Chương
Mặc dù Ngọc Lâm Phong bướng bỉnh, nhưng nhìn thấy ông cụ Lâm, anh ta vẫn cung kính khom người.
Ở đây chỉ có một mình Diệp Viễn đứng ngạo nghễ, sừng sững bất động.
“Chào cậu Diệp!”
Ông cụ Lâm vừa đến đã khom lưng vô cùng cung kính chào Diệp Viễn.
Nhưng Diệp Viễn vẫn ngạo nghễ đứng thẳng, không hề quan tâm đám người nhà họ Lâm.
Ông cụ Lâm biết Diệp Viễn trong lòng giận dữ, ông ta hạ quyết tâm chuẩn bị quỳ xuống xin lỗi Diệp Viễn.
Diệp Viễn nhìn thấy ông cụ Lâm chuẩn bị quỳ, anh khẽ cau mày, vung tay lên, ông cụ Lâm liền đứng thẳng.
Nói thế nào anh cũng là vãn bối, không thể để ông cụ Lâm quỳ xuống với anh như vậy.
Diệp Viễn phất tay bảo ông ta đứng dậy, điều này khiến ông cụ Lâm càng khiếp sợ thực lực của Diệp Viễn.
“Cảm ơn cậu Diệp!”
Sau khi Diệp Viễn lạnh lùng nhìn Lâm Hàn Tuyết, lúc này mới gật đầu với ông cụ Lâm.
Lần này ông cụ Lâm đã thở phào nhẹ nhõm, ngay sau đó xoay người nói với Ngọc Lâm Phong.
“Quỳ xuống dập đầu xin lỗi với cậu Diệp mau, nếu không cậu không ra khỏi nơi này đâu!”
Nghe vậy, Ngọc Lâm Phong lại chấn động trong lòng.
“Ông Lâm…”
Ngọc Lâm Phong muốn nói gì đó, nhưng không ngờ ông cụ Lâm lại tức giận quát lên.
“Không nghe hiểu lời tôi nói sao?”
Tiếng nói của ông cụ Lâm vừa dứt, chú Lý ở bên cạnh chuẩn bị ra tay.
Ngọc Lâm Phong thấy vậy, khẽ cau mày, anh ta biết hôm nay nếu mình không quỳ xuống xin lỗi, e rằng sẽ không thể ra khỏi đây.
Tình thế bắt buộc, Ngọc Lâm Phong cũng xem như thức thời, trực tiếp quỳ xuống trước mặt Diệp Viễn, dập đầu.
“Xin lỗi”.
Nhưng Diệp Viễn cũng chẳng thèm nhìn Ngọc Lâm Phong.
Ông cụ Lâm ở bên cạnh lúc này nói.
“Cút đi!”
Lúc này Ngọc Lâm Phong mới đứng dậy, nhìn đám người ông cụ Lâm và Diệp Viễn, anh ta lạnh lùng nói.
“Ông cụ Lâm, hôm nay tôi ghi nhớ chuyện này rồi, đương nhiên tôi sẽ báo đúng sự thật cho ông nội tôi!”
Đương nhiên Ngọc Lâm Phong sẽ không chấp nhận khuất phục quỳ xuống xin lỗi ngày hôm nay.
“Tùy!”, ông cụ Lâm không quan tâm nói.
“Được! Sau này gặp lại!”
Nói xong, Ngọc Lâm Phong quay đầu rời đi.
Nhìn thấy bóng lưng đoạn tuyệt của Ngọc Lâm Phong, ông cụ Lâm biết, từ nay về sau nhà họ Lâm bọn họ sẽ hoàn toàn đứng đối lập với nhà họ Ngọc.