Hạ Tưởng và Lý Tài Nguyên đều mang vẻ mặt chờ mong mà nhìn Thang Hóa Lai.
Thang Hóa Lai mồ hôi đầy mặt, vẻ mặt hưng phấn khó hiểu. Y làm khá lâu ở Ủy ban nhân dân thành phố, lại ở vị trí Phó trưởng ban thư ký làm một thời gian dài, đã tiêu tan đi niềm đam mê, càng không có giấc mộng cầu tiến. Tuy nhiên sau khi theo Hạ Tưởng chưa được vài ngày, sau khi liên tục tham gia một loạt sự kiện trọng đại, khiến cho y cảm thấy được tầm quan trọng của chính mình.
Ngay như vừa rồi, lại phát hiện một bí mật cực lớn, hơn nữa xem ra, còn có khả năng ở Thành ủy làm dấy lên một trận gió lốc.
Kích thích, rất là kích thích. Thú vị, quá mức thú vị.
Thang Hóa Lai giơ tay nhận lấy khăn mặt mà Lý Tài Nguyên đưa qua, lung tung lau mặt một cái, vẻ mặt niềm vui bất ngờ và hâm mộ:
- Phó thị trưởng Hạ, Dương Bân và Phó thị trưởng Đồ có gian tình!
Lại lắc lắc đầu, một vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa,
- Không ngờ được, không ngờ được, khẩu vị của Phó thị trưởng Đồ quá nặng rồi, đến lái xe cũng trở thành khách vào sau màn, tôi còn tưởng rằng cô ta có nhiều phẩm vị…
Hạ Tưởng giơ tay ngăn lại sự bình luận lung tung của Thang Hóa Lai:
- Nói chính sự, đừng bình luận.
Thang Hóa Lai thấy Hạ Tưởng vẻ mặt lãnh đạm, liền biết tính cách Hạ Tưởng không phải nghe được tiếng xấu của người khác thì vui sướng khi người gặp họa, liền vội vàng quay về chính đề:
- Tôi lặng lẽ đi theo Dương Bân, thì đi tới khách sạn Phù Dung, quá hay, hoá ra người ta sớm đã thuê phòng dài hạn ở khách sạn, số phòng rất đẹp —— 818, kết quả sau khi tôi mò lên đến đó, phát hiện người mở cửa là Phó thị trưởng Đồ, hai người còn liếc mắt đưa tình, sau khi Dương Bân đi vào, tôi đứng ở cửa nghe ngóng rất lâu, không nghe rõ hai người nói cái gì...
Thang Hóa Lai đã cho ra kết luận quá khinh suất rồi, chỉ thấy hai người vào phòng liền kết luận có gian tình, hoàn toàn là suy đoán một phía, tuy rằng Hạ Tưởng biết rõ nữ cán bộ có tình nhân, không phải là chuyện gì ngạc nhiên, bởi vì hắn biết có một nữ Thị trưởng và lái xe có gian tình, sau đó thật sự không thể chịu đựng được sự đòi hỏi quá đáng của lái xe, đề nghị chia tay, kết quả bị lái xe dưới cơn giận dữ giết chết và dìm xuống sông. Sau vì để che dấu tiếng xấu, công bố với bên ngoài là nữ Thị trưởng vì làm việc công đột nhiên phát bệnh dẫn đến tử vong.
Nhưng với trực giác phán đoán của hắn, giữa Đồ Quân và Dương Bân cho dù có gian tình, cũng không cần giữa ban ngày ban mặt mà vội vàng đến phòng tằng tịu với nhau, khẳng định có ẩn tình khác.
Lại trầm tư một lát, nhớ tới một điểm, có liên quan đến "Gian tình" giữa Đồ Quân và Dương Bân, ngày hôm qua khi hắn và Lữ Nhất Khả ăn cơm, nghe Lữ Nhất Khả úp úp mở mở nói vài câu, thì gần như trong lòng thấy vững tin. Hắn cũng nghe ra, giữa Đồ Quân và Dương Bân có quan hệ khá bí mật, âm thầm có lui tới, nhưng cụ thể là một kiểu quan hệ gì, Lữ Nhất Khả cũng là không rõ ràng lắm, chỉ bằng suy đoán mà thôi.
Hơn nữa sự tình giữa hai người, người ở Thành ủy biết cũng không nhiều. Lữ Nhất Khả sở dĩ có phát hiện như vậy, là bởi vì gã có khứu giác và trực giác hơn người.
Dù sao cũng là cán bộ kỳ cựu của Ủy ban kỷ luật.
Về phần Đồ Quân có quan hệ nam nữ với Cổ Hướng Quốc hay không, Lữ Nhất Khả không nói đến, Hạ Tưởng càng không muốn suy đoán thêm.
Hạ Tưởng không nói lời nào, Thang Hóa Lai và Lý Tài Nguyên đều mang vẻ mặt kích động mà nhìn hắn, chờ hắn chỉ thị.
Hạ Tưởng đột nhiên hỏi:
- Hóa Lai, khi anh trở lại, trên đường có gặp tình huống gì không?
Thang Hóa Lai lắc đầu:
- Không phát hiện tình huống gì, làm sao vậy, chẳng lẽ giữa Phó thị trưởng Đồ và Dương Bân là quan hệ hữu nghị trong sạch?
Hạ Tưởng không trả lời vấn đề của Thang Hóa Lai, mà nói với Lý Tài Nguyên:
- Tài Nguyên, xuống lầukín đáo nhìn xem, xe Thị trưởng Cổ có còn ở đó hay không?
Lý Tài Nguyên đáp lại một tiếng, vội vàng xuống lầu, không bao lâu sau trở về:
- Thị trưởng Cổ, xe không còn, người cũng không ở Thành ủy.
Hạ Tưởng lại hơi suy tư, liền có quyết định:
- Hóa Lai, anh bây giờ quay trở lại khách sạn, trốn ở một bên, đừng cho bất kỳ ai phát hiện anh, cứ đợi ở đó, xem xem rốt cuộc là ai từ trong phòng đi ra.
Thang Hóa Lai mặc dù trong lòng có nghi vấn, bởi vì y một lòng nhận định là hai người đi thông dâm, chẳng lẽ bí mật hẹn hò không phải có gian tình, mà là ngồi đó nói suông? Cho dù nói đạo lý, Dương Bân cũng phải có đủ học vấn mới được. Tuy nhiên Hạ Tưởng có chỉ bảo, y không tiện phản bác, đành phải lập tức quay trở về khách sạn Phù Dung.
Qua khoảng nửa giờ, cửa mở, vẫn là Dương Bân. Dương Bân vẻ mặt kích động, rõ ràng là vẻ mặt thỏa mãn sau khi vừa trải qua vận động, còn có thể giả bộ sao? Thang Hóa Lai một bên oán giận Hạ Tưởng khiến y uổng công một chuyến, một bên suy nghĩ đến việc Phó thị trưởng Đồ và Dương Bân ở trên giường có thể mạnh mẽ chơi ra trò gì, đang lúc nghĩ ngợi lung tung, Dương Bân xuống lầu mới được hai phút, cửa lại mở, từ bên trong lại đi ra một người.
Chỉ nhìn thoáng qua, Thang Hóa Lai liền kinh ngạc đến trợn mắt há hốc mồm, thiếu chút nữa sợ hãi kêu ra tiếng, quá lợi hại, ánh mắt của Phó thị trưởng Hạ quá độc, sao hắn đoán được Thị trưởng Cổ cũng ở đó?
Người đi ra, đúng là Cổ Hướng Quốc!
Cổ Hướng Quốc ở cửa dừng lại một chút, hướng vào bên trong nói một câu gì đó, lại đi xuống lầu. Đến lúc này, Thang Hóa Lai không còn tưởng tượng bên trong có cảnh tượng ướt át gì nữa, bởi vì Cổ Hướng Quốc, Đồ Quân bí mật gặp mặt ở cùng một chỗ không khiến cho người khác cảm thấy ngạc nhiên, mà ngạc nhiên chính là, hai vị Thị trưởng và một lái xe, ba người cùng nhau mưu đồ bí mật, mặc kệ mưu đồ bí mật là gì, ba người tụ tập cùng một chỗ, đã có khả năng khiến cho người ta liên tưởng vô hạn.
Đang lúc Thang Hóa Lai cho rằng sự tình đã xong xuôi, đang muốn lặng yên không một tiếng động rời khỏi, lại có một người từ trong phòng đi ra, vừa nhìn thấy người này, y càng mở to hai mắt, liên tiếp dụi mắt mấy lần, dụi tới đau cả mắt rồi nhìn mới dám tin tưởng hai mắt của mình, đúng vậy, người đứng ở cửa, đúng là Nga Ni Trần!
Không phải Nga Ni Trần cùng Phó thị trưởng Thụy quan hệ chặt chẽ, cùng Thị trưởng Cổ quan hệ bình thường sao? Sao cuộc gặp gỡ bí mật hôm nay gã ta cũng tham gia, chẳng lẽ nói gã ta cùng Thị trưởng Cổ mới là đồng minh thực sự?
Lộn xộn, hoàn toàn lộn xộn, những gì phát sinh hôm nay, hoàn toàn đảo lộn nhận thức của Thang Hóa Lai đối với hiện trạng thành phố Lang, khiến y lần đầu tiên sinh ra cảm giác xây xẩm.
Sau khi Nga Ni Trần đi rồi, cuối cùng mới là Đồ Quân từ bên trong đi ra. Mặc dù Đồ Quân sắc mặt ửng hồng, một bộ dáng ướt át dường như vừa mới dầm mưa, tuy nhiên Thang Hóa Lai không còn bất kỳ ý tưởng nghĩ ngợi lung tung nào nữa, bởi vì y biết hai vị Thị trưởng, một Trưởng ban Tổ chức cán bộ ngầm, một lái xe, hội nghị bốn người, tuyệt đối không có bất cứ cảnh tượng ướt át gì cả, khẳng định là có mưu đồ trọng đại gì đó.
Rốt cuộc là gì đây, y đoán không ra, cũng không còn nghi ngờ lung tung, mà vội vàng chạy về Thành ủy. Phó thị trưởng Hạ quá lợi hại, trải qua việc này, Thang Hóa Lai đối với năng lực phán đoán của Hạ Tưởng khâm phục sát đất!
Thang Hóa Lai vừa đến Thành ủy, liền vội vàng hướng Hạ Tưởng báo cáo tất cả những gì vừa xảy ra, khi ánh mắt y nhìn về phía Hạ Tưởng, toàn bộ đều là kính nể và ngưỡng mộ.
Lý Tài Nguyên vừa nghe, cũng vô cùng thán phục đối với sức phán đoán của Hạ Tưởng, lợi hại, đúng là theo đúng người, lãnh đạo đoán việc như thần mới có thể ở hoàn cảnh chính trị phức tạp của thành phố Lang, không đứng ở thế bất bại.
Hạ Tưởng nghe xong, trong lòng cũng trầm xuống, Nga Ni Trần xuất hiện đã ở ngoài dự liệu của hắn, đồng thời khiến hắn cảm thấy nghi hoặc khó hiểu chính là, chẳng lẽ Nga Ni Trần bên ngoài tôn Thụy Căn là khách VIP cao quý nhất, là nhằm giả bộ tạo ra quan hệ chặt chẽ cùng Thụy Căn, nhưng trên thực tế, gã ta cùng Cổ Hướng Quốc mới là đồng minh lớn nhất? Bạn đang đọc truyện được copy tại
Bối cảnh phức tạp và mạng lưới quan hệ của Nga Ni Trần, không phải một sớm một chiều có thể làm cho rõ ràng, lúc này không có thời gian đi quản vấn đề của Nga Ni Trần, bởi vì lúc này việc biến đổi gien là lý do đầu, một trận ác chiến sắp mở ra, hắn cũng muốn coi đây là cơ hội, ở thành phố Lang khai hỏa phát súng đầu tiên.
Nếu thời gian cho phép, trực giác nói với Hạ Tưởng, sự tình phía sau Đồ Quân nhất định rất nhiều, có thể đào sâu, đào sâu xuống dưới, có lẽ có thể đả kích đến cả uy danh của Cổ Hướng Quốc, nhưng hiện tại việc chính mấu chốt nằm trên việc biến đổi gien mở rộng ở Cục trưởng, không có đủ thời gian dùng để bố cục lâu dài.
Đồ Quân là người tích cực dẫn đầu, nếu có thể lúc này đánh đổ Đồ Quân, thực lực phái ủng hộ khẳng định sẽ giảm đi! Giữa Đồ Quân và Dương Bân có gian tình hay không cũng không quan trọng, quan trọng là, sự tình không căn cứ cũng có thể dùng để viết thành văn, bài văn làm đủ rồi, sẽ thu được hiệu quả dương đông kích tây ngoài dự đoán của mọi người.
Đợi không kịp, đợt ra tay đầu tiên ở thành phố Lang, lấy Đồ Quân khai đao trước!
Hạ Tưởng liếc mắt nhìn Lý Tài Nguyên và Thang Hóa Lai một cái, đội ngũ của hắn hiện tại so với quận Hạ Mã, không thể so sánh, quả thực đáng thương không đủ nhân lực. Là lúc tái xây dựng nền tảng đội ngũ vững chắc rồi, hơn nữa kế tiếp còn có một trận ác chiến phải đánh, còn có khả năng sẽ có thế lực đen tối tham gia, không thể không đề phòng, hắn trong lòng liền đã có tính toán.
Hạ Tưởng nhìn về phía Lý Tài Nguyên:
- Tài Nguyên, anh làm thế nào hoài nghi lái xe đến gây chuyện chính là Dương Bân?
Lý Tài Nguyên nói:
- Một là thời gian trùng hợp, Nhạc Tuyết mới xảy ra tai nạn xe cộ không lâu, Dương Bân liền bị Phó thị trưởng Thụy khai trừ rồi, hơn nữa còn là bởi vì một việc rất nhỏ không đáng kể. Hai là tôi tra xét thấy, Dương Bân mặt ngoài bị khai trừ rồi, thực tế tiền lương vẫn lấy bình thường, phúc lợi vẫn còn, chỉ là không đi làm mà thôi, đối với bên ngoài tuyên bố là xoá tên, kỳ thật không phải. Ba là tôi âm thầm biết được, sau khi Dương Bân bị khai trừ, luôn luôn ở tại thành phố Lang, không có về quê, hơn nữa bản thân y còn có một chiếc xe, khi không có việc gì, ngày ngày chạy khắp chốn. Đương nhiên đó chỉ là suy đoán của tôi, không có chứng cớ, tuy nhiên tôi sẽ không chịu thua, nhất định phải tra ra được thủ phạm thực sự.
Hạ Tưởng gật gật đầu, đối với cách nói của Lý Tài Nguyên từ chối cho ý kiến, lại hỏi một câu:
- Sự thật tác phong sóng gió lần trước của anh, có nói với Hóa Lai chưa?
Lý Tài Nguyên lập tức hiểu được là chuyện gì, hướng Hạ Tưởng gật đầu một cái:
- Tôi lập tức nói chuyện với Trưởng ban thư ký.
Thấy Lý Tài Nguyên hiểu ra ý tứ của hắn, Hạ Tưởng vui mừng mà cười, xoay người đi vào trong văn phòng. Cụ thể bước tiếp theo thao tác thế nào, Lý Tài Nguyên có kinh nghiệm cụ thể trong lòng biết rõ, giao cho y đi xử lý, Hạ Tưởng trăm phần trăm yên tâm.
Hạ Tưởng ở văn phòng suy tư một lát, đang muốn gọi một cuộc điện thoại, không ngờ di động vang lên, là dãy số của thành phố Lang. Di động của hắn rất là cá nhân, sau khi đến thành phố Lang, cũng không công bố với bên ngoài, biết số điện thoại di động của hắn rất ít ỏi không được mấy người, là ai đây?
Sau khi nhận nghe, là một giọng nữ mềm mại lại vô cùng ngọt ngào:
- Phó thị trưởng Hạ, không biết tối ngày mai có thời gian hay không? Tôi muốn mời ngài uống trà...
Uống trà? Uống trà nhàn hạ gì ở đây? Chỉ nghe thanh âm Hạ Tưởng nghe không ra là Hoa Nhài Vàng hay là Hoa Nhài Bạc, nhưng có thể biết được đối phương là một trong hai người, người đẹp hẹn gặp, không phải ăn cơm, cũng không phải là có việc, mà là uống trà nhàn hạ tao nhã, trong đó ý tứ hàm súc, ý vị sâu xa.
Nga Ni Trần muốn ra tay với hắn rồi sao?
- Cô là…
Hạ Tưởng không lập tức từ chối, muốn dò xét gốc rễ của đối phương một chút,
- Thành phố Lang, có tiệm trà nào ngon?
- Tôi là Hoa Nhài Vàng.
Hoa Nhài Vàng cũng không cố ý giấu diếm thân phận, ở trước mặt Hạ Tưởng, khôn vặt không qua được,
- Ba mới mở một tiệm trà, tên gọi Nội Các Lầu, ngày mai thử kinh doanh, chỉ mời năm ba người đến uống trà nói chuyện, nên do tôi ra mặt đặc biệt mời Phó thị trưởng Hạ, ngài nhất định phải đến đó, nếu không ba mắng tôi đến khóc mất thôi.
Nội Các Lầu, cái tên thật ngang ngược, ý chính là chỉ có các cán bộ chính phủ quản lý thành phố Lang mới có tư cách đến đó?
Giọng nói của Hoa Nhài Vàng kiều diễm ướt át, như gió thổi cây tùng, chỉ nghe giọng thôi đã đủ ngọt ngào thú vị.
Người đẹp trên đời không ít, nhưng người đẹp đồng thời lại có giọng hay thì không nhiều, Hoa Nhài Vàng lại có đủ hai điều, lại có một đứa em gái giống nhau như đúc, báu vật nhân gian, thật là hiếm gặp.
Đi, hay là không đi, là một vấn đề. Hạ Tưởng rõ ràng, nếu không đi, Nga Ni Trần vẫn sẽ không từ bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào để công kích hắn, đương nhiên hắn càng rõ ràng hơn, mặt ngoài do Hoa Nhài Vàng ra mặt dường như là nước cờ mỹ nhân kế, trên thực tế, với sự quan sát của hắn đối với Hoa Nhài Vàng, Bạc, hai mỹ đều không phải là hạng người phóng đãng, chẳng qua là có đủ ưu thế phụ nữ để lợi dụng, khiêu khích ảo tưởng của đàn ông, từ đó đạt tới mục đích không cần chiến mà khuất phục được người khác.
Đàn ông đứng trước tài và sắc, người có thể thong dong qua được cửa ải, rất là ít ỏi không có được mấy người.
Đi cũng không tổn hại gì, Hạ Tưởng trong nháy mắt nắm chắc chủ ý:
- Được, tối ngày mai vừa hay cũng rảnh rỗi, tôi cũng có chút nhã hứng, đi uống trà giao hữu.
- Vậy tôi xin chờ đợi Phó thị trưởng Hạ xa giá.
Tiếng cười của Hoa Nhài Vàng từ bên kia microphone truyền đến, thanh âm vui mừng mà nhẹ nhàng, hiển nhiên rất vui vẻ,
- "Hoa kính bất tằng duyên khách tảo, bồng môn kim thủy vi quân khai" (chưa từng có cái duyên để quét ngõ hoa cho khách tới thăm, vì bạn nên hôm nay mới mở cửa bồng – thơ Đỗ Phủ) —— Phó thị trưởng Hạ nếu lỡ hẹn, tôi đến văn phòng ngài mà khóc đấy.
Người đẹp làm nũng, đàn ông ngạo mạn, Hạ Tưởng lại không hề có một chút chờ mong cuộc ước hẹn với người đẹp, ngược lại trong lòng mơ hồ có điều lo lắng. Nga Ni Trần ở thành phố Lang không có chỗ qua lại nên bất lợi, chỗ dựa lớn nhất đơn giản là hai cô con gái như hoa như ngọc, cùng với bối cảnh xã hội đen của y và lực khống chế của Trưởng ban Tổ chức cán bộ ngầm, nghĩ lại thì khi y san bằng mỗi một người, đều là dùng bộ ba.
Hoa Nhài Vàng, Bạc ra mặt mời, là lễ độ, cũng là cửa thứ nhất. Lấy thế lực đen ác uy hiếp cá nhân, là cửa thứ hai. Rồi lại lấy đấu sức trên chính trị áp bức đối phương đi vào khuôn khổ, là cửa thứ ba.
Nói chung, phần lớn đều không qua được cửa thứ nhất. Nhưng trên thực tế đối với Hạ Tưởng mà nói, hắn đã cùng thủ hạ của Nga Ni Trần so qua chiêu, cũng ở lợi ích của hắn mà cám dỗ, không nhượng bộ, đấu sức trên chính trị càng không cần phải nói, tuy rằng đã từng có một lần giao thủ, nhưng muốn trên chính trị tiêu diệt hắn, cũng không phải là sự tình một lần thì xong.
Bởi vậy đối với Nga Ni Trần mà nói, mặc kệ là muốn khiến mình vì y sử dụng, hay là muốn chính mình cùng y trở thành đồng minh, hoặc là vì kỹ thuật biến đổi gien mở rộng trước mắt, y hiện tại hẳn là gia tăng thu lưới đối với chính mình, dưới tình thế cấp bách, có khả năng sẽ dùng hết mấy phương pháp cùng một lúc.
Hạ Tưởng gõ gõ trán, đều là Bạch Chiến Mặc, không, chuẩn xác mà nói là Phó Tiên Phong nóng lòng đến thành phố Lang mở rộng kỹ thuật biến đổi gien, vào lúc hắn vẫn chưa hoàn toàn đứng vững, thì buộc phải vội vàng nghênh chiến.
Cũng may, hắn cũng không phải là chưa chuẩn bị.
Hạ Tưởng gọi điện thoại tới thành phố Yến:
- Tiêu Ngũ, chuẩn bị tìm mấy anh em đáng tin cậy, trước tối nay, tới thành phố Lang.
Tiêu Ngũ đối với việc Hạ Tưởng lẻ loi một mình đến thành phố Lang, vô cùng lo lắng, đã sớm muốn hộ tống cùng Hạ Tưởng đến đây, nhưng Hạ Tưởng không đồng ý, y cũng không có cách nào. Vừa nghe Hạ Tưởng triệu tập, lập tức mừng rỡ:
- Vâng, lãnh đạo, lập tức làm ngay.
Buổi chiều tổ chức hội nghị thường vụ chính quyền, cũng không thảo luận vấn đề mở rộng kỹ thuật biến đổi gien, hội nghị yêu cầu, nhận rõ tình thế tăng cường làm tốt ý thức trách nhiệm công tác kinh tế, nắm vững hạng mục mạnh mẽ xây dựng đào tạo điểm tăng trưởng mới.
Hội nghị do Thị trưởng Cổ Hướng Quốc chủ trì và phát biểu, Ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó thị trưởng thường trực Hạ Tưởng, Ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó thị trưởng Đồ Quân, Phó thị trưởng Thiệu Đinh, Triệu Tân Thụ, Tiêu Tiêu tham dự hội nghị. Phó chủ nhiệm Hội đồng nhân dân thành phố hội nghị thường vụ Liêu Kiến Hoành, là khách mời, phó Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc thành phố Lý Bình Khắc dự thính hội nghị.
Hội nghị vạch ra nguyên tắc "Vừa chỉnh hợp, vừa lợi dụng, vừa lên hạng mục, vừa thấy hiệu quả", gia tăng cường độ, gia tăng tốc độ, toàn diện thực thi chỉnh hợp tài nguyên đất, đạt tới mục tiêu tài nguyên đất phải được tận dụng tốt, hạng mục tốt, chất lượng tốt, hiệu quả và lợi ích tốt. Làm tốt công tác tiền kỳ của công nghiệp hóa nông nghiệp, tăng nhanh chỉnh hợp tài nguyên ngành in ấn, làm tốt công tác tuyển dụng và xây dựng của công ty hữu hạn sơn Occupy ở khu kinh tế mới, và phải dùng hết khả năng làm giảm bớt sự kiện quảng cáo gây ảnh hưởng tiêu cực đối với sơn Occupy.
Công ty TNHH vật liệu sơn Occupy là công ty liên doanh Trung Nhật, là công ty liên doanh lớn nhất thành phố Lang, phụ trách sản xuất và tiêu thụ của khu Hoa Bắc và khu Đông Bắc.
Đối với sơn Occupy, Hạ Tưởng ấn tượng khắc sâu, trước khi nhiều thương hiệu khác chưa trỗi dậy, sơn Occupy từng ở trong nước hưng thịnh một thời, chiếm lĩnh trên bảy mươi phần trăm (70%) thị trường. Nhưng sau đó theo sự trỗi dậy của nhiều thương hiệu trong nước, thị phần của sơn Occupy cũng từng năm giảm xuống.
Sự kiện quảng cáo sơn Occupy, duyên cố là do sơn Occupy đăng một tác phẩm quảng cáo trên một tạp chí nào đó, hình ảnh trên đó có một ngôi đình cổ điển của Trung Quốc, hai cột trụ của ngôi đình mỗi bên mang một con rồng, cây cột bên trái màu sắc ảm đạm, nhưng con rồng lại bám chặt trên cây cột đó. Cột bên phải thì có màu sắc tươi sáng, nhưng con rồng lại ngã trên mặt đất.
Bên cạnh hình ảnh còn có phụ đề giới thiệu tác phẩm, cột bên phải vì dùng sơn Occupy, nên con rồng bị trơn trượt xuống đất. Quảng cáo sau khi đăng lên, rồi qua truyenfull.vn truyền bá, trong mấy ngày đã khơi dậy sóng to gió lớn trên mạng, trong một thời gian dài trở thành đề tài đứng đầu trên các diễn đàn lớn. Bởi vì ý nghĩa con rồng rớt xuống xúc phạm đến tình cảm của người dân Trung Quốc.
Xét đến cùng, là bởi vì sơn Occupy là nước sơn Nhật Bản.
Sự kiện quảng cáo đối với công ty sơn Occupy ở thành phố Lang cũng mang đến ảnh hưởng tiêu cực không nhỏ, bởi vì thành phố Lang có một khu Đại Học Kinh Đông, phần đông sinh viên khu Đại Học, dưới lòng căm phẫn, thiếu chút nữa dẫn phát sự kiện quần thể.
Mặc kệ là ai tại vị, sợ nhất chính là sự kiện quần thể, nhất là học sinh dễ dàng bị kích động, bởi vậy xử lý sự kiện sơn Occupy cũng là đặc biệt nặng nề, hơn nữa lại dễ dàng dẫn phát cuộc tranh luận của tình hữu nghị Trung Nhật. Cũng may trải qua một thời gian xử lý, hiện tại trên cơ bản sự kiện đã được khống chế, đang ở trong mức bình ổn.
Sự kiện sơn Occupy đạt được bình ổn, nhưng triển vọng khu Đại Học vẫn là nỗi đau thầm kín của thành phố Lang.
Khu Đại Học bắt đầu xây dựng từ năm 1999, trước năm 2004 vẫn luôn ở thời kì phát triển tốc độ cao, nhưng sau khi tới năm 2004, vốn là tập đoàn doanh nghiệp nước ngoài đầu tư khai phá thủ đô xuất hiện vấn đề đứt gãy sợi dây tài chính, bởi vậy, vào tháng 5 năm 2004, do Ủy ban nhân dân thành phố Lang tiếp nhận khai phá khu Đại Học, đã hơn một năm trôi qua, cũng không có tiến triển gì, vẫn chưa tìm được đầu tư mới, hạng mục nối nghiệp khu Đại Học trước mắt, toàn bộ rơi vào trạng thái đình công.
Hạ Tưởng phân công quản lý hành chính giáo dục, dự án khu Đại Học, cũng ở trong phạm vi hắn quản hạt, nhưng cùng việc xây dựng đô thị mà Thiệu Đinh phân công quản lý có giao nhau, trên cơ bản việc phê duyệt hạng mục đều thuộc về hắn, còn tìm kiếm đầu tư, lại là công tác của Thiệu Đinh. Đề tài thảo luận hôm nay trên hội nghị, trọng điểm dừng ở trên khu Đại Học, khiến hắn thật không ngờ chính là, Đồ Quân lại khơi mào sự việc.
Hạ Tưởng và Lý Tài Nguyên đều mang vẻ mặt chờ mong mà nhìn Thang Hóa Lai.
Thang Hóa Lai mồ hôi đầy mặt, vẻ mặt hưng phấn khó hiểu. Y làm khá lâu ở Ủy ban nhân dân thành phố, lại ở vị trí Phó trưởng ban thư ký làm một thời gian dài, đã tiêu tan đi niềm đam mê, càng không có giấc mộng cầu tiến. Tuy nhiên sau khi theo Hạ Tưởng chưa được vài ngày, sau khi liên tục tham gia một loạt sự kiện trọng đại, khiến cho y cảm thấy được tầm quan trọng của chính mình.
Ngay như vừa rồi, lại phát hiện một bí mật cực lớn, hơn nữa xem ra, còn có khả năng ở Thành ủy làm dấy lên một trận gió lốc.
Kích thích, rất là kích thích. Thú vị, quá mức thú vị.
Thang Hóa Lai giơ tay nhận lấy khăn mặt mà Lý Tài Nguyên đưa qua, lung tung lau mặt một cái, vẻ mặt niềm vui bất ngờ và hâm mộ:
- Phó thị trưởng Hạ, Dương Bân và Phó thị trưởng Đồ có gian tình!
Lại lắc lắc đầu, một vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa,
- Không ngờ được, không ngờ được, khẩu vị của Phó thị trưởng Đồ quá nặng rồi, đến lái xe cũng trở thành khách vào sau màn, tôi còn tưởng rằng cô ta có nhiều phẩm vị…
Hạ Tưởng giơ tay ngăn lại sự bình luận lung tung của Thang Hóa Lai:
- Nói chính sự, đừng bình luận.
Thang Hóa Lai thấy Hạ Tưởng vẻ mặt lãnh đạm, liền biết tính cách Hạ Tưởng không phải nghe được tiếng xấu của người khác thì vui sướng khi người gặp họa, liền vội vàng quay về chính đề:
- Tôi lặng lẽ đi theo Dương Bân, thì đi tới khách sạn Phù Dung, quá hay, hoá ra người ta sớm đã thuê phòng dài hạn ở khách sạn, số phòng rất đẹp —— 818, kết quả sau khi tôi mò lên đến đó, phát hiện người mở cửa là Phó thị trưởng Đồ, hai người còn liếc mắt đưa tình, sau khi Dương Bân đi vào, tôi đứng ở cửa nghe ngóng rất lâu, không nghe rõ hai người nói cái gì...
Thang Hóa Lai đã cho ra kết luận quá khinh suất rồi, chỉ thấy hai người vào phòng liền kết luận có gian tình, hoàn toàn là suy đoán một phía, tuy rằng Hạ Tưởng biết rõ nữ cán bộ có tình nhân, không phải là chuyện gì ngạc nhiên, bởi vì hắn biết có một nữ Thị trưởng và lái xe có gian tình, sau đó thật sự không thể chịu đựng được sự đòi hỏi quá đáng của lái xe, đề nghị chia tay, kết quả bị lái xe dưới cơn giận dữ giết chết và dìm xuống sông. Sau vì để che dấu tiếng xấu, công bố với bên ngoài là nữ Thị trưởng vì làm việc công đột nhiên phát bệnh dẫn đến tử vong.
Nhưng với trực giác phán đoán của hắn, giữa Đồ Quân và Dương Bân cho dù có gian tình, cũng không cần giữa ban ngày ban mặt mà vội vàng đến phòng tằng tịu với nhau, khẳng định có ẩn tình khác.
Lại trầm tư một lát, nhớ tới một điểm, có liên quan đến "Gian tình" giữa Đồ Quân và Dương Bân, ngày hôm qua khi hắn và Lữ Nhất Khả ăn cơm, nghe Lữ Nhất Khả úp úp mở mở nói vài câu, thì gần như trong lòng thấy vững tin. Hắn cũng nghe ra, giữa Đồ Quân và Dương Bân có quan hệ khá bí mật, âm thầm có lui tới, nhưng cụ thể là một kiểu quan hệ gì, Lữ Nhất Khả cũng là không rõ ràng lắm, chỉ bằng suy đoán mà thôi.
Hơn nữa sự tình giữa hai người, người ở Thành ủy biết cũng không nhiều. Lữ Nhất Khả sở dĩ có phát hiện như vậy, là bởi vì gã có khứu giác và trực giác hơn người.
Dù sao cũng là cán bộ kỳ cựu của Ủy ban kỷ luật.
Về phần Đồ Quân có quan hệ nam nữ với Cổ Hướng Quốc hay không, Lữ Nhất Khả không nói đến, Hạ Tưởng càng không muốn suy đoán thêm.
Hạ Tưởng không nói lời nào, Thang Hóa Lai và Lý Tài Nguyên đều mang vẻ mặt kích động mà nhìn hắn, chờ hắn chỉ thị.
Hạ Tưởng đột nhiên hỏi:
- Hóa Lai, khi anh trở lại, trên đường có gặp tình huống gì không?
Thang Hóa Lai lắc đầu:
- Không phát hiện tình huống gì, làm sao vậy, chẳng lẽ giữa Phó thị trưởng Đồ và Dương Bân là quan hệ hữu nghị trong sạch?
Hạ Tưởng không trả lời vấn đề của Thang Hóa Lai, mà nói với Lý Tài Nguyên:
- Tài Nguyên, xuống lầukín đáo nhìn xem, xe Thị trưởng Cổ có còn ở đó hay không?
Lý Tài Nguyên đáp lại một tiếng, vội vàng xuống lầu, không bao lâu sau trở về:
- Thị trưởng Cổ, xe không còn, người cũng không ở Thành ủy.
Hạ Tưởng lại hơi suy tư, liền có quyết định:
- Hóa Lai, anh bây giờ quay trở lại khách sạn, trốn ở một bên, đừng cho bất kỳ ai phát hiện anh, cứ đợi ở đó, xem xem rốt cuộc là ai từ trong phòng đi ra.
Thang Hóa Lai mặc dù trong lòng có nghi vấn, bởi vì y một lòng nhận định là hai người đi thông dâm, chẳng lẽ bí mật hẹn hò không phải có gian tình, mà là ngồi đó nói suông? Cho dù nói đạo lý, Dương Bân cũng phải có đủ học vấn mới được. Tuy nhiên Hạ Tưởng có chỉ bảo, y không tiện phản bác, đành phải lập tức quay trở về khách sạn Phù Dung.
Qua khoảng nửa giờ, cửa mở, vẫn là Dương Bân. Dương Bân vẻ mặt kích động, rõ ràng là vẻ mặt thỏa mãn sau khi vừa trải qua vận động, còn có thể giả bộ sao? Thang Hóa Lai một bên oán giận Hạ Tưởng khiến y uổng công một chuyến, một bên suy nghĩ đến việc Phó thị trưởng Đồ và Dương Bân ở trên giường có thể mạnh mẽ chơi ra trò gì, đang lúc nghĩ ngợi lung tung, Dương Bân xuống lầu mới được hai phút, cửa lại mở, từ bên trong lại đi ra một người.
Chỉ nhìn thoáng qua, Thang Hóa Lai liền kinh ngạc đến trợn mắt há hốc mồm, thiếu chút nữa sợ hãi kêu ra tiếng, quá lợi hại, ánh mắt của Phó thị trưởng Hạ quá độc, sao hắn đoán được Thị trưởng Cổ cũng ở đó?
Người đi ra, đúng là Cổ Hướng Quốc!
Cổ Hướng Quốc ở cửa dừng lại một chút, hướng vào bên trong nói một câu gì đó, lại đi xuống lầu. Đến lúc này, Thang Hóa Lai không còn tưởng tượng bên trong có cảnh tượng ướt át gì nữa, bởi vì Cổ Hướng Quốc, Đồ Quân bí mật gặp mặt ở cùng một chỗ không khiến cho người khác cảm thấy ngạc nhiên, mà ngạc nhiên chính là, hai vị Thị trưởng và một lái xe, ba người cùng nhau mưu đồ bí mật, mặc kệ mưu đồ bí mật là gì, ba người tụ tập cùng một chỗ, đã có khả năng khiến cho người ta liên tưởng vô hạn.
Đang lúc Thang Hóa Lai cho rằng sự tình đã xong xuôi, đang muốn lặng yên không một tiếng động rời khỏi, lại có một người từ trong phòng đi ra, vừa nhìn thấy người này, y càng mở to hai mắt, liên tiếp dụi mắt mấy lần, dụi tới đau cả mắt rồi nhìn mới dám tin tưởng hai mắt của mình, đúng vậy, người đứng ở cửa, đúng là Nga Ni Trần!
Không phải Nga Ni Trần cùng Phó thị trưởng Thụy quan hệ chặt chẽ, cùng Thị trưởng Cổ quan hệ bình thường sao? Sao cuộc gặp gỡ bí mật hôm nay gã ta cũng tham gia, chẳng lẽ nói gã ta cùng Thị trưởng Cổ mới là đồng minh thực sự?
Lộn xộn, hoàn toàn lộn xộn, những gì phát sinh hôm nay, hoàn toàn đảo lộn nhận thức của Thang Hóa Lai đối với hiện trạng thành phố Lang, khiến y lần đầu tiên sinh ra cảm giác xây xẩm.
Sau khi Nga Ni Trần đi rồi, cuối cùng mới là Đồ Quân từ bên trong đi ra. Mặc dù Đồ Quân sắc mặt ửng hồng, một bộ dáng ướt át dường như vừa mới dầm mưa, tuy nhiên Thang Hóa Lai không còn bất kỳ ý tưởng nghĩ ngợi lung tung nào nữa, bởi vì y biết hai vị Thị trưởng, một Trưởng ban Tổ chức cán bộ ngầm, một lái xe, hội nghị bốn người, tuyệt đối không có bất cứ cảnh tượng ướt át gì cả, khẳng định là có mưu đồ trọng đại gì đó.
Rốt cuộc là gì đây, y đoán không ra, cũng không còn nghi ngờ lung tung, mà vội vàng chạy về Thành ủy. Phó thị trưởng Hạ quá lợi hại, trải qua việc này, Thang Hóa Lai đối với năng lực phán đoán của Hạ Tưởng khâm phục sát đất!
Thang Hóa Lai vừa đến Thành ủy, liền vội vàng hướng Hạ Tưởng báo cáo tất cả những gì vừa xảy ra, khi ánh mắt y nhìn về phía Hạ Tưởng, toàn bộ đều là kính nể và ngưỡng mộ.
Lý Tài Nguyên vừa nghe, cũng vô cùng thán phục đối với sức phán đoán của Hạ Tưởng, lợi hại, đúng là theo đúng người, lãnh đạo đoán việc như thần mới có thể ở hoàn cảnh chính trị phức tạp của thành phố Lang, không đứng ở thế bất bại.
Hạ Tưởng nghe xong, trong lòng cũng trầm xuống, Nga Ni Trần xuất hiện đã ở ngoài dự liệu của hắn, đồng thời khiến hắn cảm thấy nghi hoặc khó hiểu chính là, chẳng lẽ Nga Ni Trần bên ngoài tôn Thụy Căn là khách VIP cao quý nhất, là nhằm giả bộ tạo ra quan hệ chặt chẽ cùng Thụy Căn, nhưng trên thực tế, gã ta cùng Cổ Hướng Quốc mới là đồng minh lớn nhất? Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Bối cảnh phức tạp và mạng lưới quan hệ của Nga Ni Trần, không phải một sớm một chiều có thể làm cho rõ ràng, lúc này không có thời gian đi quản vấn đề của Nga Ni Trần, bởi vì lúc này việc biến đổi gien là lý do đầu, một trận ác chiến sắp mở ra, hắn cũng muốn coi đây là cơ hội, ở thành phố Lang khai hỏa phát súng đầu tiên.
Nếu thời gian cho phép, trực giác nói với Hạ Tưởng, sự tình phía sau Đồ Quân nhất định rất nhiều, có thể đào sâu, đào sâu xuống dưới, có lẽ có thể đả kích đến cả uy danh của Cổ Hướng Quốc, nhưng hiện tại việc chính mấu chốt nằm trên việc biến đổi gien mở rộng ở Cục trưởng, không có đủ thời gian dùng để bố cục lâu dài.
Đồ Quân là người tích cực dẫn đầu, nếu có thể lúc này đánh đổ Đồ Quân, thực lực phái ủng hộ khẳng định sẽ giảm đi! Giữa Đồ Quân và Dương Bân có gian tình hay không cũng không quan trọng, quan trọng là, sự tình không căn cứ cũng có thể dùng để viết thành văn, bài văn làm đủ rồi, sẽ thu được hiệu quả dương đông kích tây ngoài dự đoán của mọi người.
Đợi không kịp, đợt ra tay đầu tiên ở thành phố Lang, lấy Đồ Quân khai đao trước!
Hạ Tưởng liếc mắt nhìn Lý Tài Nguyên và Thang Hóa Lai một cái, đội ngũ của hắn hiện tại so với quận Hạ Mã, không thể so sánh, quả thực đáng thương không đủ nhân lực. Là lúc tái xây dựng nền tảng đội ngũ vững chắc rồi, hơn nữa kế tiếp còn có một trận ác chiến phải đánh, còn có khả năng sẽ có thế lực đen tối tham gia, không thể không đề phòng, hắn trong lòng liền đã có tính toán.
Hạ Tưởng nhìn về phía Lý Tài Nguyên:
- Tài Nguyên, anh làm thế nào hoài nghi lái xe đến gây chuyện chính là Dương Bân?
Lý Tài Nguyên nói:
- Một là thời gian trùng hợp, Nhạc Tuyết mới xảy ra tai nạn xe cộ không lâu, Dương Bân liền bị Phó thị trưởng Thụy khai trừ rồi, hơn nữa còn là bởi vì một việc rất nhỏ không đáng kể. Hai là tôi tra xét thấy, Dương Bân mặt ngoài bị khai trừ rồi, thực tế tiền lương vẫn lấy bình thường, phúc lợi vẫn còn, chỉ là không đi làm mà thôi, đối với bên ngoài tuyên bố là xoá tên, kỳ thật không phải. Ba là tôi âm thầm biết được, sau khi Dương Bân bị khai trừ, luôn luôn ở tại thành phố Lang, không có về quê, hơn nữa bản thân y còn có một chiếc xe, khi không có việc gì, ngày ngày chạy khắp chốn. Đương nhiên đó chỉ là suy đoán của tôi, không có chứng cớ, tuy nhiên tôi sẽ không chịu thua, nhất định phải tra ra được thủ phạm thực sự.
Hạ Tưởng gật gật đầu, đối với cách nói của Lý Tài Nguyên từ chối cho ý kiến, lại hỏi một câu:
- Sự thật tác phong sóng gió lần trước của anh, có nói với Hóa Lai chưa?
Lý Tài Nguyên lập tức hiểu được là chuyện gì, hướng Hạ Tưởng gật đầu một cái:
- Tôi lập tức nói chuyện với Trưởng ban thư ký.
Thấy Lý Tài Nguyên hiểu ra ý tứ của hắn, Hạ Tưởng vui mừng mà cười, xoay người đi vào trong văn phòng. Cụ thể bước tiếp theo thao tác thế nào, Lý Tài Nguyên có kinh nghiệm cụ thể trong lòng biết rõ, giao cho y đi xử lý, Hạ Tưởng trăm phần trăm yên tâm.
Hạ Tưởng ở văn phòng suy tư một lát, đang muốn gọi một cuộc điện thoại, không ngờ di động vang lên, là dãy số của thành phố Lang. Di động của hắn rất là cá nhân, sau khi đến thành phố Lang, cũng không công bố với bên ngoài, biết số điện thoại di động của hắn rất ít ỏi không được mấy người, là ai đây?
Sau khi nhận nghe, là một giọng nữ mềm mại lại vô cùng ngọt ngào:
- Phó thị trưởng Hạ, không biết tối ngày mai có thời gian hay không? Tôi muốn mời ngài uống trà...
Uống trà? Uống trà nhàn hạ gì ở đây? Chỉ nghe thanh âm Hạ Tưởng nghe không ra là Hoa Nhài Vàng hay là Hoa Nhài Bạc, nhưng có thể biết được đối phương là một trong hai người, người đẹp hẹn gặp, không phải ăn cơm, cũng không phải là có việc, mà là uống trà nhàn hạ tao nhã, trong đó ý tứ hàm súc, ý vị sâu xa.
Nga Ni Trần muốn ra tay với hắn rồi sao?
- Cô là…
Hạ Tưởng không lập tức từ chối, muốn dò xét gốc rễ của đối phương một chút,
- Thành phố Lang, có tiệm trà nào ngon?
- Tôi là Hoa Nhài Vàng.
Hoa Nhài Vàng cũng không cố ý giấu diếm thân phận, ở trước mặt Hạ Tưởng, khôn vặt không qua được,
- Ba mới mở một tiệm trà, tên gọi Nội Các Lầu, ngày mai thử kinh doanh, chỉ mời năm ba người đến uống trà nói chuyện, nên do tôi ra mặt đặc biệt mời Phó thị trưởng Hạ, ngài nhất định phải đến đó, nếu không ba mắng tôi đến khóc mất thôi.
Nội Các Lầu, cái tên thật ngang ngược, ý chính là chỉ có các cán bộ chính phủ quản lý thành phố Lang mới có tư cách đến đó?
Giọng nói của Hoa Nhài Vàng kiều diễm ướt át, như gió thổi cây tùng, chỉ nghe giọng thôi đã đủ ngọt ngào thú vị.
Người đẹp trên đời không ít, nhưng người đẹp đồng thời lại có giọng hay thì không nhiều, Hoa Nhài Vàng lại có đủ hai điều, lại có một đứa em gái giống nhau như đúc, báu vật nhân gian, thật là hiếm gặp.
Đi, hay là không đi, là một vấn đề. Hạ Tưởng rõ ràng, nếu không đi, Nga Ni Trần vẫn sẽ không từ bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào để công kích hắn, đương nhiên hắn càng rõ ràng hơn, mặt ngoài do Hoa Nhài Vàng ra mặt dường như là nước cờ mỹ nhân kế, trên thực tế, với sự quan sát của hắn đối với Hoa Nhài Vàng, Bạc, hai mỹ đều không phải là hạng người phóng đãng, chẳng qua là có đủ ưu thế phụ nữ để lợi dụng, khiêu khích ảo tưởng của đàn ông, từ đó đạt tới mục đích không cần chiến mà khuất phục được người khác.
Đàn ông đứng trước tài và sắc, người có thể thong dong qua được cửa ải, rất là ít ỏi không có được mấy người.
Đi cũng không tổn hại gì, Hạ Tưởng trong nháy mắt nắm chắc chủ ý:
- Được, tối ngày mai vừa hay cũng rảnh rỗi, tôi cũng có chút nhã hứng, đi uống trà giao hữu.
- Vậy tôi xin chờ đợi Phó thị trưởng Hạ xa giá.
Tiếng cười của Hoa Nhài Vàng từ bên kia microphone truyền đến, thanh âm vui mừng mà nhẹ nhàng, hiển nhiên rất vui vẻ,
- "Hoa kính bất tằng duyên khách tảo, bồng môn kim thủy vi quân khai" (chưa từng có cái duyên để quét ngõ hoa cho khách tới thăm, vì bạn nên hôm nay mới mở cửa bồng – thơ Đỗ Phủ) —— Phó thị trưởng Hạ nếu lỡ hẹn, tôi đến văn phòng ngài mà khóc đấy.
Người đẹp làm nũng, đàn ông ngạo mạn, Hạ Tưởng lại không hề có một chút chờ mong cuộc ước hẹn với người đẹp, ngược lại trong lòng mơ hồ có điều lo lắng. Nga Ni Trần ở thành phố Lang không có chỗ qua lại nên bất lợi, chỗ dựa lớn nhất đơn giản là hai cô con gái như hoa như ngọc, cùng với bối cảnh xã hội đen của y và lực khống chế của Trưởng ban Tổ chức cán bộ ngầm, nghĩ lại thì khi y san bằng mỗi một người, đều là dùng bộ ba.
Hoa Nhài Vàng, Bạc ra mặt mời, là lễ độ, cũng là cửa thứ nhất. Lấy thế lực đen ác uy hiếp cá nhân, là cửa thứ hai. Rồi lại lấy đấu sức trên chính trị áp bức đối phương đi vào khuôn khổ, là cửa thứ ba.
Nói chung, phần lớn đều không qua được cửa thứ nhất. Nhưng trên thực tế đối với Hạ Tưởng mà nói, hắn đã cùng thủ hạ của Nga Ni Trần so qua chiêu, cũng ở lợi ích của hắn mà cám dỗ, không nhượng bộ, đấu sức trên chính trị càng không cần phải nói, tuy rằng đã từng có một lần giao thủ, nhưng muốn trên chính trị tiêu diệt hắn, cũng không phải là sự tình một lần thì xong.
Bởi vậy đối với Nga Ni Trần mà nói, mặc kệ là muốn khiến mình vì y sử dụng, hay là muốn chính mình cùng y trở thành đồng minh, hoặc là vì kỹ thuật biến đổi gien mở rộng trước mắt, y hiện tại hẳn là gia tăng thu lưới đối với chính mình, dưới tình thế cấp bách, có khả năng sẽ dùng hết mấy phương pháp cùng một lúc.
Hạ Tưởng gõ gõ trán, đều là Bạch Chiến Mặc, không, chuẩn xác mà nói là Phó Tiên Phong nóng lòng đến thành phố Lang mở rộng kỹ thuật biến đổi gien, vào lúc hắn vẫn chưa hoàn toàn đứng vững, thì buộc phải vội vàng nghênh chiến.
Cũng may, hắn cũng không phải là chưa chuẩn bị.
Hạ Tưởng gọi điện thoại tới thành phố Yến:
- Tiêu Ngũ, chuẩn bị tìm mấy anh em đáng tin cậy, trước tối nay, tới thành phố Lang.
Tiêu Ngũ đối với việc Hạ Tưởng lẻ loi một mình đến thành phố Lang, vô cùng lo lắng, đã sớm muốn hộ tống cùng Hạ Tưởng đến đây, nhưng Hạ Tưởng không đồng ý, y cũng không có cách nào. Vừa nghe Hạ Tưởng triệu tập, lập tức mừng rỡ:
- Vâng, lãnh đạo, lập tức làm ngay.
Buổi chiều tổ chức hội nghị thường vụ chính quyền, cũng không thảo luận vấn đề mở rộng kỹ thuật biến đổi gien, hội nghị yêu cầu, nhận rõ tình thế tăng cường làm tốt ý thức trách nhiệm công tác kinh tế, nắm vững hạng mục mạnh mẽ xây dựng đào tạo điểm tăng trưởng mới.
Hội nghị do Thị trưởng Cổ Hướng Quốc chủ trì và phát biểu, Ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó thị trưởng thường trực Hạ Tưởng, Ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó thị trưởng Đồ Quân, Phó thị trưởng Thiệu Đinh, Triệu Tân Thụ, Tiêu Tiêu tham dự hội nghị. Phó chủ nhiệm Hội đồng nhân dân thành phố hội nghị thường vụ Liêu Kiến Hoành, là khách mời, phó Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc thành phố Lý Bình Khắc dự thính hội nghị.
Hội nghị vạch ra nguyên tắc "Vừa chỉnh hợp, vừa lợi dụng, vừa lên hạng mục, vừa thấy hiệu quả", gia tăng cường độ, gia tăng tốc độ, toàn diện thực thi chỉnh hợp tài nguyên đất, đạt tới mục tiêu tài nguyên đất phải được tận dụng tốt, hạng mục tốt, chất lượng tốt, hiệu quả và lợi ích tốt. Làm tốt công tác tiền kỳ của công nghiệp hóa nông nghiệp, tăng nhanh chỉnh hợp tài nguyên ngành in ấn, làm tốt công tác tuyển dụng và xây dựng của công ty hữu hạn sơn Occupy ở khu kinh tế mới, và phải dùng hết khả năng làm giảm bớt sự kiện quảng cáo gây ảnh hưởng tiêu cực đối với sơn Occupy.
Công ty TNHH vật liệu sơn Occupy là công ty liên doanh Trung Nhật, là công ty liên doanh lớn nhất thành phố Lang, phụ trách sản xuất và tiêu thụ của khu Hoa Bắc và khu Đông Bắc.
Đối với sơn Occupy, Hạ Tưởng ấn tượng khắc sâu, trước khi nhiều thương hiệu khác chưa trỗi dậy, sơn Occupy từng ở trong nước hưng thịnh một thời, chiếm lĩnh trên bảy mươi phần trăm (70%) thị trường. Nhưng sau đó theo sự trỗi dậy của nhiều thương hiệu trong nước, thị phần của sơn Occupy cũng từng năm giảm xuống.
Sự kiện quảng cáo sơn Occupy, duyên cố là do sơn Occupy đăng một tác phẩm quảng cáo trên một tạp chí nào đó, hình ảnh trên đó có một ngôi đình cổ điển của Trung Quốc, hai cột trụ của ngôi đình mỗi bên mang một con rồng, cây cột bên trái màu sắc ảm đạm, nhưng con rồng lại bám chặt trên cây cột đó. Cột bên phải thì có màu sắc tươi sáng, nhưng con rồng lại ngã trên mặt đất.
Bên cạnh hình ảnh còn có phụ đề giới thiệu tác phẩm, cột bên phải vì dùng sơn Occupy, nên con rồng bị trơn trượt xuống đất. Quảng cáo sau khi đăng lên, rồi qua truyenfull.vn truyền bá, trong mấy ngày đã khơi dậy sóng to gió lớn trên mạng, trong một thời gian dài trở thành đề tài đứng đầu trên các diễn đàn lớn. Bởi vì ý nghĩa con rồng rớt xuống xúc phạm đến tình cảm của người dân Trung Quốc.
Xét đến cùng, là bởi vì sơn Occupy là nước sơn Nhật Bản.
Sự kiện quảng cáo đối với công ty sơn Occupy ở thành phố Lang cũng mang đến ảnh hưởng tiêu cực không nhỏ, bởi vì thành phố Lang có một khu Đại Học Kinh Đông, phần đông sinh viên khu Đại Học, dưới lòng căm phẫn, thiếu chút nữa dẫn phát sự kiện quần thể.
Mặc kệ là ai tại vị, sợ nhất chính là sự kiện quần thể, nhất là học sinh dễ dàng bị kích động, bởi vậy xử lý sự kiện sơn Occupy cũng là đặc biệt nặng nề, hơn nữa lại dễ dàng dẫn phát cuộc tranh luận của tình hữu nghị Trung Nhật. Cũng may trải qua một thời gian xử lý, hiện tại trên cơ bản sự kiện đã được khống chế, đang ở trong mức bình ổn.
Sự kiện sơn Occupy đạt được bình ổn, nhưng triển vọng khu Đại Học vẫn là nỗi đau thầm kín của thành phố Lang.
Khu Đại Học bắt đầu xây dựng từ năm 1999, trước năm 2004 vẫn luôn ở thời kì phát triển tốc độ cao, nhưng sau khi tới năm 2004, vốn là tập đoàn doanh nghiệp nước ngoài đầu tư khai phá thủ đô xuất hiện vấn đề đứt gãy sợi dây tài chính, bởi vậy, vào tháng 5 năm 2004, do Ủy ban nhân dân thành phố Lang tiếp nhận khai phá khu Đại Học, đã hơn một năm trôi qua, cũng không có tiến triển gì, vẫn chưa tìm được đầu tư mới, hạng mục nối nghiệp khu Đại Học trước mắt, toàn bộ rơi vào trạng thái đình công.
Hạ Tưởng phân công quản lý hành chính giáo dục, dự án khu Đại Học, cũng ở trong phạm vi hắn quản hạt, nhưng cùng việc xây dựng đô thị mà Thiệu Đinh phân công quản lý có giao nhau, trên cơ bản việc phê duyệt hạng mục đều thuộc về hắn, còn tìm kiếm đầu tư, lại là công tác của Thiệu Đinh. Đề tài thảo luận hôm nay trên hội nghị, trọng điểm dừng ở trên khu Đại Học, khiến hắn thật không ngờ chính là, Đồ Quân lại khơi mào sự việc.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Hạ Tưởng và Lý Tài Nguyên đều mang vẻ mặt chờ mong mà nhìn Thang Hóa Lai.
Thang Hóa Lai mồ hôi đầy mặt, vẻ mặt hưng phấn khó hiểu. Y làm khá lâu ở Ủy ban nhân dân thành phố, lại ở vị trí Phó trưởng ban thư ký làm một thời gian dài, đã tiêu tan đi niềm đam mê, càng không có giấc mộng cầu tiến. Tuy nhiên sau khi theo Hạ Tưởng chưa được vài ngày, sau khi liên tục tham gia một loạt sự kiện trọng đại, khiến cho y cảm thấy được tầm quan trọng của chính mình.
Ngay như vừa rồi, lại phát hiện một bí mật cực lớn, hơn nữa xem ra, còn có khả năng ở Thành ủy làm dấy lên một trận gió lốc.
Kích thích, rất là kích thích. Thú vị, quá mức thú vị.
Thang Hóa Lai giơ tay nhận lấy khăn mặt mà Lý Tài Nguyên đưa qua, lung tung lau mặt một cái, vẻ mặt niềm vui bất ngờ và hâm mộ:
- Phó thị trưởng Hạ, Dương Bân và Phó thị trưởng Đồ có gian tình!
Lại lắc lắc đầu, một vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa,
- Không ngờ được, không ngờ được, khẩu vị của Phó thị trưởng Đồ quá nặng rồi, đến lái xe cũng trở thành khách vào sau màn, tôi còn tưởng rằng cô ta có nhiều phẩm vị…
Hạ Tưởng giơ tay ngăn lại sự bình luận lung tung của Thang Hóa Lai:
- Nói chính sự, đừng bình luận.
Thang Hóa Lai thấy Hạ Tưởng vẻ mặt lãnh đạm, liền biết tính cách Hạ Tưởng không phải nghe được tiếng xấu của người khác thì vui sướng khi người gặp họa, liền vội vàng quay về chính đề:
- Tôi lặng lẽ đi theo Dương Bân, thì đi tới khách sạn Phù Dung, quá hay, hoá ra người ta sớm đã thuê phòng dài hạn ở khách sạn, số phòng rất đẹp —— 818, kết quả sau khi tôi mò lên đến đó, phát hiện người mở cửa là Phó thị trưởng Đồ, hai người còn liếc mắt đưa tình, sau khi Dương Bân đi vào, tôi đứng ở cửa nghe ngóng rất lâu, không nghe rõ hai người nói cái gì...
Thang Hóa Lai đã cho ra kết luận quá khinh suất rồi, chỉ thấy hai người vào phòng liền kết luận có gian tình, hoàn toàn là suy đoán một phía, tuy rằng Hạ Tưởng biết rõ nữ cán bộ có tình nhân, không phải là chuyện gì ngạc nhiên, bởi vì hắn biết có một nữ Thị trưởng và lái xe có gian tình, sau đó thật sự không thể chịu đựng được sự đòi hỏi quá đáng của lái xe, đề nghị chia tay, kết quả bị lái xe dưới cơn giận dữ giết chết và dìm xuống sông. Sau vì để che dấu tiếng xấu, công bố với bên ngoài là nữ Thị trưởng vì làm việc công đột nhiên phát bệnh dẫn đến tử vong.
Nhưng với trực giác phán đoán của hắn, giữa Đồ Quân và Dương Bân cho dù có gian tình, cũng không cần giữa ban ngày ban mặt mà vội vàng đến phòng tằng tịu với nhau, khẳng định có ẩn tình khác.
Lại trầm tư một lát, nhớ tới một điểm, có liên quan đến "Gian tình" giữa Đồ Quân và Dương Bân, ngày hôm qua khi hắn và Lữ Nhất Khả ăn cơm, nghe Lữ Nhất Khả úp úp mở mở nói vài câu, thì gần như trong lòng thấy vững tin. Hắn cũng nghe ra, giữa Đồ Quân và Dương Bân có quan hệ khá bí mật, âm thầm có lui tới, nhưng cụ thể là một kiểu quan hệ gì, Lữ Nhất Khả cũng là không rõ ràng lắm, chỉ bằng suy đoán mà thôi.
Hơn nữa sự tình giữa hai người, người ở Thành ủy biết cũng không nhiều. Lữ Nhất Khả sở dĩ có phát hiện như vậy, là bởi vì gã có khứu giác và trực giác hơn người.
Dù sao cũng là cán bộ kỳ cựu của Ủy ban kỷ luật.
Về phần Đồ Quân có quan hệ nam nữ với Cổ Hướng Quốc hay không, Lữ Nhất Khả không nói đến, Hạ Tưởng càng không muốn suy đoán thêm.
Hạ Tưởng không nói lời nào, Thang Hóa Lai và Lý Tài Nguyên đều mang vẻ mặt kích động mà nhìn hắn, chờ hắn chỉ thị.
Hạ Tưởng đột nhiên hỏi:
- Hóa Lai, khi anh trở lại, trên đường có gặp tình huống gì không?
Thang Hóa Lai lắc đầu:
- Không phát hiện tình huống gì, làm sao vậy, chẳng lẽ giữa Phó thị trưởng Đồ và Dương Bân là quan hệ hữu nghị trong sạch?
Hạ Tưởng không trả lời vấn đề của Thang Hóa Lai, mà nói với Lý Tài Nguyên:
- Tài Nguyên, xuống lầukín đáo nhìn xem, xe Thị trưởng Cổ có còn ở đó hay không?
Lý Tài Nguyên đáp lại một tiếng, vội vàng xuống lầu, không bao lâu sau trở về:
- Thị trưởng Cổ, xe không còn, người cũng không ở Thành ủy.
Hạ Tưởng lại hơi suy tư, liền có quyết định:
- Hóa Lai, anh bây giờ quay trở lại khách sạn, trốn ở một bên, đừng cho bất kỳ ai phát hiện anh, cứ đợi ở đó, xem xem rốt cuộc là ai từ trong phòng đi ra.
Thang Hóa Lai mặc dù trong lòng có nghi vấn, bởi vì y một lòng nhận định là hai người đi thông dâm, chẳng lẽ bí mật hẹn hò không phải có gian tình, mà là ngồi đó nói suông? Cho dù nói đạo lý, Dương Bân cũng phải có đủ học vấn mới được. Tuy nhiên Hạ Tưởng có chỉ bảo, y không tiện phản bác, đành phải lập tức quay trở về khách sạn Phù Dung.
Qua khoảng nửa giờ, cửa mở, vẫn là Dương Bân. Dương Bân vẻ mặt kích động, rõ ràng là vẻ mặt thỏa mãn sau khi vừa trải qua vận động, còn có thể giả bộ sao? Thang Hóa Lai một bên oán giận Hạ Tưởng khiến y uổng công một chuyến, một bên suy nghĩ đến việc Phó thị trưởng Đồ và Dương Bân ở trên giường có thể mạnh mẽ chơi ra trò gì, đang lúc nghĩ ngợi lung tung, Dương Bân xuống lầu mới được hai phút, cửa lại mở, từ bên trong lại đi ra một người.
Chỉ nhìn thoáng qua, Thang Hóa Lai liền kinh ngạc đến trợn mắt há hốc mồm, thiếu chút nữa sợ hãi kêu ra tiếng, quá lợi hại, ánh mắt của Phó thị trưởng Hạ quá độc, sao hắn đoán được Thị trưởng Cổ cũng ở đó?
Người đi ra, đúng là Cổ Hướng Quốc!
Cổ Hướng Quốc ở cửa dừng lại một chút, hướng vào bên trong nói một câu gì đó, lại đi xuống lầu. Đến lúc này, Thang Hóa Lai không còn tưởng tượng bên trong có cảnh tượng ướt át gì nữa, bởi vì Cổ Hướng Quốc, Đồ Quân bí mật gặp mặt ở cùng một chỗ không khiến cho người khác cảm thấy ngạc nhiên, mà ngạc nhiên chính là, hai vị Thị trưởng và một lái xe, ba người cùng nhau mưu đồ bí mật, mặc kệ mưu đồ bí mật là gì, ba người tụ tập cùng một chỗ, đã có khả năng khiến cho người ta liên tưởng vô hạn.
Đang lúc Thang Hóa Lai cho rằng sự tình đã xong xuôi, đang muốn lặng yên không một tiếng động rời khỏi, lại có một người từ trong phòng đi ra, vừa nhìn thấy người này, y càng mở to hai mắt, liên tiếp dụi mắt mấy lần, dụi tới đau cả mắt rồi nhìn mới dám tin tưởng hai mắt của mình, đúng vậy, người đứng ở cửa, đúng là Nga Ni Trần!
Không phải Nga Ni Trần cùng Phó thị trưởng Thụy quan hệ chặt chẽ, cùng Thị trưởng Cổ quan hệ bình thường sao? Sao cuộc gặp gỡ bí mật hôm nay gã ta cũng tham gia, chẳng lẽ nói gã ta cùng Thị trưởng Cổ mới là đồng minh thực sự?
Lộn xộn, hoàn toàn lộn xộn, những gì phát sinh hôm nay, hoàn toàn đảo lộn nhận thức của Thang Hóa Lai đối với hiện trạng thành phố Lang, khiến y lần đầu tiên sinh ra cảm giác xây xẩm.
Sau khi Nga Ni Trần đi rồi, cuối cùng mới là Đồ Quân từ bên trong đi ra. Mặc dù Đồ Quân sắc mặt ửng hồng, một bộ dáng ướt át dường như vừa mới dầm mưa, tuy nhiên Thang Hóa Lai không còn bất kỳ ý tưởng nghĩ ngợi lung tung nào nữa, bởi vì y biết hai vị Thị trưởng, một Trưởng ban Tổ chức cán bộ ngầm, một lái xe, hội nghị bốn người, tuyệt đối không có bất cứ cảnh tượng ướt át gì cả, khẳng định là có mưu đồ trọng đại gì đó.
Rốt cuộc là gì đây, y đoán không ra, cũng không còn nghi ngờ lung tung, mà vội vàng chạy về Thành ủy. Phó thị trưởng Hạ quá lợi hại, trải qua việc này, Thang Hóa Lai đối với năng lực phán đoán của Hạ Tưởng khâm phục sát đất!
Thang Hóa Lai vừa đến Thành ủy, liền vội vàng hướng Hạ Tưởng báo cáo tất cả những gì vừa xảy ra, khi ánh mắt y nhìn về phía Hạ Tưởng, toàn bộ đều là kính nể và ngưỡng mộ.
Lý Tài Nguyên vừa nghe, cũng vô cùng thán phục đối với sức phán đoán của Hạ Tưởng, lợi hại, đúng là theo đúng người, lãnh đạo đoán việc như thần mới có thể ở hoàn cảnh chính trị phức tạp của thành phố Lang, không đứng ở thế bất bại.
Hạ Tưởng nghe xong, trong lòng cũng trầm xuống, Nga Ni Trần xuất hiện đã ở ngoài dự liệu của hắn, đồng thời khiến hắn cảm thấy nghi hoặc khó hiểu chính là, chẳng lẽ Nga Ni Trần bên ngoài tôn Thụy Căn là khách VIP cao quý nhất, là nhằm giả bộ tạo ra quan hệ chặt chẽ cùng Thụy Căn, nhưng trên thực tế, gã ta cùng Cổ Hướng Quốc mới là đồng minh lớn nhất? Bạn đang đọc truyện được copy tại
Bối cảnh phức tạp và mạng lưới quan hệ của Nga Ni Trần, không phải một sớm một chiều có thể làm cho rõ ràng, lúc này không có thời gian đi quản vấn đề của Nga Ni Trần, bởi vì lúc này việc biến đổi gien là lý do đầu, một trận ác chiến sắp mở ra, hắn cũng muốn coi đây là cơ hội, ở thành phố Lang khai hỏa phát súng đầu tiên.
Nếu thời gian cho phép, trực giác nói với Hạ Tưởng, sự tình phía sau Đồ Quân nhất định rất nhiều, có thể đào sâu, đào sâu xuống dưới, có lẽ có thể đả kích đến cả uy danh của Cổ Hướng Quốc, nhưng hiện tại việc chính mấu chốt nằm trên việc biến đổi gien mở rộng ở Cục trưởng, không có đủ thời gian dùng để bố cục lâu dài.
Đồ Quân là người tích cực dẫn đầu, nếu có thể lúc này đánh đổ Đồ Quân, thực lực phái ủng hộ khẳng định sẽ giảm đi! Giữa Đồ Quân và Dương Bân có gian tình hay không cũng không quan trọng, quan trọng là, sự tình không căn cứ cũng có thể dùng để viết thành văn, bài văn làm đủ rồi, sẽ thu được hiệu quả dương đông kích tây ngoài dự đoán của mọi người.
Đợi không kịp, đợt ra tay đầu tiên ở thành phố Lang, lấy Đồ Quân khai đao trước!
Hạ Tưởng liếc mắt nhìn Lý Tài Nguyên và Thang Hóa Lai một cái, đội ngũ của hắn hiện tại so với quận Hạ Mã, không thể so sánh, quả thực đáng thương không đủ nhân lực. Là lúc tái xây dựng nền tảng đội ngũ vững chắc rồi, hơn nữa kế tiếp còn có một trận ác chiến phải đánh, còn có khả năng sẽ có thế lực đen tối tham gia, không thể không đề phòng, hắn trong lòng liền đã có tính toán.
Hạ Tưởng nhìn về phía Lý Tài Nguyên:
- Tài Nguyên, anh làm thế nào hoài nghi lái xe đến gây chuyện chính là Dương Bân?
Lý Tài Nguyên nói:
- Một là thời gian trùng hợp, Nhạc Tuyết mới xảy ra tai nạn xe cộ không lâu, Dương Bân liền bị Phó thị trưởng Thụy khai trừ rồi, hơn nữa còn là bởi vì một việc rất nhỏ không đáng kể. Hai là tôi tra xét thấy, Dương Bân mặt ngoài bị khai trừ rồi, thực tế tiền lương vẫn lấy bình thường, phúc lợi vẫn còn, chỉ là không đi làm mà thôi, đối với bên ngoài tuyên bố là xoá tên, kỳ thật không phải. Ba là tôi âm thầm biết được, sau khi Dương Bân bị khai trừ, luôn luôn ở tại thành phố Lang, không có về quê, hơn nữa bản thân y còn có một chiếc xe, khi không có việc gì, ngày ngày chạy khắp chốn. Đương nhiên đó chỉ là suy đoán của tôi, không có chứng cớ, tuy nhiên tôi sẽ không chịu thua, nhất định phải tra ra được thủ phạm thực sự.
Hạ Tưởng gật gật đầu, đối với cách nói của Lý Tài Nguyên từ chối cho ý kiến, lại hỏi một câu:
- Sự thật tác phong sóng gió lần trước của anh, có nói với Hóa Lai chưa?
Lý Tài Nguyên lập tức hiểu được là chuyện gì, hướng Hạ Tưởng gật đầu một cái:
- Tôi lập tức nói chuyện với Trưởng ban thư ký.
Thấy Lý Tài Nguyên hiểu ra ý tứ của hắn, Hạ Tưởng vui mừng mà cười, xoay người đi vào trong văn phòng. Cụ thể bước tiếp theo thao tác thế nào, Lý Tài Nguyên có kinh nghiệm cụ thể trong lòng biết rõ, giao cho y đi xử lý, Hạ Tưởng trăm phần trăm yên tâm.
Hạ Tưởng ở văn phòng suy tư một lát, đang muốn gọi một cuộc điện thoại, không ngờ di động vang lên, là dãy số của thành phố Lang. Di động của hắn rất là cá nhân, sau khi đến thành phố Lang, cũng không công bố với bên ngoài, biết số điện thoại di động của hắn rất ít ỏi không được mấy người, là ai đây?
Sau khi nhận nghe, là một giọng nữ mềm mại lại vô cùng ngọt ngào:
- Phó thị trưởng Hạ, không biết tối ngày mai có thời gian hay không? Tôi muốn mời ngài uống trà...
Uống trà? Uống trà nhàn hạ gì ở đây? Chỉ nghe thanh âm Hạ Tưởng nghe không ra là Hoa Nhài Vàng hay là Hoa Nhài Bạc, nhưng có thể biết được đối phương là một trong hai người, người đẹp hẹn gặp, không phải ăn cơm, cũng không phải là có việc, mà là uống trà nhàn hạ tao nhã, trong đó ý tứ hàm súc, ý vị sâu xa.
Nga Ni Trần muốn ra tay với hắn rồi sao?
- Cô là…
Hạ Tưởng không lập tức từ chối, muốn dò xét gốc rễ của đối phương một chút,
- Thành phố Lang, có tiệm trà nào ngon?
- Tôi là Hoa Nhài Vàng.
Hoa Nhài Vàng cũng không cố ý giấu diếm thân phận, ở trước mặt Hạ Tưởng, khôn vặt không qua được,
- Ba mới mở một tiệm trà, tên gọi Nội Các Lầu, ngày mai thử kinh doanh, chỉ mời năm ba người đến uống trà nói chuyện, nên do tôi ra mặt đặc biệt mời Phó thị trưởng Hạ, ngài nhất định phải đến đó, nếu không ba mắng tôi đến khóc mất thôi.
Nội Các Lầu, cái tên thật ngang ngược, ý chính là chỉ có các cán bộ chính phủ quản lý thành phố Lang mới có tư cách đến đó?
Giọng nói của Hoa Nhài Vàng kiều diễm ướt át, như gió thổi cây tùng, chỉ nghe giọng thôi đã đủ ngọt ngào thú vị.
Người đẹp trên đời không ít, nhưng người đẹp đồng thời lại có giọng hay thì không nhiều, Hoa Nhài Vàng lại có đủ hai điều, lại có một đứa em gái giống nhau như đúc, báu vật nhân gian, thật là hiếm gặp.
Đi, hay là không đi, là một vấn đề. Hạ Tưởng rõ ràng, nếu không đi, Nga Ni Trần vẫn sẽ không từ bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào để công kích hắn, đương nhiên hắn càng rõ ràng hơn, mặt ngoài do Hoa Nhài Vàng ra mặt dường như là nước cờ mỹ nhân kế, trên thực tế, với sự quan sát của hắn đối với Hoa Nhài Vàng, Bạc, hai mỹ đều không phải là hạng người phóng đãng, chẳng qua là có đủ ưu thế phụ nữ để lợi dụng, khiêu khích ảo tưởng của đàn ông, từ đó đạt tới mục đích không cần chiến mà khuất phục được người khác.
Đàn ông đứng trước tài và sắc, người có thể thong dong qua được cửa ải, rất là ít ỏi không có được mấy người.
Đi cũng không tổn hại gì, Hạ Tưởng trong nháy mắt nắm chắc chủ ý:
- Được, tối ngày mai vừa hay cũng rảnh rỗi, tôi cũng có chút nhã hứng, đi uống trà giao hữu.
- Vậy tôi xin chờ đợi Phó thị trưởng Hạ xa giá.
Tiếng cười của Hoa Nhài Vàng từ bên kia microphone truyền đến, thanh âm vui mừng mà nhẹ nhàng, hiển nhiên rất vui vẻ,
- "Hoa kính bất tằng duyên khách tảo, bồng môn kim thủy vi quân khai" (chưa từng có cái duyên để quét ngõ hoa cho khách tới thăm, vì bạn nên hôm nay mới mở cửa bồng – thơ Đỗ Phủ) —— Phó thị trưởng Hạ nếu lỡ hẹn, tôi đến văn phòng ngài mà khóc đấy.
Người đẹp làm nũng, đàn ông ngạo mạn, Hạ Tưởng lại không hề có một chút chờ mong cuộc ước hẹn với người đẹp, ngược lại trong lòng mơ hồ có điều lo lắng. Nga Ni Trần ở thành phố Lang không có chỗ qua lại nên bất lợi, chỗ dựa lớn nhất đơn giản là hai cô con gái như hoa như ngọc, cùng với bối cảnh xã hội đen của y và lực khống chế của Trưởng ban Tổ chức cán bộ ngầm, nghĩ lại thì khi y san bằng mỗi một người, đều là dùng bộ ba.
Hoa Nhài Vàng, Bạc ra mặt mời, là lễ độ, cũng là cửa thứ nhất. Lấy thế lực đen ác uy hiếp cá nhân, là cửa thứ hai. Rồi lại lấy đấu sức trên chính trị áp bức đối phương đi vào khuôn khổ, là cửa thứ ba.
Nói chung, phần lớn đều không qua được cửa thứ nhất. Nhưng trên thực tế đối với Hạ Tưởng mà nói, hắn đã cùng thủ hạ của Nga Ni Trần so qua chiêu, cũng ở lợi ích của hắn mà cám dỗ, không nhượng bộ, đấu sức trên chính trị càng không cần phải nói, tuy rằng đã từng có một lần giao thủ, nhưng muốn trên chính trị tiêu diệt hắn, cũng không phải là sự tình một lần thì xong.
Bởi vậy đối với Nga Ni Trần mà nói, mặc kệ là muốn khiến mình vì y sử dụng, hay là muốn chính mình cùng y trở thành đồng minh, hoặc là vì kỹ thuật biến đổi gien mở rộng trước mắt, y hiện tại hẳn là gia tăng thu lưới đối với chính mình, dưới tình thế cấp bách, có khả năng sẽ dùng hết mấy phương pháp cùng một lúc.
Hạ Tưởng gõ gõ trán, đều là Bạch Chiến Mặc, không, chuẩn xác mà nói là Phó Tiên Phong nóng lòng đến thành phố Lang mở rộng kỹ thuật biến đổi gien, vào lúc hắn vẫn chưa hoàn toàn đứng vững, thì buộc phải vội vàng nghênh chiến.
Cũng may, hắn cũng không phải là chưa chuẩn bị.
Hạ Tưởng gọi điện thoại tới thành phố Yến:
- Tiêu Ngũ, chuẩn bị tìm mấy anh em đáng tin cậy, trước tối nay, tới thành phố Lang.
Tiêu Ngũ đối với việc Hạ Tưởng lẻ loi một mình đến thành phố Lang, vô cùng lo lắng, đã sớm muốn hộ tống cùng Hạ Tưởng đến đây, nhưng Hạ Tưởng không đồng ý, y cũng không có cách nào. Vừa nghe Hạ Tưởng triệu tập, lập tức mừng rỡ:
- Vâng, lãnh đạo, lập tức làm ngay.
Buổi chiều tổ chức hội nghị thường vụ chính quyền, cũng không thảo luận vấn đề mở rộng kỹ thuật biến đổi gien, hội nghị yêu cầu, nhận rõ tình thế tăng cường làm tốt ý thức trách nhiệm công tác kinh tế, nắm vững hạng mục mạnh mẽ xây dựng đào tạo điểm tăng trưởng mới.
Hội nghị do Thị trưởng Cổ Hướng Quốc chủ trì và phát biểu, Ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó thị trưởng thường trực Hạ Tưởng, Ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó thị trưởng Đồ Quân, Phó thị trưởng Thiệu Đinh, Triệu Tân Thụ, Tiêu Tiêu tham dự hội nghị. Phó chủ nhiệm Hội đồng nhân dân thành phố hội nghị thường vụ Liêu Kiến Hoành, là khách mời, phó Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc thành phố Lý Bình Khắc dự thính hội nghị.
Hội nghị vạch ra nguyên tắc "Vừa chỉnh hợp, vừa lợi dụng, vừa lên hạng mục, vừa thấy hiệu quả", gia tăng cường độ, gia tăng tốc độ, toàn diện thực thi chỉnh hợp tài nguyên đất, đạt tới mục tiêu tài nguyên đất phải được tận dụng tốt, hạng mục tốt, chất lượng tốt, hiệu quả và lợi ích tốt. Làm tốt công tác tiền kỳ của công nghiệp hóa nông nghiệp, tăng nhanh chỉnh hợp tài nguyên ngành in ấn, làm tốt công tác tuyển dụng và xây dựng của công ty hữu hạn sơn Occupy ở khu kinh tế mới, và phải dùng hết khả năng làm giảm bớt sự kiện quảng cáo gây ảnh hưởng tiêu cực đối với sơn Occupy.
Công ty TNHH vật liệu sơn Occupy là công ty liên doanh Trung Nhật, là công ty liên doanh lớn nhất thành phố Lang, phụ trách sản xuất và tiêu thụ của khu Hoa Bắc và khu Đông Bắc.
Đối với sơn Occupy, Hạ Tưởng ấn tượng khắc sâu, trước khi nhiều thương hiệu khác chưa trỗi dậy, sơn Occupy từng ở trong nước hưng thịnh một thời, chiếm lĩnh trên bảy mươi phần trăm (70%) thị trường. Nhưng sau đó theo sự trỗi dậy của nhiều thương hiệu trong nước, thị phần của sơn Occupy cũng từng năm giảm xuống.
Sự kiện quảng cáo sơn Occupy, duyên cố là do sơn Occupy đăng một tác phẩm quảng cáo trên một tạp chí nào đó, hình ảnh trên đó có một ngôi đình cổ điển của Trung Quốc, hai cột trụ của ngôi đình mỗi bên mang một con rồng, cây cột bên trái màu sắc ảm đạm, nhưng con rồng lại bám chặt trên cây cột đó. Cột bên phải thì có màu sắc tươi sáng, nhưng con rồng lại ngã trên mặt đất.
Bên cạnh hình ảnh còn có phụ đề giới thiệu tác phẩm, cột bên phải vì dùng sơn Occupy, nên con rồng bị trơn trượt xuống đất. Quảng cáo sau khi đăng lên, rồi qua truyenfull.vn truyền bá, trong mấy ngày đã khơi dậy sóng to gió lớn trên mạng, trong một thời gian dài trở thành đề tài đứng đầu trên các diễn đàn lớn. Bởi vì ý nghĩa con rồng rớt xuống xúc phạm đến tình cảm của người dân Trung Quốc.
Xét đến cùng, là bởi vì sơn Occupy là nước sơn Nhật Bản.
Sự kiện quảng cáo đối với công ty sơn Occupy ở thành phố Lang cũng mang đến ảnh hưởng tiêu cực không nhỏ, bởi vì thành phố Lang có một khu Đại Học Kinh Đông, phần đông sinh viên khu Đại Học, dưới lòng căm phẫn, thiếu chút nữa dẫn phát sự kiện quần thể.
Mặc kệ là ai tại vị, sợ nhất chính là sự kiện quần thể, nhất là học sinh dễ dàng bị kích động, bởi vậy xử lý sự kiện sơn Occupy cũng là đặc biệt nặng nề, hơn nữa lại dễ dàng dẫn phát cuộc tranh luận của tình hữu nghị Trung Nhật. Cũng may trải qua một thời gian xử lý, hiện tại trên cơ bản sự kiện đã được khống chế, đang ở trong mức bình ổn.
Sự kiện sơn Occupy đạt được bình ổn, nhưng triển vọng khu Đại Học vẫn là nỗi đau thầm kín của thành phố Lang.
Khu Đại Học bắt đầu xây dựng từ năm 1999, trước năm 2004 vẫn luôn ở thời kì phát triển tốc độ cao, nhưng sau khi tới năm 2004, vốn là tập đoàn doanh nghiệp nước ngoài đầu tư khai phá thủ đô xuất hiện vấn đề đứt gãy sợi dây tài chính, bởi vậy, vào tháng 5 năm 2004, do Ủy ban nhân dân thành phố Lang tiếp nhận khai phá khu Đại Học, đã hơn một năm trôi qua, cũng không có tiến triển gì, vẫn chưa tìm được đầu tư mới, hạng mục nối nghiệp khu Đại Học trước mắt, toàn bộ rơi vào trạng thái đình công.
Hạ Tưởng phân công quản lý hành chính giáo dục, dự án khu Đại Học, cũng ở trong phạm vi hắn quản hạt, nhưng cùng việc xây dựng đô thị mà Thiệu Đinh phân công quản lý có giao nhau, trên cơ bản việc phê duyệt hạng mục đều thuộc về hắn, còn tìm kiếm đầu tư, lại là công tác của Thiệu Đinh. Đề tài thảo luận hôm nay trên hội nghị, trọng điểm dừng ở trên khu Đại Học, khiến hắn thật không ngờ chính là, Đồ Quân lại khơi mào sự việc.