỡ.
Đương nhiên, đất của quận Hạ Mã có hạn, một ngày nào đó sẽ không còn đủ để mà xây nhà, bất động sản chỉ có thể được xem như là thủ đoạn bước đầu để kéo theo nền kinh tế, không thể duy trì lâu dài. Hơn nữa giá nhà tăng ảo đến một mức độ nhất định thì chẳng khác nào bắt cóc tống tiền ngân hàng và chính phủ, thậm chí có thể nói bắt cóc tống tiền toàn bộ nền kinh tế quốc dân, trở thành quả khí cầu vừa chạm vào đã nổ tung, không, phải là bong bóng xà phòng dễ vỡ hơn so với khí cầu.
Từ ngành bất động sản kéo theo kinh tế, chỉ có thể là kế sách thích nghi tạm thời, không thể lâu dài. Bước tiếp theo, công tác trọng điểm của Hạ Tưởng sẽ đặt ở việc giới thiệu công nghiệp kỹ thuật cao, giá trị gia tăng của công nghiệp kỹ thuật cao rất cao, có triển vọng rộng lớn. Là một quận mới, nếu vẫn còn phát triển ngành sản xuất truyền thống, vừa không có điểm nổi bật và cũng khó mà kéo dài, hơn nữa quận Hạ Mã có con sông Hạ Mã, nếu chỉ bởi vì một vài xí nghiệp lạc hậu mà làm sông Hạ Mã bị nhiễm bẩn thì Hạ Tưởng sẽ trở thành tội nhân thiên cổ.
Có thể thấy trước được là sông Hạ Mã cuối cùng cũng sẽ trở thành con sông cái của người dân thành phố Yến. Sau khi hoàn toàn hệ thống thủy lợi, việc bảo vệ tốt con sông Hạ Mã sẽ là một nhiệm vụ gian khổ và lâu dài bậc nhất, đặc biệt là trong nước có rất nhiều xí nghệp vừa và nhỏ bị ô nhiễm nghiêm trọng, nếu coi sông Hạ Mã là nơi xử lý nước thải thì chỉ cần thời gian một tháng là làm ô nhiễm sông Hạ Mã, mà để hoàn thành sông Hạ Mã thì cần thời gian một năm.
Thành phố Yến không có ưu thế thu hút ngành công nghiệp kỹ thuật cao, cách Bắc Kinh và Thiên Tân quá gần là một nhân tố bất lợi, một nhân tố bất lợi khác là không giữ chân được nhân tài. Hạ Tưởng liền quyết định quận Hạ Mã sẽ xây dựng kế hoạch mời chào nhân tài chuyên gia hạng nhất, một mặt là giải quyết hộ khẩu, mặt khác cung cấp lợi ích và điều kiện thiết thực. Ví dụ như chính phủ bỏ vốn xây dựng nhà cho các chuyên gia và giáo sư, xây dựng đồng bộ nhà trẻ, tiểu học và trung học v.v… giải quyết hoàn toàn những nỗi lo về sau của nhóm chuyên gia, có thể khiến cho bọn họ yên tâm ở lại quận Hạ Mã.
Phát triển kinh tế du lịch cũng là nhiệm vụ nặng nề của quận Hạ Mã. Sau khi sông Hạ Mã thông thủy, toàn bộ chiều dài hơn 100 km, chỉ có quận Hạ Mã là duy nhất có được con sông nằm trong nội thành, lấy sông Hạ Mã làm cơ sở du lịch, đây là hạng mục trọng yếu phải bắt tay vào.
Công viên nước và công viên trò chơi của Tập đoàn Viễn Cảnh, khu chung Sơn Thủy Tương Liên của Tập đoàn Đạt Tài, lại thêm công viên bến tàu trong kế hoạch tương lai xa của Hạ Tưởng v.v… hoàn toàn có thể mở rộng ưu thế cho sông Hạ Mã, tạo ra làn sóng du lịch rầm rộ cho con sông nội thành đầu tiên của Hoa Bắc.
Như khu công viên nước, bãi biển nhân tạo, khu bơi lội, chỗ vui chơi trên nước v.v… Có rất nhiều hạng mục có thể mở rộng, chỉ cần có thể kéo theo tăng trưởng kinh tế, nâng cao GDP của quận Hạ Mã, tất cả đều được bật đèn xanh.
Nếu giải quyết được các vấn đề đó thì nền kinh tế quận Hạ Mã có hy vọng phát triển rất nhanh. Chờ sau khi tiếng tăm ngành du lịch của quận Hạ Mã có tiếng tăm thì có thể tiến hành ý tưởng tái mô phỏng trung tâm hội nghị và trại an dưỡng ở công viên Rừng Rậm, xây dựng vài trung tâm an dưỡng ở quận Hạ Mã, chắc chắn sẽ hấp dẫn không ít cán bộ lão thành về hưu đến, và cũng sẽ mang đến không ít nguồn thu.
…
Hạ Tưởng đã suy nghĩ cả buổi chiều về kế hoạch lâu dài của quận Hạ Mã, may mà buổi chiều cũng nhàn rỗi một chút, không có người nào đến quấy rầy hắn. Thấm thoắt đã tới giờ tan tầm, hắn duỗi duỗi người, đang chuẩn bị về nhà thì điện thoại lại đột ngột vang lên.
Hạ Tưởng thấy dãy số lạ có hơi do dự một chút, rồi ấn nút nghe.
Một âm thanh quen thuộc truyền đến:
- Hạ Tưởng, tôi là Phó Tiên Phong!