Edit: Sahara
"Các người cho rằng giết nha đầu này là có thể khiến Vân Nguyệt Thanh hối hận? Các người lầm rồi! Vân Nguyệt Thanh chính là loại người vô tình, lục thân không nhận, bằng không, ả đã không đối xử với minh chủ như vậy. Ta bắt nha đầu này đến đây là vì một nguyên nhân khác. Nha đầu này là một nữ tử thuần âm!"
Nữ tử thuần âm?
Hô hấp của mọi người bỗng trở nên dồn dập, một số người còn nhìn Liên Nguyệt Sinh bằng đôi mắt phát sáng.
"Nha đầu này rất có lợi cho huynh đệ liên minh Tự Do của chúng ta. Có nha đầu này, thực lực của mọi người sẽ tăng lên rất nhanh." Lãng Tân Nguyệt đẩy Liên Nguyệt Sinh về phía trước, khẽ hất cằm, nở nụ cười âm hiểm lạnh lùng.
Liên Nguyệt Sinh cảm nhận được những ánh mắt trần trụi kia, tức đến run người, đôi mắt thanh lãnh bừng bừng lửa giận, phẫn nộ nhìn bọn người trước mặt.
"Các người ném nha đầu này vào hầm thuốc, nửa tháng sau là có thể sử dụng để thải âm bổ dương."
Muốn sử dụng thể thuần âm để thải âm bổ dương, chỉ có nữ tử thuần âm không vẫn chưa đủ, còn cần thêm dược liệu phụ trợ.
Tuy nhiên, mọi người vừa nghe đến hai chữ hầm thuốc thì lập tức sợ đến run rẩy.
"Lãng Tân Nguyệt!"
Miếng vải trong miệng Liên Nguyệt Sinh không biết đã nơi lỏng ra từ lúc nào, Liên Nguyệt Sinh chỉ phun mạnh một cái đã thành công phun miếng vải bịt miệng mình ra.
Liên Nguyệt Sinh ngước mặt lên, lạnh lùng nhìn Lãng Tân Nguyệt.
"Liên Nguyệt Sinh_ta, dù có chết cũng sẽ không để ngươi được như ý!"
Lãng Tân Nguyệt cười khinh miệt: "Đã đến liên minh Tự Do của ta, dù muốn chết cũng không do ngươi làm chủ! Đợi đến hầm thuốc, ngươi sẽ biết được cái gì gọi là muốn sống không được, muốn chết không xong! Lúc đó, đừng nói là chết, ngay cả sức động đậy một ngón tay ngươi cũng không có. Người đâu! Mau lôi nha đầu này đi cho ta!"
Muốn trách thì chỉ có thể trách bản thân Liên Nguyệt Sinh là thể thuần âm, có một thể chất như vậy, đừng nói là nam nhân, ngay cả nữ tử như mình nhìn thấy cũng phải động tâm....
Sau khi Liên Nguyệt Sinh bị giải đi, Lãng Tân Nguyệt lại nhìn về phía đám đông, nói: "Chúng ta bắt đầu đi!"
So với Kim Dương Quốc, Thần Tôn Giả ở liên minh Tự Do càng nhiều hơn. Thế nhưng, lúc tiền minh chủ còn tại nhiệm, người chỉ cầu yên ổn, không muốn chiến tranh, cho nên Phong Vân Đại Lục mới yên bình nhiều năm như thế.
Còn những Thần Tôn Giả mà Âu Lôi mang theo đến rừng Thiên Phạt trước đó đều là người do ông ta dùng bí thuật tăng thực lực lên, người của liên minh Tự Do không hề biết chuyện này.
Vì thế, tính từ trên xuống dưới, người có thực lực Thần Tôn thật sự trong liên minh, chỉ có mười người.
Có điều, bấy nhiêu đây cũng đã đủ giúp Lãng Tân Nguyệt đột phá Thần Quân.
___________
Ngoại thành liên minh Tự Do.
Các thành trì không xa, Tề Linh đã sớm tập hợp cao thủ chờ ở đây, rất lâu sau, Lưu Phong Quốc do Kỳ Tô dẫn đầu và Tử Nguyệt Quốc mới khoan thai đến muộn.
Còn về Kim Dương Quốc.....
Kim Dương Quốc đầu phục liên minh Tự Do, bọn họ tất nhiên không có mặt mũi xuất hiện trước mặt các nước khác.
"Nhị hoàng tử!"
Kỳ Tô vừa liếc mắt đã nhìn thấy Tề Linh, liền chậm rãi đi đến.
Tề Linh gật đầu với Kỳ Tô: "Kỳ công tử đến rồi!"
"Phải!" Kỳ Tô mỉm cười: "Ta đã báo với Vân cô nương, người sẽ trực tiếp đến đây luôn."
Tề Linh rất khách khí với Kỳ Tô.
Bởi vì Kỳ Tô là người của Vân Lạc Phong, mà Tề Linh_hắn có được như ngày hôm nay, cũng là nhờ Vân Lạc Phong.
Quan trọng nhất là, trước giờ, hắn rất thưởng thức con người Kỳ Tô....
Tuy nhiên, đối với Dịch Lâm_ đại tướng quân Tử Nguyệt Quốc, thái độ của Tề Linh lại không dễ nói chuyện như vậy. Tề Linh chỉ quét mắt nhìn y một cái, lạnh lùng nói: "Ngươi đến muộn!"
"Các người cho rằng giết nha đầu này là có thể khiến Vân Nguyệt Thanh hối hận? Các người lầm rồi! Vân Nguyệt Thanh chính là loại người vô tình, lục thân không nhận, bằng không, ả đã không đối xử với minh chủ như vậy. Ta bắt nha đầu này đến đây là vì một nguyên nhân khác. Nha đầu này là một nữ tử thuần âm!"
Nữ tử thuần âm?
Hô hấp của mọi người bỗng trở nên dồn dập, một số người còn nhìn Liên Nguyệt Sinh bằng đôi mắt phát sáng.
"Nha đầu này rất có lợi cho huynh đệ liên minh Tự Do của chúng ta. Có nha đầu này, thực lực của mọi người sẽ tăng lên rất nhanh." Lãng Tân Nguyệt đẩy Liên Nguyệt Sinh về phía trước, khẽ hất cằm, nở nụ cười âm hiểm lạnh lùng.
Liên Nguyệt Sinh cảm nhận được những ánh mắt trần trụi kia, tức đến run người, đôi mắt thanh lãnh bừng bừng lửa giận, phẫn nộ nhìn bọn người trước mặt.
"Các người ném nha đầu này vào hầm thuốc, nửa tháng sau là có thể sử dụng để thải âm bổ dương."
Muốn sử dụng thể thuần âm để thải âm bổ dương, chỉ có nữ tử thuần âm không vẫn chưa đủ, còn cần thêm dược liệu phụ trợ.
Tuy nhiên, mọi người vừa nghe đến hai chữ hầm thuốc thì lập tức sợ đến run rẩy.
"Lãng Tân Nguyệt!"
Miếng vải trong miệng Liên Nguyệt Sinh không biết đã nơi lỏng ra từ lúc nào, Liên Nguyệt Sinh chỉ phun mạnh một cái đã thành công phun miếng vải bịt miệng mình ra.
Liên Nguyệt Sinh ngước mặt lên, lạnh lùng nhìn Lãng Tân Nguyệt.
"Liên Nguyệt Sinh_ta, dù có chết cũng sẽ không để ngươi được như ý!"
Lãng Tân Nguyệt cười khinh miệt: "Đã đến liên minh Tự Do của ta, dù muốn chết cũng không do ngươi làm chủ! Đợi đến hầm thuốc, ngươi sẽ biết được cái gì gọi là muốn sống không được, muốn chết không xong! Lúc đó, đừng nói là chết, ngay cả sức động đậy một ngón tay ngươi cũng không có. Người đâu! Mau lôi nha đầu này đi cho ta!"
Muốn trách thì chỉ có thể trách bản thân Liên Nguyệt Sinh là thể thuần âm, có một thể chất như vậy, đừng nói là nam nhân, ngay cả nữ tử như mình nhìn thấy cũng phải động tâm....
Sau khi Liên Nguyệt Sinh bị giải đi, Lãng Tân Nguyệt lại nhìn về phía đám đông, nói: "Chúng ta bắt đầu đi!"
So với Kim Dương Quốc, Thần Tôn Giả ở liên minh Tự Do càng nhiều hơn. Thế nhưng, lúc tiền minh chủ còn tại nhiệm, người chỉ cầu yên ổn, không muốn chiến tranh, cho nên Phong Vân Đại Lục mới yên bình nhiều năm như thế.
Còn những Thần Tôn Giả mà Âu Lôi mang theo đến rừng Thiên Phạt trước đó đều là người do ông ta dùng bí thuật tăng thực lực lên, người của liên minh Tự Do không hề biết chuyện này.
Vì thế, tính từ trên xuống dưới, người có thực lực Thần Tôn thật sự trong liên minh, chỉ có mười người.
Có điều, bấy nhiêu đây cũng đã đủ giúp Lãng Tân Nguyệt đột phá Thần Quân.
___________
Ngoại thành liên minh Tự Do.
Các thành trì không xa, Tề Linh đã sớm tập hợp cao thủ chờ ở đây, rất lâu sau, Lưu Phong Quốc do Kỳ Tô dẫn đầu và Tử Nguyệt Quốc mới khoan thai đến muộn.
Còn về Kim Dương Quốc.....
Kim Dương Quốc đầu phục liên minh Tự Do, bọn họ tất nhiên không có mặt mũi xuất hiện trước mặt các nước khác.
"Nhị hoàng tử!"
Kỳ Tô vừa liếc mắt đã nhìn thấy Tề Linh, liền chậm rãi đi đến.
Tề Linh gật đầu với Kỳ Tô: "Kỳ công tử đến rồi!"
"Phải!" Kỳ Tô mỉm cười: "Ta đã báo với Vân cô nương, người sẽ trực tiếp đến đây luôn."
Tề Linh rất khách khí với Kỳ Tô.
Bởi vì Kỳ Tô là người của Vân Lạc Phong, mà Tề Linh_hắn có được như ngày hôm nay, cũng là nhờ Vân Lạc Phong.
Quan trọng nhất là, trước giờ, hắn rất thưởng thức con người Kỳ Tô....
Tuy nhiên, đối với Dịch Lâm_ đại tướng quân Tử Nguyệt Quốc, thái độ của Tề Linh lại không dễ nói chuyện như vậy. Tề Linh chỉ quét mắt nhìn y một cái, lạnh lùng nói: "Ngươi đến muộn!"