Edit: Sahara
Thế nhưng trước đó họ không hề biết gì cả.
Dưới tình huống không biết thực lực thật sự của Vân Lạc Phong, lại đối mặt với loại quái vật khổng lồ như Tần gia, tất cả họ đều nghĩa bất từ nan.
Dù cái gì cũng chưa làm, nhưng phần tình nghĩa ấy đủ để Vân Lạc Phong ghi tạc suốt đời.
Mục Động cũng không khách sáo đưa tay nhận lấy quả Long Tiên, không nói gì cả, tất cả tình cảm đều nhớ trong lòng.....
Cũng vì chuyện này mà bầu trời bên trên Quân gia không ngừng xuất hiện lôi kiếp, kéo dài liên tục ba ngày ba đêm mới dừng lại.
Những kẻ đến Quân gia cầu kiến Vân Lạc Phong chưa kịp rời đi, chứng kiến tình cảnh có một không hai này xong thì lập tức quay về báo lại lên trên. Từ đấy về sau, không còn kẻ nào dám đến trêu chọc Vân Lạc Phong hay người bên cạnh nàng nữa.....
Tin tức chấn động ở Quân gia cứ thế lan truyền ra khắp Thất Châu Đại Lục.
Lôi kiếp?
Nghĩa là gì?
Chỉ có cường giả đột phá Thần Linh Giả mới xuất hiện lôi kiếp.
Vậy mà lôi kiếp xuất hiện ở Quân gia không phải chỉ có một, mà là tận mấy chục lôi kiếp.
Tin tức này có thề không chấn động sao?
Người Quân gia hiển nhiên không quan tâm đến bên ngoài nghị luận cái gì, Vân Lạc Phong sợ lôi kiếp đến quá nhanh, Vân Dực không kịp ngăn cản sẽ tạo thành thương vong không cần thiết, nên mới bảo mọi người chia ra đột phá.
Chính vì vậy mới có cảnh tượng lôi kiếp kéo dài ba ngày ba đêm.
Sau khi lôi kiếp chấm dứt, thực lực mọi người cũng tăng lên rõ rệt.
Đại đa số mọi người đều đột phá tới cảnh giới Thiên Thần. Mục Động, Quân lão gia tử, và Ninh Hân thì đột phá tới Thần Tôn.
Khiến Vân Lạc Phong bất ngờ nhất chính là, Vân Thanh Nhã không hổ là đệ nhất thiên tài Long Khiếu Đại Lục năm đó, thiên phú siêu việt hơn người, thẳng một đường đột phá đến Thần Quân.
Từ đây, Thất Châu Đại Lục có Vân Thanh Nhã và Bạch Linh bảo hộ, không phải lo bi kịch tái diễn lần nữa.
Vân lão gia tử không vui, mặt già héo quắt đi, căm giận bất bình nói: "Tại sao các người đều đột phá tới Thiên Thần, còn có cả Thần Tôn? Con trai ta còn là Thần Quân, chỉ có mình ta là Thần Linh Giả?"
Chẳng lẽ thiên phú của ông thật sự kém như vậy?
"Không được!" Vân lão gia tử trừng mắt, quay qua nhìn Vân Lạc Phong: "Con đưa cho ta thêm một quả Long Tiên nữa, nhanh!"
Vân Lạc Phong trừng lại Vân lão gia tử: "Dù có đưa gia gia thêm mười quả thì gia gia cũng không thể tiếp tục đột phá."
Nghe vậy, Vân lão gia tử càng trừng mắt lớn hơn: "Lão tử lấy làm đồ ăn vặt không được hả?"
Quả Long Tiên là thần vật, Vân lão gia tử lại nói muốn lấy làm đồ ăn vặt? Trên trời dưới đất chắc chỉ có mình ông mới nói ra được câu đó.
"Nếu gia gia không sợ tổn hại thân thể, vậy con không có ý kiến!" Vân Lạc Phong nhún vai, như cười như không nói.
Vân lão gia tử khựng lại, ai oán trừng mắt nhìn Vân Lạc Phong: "Lão tử chỉ đùa với con chút thôi! Con lại tưởng thật à? Không nói tới quả Long Tiên, nói tới chừng nào con sinh cho ta một đứa cháu cho ta chơi đi!"
Sinh cháu.... Cho ông chơi?
Khóe miệng Vân Lạc Phong co rút, rất lâu sau mới ổn định lại tâm trạng, nói: "Chẳng lẽ mẹ không nói cho gia gia biết là con mang thai rồi à?"
Vân lão gia tử vốn mặt đầy ai oán, vừa nghe câu này lập tức trợn tròn hai mắt.
Cái gì?
Ông không có nghe lầm chứ?
Cháu gái bảo bối nhà mình mang thai?
Mấy người Quân Lâm Thiên cũng vội vàng đứng dậy, hô hấp dồn dập thêm mấy phần, không che giấu được kích động trong lòng.
Thế nhưng trước đó họ không hề biết gì cả.
Dưới tình huống không biết thực lực thật sự của Vân Lạc Phong, lại đối mặt với loại quái vật khổng lồ như Tần gia, tất cả họ đều nghĩa bất từ nan.
Dù cái gì cũng chưa làm, nhưng phần tình nghĩa ấy đủ để Vân Lạc Phong ghi tạc suốt đời.
Mục Động cũng không khách sáo đưa tay nhận lấy quả Long Tiên, không nói gì cả, tất cả tình cảm đều nhớ trong lòng.....
Cũng vì chuyện này mà bầu trời bên trên Quân gia không ngừng xuất hiện lôi kiếp, kéo dài liên tục ba ngày ba đêm mới dừng lại.
Những kẻ đến Quân gia cầu kiến Vân Lạc Phong chưa kịp rời đi, chứng kiến tình cảnh có một không hai này xong thì lập tức quay về báo lại lên trên. Từ đấy về sau, không còn kẻ nào dám đến trêu chọc Vân Lạc Phong hay người bên cạnh nàng nữa.....
Tin tức chấn động ở Quân gia cứ thế lan truyền ra khắp Thất Châu Đại Lục.
Lôi kiếp?
Nghĩa là gì?
Chỉ có cường giả đột phá Thần Linh Giả mới xuất hiện lôi kiếp.
Vậy mà lôi kiếp xuất hiện ở Quân gia không phải chỉ có một, mà là tận mấy chục lôi kiếp.
Tin tức này có thề không chấn động sao?
Người Quân gia hiển nhiên không quan tâm đến bên ngoài nghị luận cái gì, Vân Lạc Phong sợ lôi kiếp đến quá nhanh, Vân Dực không kịp ngăn cản sẽ tạo thành thương vong không cần thiết, nên mới bảo mọi người chia ra đột phá.
Chính vì vậy mới có cảnh tượng lôi kiếp kéo dài ba ngày ba đêm.
Sau khi lôi kiếp chấm dứt, thực lực mọi người cũng tăng lên rõ rệt.
Đại đa số mọi người đều đột phá tới cảnh giới Thiên Thần. Mục Động, Quân lão gia tử, và Ninh Hân thì đột phá tới Thần Tôn.
Khiến Vân Lạc Phong bất ngờ nhất chính là, Vân Thanh Nhã không hổ là đệ nhất thiên tài Long Khiếu Đại Lục năm đó, thiên phú siêu việt hơn người, thẳng một đường đột phá đến Thần Quân.
Từ đây, Thất Châu Đại Lục có Vân Thanh Nhã và Bạch Linh bảo hộ, không phải lo bi kịch tái diễn lần nữa.
Vân lão gia tử không vui, mặt già héo quắt đi, căm giận bất bình nói: "Tại sao các người đều đột phá tới Thiên Thần, còn có cả Thần Tôn? Con trai ta còn là Thần Quân, chỉ có mình ta là Thần Linh Giả?"
Chẳng lẽ thiên phú của ông thật sự kém như vậy?
"Không được!" Vân lão gia tử trừng mắt, quay qua nhìn Vân Lạc Phong: "Con đưa cho ta thêm một quả Long Tiên nữa, nhanh!"
Vân Lạc Phong trừng lại Vân lão gia tử: "Dù có đưa gia gia thêm mười quả thì gia gia cũng không thể tiếp tục đột phá."
Nghe vậy, Vân lão gia tử càng trừng mắt lớn hơn: "Lão tử lấy làm đồ ăn vặt không được hả?"
Quả Long Tiên là thần vật, Vân lão gia tử lại nói muốn lấy làm đồ ăn vặt? Trên trời dưới đất chắc chỉ có mình ông mới nói ra được câu đó.
"Nếu gia gia không sợ tổn hại thân thể, vậy con không có ý kiến!" Vân Lạc Phong nhún vai, như cười như không nói.
Vân lão gia tử khựng lại, ai oán trừng mắt nhìn Vân Lạc Phong: "Lão tử chỉ đùa với con chút thôi! Con lại tưởng thật à? Không nói tới quả Long Tiên, nói tới chừng nào con sinh cho ta một đứa cháu cho ta chơi đi!"
Sinh cháu.... Cho ông chơi?
Khóe miệng Vân Lạc Phong co rút, rất lâu sau mới ổn định lại tâm trạng, nói: "Chẳng lẽ mẹ không nói cho gia gia biết là con mang thai rồi à?"
Vân lão gia tử vốn mặt đầy ai oán, vừa nghe câu này lập tức trợn tròn hai mắt.
Cái gì?
Ông không có nghe lầm chứ?
Cháu gái bảo bối nhà mình mang thai?
Mấy người Quân Lâm Thiên cũng vội vàng đứng dậy, hô hấp dồn dập thêm mấy phần, không che giấu được kích động trong lòng.