Mặc dù phải qua một thời gian nữa mới thấy rõ thay đổi thị trường từ biện pháp nghiêm khắc gần đây của Tĩnh Hải, những những chủ đầu tư ít nhiều cảm thụ được gió lạnh đang tràn về. Trương Quyền là phó bí thư thành ủy, càng hiểu rõ hành động của chính phủ, thời gian qua không có lúc nào lông mày giãn ra được, từ sự kiện tuyển cử cho tới nay chỉ ba tháng, sợ hãi, lo âu, mệt nhọc làm ông ta già đi rất nhiều.
Tháng này Thế Kỷ thành sẽ đem bán một chung cư cao tầng, chỉ cần tiêu thụ thành công, ít nhất thu hồi được . tỷ, nhưng với chính sách địa ốc hiện giờ của Tĩnh Hải, cứ như đều nhắm vào tổng ct XD, khiến mỗi bước đi của Thế Kỷ thành gian nan vô cùng.
Trương Quyền hồi tưởng lại kinh nghiệm làm việc với Cảnh Nhất Dân mấy năm qua, thấm thía bảo con trai:
- Con người sống không được mềm yếu, ba và ông ta cộng sự với nhau, ba luôn nhẫn nhịn, khiến ông ta được nước lấn tới, giờ ba rơi vào cảnh này rồi, ông ta còn muốn truy đuổi tới cùng.
Trương Giai Minh thì cười mỉa mai:
- Bất kỳ ai muốn thao túng thị trường cũng chỉ uổng công thôi, Cảnh Nhất Dân có thể đưa ra chính sách, nhưng không thể bắt các chủ đầu tư thực hiện theo, những chủ đầu tư có thể quyết định hướng đi của thị trường ai lại mong giá địa ốc sụt giảm? Đám Khổng Lập Dân, Lưu Hoa Đông cũng sẽ không tiếp tục chấp nhận cho Cảnh Nhất Dân thao túng thị trường đàn áp chúng ta đâu.
Trương Quyền, Trương Giai Minh cho tới giờ vẫn cứ nhận định Lâm Tuyền chẳng qua chỉ là con rối do Cảnh Nhất Dân đẩy ra sân khấu, nhưng tính toán quy mô của Liên hợp Tĩnh Hải, bọn chúng nhận định đứng sau lưng Lâm Tuyền không chỉ có một mình Cảnh Nhất Dân, điều đó càng dễ lý giải vì sao Cố Hiến Chương lại coi trong Trần gia như vậy, còn Lâm Tuyền chẳng qua chỉ là tên quan thương mà thôi, giống như Trần Minh Hành luôn phải phụ thuộc vào Trương Quyền, Trương Quyền cho rằng Lâm Tuyền chưa tới còn lâu lắm mới tới thời kỳ đủ lông đủ cánh, ít nhất năm nữa mới đủ tư cách để ông ta phải nhìn nhận như một đối thủ, kẻ tự phụ như Trương Giai Minh càng không muốn tin vào vai trò của Lâm Tuyền còn ít tuổi hơn cả mình.
Nhận thức của bọn chúng cũng do Trần Minh Hành cố tình lôi kéo sự chú ý khỏi Lâm Tuyền, cũng vì cha con chúng không tiếp xúc chính diện với Lâm Tuyền, không biết sự ưu tú của y.
Bọn chúng không cho rằng Cảnh Nhất Dân chỉ dựa vào mỗi chính phủ có thể thao túng thị trường thời gian dài, tất nhiên không nhìn thấy cạm bẫy phía trước.
Lâm Tuyền cũng không biết mình làm việc này xuất phát từ tình cảm với Tĩnh Hải, hay là vì đặt bẫy tổng cty XD, một khi kế hoạch thành công, kỳ thực Lệ Cảnh tổn thất lớn nhất, dù sao Lệ Cảnh là đại cổ đông của tổng cty XD, không hiểu Trần Vũ sẽ có phản ứng thế nào?
Khi Lâm Tuyền còn đang do dự thì nhận được điện thoại từ Đinh Hương Vinh ở La Nhiên, nói cha y nổi trận lôi đình đập hỏng xe của bí thư huyện ủy huyện Cùng Nghĩa gần La Nhiên.
Lâm Tuyền nhận được điện thoại mà tái mặt, không hiểu rốt cuộc ở Củng Dư phát sinh chuyện gì, y chỉ lo cha mình bị làm sao không, y đã tới phía tây, ở đây nhiều quan viên hành vi dã man, không phải kiêng dè nhiều như ở phía đông.
Đinh Hướng Vinh báo cáo qua điện thoại:
- Xã giáo dục không đủ người, hỗ trợ giáo dục còn chưa tới Củng Dư, đầu năm thầy Lâm đi qua Củng Dư, dọc đường nhìn thấy một lớp học bị mưa lớn cuốn trôi, số lớp còn lại trong trường đều nguy ngập, vì tình hình đặc thù này, thấy Lâm đặc biệt gửi cho huyện Củng Dư . xây trường học. Mấy ngày trước La Dân cùng thầy Lâm tới trường học đó, ai ngờ vẫn y nguyên, chỉ có lớp học bị sập là được dọn dẹp, nghe nói huyện Củng Dư lấy . kia mua cho bí thư huyện ủy một chiếc xe Pajero, thầy Lâm liền vác búa tới huyện ủy đập tan nát chiếc xe, không ai dám ra can, thầy Lâm về huyện La Nhiên rồi phía Củng Dư vẫn không ai ra mặt.
- Mặc xác Củng Dư, ba tôi có làm sao không?
Lâm Tuyền cố dằn lửa giận xuống, nhưng vẫn không khác gì quát vào điện thoại:
- Thầy Lâm về La Nhiên không được khỏe, bệnh viện huyện kiểm tra qua, nói do quá tức giận ảnh hưởng tới gan, sáng truyền dịch, giờ đã đỡ hơn rồi.
- Hừ, ngày mai tôi tới La Nhiên, anh thông báo trong nội bộ thôi, đừng để phía chính phủ địa phương biết.
Giọng Lâm Tuyền lạnh lùng, cảnh làm việc của chính phủ Củng Dư làm người ta thất vọng.
Lâm Tuyền gập điện thoại, gọi cho Lâm Minh Đạt, nghe giọng cha mình khàn đặc, mỏi mệt, Lâm Tuyền rất lo:
- Ba, hay là ba về Tĩnh Hải một thời gian trước. Mẹ cứ than vãn ba quên cái nhà này rồi, chuyện ở đó tạm thời giao cho anh Đinh đi.
- Ba con không yếu đuối như vậy đâu, chuyện bên này không thế cứ dồn cả lên người Hướng Vinh được, nghĩ lại càng thấy hận, chỉ là đập cái xe cũng tiếc.
-Đập là đúng, không đập không làm bọn họ sáng mắt ra, số tiền này con sẽ bù cho quỹ.
Lâm Tuyền hơi áy náy:
- Con không đủ quan tâm tới quỹ giáo dục, mai con sẽ tới La Nhiên.
Chuyện Lâm Minh Đạt nổi giận đập xe, Lâm Tuyền không nói với trong nhà, thời gian qua sống không có Phương Nam, Lâm Tuyền mới nhận ra mình dựa dẫm vào cô thế nào, chiếm dụng quá nhiều thời gian của cô, trong khi đó còn Tiểu Tư Vũ nữa, nên Lâm Tuyền cố gắng không an bài Phương Nam đi công tác với mình, để cô có thời gian ở bên cạnh Tiểu Tư Vũ, lần này đi La Nhiên điều kiện gian khổ, Lâm Tuyền tất nhiên càng không nỡ để Phương Nam đi cùng.
Ngày hôm sau Cố Lương Vũ dậy sớm tới Tĩnh Hải, nhà hắn và Phàn Xuân Binh cùng ở Loan Huyện, chỉ cách La Nhiên mỗi huyện Củng Dư, Lâm Tuyền thông báo cho hắn hôm qua, muốn hắn đi cùng tới La Nhiên.
Ngoài ra Lâm Tuyền còn triệu tập đám học sinh của mình, không chỉ có Trương Giới, Văn Nhàn, Tiêu Lỵ Lỵ còn cả những sinh viên theo học ĐH Tĩnh Hải.
Đám Tiêu Lỵ Lỵ bị Lâm Tuyền tuyền hành hạ suốt một năm ở Trung học Tinh Hồ, thế nào lại đâm nghiện, nên cùng thi vào học viện thương mại để theo Lâm Tuyền, nhưng bọn họ phát hiện Lâm Tuyền xỉ nhục nghiêm trọng cái danh "thầy giáo ác ma", môn kinh tế thông luận của y, dù tới giờ rồi trong lớp chỉ có chừng sinh viên, y vẫn bình thản giảng bài, chỉ cần sinh viên có mặt tiết học cuối cùng là đều qua được, ai nộp một bài luận đều có điểm tốt.
Tất nhiên vì y giảng bài theo kiểu nhảy cóc, nội dung không có trong giáo trình lại quá nhiều, ít ai có thể hiểu được từ đầu tới cuối.
Lâm Tuyền mỗi lần đi dạy đều có xe đưa xe đón, giảng viên trong trường đi xe đắ tiền không ít, nhưng trẻ tuổi đẹp trai như y lại không nhiều, thêm vào nhiều người hoài nghi y chính là tình nhân bí mật của Trần Phi Lăng, tiết của Lâm Tuyền thường có mỹ nữ khoa khác tới, mà nơi nào có mỹ nữ thì có kẻ theo đuổi, Lâm Tuyền giảng bài thì sinh viên ngồi tràn ra ngoài hành lang, nhiều giáo viên trong trường bất mãn với Lâm Tuyền, nhưng làm gì được y? Trần Dục có điên mới vì chuyện này ước thúc Lâm Tuyền.
Tiêu Lỵ Lỵ thấy thương thay cho những mỹ nữ theo đuổi thầy Lâm, cô và Văn Nhà đều là mỹ nữ hiếm có, nhưng trước kia ở Trung học Tây Trạch vẫn thê thảm thế nào. Bây giờ đãi ngộ cũng không khá hơn, hiển nhiên Lâm Tuyền kỳ vọng vào họ hơn xa những học sinh khác của y. Cũng có những sinh viên khác khâm phục kiến thức sâu rộng của Lâm Tuyền, một số sinh viên ưu tú luôn có mặt trong những giờ giảng của y, Lâm Tuyền đều nhớ mặt bảo trường học tạo điều kiện thuận lợi hơn cho bọn họ.