Edit: Sahara
"Khụ khụ!"
Tần Nguyên ho hai tiếng, máu nôn ra khỏi miệng, làm gương mặt vốn đã tái nhợt này lại càng tái hơn.
"Phi Nhi, nếu ta chết mà có thể làm nàng nhớ đến ta, vậy ta chết không hối hận." Tần Nguyên dùng chút sức lực còn lại đẩy Mục Thanh Phi ra, cả người lảo đảo rồi té ngã xuống đất: "Còn nữa, chuyện trước đó là ta gạt nàng, con gái nàng không có bị lừa, Vân Lạc Phong... Đối với nó rất tốt. Nếu nàng chạy thoát thì hãy tìm Vân Lạc Phong, Vân Lạc Phong sẽ bảo vệ nàng."
Con người trước khi chết thường nói lời thật lòng.
Chỉ cần có thể giúp Mục Thanh Phi sống sót, vậy ông ta.... Tình nguyện nói hết chân tướng cho Mục Thanh Phi biết.
Huống chi, người có thể bảo vệ Mục Thanh Phi lúc này, chỉ có mình Vân Lạc Phong.
"Tần Nguyên!" Mục Thanh Phi mấp máy môi: "Đa tạ..."
Mặc kệ Tần Nguyên đã làm sai bao nhiêu chuyện, nhưng từ đầu tới cuối, ông ta chưa từng làm hại tới bà.
Ngược lại còn bất chấp tất cả bảo vệ bà.
Chỉ một tiếng đa tạ mà đã làm Tần Nguyên thỏa mãn vô cùng, ông ta mỉm cười, từ từ nhắm hai mắt lại, không còn gì tiếc nuối nữa.
Mục Thanh Phi nhắm mắt, hai tay siết chặt, rất lâu sau mới mở mắt ra, bắn cái nhìn sắc bén về phía Tần Thiên Lao: "Tại sao ông có thể làm như vậy? Tần Nguyên là con trai ông. Hổ dữ còn không ăn thịt con, ông lại có thể giết con mình?"
"Phản bội thì chỉ có chết!" Tần Thiên Lao cười lạnh lùng: "Đương nhiên, người làm phụ thân như ta phải khoan dung với con mình, cho nên, ta sẽ hoàn thành tâm nguyện của nó. Không phải nó rất yêu ngươi sao? Vậy ngươi hãy xuống dưới làm bạn với nó đi!"
Ầm!
Ngay lập tức, Tần Thiên Lao phát động khí thế trên người, đánh một chưởng thật mạnh về phía Mục Thanh Phi.
Dưới khí thế áp bức cường đại, Mục Thanh Phi không tài nào nhúc nhích, chỉ có thể trơ mắt nhìn một chưởng của Tần Thiên Lao cách mình ngày càng gần.
"Grào....."
Giữa lúc ngàn cân treo sợi tóc, một tiếng rồng ngâm chợt vang lên, làm chấn động cả bầu trời, tiếp theo đó, chưởng phong đánh về phía Mục Thanh Phi bị hóa giải, biến thành những điểm sáng li ti rồi biến mất trong không khí.
Mọi người cùng sửng sốt, lúc Tần Thiên Lao nhìn lên trên, chợt thấy một thân thể khổng lồ đang từ trên trời lao xuống, không nói hai lời liền túm lấy Mục Thanh Phi rồi bay ra khỏi Tần gia.
"Tổ Long cảnh giới Thần Quân? Người của tộc Tổ Long? Không! Thần Quân trong tộc Tổ Long không có con rồng này!" Tần Thiên Lao không ngừng suy nghĩ, rồi lập tức hạ lệnh: "Người đâu, đi báo với tất cả Thần Quân đã tới Tần thành, bảo bọn họ bao vây diệt trừ con rồng kia...."
Tinh huyết rồng của tộc Tổ Long cực kỳ trân quý, đặc biệt là Tổ Long cảnh giới Thần Quân! Cho nên, chỉ cần rồng của tộc Tổ Long xuất hiện, tất cả mọi người đều không muốn bỏ qua.
Nghĩ đến tinh huyết rồng, đáy mắt Tần Thiên Lao liền hiện lên vẻ tham lam, ngay sao đó, lão lập tức phóng người bay lên, truy đuổi con rồng vừa rồi.
Trên đường lớn.
Dòng người đông đúc ồn ào không biết đã đi đâu hết, chỉ còn lại một mảnh yên tĩnh.
Tiểu Trùng Trùng mang theo Mục Thanh Phi nhắm thẳng hướng khách điếm Vân Lạc Phong đang ở mà bay, thỉnh thoảng lại nhìn đám người đang truy đuổi phía sau, đáy mắt dáy lên tia hung tàn.
Vụt! Vụt! Vụt!
Đột nhiên, vô số bóng người không biết từ đâu vọt ra, nháy mắt đã bao vây Tiểu Trùng Trùng.
Thực lực của đám người này đều ở cảnh giới Thần Quân.
Tuy Tiểu Trùng Trùng cũng là Thần Quân, đặt ở tộc Tổ Long thì cũng thuộc hàng nhất nhì, nhưng nó chỉ mới đột phá cách đây không lâu, tu vi còn chưa vững, hơn nữa đối thủ hiện tại lại không phải một_hai người, mà tới tận tám người, điều này khiến Tiểu Trùng Trùng có phần lực bất tòng tâm...
"Khụ khụ!"
Tần Nguyên ho hai tiếng, máu nôn ra khỏi miệng, làm gương mặt vốn đã tái nhợt này lại càng tái hơn.
"Phi Nhi, nếu ta chết mà có thể làm nàng nhớ đến ta, vậy ta chết không hối hận." Tần Nguyên dùng chút sức lực còn lại đẩy Mục Thanh Phi ra, cả người lảo đảo rồi té ngã xuống đất: "Còn nữa, chuyện trước đó là ta gạt nàng, con gái nàng không có bị lừa, Vân Lạc Phong... Đối với nó rất tốt. Nếu nàng chạy thoát thì hãy tìm Vân Lạc Phong, Vân Lạc Phong sẽ bảo vệ nàng."
Con người trước khi chết thường nói lời thật lòng.
Chỉ cần có thể giúp Mục Thanh Phi sống sót, vậy ông ta.... Tình nguyện nói hết chân tướng cho Mục Thanh Phi biết.
Huống chi, người có thể bảo vệ Mục Thanh Phi lúc này, chỉ có mình Vân Lạc Phong.
"Tần Nguyên!" Mục Thanh Phi mấp máy môi: "Đa tạ..."
Mặc kệ Tần Nguyên đã làm sai bao nhiêu chuyện, nhưng từ đầu tới cuối, ông ta chưa từng làm hại tới bà.
Ngược lại còn bất chấp tất cả bảo vệ bà.
Chỉ một tiếng đa tạ mà đã làm Tần Nguyên thỏa mãn vô cùng, ông ta mỉm cười, từ từ nhắm hai mắt lại, không còn gì tiếc nuối nữa.
Mục Thanh Phi nhắm mắt, hai tay siết chặt, rất lâu sau mới mở mắt ra, bắn cái nhìn sắc bén về phía Tần Thiên Lao: "Tại sao ông có thể làm như vậy? Tần Nguyên là con trai ông. Hổ dữ còn không ăn thịt con, ông lại có thể giết con mình?"
"Phản bội thì chỉ có chết!" Tần Thiên Lao cười lạnh lùng: "Đương nhiên, người làm phụ thân như ta phải khoan dung với con mình, cho nên, ta sẽ hoàn thành tâm nguyện của nó. Không phải nó rất yêu ngươi sao? Vậy ngươi hãy xuống dưới làm bạn với nó đi!"
Ầm!
Ngay lập tức, Tần Thiên Lao phát động khí thế trên người, đánh một chưởng thật mạnh về phía Mục Thanh Phi.
Dưới khí thế áp bức cường đại, Mục Thanh Phi không tài nào nhúc nhích, chỉ có thể trơ mắt nhìn một chưởng của Tần Thiên Lao cách mình ngày càng gần.
"Grào....."
Giữa lúc ngàn cân treo sợi tóc, một tiếng rồng ngâm chợt vang lên, làm chấn động cả bầu trời, tiếp theo đó, chưởng phong đánh về phía Mục Thanh Phi bị hóa giải, biến thành những điểm sáng li ti rồi biến mất trong không khí.
Mọi người cùng sửng sốt, lúc Tần Thiên Lao nhìn lên trên, chợt thấy một thân thể khổng lồ đang từ trên trời lao xuống, không nói hai lời liền túm lấy Mục Thanh Phi rồi bay ra khỏi Tần gia.
"Tổ Long cảnh giới Thần Quân? Người của tộc Tổ Long? Không! Thần Quân trong tộc Tổ Long không có con rồng này!" Tần Thiên Lao không ngừng suy nghĩ, rồi lập tức hạ lệnh: "Người đâu, đi báo với tất cả Thần Quân đã tới Tần thành, bảo bọn họ bao vây diệt trừ con rồng kia...."
Tinh huyết rồng của tộc Tổ Long cực kỳ trân quý, đặc biệt là Tổ Long cảnh giới Thần Quân! Cho nên, chỉ cần rồng của tộc Tổ Long xuất hiện, tất cả mọi người đều không muốn bỏ qua.
Nghĩ đến tinh huyết rồng, đáy mắt Tần Thiên Lao liền hiện lên vẻ tham lam, ngay sao đó, lão lập tức phóng người bay lên, truy đuổi con rồng vừa rồi.
Trên đường lớn.
Dòng người đông đúc ồn ào không biết đã đi đâu hết, chỉ còn lại một mảnh yên tĩnh.
Tiểu Trùng Trùng mang theo Mục Thanh Phi nhắm thẳng hướng khách điếm Vân Lạc Phong đang ở mà bay, thỉnh thoảng lại nhìn đám người đang truy đuổi phía sau, đáy mắt dáy lên tia hung tàn.
Vụt! Vụt! Vụt!
Đột nhiên, vô số bóng người không biết từ đâu vọt ra, nháy mắt đã bao vây Tiểu Trùng Trùng.
Thực lực của đám người này đều ở cảnh giới Thần Quân.
Tuy Tiểu Trùng Trùng cũng là Thần Quân, đặt ở tộc Tổ Long thì cũng thuộc hàng nhất nhì, nhưng nó chỉ mới đột phá cách đây không lâu, tu vi còn chưa vững, hơn nữa đối thủ hiện tại lại không phải một_hai người, mà tới tận tám người, điều này khiến Tiểu Trùng Trùng có phần lực bất tòng tâm...