Hoàng Trạch Danh bị hai Phó trưởng ban Ban tuyên giáo thay nhau giáo huấn, trong lòng vừa thất vọng lại phẫn nộ còn vài phần tiếc nuối. Ông ta không thể dễ dàng tha thứ cho việc tờ báo của mình xuất hiện loại sai lầm ngu ngốc này. Đồng thời ông ta cũng cảm thấy tiếc nuối vì An Tại Đào làm sai. Vốn, ông ta còn chuẩn bị sau khi cải cách tòa soạn sẽ bồi dưỡng An Tại Đào làm nòng cốt tin thời sự, nhưng giờ xảy ra chuyện như vậy…
Tâm tình Hoàng Trạch Danh đương nhiên không tốt. Mặt sa sầm xuống âm trầm đá văng cửa chính phòng họp, ánh mắt lạnh lùng lướt qua vài thành viên tổ điều tra.
Lưu Kỳ đứng dậy cười cười:
- Hoàng Tổng biên tập, nguyên nhân sự việc cơ bản điều tra rõ. Đầu tiên, phóng viên An Tại Đào Ban tin tức rất vô trách nhiệm, xuất hiện sai lầm nghiêm trọng trong bản thảo của mình; tiếp theo là phòng thư ký biên tập, và biên tập viên qua loa sơ suất không xem kỹ; đương nhiên, lãnh đạo Ban tin tức, lãnh đạo Ban biên tập liên quan thẩm tra bản thảo cũng có trách nhiệm nhất định.
…
…
Cuộc họp Đảng ủy lập tức mở ra.
7 ủy viên Đảng ủy ngồi vào vị trí của mình theo thứ tự và xếp hạng, Hoàng Trạch Danh chậm rãi đứng dậy, trầm giọng nói:
- Lãnh đạo Ban Tuyên giáo để chúng ta lập tức viết một báo cáo điều tra chuyện không này và kỷ luật đối với người có trách nhiệm liên quan, đồng thời Thần báo ngừng xuất bản ba ngày tiến hành tự kiểm điểm và chỉnh đốn tác phong. Lưu Phó tổng, anh là người phụ trách tổ điều tra, đối với việc xử lý sự cố lần này thế nào, trước tiên anh hãy nói về ý kiến của bản thân.
Lưu Kỳ ngồi đó, khóe miệng lộ ra vẻ hưng phấn:
- Các vị, tôi cho rằng, phóng viên An Tại Đào Ban Tin tức có trách nhiệm chủ yếu. Sự cố lần này đã bị Thành ủy xác định là sự cố chính trị, đề cập tới tướng quân dựng nước, ảnh hưởng tiêu cực rất lớn, trực tiếp làm danh dự tòa soạn chúng ta bị hao tổn, tôi đề nghị Thường vụ Đảng ủy sẽ thông qua nghị quyết lập tức khai trừ An Tại Đào; Phòng thư ký biên tập Tôn Nguyệt Nguyệt cùng với Trần Hổ công tác vô trách nhiệm qua loa sơ sài, nên khấu trừ hai tháng tiền lương; Phó trưởng Ban Tin tức Trương Cương, Trưởng ban biên tập Triệu Sách thẩm tra bản thảo không nghiêm, cũng nên xử phạt cảnh cáo, đồng thời viết văn bản kiểm điểm trong cuộc họp Thường vụ Đảng ủy lần này.
Hoàng Trạch Danh im lặng không nói, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng đảo qua các lãnh đạo cao nhất của tòa soạn, thản nhiên hỏi:
- Các vị nghĩ thế nào?
Vài ủy viên Đảng ủy khác đều gật đầu tỏ vẻ không có dị nghị.
…
…
Cuộc họp Đảng ủy còn đang tiếp tục, Tôn Lan vội vàng trở lại Ban Tin tức, vừa mới vào cửa, ánh mắt tất cả phóng viên đều đặt lên người cô. Trương Cương đứng dậy vội vàng hỏi:
- Tôn trưởng ban, tòa soạn xử lý chuyện này thế nào?
Tôn Lan liếc An Tại Đào vẻ mặt bình tĩnh ngồi kia, trầm giọng nói:
- Sự cố lần này rất nghiêm trọng, khiến cho lãnh đạo thành phố cực kỳ chú ý. Ban Tuyên giáo đã quyết định để chúng ta tạm thời ngừng xuất bản chỉnh đốn công tác. Về phần người có trách nhiệm liên quan, Tiểu An à, cậu phải chuẩn bị tâm lý cho tốt, lần này, sợ là cậu phải gánh vác phần lớn trách nhiệm.
- Rốt cuộc phải xử lý Tiểu An thế nào?
Mã Hiểu Lệ đứng dậy hỏi một câu.
- Khai trừ.
Tôn Lan thản nhiên nói.
- Cái gì? Xử lý như vậy cũng quá nặng rồi! Cho dù Tiểu An xảy ra sai lầm, cũng không đến mức phủ nhận toàn bộ chứ!
Mã Hiểu Lệ kinh hãi la lên.
Trương Cương nhíu mày:
- Không thể nào?
Gần như tất cả phóng viên đều cảm thấy hơi bất ngờ, gồm cả Hồ Dũng và Mạnh Dương. Sự cố tin tức cũng không phải phát sinh lần đầu, nhưng xử lý nặng như vậy, quả thật là lần đầu. Nữ phóng viên Lý Tương đứng dậy tới gần Tôn Lan:
- Tôn trưởng ban, Tiểu An còn trẻ, hẳn nên cho cậu ấy một cơ hội. Hai lãnh đạo tới phản ánh một chút với lãnh đạo tòa soạn đi… Năng lực nghiệp vụ của Tiểu An rất tốt, chỉ vậy mà khai trừ cậu ta, rất đáng tiếc!
Tôn Lan lắc đầu:
- Tôi đã nói qua với Lưu Phó TBT, nhưng lãnh đạo nói, chuyện này ảnh hưởng quá lớn, nếu không xử lý nghiêm túc, chúng ta không có cách nào giải thích với thành phố, với thân nhân tướng quân Trương Quốc Xuyên.
Trương Cương tiếc hận liếc An Tại Đào một cái, thở dài.
Khuôn mặt xinh đẹp của Mã Hiểu Lệ đỏ lên, bộ ngực đầy đặn phập phồng kịch liệt. Cô chậm rãi xoay người qua chỗ khác:
- Tiểu An, không phải sợ, có gì đâu, không phải là chỉ một phóng viên thôi sao, không có gì cả…
Hồ Dũng chậm rãi đứng dậy, cười cười:
- Mã Hiểu Lệ, cô đừng ở đây thổi gió châm ngòi. Không nói tòa soạn còn chưa ra quyết định chính thức, cho dù thật sự khai trừ, Tiểu An tốt xấu gì cũng là sinh viên tốt nghiệp đại học nổi tiếng, tìm công việc cũng không phải vấn đề. Chỉ có điều, đáng tiếc là, Tiểu An, từ nay chúng ta không thể tiếp tục cộng sự.
An Tại Đào vốn yên lặng mà ngồi chỗ kia, nghe mọi người nói không biểu hiện ra bất luận cảm xúc phản ứng nào. Nhưng nghe lời này của Hồ Dũng, hắn đột nhiên đứng dậy, lấy một bản mẫu từ trong ngăn kéo bàn mình ra, sau đó trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, nghiêm trang gấp bản mẫu lại, chậm rãi để vào túi áo mình.
Hắn ngẩng đầu lên thoáng nhìn qua Mã Hiểu Lệ và Trương Cương, quay đầu nhìn Hồ Dũng, khẽ mỉm cười:
- Anh Hồ, tạm thời tôi không muốn rời khỏi Thần báo, sợ là chúng ta vẫn sẽ là cộng sự rồi.
Nói xong, An Tại Đào chậm rãi đi ra cửa.
- Tiểu An?
Mã Hiểu Lệ gọi một tiếng.
An Tại Đào dừng bước chân, quay đầu cười cười với Mã Hiểu Lệ, tiếp tục bước nhanh rời khỏi phòng làm việc lớn của Ban Tin tức.
Hồ Dũng nhảy dựng trong lòng, không khỏi căm tức một hồi, thầm nghĩ, đứa con nít ranh ngươi đắc ý cái gì? Xảy ra sự cố lớn như vậy, ngươi còn thờ ơ như vậy sao? Hừ!
Nghiêm khắc mà nói, Hồ Dũng cũng không coi như một người xấu, chỉ là lòng đố kỵ hơi cao một chút mà thôi. Không lâu sau khi An Tại Đào vào tòa soạn, lấy được danh tiếng, hào quang che lấp bóng dáng tất cả phóng viên Ban Tin tức, điều này khiến cho Hồ Dũng cảm thấy rất không thích.
Điều này cũng dễ hiểu thôi. Chỉ có điều bước tiếp theo tòa soạn muốn cải cách cơ cấu, trong tòa soạn sớm truyền ra tin đồn, Tôn Lan vào ban biên tập, mà Trương Cương chuyển lên làm trưởng ban Tin, sẽ để lại vị trí Phó trưởng ban. Nhìn chung phóng viên Ban Tin tức này cho dù là kinh nghiệm lý lịch hay năng lực nghiệp vụ, Hồ Dũng đều là người lựa chọn tốt nhất. Nhưng hiện tại Ban Tin tức lại có một An Tại Đào gió nổi sóng lên, đừng nhìn kinh nghiệm lý lịch hắn nông cạn, nhưng danh tiếng rất cao, lại rất được Hoàng Tổng sủng ái. Một khi tiến hành cải cách cơ cấu, hắn sẽ trở thành đối thủ cạnh tranh lớn nhất của Hồ Dũng.
Cho nên mấy ngày nay Hồ Dũng xem An Tại Đào có chút không thuận mắt. Lãnh đạo cấp phòng ban trong tòa soạn, gần như không có quyền lực gì, nhưng tiền lương cao hơn rất nhiều so với phóng viên biên tập bình thường. Hồ Dũng tốt nghiệp 7, 8 năm, gần đây vừa có con, cuộc sống hơi khó khăn, gần như mỗi ngày đều hy vọng có thể làm lãnh đạo cấp phòng.
Vì thế, thậm chí anh ta còn vận dụng vợ của anh họ là chỗ thân tình của Cục trưởng Cục giáo dục thành phố Tân Hải Lâm Hổ, để khơi thông quan hệ cho mình một chút.
Đừng xem quyền lực Cục trưởng Cục Giáo dục tuy rằng có vẻ không so được với Cục trưởng Công an, Cục trưởng Tài chính, nhưng Cục Giáo dục lại nắm tài nguyên giáo dục toàn thành phố. Thử hỏi, đơn vị nào không có con cái cán bộ công nhân đến trường chứ? Báo Tân Hải Thần cũng không ngoại lệ. Không nói ai khác, năm trước con gái Hoàng Trạch Danh là Nha Nha thi lên trường trung học chuyên, vẫn tìm Lâm Hổ đặc biệt nhờ hậu thuẫn.
Hoàng Trạch Danh bị hai Phó trưởng ban Ban tuyên giáo thay nhau giáo huấn, trong lòng vừa thất vọng lại phẫn nộ còn vài phần tiếc nuối. Ông ta không thể dễ dàng tha thứ cho việc tờ báo của mình xuất hiện loại sai lầm ngu ngốc này. Đồng thời ông ta cũng cảm thấy tiếc nuối vì An Tại Đào làm sai. Vốn, ông ta còn chuẩn bị sau khi cải cách tòa soạn sẽ bồi dưỡng An Tại Đào làm nòng cốt tin thời sự, nhưng giờ xảy ra chuyện như vậy…
Tâm tình Hoàng Trạch Danh đương nhiên không tốt. Mặt sa sầm xuống âm trầm đá văng cửa chính phòng họp, ánh mắt lạnh lùng lướt qua vài thành viên tổ điều tra.
Lưu Kỳ đứng dậy cười cười:
- Hoàng Tổng biên tập, nguyên nhân sự việc cơ bản điều tra rõ. Đầu tiên, phóng viên An Tại Đào Ban tin tức rất vô trách nhiệm, xuất hiện sai lầm nghiêm trọng trong bản thảo của mình; tiếp theo là phòng thư ký biên tập, và biên tập viên qua loa sơ suất không xem kỹ; đương nhiên, lãnh đạo Ban tin tức, lãnh đạo Ban biên tập liên quan thẩm tra bản thảo cũng có trách nhiệm nhất định.
…
…
Cuộc họp Đảng ủy lập tức mở ra.
7 ủy viên Đảng ủy ngồi vào vị trí của mình theo thứ tự và xếp hạng, Hoàng Trạch Danh chậm rãi đứng dậy, trầm giọng nói:
- Lãnh đạo Ban Tuyên giáo để chúng ta lập tức viết một báo cáo điều tra chuyện không này và kỷ luật đối với người có trách nhiệm liên quan, đồng thời Thần báo ngừng xuất bản ba ngày tiến hành tự kiểm điểm và chỉnh đốn tác phong. Lưu Phó tổng, anh là người phụ trách tổ điều tra, đối với việc xử lý sự cố lần này thế nào, trước tiên anh hãy nói về ý kiến của bản thân.
Lưu Kỳ ngồi đó, khóe miệng lộ ra vẻ hưng phấn:
- Các vị, tôi cho rằng, phóng viên An Tại Đào Ban Tin tức có trách nhiệm chủ yếu. Sự cố lần này đã bị Thành ủy xác định là sự cố chính trị, đề cập tới tướng quân dựng nước, ảnh hưởng tiêu cực rất lớn, trực tiếp làm danh dự tòa soạn chúng ta bị hao tổn, tôi đề nghị Thường vụ Đảng ủy sẽ thông qua nghị quyết lập tức khai trừ An Tại Đào; Phòng thư ký biên tập Tôn Nguyệt Nguyệt cùng với Trần Hổ công tác vô trách nhiệm qua loa sơ sài, nên khấu trừ hai tháng tiền lương; Phó trưởng Ban Tin tức Trương Cương, Trưởng ban biên tập Triệu Sách thẩm tra bản thảo không nghiêm, cũng nên xử phạt cảnh cáo, đồng thời viết văn bản kiểm điểm trong cuộc họp Thường vụ Đảng ủy lần này.
Hoàng Trạch Danh im lặng không nói, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng đảo qua các lãnh đạo cao nhất của tòa soạn, thản nhiên hỏi:
- Các vị nghĩ thế nào?Vài ủy viên Đảng ủy khác đều gật đầu tỏ vẻ không có dị nghị.
…
…
Cuộc họp Đảng ủy còn đang tiếp tục, Tôn Lan vội vàng trở lại Ban Tin tức, vừa mới vào cửa, ánh mắt tất cả phóng viên đều đặt lên người cô. Trương Cương đứng dậy vội vàng hỏi:
- Tôn trưởng ban, tòa soạn xử lý chuyện này thế nào?
Tôn Lan liếc An Tại Đào vẻ mặt bình tĩnh ngồi kia, trầm giọng nói:
- Sự cố lần này rất nghiêm trọng, khiến cho lãnh đạo thành phố cực kỳ chú ý. Ban Tuyên giáo đã quyết định để chúng ta tạm thời ngừng xuất bản chỉnh đốn công tác. Về phần người có trách nhiệm liên quan, Tiểu An à, cậu phải chuẩn bị tâm lý cho tốt, lần này, sợ là cậu phải gánh vác phần lớn trách nhiệm.
- Rốt cuộc phải xử lý Tiểu An thế nào?
Mã Hiểu Lệ đứng dậy hỏi một câu.
- Khai trừ.
Tôn Lan thản nhiên nói.
- Cái gì? Xử lý như vậy cũng quá nặng rồi! Cho dù Tiểu An xảy ra sai lầm, cũng không đến mức phủ nhận toàn bộ chứ!
Mã Hiểu Lệ kinh hãi la lên.
Trương Cương nhíu mày:
- Không thể nào?
Gần như tất cả phóng viên đều cảm thấy hơi bất ngờ, gồm cả Hồ Dũng và Mạnh Dương. Sự cố tin tức cũng không phải phát sinh lần đầu, nhưng xử lý nặng như vậy, quả thật là lần đầu. Nữ phóng viên Lý Tương đứng dậy tới gần Tôn Lan:
- Tôn trưởng ban, Tiểu An còn trẻ, hẳn nên cho cậu ấy một cơ hội. Hai lãnh đạo tới phản ánh một chút với lãnh đạo tòa soạn đi… Năng lực nghiệp vụ của Tiểu An rất tốt, chỉ vậy mà khai trừ cậu ta, rất đáng tiếc!
Tôn Lan lắc đầu:
- Tôi đã nói qua với Lưu Phó TBT, nhưng lãnh đạo nói, chuyện này ảnh hưởng quá lớn, nếu không xử lý nghiêm túc, chúng ta không có cách nào giải thích với thành phố, với thân nhân tướng quân Trương Quốc Xuyên. Đọc Truyện Online Tại
Trương Cương tiếc hận liếc An Tại Đào một cái, thở dài.
Khuôn mặt xinh đẹp của Mã Hiểu Lệ đỏ lên, bộ ngực đầy đặn phập phồng kịch liệt. Cô chậm rãi xoay người qua chỗ khác:
- Tiểu An, không phải sợ, có gì đâu, không phải là chỉ một phóng viên thôi sao, không có gì cả…
Hồ Dũng chậm rãi đứng dậy, cười cười:
- Mã Hiểu Lệ, cô đừng ở đây thổi gió châm ngòi. Không nói tòa soạn còn chưa ra quyết định chính thức, cho dù thật sự khai trừ, Tiểu An tốt xấu gì cũng là sinh viên tốt nghiệp đại học nổi tiếng, tìm công việc cũng không phải vấn đề. Chỉ có điều, đáng tiếc là, Tiểu An, từ nay chúng ta không thể tiếp tục cộng sự.
An Tại Đào vốn yên lặng mà ngồi chỗ kia, nghe mọi người nói không biểu hiện ra bất luận cảm xúc phản ứng nào. Nhưng nghe lời này của Hồ Dũng, hắn đột nhiên đứng dậy, lấy một bản mẫu từ trong ngăn kéo bàn mình ra, sau đó trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, nghiêm trang gấp bản mẫu lại, chậm rãi để vào túi áo mình.
Hắn ngẩng đầu lên thoáng nhìn qua Mã Hiểu Lệ và Trương Cương, quay đầu nhìn Hồ Dũng, khẽ mỉm cười:
- Anh Hồ, tạm thời tôi không muốn rời khỏi Thần báo, sợ là chúng ta vẫn sẽ là cộng sự rồi.
Nói xong, An Tại Đào chậm rãi đi ra cửa.
- Tiểu An?
Mã Hiểu Lệ gọi một tiếng.
An Tại Đào dừng bước chân, quay đầu cười cười với Mã Hiểu Lệ, tiếp tục bước nhanh rời khỏi phòng làm việc lớn của Ban Tin tức.
Hồ Dũng nhảy dựng trong lòng, không khỏi căm tức một hồi, thầm nghĩ, đứa con nít ranh ngươi đắc ý cái gì? Xảy ra sự cố lớn như vậy, ngươi còn thờ ơ như vậy sao? Hừ!
Nghiêm khắc mà nói, Hồ Dũng cũng không coi như một người xấu, chỉ là lòng đố kỵ hơi cao một chút mà thôi. Không lâu sau khi An Tại Đào vào tòa soạn, lấy được danh tiếng, hào quang che lấp bóng dáng tất cả phóng viên Ban Tin tức, điều này khiến cho Hồ Dũng cảm thấy rất không thích.
Điều này cũng dễ hiểu thôi. Chỉ có điều bước tiếp theo tòa soạn muốn cải cách cơ cấu, trong tòa soạn sớm truyền ra tin đồn, Tôn Lan vào ban biên tập, mà Trương Cương chuyển lên làm trưởng ban Tin, sẽ để lại vị trí Phó trưởng ban. Nhìn chung phóng viên Ban Tin tức này cho dù là kinh nghiệm lý lịch hay năng lực nghiệp vụ, Hồ Dũng đều là người lựa chọn tốt nhất. Nhưng hiện tại Ban Tin tức lại có một An Tại Đào gió nổi sóng lên, đừng nhìn kinh nghiệm lý lịch hắn nông cạn, nhưng danh tiếng rất cao, lại rất được Hoàng Tổng sủng ái. Một khi tiến hành cải cách cơ cấu, hắn sẽ trở thành đối thủ cạnh tranh lớn nhất của Hồ Dũng.
Cho nên mấy ngày nay Hồ Dũng xem An Tại Đào có chút không thuận mắt. Lãnh đạo cấp phòng ban trong tòa soạn, gần như không có quyền lực gì, nhưng tiền lương cao hơn rất nhiều so với phóng viên biên tập bình thường. Hồ Dũng tốt nghiệp 7, 8 năm, gần đây vừa có con, cuộc sống hơi khó khăn, gần như mỗi ngày đều hy vọng có thể làm lãnh đạo cấp phòng.
Vì thế, thậm chí anh ta còn vận dụng vợ của anh họ là chỗ thân tình của Cục trưởng Cục giáo dục thành phố Tân Hải Lâm Hổ, để khơi thông quan hệ cho mình một chút.
Đừng xem quyền lực Cục trưởng Cục Giáo dục tuy rằng có vẻ không so được với Cục trưởng Công an, Cục trưởng Tài chính, nhưng Cục Giáo dục lại nắm tài nguyên giáo dục toàn thành phố. Thử hỏi, đơn vị nào không có con cái cán bộ công nhân đến trường chứ? Báo Tân Hải Thần cũng không ngoại lệ. Không nói ai khác, năm trước con gái Hoàng Trạch Danh là Nha Nha thi lên trường trung học chuyên, vẫn tìm Lâm Hổ đặc biệt nhờ hậu thuẫn.