Editor: Quỳnh Nguyễn
"Có sao? Từ nhỏ tôi và Mậu Hinh cùng học, mặc dù mới trước đây thường thường cãi nhau, nhưng mà tôi biết lá gan cô rất nhỏ, thấy động vật cũng bị dọa khóc, đâm chết người tôi thấy không có khả năng đi!" Minh Nhất Hạ nói.
" Vậy con trai của Mậu kiểm sát trưởng không phải đứa nhỏ Minh nhị thiếu sao?" Phóng viên lại hỏi tới.
"A..., đó là đứa nhỏ anh cả tôi. Trước kia Mậu Hinh liền thầm mến anh cả tôi, còn vụng trộm viết nhật kí viết thư tình cho anh? Vì thế tôi còn đùa cợt quá cô. Năm đó bọn họ liền yêu nhau, sau đó Mậu Hinh ra nước ngoài đọc sách tách ra cùng anh tôi, hiện tại hai người trở về đều đã độc thân, lại có một cái đứa nhỏ, kết hôn cực kỳ bình thường." Minh Nhất Hạ nói xong nghiêm sắc mặt, "Loại tin tức này mọi người không cần truyền loạn..., lời đồn cực kỳ đả thương người, đặc biệt đối với cháu tôi, nó vẫn chỉ là một cái đứa nhỏ năm tuổi! Mọi người làm ơn!"
Minh Nhất Hạ nói, trợ giúp quá lớn đối với Mậu Hinh, ngay cả Minh Ý đều đã ngoài ý muốn em gái có thể nói lời nói này.
Nhạc Vi ngồi ở cách đó không xa cũng xem TV, vẻ mặt ý vị thâm trường.
Buổi chiều muốn mở hội chiêu đãi ký giả, Minh Chí Côn đến đây.
Sắc mặt Minh Chí Côn khó coi, nhìn Mậu Hinh và Tiểu Sâm cũng ở, tạm thời hoãn vẻ mặt: "Hinh Hinh, phiền toái cháu mang theo Tiểu Sâm né tránh một phen, ông có lời nói với A Nhất."
Mậu Hinh ôm con trai cực kỳ thức thời đi ra ngoài tránh đi trước.
"A Nhất, kế hoạch làm sạch than đá cháu tính toán sao vậy? Hiện tại cổ giá cũng nứt toác, chỉ sợ ngày mai bắt đầu phiên giao dịch còn phải giáng xuống, ông hi vọng cháu có một cái sách lược ứng đối." Minh Chí Côn nói
"Ông nội, ông yên tâm, trong lòng cháu có tính toán, nhất định có thể giải quyết tốt." Minh Ý nói, "Cháu đã phái người tìm Cổ Bá, nhất định có thể tìm đến ông ta."
"Tốt nhất là như vậy, ông không hy vọng cháu bởi vì chuyện tình Hinh Hinh ảnh hưởng đến công ty ty." Minh Chí Côn nghiêm mặt nói.
"Ông nội yên tâm, cháu có chừng mực." Minh Ý nói.
Minh Chí Côn còn muốn nhiều lời, nhưng biết Minh Ý đã sắp xếp tốt hội chiêu đãi ký giả, lúc này không có khả năng hủy bỏ. Mà Minh Ý là một người rất có chủ kiến, ai cũng không có khả năng ảnh hưởng quyết định của anh.
Hội chiêu đãi ký giả chính thức bắt đầu, Hinh Hinh hỏi có cần cô tham gia hay không, tất nhiên cô là đương sự.
Minh Ý nói không cần: "Em là nhân viên công vụ, chờ hoàn toàn rõ rãng hẳn là Luật Chính Tư tới dẹp yên, hôm nay anh thân là chồng của em tới làm rõ, cũng là cho Tiểu Sâm một cái danh phận chính thức."
Hinh Hinh biết anh làm một cái giám định DNA, mặc dù là giả nhưng đủ để đánh tráo, chính thức tuyên bố với bên ngoài Tiểu Sâm là đứa nhỏ. Thực ra với anh mà nói cũng không công bằng, mà lúc này tựa hồ là phương pháp giải quyết duy nhất.
Cô ôm lại anh: "Cảm ơn anh."
" Ngốc, nói cảm ơn cái gì, chúng ta là vợ chồng." Minh Ý hôn nhẹ tóc của cô, liền đi phòng họp rồi.
Lần này tới tham gia hội chiêu đãi ký giả khoảng chừng hơn năm mươi nhà truyền thông.
Ngay từ đầu hội nghị, Minh Ý liền vào thẳng, vốn là nhằm vào thân thế Tiểu Sâm.
"Con trai của Mậu Hinh, Mậu Sâm Mặc là con trai của Minh Ý tôi, sáu năm trước tôi và Mậu Hinh vốn đã mến nhau, hơn nữa lén đính hôn. Chỉ là sau cô nhất định phải ra nước ngoài học, chúng ta có tranh chấp nho nhỏ nên chia tay. Sau đó cô sinh Tiểu Sâm, chờ cô về nước chúng ta phát hiện vẫn yêu đối phương, cho nên quyết định kết hôn. Vốn này là chuyện chúng ta, không cần thuyết minh cái gì, nhưng hiện tại tin tức bên ngoài đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến sinh hoạt bình thường vợ và con tôi, tôi hi vọng khôi phục danh dự vợ tôi, đồng thời tôi cũng không hy vọng con tôi thừa nhận khiển trách bé không nên thừa nhận."
"Có sao? Từ nhỏ tôi và Mậu Hinh cùng học, mặc dù mới trước đây thường thường cãi nhau, nhưng mà tôi biết lá gan cô rất nhỏ, thấy động vật cũng bị dọa khóc, đâm chết người tôi thấy không có khả năng đi!" Minh Nhất Hạ nói.
" Vậy con trai của Mậu kiểm sát trưởng không phải đứa nhỏ Minh nhị thiếu sao?" Phóng viên lại hỏi tới.
"A..., đó là đứa nhỏ anh cả tôi. Trước kia Mậu Hinh liền thầm mến anh cả tôi, còn vụng trộm viết nhật kí viết thư tình cho anh? Vì thế tôi còn đùa cợt quá cô. Năm đó bọn họ liền yêu nhau, sau đó Mậu Hinh ra nước ngoài đọc sách tách ra cùng anh tôi, hiện tại hai người trở về đều đã độc thân, lại có một cái đứa nhỏ, kết hôn cực kỳ bình thường." Minh Nhất Hạ nói xong nghiêm sắc mặt, "Loại tin tức này mọi người không cần truyền loạn..., lời đồn cực kỳ đả thương người, đặc biệt đối với cháu tôi, nó vẫn chỉ là một cái đứa nhỏ năm tuổi! Mọi người làm ơn!"
Minh Nhất Hạ nói, trợ giúp quá lớn đối với Mậu Hinh, ngay cả Minh Ý đều đã ngoài ý muốn em gái có thể nói lời nói này.
Nhạc Vi ngồi ở cách đó không xa cũng xem TV, vẻ mặt ý vị thâm trường.
Buổi chiều muốn mở hội chiêu đãi ký giả, Minh Chí Côn đến đây.
Sắc mặt Minh Chí Côn khó coi, nhìn Mậu Hinh và Tiểu Sâm cũng ở, tạm thời hoãn vẻ mặt: "Hinh Hinh, phiền toái cháu mang theo Tiểu Sâm né tránh một phen, ông có lời nói với A Nhất."
Mậu Hinh ôm con trai cực kỳ thức thời đi ra ngoài tránh đi trước.
"A Nhất, kế hoạch làm sạch than đá cháu tính toán sao vậy? Hiện tại cổ giá cũng nứt toác, chỉ sợ ngày mai bắt đầu phiên giao dịch còn phải giáng xuống, ông hi vọng cháu có một cái sách lược ứng đối." Minh Chí Côn nói
"Ông nội, ông yên tâm, trong lòng cháu có tính toán, nhất định có thể giải quyết tốt." Minh Ý nói, "Cháu đã phái người tìm Cổ Bá, nhất định có thể tìm đến ông ta."
"Tốt nhất là như vậy, ông không hy vọng cháu bởi vì chuyện tình Hinh Hinh ảnh hưởng đến công ty ty." Minh Chí Côn nghiêm mặt nói.
"Ông nội yên tâm, cháu có chừng mực." Minh Ý nói.
Minh Chí Côn còn muốn nhiều lời, nhưng biết Minh Ý đã sắp xếp tốt hội chiêu đãi ký giả, lúc này không có khả năng hủy bỏ. Mà Minh Ý là một người rất có chủ kiến, ai cũng không có khả năng ảnh hưởng quyết định của anh.
Hội chiêu đãi ký giả chính thức bắt đầu, Hinh Hinh hỏi có cần cô tham gia hay không, tất nhiên cô là đương sự.
Minh Ý nói không cần: "Em là nhân viên công vụ, chờ hoàn toàn rõ rãng hẳn là Luật Chính Tư tới dẹp yên, hôm nay anh thân là chồng của em tới làm rõ, cũng là cho Tiểu Sâm một cái danh phận chính thức."
Hinh Hinh biết anh làm một cái giám định DNA, mặc dù là giả nhưng đủ để đánh tráo, chính thức tuyên bố với bên ngoài Tiểu Sâm là đứa nhỏ. Thực ra với anh mà nói cũng không công bằng, mà lúc này tựa hồ là phương pháp giải quyết duy nhất.
Cô ôm lại anh: "Cảm ơn anh."
" Ngốc, nói cảm ơn cái gì, chúng ta là vợ chồng." Minh Ý hôn nhẹ tóc của cô, liền đi phòng họp rồi.
Lần này tới tham gia hội chiêu đãi ký giả khoảng chừng hơn năm mươi nhà truyền thông.
Ngay từ đầu hội nghị, Minh Ý liền vào thẳng, vốn là nhằm vào thân thế Tiểu Sâm.
"Con trai của Mậu Hinh, Mậu Sâm Mặc là con trai của Minh Ý tôi, sáu năm trước tôi và Mậu Hinh vốn đã mến nhau, hơn nữa lén đính hôn. Chỉ là sau cô nhất định phải ra nước ngoài học, chúng ta có tranh chấp nho nhỏ nên chia tay. Sau đó cô sinh Tiểu Sâm, chờ cô về nước chúng ta phát hiện vẫn yêu đối phương, cho nên quyết định kết hôn. Vốn này là chuyện chúng ta, không cần thuyết minh cái gì, nhưng hiện tại tin tức bên ngoài đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến sinh hoạt bình thường vợ và con tôi, tôi hi vọng khôi phục danh dự vợ tôi, đồng thời tôi cũng không hy vọng con tôi thừa nhận khiển trách bé không nên thừa nhận."