Edit: Sahara
"Grào....."
Cửu Dực Thiên Long bên ngoài có lẽ cảm nhận được sự uy hiếp đến từ Vân Lạc Phong và Vân Tiêu, nên phát ra tiếng gầm giận dữ để cảnh cáo. Giống như là cấm họ động vào trứng rồng.
Hai người càng đến gần mấy quả trứng, Cửu Dực Thiên Long càng phản ứng kịch liệt, không ngừng đâm vào trận pháp. Ngoải cửa thỉnh thoảng vang lên tiếng va chạm ầm ĩ, làm cho cửa lớn cũng rung lên.
"Vân Tiêu, trận pháp không giam giữ nó lâu hơn được nữa, nhưng bản tính Cửu Dực Thiên Long hung tàn, tuyệt đối không thể để nó rời khỏi nơi này."
Ánh mắt Vân Lạc Phong hơi tối đi, thần sắc có vẻ nặng nề hơn.
Nghe Vân Lạc Phong nói xong, Vân Tiêu cất bước, đi nhanh tới bên cạnh đám trứng rồng, mày kiếm chợt nhíu: "Số trứng này có vấn đề."
"Có vấn đề gì?"
"Không biết! Ta chỉ không cảm nhận được sự sống bên trong số trứng này."
Không cảm nhận được sự sống?
Vân Lạc Phong trầm ngâm nửa buổi, chẳng lẽ Cửu Dực Thiên Long trong trứng đều đã chết? Hay là nói, ngay từ đầu, bên trong những quả trứng này không có Cửu Dực Thiên Long.
Mặc kệ là trường hợp nào, điều quan trọng nhất vẫn là số trứng này rất quan trọng với con Cửu Dực Thiên Long ngoài kia.
"Vân Tiêu, chàng chờ ta một chút, ta muốn đi xem những thứ khác trong phòng."
Vân Lạc Phong nói câu này xong thì nhắm mắt lại, dùng tinh thần lực tra xét từng ngóc ngách trong phòng.
Không lâu sau, Vân Lạc Phong mở mắt ra, đi thẳng đến một góc phòng.
Tại góc này có một mật thất, Vân Lạc Phong đặt tay lên chốt mở, dễ dàng mở mật thất ra.
Vân Tiêu im lặng đi theo sau Vân Lạc Phong. Khi cả hai đi vào mật thất, Vân Tiêu luôn duy trì cảnh giác, sợ Vân Lạc Phong gặp nguy hiểm.
"Hửm?"
Vân Lạc Phong khẽ nheo mắt, nàng đang nhìn vào bên trong tầng kết giới trong suốt trước mặt....
Ở giữa kết giới có một đứa bé gái trần truồng đang đứng, mái tóc cô bé vàng rực như ánh nắng giữa trưa, làn da trắng đến mức gần như trong suốt.
Ánh mắt cô bé trông rất ngây thơ, như một em bé vừa được khai trí. Cô bé đang tò mò nhìn Vân Lạc Phong....
Lúc vừa nhìn thấy cô bé, Vân Tiêu lập tức quay người, đưa lưng về phía cô bé.
Dù tiểu nha đầu này thoạt nhìn không có tính công kích, nhưng Vân Tiêu vẫn không yên tâm, nói: "Tiểu nha đầu này có thể xuất hiện ở đây, thân phận chắc chắn không đơn giản, nàng chú ý an toàn, còn nữa.... Ta có một suy đoán, có người cố ý dùng trứng rồng chế phục Cửu Dực Thiên Long, chính là vì muốn Cửu Dực Thiên Long canh giữ tiểu nha đầu này."
Vân Lạc Phong cũng có cùng suy nghĩ với Vân Tiêu.
Mới đầu Vân Lạc Phong tưởng trứng rồng là thứ Tuyệt Thiên để lại cho mình, đến khi nhìn thấy cô bé này, Vân Lạc Phong mới ngộ ra....
Tiểu nha đầu trước mắt mới là bảo vật quý giá nhất trong căn phòng này.
"Ngươi đừng sợ!" Vân Lạc Phong từ từ đến gần cô bé, giọng nói rất dịu dàng: "Ta tới cứu ngươi ra ngoài!"
Cô bé nghiêng đầu, ngây ngô nhìn Vân Lạc Phong. Cô bé như tinh linh trong trời đất, vừa được khai trí, chưa biết thế gian hiểm ác.
Vân Lạc Phong đi đến trước mặt cô bé thì dừng lại, giơ tay thử chạm vào kết giới, nhìn thấy tay mình có thể xuyên qua kết giới một cách dễ dàng, Vân Lạc Phong chợt hiểu, kết giới này chỉ có tác dụng với cô bé.
"Lại đây, ta kéo ngươi ra!" Vân Lạc Phong dịu dàng nói, không biết tại sao, nhìn cô bé, Vân Lạc Phong tự động sinh ra cảm giác muốn gần gũi.
"Grào....."
Cửu Dực Thiên Long bên ngoài có lẽ cảm nhận được sự uy hiếp đến từ Vân Lạc Phong và Vân Tiêu, nên phát ra tiếng gầm giận dữ để cảnh cáo. Giống như là cấm họ động vào trứng rồng.
Hai người càng đến gần mấy quả trứng, Cửu Dực Thiên Long càng phản ứng kịch liệt, không ngừng đâm vào trận pháp. Ngoải cửa thỉnh thoảng vang lên tiếng va chạm ầm ĩ, làm cho cửa lớn cũng rung lên.
"Vân Tiêu, trận pháp không giam giữ nó lâu hơn được nữa, nhưng bản tính Cửu Dực Thiên Long hung tàn, tuyệt đối không thể để nó rời khỏi nơi này."
Ánh mắt Vân Lạc Phong hơi tối đi, thần sắc có vẻ nặng nề hơn.
Nghe Vân Lạc Phong nói xong, Vân Tiêu cất bước, đi nhanh tới bên cạnh đám trứng rồng, mày kiếm chợt nhíu: "Số trứng này có vấn đề."
"Có vấn đề gì?"
"Không biết! Ta chỉ không cảm nhận được sự sống bên trong số trứng này."
Không cảm nhận được sự sống?
Vân Lạc Phong trầm ngâm nửa buổi, chẳng lẽ Cửu Dực Thiên Long trong trứng đều đã chết? Hay là nói, ngay từ đầu, bên trong những quả trứng này không có Cửu Dực Thiên Long.
Mặc kệ là trường hợp nào, điều quan trọng nhất vẫn là số trứng này rất quan trọng với con Cửu Dực Thiên Long ngoài kia.
"Vân Tiêu, chàng chờ ta một chút, ta muốn đi xem những thứ khác trong phòng."
Vân Lạc Phong nói câu này xong thì nhắm mắt lại, dùng tinh thần lực tra xét từng ngóc ngách trong phòng.
Không lâu sau, Vân Lạc Phong mở mắt ra, đi thẳng đến một góc phòng.
Tại góc này có một mật thất, Vân Lạc Phong đặt tay lên chốt mở, dễ dàng mở mật thất ra.
Vân Tiêu im lặng đi theo sau Vân Lạc Phong. Khi cả hai đi vào mật thất, Vân Tiêu luôn duy trì cảnh giác, sợ Vân Lạc Phong gặp nguy hiểm.
"Hửm?"
Vân Lạc Phong khẽ nheo mắt, nàng đang nhìn vào bên trong tầng kết giới trong suốt trước mặt....
Ở giữa kết giới có một đứa bé gái trần truồng đang đứng, mái tóc cô bé vàng rực như ánh nắng giữa trưa, làn da trắng đến mức gần như trong suốt.
Ánh mắt cô bé trông rất ngây thơ, như một em bé vừa được khai trí. Cô bé đang tò mò nhìn Vân Lạc Phong....
Lúc vừa nhìn thấy cô bé, Vân Tiêu lập tức quay người, đưa lưng về phía cô bé.
Dù tiểu nha đầu này thoạt nhìn không có tính công kích, nhưng Vân Tiêu vẫn không yên tâm, nói: "Tiểu nha đầu này có thể xuất hiện ở đây, thân phận chắc chắn không đơn giản, nàng chú ý an toàn, còn nữa.... Ta có một suy đoán, có người cố ý dùng trứng rồng chế phục Cửu Dực Thiên Long, chính là vì muốn Cửu Dực Thiên Long canh giữ tiểu nha đầu này."
Vân Lạc Phong cũng có cùng suy nghĩ với Vân Tiêu.
Mới đầu Vân Lạc Phong tưởng trứng rồng là thứ Tuyệt Thiên để lại cho mình, đến khi nhìn thấy cô bé này, Vân Lạc Phong mới ngộ ra....
Tiểu nha đầu trước mắt mới là bảo vật quý giá nhất trong căn phòng này.
"Ngươi đừng sợ!" Vân Lạc Phong từ từ đến gần cô bé, giọng nói rất dịu dàng: "Ta tới cứu ngươi ra ngoài!"
Cô bé nghiêng đầu, ngây ngô nhìn Vân Lạc Phong. Cô bé như tinh linh trong trời đất, vừa được khai trí, chưa biết thế gian hiểm ác.
Vân Lạc Phong đi đến trước mặt cô bé thì dừng lại, giơ tay thử chạm vào kết giới, nhìn thấy tay mình có thể xuyên qua kết giới một cách dễ dàng, Vân Lạc Phong chợt hiểu, kết giới này chỉ có tác dụng với cô bé.
"Lại đây, ta kéo ngươi ra!" Vân Lạc Phong dịu dàng nói, không biết tại sao, nhìn cô bé, Vân Lạc Phong tự động sinh ra cảm giác muốn gần gũi.