Trinh cùng Lam tới khách sạn Zeus. Lam mặc một chiếc váy cúp ngực hồng phấn tới mắt cả chân, cùng một đôi giày cao gót năm phân. Mái tóc màu cafe buông thõng, bờ vai trắng trẻo, trông cô thật quyến rũ, nhưng rất đáng yêu. Trinh chọn cho mình chiếc áo crop-top đen dài tay, kết hợp với chân váy xếp li màu tím, khoác ngoài chiếc áo vest lửng trắng. Nó không thích giày cao gót, mang một đôi sandan cách điệu. Buộc tóc lệch sang một bên, cố tình làm hơi rối một chút, thêm chiếc nơ đen nhỏ, rất dễ thương. Bước vào trong, thực sự không ai không ngoái lại nhìn.
Bữa tiệc bắt đầu. Mọi người cùng ăn uống, chúc tụng ông bà Lâm. Đằng xa, ba chàng tai bước đến. Bộ ba hoàng tử đã xuất hiện. Nói chuyện một chút, rồi Minh nhanh chân bước lên sân khấu. Sau bài diễn thuyết cảm ơn dài dằng dặc đã học thuộc từ mấy hôm trước của Minh, MC bắt đầu độc thoại
- Vừa rồi là lời cảm ơn các vị khách quý đã đến tham dự của cậu Lâm Thiên Minh, người thừa kế tương lại của khách sạn Zeus. Bây giờ, mời công ty đối tác... chúc mừng cậu Thiên Minh
Đại diện các công ty nhỏ bắt đầu chen nhau lên chúc tụng, các lời lẽ hoa văn hoa mĩ. Những nụ cười xã giao, câu chúc giả tạo không hề thiếu. MC bắt đầu oang oang giọng, giới thiệu khách V.I.P
Nó ghét phải nói nhiều như thế này. Nếu không vì quan hệ đối tác thì nó lên ném cho hai câu rồi xuống. Mọi người ở dưới tấm tắc khen nó rất ra tiểu thư, xử sự đúng mực.
- Đúng là con của ông Vũ, ăn nói lễ phép, tác phong chỉnh tề. Chẳng bù cho thằng Minh nhà mình
Ông bà Lâm trầm trồ khên nó, rồi liếc xéo Minh. Anh cũng không để ý lắm, chỉ nghe chữ được chữ mất. Lí do ư? Vì anh còn bân nhìn người con gái trên sân khấu kia
- Dạ dạ...
Sau vài câu chào xã giao, nó thấy chán lắm rồi. Chọn một ly cocktail, Trinh ra phía ban công. Gió thoảng qua, thêm cả ánh trăng huyền ảo. Khung cảnh thật lãng mạng. Người đẹp, rất hợp với cảnh
Một chàng trai ăn mặc chỉnh tề, lịch lãm bước vào. Ai cũng biết cậu chính là Phạm Khải Hoàng, người thừa kế sáng giá của tập đoàn Flower House. Sánh bên cậu là một cô nhóc, vô cùng xinh xắn. rất hợp đôi, nếu họ đúng là như vậy... Một cô gái tóc vàng hoe, trông khá xinh đẹp nếu không quá lạm dụng phấn son. Đã tới trễ còn ăn mặc hở hang, không ai dành thiện cảm cho cô ta. Cô ta bám theo sau Khải Hoàng rồi õng ẹo chạy tới chỗ bọn cậu
- Anh Minh, xin lỗi em tới muộn, anh chờ lâu hong? Anh Nam hôm nay ăn mặc nhìn menly quá. Anh An, uống ly rượu với em nha
Cô ta vừa nói vừa ôm cánh tay cạu. Nam và Minh, cũng chẳng thể nói gì với cô ta. Bám dính người ta đến khó chịu.
- Bỏ tôi ra
Cậu hất mạnh cánh tay cô ta, hất luôn ly rượu. Cô ta rưng rưng quay sang Minh và Nam, nước mắt cá sấu
- Anh Minh, anh Nam à, anh An bắt nạt em
- Cô đi đi, không có anh em gì cả - Nam ném cho cô ta ánh mắt khinh khỉnh
- Thôi nào, các anh. Diễm Quỳnh, theo mình, lau sạch vết rượu đó đi. - Cô gái đi cùng Hoàng nhẹ nhàng lên tiếng
- Bảo... Bảo Ngọc. Em đến lúc nào vậy? - Ba người đồng thanh.
Cậu tuôn một tràng rồi đi về phía ban công. Thấy có người đã ở đó, An toan bước đi nhưng mái tóc của nó đã khiến cậu dừng bước. Cô gái này, tiểu thư tập đoàn Q&T? Nhưng sao lại trông rất quen như vậy? Một bàn tay vỗ nhẹ lên vai cậu:
- Này, An. Em sao mà đơ thế? - Hoàng cầm ly rượu đang tan đá, nói trêu trọc
- Anh Hoàng. Cũng không có gì. Nhưng anh có thấy cô gái kia rất quen không?
- Anh đến muộn nên cũng không rõ. Ai vậy?
- Con gái của chủ tịch Q&T, xinh đấy chứ
- Em nói anh mới để ý. Hình như anh cũng đã gặp rồi
Miên man trong những dòng suy nghĩ, nó mặc cho đôi chân đưa mình đi. Nó dừng lại tại cổng học viện Royal, một trong những học viện cực kì nổi tiếng của Hà Nội. Đám học viên vừa ra về, tụ tập bàn tán về một nhóm người mà bọn cậu là nhân vật chính.
- Anh Minh sắp sinh nhật nè. Chúc mừng sinh nhật anh -Girl1
- Anh An dự event với em nha? -Girl2.
- Anh Nam định mặc gì vậy? Nhưng kiểu gì anh cũng đẹp -Girl3
- Anh Hoàng, anh thay mặt tập đoàn Flower House tới ạ? -Girl4
Thật ồn ào. Cố thoát khỏi đám con gái vây quanh nhưng bất thành, Cậu chợt chú ý tới một cô gái đang dựa lưng vào bức tường cách cậu không xa. Cô gái ấy mặc crop top trắng, quần short đen, mái tóc đỏ khói nhẹ bay. Chiếc kính che mất khuôn mặt cô nhưng vẫn khiến cậu không thể rời mắt. Một cảm giác lạ lùng lại rất quen thuộc
Lam, Nam, Ngọc và Hoàng cũng tình cờ lách đám đông vào cùng lúc
- Cậu sao vậy? - Cô nhẹ nhàng
- Lại cái con bé này - Nam tặc lười
Hoàng mỉa mai
- Có bao giờ nó không gây chuyện đâu
- Không sao, về.
Nó giật tay con nhỏ tóc vàng rồi bước đi, để lại cho những người ở lại sự khó hiểu. Riêng con nhỏ tóc vàng hâm hực, dám làm nhỏ mất mặt trước các hoàng tử, con bé đó gan ghê. Đợi đó, nếu gặp lại, mày sẽ chết không toàn thây
***Profle***
Đặng Vân Diễm Quỳnh: 17 tuổi. Con gái tập đoàn The Hat của Đặng Thị khá lớn, nhưng đều do thủ đoạn mà nên. Sở hữu gương mặt khá đáng yêu nếu không quá lạm dụng son phấn. Rất thích An, sẵn sàng làm gì để chiếm lấy cậu. Là người quản lí của 4LeAngel. Công ti gia đình, Đặng Thị rất thân với Lê Thị
Limm tâm sự: Hôm nay mình rảnh nên viết luôn một chương dài. tuần sau là vào kì kiểm tra một tiết rồi nên sẽ không đăng đều đặn được. Mong mọi người thông cảm và ủng hộ truyện
Nó từ phòng tắm đi ra, mái tóc vẫn còn ướt. Vừa lau qua qua, nó vừa vào bếp. Bánh mì nướng, cafe đen và không quên một ly sữa đậu nành ấm - bữa sáng hoàn hảo của nó. Mang tất cả là chiếc chói giữa vườn, nó ung dung đọc sách, chầm chậm thưởng thức bữa sáng. Từ cửa sổ tầng hai, một ánh mắt dõi theo nó. Ba nó khẽ lắc đầu. Nó lại thế, lại trở về cái vỏ bọc mình vụng về tạo nên. Cái vỏ bọc lạng lùng đó mong manh lắm, nhưng lại không thể phá vỡ từ ngoài, mà phải được mở từ phía trong. Nhưng, nó cứ nú mình, thì bao giờ vỏ bọc mới vỡ? Giá như, cậu bé đó ở đây, để cho nó không trở nên thế này. Giá cậu bé đó ở đây
Ngồi ngoan ngoãn, nó rót trà vào mấy chiếc tách. Cô vừa ngủ dậy, mái tóc hơi rối, rất đáng yêu. Mẹ nó hết nhìn trái nhìn phải lại nhìn lại nhìn ba nó, nhắc khéo
- Uhm, anh à,...
Ba nó "hồn nhiên":
- Sao vậy em? Em có gì muốn nói à?
- Anh nói với tụi nhỏ chưa?
Hai đứa, chỉ biết tròn mắt nhìn. Mẹ nó nghiêm túc, trong khi ba nó vẫn "ngây thơ"
- Chuyện gì cơ? Em nói gì anh không hiểu?
- Cái ông già này, vớ vẩn vừa thôi. Nói luôn cho hai đứa nó biết đi còn giả bộ
- Rồi rồi mà vợ yêu, anh trêu em thôi mà - Ba nó vừa ngọt ngào xoa dịu vợ xong đã quay ° sang khuôn mặt ngơ ngác của tụi nó, phán tỉnh rụi - Tối nay hai đứa đi dự tiệc thay cho ba
Ặc, nó sặc luôn ngụm trà trong miệng, còn cô đang ngáp ngủ tỉnh luôn
- Cái cái cái cái gì gì ạ? Dự tiệc hả papa? - Lam ngấp nga ngấp ngưng. Còn nó, sau khi lấy lại vẻ lạnh lùng, đáp lại:
- Tiệc gì ạ?
- Tiệc sinh nhật của cậu công tử thừa kế chuỗi khách sạn Zeus.
Cô nghệch mặt, mắt tròn xoe nhìn nó. Đi đâu cơ. Cô vừa ngủ dậy, vẫn muốn ngủ nữa cơ. Nó xoa đầu cô, nhẹ nhàng
- Shopping
- Yeahhhhh
Mặt cô như cái bánh bao đã được hấp lại. Trinh thật hết nói nổi cô mà
Chiếc xe đen bóng dừng trước trung tâm thương mại Woods. Nó quăng cái bản đồ cho Lam
- Bản đồ làm gì? Cậu đi đâu à?
- Sợ cậu lạc
- Con nhỏ xấu xa, phũ, đáng ghét, sao toàn coi người ta như trẻ con vậy....
Mọi người đi qua ngoái lại nhìn cô với ánh mắt thương cảm. Giờ, cô mói nhận ra nó đã đi từ lúc nào, còn mình đứng chửi rủa một mình như con điên. Vội cười một cái, Lam nhanh chân bước vào trước khi có người bắt vào viện tâm thần
"Trung tâm thương mại to kinh, to hơn cả nhà mình". Thật là cạn lời với cô mà. Lam đang hoan hỉ đi lên tầng ba, khu của Q&T thì...
Uỳnhhh. Cái mông thân yêu của cô được hôn đất. Haiz, đi đứng kiểu gì mà còn đâm vào người ta. Một bàn tay con trai giơ lên
Chàng trai kia đã đi khuất, bỏ lại cô ngẩn ngơ với những suy nghĩ "Soái, soái ca, hoàng tử của lòng mình, xuất hiện rồi ư? Ôi anh ấy xuất hiện thật tình cờ, thật bất ngờ. Anh ấy đẹp trai quá sức, cười quá đẹp. Ôi hoàng tử, anh hoàn hảo quá đi. Mỗi tội, anh lại đi mặc quần áo của AaA. Thôi không sao, người đẹp mặc gì chẳng đẹp. Ôi hoàng tử, cuối cùng anh đã xuất hiện rồi..." Hình như quên chưa kể cho các bạn là chị Ngọc Lam nhà mình cuồng soái ca, cuồng ngôn tình à. Vậy thì biết rồi nha.
Trinh lên, nhân viên gập người cúi chào. Cô đâu rồi nhỉ? Kia rồi, nhưng sao lại đứng ngẩn ngơ thế kia? Nó kéo Lam đi, tiện thể kéo cô về thực tại luôn.
Khu của Q&T
Nó vừa chơi Geometry Dash, vừa chấm mấy bộ đồ Lam chọn. Đáng lẽ, vào những dịp thế này, nó sẽ tự tay thiết kế. Nhưng thờ gian cũng gần kề rồi, mua luôn đồ đã thiết kế trước vậy. Lam cũng rất có mắt thẩm mĩ, nên nó cho co toàn quyền chọn, mình chỉ việc chấm thôi. Cô lôi ra cả chục bộ, nó tưởng chỉ việc chọn thôi, ai ngờ
- Cái này nhé
Lắc đầu nhẹ
- Hãy cái này
Lắc đầu
- Thế còn cái này?
Lại lắc đầu
- Cái này thì sao?
Vẫn lắc đầu
- Cái này vậy
Nó lắc đầu kịch liệt, nhìn cô, hôm này cô làm sao thế nhỉ? Cô chọn chục bộ thì cả chục bộ vớ vẩn, linh tinh. Áo bikini lại đi kết hợp với chân váy công sở. Váy liền ngắn xóe với quần bó lửng thì lại mặc quần lửng ra ngoài váy. Váy yếm cô còn mặc với áo tay phồng lớn. Còn lấy cả áo bra-top mặc với quần... pyjama nữa chứ. Thật hết nói nổi
- Lam, sao thế?
Trinh dúi vào tay cô vài bộ đồ, hỏi. Lam giờ mới chợt bừng tỉnh, không hiểu mình đang mặc cái gì trên người thế này. Lao vào phòng thay đồ, chỉ trong vòng một nốt nhạc, Ngọc Lam xinh đẹp ngày thường cuối cùng đã xuất hiện. Nó gật đầu. Tạm ổn rồi. Nó cũng chọn vài bộ đồ do chính mình thiết kế, rồi vào thử. Sau mấy tiếng lật tung cả khu hàng nhà nó, hai đứa cũng tìm được bộ đồ vừa ý. Sẽ không mất đến mấy tiếng, nếu cô tập trung tìm đồ hơn, chọn đồ bớt linh tinh hơn, và bớt nghĩ vẩn vơ hơn. Tất cả các lí do trên,đều do một người con trai "soái ca" tạo nên. Sao anh lại đâm vào cô chứ? Đều do anh cả thôi
Limm tâm sự: Trả đủ các bạn chương rồi nhé. Yêu các bạn lắm. Mong các bạn ủng hộ Limm và truyện này.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
7 P.M
Trinh cùng Lam tới khách sạn Zeus. Lam mặc một chiếc váy cúp ngực hồng phấn tới mắt cả chân, cùng một đôi giày cao gót năm phân. Mái tóc màu cafe buông thõng, bờ vai trắng trẻo, trông cô thật quyến rũ, nhưng rất đáng yêu. Trinh chọn cho mình chiếc áo crop-top đen dài tay, kết hợp với chân váy xếp li màu tím, khoác ngoài chiếc áo vest lửng trắng. Nó không thích giày cao gót, mang một đôi sandan cách điệu. Buộc tóc lệch sang một bên, cố tình làm hơi rối một chút, thêm chiếc nơ đen nhỏ, rất dễ thương. Bước vào trong, thực sự không ai không ngoái lại nhìn.
Bữa tiệc bắt đầu. Mọi người cùng ăn uống, chúc tụng ông bà Lâm. Đằng xa, ba chàng tai bước đến. Bộ ba hoàng tử đã xuất hiện. Nói chuyện một chút, rồi Minh nhanh chân bước lên sân khấu. Sau bài diễn thuyết cảm ơn dài dằng dặc đã học thuộc từ mấy hôm trước của Minh, MC bắt đầu độc thoại
- Vừa rồi là lời cảm ơn các vị khách quý đã đến tham dự của cậu Lâm Thiên Minh, người thừa kế tương lại của khách sạn Zeus. Bây giờ, mời công ty đối tác... chúc mừng cậu Thiên Minh
Đại diện các công ty nhỏ bắt đầu chen nhau lên chúc tụng, các lời lẽ hoa văn hoa mĩ. Những nụ cười xã giao, câu chúc giả tạo không hề thiếu. MC bắt đầu oang oang giọng, giới thiệu khách V.I.P
Nó ghét phải nói nhiều như thế này. Nếu không vì quan hệ đối tác thì nó lên ném cho hai câu rồi xuống. Mọi người ở dưới tấm tắc khen nó rất ra tiểu thư, xử sự đúng mực.
- Đúng là con của ông Vũ, ăn nói lễ phép, tác phong chỉnh tề. Chẳng bù cho thằng Minh nhà mình
Ông bà Lâm trầm trồ khên nó, rồi liếc xéo Minh. Anh cũng không để ý lắm, chỉ nghe chữ được chữ mất. Lí do ư? Vì anh còn bân nhìn người con gái trên sân khấu kia
- Dạ dạ...
Sau vài câu chào xã giao, nó thấy chán lắm rồi. Chọn một ly cocktail, Trinh ra phía ban công. Gió thoảng qua, thêm cả ánh trăng huyền ảo. Khung cảnh thật lãng mạng. Người đẹp, rất hợp với cảnh
Một chàng trai ăn mặc chỉnh tề, lịch lãm bước vào. Ai cũng biết cậu chính là Phạm Khải Hoàng, người thừa kế sáng giá của tập đoàn Flower House. Sánh bên cậu là một cô nhóc, vô cùng xinh xắn. rất hợp đôi, nếu họ đúng là như vậy... Một cô gái tóc vàng hoe, trông khá xinh đẹp nếu không quá lạm dụng phấn son. Đã tới trễ còn ăn mặc hở hang, không ai dành thiện cảm cho cô ta. Cô ta bám theo sau Khải Hoàng rồi õng ẹo chạy tới chỗ bọn cậu
- Anh Minh, xin lỗi em tới muộn, anh chờ lâu hong? Anh Nam hôm nay ăn mặc nhìn menly quá. Anh An, uống ly rượu với em nha
Cô ta vừa nói vừa ôm cánh tay cạu. Nam và Minh, cũng chẳng thể nói gì với cô ta. Bám dính người ta đến khó chịu.
- Bỏ tôi ra
Cậu hất mạnh cánh tay cô ta, hất luôn ly rượu. Cô ta rưng rưng quay sang Minh và Nam, nước mắt cá sấu
- Anh Minh, anh Nam à, anh An bắt nạt em
- Cô đi đi, không có anh em gì cả - Nam ném cho cô ta ánh mắt khinh khỉnh
- Thôi nào, các anh. Diễm Quỳnh, theo mình, lau sạch vết rượu đó đi. - Cô gái đi cùng Hoàng nhẹ nhàng lên tiếng
- Bảo... Bảo Ngọc. Em đến lúc nào vậy? - Ba người đồng thanh.
Cậu tuôn một tràng rồi đi về phía ban công. Thấy có người đã ở đó, An toan bước đi nhưng mái tóc của nó đã khiến cậu dừng bước. Cô gái này, tiểu thư tập đoàn Q&T? Nhưng sao lại trông rất quen như vậy? Một bàn tay vỗ nhẹ lên vai cậu:
- Này, An. Em sao mà đơ thế? - Hoàng cầm ly rượu đang tan đá, nói trêu trọc
- Anh Hoàng. Cũng không có gì. Nhưng anh có thấy cô gái kia rất quen không?
- Anh đến muộn nên cũng không rõ. Ai vậy?
- Con gái của chủ tịch Q&T, xinh đấy chứ
- Em nói anh mới để ý. Hình như anh cũng đã gặp rồi
Miên man trong những dòng suy nghĩ, nó mặc cho đôi chân đưa mình đi. Nó dừng lại tại cổng học viện Royal, một trong những học viện cực kì nổi tiếng của Hà Nội. Đám học viên vừa ra về, tụ tập bàn tán về một nhóm người mà bọn cậu là nhân vật chính.
- Anh Minh sắp sinh nhật nè. Chúc mừng sinh nhật anh -Girl1
- Anh An dự event với em nha? -Girl2.
- Anh Nam định mặc gì vậy? Nhưng kiểu gì anh cũng đẹp -Girl3
- Anh Hoàng, anh thay mặt tập đoàn Flower House tới ạ? -Girl4
Thật ồn ào. Cố thoát khỏi đám con gái vây quanh nhưng bất thành, Cậu chợt chú ý tới một cô gái đang dựa lưng vào bức tường cách cậu không xa. Cô gái ấy mặc crop top trắng, quần short đen, mái tóc đỏ khói nhẹ bay. Chiếc kính che mất khuôn mặt cô nhưng vẫn khiến cậu không thể rời mắt. Một cảm giác lạ lùng lại rất quen thuộc
Lam, Nam, Ngọc và Hoàng cũng tình cờ lách đám đông vào cùng lúc
- Cậu sao vậy? - Cô nhẹ nhàng
- Lại cái con bé này - Nam tặc lười
Hoàng mỉa mai
- Có bao giờ nó không gây chuyện đâu
- Không sao, về.
Nó giật tay con nhỏ tóc vàng rồi bước đi, để lại cho những người ở lại sự khó hiểu. Riêng con nhỏ tóc vàng hâm hực, dám làm nhỏ mất mặt trước các hoàng tử, con bé đó gan ghê. Đợi đó, nếu gặp lại, mày sẽ chết không toàn thây
***Profle***
Đặng Vân Diễm Quỳnh: 17 tuổi. Con gái tập đoàn The Hat của Đặng Thị khá lớn, nhưng đều do thủ đoạn mà nên. Sở hữu gương mặt khá đáng yêu nếu không quá lạm dụng son phấn. Rất thích An, sẵn sàng làm gì để chiếm lấy cậu. Là người quản lí của 4LeAngel. Công ti gia đình, Đặng Thị rất thân với Lê Thị
Limm tâm sự: Hôm nay mình rảnh nên viết luôn một chương dài. tuần sau là vào kì kiểm tra một tiết rồi nên sẽ không đăng đều đặn được. Mong mọi người thông cảm và ủng hộ truyện