Edit: Sahara
Hai mắt Vân Lạc Phong trầm xuống, nàng đúng là đã về trễ, bằng không, Hồng Loan đã không chết.
"Tuy nhiên, nếu thực lực tỷ đủ mạnh, thì có thể trực tiếp kéo linh hồn Hồng Loan từ Minh Giới trở về. Lúc đó tỷ có thể cứu sống Hồng Loan, điều kiện tiên quyết là linh hồn Hồng Loan chưa diệt."
Ánh mắt Vân Lạc Phong khẽ động: "Chiếu theo cách nói của đệ, nếu thực lực ta đủ mạnh, có phải ta cũng có thể hồi sinh cha ta?"
Chuyện của Bạch Linh và Vân Dương, Vân Lạc Phong đã từng dò hỏi Vân lão gia tử.
Vân Dương xác thật đã chết, thi thể Vân Dương lúc ấy hoàn hảo không hao tổn gì, Vân lão gia tử vừa liếc mắt đã nhận ra ngay....
Còn về Bạch Linh....
Trong phần mộ tổ tiên Vân gia đúng là có một thi thể nữ, có điều không nhìn ra được diện mạo, chỉ có thân hình là hao hao giống Bạch Linh, trùng hợp lại cách thi thể Vân Dương không xa, cho nên Vân lão gia tử mới nhầm thi thể nữ đó là Bạch Linh.
Đến tận bây giờ Vân lão gia tử mới biết là bản thân nhận nhầm xác con dâu....
Nhưng Vân Dương thì đúng là đã chết!
Tiểu Mạch nhìn Vân Lạc Phong, lắc lắc đầu: "Đệ kêu tỷ bảo tồn thi thể Hồng Loan là vì có cơ hội cứu được cô ấy. Nhưng xác Vân Dương sớm đã hóa thành tro bụi, tỷ không thể làm ông ấy sống lại được."
"Đoạt xác trùng sinh thì sao?" Vân Lạc Phong lại hỏi lại.
"Vẫn không được!" Tiểu Mạch ủ rũ: "Điều kiện để đoạt xác trùng sinh rất hà khắc, tỷ có thể là nhờ cơ duyên xảo hợp có thân thể phù hợp với linh hồn tỷ, cho nên tỷ mới hồi sinh. Điều kiện không phù hợp sẽ không cách nào đoạt xác trùng sinh, cho dù làm được, đến cuối cùng vẫn bị phản phệ, hậu quả là hồn phi phách tán."
Vân Lạc Phong khẽ thở dài, xem ra nàng thật sự không có biện pháp hồi sinh Vân Dương.
"Tuy nhiên, chủ nhân, tỷ cần biết, trên đời này thật sự có Minh Giới tồn tại." Tiểu Mạch tiếp tục nói: "Tỷ đừng hỏi đệ làm cách nào đến được Minh Giới, đệ chỉ có thể nói cho tỷ biết, nơi đó chỉ có linh hồn mới có thể đi đến, chỉ cần tiến đến gần nơi đó, thân xác tỷ sẽ lập tức biến mất. Hơn nữa, chỉ có người chết mới biết thông đạo đến Minh Giới ở đâu, đồng thời, người ở Minh Giới cũng không thể ra khỏi đó."
Tiểu Mạch để ý thấy sắc mặt Vân Lạc Phong càng ngày càng đen, lần nữa mở miệng nói: "Thế nhưng, người đời không biết, dưới tình huống bình thường, người ở Minh Giới không thể ra ngoài, nhưng chỉ cần đột phá đến Thần Quân, người ở đó có thể ngẫu nhiên trở về đại lục."
"Thần Quân?"
Tiểu Mạch gật đầu: "Tỷ đừng cho rằng Thần Quân rất dễ đột phá, muốn tu luyện ở một nơi như Minh Giới là cực kỳ gian nan chứ đừng nói đến chuyện đột phá. Ngoại trừ điều kiện hà khắc, còn cần gặp được kỳ ngộ, nếu không, cả đời cũng đừng hòng đột phá được một bậc.
Vân Lạc Phong không hỏi thêm nữa, nàng đứng dậy, nói: "Việc cấp bách trước mắt là cần giải trừ độc trong người mẫu thân, hôm nay là ngày giải độc cuối cùng...."
Ngoài ra, đột phá thực lực cũng là chuyện lửa sém lông mày.
Noi xong, Vân Lạc Phong nhìn thi thể Hồng Loan lần nữa, giọng điệu chân thành pha lẫn kiên định: "Hồng Loan, cho dù chỉ có một phần hy vọng, ta cũng nhất định cứu cô sống lại!"
"Ta tuyệt đối sẽ không để cô cô đơn lang bạt ở Minh Giới một mình...."
Dứt lời, Vân Lạc Phong không lưu luyến gì thêm mà thu hồi tầm mắt, tích tắc sau đó, bóng dáng trắng như tuyết cũng biến mất trong không gian thần điển....
Hai mắt Vân Lạc Phong trầm xuống, nàng đúng là đã về trễ, bằng không, Hồng Loan đã không chết.
"Tuy nhiên, nếu thực lực tỷ đủ mạnh, thì có thể trực tiếp kéo linh hồn Hồng Loan từ Minh Giới trở về. Lúc đó tỷ có thể cứu sống Hồng Loan, điều kiện tiên quyết là linh hồn Hồng Loan chưa diệt."
Ánh mắt Vân Lạc Phong khẽ động: "Chiếu theo cách nói của đệ, nếu thực lực ta đủ mạnh, có phải ta cũng có thể hồi sinh cha ta?"
Chuyện của Bạch Linh và Vân Dương, Vân Lạc Phong đã từng dò hỏi Vân lão gia tử.
Vân Dương xác thật đã chết, thi thể Vân Dương lúc ấy hoàn hảo không hao tổn gì, Vân lão gia tử vừa liếc mắt đã nhận ra ngay....
Còn về Bạch Linh....
Trong phần mộ tổ tiên Vân gia đúng là có một thi thể nữ, có điều không nhìn ra được diện mạo, chỉ có thân hình là hao hao giống Bạch Linh, trùng hợp lại cách thi thể Vân Dương không xa, cho nên Vân lão gia tử mới nhầm thi thể nữ đó là Bạch Linh.
Đến tận bây giờ Vân lão gia tử mới biết là bản thân nhận nhầm xác con dâu....
Nhưng Vân Dương thì đúng là đã chết!
Tiểu Mạch nhìn Vân Lạc Phong, lắc lắc đầu: "Đệ kêu tỷ bảo tồn thi thể Hồng Loan là vì có cơ hội cứu được cô ấy. Nhưng xác Vân Dương sớm đã hóa thành tro bụi, tỷ không thể làm ông ấy sống lại được."
"Đoạt xác trùng sinh thì sao?" Vân Lạc Phong lại hỏi lại.
"Vẫn không được!" Tiểu Mạch ủ rũ: "Điều kiện để đoạt xác trùng sinh rất hà khắc, tỷ có thể là nhờ cơ duyên xảo hợp có thân thể phù hợp với linh hồn tỷ, cho nên tỷ mới hồi sinh. Điều kiện không phù hợp sẽ không cách nào đoạt xác trùng sinh, cho dù làm được, đến cuối cùng vẫn bị phản phệ, hậu quả là hồn phi phách tán."
Vân Lạc Phong khẽ thở dài, xem ra nàng thật sự không có biện pháp hồi sinh Vân Dương.
"Tuy nhiên, chủ nhân, tỷ cần biết, trên đời này thật sự có Minh Giới tồn tại." Tiểu Mạch tiếp tục nói: "Tỷ đừng hỏi đệ làm cách nào đến được Minh Giới, đệ chỉ có thể nói cho tỷ biết, nơi đó chỉ có linh hồn mới có thể đi đến, chỉ cần tiến đến gần nơi đó, thân xác tỷ sẽ lập tức biến mất. Hơn nữa, chỉ có người chết mới biết thông đạo đến Minh Giới ở đâu, đồng thời, người ở Minh Giới cũng không thể ra khỏi đó."
Tiểu Mạch để ý thấy sắc mặt Vân Lạc Phong càng ngày càng đen, lần nữa mở miệng nói: "Thế nhưng, người đời không biết, dưới tình huống bình thường, người ở Minh Giới không thể ra ngoài, nhưng chỉ cần đột phá đến Thần Quân, người ở đó có thể ngẫu nhiên trở về đại lục."
"Thần Quân?"
Tiểu Mạch gật đầu: "Tỷ đừng cho rằng Thần Quân rất dễ đột phá, muốn tu luyện ở một nơi như Minh Giới là cực kỳ gian nan chứ đừng nói đến chuyện đột phá. Ngoại trừ điều kiện hà khắc, còn cần gặp được kỳ ngộ, nếu không, cả đời cũng đừng hòng đột phá được một bậc.
Vân Lạc Phong không hỏi thêm nữa, nàng đứng dậy, nói: "Việc cấp bách trước mắt là cần giải trừ độc trong người mẫu thân, hôm nay là ngày giải độc cuối cùng...."
Ngoài ra, đột phá thực lực cũng là chuyện lửa sém lông mày.
Noi xong, Vân Lạc Phong nhìn thi thể Hồng Loan lần nữa, giọng điệu chân thành pha lẫn kiên định: "Hồng Loan, cho dù chỉ có một phần hy vọng, ta cũng nhất định cứu cô sống lại!"
"Ta tuyệt đối sẽ không để cô cô đơn lang bạt ở Minh Giới một mình...."
Dứt lời, Vân Lạc Phong không lưu luyến gì thêm mà thu hồi tầm mắt, tích tắc sau đó, bóng dáng trắng như tuyết cũng biến mất trong không gian thần điển....