Trương Quyền vùng vẫy thoát khỏi bóng tối vô tận, lờ đờ mở mắt ra, đầu óc vẫn chưa tỉnh táo, chỉ nghe thấy tiếng nói mơ hồ, hình như có rất nhiều người vây quanh mình.
- Không nghiêm trọng lắm, đợi tình hình ổn định lại rồi hẵng đưa tới bệnh viện.
Bác sĩ của công ty thu lại ống nghe:
- Quan trọng là không thể có tin tức gì kích thích bí thư Trương nữa.
Trần Minh Hành khoát tay bảo xung quanh:
- Chúng ta ra ngoài trao đổi, để bí thư Trương yên tĩnh một chút.
Nói xong đi trước sang gian phòng bên cạnh, khi ngồi xuống ghế sô pha, khóe mắt nhìn thấy người cuối cùng rời khỏi phòng lúc đưa tay ra có dừng lại một chút, cửa phòng để lại một khe hở, không đóng kín.
Trần Minh Hành chợt nhớ ra hắn ta chính là người phụ trách trang trí hội trường bị Trương Giai Minh mắng chửi xối xả sáng nay, người nhìn thấy cửa chưa khép kín không phải chỉ có một người, song không ai lên tiếng, Trần Minh Hành thầm cười lạnh, cha con Trương Quyền đắc thế coi người xung quanh như chó lợn, chẳng trách không ít người muốn Trương Quyền không được yên thân.
Trương Giai Minh còn chưa ổn định lại tâm tình, không chú ý tới chi tiết đó.
Trần Minh Hành nhếch mép, bảo Trương Giai Minh:
- Buổi lễ tạm thời gián đoạn, cháu sai người mời bí thư Vạn, có vài việc cần ông ấy chủ trì đại cục.
- Cậu đi đi.
Trương Giai Minh không cần suy nghĩ chỉ ngay Trương Đào.
Một lúc sau Trương Đào quay lại, còn đem theo thư ký của Vạn Dũng.
- Vừa rồi nhận được điện thoại của bí thư Cố, chuyện Thịnh Hòa gia viên đã truyền lên tỉnh, Tĩnh Hải đưa ra hành động này rất có ý nghĩa chính trị, tỉnh hi vọng bí thư Vạn tham gia buổi lễ ở đây xong tới lộ diện ở nghi thức khởi công bên kia ...
Thư ký của Vạn Dũng hơi sợ khi nhìn vào đôi mắt đỏ ngầu của Trương Giai Minh:
- Nơi này nếu đã như thế, bí thư Vạn muốn tới phía Thịnh Hóa trước ...
Nói xong không đợi ai phản ứng vội bỏ đi.
Trương Giai Minh nhìn thư ký của Vạn Dũng đi như chạy, cơn điên trong lòng không sao trấn áp được, cầm chén trà trên bàn ném thẳng về phía cửa. "Choang" một tiếng lớn, Trương Quyền nằm bên trong cứ như bị búa lớn đập vào tim, người giật giật, hơi thở gấp gáp, bóng tối như vòng xoáy khổng lồ nuốt chửng ý thức của ông ta.
- Lúc cầm tiền sao không thấy lão ta chùn tay.
Trương Giai Minh không hề biết, vẫn rống lên:
- Tên cẩu quan chỉ biết ...
- Câm mồm.
Trần Minh Hành thấy Trương Giai Minh mất lý trí, quát ngang:
- Bí thư Vạn làm thế là do nhu cầu công tác, bình tĩnh lại, nghĩ lối thoát cho Thế Kỷ thành đi, cháu làm thế có giải quyết được cái gì không?
- Cháu ...
Trương Giai Minh tắc họng, nhận ra mình không dám nhìn vào đôi mắt lóe hàn quang của Trần Minh Hành.
Lúc này một nhân viên công tác đẩy cửa đi vào, tới bên Trần Minh Hành thì thầm một phen, Trần Minh Hành thở dài:
- Đth Tĩnh Hải đột xuất ra quyết định, tường thuật trực tiếp lễ khởi công Thịnh Hòa gia viên, bật TV lên đi ...
Không một ai nhìn sắc mặt Trương Giai Minh, đều đứng dậy kéo bình phong, bật TV treo tường, điều chỉnh kênh ĐTH Tĩnh Hải, vừa vặn thấy Từ Kiến đứng trước ống kính thao thao bất tuyệt:
- …Hiện chủ đầu tư địa ốc ra mà ngoài đường là bị người ta rỉa rói sau lưng, vì rất nhiều người dân cho rằng bọn họ là người đẩy giá nhà lên cao. Tất nhiên có chủ đầu tư chỉ biết theo đuổi lợi ích, nhưng cũng có chủ đầu tư có trách nhiệm xã hội. Thiên Tinh Hồ tích cực phối hợp với chính phủ thúc đẩy thị trường địa ốc Tĩnh Hải phát triển theo hướng lành mạnh ...
Trần Minh Hành nhìn Từ Kiến tinh thần phấn chấn, giọng nói vang vang trên màn hình, gần như nhớ không ra bộ dạng cho nhà tang của ông ta trước kia khi tới Lệ Cảnh cầu khẩn mình nữa.
Lúc này có nữ phóng viên hỏi Từ Kiến:
- Theo tin tức thì ba chủ đầu tư tham gia kiến thiết Tân thành Nam Cảng có quan hệ mật thiết với nhau, lúc này lại cùng lúc khai phát nhà ở cỡ nhỏ, có người đoán thực chất ba công ty tới từ một cơ cấu đầu tư ...
- Chúng tôi có cần làm mọi việc phức tạp thế làm gì không?
Từ Kiến cười hỏi lại:
- Nhưng không thể phủ nhận trong quá trình kiến thiết Tân thành Nam Cảng, dưới sự lãnh đạo chính phủ Thông Nam, ba công ty chúng tôi ngày càng có quan hệ mật thiết.
- Với quy mô Thiên Tinh Hồ hiện nay, hoàn toàn có thể độc lập khai phát hạng mục này, vì sao lại chia ra ba nhà cùng làm, phải chăng vì ngày càng quan hệ mật thiết như giám đốc Từ đã nói?
Cô phóng viên tiếp tục truy hỏi:
- Ồ, cô nói đúng, chúng tôi có năng lực khai phát độc lập, song để đảm bảo cuối năm sau giao nhà, Thiên Tinh Hồ mới liên hợp với Hào Thành, Giai Thành cùng kiến thiết, tốc độ như thế sẽ nhanh hơn gấp bội. Đó là minh chứng Thiên Tinh Hồ dũng cảm gánh vác trách nhiệm xã hội:
- Có rất nhiều người trẻ tuổi chuẩn bị kết hôn, nhưng khả năng kinh tế làm họ không mua được những căn nhà toàn từ - mét vuông, Thiên Tinh Hồ giao nhà sớm ngày nào, những người trẻ tuổi được hưởng hạnh phúc lứa đôi sớm ngày ấy ...
Tiếng cười sảng khoái của Từ Kiến trong TV lọt vào tai Trần Minh Hành như tiếng sấm, căn hộ cỡ nhỏ định đồng loạt đưa ra thị trường vào cuối năm sau?
Thời gian gần như dừng lại, trên màn hình có thể nhìn thấy giới truyền thông vốn tới tham gia lễ khánh thành Thế Kỷ thành đã có mặt ở đó hết, Trần Minh Hành cảm giác tay chân giá lạnh, tuy ông ta đã chuẩn bị kết quả xấu nhất, nhưng không ngờ đối phương tấn công dữ dội như thế, không cho ông ta chút cơ hội đối phó nào.
Ống kính quay lại Liễu Trí phong vận mê người:
- Thiên Tinh Hồ là chủ đầu tư địa ốc có lịch sử phát triển lâu năm ở Tĩnh Hải, có tình cảm sâu nặng với thành phố này, ngày hôm nay đặt phiến đá đầu tiên cho Thịnh Hòa gia viên, là nền tảng vững chắc cho một Tân thành Nam Cảng ngày càng tươi đẹp. Tiếp theo tôi xin mời ngài Vạn Dũng, phó bí thư tỉnh ủy tỉnh Đông Hải lên phát biểu.
Vạn Dũng đúng là cấp bách.
Ống kính lia tới người Vạn Dũng, thoáng lướt qua người Lâm Tuyền, tuy chỉ trong tích tắc, nhưng đủ cho người để tâm thấy được vừa rồi Vạn Dũng trò chuyện với Lâm Tuyền.
Trần Minh Hành nghiêng đầu sang bảo Trương Đào:
- Nếu nói có một bàn tay thao túng đằng sau Thiên Tinh Hồ, Hào Thành, Giai Thành thì đó là Liên hợp Tĩnh Hải, vì thế tôi mới bảo cậu phải mời bằng được Lâm Tuyền, cậu làm tôi thất vọng.
Trương Đào cúi gằm mặt xuống, hắn lại không thể nói từ lâu quan hệ giữa mình và Lâm Tuyền đã rất tệ.
- Lâm Tuyền.
Trương Giai Minh giọng cao vút lên:
Trương Quyền đang vật lộn với bóng tối, bị con trai rống lên một tiếng, máu tràn vào não, chút ý thức đang vẫy vùng tan biến ...
- Á.
Bác sĩ nghe thấy trong phòng có động tĩnh, vội đẩy cửa vào xem, la lên thất thanh.
Trương Giai Minh nhảy dựng lên chạy sang phòng bên, chỉ thấy Trương Quyền nằm thoi thóp, trên cổ trên ngực đầy vật nôn ra, một tay đặt lên ngực, tay kia buông thõng, đũng quần ướt sũng, bốc mùi khai thối tởm lợm.
- Chuyện gì thế này?
Trương Giai Minh tóm lấy cổ áo bác sĩ:
- Ông nói tình hình ba tôi đã ổn định lại rồi cơ mà.
- Vừa rồi tình hình đúng là ...
Bác sĩ cố gắng tách bàn tay Trương Giai Minh tóm chặt cổ áo làm ông ta không thở nổi.
Trần Minh Hành nghiêm khắc quát:
- Buông tay ra, để bác sĩ xem bệnh cho bí thư Trương, chính vì cháu vừa rồi la hét mới kích thích bí thư Trương đấy.
Trương Giai Minh sững sờ, như một quả bóng bị xì hơi, lửa giận tức thì tắt ngúm, hắn ý thức được khả năng đúng là do mình mất bình tĩnh đã kích động tới cha, hai tay yếu ớt buông xuống.
Bác sĩ vội đi tới vén mi mắt Trương Quyền, lấy đèn pin cầm tay soi đồng tử, tất cả biện pháp cấp cứu vừa nãy đã làm rồi, bệnh nhân tràn máu não không thể vội di chuyển, bác sĩ chỉ có thể thanh lý vật trọng cổ họng, tránh làm tắc khí quản.