Editor: Quỳnh Nguyễn
Chưa cưới sinh con, cho dù xã hội khai sáng tiến bộ đến mức nào vẫn không phải chuyện hay ho gì.
Nhưng Mậu Hinh cũng không thấy xấu hổ, cô đang định mở miệng, Minh Ý đã nói: "Hôm nay là tiệc đính hôn lão Nhị, thời gian cũng không còn nhiều, cháu thấy để lần sau lại gặp đi!".
"Cũng được.". Minh lão gia tử cực kì tín nhiệm cháu trai trưởng, anh vừa nói ông đã gật gật đầu.
Mậu Hinh lập tức đứng dậy, nói một tiếng với hai lão nhân rồi trở về chỗ ngồi của mình.
Cô vừa ngồi xuống, Ninh Vĩ Trạch liền nói: "Có phải thú vị hơn trong tưởng tượng hay không.".
"Anh vốn dĩ không phải đồng minh của em, chuyên môn tới lừa em.". Mậu Hinh liếc Ninh Vĩ Trạch nói.
"Hinh Hinh, mẹ cũng thường xuyên lừa con!". Tiểu Sâm nói xong, xuống khỏi ghế dựa trẻ em, "Con muốn đi toilet.".
"Chú dẫn con đi.". Ninh Vĩ trạch vội nói.
"Cảm ơn chú Ninh.". Tiểu Sâm đi toilet với Ninh Vĩ.
"Này!". Ninh Vĩ Trạch và Tiểu Sâm vừa đi, một người đàn ông ngồi xuống bên cạnh Mậu Hinh, lộ ra nụ cười mị hoặc, đôi mắt hoa đào tỏa sáng lấp lánh.
"Diệp tiên sinh.". Mậu Hinh nhìn thấy Diệp Diệu Tư, "Chào anh.".
"Đây có phải duyên phận hay không? Chúng ta nhanh như vậy đã gặp lại nhau rồi.". Ánh mắt Diệp Diệu Tư nhìn Mậu Hinh, tràn đầy tươi cười.
"Diệp tiên sinh, hôm nay là tiệc đính hôn nhị thiếu Minh gia, toàn bộ bữa tiệc lớn như vậy, người cũng đông như vậy, gặp lại cũng cực kỳ bình thường, tôi nghĩ không thể quy về duyên phận.". Mặc dù người trước mắt vừa mới giúp mình một tay, nhưng Mậu Hinh thật sự không sinh có thêm chút hảo cảm nào với anh.
"Mậu kiểm sát trưởng không nghe ra đây là lí do tôi cố ý kéo quan hệ chúng ta lại gần hơn sao? Mậu kiểm sát trưởng thật không hài hước.". Diệp Diệu Tư nói xong, tỏ ra tiếc nuối.
"Thật xin lỗi, con người tôi có vẻ không thú vị, không nghe ra.". Mậu Hinh đáp lại.
"Tốt xấu vừa rồi tôi cũng giúp cô, tôi tưởng là tôi là bạn cô rồi.". Diệp Diệu Tư nói.
"Vừa rồi cho dù không có Diệp tiên sinh, tôi nghĩ tôi cũng có thể an toàn thoát thân. Càng không cần nói đến tôi là kiểm sát trưởng, anh là luật sư, thân phận khác biệt, sau này lập trường trên tòa cũng khác nhau, không tiện làm bạn.". Mậu Hinh từ chối.
"Anh trai tôi nói, Mậu kiểm sát trưởng công chính nghiêm minh, không nói chuyện tình lý, xem ra là thật.".
"Luật sư Diệp Tư Cần nói, anh có người em trai kỳ quái, thỉnh thoảng nổi điên lại càng thêm điên cuồng, xem ra đánh giá đúng trọng tâm.". Mậu Hinh đáp lại.
"Anh trai tôi thật sự từng nói như vậy?". Diệp Diệu Tư tỏ ra không tin tưởng lắm.
"Anh ta đến đây, anh có thể đi hỏi một chút.". Mậu Hinh chỉ về phương hướng Diệp Tư Cần.
Diệp Diệu Tư xoay đầu, quả nhiên thấy anh trai Diệp Tư Cần ngồi chỗ không xa, hơn nữa cũng đang nhìn bọn họ, Mậu Hinh gật đầu chào một tiếng với Diệp Tư Cần.
"Tôi xin lỗi trước không tiếp chuyện được, đúng rồi, lát nữa có lẽ có trò hay xem.". Diệp Diệu Tư nói xong, đứng dậy rời khỏi.
Lúc này Ninh Vĩ nắm tay Tiểu Sâm cũng trở lại chỗ ngồi, người chủ trì trên đài tuyên bố tiệc đính hôn sắp bắt đầu.
"Hôm nay là tiệc đính hôn của Nhị thiếu gia Minh gia tiên sinh Minh Nhất Kỳ và tiểu thư Giang Nguyệt Đình, bây giờ chúng ta cùng chào đón đôi tân nhân này.". Người chủ trì cao giọng nói.
Lời này vang lên, toàn bộ tiếng vỗ tay cũng cất lên, Giang Nguyệt Đình kéo Minh Nhất Kỳ chậm rãi tiến vào trên thảm đỏ, hội trường vang lên hành khúc hôn nhân.
Chờ đôi tân nhân lên đài, người chủ trì nói: "Minh nhị thiếu, theo tôi được biết, anh và Giang tiểu thư mến nhau yêu nhau khoảng bảy năm, các anh không phải là nhất kiến chung tình sao?".
Minh Nhất Kỳ nói: "Đúng, tôi nhất kiến chung tình với Nguyệt Đình, khi đó tôi là học sinh hệ quản lý đại học Tân Hải, Nguyệt Đình là học sinh hệ y học, một lần có môn học thuộc hệ y học, tôi nhìn thấy cô, lúc ấy tôi đã nghĩ, trên đời này lại có một cô gái, sở trường dùng đao phẫu thuật mà lại có thể xinh đẹp như vậy, lúc ấy tôi đã nghĩ, cô là người phụ nữ tôi muốn, đời này chỉ yêu mình cô.".
"Oa, nghe thật lãng mạn.". Người chủ trì nói.
Trên đài đang tiến hành, lúc này có người phụ nữ mặc lễ phục màu đen đeo kính râm chậm rãi tiến vào: "Minh nhị thiếu, anh nói đời này chỉ yêu một Giang tiểu thư, thì tôi đây là cái gì? Đứa nhỏ trong bụng tôi là cái gì?".
Chưa cưới sinh con, cho dù xã hội khai sáng tiến bộ đến mức nào vẫn không phải chuyện hay ho gì.
Nhưng Mậu Hinh cũng không thấy xấu hổ, cô đang định mở miệng, Minh Ý đã nói: "Hôm nay là tiệc đính hôn lão Nhị, thời gian cũng không còn nhiều, cháu thấy để lần sau lại gặp đi!".
"Cũng được.". Minh lão gia tử cực kì tín nhiệm cháu trai trưởng, anh vừa nói ông đã gật gật đầu.
Mậu Hinh lập tức đứng dậy, nói một tiếng với hai lão nhân rồi trở về chỗ ngồi của mình.
Cô vừa ngồi xuống, Ninh Vĩ Trạch liền nói: "Có phải thú vị hơn trong tưởng tượng hay không.".
"Anh vốn dĩ không phải đồng minh của em, chuyên môn tới lừa em.". Mậu Hinh liếc Ninh Vĩ Trạch nói.
"Hinh Hinh, mẹ cũng thường xuyên lừa con!". Tiểu Sâm nói xong, xuống khỏi ghế dựa trẻ em, "Con muốn đi toilet.".
"Chú dẫn con đi.". Ninh Vĩ trạch vội nói.
"Cảm ơn chú Ninh.". Tiểu Sâm đi toilet với Ninh Vĩ.
"Này!". Ninh Vĩ Trạch và Tiểu Sâm vừa đi, một người đàn ông ngồi xuống bên cạnh Mậu Hinh, lộ ra nụ cười mị hoặc, đôi mắt hoa đào tỏa sáng lấp lánh.
"Diệp tiên sinh.". Mậu Hinh nhìn thấy Diệp Diệu Tư, "Chào anh.".
"Đây có phải duyên phận hay không? Chúng ta nhanh như vậy đã gặp lại nhau rồi.". Ánh mắt Diệp Diệu Tư nhìn Mậu Hinh, tràn đầy tươi cười.
"Diệp tiên sinh, hôm nay là tiệc đính hôn nhị thiếu Minh gia, toàn bộ bữa tiệc lớn như vậy, người cũng đông như vậy, gặp lại cũng cực kỳ bình thường, tôi nghĩ không thể quy về duyên phận.". Mặc dù người trước mắt vừa mới giúp mình một tay, nhưng Mậu Hinh thật sự không sinh có thêm chút hảo cảm nào với anh.
"Mậu kiểm sát trưởng không nghe ra đây là lí do tôi cố ý kéo quan hệ chúng ta lại gần hơn sao? Mậu kiểm sát trưởng thật không hài hước.". Diệp Diệu Tư nói xong, tỏ ra tiếc nuối.
"Thật xin lỗi, con người tôi có vẻ không thú vị, không nghe ra.". Mậu Hinh đáp lại.
"Tốt xấu vừa rồi tôi cũng giúp cô, tôi tưởng là tôi là bạn cô rồi.". Diệp Diệu Tư nói.
"Vừa rồi cho dù không có Diệp tiên sinh, tôi nghĩ tôi cũng có thể an toàn thoát thân. Càng không cần nói đến tôi là kiểm sát trưởng, anh là luật sư, thân phận khác biệt, sau này lập trường trên tòa cũng khác nhau, không tiện làm bạn.". Mậu Hinh từ chối.
"Anh trai tôi nói, Mậu kiểm sát trưởng công chính nghiêm minh, không nói chuyện tình lý, xem ra là thật.".
"Luật sư Diệp Tư Cần nói, anh có người em trai kỳ quái, thỉnh thoảng nổi điên lại càng thêm điên cuồng, xem ra đánh giá đúng trọng tâm.". Mậu Hinh đáp lại.
"Anh trai tôi thật sự từng nói như vậy?". Diệp Diệu Tư tỏ ra không tin tưởng lắm.
"Anh ta đến đây, anh có thể đi hỏi một chút.". Mậu Hinh chỉ về phương hướng Diệp Tư Cần.
Diệp Diệu Tư xoay đầu, quả nhiên thấy anh trai Diệp Tư Cần ngồi chỗ không xa, hơn nữa cũng đang nhìn bọn họ, Mậu Hinh gật đầu chào một tiếng với Diệp Tư Cần.
"Tôi xin lỗi trước không tiếp chuyện được, đúng rồi, lát nữa có lẽ có trò hay xem.". Diệp Diệu Tư nói xong, đứng dậy rời khỏi.
Lúc này Ninh Vĩ nắm tay Tiểu Sâm cũng trở lại chỗ ngồi, người chủ trì trên đài tuyên bố tiệc đính hôn sắp bắt đầu.
"Hôm nay là tiệc đính hôn của Nhị thiếu gia Minh gia tiên sinh Minh Nhất Kỳ và tiểu thư Giang Nguyệt Đình, bây giờ chúng ta cùng chào đón đôi tân nhân này.". Người chủ trì cao giọng nói.
Lời này vang lên, toàn bộ tiếng vỗ tay cũng cất lên, Giang Nguyệt Đình kéo Minh Nhất Kỳ chậm rãi tiến vào trên thảm đỏ, hội trường vang lên hành khúc hôn nhân.
Chờ đôi tân nhân lên đài, người chủ trì nói: "Minh nhị thiếu, theo tôi được biết, anh và Giang tiểu thư mến nhau yêu nhau khoảng bảy năm, các anh không phải là nhất kiến chung tình sao?".
Minh Nhất Kỳ nói: "Đúng, tôi nhất kiến chung tình với Nguyệt Đình, khi đó tôi là học sinh hệ quản lý đại học Tân Hải, Nguyệt Đình là học sinh hệ y học, một lần có môn học thuộc hệ y học, tôi nhìn thấy cô, lúc ấy tôi đã nghĩ, trên đời này lại có một cô gái, sở trường dùng đao phẫu thuật mà lại có thể xinh đẹp như vậy, lúc ấy tôi đã nghĩ, cô là người phụ nữ tôi muốn, đời này chỉ yêu mình cô.".
"Oa, nghe thật lãng mạn.". Người chủ trì nói.
Trên đài đang tiến hành, lúc này có người phụ nữ mặc lễ phục màu đen đeo kính râm chậm rãi tiến vào: "Minh nhị thiếu, anh nói đời này chỉ yêu một Giang tiểu thư, thì tôi đây là cái gì? Đứa nhỏ trong bụng tôi là cái gì?".