Chương
Sau khi đột phá lên Tông Sư, nó vẫn chưa hề dừng lại, nội khí vẫn điên cuồng tăng trưởng.
Ngay sau đó, ông ta đã đột phá lên Tông Sư sơ kỳ, trung kỳ.
Cuối cùng đạt tới cảnh giới Tông Sư đỉnh phong thì mới bắt đầu dừng lại.
Lúc này, Thư Vạn Thanh mở mắt, vẻ mặt đầy vui sướng và rung động.
Ông ta nhanh chóng quỳ xuống trước mặt Diệp Viễn, vô cùng thành kính nói.
“Cảm ơn ân tái sinh của cậu Diệp!”
Đan dược của Diệp Viễn không chỉ giúp ông ta trị thương mà còn giúp ông ta đạt tới cảnh giới Tông Sư đỉnh phong, chỉ còn một chút nữa thôi là lên tới Đại Tông Sư rồi.
Ân tình đó không khác gì ân tái sinh.
Diệp Viễn cũng không ngờ, đan dược cấp thấp nhất trong truyền thừa Quỷ Môn mà mình luyện chế được chẳng những có thể trị thương mà còn giúp Thư Vạn Thanh đột phá.
Nhưng nghĩ lại thì dù sao nó cũng là đan dược cực phẩm, hơn nữa tác dụng chính của loại đan dược này là chữa thương cho người tu tiên sơ kỳ, có lẽ đối với võ giả sẽ có tác dụng lớn hơn.
Nghĩ thế, Diệp Viễn cũng bình tĩnh lại.
Anh kéo Thư Vạn Thanh dậy, tiện thể chia số đan dược còn lại thành hai phần, cất vào trong bình ngọc Liễu Khánh Phi đưa tới.
Trực tiếp ném bình ngọc cho Thư Vạn Thanh.
“Số đan dược này ông hãy giữ lấy, để đề phòng bất kỳ tình huống nào, sau này có lẽ loại đan dược này chỉ có thể chữa thương cho ông thôi, không thể giúp gia tăng thực lực được nữa”.
Theo truyền thừa của Quỷ Môn, Diệp Viễn biết tất cả mọi đan dược đều có một khuyết điểm.
Đó là các loại đan được tăng cường thực lực chỉ có thể dùng một lần, sử dụng lần thứ hai thì cơ thể đã có tính kháng thuốc nên chẳng còn hiệu quả nữa.
“Ngoài ra thì hãy cho con gái và cấp dưới của ông mỗi người một viên”.
Thư Vạn Thanh vội vàng nhận lấy, vô cùng cẩn thận cất đi.
“Với cả ông giúp tôi mang tất cả dược liệu vào đây đi!”
Lúc nãy anh vừa mới luyện chế ra được đan dược cực phẩm nên cũng khá là hứng thú, tranh thủ dịp này, anh sẽ luyện chế hết dược liệu thành đan dược.
Để xem có thể luyện chế ra thêm đan dược cực phẩm hay không.
“Được!”
Thư Vạn Thanh xúc động vội vàng đi ra phòng khách.
Thư Uyển Nhi và Ảnh Tử đang giúp Diệp Viễn dọn nhà thì trông thấy khí thế của Thư Vạn Thanh đã thay đổi rất nhiều, lập tức khiếp sợ hỏi.
“Bố, thực lực của bố vừa mới đột phá ư?”
“Đúng vậy, tất cả đều là công lao của viên đan dược cậu Diệp cho!”, Thư Vạn Thanh kích động trả lời.
“Bố nói thế tức là anh Diệp biết luyện đan thật ư?”, Thư Uyển Nhi vô cùng kích động hỏi.
“Chuyện này tính sau, trước tiên hãy giúp cậu Diệp chuyển những thứ này vào trong trước đã”.
Chẳng mấy chốc, ba người đã chuyển toàn bộ dược liệu ra sân sau.
Mà lúc này, Diệp Viễn cũng đã dựa theo những dược liệu đó để soạn ra những đan dược cần luyện chế.
Mấy giờ sau đó, Diệp Viễn vẫn ở sân sau để chăm chú luyện đan.