Nếu không phải vì Ninh Vi Nhàn đang có mặt ở đây nên Nhan Duệ muốn giữ gìn hình tượng, phong độ của mình thì anh nhất định sẽ đá cho hắn một cước, nhất định sẽ hắt luôn ly nước trái cây lên khuôn mặt hạ lưu dâm đãng không biết xấu hổ kia của Tương Kế, anh thề anh nhất định sẽ làm như thế.
Nhưng anh chưa kịp thể hiện uy quyền của mình, thì Ninh Vi Nhàn đã cười. Nụ cười vô cùng xinh đẹp nở trên khuôn mặt cô càng làm cho cô trở lên xinh đẹp tuyệt trần. Nhan Duệ si ngốc ngắm nhìn, ánh mắt sắc bén liếc thấy Tương Kế cũng đang si mê nhìn cô, liền bốc hỏa, hận không thể nhào tới đâm mù mắt hắn ngay lập tức.
“Muốn làm người tình của tôi ư?” Ninh Vi Nhàn cảm thấy buồn cười. Đàn ông trên thế giới đều vô sỉ đến thế này nhưng lại luôn tự cho là mình đúng sao? “Anh dựa vào cái gi?”
“Anh có rất nhiều ưu điểm.” Thấy Tương Kế nói như vậy, Ninh Vi Nhàn nhướng mày, ý bảo cô đang rửa tai lắng nghe. Nhan Duệ vô cùng nóng nảy, nhưng nhìn sắc mặt Ninh Vi Nhàn anh lại không dám nói gì, chỉ có thể nhìn chằm chằm vào Tương Kế, ánh mắt hằn học như muốn băm vằm khuôn mặt hắn ra. “Anh cao ráo, dáng người rất được, thể chất mạnh mẽ, một đêm làm bảy lần tuyệt đối không có vấn đề. Anh có tiền, dáng dấp cũng coi là trong trăm người mới chọn được một, nếu em đồng ý để anh làm người tình của em, anh sẽ toàn tâm toàn ý đối xử tốt với em, tuyệt đối không quấy rầy làm khó em, hễ em gọi là anh tới.”
Ninh Vi Nhàn càng cảm thấy buồn cười: “Thế nào mà nghe như Tương thiếu gia lại bỉ ổi tới mức muốn mua bán ở đây thế? Theo lời anh nói thì hình như ngoại trừ thân xác dơ bẩn cùng với tiền ra thì anh chẳng còn cái gì khác thì phải? Đã vậy tôi chọn hẳn người có vóc dáng bề ngoài cùng tư chất nghề nghiệp hạng nhất mà mua bán không hơn là giao dịch với người như anh sao? Chẳng lẽ còn phải tiết kiệm mấy đồng tiền chơi bời?” Nói tới đây, cô càng cảm thấy buồn cười hơn, đáy mắt đuôi mày đều dính vào nụ cười.
Cô thật không hiểu, trên đời sao lại có loại người như thế. Tự cho mình là đúng, không hiểu được mà cứ cho rằng cả trái đất cũng chỉ xoay quanh mình, giống như không có hắn ta thì thế giới sẽ đến ngày tận thế vậy.
Nhan Duệ ngẩn người, mặc dù Ninh Vi Nhàn cũng đã không ít lần nói với anh những lời tàn nhẫn, nhưng thẳng thắn trần truồng đến mức không hề có chút giữ lễ nào trong lời nói thế này thì là lần đầu tiên anh nghe thấy. Cô sinh ra lớn lên ở nhà họ Ninh, từ bé đã được dạy dỗ về lễ nghi rất bài bản, mọi cử động đều tao nhã quý phái, anh cũng không phải là chưa từng thấy cô chán ghét ai, nhưng cho dù là trường hợp cô đang đối diện với người mà cô không ưa, Ninh Vi Nhàn cũng sẽ không biểu hiện ra mặt, nhưng tại sao, đối với cái tên Tương Kế này, cô lại kích động như vậy?
Tương Kế cũng ngây người, hắn trêu hoa ghẹo bướm bao nhiêu năm nay, đây là lần đầu tiên gặp phải đối tượng khó chơi đến thế. Lần đầu nhìn thấy Ninh Vi Nhàn ở một bữa tiệc, lúc ấy hắn chỉ cảm thấy buồn cười, cô gái xinh đẹp mỹ lệ đến nhường ấy, xuất thân từ danh môn, lại đi si tình với hoa hoa công tử nổi danh Nhan Duệ. Xoay người, liền thấy Nhan Duệ đang thân mật với một cô nàng nóng bỏng nào đó, càng thấy nực cười, nghĩ rằng nếu có thể đoạt lấy cô gái si tình này, nhất định sẽ có cảm giác rất thành tựu, huống chi cô còn là vợ của Nhan Duệ, là đại tiểu thư nhà họ Ninh.
Nhưng lần thứ hai gặp mặt, hắn lại cảm thấy có chút kỳ quái, cô dường như đã biến thành người khác, cả người tản ra một loại khí chất giống như cảnh báo người lạ chớ có lại gần. Cho dù cô đã ngụy trang rất kỹ, nhưng vẫn không thể lừa gạt được ánh mắt sắc bén của hắn.
Trực giác giúp hắn biết rằng chắc chắn đã có chuyện xảy ra.
Càng theo dõi cô gái này, Tương Kế càng si mê cô. Thậm chí hắn còn tình nguyện nhân nhượng, tự đề xuất việc được làm người tình của cô. Tuy Tương gia không hơn được Nhan gia, nhưng cũng không kém hơn là bao nhiêu. Được hắn coi trọng, yêu mến tuyệt đối là điều biết bao cô gái cầu mà không được.
Editor: Yankui
Nếu không phải vì Ninh Vi Nhàn đang có mặt ở đây nên Nhan Duệ muốn giữ gìn hình tượng, phong độ của mình thì anh nhất định sẽ đá cho hắn một cước, nhất định sẽ hắt luôn ly nước trái cây lên khuôn mặt hạ lưu dâm đãng không biết xấu hổ kia của Tương Kế, anh thề anh nhất định sẽ làm như thế.
Nhưng anh chưa kịp thể hiện uy quyền của mình, thì Ninh Vi Nhàn đã cười. Nụ cười vô cùng xinh đẹp nở trên khuôn mặt cô càng làm cho cô trở lên xinh đẹp tuyệt trần. Nhan Duệ si ngốc ngắm nhìn, ánh mắt sắc bén liếc thấy Tương Kế cũng đang si mê nhìn cô, liền bốc hỏa, hận không thể nhào tới đâm mù mắt hắn ngay lập tức.
“Muốn làm người tình của tôi ư?” Ninh Vi Nhàn cảm thấy buồn cười. Đàn ông trên thế giới đều vô sỉ đến thế này nhưng lại luôn tự cho là mình đúng sao? “Anh dựa vào cái gi?”
“Anh có rất nhiều ưu điểm.” Thấy Tương Kế nói như vậy, Ninh Vi Nhàn nhướng mày, ý bảo cô đang rửa tai lắng nghe. Nhan Duệ vô cùng nóng nảy, nhưng nhìn sắc mặt Ninh Vi Nhàn anh lại không dám nói gì, chỉ có thể nhìn chằm chằm vào Tương Kế, ánh mắt hằn học như muốn băm vằm khuôn mặt hắn ra. “Anh cao ráo, dáng người rất được, thể chất mạnh mẽ, một đêm làm bảy lần tuyệt đối không có vấn đề. Anh có tiền, dáng dấp cũng coi là trong trăm người mới chọn được một, nếu em đồng ý để anh làm người tình của em, anh sẽ toàn tâm toàn ý đối xử tốt với em, tuyệt đối không quấy rầy làm khó em, hễ em gọi là anh tới.”
Ninh Vi Nhàn càng cảm thấy buồn cười: “Thế nào mà nghe như Tương thiếu gia lại bỉ ổi tới mức muốn mua bán ở đây thế? Theo lời anh nói thì hình như ngoại trừ thân xác dơ bẩn cùng với tiền ra thì anh chẳng còn cái gì khác thì phải? Đã vậy tôi chọn hẳn người có vóc dáng bề ngoài cùng tư chất nghề nghiệp hạng nhất mà mua bán không hơn là giao dịch với người như anh sao? Chẳng lẽ còn phải tiết kiệm mấy đồng tiền chơi bời?” Nói tới đây, cô càng cảm thấy buồn cười hơn, đáy mắt đuôi mày đều dính vào nụ cười.
Cô thật không hiểu, trên đời sao lại có loại người như thế. Tự cho mình là đúng, không hiểu được mà cứ cho rằng cả trái đất cũng chỉ xoay quanh mình, giống như không có hắn ta thì thế giới sẽ đến ngày tận thế vậy.
Nhan Duệ ngẩn người, mặc dù Ninh Vi Nhàn cũng đã không ít lần nói với anh những lời tàn nhẫn, nhưng thẳng thắn trần truồng đến mức không hề có chút giữ lễ nào trong lời nói thế này thì là lần đầu tiên anh nghe thấy. Cô sinh ra lớn lên ở nhà họ Ninh, từ bé đã được dạy dỗ về lễ nghi rất bài bản, mọi cử động đều tao nhã quý phái, anh cũng không phải là chưa từng thấy cô chán ghét ai, nhưng cho dù là trường hợp cô đang đối diện với người mà cô không ưa, Ninh Vi Nhàn cũng sẽ không biểu hiện ra mặt, nhưng tại sao, đối với cái tên Tương Kế này, cô lại kích động như vậy?
Tương Kế cũng ngây người, hắn trêu hoa ghẹo bướm bao nhiêu năm nay, đây là lần đầu tiên gặp phải đối tượng khó chơi đến thế. Lần đầu nhìn thấy Ninh Vi Nhàn ở một bữa tiệc, lúc ấy hắn chỉ cảm thấy buồn cười, cô gái xinh đẹp mỹ lệ đến nhường ấy, xuất thân từ danh môn, lại đi si tình với hoa hoa công tử nổi danh Nhan Duệ. Xoay người, liền thấy Nhan Duệ đang thân mật với một cô nàng nóng bỏng nào đó, càng thấy nực cười, nghĩ rằng nếu có thể đoạt lấy cô gái si tình này, nhất định sẽ có cảm giác rất thành tựu, huống chi cô còn là vợ của Nhan Duệ, là đại tiểu thư nhà họ Ninh.
Nhưng lần thứ hai gặp mặt, hắn lại cảm thấy có chút kỳ quái, cô dường như đã biến thành người khác, cả người tản ra một loại khí chất giống như cảnh báo người lạ chớ có lại gần. Cho dù cô đã ngụy trang rất kỹ, nhưng vẫn không thể lừa gạt được ánh mắt sắc bén của hắn.
Trực giác giúp hắn biết rằng chắc chắn đã có chuyện xảy ra.
Càng theo dõi cô gái này, Tương Kế càng si mê cô. Thậm chí hắn còn tình nguyện nhân nhượng, tự đề xuất việc được làm người tình của cô. Tuy Tương gia không hơn được Nhan gia, nhưng cũng không kém hơn là bao nhiêu. Được hắn coi trọng, yêu mến tuyệt đối là điều biết bao cô gái cầu mà không được.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Editor: Yankui
Nếu không phải vì Ninh Vi Nhàn đang có mặt ở đây nên Nhan Duệ muốn giữ gìn hình tượng, phong độ của mình thì anh nhất định sẽ đá cho hắn một cước, nhất định sẽ hắt luôn ly nước trái cây lên khuôn mặt hạ lưu dâm đãng không biết xấu hổ kia của Tương Kế, anh thề anh nhất định sẽ làm như thế.
Nhưng anh chưa kịp thể hiện uy quyền của mình, thì Ninh Vi Nhàn đã cười. Nụ cười vô cùng xinh đẹp nở trên khuôn mặt cô càng làm cho cô trở lên xinh đẹp tuyệt trần. Nhan Duệ si ngốc ngắm nhìn, ánh mắt sắc bén liếc thấy Tương Kế cũng đang si mê nhìn cô, liền bốc hỏa, hận không thể nhào tới đâm mù mắt hắn ngay lập tức.
“Muốn làm người tình của tôi ư?” Ninh Vi Nhàn cảm thấy buồn cười. Đàn ông trên thế giới đều vô sỉ đến thế này nhưng lại luôn tự cho là mình đúng sao? “Anh dựa vào cái gi?”
“Anh có rất nhiều ưu điểm.” Thấy Tương Kế nói như vậy, Ninh Vi Nhàn nhướng mày, ý bảo cô đang rửa tai lắng nghe. Nhan Duệ vô cùng nóng nảy, nhưng nhìn sắc mặt Ninh Vi Nhàn anh lại không dám nói gì, chỉ có thể nhìn chằm chằm vào Tương Kế, ánh mắt hằn học như muốn băm vằm khuôn mặt hắn ra. “Anh cao ráo, dáng người rất được, thể chất mạnh mẽ, một đêm làm bảy lần tuyệt đối không có vấn đề. Anh có tiền, dáng dấp cũng coi là trong trăm người mới chọn được một, nếu em đồng ý để anh làm người tình của em, anh sẽ toàn tâm toàn ý đối xử tốt với em, tuyệt đối không quấy rầy làm khó em, hễ em gọi là anh tới.”
Ninh Vi Nhàn càng cảm thấy buồn cười: “Thế nào mà nghe như Tương thiếu gia lại bỉ ổi tới mức muốn mua bán ở đây thế? Theo lời anh nói thì hình như ngoại trừ thân xác dơ bẩn cùng với tiền ra thì anh chẳng còn cái gì khác thì phải? Đã vậy tôi chọn hẳn người có vóc dáng bề ngoài cùng tư chất nghề nghiệp hạng nhất mà mua bán không hơn là giao dịch với người như anh sao? Chẳng lẽ còn phải tiết kiệm mấy đồng tiền chơi bời?” Nói tới đây, cô càng cảm thấy buồn cười hơn, đáy mắt đuôi mày đều dính vào nụ cười.
Cô thật không hiểu, trên đời sao lại có loại người như thế. Tự cho mình là đúng, không hiểu được mà cứ cho rằng cả trái đất cũng chỉ xoay quanh mình, giống như không có hắn ta thì thế giới sẽ đến ngày tận thế vậy.
Nhan Duệ ngẩn người, mặc dù Ninh Vi Nhàn cũng đã không ít lần nói với anh những lời tàn nhẫn, nhưng thẳng thắn trần truồng đến mức không hề có chút giữ lễ nào trong lời nói thế này thì là lần đầu tiên anh nghe thấy. Cô sinh ra lớn lên ở nhà họ Ninh, từ bé đã được dạy dỗ về lễ nghi rất bài bản, mọi cử động đều tao nhã quý phái, anh cũng không phải là chưa từng thấy cô chán ghét ai, nhưng cho dù là trường hợp cô đang đối diện với người mà cô không ưa, Ninh Vi Nhàn cũng sẽ không biểu hiện ra mặt, nhưng tại sao, đối với cái tên Tương Kế này, cô lại kích động như vậy?
Tương Kế cũng ngây người, hắn trêu hoa ghẹo bướm bao nhiêu năm nay, đây là lần đầu tiên gặp phải đối tượng khó chơi đến thế. Lần đầu nhìn thấy Ninh Vi Nhàn ở một bữa tiệc, lúc ấy hắn chỉ cảm thấy buồn cười, cô gái xinh đẹp mỹ lệ đến nhường ấy, xuất thân từ danh môn, lại đi si tình với hoa hoa công tử nổi danh Nhan Duệ. Xoay người, liền thấy Nhan Duệ đang thân mật với một cô nàng nóng bỏng nào đó, càng thấy nực cười, nghĩ rằng nếu có thể đoạt lấy cô gái si tình này, nhất định sẽ có cảm giác rất thành tựu, huống chi cô còn là vợ của Nhan Duệ, là đại tiểu thư nhà họ Ninh.
Nhưng lần thứ hai gặp mặt, hắn lại cảm thấy có chút kỳ quái, cô dường như đã biến thành người khác, cả người tản ra một loại khí chất giống như cảnh báo người lạ chớ có lại gần. Cho dù cô đã ngụy trang rất kỹ, nhưng vẫn không thể lừa gạt được ánh mắt sắc bén của hắn.
Trực giác giúp hắn biết rằng chắc chắn đã có chuyện xảy ra.
Càng theo dõi cô gái này, Tương Kế càng si mê cô. Thậm chí hắn còn tình nguyện nhân nhượng, tự đề xuất việc được làm người tình của cô. Tuy Tương gia không hơn được Nhan gia, nhưng cũng không kém hơn là bao nhiêu. Được hắn coi trọng, yêu mến tuyệt đối là điều biết bao cô gái cầu mà không được.