Edit: Sahara
"Vân Niệm Phong..."
Nhắc đến tên con trai, ánh mắt Vân Lạc Phong dịu dàng hơn, nàng nhìn đứa bé đang nằm trong tả lót, mặt mày hiện lên ánh sáng từ mẫu.
"Vân Niệm Phong!" Quân Lâm Thiên cười ha ha: "Đúng là tên hay!"
Vân Niệm Phong! Ý chính là Vân Tiêu nhớ Vân Lạc Phong chứ gì?
Chà chà, tình cảm đôi phu thê trẻ này thật tốt, làm người ta cũng phải ghen tị....
"Gia gia.." Vân Lạc Phong nhìn sang Vân lão gia tử: "Trong khoảng thời gian con không ở đây, có phải Thất Châu lại xảy ra chuyện gì không?"
Vân lão gia tử ngẩn ngơ, ông nhìn Vân Lạc Phong, lúc này mới thuật lại đầu đuôi những chuyện xảy ra trong thời gian qua.
Nghe thấy người Linh Thần Đại Lục đến Thất Châu Đại Lục tàn sát, sắc mặt Vân Lạc Phong lập tức trở nên lãnh lệ, sát khí trên người cũng khuếch tán ra ngoài.
Tuy nhiên.....
Sau khi Vân lão gia tử nhắc tới Hồng Loan, đầu tiên là Vân Lạc Phong sững sờ kinh ngạc, ngay sau đó là vô cùng kích động vui mừng.
"Hồng Loan thật sự rời khỏi Minh Giới trở về?"
"Đúng vậy, nhưng Hồng Loan có việc phải về phủ châu chủ Đông Châu một chuyến rồi, hiện tại không có ở đây."
Cảm xúc trong lòng Vân Lạc Phong lúc này khó mà diễn tả thành lời.
Ngày đó, sau khi biết Hồng Loan chết, trong lòng nàng ngập tràn lửa giận, như muốn thêu rụi cả trời đất.
Nàng quyết tâm đến Minh Giới cứu Hồng Loan, nào ngờ Hồng Loan đã tự mình trở lại...
"Thi thể Hồng Loan đang ở chỗ con, còn được bảo quản rất tốt, muốn giúp Hồng Loan sống lại không thành vấn đề. Nhưng mà..." Vân Lạc Phong nhìn Quân Lâm Thiên: "Quân gia gia, phiền gia gia gọi hết mấy người Thánh Nữ Tộc và Vu Yêu Tộc về giúp con, Linh Thần Đại Lục khinh người quá đáng, con tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho chúng."
Nếu không nhờ nhị thúc đột phá đến Thần Quân...
Nếu không nhờ Hồng Loan và mẹ chồng trở về kịp lúc....
Nàng không dám tưởng tượng, khi mình trở về Linh Châu... Sẽ lả cảnh tượng gì?
Cũng may lúc trước nàng có dặn dò Vô Ngôn, nếu có chuyện gì thì hãy tìm tộc Tổ Long xin giúp đỡ, nhờ vậy mà Quân gia không có thương vọng trầm trọng....
Đương nhiên, người thân của nàng ở Thất Châu không có thương vong, như người Linh Thần Đại Lục tiến đến thì đại đa số đều tử trận.
"Được!"
Quân Lâm Thiên gật đầu. Bây giờ Vân Lạc Phong đã trở về, cũng là lúc bọn họ trả thù đám người Linh Thần Đại Lục.
____________
Không đến mấy ngày, tin tức Vân Lạc Phong trở về đã truyền khắp Thất Châu Đại Lục.
Những thế lực giao hảo với Vân Lạc Phong đều tiến đến, muốn tham gia góp sức tiến công Linh Thần Đại Lục.
Hồng Loan và Vân Lạc Phong gặp lại nhau, hai người vừa mừng vừa tủi, cuối cùng là Vân Lạc Phong tiến tới trước, ôm chầm lấy Hồng Loan.
"Mừng cô trở về!"
Hồng Loan mỉm cười, nụ cười đẹp chưa từng có: "Đời này của ta đều đuổi theo bước chân cô, nếu không, chắc ta cũng không chết đâu nhỉ?"
"Hồng Loan!" Vân Lạc Phong buông Hồng Loan ra, mỉm cười: "Lúc ta sinh Niệm Phong, cô không có ở đây, bây giờ cô về rồi, chi bằng cô làm mẹ nuôi nó đi."
"Cầu mà không được!"
Hồng Loan đánh vào vai Vân Lạc Phong một cái, cả hai cùng bật cười.
"Thật ra...." Vân Lạc Phong bỗng đảo mắt, đột nhiên nói: "Con người Vân Dật không tồi, cô thử suy nghĩ một chút xem sao? Niệm Phong của ta không thể chỉ có mẹ nuôi mà không có cha nuôi."
Hồng Loan lộ ra chút mắc cỡ, trong đầu chợt hiện lên gương mặt tuấn lãng của ai đó, khẽ mím môi: "Vậy phải xem biểu hiện của hắn!"
"Vân Niệm Phong..."
Nhắc đến tên con trai, ánh mắt Vân Lạc Phong dịu dàng hơn, nàng nhìn đứa bé đang nằm trong tả lót, mặt mày hiện lên ánh sáng từ mẫu.
"Vân Niệm Phong!" Quân Lâm Thiên cười ha ha: "Đúng là tên hay!"
Vân Niệm Phong! Ý chính là Vân Tiêu nhớ Vân Lạc Phong chứ gì?
Chà chà, tình cảm đôi phu thê trẻ này thật tốt, làm người ta cũng phải ghen tị....
"Gia gia.." Vân Lạc Phong nhìn sang Vân lão gia tử: "Trong khoảng thời gian con không ở đây, có phải Thất Châu lại xảy ra chuyện gì không?"
Vân lão gia tử ngẩn ngơ, ông nhìn Vân Lạc Phong, lúc này mới thuật lại đầu đuôi những chuyện xảy ra trong thời gian qua.
Nghe thấy người Linh Thần Đại Lục đến Thất Châu Đại Lục tàn sát, sắc mặt Vân Lạc Phong lập tức trở nên lãnh lệ, sát khí trên người cũng khuếch tán ra ngoài.
Tuy nhiên.....
Sau khi Vân lão gia tử nhắc tới Hồng Loan, đầu tiên là Vân Lạc Phong sững sờ kinh ngạc, ngay sau đó là vô cùng kích động vui mừng.
"Hồng Loan thật sự rời khỏi Minh Giới trở về?"
"Đúng vậy, nhưng Hồng Loan có việc phải về phủ châu chủ Đông Châu một chuyến rồi, hiện tại không có ở đây."
Cảm xúc trong lòng Vân Lạc Phong lúc này khó mà diễn tả thành lời.
Ngày đó, sau khi biết Hồng Loan chết, trong lòng nàng ngập tràn lửa giận, như muốn thêu rụi cả trời đất.
Nàng quyết tâm đến Minh Giới cứu Hồng Loan, nào ngờ Hồng Loan đã tự mình trở lại...
"Thi thể Hồng Loan đang ở chỗ con, còn được bảo quản rất tốt, muốn giúp Hồng Loan sống lại không thành vấn đề. Nhưng mà..." Vân Lạc Phong nhìn Quân Lâm Thiên: "Quân gia gia, phiền gia gia gọi hết mấy người Thánh Nữ Tộc và Vu Yêu Tộc về giúp con, Linh Thần Đại Lục khinh người quá đáng, con tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho chúng."
Nếu không nhờ nhị thúc đột phá đến Thần Quân...
Nếu không nhờ Hồng Loan và mẹ chồng trở về kịp lúc....
Nàng không dám tưởng tượng, khi mình trở về Linh Châu... Sẽ lả cảnh tượng gì?
Cũng may lúc trước nàng có dặn dò Vô Ngôn, nếu có chuyện gì thì hãy tìm tộc Tổ Long xin giúp đỡ, nhờ vậy mà Quân gia không có thương vọng trầm trọng....
Đương nhiên, người thân của nàng ở Thất Châu không có thương vong, như người Linh Thần Đại Lục tiến đến thì đại đa số đều tử trận.
"Được!"
Quân Lâm Thiên gật đầu. Bây giờ Vân Lạc Phong đã trở về, cũng là lúc bọn họ trả thù đám người Linh Thần Đại Lục.
____________
Không đến mấy ngày, tin tức Vân Lạc Phong trở về đã truyền khắp Thất Châu Đại Lục.
Những thế lực giao hảo với Vân Lạc Phong đều tiến đến, muốn tham gia góp sức tiến công Linh Thần Đại Lục.
Hồng Loan và Vân Lạc Phong gặp lại nhau, hai người vừa mừng vừa tủi, cuối cùng là Vân Lạc Phong tiến tới trước, ôm chầm lấy Hồng Loan.
"Mừng cô trở về!"
Hồng Loan mỉm cười, nụ cười đẹp chưa từng có: "Đời này của ta đều đuổi theo bước chân cô, nếu không, chắc ta cũng không chết đâu nhỉ?"
"Hồng Loan!" Vân Lạc Phong buông Hồng Loan ra, mỉm cười: "Lúc ta sinh Niệm Phong, cô không có ở đây, bây giờ cô về rồi, chi bằng cô làm mẹ nuôi nó đi."
"Cầu mà không được!"
Hồng Loan đánh vào vai Vân Lạc Phong một cái, cả hai cùng bật cười.
"Thật ra...." Vân Lạc Phong bỗng đảo mắt, đột nhiên nói: "Con người Vân Dật không tồi, cô thử suy nghĩ một chút xem sao? Niệm Phong của ta không thể chỉ có mẹ nuôi mà không có cha nuôi."
Hồng Loan lộ ra chút mắc cỡ, trong đầu chợt hiện lên gương mặt tuấn lãng của ai đó, khẽ mím môi: "Vậy phải xem biểu hiện của hắn!"