- Xin mời Chủ tịch thành phố Dương nói với mọi người vài câu.
Ngay trước mặt đám người Trang Ninh, An Tại Đào biểu hiện thái độ tôn trọng Dương Hoa. Loại thái độ này đủ để cho Dương Hoa và đám người Trang Ninh sinh ra cảm giác khác nhau. Dương Hoa hiểu được An Tại Đào đang từng bước giữ gìn quyền uy của Chủ tịch thành phố cho cô, nên trong lòng tất nhiên là có chút cảm kích.
Tuy nhiên, với sự ăn ý của hai người hiện giờ, An Tại Đào trước mặt người khác giữ uy quyền cho cô, cũng không phải là cố ý làm mà là hành vi rất tự nhiên.
Dương Hoa cười:
- Lão Trang, các đồng chí ở khu kinh tế mới, hôm nay Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban Hạ Hầu và Phó chủ tịch tỉnh Tiêu Khải đến khu kinh tế mới để thị sát, chỉ đạo công tác, sự chuẩn bị và tiếp đãi của khu kinh tế đã chiếm được sự khẳng định cao độ của lãnh đạo tỉnh. Hai vị lãnh đạo ủy thác cho tôi và Bí thư An cảm ơn mọi người.
- Tuy nhiên, lãnh đạo Tỉnh ủy đã giao cho chúng ta công tác rất quan trọng, thành lập cơ quan hậu cần trực thuộc tỉnh cung cấp sản phẩm nông nghiệp. Vừa rồi tôi và Bí thư An đã nghiên cứu một chút, cho rằng việc thành lập một văn phòng cung cấp nông phẩm ở khu kinh tế mới là khá tốt. Như vậy có thể đề cao hiệu suất công tác. Mọi người có đồng ý hay không?
Trang Ninh nghe nói chuyện này, tuy rằng trong lòng có hơi chút thất vọng, nhưng cũng không dám chậm trễ, khẩn trương nói:
- Bí thư An, Chủ tịch thành phố Dương, xin lãnh đạo Thành ủy và Ủy ban nhân dân cứ yên tâm, khu kinh tế mới chúng tôi nhất định sẽ coi trọng việc tổ chức nghiêm mật, làm tốt nhiệm vụ mà Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh đã giao cho.
An Tại Đào ở một bên thản nhiên nói:
- Lão Trang, anh trước đừng vội tỏ thái độ. Tôi trước đây đã từng nói rằng, việc này nhìn qua thì nhỏ nhưng kỳ thật là không nhỏ, ảnh hưởng đến quan hệ giữa thành phố chúng ta đối với lãnh đạo tỉnh. Công tác này sẽ do Chủ tịch thành phố Dương đảm nhận. Kế tiếp. Chủ tịch thành phố Dương sẽ bố trí công tác cụ thể tiếp theo cho mọi người.
- Ý kiến cá nhân tôi là thứ nhất, trong vòng ba ngày phải đề xuất ra một phương án cụ thể. Thao tác như thế nào, vận chuyển cung ứng như thế nào? Bao gồm cả việc giá cả nông sản như thế, chủng loại nhiều ít ra sao… đều phải đề xuất ra một phương án tỉ mỉ. Phương án sẽ do Chủ tịch thành phố Dương thẩm duyệt, sau khi thông qua sẽ lập tức chấp hành. Còn về phía tỉnh thì Chủ tịch thành phố Dương sẽ phụ trách kết nối, còn khu kinh tế mới phải làm tốt công tác chuẩn bị. Tôi hy vọng trong những ngày nghỉ lễ quốc khánh có thể khiến cho lãnh đạo tỉnh và các cơ quan trực thuộc tỉnh đến sử dụng sản phẩm nông sản như rau quả, thịt trứng xanh sạch từ khu kinh tế mới Tư Hà chúng ta. Thứ hai, phải cam đoan chất lượng, tranh thủ cung cấp sản phẩm trong ngày, đồng thời phải được bộ môn kiểm nghiệm, chất lượng tiêu chuẩn kiểm nghiệm phải nghiêm khắc. Bộ môn Giám sát chất lượng và Bộ Nông nghiệp Thủy sản sẽ phối hợp công tác chặt chẽ với mọi người. Việc phối hợp công tác cụ thể thì mọi người có thể tìm đến Phó chủ tịch thành phố được phân công quản lý, đồng thời cũng có thể trực tiếp tìm Chủ tịch thành phố Dương. Thứ ba, là làm việc phải vững chắc, hành động phải chu đáo, chặt chẽ, nhưng không cần công khai đối ngoại.
An Tại Đào khoát tay:
- Lão Dương, cụ thể cô hãy bàn với mọi người. Tôi còn có chút việc ở thành phố nên tôi về trước đây.
Nói xong, An Tại Đào hướng Dương Hoa gật đầu, lại bắt tay với đám người Trang Ninh rồi mới quay đầu đi. Lúc này, lái xe Hoàng Thao đã lái xe đến, thư ký Lý Bình sớm đã mở cửa chờ, An Tại Đào liền chui thẳng vào trong xe. Chiếc xe Audi cuốn bụi lao đi.
Trên đường về thành phố, An Tại Đào theo thói quen tiếp nhận những loại báo chí mà thư ký Lý Bình đưa qua. Hắn bình thường rất bận nên căn bản không có thời gian xem báo ở văn phòng. Thời gian xem báo đa phần là ở trên xe. Thời gian dài nên hình thành thói quen. Lý Bình mỗi ngày đều đem báo bỏ vào trong xe, bất cứ lúc nào cũng thay đổi.
Tùy ý mở ra một tờ báo, An Tại Đào trong lúc vô tình chú ý đến một tin tức nằm ở trang 2 của báo Đô thị Phòng Sơn với tiêu đề chính là về giá nhà năm nay của Phòng Sơn.
An Tại Đào nhíu mày, xem kỹ bài báo.
- Theo tư liệu thống kê mới nhất của cục Thống kê thành phố Phòng Sơn, năm nay giá nhà đã tăng lên 9.5%. Theo xu thế thay đổi giá cả, năm ngoái giá tiêu thụ nhà đã tăng lên với tốc độ cao nhất trong lịch sử 12.3%. Quý một năm nay tăng 2.8%, quý hai tăng 4.6%, quý ba tăng lên 11.0%. Ngoài ra, giá đất trong ba quý vừa qua đã tăng đến 3.4%, còn giá thuê nhà thì tăng 2.2%.
- Theo như hiểu biết thì trong ba quý năm nay, giá tiêu thụ trung bình là 1989 đồng/mét vuông, trong đó giá một căn hộ là 2145 đồng/mét vuông, giá một căn nhà là 1978 đồng/mét vuông.
- Theo như sự giới thiệu của một nhân viên môi giới nhà đất thì vì để ổn định giá nhà, vào cuối năm 2003, quốc gia đối với việc đầu tư cho vay khai thác và phát triển nhà, và thị trường bất động sản đã có sự điều tiết khống chế. Vào tháng 4 và tháng 5 năm nay, quốc gia lại một lần nữa tăng mạnh việc khống chế ổn định thị trường bất động sản. Một loạt những chính sách ổn định được đưa ra, khiến cho thị trường bất động sản Phòng Sơn giá cả vững vàng tăng lên.
Điều tiết khống chế giá nhà? An Tại Đào khóe miệng hiện lên chút cười khổ. Từ trung ương đến địa phương, từ năm 2002 bắt đầu điều tiết khống chế giá nhà, nhưng giá nhà vẫn cứ một ngày tăng cao. Trước thời điểm hắn tái sinh, giá nhà mấy năm liên tục tăng vọt. Hiện tại Phòng Sơn chỉ mới đạt 2000 đồng/m2, mà An Tại Đào nhớ rõ lúc trước khi hắn tái sinh, thì giá nhà Tân Hải đã lên đến hơn 5000 đồng/m2, gấp đôi so với hiện tại. Tình huống ở Phòng Sơn hắn còn chưa rõ lắm, nhưng hẳn là cũng không sai biệt so với Tân Hải, có thấp cũng không thấp bao nhiêu.
- Hiện tại giá nhà ở Thiên Nam bao nhiêu tiền một mét vuông?
An Tại Đào đột nhiên hỏi.
Lý Bình tạm dừng một chút, quay đầu lại cười:
- Bí thư An, chuyện này tôi cũng không rõ lắm. Để tôi về tìm hiểu xem, sau đó sẽ báo lại cho anh.
An Tại Đào khoát tay:
- Thôi, tôi chỉ là tùy tiện hỏi thôi mà.
Lái xe Hoàng Thao đột nhiên cất tiếng:
- Bí thư An, tôi nghe nói giá nhà ở Thiên Nam đã lên đến 2700/m2. Hiện tại cao nhất là vùng duyên hải Lục Đảo, sau đó là Lam Yên. Thiên Nam xếp thứ ba. Ngược lại thì giá nhà ở thành phố chúng ta không cao. Tuy nhiên, theo tình hình hiện tại thì rồi cũng sẽ tăng thôi.
An Tại Đào ồ lên một tiếng,tùy tiện hỏi:
- Hai người đều có nhà ở không? Nếu không có nhà thì khẩn trương mua đi. Chứ sau này giá lên cao thì mua không nổi đâu.
Hoàng Thao cười nói:
- Bí thư An, tôi có nhà rồi. Là nhà phúc lợi của đơn vị mấy năm trước, sau này cải cách nhà ở đã thành nhà của mình. Còn thư ký Lý thì hiện tại vẫn chưa có nhà, hai vợ chồng ở cùng cha mẹ. Tuy nhiên, nhà của cha mẹ cậu ta cũng lớn nên có thể ở được.
An Tại Đào thản nhiên cười, quay đầu nhìn Lý Bình:
- Lý Bình, có muốn mua nhà không? Nếu muốn thì khẩn trương mua đi. Nếu không có tiền thì trước cứ mượn tạm tôi.
Nếu là lãnh đạo khác thì lời này sẽ không nói ra. Cho dù trong lòng có quan tâm thì ngoài miệng cũng không nói như vậy. Nhưng An Tại Đào lại là người rất quan tâm đến người bên cạnh mình, lời nói có tổn hại đến uy nghiêm của người lãnh đạo thì hắn cũng nói. Lý Bình theo An Tại Đào lâu như vậy, tất nhiên biết An Tại Đào không giả bộ, liền cảm kích nói:
- Cám ơn lãnh đạo đã quan tâm, tôi đã đủ tiền mua nhà rồi, đang chuẩn bị mua, nếu thiếu thì vay thêm, cũng không có vấn đề gì.
An Tại Đào khẽ mỉm cười, chỉ vào Lý Bình gật đầu nói:
- Anh không cần khách khí với tôi. Nếu thật sự khó khăn thì cứ nói ra.
Nói xong, An Tại Đào liền quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ. Nói đùa một chút với người thân cận mình thì cũng không tính là cái gì. Nhưng cũng không thể thường xuyên như vậy được, phải có chừng mực chứ không thể đánh mất phong độ của lãnh đạo.
Nghĩ đến đây, một ý niệm đột nhiên nổi lên trong đầu của hắn. Chính mình có thể hay không thể hiện công phu trong việc điều tiết khống chế giá nhà? Thừa dịp giá nhà còn chưa tăng, khống chế giá nhà ở Phòng Sơn? Nhưng hắn lập tức đánh mất ý niệm điên cuồng này trong đầu. Bất luận giá nhà như thế nào cũng đều theo sát xu thế của cả nước. Hắn là Bí thư Thành ủy Phòng Sơn, có lẽ có thể sẽ khống chế được giá nhà Phòng Sơn tăng cao, nhưng hắn lại không có cách nào thay đổi bối cảnh trong cả nước.
Một khi đã như vậy, thì còn không bằng đem tinh lực của mình ở lĩnh vực khác. Giá nhà tăng thì cứ để nó tăng, điều hắn cần làm là bảo đảm xây dựng nhà ở có quy mô và giới hạn mức giá.
Trở lại văn phòng (lúc này An Tại Đào đã chuyển đến văn phòng Thành ủy), Mã Hiểu Yến liền cùng với Chủ nhiệm trung tâm quản lý xe công Tiền Tuyết Lệ tìm đến cửa.
An Tại Đào nhìn hai cô khẽ mỉm cười:
- Phó chủ tịch Mã, Chủ nhiệm Tiền, hai người mới thật là đúng giờ. Tôi mới từ Quy Ninh về, còn chưa kịp gì hết thì hai người đã đến rồi. Được rồi, nói khẩn trương đi, tôi chỉ có thể cho hai người 10" thôi, tôi còn phải tham dự một cuộc họp.
Tiền Tuyết Lệ kính cẩn cười, ngồi một chỗ nhìn Mã Hiểu Yến, không dám mở miệng. Mã Hiểu Yến cười nói:
- Bí thư An, nếu không phải có khó khăn thì tôi cũng không đến tìm lãnh đạo đâu, mang đến phiền toái cho lãnh đạo.
- Là như thế này, sau cuộc họp sáng này, các đơn vị tuy rằng đều tích cực trình báo xe hiện có của mình, nhưng có một vấn đề lớn nhất là, bọn họ tuy rằng vẫn có một bộ phận xe do cơ quan sử dụng, nhưng thủ tục của chiếc xe vẫn ở xí nghiệp bên dưới. Anh xem…
Mã Hiểu Yến cười khổ nhún vài:
- Bọn họ mang đến một bài toán khó cho thành phố. Quả thật là có chút khó giải.
An Tại Đào ngẩn ra, chợt thản nhiên cười nói:
- Không cần lo cho bọn họ, bảo bọn họ tự đi giải quyết. Bọn họ có bản lĩnh nhận xe, thì không có bản lĩnh lo thủ tục cho xe sao? Không cần phải xen vào. Phó chủ tịch Mã, Chủ nhiệm Tiền, cứ dựa theo thống nhất thành phố bố trí triển khai công tác, yêu cầu các đơn vị tự mình công khai, tiến hành thủ tục sang tên cho chiếc xe. Chúng ta muốn chính là kết quả, còn không quan tâm đến trình tự như thế nào, nên không cần phải xen vào.
Tiền Tuyết Lệ có chút trợn mắt há hốc mồm nhìn vị Bí thư Thành ủy tuổi trẻ, uy nghiêm trước mặt.
Mã Hiểu Yến nhìn An Tại Đào thật sâu, khóe miệng hiện lên nụ cười khổ. An Tại Đào nhìn thấy nhưng hắn làm bộ như không thấy.