Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy Đông Sơn, Phó chủ tịch thường trực tỉnh Mục Thao xuống ngựa, trở thành một trong những tin tức sự kiện nổi bật nhất trong năm 2008, ồn ào huyên náo cả một thời gian. Dư luận lúc này được một phen thảo luận, với thủ đoạn lôi đình, khai đao với cán bộ cấp tỉnh bộ không nghi ngờ đại diện cho sự mạnh mẽ chống tham những của trung ương, cảnh báo một hồi chuông cho rất nhiều tham quan.
Cũng may rất nhanh, thế vận hội Olympic Bắc Kinh khai mạc, tiêu điểm dư luận chuyển sang thế vận hội. Người trong nước đều chú ý đến những tấm huy chương nước nhà đạt được trong thế vận hội, vụ án của Mục Thao dần dần nhạt xuống.
Tuy nhiên, trong phạm vi tỉnh Đông Sơn, việc Mục Thao xuống ngựa khiến sinh ra ảnh hưởng tiêu cực mãnh liệt, cũng không phải tạm thời tiêu trừ. Hoặc là, việc một Mục Thao xuống ngựa nhưng sẽ làm cho một chuỗi cán bộ rơi đài.
Tỉnh ủy và UBND tỉnh gần đây luôn tổ chức cuộc họp. Còn Bí thư Tỉnh ủy Lý Đại Niên và Chủ tịch tỉnh Hám Tân Dân trong vòng một tuần chạy đến Yên Kinh hai lần, đều là bị lãnh đạo trung ương tìm nói chuyện, đủ thấy lãnh đạo đối với vụ án của Mục Thao chú ý vô cùng.
Thế vận hội Olympic Bắc Kinh gần như là thu hút tất cả ánh mắt của mọi người. Họ đều chú tâm vào những trận đấu trên sân thi đấu hoặc trên màn hình TV, nhưng trên quan trường Đông Sơn thì lại khác, lại đang triển khai một loại hình thức ngập tràn thuốc súng.
Đầu tiên, vụ án của Mục Thao không có khả năng là một vụ án độc lập. Con đường mà ông ta làm quan đã lâu, tất nhiên là có liên quan đến rất nhiều cán bộ các cấp. Sau khi Mục Thao bị bắt giam, một bộ phận cán bộ có liên quan đến vụ án dần dần bị bại lộ ra ngoài. Một số bị Ủy ban Kỷ luật tỉnh bắt giam, còn một số cán bộ thân tín của Mục Thao tuy rằng không liên quan đến vụ án, nhưng rõ ràng là đã bị vụ án của Mục Thao liên lụy.
Vừa tiến hành điều tra vụ án Mục Thao, Tỉnh ủy và UBND tỉnh vừa triển khai việc điều chỉnh cán bộ. Từ tình huống trước mắt cho thấy, đề cập phạm vi không rộng lắm, từ trên cao tiến hành xuống dưới. Nhưng rất hiển nhiên, khi việc điều chỉnh từng bước mở rộng sang phạm vi lớn hơn, bước tiếp theo, những cán bộ Mục Thao đề bạt trong quá trình nhậm chức sẽ trong trận này bị tẩy bài.
Tiếp theo, việc tranh đoạt vị trí âm thầm bắt đầu. Đương nhiên, việc này chủ yếu là nhằm vào quyền lực cao tầng. Mục Thao là Phó chủ tịch thường trực tỉnh, lại là Ủy viên thường vụ tỉnh ủy, ông ta rơi đài, không thể nghi ngờ sẽ lòi ra vị trí một Ủy viên thường vụ tỉnh ủy kiêm Phó chủ tịch tỉnh bị bỏ trống. Một số Phó chủ tịch tỉnh phi ủy viên, thậm chí bao gồm các cán bộ cấp Thứ trưởng ở tỉnh, ví dụ như hai nhân vật số một cấp Thứ trưởng của thành phố Thiên Nam và Lục Đảo đều nhắm vào vị trí này, âm thầm hoạt động.
Bí thư Tỉnh ủy và Chủ tịch tỉnh là cán bộ lãnh đạo cấp bậc cao nhất ở tỉnh, vào thời xa xưa được coi là đại quan biên giới. Có thể thấy được địa vị này rất quan trọng, uy danh hiển hách. Mà đối với một tỉnh mà nói, chỉ có tiến vào Ủy viên thường vụ tỉnh ủy thì mới có thể xem như là tiến nhập vào trung tâm lãnh đạo cao tầng ở tỉnh ủy. Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy và Phi ủy viên thường vụ tỉnh ủy khoảng cách chênh lệch rất lớn. Đồng dạng cũng là Phó tịch tỉnh, Ủy viên thường vụ Phó chủ tịch tỉnh và Phó chủ tịch tỉnh bình thường căn bản không giống nhau về quyền lực.
Trên con đường làm quan, chỉ khi đạt được cấp bậc như vậy thì mới có thể được xem như bước đầu đụng đến cánh cửa chính trị tiếp theo. Dưới cấp Thứ trưởng, nhiều lắm là làm quan thôi. Lần theo quan niệm chính trị, quyền lực tranh đấu và nghệ thuật lãnh đạo khi ở những cương vị khác nhau, ở rất nhiều thời điểm, chỉ hiểu mà không thể diễn đạt bằng lời.
Có tư cách tiếp nhận cương vị của Mục Thao, ở tỉnh không hề ít cán bộ. Có một số Phó chủ tịch tỉnh đều mỏi mắt chờ mong. Còn ở ngoài tỉnh thì không cần phải nói. Đứng ở góc độ trung ương, cũng có khi có những cán bộ cấp thứ trưởng thích hợp đến Đông Sơn để nhậm chức.
Cho nên, tuy rằng "vị trí chi tranh" đã có sự triển khai nhưng cuối cùng "hoa lạc vào nhà ai" thì không ai biết. Dù sao, còn phải để trung ương toàn diện suy xét. Hoặc là cũng có thể nói, trung ương trước khi bắt Mục Thao, cũng đã suy xét được ứng cử viên cho vị trí đó.
Mục Thao gặp chuyện không may, đối với Bí thư Thành ủy Phòng Sơn Dương Hoa chấn động tương đối lớn. Khi biết được tin tức này, Dương Hoa lập tức nhớ đến lời cảnh giác của An Tại Đào cách đây không lâu, trong lòng cảm giác có như một tảng đá lớn, nặng trịch, lại còn có một chút khủng hoảng.
Có thể đến được ngày hôm nay, ngoại trừ An Tại Đào mạnh mẽ tiến cử, thì không thể không nói đến sự âm thầm chống đỡ sau lưng của Mục Thao. Nói cách khác, lúc trước cô có thể từ một cán bộ cấp huyện cục từ văn phòng Tỉnh ủy trao quyền cho cấp dưới đến Phòng Sơn làm Ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó chủ tịch thường trực thành phố đều có quan hệ với Mục Thao.
Dương Hoa và Mục Thao quan hệ rất phức tạp. Nghiêm khắc mà nói, cô cũng không thể xem như thân tín của Mục Thao nhưng Mục Thao quả thật cũng giúp cô rất nhiều. Vấn đề mấu chốt ở chỗ, chồng của Dương Hoa từng là thư ký của Mục Thao. Lấy sự tham lam và cách đối nhân xử thế của ông ta, Dương Hoa kỳ thật mấy năm nay cũng "cống nạp" không ít cho ông ta. Tuy rằng không chân chính được xem là đút lót, nhưng lễ tiết tính tới tính lui cũng không phải là con số nhỏ.
Sau khi An Tại Đào được điều đi, vì để củng cố cho vị trí của mình, Dương Hoa lại cùng Mục Thao có sự qua lại. Những người ở dưới thì không biết, nhưng lãnh đạo cao tầng ai mà không biết, ai mà không hiểu chứ. Nếu không có những lời đồn đại nhảm nhí thì cũng không đến mức rơi vào tai An Tại Đào.
Bởi vậy, Dương Hoa biết lần này mình xem như là nguy hiểm. Vụ án của Mục Thao đương nhiên sẽ không liên quan đến thân thể của cô, nhưng có quan hệ chặt chẽ với một tham quan xuống ngựa, thì ở tỉnh như thế nào lại có khả năng trọng dụng cô? Chỉ sợ là chẳng bao lâu nữa thì cô sẽ bị Tỉnh ủy điều đi.
Suy nghĩ như vậy, nên Dương Hoa trong lòng cảm thấy lạnh lẽo, tuyệt vọng đến cực hạn. Khi đã đến nước này thì cô chỉ biết nghe theo mệnh trời. Cô nằm mơ cũng không ngờ, một người luôn tỏ ra liêm khiết, đạo mạo, tác phong cẩn thận nghiêm túc như Mục Thao, không ngờ lại là một tham quan đam mê quyền thế, dục vọng.
Điều này sao có thể, sao có khả năng chứ?
Sau khi Mục Thao rơi đài, quan trường thành phố Phòng Sơn cũng hết sức căng thẳng. Không chỉ như thế, gần đây lại đột nhiên xảy ra một chuyện đại sự.
Tiền nhiệm của Dương Hoa, chính là Bí thư Thành ủy Tống Nghênh Xuân trước đây, khi còn đương chức đã quản lý công trình xây dựng khu làm việc cho cơ quan chính Đảng thành phố Phòng Sơn. Sau khi An Tại Đào đi không bao lâu thì nó được đưa vào sử dụng. Sở dĩ công trình này lâu như vậy mới hoàn thành, bởi vì An Tại Đào không hứng thú gì với khu làm việc của mình, đem hết tài lực đầu tư cho lĩnh vực công cộng, như miễn phí chữa bệnh và giáo dục. Đồng thời, bởi vì xây dựng một tòa nhà làm việc quá mức phô trương và lãng phí, An Tại Đào sau lại ở thành phố rất nhiều lần công khai trong các hội nghị tỏ vẻ cơ quan thành phố không dời đi, từ từ nghĩ biện pháp thông qua thủ đoạn thị trường đổi thành tiền, bù lại tài chính công công bị thiếu hụt. Nhưng An Tại Đào còn chưa kịp làm điều này thì đã bị trung ương chuyển đi.
An Tại Đào ngay từ đầu không muốn cho cơ quan chính đảng thành phố Phòng Sơn xây dựng quá xa hoa. Nếu không phải bởi vì Tống Nghênh Xuân rời chức thì việc xây dựng tòa nhà này sẽ tạo thành một sự lãng phí vô cùng lớn.
Thành phố Phòng Sơn vừa mới cử hành xong lễ mừng công trình này được hoàn thành. Dương Hoa còn đặc biệt mời Mục Thao đến tham dự lễ mừng. Nhưng ai nấy cũng đều không ngờ, chỉ vài ngày sau, trên mạng lại xuất hiện một tấm ảnh, chụp tòa nhà làm việc xa hoa của thành phố Phòng Sơn, được xưng là "đứng đầu trong mười văn phòng làm việc sang trọng nhất cả nước" khiến cho dư luận trong nước chú ý mãnh liệt.
Ngày 24 tháng 7, thời báo kinh tế Hoa Hạ ở trang 2 đã có một bài viết "Một tòa nhà cơ quan chính vụ xa hoa có thể được coi là vì dân phục vụ?" đã tiến hành phân tích sự tiêu rất nhiều tiền trong việc xây dựng tòa nhà làm việc sang trọng và vi phạm quy định xây dựng.
- Theo những gì phóng viên tìm hiểu, hiện cơ quan chính vụ thành phố Phòng Sơn cơ bản đã xây dựng xong khu làm việc mới bao gồm lầu chính và lầu phụ khu hành chính, công viên, quảng trường, tổng diện tích xây dựng ước chừng là 1.500m2, tổng vốn đầu tư là bảy mươi hai triệu, được coi là hạng mục phương tiện cơ sở quy mô nhất, công năng nhất và tiêu chuẩn cao nhất trong số các tòa nhà làm việc trong cả nước.
- Phóng viên đã nhìn thấy, từ lầu chính và lầu phụ tạo thành một hình cung bao gồm trụ sở làm việc của Thành ủy và UBND thành phố, trong màn đêm trông thật sừng sững và đồ sộ. Còn quảng trường trước mặt tòa nhà làm việc thì có đài phun suối và hai mươi ba hạng công trình tạo thành. Ở đây không có bất luận một thủ tục hợp pháp nào được phê duyệt. Đầu năm 2004, khi còn đảm nhiệm Bí thư Thành ủy, Tống Nghênh Xuân đã chủ đạo, bắt đầu đầu tư xây dựng. Người kế nhiệm là An Tại Đào sau khi nhậm chức thì đã bước đầu được xây dựng. Nhưng bởi vì An Tại Đào đẩy mạnh các cải cách khác tại Phòng Sơn như cải cách xe công, miễn phí khám chữa bệnh, công khai tỏ vẻ cơ quan chính đảng không nên xây dựng một tòa nhà làm việc xa hoa như vậy, cho nên công trình một lần nữa bị ngưng lại, chậm chạp chưa hoàn thiện việc trang hoàng bên trong và các phương tiện khác. Cho đến khi An Tại Đào rời khỏi Phòng Sơn, Bí thư Thành ủy tân nhậm Dương Hoa mới đẩy mạnh công trình này.
Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy Đông Sơn, Phó chủ tịch thường trực tỉnh Mục Thao xuống ngựa, trở thành một trong những tin tức sự kiện nổi bật nhất trong năm 2008, ồn ào huyên náo cả một thời gian. Dư luận lúc này được một phen thảo luận, với thủ đoạn lôi đình, khai đao với cán bộ cấp tỉnh bộ không nghi ngờ đại diện cho sự mạnh mẽ chống tham những của trung ương, cảnh báo một hồi chuông cho rất nhiều tham quan.
Cũng may rất nhanh, thế vận hội Olympic Bắc Kinh khai mạc, tiêu điểm dư luận chuyển sang thế vận hội. Người trong nước đều chú ý đến những tấm huy chương nước nhà đạt được trong thế vận hội, vụ án của Mục Thao dần dần nhạt xuống.
Tuy nhiên, trong phạm vi tỉnh Đông Sơn, việc Mục Thao xuống ngựa khiến sinh ra ảnh hưởng tiêu cực mãnh liệt, cũng không phải tạm thời tiêu trừ. Hoặc là, việc một Mục Thao xuống ngựa nhưng sẽ làm cho một chuỗi cán bộ rơi đài.
Tỉnh ủy và UBND tỉnh gần đây luôn tổ chức cuộc họp. Còn Bí thư Tỉnh ủy Lý Đại Niên và Chủ tịch tỉnh Hám Tân Dân trong vòng một tuần chạy đến Yên Kinh hai lần, đều là bị lãnh đạo trung ương tìm nói chuyện, đủ thấy lãnh đạo đối với vụ án của Mục Thao chú ý vô cùng.
Thế vận hội Olympic Bắc Kinh gần như là thu hút tất cả ánh mắt của mọi người. Họ đều chú tâm vào những trận đấu trên sân thi đấu hoặc trên màn hình TV, nhưng trên quan trường Đông Sơn thì lại khác, lại đang triển khai một loại hình thức ngập tràn thuốc súng.
Đầu tiên, vụ án của Mục Thao không có khả năng là một vụ án độc lập. Con đường mà ông ta làm quan đã lâu, tất nhiên là có liên quan đến rất nhiều cán bộ các cấp. Sau khi Mục Thao bị bắt giam, một bộ phận cán bộ có liên quan đến vụ án dần dần bị bại lộ ra ngoài. Một số bị Ủy ban Kỷ luật tỉnh bắt giam, còn một số cán bộ thân tín của Mục Thao tuy rằng không liên quan đến vụ án, nhưng rõ ràng là đã bị vụ án của Mục Thao liên lụy.
Vừa tiến hành điều tra vụ án Mục Thao, Tỉnh ủy và UBND tỉnh vừa triển khai việc điều chỉnh cán bộ. Từ tình huống trước mắt cho thấy, đề cập phạm vi không rộng lắm, từ trên cao tiến hành xuống dưới. Nhưng rất hiển nhiên, khi việc điều chỉnh từng bước mở rộng sang phạm vi lớn hơn, bước tiếp theo, những cán bộ Mục Thao đề bạt trong quá trình nhậm chức sẽ trong trận này bị tẩy bài.Tiếp theo, việc tranh đoạt vị trí âm thầm bắt đầu. Đương nhiên, việc này chủ yếu là nhằm vào quyền lực cao tầng. Mục Thao là Phó chủ tịch thường trực tỉnh, lại là Ủy viên thường vụ tỉnh ủy, ông ta rơi đài, không thể nghi ngờ sẽ lòi ra vị trí một Ủy viên thường vụ tỉnh ủy kiêm Phó chủ tịch tỉnh bị bỏ trống. Một số Phó chủ tịch tỉnh phi ủy viên, thậm chí bao gồm các cán bộ cấp Thứ trưởng ở tỉnh, ví dụ như hai nhân vật số một cấp Thứ trưởng của thành phố Thiên Nam và Lục Đảo đều nhắm vào vị trí này, âm thầm hoạt động.
Bí thư Tỉnh ủy và Chủ tịch tỉnh là cán bộ lãnh đạo cấp bậc cao nhất ở tỉnh, vào thời xa xưa được coi là đại quan biên giới. Có thể thấy được địa vị này rất quan trọng, uy danh hiển hách. Mà đối với một tỉnh mà nói, chỉ có tiến vào Ủy viên thường vụ tỉnh ủy thì mới có thể xem như là tiến nhập vào trung tâm lãnh đạo cao tầng ở tỉnh ủy. Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy và Phi ủy viên thường vụ tỉnh ủy khoảng cách chênh lệch rất lớn. Đồng dạng cũng là Phó tịch tỉnh, Ủy viên thường vụ Phó chủ tịch tỉnh và Phó chủ tịch tỉnh bình thường căn bản không giống nhau về quyền lực.
Trên con đường làm quan, chỉ khi đạt được cấp bậc như vậy thì mới có thể được xem như bước đầu đụng đến cánh cửa chính trị tiếp theo. Dưới cấp Thứ trưởng, nhiều lắm là làm quan thôi. Lần theo quan niệm chính trị, quyền lực tranh đấu và nghệ thuật lãnh đạo khi ở những cương vị khác nhau, ở rất nhiều thời điểm, chỉ hiểu mà không thể diễn đạt bằng lời.
Có tư cách tiếp nhận cương vị của Mục Thao, ở tỉnh không hề ít cán bộ. Có một số Phó chủ tịch tỉnh đều mỏi mắt chờ mong. Còn ở ngoài tỉnh thì không cần phải nói. Đứng ở góc độ trung ương, cũng có khi có những cán bộ cấp thứ trưởng thích hợp đến Đông Sơn để nhậm chức.
Cho nên, tuy rằng "vị trí chi tranh" đã có sự triển khai nhưng cuối cùng "hoa lạc vào nhà ai" thì không ai biết. Dù sao, còn phải để trung ương toàn diện suy xét. Hoặc là cũng có thể nói, trung ương trước khi bắt Mục Thao, cũng đã suy xét được ứng cử viên cho vị trí đó.
Mục Thao gặp chuyện không may, đối với Bí thư Thành ủy Phòng Sơn Dương Hoa chấn động tương đối lớn. Khi biết được tin tức này, Dương Hoa lập tức nhớ đến lời cảnh giác của An Tại Đào cách đây không lâu, trong lòng cảm giác có như một tảng đá lớn, nặng trịch, lại còn có một chút khủng hoảng.
Có thể đến được ngày hôm nay, ngoại trừ An Tại Đào mạnh mẽ tiến cử, thì không thể không nói đến sự âm thầm chống đỡ sau lưng của Mục Thao. Nói cách khác, lúc trước cô có thể từ một cán bộ cấp huyện cục từ văn phòng Tỉnh ủy trao quyền cho cấp dưới đến Phòng Sơn làm Ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó chủ tịch thường trực thành phố đều có quan hệ với Mục Thao.
Dương Hoa và Mục Thao quan hệ rất phức tạp. Nghiêm khắc mà nói, cô cũng không thể xem như thân tín của Mục Thao nhưng Mục Thao quả thật cũng giúp cô rất nhiều. Vấn đề mấu chốt ở chỗ, chồng của Dương Hoa từng là thư ký của Mục Thao. Lấy sự tham lam và cách đối nhân xử thế của ông ta, Dương Hoa kỳ thật mấy năm nay cũng "cống nạp" không ít cho ông ta. Tuy rằng không chân chính được xem là đút lót, nhưng lễ tiết tính tới tính lui cũng không phải là con số nhỏ.
Sau khi An Tại Đào được điều đi, vì để củng cố cho vị trí của mình, Dương Hoa lại cùng Mục Thao có sự qua lại. Những người ở dưới thì không biết, nhưng lãnh đạo cao tầng ai mà không biết, ai mà không hiểu chứ. Nếu không có những lời đồn đại nhảm nhí thì cũng không đến mức rơi vào tai An Tại Đào.
Bởi vậy, Dương Hoa biết lần này mình xem như là nguy hiểm. Vụ án của Mục Thao đương nhiên sẽ không liên quan đến thân thể của cô, nhưng có quan hệ chặt chẽ với một tham quan xuống ngựa, thì ở tỉnh như thế nào lại có khả năng trọng dụng cô? Chỉ sợ là chẳng bao lâu nữa thì cô sẽ bị Tỉnh ủy điều đi.
Suy nghĩ như vậy, nên Dương Hoa trong lòng cảm thấy lạnh lẽo, tuyệt vọng đến cực hạn. Khi đã đến nước này thì cô chỉ biết nghe theo mệnh trời. Cô nằm mơ cũng không ngờ, một người luôn tỏ ra liêm khiết, đạo mạo, tác phong cẩn thận nghiêm túc như Mục Thao, không ngờ lại là một tham quan đam mê quyền thế, dục vọng.
Điều này sao có thể, sao có khả năng chứ?
Sau khi Mục Thao rơi đài, quan trường thành phố Phòng Sơn cũng hết sức căng thẳng. Không chỉ như thế, gần đây lại đột nhiên xảy ra một chuyện đại sự.
Tiền nhiệm của Dương Hoa, chính là Bí thư Thành ủy Tống Nghênh Xuân trước đây, khi còn đương chức đã quản lý công trình xây dựng khu làm việc cho cơ quan chính Đảng thành phố Phòng Sơn. Sau khi An Tại Đào đi không bao lâu thì nó được đưa vào sử dụng. Sở dĩ công trình này lâu như vậy mới hoàn thành, bởi vì An Tại Đào không hứng thú gì với khu làm việc của mình, đem hết tài lực đầu tư cho lĩnh vực công cộng, như miễn phí chữa bệnh và giáo dục. Đồng thời, bởi vì xây dựng một tòa nhà làm việc quá mức phô trương và lãng phí, An Tại Đào sau lại ở thành phố rất nhiều lần công khai trong các hội nghị tỏ vẻ cơ quan thành phố không dời đi, từ từ nghĩ biện pháp thông qua thủ đoạn thị trường đổi thành tiền, bù lại tài chính công công bị thiếu hụt. Nhưng An Tại Đào còn chưa kịp làm điều này thì đã bị trung ương chuyển đi.
An Tại Đào ngay từ đầu không muốn cho cơ quan chính đảng thành phố Phòng Sơn xây dựng quá xa hoa. Nếu không phải bởi vì Tống Nghênh Xuân rời chức thì việc xây dựng tòa nhà này sẽ tạo thành một sự lãng phí vô cùng lớn.
Thành phố Phòng Sơn vừa mới cử hành xong lễ mừng công trình này được hoàn thành. Dương Hoa còn đặc biệt mời Mục Thao đến tham dự lễ mừng. Nhưng ai nấy cũng đều không ngờ, chỉ vài ngày sau, trên mạng lại xuất hiện một tấm ảnh, chụp tòa nhà làm việc xa hoa của thành phố Phòng Sơn, được xưng là "đứng đầu trong mười văn phòng làm việc sang trọng nhất cả nước" khiến cho dư luận trong nước chú ý mãnh liệt.
Ngày 24 tháng 7, thời báo kinh tế Hoa Hạ ở trang 2 đã có một bài viết "Một tòa nhà cơ quan chính vụ xa hoa có thể được coi là vì dân phục vụ?" đã tiến hành phân tích sự tiêu rất nhiều tiền trong việc xây dựng tòa nhà làm việc sang trọng và vi phạm quy định xây dựng.
- Theo những gì phóng viên tìm hiểu, hiện cơ quan chính vụ thành phố Phòng Sơn cơ bản đã xây dựng xong khu làm việc mới bao gồm lầu chính và lầu phụ khu hành chính, công viên, quảng trường, tổng diện tích xây dựng ước chừng là 1.500m2, tổng vốn đầu tư là bảy mươi hai triệu, được coi là hạng mục phương tiện cơ sở quy mô nhất, công năng nhất và tiêu chuẩn cao nhất trong số các tòa nhà làm việc trong cả nước. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất:
- Phóng viên đã nhìn thấy, từ lầu chính và lầu phụ tạo thành một hình cung bao gồm trụ sở làm việc của Thành ủy và UBND thành phố, trong màn đêm trông thật sừng sững và đồ sộ. Còn quảng trường trước mặt tòa nhà làm việc thì có đài phun suối và hai mươi ba hạng công trình tạo thành. Ở đây không có bất luận một thủ tục hợp pháp nào được phê duyệt. Đầu năm 2004, khi còn đảm nhiệm Bí thư Thành ủy, Tống Nghênh Xuân đã chủ đạo, bắt đầu đầu tư xây dựng. Người kế nhiệm là An Tại Đào sau khi nhậm chức thì đã bước đầu được xây dựng. Nhưng bởi vì An Tại Đào đẩy mạnh các cải cách khác tại Phòng Sơn như cải cách xe công, miễn phí khám chữa bệnh, công khai tỏ vẻ cơ quan chính đảng không nên xây dựng một tòa nhà làm việc xa hoa như vậy, cho nên công trình một lần nữa bị ngưng lại, chậm chạp chưa hoàn thiện việc trang hoàng bên trong và các phương tiện khác. Cho đến khi An Tại Đào rời khỏi Phòng Sơn, Bí thư Thành ủy tân nhậm Dương Hoa mới đẩy mạnh công trình này.