Hai ngày sau, tin tức lá cải truyền ra, một Công ty TNHH ở Bắc Kinh đầu tư 200 triệu tệ để xây dựng một nhà máy điện sức gió ở đồng cỏ thành phố Thiên Trạch, nhận được chính sách ủng hộ của Ủy ban nhân dân thành phố.
Lại sau một ngày nữa, Công ty Du lịch Uy Ca đến từ Bắc Kinh đầu tư 100 triệu, chuẩn bị xây dựng một khu văn hóa thảo nguyên ở đồng cỏ, cũng nhận được chính sách ủng hộ của Ủy ban nhân dân thành phố.
Tiếp theo, lại liên tục có tên những công ty đạt được những cái tên cuối cùng trong danh sách 10 công ty nhận được chính sách ủng hộ, đến đây, trong mười doanh nghiệp tư nhân nhận được chính sách ưu đãi, có bốn doanh nghiệp của Thiên Trạch được chọn, sáu doanh nghiệp đến từ bên ngoài, mười cái tên, không dư một tên nào.
Doanh nghiệp quốc doanh ở Thiên Trạch phẫn nộ, vốn nghĩ còn có cơ hội để Ủy ban nhân dân thành phố đánh giá, cũng vì nghe lời mấy người nói sau lưng, cho rằng cuối cùng Ủy ban cũng sẽ thỏa hiệp, sẽ hạ thấp tiêu chuẩn cuối cùng nâng cao biên độ ưu đãi. Không ngờ phía Ủy ban rất cương quyết, quả nhiên lại giành danh sách ấy cho những nhà đầu tư bên ngoài.
Chính phủ cương quyết, cũng chính là Thị trưởng Hạ cương quyết, thành phố Thiên Trạch lần đầu tiên cảm nhận được sự bảo thủ và sự đau khổ của sự bảo thủ.
Không ít những doanh nghiệp quốc doanh đến Ủy ban nhân dân thành phố để thể hiện sự bất mãn của mình, cương quyết yêu cầu dẹp những nhà đầu tư bên ngoài sang một bên, nhưng lại bị từ chối. Thậm chí ngay cả văn phòng thành lập lâm thời phục vụ cho chính sách ủng hộ này cũng bị hủy bỏ, có nghĩa là việc giúp đỡ mười doanh nghiệp này đã hoàn thành, không có gì có thể sửa đổi nữa.
Cảm giác phẫn nộ khi bị người khác lừa gạt của những doanh nghiệp quốc doanh, đều được đem trút lên người những người cung cấp sai thông tin đó. Những người này cũng không ngờ thái độ của Thị trưởng Hạ lại cương quyết như vậy, quả thật có thủ đoạn kinh tế cao siêu, trong lúc nói chuyện bình thường, không ngờ có thể thu hút đến mấy trăm triệu tệ tiền đầu tư. Mấy trăm triệu tiền đầu tư cùng đổ vào, thật sự có một lực thúc đẩy mạnh đối với thành phố Thiên Trạch. Chẳng lẽ nói, thành phố Thiên Trạch thật sự có khả năng phát triển cực nhanh?
Chẳng những có những phản ứng rất lớn trong giới công thương, trong Thành ủy, cũng có không ít người nhận được đòn cảnh cáo, khiếp sợ không hiểu gì. Không dám tin Thị trưởng Hạ mới đến Thiên Trạch không lâu, lại có thủ đoạn lớn như vậy. Thiên Trạch ít nhất cũng có đến mấy năm chưa được thấy những khoản đầu tư trăm triệu như vậy, Thị trưởng Hạ vừa đến, nhấc tay đã kéo về được bốn năm trăm triệu tiền đầu tư, thần kỳ, lẽ nào hắn có thủ đoạn thần thánh gì?
Trần Khiết Văn và Bì Bất Hưu, Bùi Nhất Phong, Từ Hâm, Hứa Phàm Hoa nhiều lần gặp mặt trao đổi, cũng không có biện pháp gì hay. Hạ Tưởng là Thị trưởng, có quyền quyết sách trong Ủy ban nhân dân thành phố. Trừ những chuyện lớn, còn những quyết sách thông thường thậm chí không cần xin chỉ thị của Bí thư. Trần Khiết Văn cũng không thể chuyện gì cũng nhúng tay vào.
Chuyện gì bà cũng hoa chân múa tay vào, thì còn cần Thị trưởng làm gì?
Hơn nữa tỉnh Yến còn có một quy định bất thành văn, Bí thư muốn nhúng tay vào những việc của Ủy ban, đều phải có hạn chế. Bởi vì vết xe đổ phía trước còn rõ ràng, sau khi Bí thư Tỉnh ủy Cao Thành Tùng nhiệm kỳ trước rơi đài, trong nhận xét của Trung ương còn có một dòng "nhúng tay quá nhiều vào công việc của Ủy ban", hồi chuông cảnh báo phải vang lâu thì mới có thể ngồi lâu được trên ghế này.
Hơn nữa nước cờ mà Thị trưởng Hạ đi là thu hút đầu tư, bây giờ dưới tình trạng tất cả mọi thứ đều lấy việc xây dựng kinh tế làm điều tiên quyết, có thể lôi kéo đầu tư là người tài, còn ai dám nói gì nữa?
Uy quyền của Thị trưởng Hạ được nâng cao, ít nhất trong bộ máy Ủy ban nhân dân, cũng nắm chắc được quyền chủ động. Mấy hạng mục của những nhà đầu tư bên ngoài đến, đều có mấy Phó thị trưởng phụ trách, bọn họ vừa có được lợi, lại có thành tích để lấy, thật sự cảm kích đối với Thị trưởng Hạ.
Hứa Phàm Hoa rõ ràng cảm nhận được bản thân mình càng ngày càng không được hoan nghênh trong Ủy ban nhân dân.
Có thể nói qua một cuộc chiến như thế này, đã xác định hình tượng một Thị trưởng nghiêm khắc cương nghị của Thị trưởng Hạ trong lòng giới công thương, đồng thời khiến nhiều người nhìn Thị trưởng Hạ bằng một cặp mắt khác, cho rằng thủ đoạn nâng đòn bẩy kinh tế của Thị trưởng Hạ quả thật khéo léo, thẳng tay đã có thể mở ra một con đường cho Thiên Trạch. Điều khiến nhiều doanh nghiệp quốc doanh tức giận là, sau khi công bố danh sách, những doanh nghiệp có quan hệ thân thiết với mấy nhân vật giấu mặt sau lưng, rõ ràng có tên trong danh sách, liền khiến bọn họ có cảm giác bị lừa gạt, nảy sinh mâu thuẫn và rạn nứt với những nhân vật giấu mặt này.
Điều không ngờ nhất là, sau đó Thị trưởng Hạ lại tận dụng thủ đoạn kinh tế, đưa ra điểm tăng trưởng kinh tế mới, lại một lần nữa khiêu động lợi ích khắp nơi, cũng khiến những nhân vật giấu mặt dần dần nổi lên khỏi mặt nước, từ đó lại khiến thế cục của thành phố Thiên Trạch lại có bước chuyển.
Lợi ích kinh tế từ trước đến nay đều rất được coi trọng, binh mã chưa động, lương thảo đi trước, nếu một nước nắm mạch máu kinh tế của một nước khác, về cơ bản giữa hai nước sẽ nảy sinh quan hệ phụ thuộc. Nếu một thế lực nắm giữ điểm tựa kinh tế của một thế lực khác, thì thế lực kia sẽ bị tan rã hoặc bị khống chế hoàn toàn.
…
Thành ủy Thiên Trạch trải qua lời đồn đại về Thị trưởng Hạ và chuyện Kỷ Phong Thanh tự sát, dần dần hồi phục được sự yên tĩnh. Bởi vì sắp đến Tết Nguyên Đán, tất cả mọi người đều khôi phục tâm trạng bình thường, trong tâm trạng chờ đợi kỳ nghỉ. Lời đồn đại vẫn là lời đồn đại, khi sức nóng qua đi, thì không còn ai quan tâm nữa. Mặc dù mỗi lần Thị trưởng Hạ thị sát công việc, đều có Kim Nhan Chiếu và Lan Mẫn Mẫn đi cùng, nhưng càng ở ngay trước mặt thì lại càng không có ai nói gì. Kim Nhan Chiếu và Lan Mẫn Mẫn vẫn giống như trước, cứ không ngừng xoay theo Thị trưởng Hạ, người khác nhìn vào, cũng cảm thấy nực cười.
Dịp Tết Nguyên Đán, Hạ Tưởng quay trở về thành phố Yến, ở nhà hai ngày, lại gặp mặt Tống Triêu Độ. Khác với lần gặp trước, Tống Triêu Độ lo lắng hơn, vì dường như lão đã được nghe nói, nói lão có khả năng bị đụng đến. Hạ Tưởng không biết nên nói gì, trong lòng mặc dù không có ý kiến gì đối với Thủ tướng, nhưng lại cảm thấy với cách làm việc lớn việc nhỏ gì cũng không quản của Thủ tướng, dường như không phải đạo lý dùng người. Nhưng rốt cuộc Thủ tướng có dụng ý gì, hắn cũng không dám suy đoán thêm, lại càng không hỏi nhiều.
Lúc quay trở về Thiên Trạch, đi qua Bắc Kinh, vốn định gặp lão Cổ, nhưng lại nghe tin lão Cổ đã đi Châu Âu thăm Cổ Ngọc, hắn cũng không ở lại Bắc Kinh nữa, về thẳng Thiên Trạch, bắt đầu công việc.
Bởi vì tiếp theo sẽ có nhiều vấn đề xuất hiện, trước tiên là mấy hạng mục đã được xác định trước tết, sau tết phải đầu tư tài chính vào, lần lượt bước vào giai đoạn xây dựng. Lại thêm nghi án Kỷ Phong Thanh tự sát, gần đây Lưu Nhất Cửu cũng gần như biến mất, không hề có tin tức gì, cũng không thấy mặt mũi đâu nữa. Nhưng Bành Vân Phong có chuyển lời, đã có không ít tiến triển. Hạ Tưởng cũng không đốc thúc, hắn cũng biết, Lưu Nhất Cửu sẽ điều tra làm rõ chân tướng vụ Kỷ Phong Thanh tự sát. Sau khi vụ án có kết quả, có lẽ chính là lúc Lưu Nhất Cửu đề xuất yêu cầu.
Vụ án của Kỷ Phong Thanh sẽ mang đến nhiều lực sát thương, Hạ Tưởng không tiện phỏng đoán, nhưng sau tết không lâu đã có đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc rồi, sự sắp xếp và tuyên truyền của đại hội này rất quan trọng. Nếu xảy ra bất trắc gì thì chính là trách nhiệm của toàn bộ Thành ủy Thiên Trạch, hắn thân là Thị trưởng, trách nhiệm giữ gìn trật tự cũng không thể không màng đến.
Sau đại hội, chính là lúc quan niệm chính trị của Ủy ban nhân dân chính thức được thi hành, mới thật sự đáng suy ngẫm. Đương nhiên Hạ Tưởng cũng không phải là người lạc quan mù quáng mà cho rằng hội nghị Hội đồng nhân dân sẽ tiến triển thành công. Bởi vì Hội nghị Hội đồng nhân dân phải xem xét báo cáo công tác chính phủ, nói không chừng còn thật sự thông qua tình huống cần hay không cần chỉnh sửa.
Mấy hạng mục đầu tư được xác định từ trước tết nguyên đán, đương nhiên không phải kết quả tâm huyết dâng trào của Hạ Tưởng, mà là căn cứ vào thời thế, căn cứ vào hiện trạng và xu thế tương lai của Thiên Trạch để xác định tính thực tế và khả năng thực hiện của những hạng mục đầu tư có triển vọng.
Nhà máy phát điện sức gió thì không cần phải nói, sau mấy năm, tỉnh Yến từng xảy ra một tin tức làm chấn động toàn bộ tỉnh, Hạ Tưởng nhớ rất rõ, lúc đó thành phố Đan Thành và thành phố Thiên Trạch tranh giành hạng mục nhà máy năng lượng nguyên tử, cuối cùng thành phố Thiên Trạch bị thua. Nhưng thành phố Thiên Trạch nhờ vào nhà máy phát điện sức gió, cuối cùng cũng đạt được thành công.
Thành phố Thiên Trạch và thành phố Chương Trình giống nhau, đều có những thảo nguyên rộng lớn, trên thảo nguyên quanh năm có gió, tiền đồ của nhà máy phát điện sức gió rất lớn mạnh. Đương nhiên, năng lượng mặt trời để phát điện cũng rất có triển vọng, nhưng nhà máy phát điện sức gió lại đầu tư ít hiệu quả nhanh hơn, cuối cùng quyết định đầu tư vào nhà máy phát điện sức gió. Người đứng sau hạng mục đầu tư này là Tiếu Giai, công ty ra mặt lại là công ty Nga Ni Trần sau khi thay hình đổi dạng.
Những công ty khác, thành phố Yến thì phần lớn do Tôn Hiện Vĩ giới thiệu, Bắc Kinh thì do những mối quan hệ của Dương Uy cũng như bản thân gã trực tiếp đầu tư. Hạng mục mà Dương Uy đầu tư chính là khu du lịch văn hóa trên thảo nguyên. Sau khi gã tham quan Cung văn hóa về thành ngữ và truyện cổ ở thành phố Đan Thành, cũng biết được thành phố Thiên Trạch có triển vọng rất lớn về du lịch, liền quyết định thử sức ở Thiên Trạch, mà cũng vì nhìn được mê lực của bản thân Hạ Tưởng. Đương nhiên trong lòng Dương Uy cũng có những điều nhỏ nhặt không nói với người ngoài, chính là gã để ý Nghiêm Tiểu Thì.
Còn về việc Tôn Hiện Vĩ theo đuổi Kim Nhan Chiếu, Hạ Tưởng cũng không quan tâm, sau đó dường như nghe Tiêu Ngũ nói qua một lần, nói là Tôn Hiện Vĩ đang tức giận, tặng hoa lại bị ném đi, tặng quà thì bị gửi trả lại, hơn nữa còn kinh động đến người bạn trai đang ở đảng Thái Tử ở Bắc Kinh của Kim Nhan Chiếu, bạn trai ở đảng Thái Tử còn đích thân đến Thiên Trạch một chuyến, gặp mặt Tôn Hiện Vĩ. Cuộc gặp mặt đã nói những gì, sau cùng kết quả như thế nào, Hạ Tưởng cũng không quan tâm. Đối với việc xử lý quan hệ nam nữ và chuyện tranh giành người tình, Tôn Hiện Vĩ rất có kinh nghiệm, không cần hắn phải quan tâm.
…
Tết Nguyên Đán mới trôi qua được vài ngày, Thị trưởng Hạ lại tung bom tấn, chấn động toàn bộ Thành ủy¬¬---đề nghị khởi công hạng mục tòa nhà mới Kinh Bắc.
Khi nền kinh tế ở Bắc Kinh vừa mới tiến triển, căn cứ vào nhận thứcchung của Ủy ban nhân dân tỉnh và phía Bắc Kinh, quanh việc Bắc Kinh muốn xây dựng bốn tòa nhà mới, bao gồm: Kinh Đông, Kinh Bắc, Kinh Nam, Kinh Tây. Thành phố Thiên Trạch được Ủy ban nhân dân tỉnh trù tính và sắp đặt xây dựng tòa nhà Kinh Bắc.
Cho đến bây giờ, ngoại trừ tòa nhà mới Kinh Bắc không có động tĩnh gì, các tòa nhà Đông, Tây, Nam đều được sự ủng hộ của Ủy ban nhân dân tại đó, đã bắt đầu khởi công xây dựng từ năm ngoái. Còn thành phố Thiên Trạch do nhiều nguyên nhân, khẩu hiệu thì hô rất lớn, nhưng chỉ quy hoạch đất, lập hạng mục, sau đó thì không có động tĩnh gì nữa.
Không phải thành phố Thiên Trạch không hưởng ứng sự kêu gọi của tỉnh, cũng không phải cố tình kéo dài thời gian, thực sự sau khi công trình tòa nhà mới Kinh Bắc được lập dự án, không có ai hưởng ứng, khiến Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố rất do dự---đều là cái họa bần cùng. Hơn nữa bốn tòa nhà, Thiên Trạch là nơi cách xa Bắc Kinh nhất. Vốn dĩ thị trường bất động sản ở Thiên Trạch nhìn bên ngoài rất phồn vinh, nhưng thực tế tỷ lệ bỏ trống lại rất cao, muốn thu hút những du khách ở Bắc Kinh đến Thiên Trạch mua nhà, thì không có được điều kiện thuận lợi như thành phố Lang chỉ cách Bắc Kinh 20km, lại không có được ưu thế vật giá thấp như những thành phố khác.
Trong vòng kinh tế của Bắc Kinh, Thiên Trạch là một góc nhỏ bị người khác bỏ quên.
Lúc này Thị trưởng Hạ lại nhắc đến hạng mục toà nhà Kinh Bắc, là cố tình làm ra vẻ huyền bí hay thật sự trong lòng đã có tính toán? Nhưng thấy Thị trưởng Hạ vừa mới thu hút được mấy khoản đầu tư, ai nấy cũng rất kỳ vọng. Nhưng sau khi nghe xong Thị trưởng Hạ nói về quy hoạch hạng mục, mọi người lại lo lắng, không hẹn mà cùng nghĩ, có phải Thị trưởng Hạ điên rồi không?
Quy hoạch hạng mục không có lý trí, căn bản là một cuộc đánh cuộc kinh tế.
Hai ngày sau, tin tức lá cải truyền ra, một Công ty TNHH ở Bắc Kinh đầu tư 200 triệu tệ để xây dựng một nhà máy điện sức gió ở đồng cỏ thành phố Thiên Trạch, nhận được chính sách ủng hộ của Ủy ban nhân dân thành phố.
Lại sau một ngày nữa, Công ty Du lịch Uy Ca đến từ Bắc Kinh đầu tư 100 triệu, chuẩn bị xây dựng một khu văn hóa thảo nguyên ở đồng cỏ, cũng nhận được chính sách ủng hộ của Ủy ban nhân dân thành phố.
Tiếp theo, lại liên tục có tên những công ty đạt được những cái tên cuối cùng trong danh sách 10 công ty nhận được chính sách ủng hộ, đến đây, trong mười doanh nghiệp tư nhân nhận được chính sách ưu đãi, có bốn doanh nghiệp của Thiên Trạch được chọn, sáu doanh nghiệp đến từ bên ngoài, mười cái tên, không dư một tên nào.
Doanh nghiệp quốc doanh ở Thiên Trạch phẫn nộ, vốn nghĩ còn có cơ hội để Ủy ban nhân dân thành phố đánh giá, cũng vì nghe lời mấy người nói sau lưng, cho rằng cuối cùng Ủy ban cũng sẽ thỏa hiệp, sẽ hạ thấp tiêu chuẩn cuối cùng nâng cao biên độ ưu đãi. Không ngờ phía Ủy ban rất cương quyết, quả nhiên lại giành danh sách ấy cho những nhà đầu tư bên ngoài.
Chính phủ cương quyết, cũng chính là Thị trưởng Hạ cương quyết, thành phố Thiên Trạch lần đầu tiên cảm nhận được sự bảo thủ và sự đau khổ của sự bảo thủ. Text được lấy tại
Không ít những doanh nghiệp quốc doanh đến Ủy ban nhân dân thành phố để thể hiện sự bất mãn của mình, cương quyết yêu cầu dẹp những nhà đầu tư bên ngoài sang một bên, nhưng lại bị từ chối. Thậm chí ngay cả văn phòng thành lập lâm thời phục vụ cho chính sách ủng hộ này cũng bị hủy bỏ, có nghĩa là việc giúp đỡ mười doanh nghiệp này đã hoàn thành, không có gì có thể sửa đổi nữa.
Cảm giác phẫn nộ khi bị người khác lừa gạt của những doanh nghiệp quốc doanh, đều được đem trút lên người những người cung cấp sai thông tin đó. Những người này cũng không ngờ thái độ của Thị trưởng Hạ lại cương quyết như vậy, quả thật có thủ đoạn kinh tế cao siêu, trong lúc nói chuyện bình thường, không ngờ có thể thu hút đến mấy trăm triệu tệ tiền đầu tư. Mấy trăm triệu tiền đầu tư cùng đổ vào, thật sự có một lực thúc đẩy mạnh đối với thành phố Thiên Trạch. Chẳng lẽ nói, thành phố Thiên Trạch thật sự có khả năng phát triển cực nhanh?
Chẳng những có những phản ứng rất lớn trong giới công thương, trong Thành ủy, cũng có không ít người nhận được đòn cảnh cáo, khiếp sợ không hiểu gì. Không dám tin Thị trưởng Hạ mới đến Thiên Trạch không lâu, lại có thủ đoạn lớn như vậy. Thiên Trạch ít nhất cũng có đến mấy năm chưa được thấy những khoản đầu tư trăm triệu như vậy, Thị trưởng Hạ vừa đến, nhấc tay đã kéo về được bốn năm trăm triệu tiền đầu tư, thần kỳ, lẽ nào hắn có thủ đoạn thần thánh gì?
Trần Khiết Văn và Bì Bất Hưu, Bùi Nhất Phong, Từ Hâm, Hứa Phàm Hoa nhiều lần gặp mặt trao đổi, cũng không có biện pháp gì hay. Hạ Tưởng là Thị trưởng, có quyền quyết sách trong Ủy ban nhân dân thành phố. Trừ những chuyện lớn, còn những quyết sách thông thường thậm chí không cần xin chỉ thị của Bí thư. Trần Khiết Văn cũng không thể chuyện gì cũng nhúng tay vào.
Chuyện gì bà cũng hoa chân múa tay vào, thì còn cần Thị trưởng làm gì?
Hơn nữa tỉnh Yến còn có một quy định bất thành văn, Bí thư muốn nhúng tay vào những việc của Ủy ban, đều phải có hạn chế. Bởi vì vết xe đổ phía trước còn rõ ràng, sau khi Bí thư Tỉnh ủy Cao Thành Tùng nhiệm kỳ trước rơi đài, trong nhận xét của Trung ương còn có một dòng "nhúng tay quá nhiều vào công việc của Ủy ban", hồi chuông cảnh báo phải vang lâu thì mới có thể ngồi lâu được trên ghế này.
Hơn nữa nước cờ mà Thị trưởng Hạ đi là thu hút đầu tư, bây giờ dưới tình trạng tất cả mọi thứ đều lấy việc xây dựng kinh tế làm điều tiên quyết, có thể lôi kéo đầu tư là người tài, còn ai dám nói gì nữa?
Uy quyền của Thị trưởng Hạ được nâng cao, ít nhất trong bộ máy Ủy ban nhân dân, cũng nắm chắc được quyền chủ động. Mấy hạng mục của những nhà đầu tư bên ngoài đến, đều có mấy Phó thị trưởng phụ trách, bọn họ vừa có được lợi, lại có thành tích để lấy, thật sự cảm kích đối với Thị trưởng Hạ.
Hứa Phàm Hoa rõ ràng cảm nhận được bản thân mình càng ngày càng không được hoan nghênh trong Ủy ban nhân dân.
Có thể nói qua một cuộc chiến như thế này, đã xác định hình tượng một Thị trưởng nghiêm khắc cương nghị của Thị trưởng Hạ trong lòng giới công thương, đồng thời khiến nhiều người nhìn Thị trưởng Hạ bằng một cặp mắt khác, cho rằng thủ đoạn nâng đòn bẩy kinh tế của Thị trưởng Hạ quả thật khéo léo, thẳng tay đã có thể mở ra một con đường cho Thiên Trạch. Điều khiến nhiều doanh nghiệp quốc doanh tức giận là, sau khi công bố danh sách, những doanh nghiệp có quan hệ thân thiết với mấy nhân vật giấu mặt sau lưng, rõ ràng có tên trong danh sách, liền khiến bọn họ có cảm giác bị lừa gạt, nảy sinh mâu thuẫn và rạn nứt với những nhân vật giấu mặt này.
Điều không ngờ nhất là, sau đó Thị trưởng Hạ lại tận dụng thủ đoạn kinh tế, đưa ra điểm tăng trưởng kinh tế mới, lại một lần nữa khiêu động lợi ích khắp nơi, cũng khiến những nhân vật giấu mặt dần dần nổi lên khỏi mặt nước, từ đó lại khiến thế cục của thành phố Thiên Trạch lại có bước chuyển.
Lợi ích kinh tế từ trước đến nay đều rất được coi trọng, binh mã chưa động, lương thảo đi trước, nếu một nước nắm mạch máu kinh tế của một nước khác, về cơ bản giữa hai nước sẽ nảy sinh quan hệ phụ thuộc. Nếu một thế lực nắm giữ điểm tựa kinh tế của một thế lực khác, thì thế lực kia sẽ bị tan rã hoặc bị khống chế hoàn toàn.
…
Thành ủy Thiên Trạch trải qua lời đồn đại về Thị trưởng Hạ và chuyện Kỷ Phong Thanh tự sát, dần dần hồi phục được sự yên tĩnh. Bởi vì sắp đến Tết Nguyên Đán, tất cả mọi người đều khôi phục tâm trạng bình thường, trong tâm trạng chờ đợi kỳ nghỉ. Lời đồn đại vẫn là lời đồn đại, khi sức nóng qua đi, thì không còn ai quan tâm nữa. Mặc dù mỗi lần Thị trưởng Hạ thị sát công việc, đều có Kim Nhan Chiếu và Lan Mẫn Mẫn đi cùng, nhưng càng ở ngay trước mặt thì lại càng không có ai nói gì. Kim Nhan Chiếu và Lan Mẫn Mẫn vẫn giống như trước, cứ không ngừng xoay theo Thị trưởng Hạ, người khác nhìn vào, cũng cảm thấy nực cười.
Dịp Tết Nguyên Đán, Hạ Tưởng quay trở về thành phố Yến, ở nhà hai ngày, lại gặp mặt Tống Triêu Độ. Khác với lần gặp trước, Tống Triêu Độ lo lắng hơn, vì dường như lão đã được nghe nói, nói lão có khả năng bị đụng đến. Hạ Tưởng không biết nên nói gì, trong lòng mặc dù không có ý kiến gì đối với Thủ tướng, nhưng lại cảm thấy với cách làm việc lớn việc nhỏ gì cũng không quản của Thủ tướng, dường như không phải đạo lý dùng người. Nhưng rốt cuộc Thủ tướng có dụng ý gì, hắn cũng không dám suy đoán thêm, lại càng không hỏi nhiều.
Lúc quay trở về Thiên Trạch, đi qua Bắc Kinh, vốn định gặp lão Cổ, nhưng lại nghe tin lão Cổ đã đi Châu Âu thăm Cổ Ngọc, hắn cũng không ở lại Bắc Kinh nữa, về thẳng Thiên Trạch, bắt đầu công việc.
Bởi vì tiếp theo sẽ có nhiều vấn đề xuất hiện, trước tiên là mấy hạng mục đã được xác định trước tết, sau tết phải đầu tư tài chính vào, lần lượt bước vào giai đoạn xây dựng. Lại thêm nghi án Kỷ Phong Thanh tự sát, gần đây Lưu Nhất Cửu cũng gần như biến mất, không hề có tin tức gì, cũng không thấy mặt mũi đâu nữa. Nhưng Bành Vân Phong có chuyển lời, đã có không ít tiến triển. Hạ Tưởng cũng không đốc thúc, hắn cũng biết, Lưu Nhất Cửu sẽ điều tra làm rõ chân tướng vụ Kỷ Phong Thanh tự sát. Sau khi vụ án có kết quả, có lẽ chính là lúc Lưu Nhất Cửu đề xuất yêu cầu.
Vụ án của Kỷ Phong Thanh sẽ mang đến nhiều lực sát thương, Hạ Tưởng không tiện phỏng đoán, nhưng sau tết không lâu đã có đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc rồi, sự sắp xếp và tuyên truyền của đại hội này rất quan trọng. Nếu xảy ra bất trắc gì thì chính là trách nhiệm của toàn bộ Thành ủy Thiên Trạch, hắn thân là Thị trưởng, trách nhiệm giữ gìn trật tự cũng không thể không màng đến.
Sau đại hội, chính là lúc quan niệm chính trị của Ủy ban nhân dân chính thức được thi hành, mới thật sự đáng suy ngẫm. Đương nhiên Hạ Tưởng cũng không phải là người lạc quan mù quáng mà cho rằng hội nghị Hội đồng nhân dân sẽ tiến triển thành công. Bởi vì Hội nghị Hội đồng nhân dân phải xem xét báo cáo công tác chính phủ, nói không chừng còn thật sự thông qua tình huống cần hay không cần chỉnh sửa.
Mấy hạng mục đầu tư được xác định từ trước tết nguyên đán, đương nhiên không phải kết quả tâm huyết dâng trào của Hạ Tưởng, mà là căn cứ vào thời thế, căn cứ vào hiện trạng và xu thế tương lai của Thiên Trạch để xác định tính thực tế và khả năng thực hiện của những hạng mục đầu tư có triển vọng.
Nhà máy phát điện sức gió thì không cần phải nói, sau mấy năm, tỉnh Yến từng xảy ra một tin tức làm chấn động toàn bộ tỉnh, Hạ Tưởng nhớ rất rõ, lúc đó thành phố Đan Thành và thành phố Thiên Trạch tranh giành hạng mục nhà máy năng lượng nguyên tử, cuối cùng thành phố Thiên Trạch bị thua. Nhưng thành phố Thiên Trạch nhờ vào nhà máy phát điện sức gió, cuối cùng cũng đạt được thành công.
Thành phố Thiên Trạch và thành phố Chương Trình giống nhau, đều có những thảo nguyên rộng lớn, trên thảo nguyên quanh năm có gió, tiền đồ của nhà máy phát điện sức gió rất lớn mạnh. Đương nhiên, năng lượng mặt trời để phát điện cũng rất có triển vọng, nhưng nhà máy phát điện sức gió lại đầu tư ít hiệu quả nhanh hơn, cuối cùng quyết định đầu tư vào nhà máy phát điện sức gió. Người đứng sau hạng mục đầu tư này là Tiếu Giai, công ty ra mặt lại là công ty Nga Ni Trần sau khi thay hình đổi dạng.
Những công ty khác, thành phố Yến thì phần lớn do Tôn Hiện Vĩ giới thiệu, Bắc Kinh thì do những mối quan hệ của Dương Uy cũng như bản thân gã trực tiếp đầu tư. Hạng mục mà Dương Uy đầu tư chính là khu du lịch văn hóa trên thảo nguyên. Sau khi gã tham quan Cung văn hóa về thành ngữ và truyện cổ ở thành phố Đan Thành, cũng biết được thành phố Thiên Trạch có triển vọng rất lớn về du lịch, liền quyết định thử sức ở Thiên Trạch, mà cũng vì nhìn được mê lực của bản thân Hạ Tưởng. Đương nhiên trong lòng Dương Uy cũng có những điều nhỏ nhặt không nói với người ngoài, chính là gã để ý Nghiêm Tiểu Thì.
Còn về việc Tôn Hiện Vĩ theo đuổi Kim Nhan Chiếu, Hạ Tưởng cũng không quan tâm, sau đó dường như nghe Tiêu Ngũ nói qua một lần, nói là Tôn Hiện Vĩ đang tức giận, tặng hoa lại bị ném đi, tặng quà thì bị gửi trả lại, hơn nữa còn kinh động đến người bạn trai đang ở đảng Thái Tử ở Bắc Kinh của Kim Nhan Chiếu, bạn trai ở đảng Thái Tử còn đích thân đến Thiên Trạch một chuyến, gặp mặt Tôn Hiện Vĩ. Cuộc gặp mặt đã nói những gì, sau cùng kết quả như thế nào, Hạ Tưởng cũng không quan tâm. Đối với việc xử lý quan hệ nam nữ và chuyện tranh giành người tình, Tôn Hiện Vĩ rất có kinh nghiệm, không cần hắn phải quan tâm.
…
Tết Nguyên Đán mới trôi qua được vài ngày, Thị trưởng Hạ lại tung bom tấn, chấn động toàn bộ Thành ủy¬¬---đề nghị khởi công hạng mục tòa nhà mới Kinh Bắc.
Khi nền kinh tế ở Bắc Kinh vừa mới tiến triển, căn cứ vào nhận thứcchung của Ủy ban nhân dân tỉnh và phía Bắc Kinh, quanh việc Bắc Kinh muốn xây dựng bốn tòa nhà mới, bao gồm: Kinh Đông, Kinh Bắc, Kinh Nam, Kinh Tây. Thành phố Thiên Trạch được Ủy ban nhân dân tỉnh trù tính và sắp đặt xây dựng tòa nhà Kinh Bắc.
Cho đến bây giờ, ngoại trừ tòa nhà mới Kinh Bắc không có động tĩnh gì, các tòa nhà Đông, Tây, Nam đều được sự ủng hộ của Ủy ban nhân dân tại đó, đã bắt đầu khởi công xây dựng từ năm ngoái. Còn thành phố Thiên Trạch do nhiều nguyên nhân, khẩu hiệu thì hô rất lớn, nhưng chỉ quy hoạch đất, lập hạng mục, sau đó thì không có động tĩnh gì nữa.
Không phải thành phố Thiên Trạch không hưởng ứng sự kêu gọi của tỉnh, cũng không phải cố tình kéo dài thời gian, thực sự sau khi công trình tòa nhà mới Kinh Bắc được lập dự án, không có ai hưởng ứng, khiến Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố rất do dự---đều là cái họa bần cùng. Hơn nữa bốn tòa nhà, Thiên Trạch là nơi cách xa Bắc Kinh nhất. Vốn dĩ thị trường bất động sản ở Thiên Trạch nhìn bên ngoài rất phồn vinh, nhưng thực tế tỷ lệ bỏ trống lại rất cao, muốn thu hút những du khách ở Bắc Kinh đến Thiên Trạch mua nhà, thì không có được điều kiện thuận lợi như thành phố Lang chỉ cách Bắc Kinh 20km, lại không có được ưu thế vật giá thấp như những thành phố khác.
Trong vòng kinh tế của Bắc Kinh, Thiên Trạch là một góc nhỏ bị người khác bỏ quên.
Lúc này Thị trưởng Hạ lại nhắc đến hạng mục toà nhà Kinh Bắc, là cố tình làm ra vẻ huyền bí hay thật sự trong lòng đã có tính toán? Nhưng thấy Thị trưởng Hạ vừa mới thu hút được mấy khoản đầu tư, ai nấy cũng rất kỳ vọng. Nhưng sau khi nghe xong Thị trưởng Hạ nói về quy hoạch hạng mục, mọi người lại lo lắng, không hẹn mà cùng nghĩ, có phải Thị trưởng Hạ điên rồi không?
Quy hoạch hạng mục không có lý trí, căn bản là một cuộc đánh cuộc kinh tế.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Hai ngày sau, tin tức lá cải truyền ra, một Công ty TNHH ở Bắc Kinh đầu tư 200 triệu tệ để xây dựng một nhà máy điện sức gió ở đồng cỏ thành phố Thiên Trạch, nhận được chính sách ủng hộ của Ủy ban nhân dân thành phố.
Lại sau một ngày nữa, Công ty Du lịch Uy Ca đến từ Bắc Kinh đầu tư 100 triệu, chuẩn bị xây dựng một khu văn hóa thảo nguyên ở đồng cỏ, cũng nhận được chính sách ủng hộ của Ủy ban nhân dân thành phố.
Tiếp theo, lại liên tục có tên những công ty đạt được những cái tên cuối cùng trong danh sách 10 công ty nhận được chính sách ủng hộ, đến đây, trong mười doanh nghiệp tư nhân nhận được chính sách ưu đãi, có bốn doanh nghiệp của Thiên Trạch được chọn, sáu doanh nghiệp đến từ bên ngoài, mười cái tên, không dư một tên nào.
Doanh nghiệp quốc doanh ở Thiên Trạch phẫn nộ, vốn nghĩ còn có cơ hội để Ủy ban nhân dân thành phố đánh giá, cũng vì nghe lời mấy người nói sau lưng, cho rằng cuối cùng Ủy ban cũng sẽ thỏa hiệp, sẽ hạ thấp tiêu chuẩn cuối cùng nâng cao biên độ ưu đãi. Không ngờ phía Ủy ban rất cương quyết, quả nhiên lại giành danh sách ấy cho những nhà đầu tư bên ngoài.
Chính phủ cương quyết, cũng chính là Thị trưởng Hạ cương quyết, thành phố Thiên Trạch lần đầu tiên cảm nhận được sự bảo thủ và sự đau khổ của sự bảo thủ.
Không ít những doanh nghiệp quốc doanh đến Ủy ban nhân dân thành phố để thể hiện sự bất mãn của mình, cương quyết yêu cầu dẹp những nhà đầu tư bên ngoài sang một bên, nhưng lại bị từ chối. Thậm chí ngay cả văn phòng thành lập lâm thời phục vụ cho chính sách ủng hộ này cũng bị hủy bỏ, có nghĩa là việc giúp đỡ mười doanh nghiệp này đã hoàn thành, không có gì có thể sửa đổi nữa.
Cảm giác phẫn nộ khi bị người khác lừa gạt của những doanh nghiệp quốc doanh, đều được đem trút lên người những người cung cấp sai thông tin đó. Những người này cũng không ngờ thái độ của Thị trưởng Hạ lại cương quyết như vậy, quả thật có thủ đoạn kinh tế cao siêu, trong lúc nói chuyện bình thường, không ngờ có thể thu hút đến mấy trăm triệu tệ tiền đầu tư. Mấy trăm triệu tiền đầu tư cùng đổ vào, thật sự có một lực thúc đẩy mạnh đối với thành phố Thiên Trạch. Chẳng lẽ nói, thành phố Thiên Trạch thật sự có khả năng phát triển cực nhanh?
Chẳng những có những phản ứng rất lớn trong giới công thương, trong Thành ủy, cũng có không ít người nhận được đòn cảnh cáo, khiếp sợ không hiểu gì. Không dám tin Thị trưởng Hạ mới đến Thiên Trạch không lâu, lại có thủ đoạn lớn như vậy. Thiên Trạch ít nhất cũng có đến mấy năm chưa được thấy những khoản đầu tư trăm triệu như vậy, Thị trưởng Hạ vừa đến, nhấc tay đã kéo về được bốn năm trăm triệu tiền đầu tư, thần kỳ, lẽ nào hắn có thủ đoạn thần thánh gì?
Trần Khiết Văn và Bì Bất Hưu, Bùi Nhất Phong, Từ Hâm, Hứa Phàm Hoa nhiều lần gặp mặt trao đổi, cũng không có biện pháp gì hay. Hạ Tưởng là Thị trưởng, có quyền quyết sách trong Ủy ban nhân dân thành phố. Trừ những chuyện lớn, còn những quyết sách thông thường thậm chí không cần xin chỉ thị của Bí thư. Trần Khiết Văn cũng không thể chuyện gì cũng nhúng tay vào.
Chuyện gì bà cũng hoa chân múa tay vào, thì còn cần Thị trưởng làm gì?
Hơn nữa tỉnh Yến còn có một quy định bất thành văn, Bí thư muốn nhúng tay vào những việc của Ủy ban, đều phải có hạn chế. Bởi vì vết xe đổ phía trước còn rõ ràng, sau khi Bí thư Tỉnh ủy Cao Thành Tùng nhiệm kỳ trước rơi đài, trong nhận xét của Trung ương còn có một dòng "nhúng tay quá nhiều vào công việc của Ủy ban", hồi chuông cảnh báo phải vang lâu thì mới có thể ngồi lâu được trên ghế này.
Hơn nữa nước cờ mà Thị trưởng Hạ đi là thu hút đầu tư, bây giờ dưới tình trạng tất cả mọi thứ đều lấy việc xây dựng kinh tế làm điều tiên quyết, có thể lôi kéo đầu tư là người tài, còn ai dám nói gì nữa?
Uy quyền của Thị trưởng Hạ được nâng cao, ít nhất trong bộ máy Ủy ban nhân dân, cũng nắm chắc được quyền chủ động. Mấy hạng mục của những nhà đầu tư bên ngoài đến, đều có mấy Phó thị trưởng phụ trách, bọn họ vừa có được lợi, lại có thành tích để lấy, thật sự cảm kích đối với Thị trưởng Hạ.
Hứa Phàm Hoa rõ ràng cảm nhận được bản thân mình càng ngày càng không được hoan nghênh trong Ủy ban nhân dân.
Có thể nói qua một cuộc chiến như thế này, đã xác định hình tượng một Thị trưởng nghiêm khắc cương nghị của Thị trưởng Hạ trong lòng giới công thương, đồng thời khiến nhiều người nhìn Thị trưởng Hạ bằng một cặp mắt khác, cho rằng thủ đoạn nâng đòn bẩy kinh tế của Thị trưởng Hạ quả thật khéo léo, thẳng tay đã có thể mở ra một con đường cho Thiên Trạch. Điều khiến nhiều doanh nghiệp quốc doanh tức giận là, sau khi công bố danh sách, những doanh nghiệp có quan hệ thân thiết với mấy nhân vật giấu mặt sau lưng, rõ ràng có tên trong danh sách, liền khiến bọn họ có cảm giác bị lừa gạt, nảy sinh mâu thuẫn và rạn nứt với những nhân vật giấu mặt này.
Điều không ngờ nhất là, sau đó Thị trưởng Hạ lại tận dụng thủ đoạn kinh tế, đưa ra điểm tăng trưởng kinh tế mới, lại một lần nữa khiêu động lợi ích khắp nơi, cũng khiến những nhân vật giấu mặt dần dần nổi lên khỏi mặt nước, từ đó lại khiến thế cục của thành phố Thiên Trạch lại có bước chuyển.
Lợi ích kinh tế từ trước đến nay đều rất được coi trọng, binh mã chưa động, lương thảo đi trước, nếu một nước nắm mạch máu kinh tế của một nước khác, về cơ bản giữa hai nước sẽ nảy sinh quan hệ phụ thuộc. Nếu một thế lực nắm giữ điểm tựa kinh tế của một thế lực khác, thì thế lực kia sẽ bị tan rã hoặc bị khống chế hoàn toàn.
…
Thành ủy Thiên Trạch trải qua lời đồn đại về Thị trưởng Hạ và chuyện Kỷ Phong Thanh tự sát, dần dần hồi phục được sự yên tĩnh. Bởi vì sắp đến Tết Nguyên Đán, tất cả mọi người đều khôi phục tâm trạng bình thường, trong tâm trạng chờ đợi kỳ nghỉ. Lời đồn đại vẫn là lời đồn đại, khi sức nóng qua đi, thì không còn ai quan tâm nữa. Mặc dù mỗi lần Thị trưởng Hạ thị sát công việc, đều có Kim Nhan Chiếu và Lan Mẫn Mẫn đi cùng, nhưng càng ở ngay trước mặt thì lại càng không có ai nói gì. Kim Nhan Chiếu và Lan Mẫn Mẫn vẫn giống như trước, cứ không ngừng xoay theo Thị trưởng Hạ, người khác nhìn vào, cũng cảm thấy nực cười.
Dịp Tết Nguyên Đán, Hạ Tưởng quay trở về thành phố Yến, ở nhà hai ngày, lại gặp mặt Tống Triêu Độ. Khác với lần gặp trước, Tống Triêu Độ lo lắng hơn, vì dường như lão đã được nghe nói, nói lão có khả năng bị đụng đến. Hạ Tưởng không biết nên nói gì, trong lòng mặc dù không có ý kiến gì đối với Thủ tướng, nhưng lại cảm thấy với cách làm việc lớn việc nhỏ gì cũng không quản của Thủ tướng, dường như không phải đạo lý dùng người. Nhưng rốt cuộc Thủ tướng có dụng ý gì, hắn cũng không dám suy đoán thêm, lại càng không hỏi nhiều.
Lúc quay trở về Thiên Trạch, đi qua Bắc Kinh, vốn định gặp lão Cổ, nhưng lại nghe tin lão Cổ đã đi Châu Âu thăm Cổ Ngọc, hắn cũng không ở lại Bắc Kinh nữa, về thẳng Thiên Trạch, bắt đầu công việc.
Bởi vì tiếp theo sẽ có nhiều vấn đề xuất hiện, trước tiên là mấy hạng mục đã được xác định trước tết, sau tết phải đầu tư tài chính vào, lần lượt bước vào giai đoạn xây dựng. Lại thêm nghi án Kỷ Phong Thanh tự sát, gần đây Lưu Nhất Cửu cũng gần như biến mất, không hề có tin tức gì, cũng không thấy mặt mũi đâu nữa. Nhưng Bành Vân Phong có chuyển lời, đã có không ít tiến triển. Hạ Tưởng cũng không đốc thúc, hắn cũng biết, Lưu Nhất Cửu sẽ điều tra làm rõ chân tướng vụ Kỷ Phong Thanh tự sát. Sau khi vụ án có kết quả, có lẽ chính là lúc Lưu Nhất Cửu đề xuất yêu cầu.
Vụ án của Kỷ Phong Thanh sẽ mang đến nhiều lực sát thương, Hạ Tưởng không tiện phỏng đoán, nhưng sau tết không lâu đã có đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc rồi, sự sắp xếp và tuyên truyền của đại hội này rất quan trọng. Nếu xảy ra bất trắc gì thì chính là trách nhiệm của toàn bộ Thành ủy Thiên Trạch, hắn thân là Thị trưởng, trách nhiệm giữ gìn trật tự cũng không thể không màng đến.
Sau đại hội, chính là lúc quan niệm chính trị của Ủy ban nhân dân chính thức được thi hành, mới thật sự đáng suy ngẫm. Đương nhiên Hạ Tưởng cũng không phải là người lạc quan mù quáng mà cho rằng hội nghị Hội đồng nhân dân sẽ tiến triển thành công. Bởi vì Hội nghị Hội đồng nhân dân phải xem xét báo cáo công tác chính phủ, nói không chừng còn thật sự thông qua tình huống cần hay không cần chỉnh sửa.
Mấy hạng mục đầu tư được xác định từ trước tết nguyên đán, đương nhiên không phải kết quả tâm huyết dâng trào của Hạ Tưởng, mà là căn cứ vào thời thế, căn cứ vào hiện trạng và xu thế tương lai của Thiên Trạch để xác định tính thực tế và khả năng thực hiện của những hạng mục đầu tư có triển vọng.
Nhà máy phát điện sức gió thì không cần phải nói, sau mấy năm, tỉnh Yến từng xảy ra một tin tức làm chấn động toàn bộ tỉnh, Hạ Tưởng nhớ rất rõ, lúc đó thành phố Đan Thành và thành phố Thiên Trạch tranh giành hạng mục nhà máy năng lượng nguyên tử, cuối cùng thành phố Thiên Trạch bị thua. Nhưng thành phố Thiên Trạch nhờ vào nhà máy phát điện sức gió, cuối cùng cũng đạt được thành công.
Thành phố Thiên Trạch và thành phố Chương Trình giống nhau, đều có những thảo nguyên rộng lớn, trên thảo nguyên quanh năm có gió, tiền đồ của nhà máy phát điện sức gió rất lớn mạnh. Đương nhiên, năng lượng mặt trời để phát điện cũng rất có triển vọng, nhưng nhà máy phát điện sức gió lại đầu tư ít hiệu quả nhanh hơn, cuối cùng quyết định đầu tư vào nhà máy phát điện sức gió. Người đứng sau hạng mục đầu tư này là Tiếu Giai, công ty ra mặt lại là công ty Nga Ni Trần sau khi thay hình đổi dạng.
Những công ty khác, thành phố Yến thì phần lớn do Tôn Hiện Vĩ giới thiệu, Bắc Kinh thì do những mối quan hệ của Dương Uy cũng như bản thân gã trực tiếp đầu tư. Hạng mục mà Dương Uy đầu tư chính là khu du lịch văn hóa trên thảo nguyên. Sau khi gã tham quan Cung văn hóa về thành ngữ và truyện cổ ở thành phố Đan Thành, cũng biết được thành phố Thiên Trạch có triển vọng rất lớn về du lịch, liền quyết định thử sức ở Thiên Trạch, mà cũng vì nhìn được mê lực của bản thân Hạ Tưởng. Đương nhiên trong lòng Dương Uy cũng có những điều nhỏ nhặt không nói với người ngoài, chính là gã để ý Nghiêm Tiểu Thì.
Còn về việc Tôn Hiện Vĩ theo đuổi Kim Nhan Chiếu, Hạ Tưởng cũng không quan tâm, sau đó dường như nghe Tiêu Ngũ nói qua một lần, nói là Tôn Hiện Vĩ đang tức giận, tặng hoa lại bị ném đi, tặng quà thì bị gửi trả lại, hơn nữa còn kinh động đến người bạn trai đang ở đảng Thái Tử ở Bắc Kinh của Kim Nhan Chiếu, bạn trai ở đảng Thái Tử còn đích thân đến Thiên Trạch một chuyến, gặp mặt Tôn Hiện Vĩ. Cuộc gặp mặt đã nói những gì, sau cùng kết quả như thế nào, Hạ Tưởng cũng không quan tâm. Đối với việc xử lý quan hệ nam nữ và chuyện tranh giành người tình, Tôn Hiện Vĩ rất có kinh nghiệm, không cần hắn phải quan tâm.
…
Tết Nguyên Đán mới trôi qua được vài ngày, Thị trưởng Hạ lại tung bom tấn, chấn động toàn bộ Thành ủy¬¬---đề nghị khởi công hạng mục tòa nhà mới Kinh Bắc.
Khi nền kinh tế ở Bắc Kinh vừa mới tiến triển, căn cứ vào nhận thứcchung của Ủy ban nhân dân tỉnh và phía Bắc Kinh, quanh việc Bắc Kinh muốn xây dựng bốn tòa nhà mới, bao gồm: Kinh Đông, Kinh Bắc, Kinh Nam, Kinh Tây. Thành phố Thiên Trạch được Ủy ban nhân dân tỉnh trù tính và sắp đặt xây dựng tòa nhà Kinh Bắc.
Cho đến bây giờ, ngoại trừ tòa nhà mới Kinh Bắc không có động tĩnh gì, các tòa nhà Đông, Tây, Nam đều được sự ủng hộ của Ủy ban nhân dân tại đó, đã bắt đầu khởi công xây dựng từ năm ngoái. Còn thành phố Thiên Trạch do nhiều nguyên nhân, khẩu hiệu thì hô rất lớn, nhưng chỉ quy hoạch đất, lập hạng mục, sau đó thì không có động tĩnh gì nữa.
Không phải thành phố Thiên Trạch không hưởng ứng sự kêu gọi của tỉnh, cũng không phải cố tình kéo dài thời gian, thực sự sau khi công trình tòa nhà mới Kinh Bắc được lập dự án, không có ai hưởng ứng, khiến Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố rất do dự---đều là cái họa bần cùng. Hơn nữa bốn tòa nhà, Thiên Trạch là nơi cách xa Bắc Kinh nhất. Vốn dĩ thị trường bất động sản ở Thiên Trạch nhìn bên ngoài rất phồn vinh, nhưng thực tế tỷ lệ bỏ trống lại rất cao, muốn thu hút những du khách ở Bắc Kinh đến Thiên Trạch mua nhà, thì không có được điều kiện thuận lợi như thành phố Lang chỉ cách Bắc Kinh 20km, lại không có được ưu thế vật giá thấp như những thành phố khác.
Trong vòng kinh tế của Bắc Kinh, Thiên Trạch là một góc nhỏ bị người khác bỏ quên.
Lúc này Thị trưởng Hạ lại nhắc đến hạng mục toà nhà Kinh Bắc, là cố tình làm ra vẻ huyền bí hay thật sự trong lòng đã có tính toán? Nhưng thấy Thị trưởng Hạ vừa mới thu hút được mấy khoản đầu tư, ai nấy cũng rất kỳ vọng. Nhưng sau khi nghe xong Thị trưởng Hạ nói về quy hoạch hạng mục, mọi người lại lo lắng, không hẹn mà cùng nghĩ, có phải Thị trưởng Hạ điên rồi không?
Quy hoạch hạng mục không có lý trí, căn bản là một cuộc đánh cuộc kinh tế.