Trước khi đại hội cán bộ chấm dứt, Dương Hoa thay mặt cho Ủy ban nhân dân thành phố công khai tuyên bố một tin tức. Ủy ban nhân dân thành phố đã báo cáo lên Thành ủy và Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, trong toàn bộ thành phố công khai chọn lựa ba trợ lý Chủ tịch thành phố.
Tin tức này vừa tuyên bố ra thì hội trường lập tức sôi động hẳn lên. Rất nhiều người điều kiện bản thân không tồi cho đến chủ quản bộ môn đều ánh mắt sáng ngời.
An Tại Đào và Dương Hoa cùng sóng vai nhau lên lầu, trước khi bước vào phòng làm việc, An Tại Đào do dự một chút rồi khẽ mỉm cười:
- Chị Dương, chị qua đây một chút.
Dương Hoa khẩn trương theo sát bước vào phòng làm việc của An Tại Đào. An Tại Đào lập tức đóng cửa lại, cười nói:
- Chị Dương, tôi nghĩ có một số việc hai chúng ta cần phải thống nhất ý kiến lại với nhau.
- Lãnh đạo, nếu anh có chuyện gì thì cứ nói..
Dương Hoa lời còn chưa nói xong thì An Tại Đào nhíu mày, quả quyết nói:
- Chị Dương, về sau đừng gọi như vậy nữa. Ảnh hưởng không tốt đâu.
Dương Hoa có chút xấu hổ, mặt đỏ lên rồi nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, gật đầu nhỏ giọng nói:
- Tôi hiểu rồi, Chủ tịch thành phố An.
An Tại Đào cười ha hả:
- Chị Dương à, chúng ta công tác cùng một chỗ với nhau. Chị hiện tại cũng là Phó chủ tịch thường trực thành phố, tránh nhiệm nặng nề. Chị là một nữ đồng chí, theo lý thuyết tôi không thể giao trọng trách nặng nề cho chị được, nhưng chị cũng hiểu rằng, bộ máy hiện tại của chúng ta….
An Tại Đào thần sắc ôn hòa, dừng lại một chút rồi hạ giọng nói tiếp:
- Người có khả năng không nhiều lắm. Cho nên, chị cũng chỉ có thể đảm nhiệm trọng trách nhiều hơn mà thôi. Đúng rồi, nhà của chị còn ở Thiên Nam à?
- Chủ tịch thành phố An, công việc thì anh cứ yên tâm. Tôi nhất định sẽ dốc sức làm việc.
Dương Hoa trịnh trọng nói:
- Tôi hy vọng có thể công tác bên cạnh cậu nhiều năm, có thể học hỏi được nhiều.
An Tại Đào cười khổ một tiếng:
- Được rồi, chị lại nói như vậy nữa. Thôi, chúng ta nói chuyện chính sự đi.
- Thứ nhất, thời gian này là thời điểm mấu chốt trong việc tổ chức lại tài sản cho tập đoàn Vân Lan của tập đoàn Năng Nguyên Phòng Sơn. Tháng sau, công ty mới sẽ chính thức thành lập. Chị trong mấy ngày này hãy tập trung cho nó, đừng để chuyện gì xảy ra, kẻo kiếm củi ba năm mà lại đốt trong một giờ.
An Tại Đào ngồi sau bàn làm việc, rút ra một điếu thuốc.
- Tôi hiểu rồi, chiều nay tôi sẽ đến tập đoàn Vân Lan và tập đoàn Năng Nguyên Phòng Sơn để xem qua trước hiểu biết thêm tình hình. Có bất cứ tình huống gì xảy ra cũng có thể báo cáo với anh.
Dương Hoa ngồi xuống ghế sofa trong phòng làm việc của An Tại Đào.
- Việc chính là công khai chọn lựa trợ lý cho Chủ tịch thành phố. Tôi lát nữa sẽ nói chuyện với Bí thư Tống, tranh thủ trong hội nghị thường vụ lần sau sẽ cho ra quyết định. Công tác ở tỉnh chị đã làm qua một lần rồi chứ?
An Tại Đào thăm dò, cẩn thận quan sát sắc mặt của Dương Hoa.
Nhìn thần sắc Dương Hoa không có gì biến hóa, chỉ mỉm cười đáp ứng:
- Được, tôi sẽ đi phối hợp. Tôi công tác ở Tỉnh ủy nhiều năm như vậy, một vài cán bộ của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy tôi đều có thể nói được. Xem tình huống rồi nói sau, nếu tôi phối hợp không được thì lúc đó anh ra mặt cũng không muộn.
Nói xong câu này, Dương Hoa do dự một chút rồi nhẹ nhàng nói:
- Chỉ có điều là không biết Bí thư Tống có phản đối hay không.
An Tại Đào liếc mắt nhìn Dương Hoa, thản nhiên cười:
- Bí thư Tống không có lý do gì phản đối đâu. Lực lượng của bộ máy Ủy ban nhân dân ta rất yếu, đây là sự thật, ai cũng đều không phủ nhận được. Được rồi, chị đi trước đi. Công tác bình thường chị không cần phải lo, có tôi phối hợp là được rồi.
Dương Hoa không dám nói gì nữa, lập tức đứng dậy rời khỏi phòng.
Khi Dương Hoa bước ra ngoài, thì thấy Lý Bình đi cùng với một cô gái bước tới. Cô gái này ước chừng khoảng hai mươi tuổi, dáng người thon thả, dung mạo tuyệt đẹp.
Dương Hoa liếc mắt nhìn cô gái này, trong lòng có chút kỳ quái nhưng cũng không nói nhiều. Chỉ có điều khi đi ngang qua, Lý Bình kính cẩn chào hỏi trước:
- Phó chủ tịch thành phố Dương!
Dương Hoa dịu dàng hướng Lý Bình gật đầu, rồi bước vào văn phòng của mình.
Cô gái xinh đẹp kia dừng bước chân, nhìn theo Dương Hoa, rồi nhỏ giọng nói với Lý Bình:
- Thư ký Lý, người kia là Phó chủ tịch thường trực mới đến Dương Hoa phải không?
Lý Bình ừ một tiếng:
- Tiết tổng, chúng ta đi nhanh lên, sắp đến giờ ăn cơm trưa rồi. Chiều nay Chủ tịch thành phố An còn phải đến Quy Ninh để điều tra nghiên cứu nên thời gian có hạn.
Cô gái này đúng là Tiết Yến. Cô thản nhiên cười, cũng không nói gì thêm, bước chân nhanh hơn. Lý Bình gõ cửa phòng An Tại Đào rồi kính cẩn bước vào:
- Chủ tịch thành phố An, Tiết tổng đã đến rồi.
An Tại Đào ngẩng đầu, nhìn Tiết Yến rồi mỉm cười:
- Tiết tổng, mời vào. Lý Bình, phiền anh pha một tách trà.
Tiết Yến duyên dáng bước vào, thần sắc có chút phức tạp nhìn An Tại Đào, muốn nói gì rồi lại thôi. Chờ Lý Bình pha xong tách trà rồi bước ra ngoài, cô mới đứng dậy, nhẹ nhàng bước đến trước bàn làm việc của An Tại Đào, lấy ra từ trong túi một bao tài liệu, rồi nói:
- Chủ tịch thành phố An, đây là ý kiến tập thể của công ty chúng tôi. Về cổ phần của tân công ty, chúng tôi không có ý kiến. Từ tập đoàn Năng Nguyên Phòng Sơn cử đến một Chủ tịch Hội đồng quản trị cũng là theo lý phải làm. Nhưng đối với lãnh đạo cao tầng công ty, năm người thì cho chúng tôi hai người có phải là quá ít hay không? Nếu như vậy thì chúng tôi muốn yêu cầu phái người của bên mình đến đảm nhiệm chức Tổng giám đốc và Kế toán trưởng. Nếu không thì ở công ty mới, chúng tôi hoàn toàn đánh mất tiếng nói của mình, và nhân viên bên chúng tôi cũng sẽ không đồng ý.
An Tại Đào cúi đầu xem qua xấp tài liệu rồi ngẩng đầu nhìn Tiết Yến:
- Tiết tổng, hai danh ngạch thì cũng không phải là ít mà. Haha, trong thời điểm ký kết hiệp nghị không phải chức Tổng giám đốc là do bên cô định sao? Còn về phần chức Kế toán trưởng. Tiết tổng, việc tổ chức lại tài sản cho tập đoàn Vân Lan hiện tại do đồng chí Phó chủ tịch thường trực thành phố Dương quản lý. Tôi vừa rồi cũng đã bàn bạc với cô ấy chuyện này. Lát nữa, cô hãy đến nói chuyện với Phó chủ tịch Dương, khiến Phó chủ tịch Dương ra mặt phối hợp với tập đoàn Năng Nguyên Phòng Sơn một chút.
- Chỉ cần nhất trí mục tiêu tổ chức lại thì việc gì cũng có thể thương lượng. Ai làm Tổng giám đốc, ai là Phó tổng giám đốc, tôi cảm thấy đó không phải là vấn đề mấu chốt, có phải hay không?
An Tại Đào khoát tay nói:
- Cô hãy làm quen với Phó chủ tịch Dương. Cô ấy thời gian này sẽ theo dõi sự việc tổ chức lại tài sản cho tập đoàn mọi người. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Tiết Yến không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn An Tại Đào, thần sắc càng thêm phức tạp, giống như là có chút xuất thần. An Tại Đào lông mày nhướng lên, nhẹ nhàng gọi:
- Tiết tổng?
Tiết Yến đột nhiên bừng tỉnh lại, gương mặt quyến rũ bỗng nhiên đỏ bừng, liếc mắt nhìn An Tại Đào, yên lặng gật đầu:
- Được, tôi biết rồi. Chủ tịch thành phố An, tôi sẽ đến tìm Phó chủ tịch Dương để xin chỉ thị.
Tiết Yến duyên dáng xoay người bước ra, rồi đột nhiên quay đầu lại nói:
- Chủ tịch thành phố An, trưa nay tôi mời anh ăn cơm, không biết lãnh đạo có nể mặt hay không?
Trước khi đại hội cán bộ chấm dứt, Dương Hoa thay mặt cho Ủy ban nhân dân thành phố công khai tuyên bố một tin tức. Ủy ban nhân dân thành phố đã báo cáo lên Thành ủy và Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, trong toàn bộ thành phố công khai chọn lựa ba trợ lý Chủ tịch thành phố.
Tin tức này vừa tuyên bố ra thì hội trường lập tức sôi động hẳn lên. Rất nhiều người điều kiện bản thân không tồi cho đến chủ quản bộ môn đều ánh mắt sáng ngời.
An Tại Đào và Dương Hoa cùng sóng vai nhau lên lầu, trước khi bước vào phòng làm việc, An Tại Đào do dự một chút rồi khẽ mỉm cười:
- Chị Dương, chị qua đây một chút.
Dương Hoa khẩn trương theo sát bước vào phòng làm việc của An Tại Đào. An Tại Đào lập tức đóng cửa lại, cười nói:
- Chị Dương, tôi nghĩ có một số việc hai chúng ta cần phải thống nhất ý kiến lại với nhau.
- Lãnh đạo, nếu anh có chuyện gì thì cứ nói..
Dương Hoa lời còn chưa nói xong thì An Tại Đào nhíu mày, quả quyết nói:
- Chị Dương, về sau đừng gọi như vậy nữa. Ảnh hưởng không tốt đâu.
Dương Hoa có chút xấu hổ, mặt đỏ lên rồi nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, gật đầu nhỏ giọng nói:
- Tôi hiểu rồi, Chủ tịch thành phố An.
An Tại Đào cười ha hả:
- Chị Dương à, chúng ta công tác cùng một chỗ với nhau. Chị hiện tại cũng là Phó chủ tịch thường trực thành phố, tránh nhiệm nặng nề. Chị là một nữ đồng chí, theo lý thuyết tôi không thể giao trọng trách nặng nề cho chị được, nhưng chị cũng hiểu rằng, bộ máy hiện tại của chúng ta….
An Tại Đào thần sắc ôn hòa, dừng lại một chút rồi hạ giọng nói tiếp:
- Người có khả năng không nhiều lắm. Cho nên, chị cũng chỉ có thể đảm nhiệm trọng trách nhiều hơn mà thôi. Đúng rồi, nhà của chị còn ở Thiên Nam à?- Chủ tịch thành phố An, công việc thì anh cứ yên tâm. Tôi nhất định sẽ dốc sức làm việc.
Dương Hoa trịnh trọng nói:
- Tôi hy vọng có thể công tác bên cạnh cậu nhiều năm, có thể học hỏi được nhiều.
An Tại Đào cười khổ một tiếng:
- Được rồi, chị lại nói như vậy nữa. Thôi, chúng ta nói chuyện chính sự đi.
- Thứ nhất, thời gian này là thời điểm mấu chốt trong việc tổ chức lại tài sản cho tập đoàn Vân Lan của tập đoàn Năng Nguyên Phòng Sơn. Tháng sau, công ty mới sẽ chính thức thành lập. Chị trong mấy ngày này hãy tập trung cho nó, đừng để chuyện gì xảy ra, kẻo kiếm củi ba năm mà lại đốt trong một giờ.
An Tại Đào ngồi sau bàn làm việc, rút ra một điếu thuốc.
- Tôi hiểu rồi, chiều nay tôi sẽ đến tập đoàn Vân Lan và tập đoàn Năng Nguyên Phòng Sơn để xem qua trước hiểu biết thêm tình hình. Có bất cứ tình huống gì xảy ra cũng có thể báo cáo với anh.
Dương Hoa ngồi xuống ghế sofa trong phòng làm việc của An Tại Đào.
- Việc chính là công khai chọn lựa trợ lý cho Chủ tịch thành phố. Tôi lát nữa sẽ nói chuyện với Bí thư Tống, tranh thủ trong hội nghị thường vụ lần sau sẽ cho ra quyết định. Công tác ở tỉnh chị đã làm qua một lần rồi chứ?
An Tại Đào thăm dò, cẩn thận quan sát sắc mặt của Dương Hoa.
Nhìn thần sắc Dương Hoa không có gì biến hóa, chỉ mỉm cười đáp ứng:
- Được, tôi sẽ đi phối hợp. Tôi công tác ở Tỉnh ủy nhiều năm như vậy, một vài cán bộ của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy tôi đều có thể nói được. Xem tình huống rồi nói sau, nếu tôi phối hợp không được thì lúc đó anh ra mặt cũng không muộn.
Nói xong câu này, Dương Hoa do dự một chút rồi nhẹ nhàng nói:
- Chỉ có điều là không biết Bí thư Tống có phản đối hay không.
An Tại Đào liếc mắt nhìn Dương Hoa, thản nhiên cười:
- Bí thư Tống không có lý do gì phản đối đâu. Lực lượng của bộ máy Ủy ban nhân dân ta rất yếu, đây là sự thật, ai cũng đều không phủ nhận được. Được rồi, chị đi trước đi. Công tác bình thường chị không cần phải lo, có tôi phối hợp là được rồi.
Dương Hoa không dám nói gì nữa, lập tức đứng dậy rời khỏi phòng.
Khi Dương Hoa bước ra ngoài, thì thấy Lý Bình đi cùng với một cô gái bước tới. Cô gái này ước chừng khoảng hai mươi tuổi, dáng người thon thả, dung mạo tuyệt đẹp.
Dương Hoa liếc mắt nhìn cô gái này, trong lòng có chút kỳ quái nhưng cũng không nói nhiều. Chỉ có điều khi đi ngang qua, Lý Bình kính cẩn chào hỏi trước:
- Phó chủ tịch thành phố Dương!
Dương Hoa dịu dàng hướng Lý Bình gật đầu, rồi bước vào văn phòng của mình.
Cô gái xinh đẹp kia dừng bước chân, nhìn theo Dương Hoa, rồi nhỏ giọng nói với Lý Bình:
- Thư ký Lý, người kia là Phó chủ tịch thường trực mới đến Dương Hoa phải không?
Lý Bình ừ một tiếng:
- Tiết tổng, chúng ta đi nhanh lên, sắp đến giờ ăn cơm trưa rồi. Chiều nay Chủ tịch thành phố An còn phải đến Quy Ninh để điều tra nghiên cứu nên thời gian có hạn.
Cô gái này đúng là Tiết Yến. Cô thản nhiên cười, cũng không nói gì thêm, bước chân nhanh hơn. Lý Bình gõ cửa phòng An Tại Đào rồi kính cẩn bước vào:
- Chủ tịch thành phố An, Tiết tổng đã đến rồi.
An Tại Đào ngẩng đầu, nhìn Tiết Yến rồi mỉm cười:
- Tiết tổng, mời vào. Lý Bình, phiền anh pha một tách trà.
Tiết Yến duyên dáng bước vào, thần sắc có chút phức tạp nhìn An Tại Đào, muốn nói gì rồi lại thôi. Chờ Lý Bình pha xong tách trà rồi bước ra ngoài, cô mới đứng dậy, nhẹ nhàng bước đến trước bàn làm việc của An Tại Đào, lấy ra từ trong túi một bao tài liệu, rồi nói:
- Chủ tịch thành phố An, đây là ý kiến tập thể của công ty chúng tôi. Về cổ phần của tân công ty, chúng tôi không có ý kiến. Từ tập đoàn Năng Nguyên Phòng Sơn cử đến một Chủ tịch Hội đồng quản trị cũng là theo lý phải làm. Nhưng đối với lãnh đạo cao tầng công ty, năm người thì cho chúng tôi hai người có phải là quá ít hay không? Nếu như vậy thì chúng tôi muốn yêu cầu phái người của bên mình đến đảm nhiệm chức Tổng giám đốc và Kế toán trưởng. Nếu không thì ở công ty mới, chúng tôi hoàn toàn đánh mất tiếng nói của mình, và nhân viên bên chúng tôi cũng sẽ không đồng ý.
An Tại Đào cúi đầu xem qua xấp tài liệu rồi ngẩng đầu nhìn Tiết Yến:
- Tiết tổng, hai danh ngạch thì cũng không phải là ít mà. Haha, trong thời điểm ký kết hiệp nghị không phải chức Tổng giám đốc là do bên cô định sao? Còn về phần chức Kế toán trưởng. Tiết tổng, việc tổ chức lại tài sản cho tập đoàn Vân Lan hiện tại do đồng chí Phó chủ tịch thường trực thành phố Dương quản lý. Tôi vừa rồi cũng đã bàn bạc với cô ấy chuyện này. Lát nữa, cô hãy đến nói chuyện với Phó chủ tịch Dương, khiến Phó chủ tịch Dương ra mặt phối hợp với tập đoàn Năng Nguyên Phòng Sơn một chút.
- Chỉ cần nhất trí mục tiêu tổ chức lại thì việc gì cũng có thể thương lượng. Ai làm Tổng giám đốc, ai là Phó tổng giám đốc, tôi cảm thấy đó không phải là vấn đề mấu chốt, có phải hay không?
An Tại Đào khoát tay nói:
- Cô hãy làm quen với Phó chủ tịch Dương. Cô ấy thời gian này sẽ theo dõi sự việc tổ chức lại tài sản cho tập đoàn mọi người. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Tiết Yến không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn An Tại Đào, thần sắc càng thêm phức tạp, giống như là có chút xuất thần. An Tại Đào lông mày nhướng lên, nhẹ nhàng gọi:
- Tiết tổng?
Tiết Yến đột nhiên bừng tỉnh lại, gương mặt quyến rũ bỗng nhiên đỏ bừng, liếc mắt nhìn An Tại Đào, yên lặng gật đầu:
- Được, tôi biết rồi. Chủ tịch thành phố An, tôi sẽ đến tìm Phó chủ tịch Dương để xin chỉ thị.
Tiết Yến duyên dáng xoay người bước ra, rồi đột nhiên quay đầu lại nói:
- Chủ tịch thành phố An, trưa nay tôi mời anh ăn cơm, không biết lãnh đạo có nể mặt hay không?