Chương
Tuy Diệp Viễn rất mạnh, nhưng một mình đối mặt với vài Thánh Giả cùng với một cao thủ Võ Vương trong tình huống khoảng cách gần nhau đến vậy.
Chắc chắn sẽ không thể thoát khỏi đòn tấn công của bọn họ.
“Bốp bốp bốp!”
Gần như cùng lúc, một chưởng của tất cả bọn họ đều nện thẳng vào người Diệp Viễn.
Bọn họ cứ tưởng khi tất cả cùng ra tay thì Diệp Viễn không chết cũng sẽ bị thương.
Nhưng kết quả, lại khiến bọn họ đều tất vọng.
Bởi vì một chưởng mạnh nhất của bọn không thể tạo thành bất kỳ thương tổn nào với anh.
Diệp Viễn vẫn đứng yên đó chẳng hề hấn gì.
“Sao lại như thế được?”
Sau đó tất cả mọi người đều đứng ngơ ngác ở đó.
Không thể chấp nhận kết quả này.
Ngay sau đó, họ nghe thấy.
“Soạt!”, một tiếng.
Tôn Kỳ Phong bị một chưởng vừa nãy đánh trả lại, vội vàng bỏ chạy.
Một chưởng đó đã giúp Tôn Kỳ Phong hiểu được Diệp Viễn là một người sâu không lường được, không phải là kẻ mà người như ông ta có thể đánh lại.
Đối mặt với một người như thế, ông ta chỉ có một suy nghĩ, đó là bỏ trốn.
“Hừ, tôi đã cho ông đi chưa?”
Diệp Viễn hừ lạnh một tiếng, đưa tay tóm vào không trung, Tôn Kỳ Phong đã chạy được hơn trăm mét bỗng cảm nhận được một lực giữ rất chặt mà ông ta không cách nào chống lại.
Cơ thể ông ta mất đi không về bay ngược trở về.
“Rầm!”
Một âm thành trầm đục, cơ thể Tôn Kỳ Phong nện mạnh xuống nền đất dưới chân Diệp Viễn.
Không biết đã gãy mất bao nhiêu cái xương sườn.
Cảnh tượng đó khiến đám người Hô Diên Quy Hải chìm vào tuyệt vọng.
Trên mặt bọn họ là nỗi sợ hãi cùng cực.
“Nếu tất cả đều cảm thấy chán sống rồi, thì tôi sẽ hoàn thành ước nguyện của các người!”
Nói xong, tay Diệp Viễn bỗng nhiên xuất hiện một đốm lửa màu vàng, đốm lửa đó không khác thứ bốc lên từ một que diêm, nhưng nó lại tỏa ra thứ hơi thở đầy khủng bố.
Dường như có thể thiêu cháy cả đất trời.
“Ngọn lửa nội khí, cảnh giới Võ Vương!”
Khi bọn họ thấy trên tay Diệp Viễn xuất hiện đốm lửa màu vàng đó thì bọn họ đã hoàn toàn tuyệt vọng.
Thật ra lửa của Diệp Viễn không phải là lửa từ nội khí của võ giả như bọn họ nghĩ, mà là đan hỏa của người tu tiên.