Màn đêm buông xuống, An Tại Đào ngồi trên xe taxi, xuyên qua cửa kính xe nhìn đèn dầu vạn nhà và cảnh đêm thành thị hai bên đường phố vụt qua nhanh, trong lòng vẫn không ngừng kích động.
Về đến nhà, đầu tiên nói với mẹ yêu cầu của Hạ gia cùng với chuyện đính hôn. Điều này, An Nhã Chi sớm có lòng chuẩn bị, hai ngày nay, thậm chí bà đi cửa hàng chọn xong sính lễ đính hôn tặng nhà gái (trang sức vàng bạc).
Tới vấn đề nhận nuôi Trúc Tử, An Nhã Chi cũng không có bất luận ý kiến gì. Bà vốn là một người phụ nữ cực kỳ thiện lương, đối với một đứa bé lẻ loi hưu quạnh như vậy, trong lòng bà tự nhiên có một loại cảm giác thương xót. Hơn nữa bà suy xét đến con trai mình sắp thành gia lập nghiệp, bà độc thân nhận nuôi con gái có thể coi là làm bạn giải buồn.
Ngày hôm sau, An Nhã Chi tự mình đi đồn công an, chính quyền chờ lập chứng minh, mà sáng sớm An Tại Đào liền chạy tới tòa soạn. Vốn không cần tới đó sớm, nhưng buổi sáng Trương Cương gọi điện thoại tới, nói là phòng thư ký biên tập muốn tất cả những ứng viên vị trí Phó trưởng ban Tin tức đến nạp hồ sơ.
Tới tòa soạn rồi, An Tại Đào vừa mới vào cửa, Mã Hiểu Lệ liền vội vã đi tới ra hiệu bằng mắt với An Tại Đào:
- Tiểu An, cậu theo tôi một chuyến.
An Tại Đào đi theo Mã Hiểu Lệ tới cuối hành lang, Mã Hiểu Lệ nhìn chung quanh không người, lặng lẽ nói:
- Tiểu An, tôi nghe nói không chỉ có cậu cạnh tranh vị trí với Hồ Dũng, đột nhiên lại xuất hiện một Phó Thụy Vân. Người phụ nữ này không đơn giản, tôi nói với cậu, cô ta có quan hệ với nhân vật số hai…
Giọng nói của Mã Hiểu Lệ trở nên mờ ám, An Tại Đào thật sự giật mình kinh hãi cũng chợt khôi phục lại, Phó Thụy Vân?
Đúng vậy, dựa theo trí nhớ kiếp trước, lúc này phóng viên Ban Tin tức Phó Thụy Vân quả thật có chút quan hệ mờ ám với Phó Bí thư, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Trương Đạo Luân. Kiếp trước từng có người phát hiện không chỉ một lần, mỗi lần đến phiên Trương Đạo Luân trực ban, Phó Thụy Vân đều tới văn phòng của ông ta một thời gian dài.
Hơn nữa, sau này, lúc An Tại Đào tiến vào bộ máy lãnh đạo của Báo Tân Hải Thần, Trương Đạo Luân đã thay thế Hoàng Trạch Danh trở thành nhân vật số một Báo Tân Hải Thần. Sau đó không lâu, nữ phóng viên Phó Thụy Vân đã được đề bạt làm Trưởng ban biên tập. Sau đó, chuyện mờ ám giữa hai người đã sớm khiến dư luận xôn xao ở Báo Tân Hải Thần, chỉ có điều gạt người nhà hai bên mà thôi.
Kiếp sau của hắn, thì thấy Phó Thụy Vân làm việc rất khiêm tốn, hơn nữa một đoạn thời gian trước nghỉ bệnh ở nhà, trong nhất thời, An Tại Đào thật sự quên mất cô ta.
An Tại Đào cười cười:
- Đa tạ chị Mã nhắc nhở, chẳng qua, lần này tôi cạnh tranh vị trí cũng do bị đẩy vào, quý ở tham dự thôi, thành công hay không, cũng không sao cả.
Mã Hiểu Lệ nhíu mày:
- Cậu đây là thái độ gì? Tôi nói với cậu, Tiểu An, loại thái độ này không được! Cậu hoặc là bỏ đi, hoặc là cố gắng thực hiện. Cậu cần phải chuẩn bị tốt tư tưởng, nếu cậu cạnh tranh vị trí thất bại, lại làm việc dưới tay người ta, người ta có thể không gây khó khăn cho cậu sao?
Dừng một chút, Mã Hiểu Lệ lại thấp giọng nói:
- Tiểu An, tôi xem Hoàng Tổng đánh giá câu khá cao. Hai người không phải học cùng trường sao, cậu lại do ông ấy dẫn vào tòa soạn, sao cậu không đi… Cũng không nhiều lắm, trong vòng mười ngàn cam đoan đạt được. Không nên tiếc tiền, tôi nói với cậu, cậu lên làm lãnh đạo phòng, không tới nửa năm số đầu tư này sẽ thu hồi lại…
An Tại Đào không nói gì. Đúng ra, hắn không biết nên trả lời Mã Hiểu Lệ thế nào. Đầu tiên Mã Hiểu Lệ là tốt bụng, tiếp theo cô nói chính là sự thật.
Hai người đang đứng ở đây nhỏ giọng nói chuyện, bên kia Hồ Dũng và Mạnh Dương một trước một sau đi tới. Mã Hiểu Lệ nhướn mày:
- Đi thôi, hai người kia tới rồi.
Nói xong, Mã Hiểu Lệ vội vàng rời đi. An Tại Đào vẫn tiếp tục đứng đó, yên lặng rút một điếu thuốc, hít vào một hơi thật sâu. Phó Thụy Vân đột nhiên xuất hiện, khiến hắn quả thật hơi bất ngờ. Hồ Dũng ngày càng tới gần, sắc mặt cực kỳ âm trầm, An Tại Đào bĩu môi, đột nhiên cất bước đi, trong vội vàng thoáng gặp Hồ Dũng ở hành lang.
Hồ Dũng trong lòng đầy tâm sự, cũng không để ý tới An Tại Đào. Phó Thụy Vân cũng tham gia cạnh tranh vị trí Phó trưởng Ban Tin tức, với An Tại Đào mà nói, chẳng qua là hơi kinh ngạc, nhưng đối với Hồ Dũng, không khác một loại đả kích. Trong nhất thời, Hồ Dũng chuyển toàn bộ tâm thần tới đối phó Phó Thụy Vân như thế nào, về phần An Tại Đào, trái lại không quan trọng nữa.
Đương nhiên, không chỉ có An Tại Đào và Hồ Dũng, giờ phút này trong lòng nhân viên tòa soạn nhất là phóng viên Ban Tin tức bắt đầu cân nhắc: Phó Thụy Vân và Hồ Dũng, rốt cuộc ai có thể cười tới cuối cùng? Mà trong lòng mọi người, hiện giờ An Tại Đào nhiều lắm là một loại làm nền thôi. Nếu nói chỉ Hồ Dũng và An Tại Đào hai người cạnh tranh, nói không chừng An Tại Đào còn có một đường hy vọng, nhưng lại thêm một Phó Thụy Vân kinh nghiệm lý lịch sâu, năng lực nghiệp vụ coi như không tồi, lại có lãnh đạo của tòa soạn ra sức ủng hộ, An Tại Đào làm sao có cơ hội gì?
An Tại Đào đi vào văn phòng, hơn phân nửa phóng viên đều ngẩng đầu lên nhìn hắn, thần sắc đều hơi nghiền ngẫm. Chờ An Tại Đào ngồi vào vị trí của mình, Lý Tương bên cạnh quay đầu nhỏ giọng nói:
- An Tại Đào, cậu và mẹ cậu quyết định nhận nuôi Trúc Tử chưa?
An Tại Đào gật đầu:
- Mẹ tôi đồng ý, sáng sớm nay mẹ tôi đã đi làm các loại giấy tờ Lý Tương, ngày mai chị và tôi lại đi một chuyến được không?
Lý Tương thở dài:
- Điều này không thành vấn đề. Chỉ có điều, hiện tại loại thời khắc quan trọng này, cậu còn có tâm tư đi làm chuyện này sao? Tôi xem, không bằng chậm lại chút, đợi…
- Không, việc này không nên chậm trễ, sớm đi làm thủ tục xong xuôi, tôi cũng an tâm.
An Tại Đào chậm rãi đứng dậy:
- Chị trước làm việc, tôi tiếp tục viết tài liệu ứng cử.
====
Công trình dỡ bở cầu vượt Tân Hải đã tiến vào thời gian đếm ngược. Dưới sự chỉ huy thống nhất hủy cầu của Ban chỉ đạo, năm công ty phá dỡ công khai đấu thầu đồng thời tiến vào hiện trường làm việc, toàn bộ cầu vượt bị cảnh sát giao thông Tân Hải đóng kín lại. Ngoại trừ hai chiếc ở ngoại thành ra, toàn bộ hai bên cầu vượt xuyên qua nội thành đều dựng lưới chống bụi cùng với hàng rào bảo vệ, nghiêm cấm xe và người đi đường thông qua.
Hôm nay, thứ sáu ngày 18 tháng 9. Cảnh sát giao thông, xây dựng đô thị, ngành phục vụ công cộng, quy hoạch, phòng cháy và nhiều bộ phận đã nhanh chóng huy động, bên ngoài lều Ban chỉ đạo thiết lập ở lối vào cầu vượt đông nghìn nghịt người, xe cảnh sát, xe cứu hỏa, xe cứu thương từng đội toàn bộ chạy đến vị trí đã dự định. Thời gian châm lửa cho nổ quyết định vào tám giờ tám phút sáng thứ bảy ngày 19 tháng 9, cho đến lúc đó, 108 điểm cho phá sẽ được kíp nổ, nháy mắt cầu vượt Tân Hải sẽ sụp xuống hóa thành tro tàn, hoàn toàn biến mất trong tầm nhìn người Tân Hải.
Đỗ Canh và Hạ Thiên Nông dưới sự vây quanh của chủ quản các quận, ban ngành, đứng ở cửa Ban chỉ huy nhìn chủ thể cầu cạn giống như một con rồng màu đen uốn lượn về phía nội thành Tân Hải bay lên không, vẻ hưng phấn trên mặt bộc lộ ra lời nói.
Đây là công trình lớn thứ nhất dưới thời Đỗ Canh làm chủ quản Tân Hải. Tân Hải lập tức khởi công xây dựng một con đường quốc lộ rộng lớn đẳng cấp cao xuyên qua nội thành, mà đồng thời còn muốn tu kiến một đường lớn Tân Hải bao quanh Tân Hải, kết nối với ngàn dặm đường ven biển, lập tức phát triển giao thông, thúc đẩy kinh tế, lại bồi đắp một đường lớn nhân tạo xem gió biển, một hành động được rất nhiều ích lợi.
Mà ở hiện tại thời điểm đẩy mạnh cải cách dứt khoát hẳn hoi, lưu hành tư tưởng đổi mới không phá thì không xây được, làm thành thị Tiên tiến điển hình đầu tiên trong nước chủ động dỡ bỏ cầu vượt, Tân Hải chắc chắn được dư luận trong nước cực kỳ chú ý. Mà tương ứng, đây cũng chính là một dấu mực đậm thêm vào cuốn sổ ghi chép chiến tích Bí thư Thành ủy của Đỗ Canh.
Phải đính hôn… Hiểu Tuyết, Hiểu Tuyết của ta!
Màn đêm buông xuống, An Tại Đào ngồi trên xe taxi, xuyên qua cửa kính xe nhìn đèn dầu vạn nhà và cảnh đêm thành thị hai bên đường phố vụt qua nhanh, trong lòng vẫn không ngừng kích động.
Về đến nhà, đầu tiên nói với mẹ yêu cầu của Hạ gia cùng với chuyện đính hôn. Điều này, An Nhã Chi sớm có lòng chuẩn bị, hai ngày nay, thậm chí bà đi cửa hàng chọn xong sính lễ đính hôn tặng nhà gái (trang sức vàng bạc).
Tới vấn đề nhận nuôi Trúc Tử, An Nhã Chi cũng không có bất luận ý kiến gì. Bà vốn là một người phụ nữ cực kỳ thiện lương, đối với một đứa bé lẻ loi hưu quạnh như vậy, trong lòng bà tự nhiên có một loại cảm giác thương xót. Hơn nữa bà suy xét đến con trai mình sắp thành gia lập nghiệp, bà độc thân nhận nuôi con gái có thể coi là làm bạn giải buồn.
Ngày hôm sau, An Nhã Chi tự mình đi đồn công an, chính quyền chờ lập chứng minh, mà sáng sớm An Tại Đào liền chạy tới tòa soạn. Vốn không cần tới đó sớm, nhưng buổi sáng Trương Cương gọi điện thoại tới, nói là phòng thư ký biên tập muốn tất cả những ứng viên vị trí Phó trưởng ban Tin tức đến nạp hồ sơ.
Tới tòa soạn rồi, An Tại Đào vừa mới vào cửa, Mã Hiểu Lệ liền vội vã đi tới ra hiệu bằng mắt với An Tại Đào:
- Tiểu An, cậu theo tôi một chuyến.
An Tại Đào đi theo Mã Hiểu Lệ tới cuối hành lang, Mã Hiểu Lệ nhìn chung quanh không người, lặng lẽ nói:
- Tiểu An, tôi nghe nói không chỉ có cậu cạnh tranh vị trí với Hồ Dũng, đột nhiên lại xuất hiện một Phó Thụy Vân. Người phụ nữ này không đơn giản, tôi nói với cậu, cô ta có quan hệ với nhân vật số hai…
Giọng nói của Mã Hiểu Lệ trở nên mờ ám, An Tại Đào thật sự giật mình kinh hãi cũng chợt khôi phục lại, Phó Thụy Vân?
Đúng vậy, dựa theo trí nhớ kiếp trước, lúc này phóng viên Ban Tin tức Phó Thụy Vân quả thật có chút quan hệ mờ ám với Phó Bí thư, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Trương Đạo Luân. Kiếp trước từng có người phát hiện không chỉ một lần, mỗi lần đến phiên Trương Đạo Luân trực ban, Phó Thụy Vân đều tới văn phòng của ông ta một thời gian dài.Hơn nữa, sau này, lúc An Tại Đào tiến vào bộ máy lãnh đạo của Báo Tân Hải Thần, Trương Đạo Luân đã thay thế Hoàng Trạch Danh trở thành nhân vật số một Báo Tân Hải Thần. Sau đó không lâu, nữ phóng viên Phó Thụy Vân đã được đề bạt làm Trưởng ban biên tập. Sau đó, chuyện mờ ám giữa hai người đã sớm khiến dư luận xôn xao ở Báo Tân Hải Thần, chỉ có điều gạt người nhà hai bên mà thôi.
Kiếp sau của hắn, thì thấy Phó Thụy Vân làm việc rất khiêm tốn, hơn nữa một đoạn thời gian trước nghỉ bệnh ở nhà, trong nhất thời, An Tại Đào thật sự quên mất cô ta.
An Tại Đào cười cười:
- Đa tạ chị Mã nhắc nhở, chẳng qua, lần này tôi cạnh tranh vị trí cũng do bị đẩy vào, quý ở tham dự thôi, thành công hay không, cũng không sao cả.
Mã Hiểu Lệ nhíu mày:
- Cậu đây là thái độ gì? Tôi nói với cậu, Tiểu An, loại thái độ này không được! Cậu hoặc là bỏ đi, hoặc là cố gắng thực hiện. Cậu cần phải chuẩn bị tốt tư tưởng, nếu cậu cạnh tranh vị trí thất bại, lại làm việc dưới tay người ta, người ta có thể không gây khó khăn cho cậu sao?
Dừng một chút, Mã Hiểu Lệ lại thấp giọng nói:
- Tiểu An, tôi xem Hoàng Tổng đánh giá câu khá cao. Hai người không phải học cùng trường sao, cậu lại do ông ấy dẫn vào tòa soạn, sao cậu không đi… Cũng không nhiều lắm, trong vòng mười ngàn cam đoan đạt được. Không nên tiếc tiền, tôi nói với cậu, cậu lên làm lãnh đạo phòng, không tới nửa năm số đầu tư này sẽ thu hồi lại…
An Tại Đào không nói gì. Đúng ra, hắn không biết nên trả lời Mã Hiểu Lệ thế nào. Đầu tiên Mã Hiểu Lệ là tốt bụng, tiếp theo cô nói chính là sự thật.
Hai người đang đứng ở đây nhỏ giọng nói chuyện, bên kia Hồ Dũng và Mạnh Dương một trước một sau đi tới. Mã Hiểu Lệ nhướn mày:
- Đi thôi, hai người kia tới rồi.
Nói xong, Mã Hiểu Lệ vội vàng rời đi. An Tại Đào vẫn tiếp tục đứng đó, yên lặng rút một điếu thuốc, hít vào một hơi thật sâu. Phó Thụy Vân đột nhiên xuất hiện, khiến hắn quả thật hơi bất ngờ. Hồ Dũng ngày càng tới gần, sắc mặt cực kỳ âm trầm, An Tại Đào bĩu môi, đột nhiên cất bước đi, trong vội vàng thoáng gặp Hồ Dũng ở hành lang.
Hồ Dũng trong lòng đầy tâm sự, cũng không để ý tới An Tại Đào. Phó Thụy Vân cũng tham gia cạnh tranh vị trí Phó trưởng Ban Tin tức, với An Tại Đào mà nói, chẳng qua là hơi kinh ngạc, nhưng đối với Hồ Dũng, không khác một loại đả kích. Trong nhất thời, Hồ Dũng chuyển toàn bộ tâm thần tới đối phó Phó Thụy Vân như thế nào, về phần An Tại Đào, trái lại không quan trọng nữa.
Đương nhiên, không chỉ có An Tại Đào và Hồ Dũng, giờ phút này trong lòng nhân viên tòa soạn nhất là phóng viên Ban Tin tức bắt đầu cân nhắc: Phó Thụy Vân và Hồ Dũng, rốt cuộc ai có thể cười tới cuối cùng? Mà trong lòng mọi người, hiện giờ An Tại Đào nhiều lắm là một loại làm nền thôi. Nếu nói chỉ Hồ Dũng và An Tại Đào hai người cạnh tranh, nói không chừng An Tại Đào còn có một đường hy vọng, nhưng lại thêm một Phó Thụy Vân kinh nghiệm lý lịch sâu, năng lực nghiệp vụ coi như không tồi, lại có lãnh đạo của tòa soạn ra sức ủng hộ, An Tại Đào làm sao có cơ hội gì?
An Tại Đào đi vào văn phòng, hơn phân nửa phóng viên đều ngẩng đầu lên nhìn hắn, thần sắc đều hơi nghiền ngẫm. Chờ An Tại Đào ngồi vào vị trí của mình, Lý Tương bên cạnh quay đầu nhỏ giọng nói:
- An Tại Đào, cậu và mẹ cậu quyết định nhận nuôi Trúc Tử chưa?
An Tại Đào gật đầu:
- Mẹ tôi đồng ý, sáng sớm nay mẹ tôi đã đi làm các loại giấy tờ Lý Tương, ngày mai chị và tôi lại đi một chuyến được không?
Lý Tương thở dài:
- Điều này không thành vấn đề. Chỉ có điều, hiện tại loại thời khắc quan trọng này, cậu còn có tâm tư đi làm chuyện này sao? Tôi xem, không bằng chậm lại chút, đợi…
- Không, việc này không nên chậm trễ, sớm đi làm thủ tục xong xuôi, tôi cũng an tâm.
An Tại Đào chậm rãi đứng dậy:
- Chị trước làm việc, tôi tiếp tục viết tài liệu ứng cử.
====
Công trình dỡ bở cầu vượt Tân Hải đã tiến vào thời gian đếm ngược. Dưới sự chỉ huy thống nhất hủy cầu của Ban chỉ đạo, năm công ty phá dỡ công khai đấu thầu đồng thời tiến vào hiện trường làm việc, toàn bộ cầu vượt bị cảnh sát giao thông Tân Hải đóng kín lại. Ngoại trừ hai chiếc ở ngoại thành ra, toàn bộ hai bên cầu vượt xuyên qua nội thành đều dựng lưới chống bụi cùng với hàng rào bảo vệ, nghiêm cấm xe và người đi đường thông qua.
Hôm nay, thứ sáu ngày 18 tháng 9. Cảnh sát giao thông, xây dựng đô thị, ngành phục vụ công cộng, quy hoạch, phòng cháy và nhiều bộ phận đã nhanh chóng huy động, bên ngoài lều Ban chỉ đạo thiết lập ở lối vào cầu vượt đông nghìn nghịt người, xe cảnh sát, xe cứu hỏa, xe cứu thương từng đội toàn bộ chạy đến vị trí đã dự định. Thời gian châm lửa cho nổ quyết định vào tám giờ tám phút sáng thứ bảy ngày 19 tháng 9, cho đến lúc đó, 108 điểm cho phá sẽ được kíp nổ, nháy mắt cầu vượt Tân Hải sẽ sụp xuống hóa thành tro tàn, hoàn toàn biến mất trong tầm nhìn người Tân Hải. Truyện Sắc Hiệp -
Đỗ Canh và Hạ Thiên Nông dưới sự vây quanh của chủ quản các quận, ban ngành, đứng ở cửa Ban chỉ huy nhìn chủ thể cầu cạn giống như một con rồng màu đen uốn lượn về phía nội thành Tân Hải bay lên không, vẻ hưng phấn trên mặt bộc lộ ra lời nói.
Đây là công trình lớn thứ nhất dưới thời Đỗ Canh làm chủ quản Tân Hải. Tân Hải lập tức khởi công xây dựng một con đường quốc lộ rộng lớn đẳng cấp cao xuyên qua nội thành, mà đồng thời còn muốn tu kiến một đường lớn Tân Hải bao quanh Tân Hải, kết nối với ngàn dặm đường ven biển, lập tức phát triển giao thông, thúc đẩy kinh tế, lại bồi đắp một đường lớn nhân tạo xem gió biển, một hành động được rất nhiều ích lợi.
Mà ở hiện tại thời điểm đẩy mạnh cải cách dứt khoát hẳn hoi, lưu hành tư tưởng đổi mới không phá thì không xây được, làm thành thị Tiên tiến điển hình đầu tiên trong nước chủ động dỡ bỏ cầu vượt, Tân Hải chắc chắn được dư luận trong nước cực kỳ chú ý. Mà tương ứng, đây cũng chính là một dấu mực đậm thêm vào cuốn sổ ghi chép chiến tích Bí thư Thành ủy của Đỗ Canh.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Phải đính hôn… Hiểu Tuyết, Hiểu Tuyết của ta!
Màn đêm buông xuống, An Tại Đào ngồi trên xe taxi, xuyên qua cửa kính xe nhìn đèn dầu vạn nhà và cảnh đêm thành thị hai bên đường phố vụt qua nhanh, trong lòng vẫn không ngừng kích động.
Về đến nhà, đầu tiên nói với mẹ yêu cầu của Hạ gia cùng với chuyện đính hôn. Điều này, An Nhã Chi sớm có lòng chuẩn bị, hai ngày nay, thậm chí bà đi cửa hàng chọn xong sính lễ đính hôn tặng nhà gái (trang sức vàng bạc).
Tới vấn đề nhận nuôi Trúc Tử, An Nhã Chi cũng không có bất luận ý kiến gì. Bà vốn là một người phụ nữ cực kỳ thiện lương, đối với một đứa bé lẻ loi hưu quạnh như vậy, trong lòng bà tự nhiên có một loại cảm giác thương xót. Hơn nữa bà suy xét đến con trai mình sắp thành gia lập nghiệp, bà độc thân nhận nuôi con gái có thể coi là làm bạn giải buồn.
Ngày hôm sau, An Nhã Chi tự mình đi đồn công an, chính quyền chờ lập chứng minh, mà sáng sớm An Tại Đào liền chạy tới tòa soạn. Vốn không cần tới đó sớm, nhưng buổi sáng Trương Cương gọi điện thoại tới, nói là phòng thư ký biên tập muốn tất cả những ứng viên vị trí Phó trưởng ban Tin tức đến nạp hồ sơ.
Tới tòa soạn rồi, An Tại Đào vừa mới vào cửa, Mã Hiểu Lệ liền vội vã đi tới ra hiệu bằng mắt với An Tại Đào:
- Tiểu An, cậu theo tôi một chuyến.
An Tại Đào đi theo Mã Hiểu Lệ tới cuối hành lang, Mã Hiểu Lệ nhìn chung quanh không người, lặng lẽ nói:
- Tiểu An, tôi nghe nói không chỉ có cậu cạnh tranh vị trí với Hồ Dũng, đột nhiên lại xuất hiện một Phó Thụy Vân. Người phụ nữ này không đơn giản, tôi nói với cậu, cô ta có quan hệ với nhân vật số hai…
Giọng nói của Mã Hiểu Lệ trở nên mờ ám, An Tại Đào thật sự giật mình kinh hãi cũng chợt khôi phục lại, Phó Thụy Vân?
Đúng vậy, dựa theo trí nhớ kiếp trước, lúc này phóng viên Ban Tin tức Phó Thụy Vân quả thật có chút quan hệ mờ ám với Phó Bí thư, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Trương Đạo Luân. Kiếp trước từng có người phát hiện không chỉ một lần, mỗi lần đến phiên Trương Đạo Luân trực ban, Phó Thụy Vân đều tới văn phòng của ông ta một thời gian dài.
Hơn nữa, sau này, lúc An Tại Đào tiến vào bộ máy lãnh đạo của Báo Tân Hải Thần, Trương Đạo Luân đã thay thế Hoàng Trạch Danh trở thành nhân vật số một Báo Tân Hải Thần. Sau đó không lâu, nữ phóng viên Phó Thụy Vân đã được đề bạt làm Trưởng ban biên tập. Sau đó, chuyện mờ ám giữa hai người đã sớm khiến dư luận xôn xao ở Báo Tân Hải Thần, chỉ có điều gạt người nhà hai bên mà thôi.
Kiếp sau của hắn, thì thấy Phó Thụy Vân làm việc rất khiêm tốn, hơn nữa một đoạn thời gian trước nghỉ bệnh ở nhà, trong nhất thời, An Tại Đào thật sự quên mất cô ta.
An Tại Đào cười cười:
- Đa tạ chị Mã nhắc nhở, chẳng qua, lần này tôi cạnh tranh vị trí cũng do bị đẩy vào, quý ở tham dự thôi, thành công hay không, cũng không sao cả.
Mã Hiểu Lệ nhíu mày:
- Cậu đây là thái độ gì? Tôi nói với cậu, Tiểu An, loại thái độ này không được! Cậu hoặc là bỏ đi, hoặc là cố gắng thực hiện. Cậu cần phải chuẩn bị tốt tư tưởng, nếu cậu cạnh tranh vị trí thất bại, lại làm việc dưới tay người ta, người ta có thể không gây khó khăn cho cậu sao?
Dừng một chút, Mã Hiểu Lệ lại thấp giọng nói:
- Tiểu An, tôi xem Hoàng Tổng đánh giá câu khá cao. Hai người không phải học cùng trường sao, cậu lại do ông ấy dẫn vào tòa soạn, sao cậu không đi… Cũng không nhiều lắm, trong vòng mười ngàn cam đoan đạt được. Không nên tiếc tiền, tôi nói với cậu, cậu lên làm lãnh đạo phòng, không tới nửa năm số đầu tư này sẽ thu hồi lại…
An Tại Đào không nói gì. Đúng ra, hắn không biết nên trả lời Mã Hiểu Lệ thế nào. Đầu tiên Mã Hiểu Lệ là tốt bụng, tiếp theo cô nói chính là sự thật.
Hai người đang đứng ở đây nhỏ giọng nói chuyện, bên kia Hồ Dũng và Mạnh Dương một trước một sau đi tới. Mã Hiểu Lệ nhướn mày:
- Đi thôi, hai người kia tới rồi.
Nói xong, Mã Hiểu Lệ vội vàng rời đi. An Tại Đào vẫn tiếp tục đứng đó, yên lặng rút một điếu thuốc, hít vào một hơi thật sâu. Phó Thụy Vân đột nhiên xuất hiện, khiến hắn quả thật hơi bất ngờ. Hồ Dũng ngày càng tới gần, sắc mặt cực kỳ âm trầm, An Tại Đào bĩu môi, đột nhiên cất bước đi, trong vội vàng thoáng gặp Hồ Dũng ở hành lang.
Hồ Dũng trong lòng đầy tâm sự, cũng không để ý tới An Tại Đào. Phó Thụy Vân cũng tham gia cạnh tranh vị trí Phó trưởng Ban Tin tức, với An Tại Đào mà nói, chẳng qua là hơi kinh ngạc, nhưng đối với Hồ Dũng, không khác một loại đả kích. Trong nhất thời, Hồ Dũng chuyển toàn bộ tâm thần tới đối phó Phó Thụy Vân như thế nào, về phần An Tại Đào, trái lại không quan trọng nữa.
Đương nhiên, không chỉ có An Tại Đào và Hồ Dũng, giờ phút này trong lòng nhân viên tòa soạn nhất là phóng viên Ban Tin tức bắt đầu cân nhắc: Phó Thụy Vân và Hồ Dũng, rốt cuộc ai có thể cười tới cuối cùng? Mà trong lòng mọi người, hiện giờ An Tại Đào nhiều lắm là một loại làm nền thôi. Nếu nói chỉ Hồ Dũng và An Tại Đào hai người cạnh tranh, nói không chừng An Tại Đào còn có một đường hy vọng, nhưng lại thêm một Phó Thụy Vân kinh nghiệm lý lịch sâu, năng lực nghiệp vụ coi như không tồi, lại có lãnh đạo của tòa soạn ra sức ủng hộ, An Tại Đào làm sao có cơ hội gì?
An Tại Đào đi vào văn phòng, hơn phân nửa phóng viên đều ngẩng đầu lên nhìn hắn, thần sắc đều hơi nghiền ngẫm. Chờ An Tại Đào ngồi vào vị trí của mình, Lý Tương bên cạnh quay đầu nhỏ giọng nói:
- An Tại Đào, cậu và mẹ cậu quyết định nhận nuôi Trúc Tử chưa?
An Tại Đào gật đầu:
- Mẹ tôi đồng ý, sáng sớm nay mẹ tôi đã đi làm các loại giấy tờ Lý Tương, ngày mai chị và tôi lại đi một chuyến được không?
Lý Tương thở dài:
- Điều này không thành vấn đề. Chỉ có điều, hiện tại loại thời khắc quan trọng này, cậu còn có tâm tư đi làm chuyện này sao? Tôi xem, không bằng chậm lại chút, đợi…
- Không, việc này không nên chậm trễ, sớm đi làm thủ tục xong xuôi, tôi cũng an tâm.
An Tại Đào chậm rãi đứng dậy:
- Chị trước làm việc, tôi tiếp tục viết tài liệu ứng cử.
====
Công trình dỡ bở cầu vượt Tân Hải đã tiến vào thời gian đếm ngược. Dưới sự chỉ huy thống nhất hủy cầu của Ban chỉ đạo, năm công ty phá dỡ công khai đấu thầu đồng thời tiến vào hiện trường làm việc, toàn bộ cầu vượt bị cảnh sát giao thông Tân Hải đóng kín lại. Ngoại trừ hai chiếc ở ngoại thành ra, toàn bộ hai bên cầu vượt xuyên qua nội thành đều dựng lưới chống bụi cùng với hàng rào bảo vệ, nghiêm cấm xe và người đi đường thông qua.
Hôm nay, thứ sáu ngày 18 tháng 9. Cảnh sát giao thông, xây dựng đô thị, ngành phục vụ công cộng, quy hoạch, phòng cháy và nhiều bộ phận đã nhanh chóng huy động, bên ngoài lều Ban chỉ đạo thiết lập ở lối vào cầu vượt đông nghìn nghịt người, xe cảnh sát, xe cứu hỏa, xe cứu thương từng đội toàn bộ chạy đến vị trí đã dự định. Thời gian châm lửa cho nổ quyết định vào tám giờ tám phút sáng thứ bảy ngày 19 tháng 9, cho đến lúc đó, 108 điểm cho phá sẽ được kíp nổ, nháy mắt cầu vượt Tân Hải sẽ sụp xuống hóa thành tro tàn, hoàn toàn biến mất trong tầm nhìn người Tân Hải.
Đỗ Canh và Hạ Thiên Nông dưới sự vây quanh của chủ quản các quận, ban ngành, đứng ở cửa Ban chỉ huy nhìn chủ thể cầu cạn giống như một con rồng màu đen uốn lượn về phía nội thành Tân Hải bay lên không, vẻ hưng phấn trên mặt bộc lộ ra lời nói.
Đây là công trình lớn thứ nhất dưới thời Đỗ Canh làm chủ quản Tân Hải. Tân Hải lập tức khởi công xây dựng một con đường quốc lộ rộng lớn đẳng cấp cao xuyên qua nội thành, mà đồng thời còn muốn tu kiến một đường lớn Tân Hải bao quanh Tân Hải, kết nối với ngàn dặm đường ven biển, lập tức phát triển giao thông, thúc đẩy kinh tế, lại bồi đắp một đường lớn nhân tạo xem gió biển, một hành động được rất nhiều ích lợi.
Mà ở hiện tại thời điểm đẩy mạnh cải cách dứt khoát hẳn hoi, lưu hành tư tưởng đổi mới không phá thì không xây được, làm thành thị Tiên tiến điển hình đầu tiên trong nước chủ động dỡ bỏ cầu vượt, Tân Hải chắc chắn được dư luận trong nước cực kỳ chú ý. Mà tương ứng, đây cũng chính là một dấu mực đậm thêm vào cuốn sổ ghi chép chiến tích Bí thư Thành ủy của Đỗ Canh.