Chương
Từ trước đến nay, anh đã ngầm thừa nhận bố mẹ và em gái mình đã chết trong tay nhà họ Tiêu.
Nhưng không ngờ, số mạng lại quá ưu đãi với anh, em gái anh có khả năng chưa chết.
Qua một lúc lâu, Diệp Viễn kích động, vội vàng chìa bàn tay đang run rẩy vén cổ tay áo Tiểu Vũ lên.
Khi nhìn thấy vết bớt hình thoi màu đỏ trên cổ tay của Tiểu Vũ, cơ thể anh liền kích động đến run rẩy.
Nước mắt càng không nhịn được trào ra khỏi hốc mắt.
Tiểu Vũ này thật sự là em gái anh.
“Ha ha ha, Tiểu Vũ chưa chết, Tiểu Vũ chưa chết, ha ha ha…”
Lúc này, Diệp Viễn như phát điên.
Bây giờ, cuối cùng anh đã hiểu, tại sao trước đó gặp Tiểu Vũ mình lại có một loại cảm giác rất kỳ quái.
Đó là tình cảm ruột thịt không thể tách rời.
Dưới tầng, tên áo đen đang đánh nhau với Vũ Đông Thanh nghe thấy tiếng gào thét điên cuồng của Diệp Viễn, gã lập tức kinh hãi.
Sau khi dùng một chưởng đánh lui Vũ Đông Thanh, bóng người chợt lóe, biến mất ngay tại chỗ.
Mà Vũ Đông Thanh lúc này mặt biến sắc, ông ta không ngờ trên tầng còn có người.
Lo lắng cho an toàn của Tiểu Vũ, Vũ Đông Thanh cũng vội vàng xông lên tầng.
Lúc này, trên tầng cao nhất, sau lưng Diệp Viễn xuất hiện một làn sương dày đặc.
Sương dày đặc ngưng tụ trong nháy mắt, tên áo đen hiện ra, đồng thời một chưởng ác liệt hung hãn đánh phía sau lưng Diệp Viễn.
Nhưng lúc này Diệp Viễn vẫn điên cuồng, vừa khóc vừa cười, không hề để ý đến một chưởng của tên áo đen đang cấp tốc đánh đến.
“Cẩn thận!”
Lúc này, Vũ Đông Thanh cũng đã xuất hiện ở trên tầng cao nhất, ông ta quát lớn một tiếng, muốn nhắc nhở Diệp Viễn.
Nhưng đã quá muộn.
Một chưởng dùng toàn lực của tên áo đen đã hung hãn ấn vào chính giữa lưng Diệp Viễn.
“Ầm!”
Nhưng điều khiến Vũ Đông Thanh bất ngờ chính là một chưởng của tên áo đen đánh xuống lại truyền đến âm thanh kim loại chồng chất.
“A!”
Giây tiếp theo, một tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên.
Cánh tay tên áo đen nổ tung.
Còn Diệp Viễn vẫn đứng tại chỗ hoàn hảo không tổn hao.
“Chuyện này sao có thể?”
Tên áo đen mặt đầy kinh hoàng và đau đớn, trong mắt lộ ra vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Gã không phải võ giả, không tu võ đạo, gã là một võ giả tu luyện đặc thù, tu vi có thể sánh vai với Thánh Giả đỉnh phong.