Chiêu Hoa đi vào cổng thành được rồi cô vô cùng ngạc nhiên với nơi này.
Nếu gọi không nhầm nơi đây chính là Thành Vạn Yêu.
Tất cả những người ở đây đều là nữa người nữa yêu, tất cả đều trong giống như con người sinh hoạt bình thường nhưng ai nấy đều có dáng vẻ của con vật.
Ví dụ như cái tên đang bán đồ ăn bên lề đường nhìn rất giống một con nhím.
Cái bà thím bán vải lại trong giống một con thỏ.
Ông lão bán bánh thì nhìn có chút giống một con dê.
Tất cả mọi người ở đây đều vô cùng kì lạ làm cho Chiêu Hoa nhìn hoa cả mắt làm cô hết hồn thực sự.
Ở đây thực sự không khác thành cô ở là mấy ngoài việc bọn người ở đây nhìn rất kì lạ, thì còn lại đều giống như vậy bọn chúng đang mua bán, ăn uống, cười đùa nói chuyện với nhau.
Ngẩn ngơ quan sát bọn nó cho đã rồi Chiêu Hoa mới nhớ ra nhiệm vụ chính khi cô đến đây.
Cô lấy con Hạc giấy lúc nãy ra, nó bay vào túi của cô nằm yên từ nãy giờ.
Cô lại đọc câu thần chú đó, nó lại đập cánh bay lên nhìn vô cùng sống động.
Cô chạy theo con hạc giấy vừa chạy vẫn không quên quan sát xung quanh.
Ở đây còn có kỹ phường, mấy vị cô nương đứng ở phía trước nhìn rất giống như cáo có cả đuôi, còn có cô nương lại giống như rắn vậy rất uyển chuyển.
Chạy mãi theo con hạc đến một nơi của rất to rất cao, con hạc giấy bay thẳng vào bên trong phủ đó rồi nhưng Chiêu Hoa vẫn đứng bên ngoài không biết vào bằng cách nào.
Cô thử đưa tay chạm vào cửa phủ thì hay quá, cô là ma cơ mà tay xuyên qua cả cửa cứ thế mà đi vào thôi.
Vừa không ai nhìn thấy vừa có thể xuyên qua vật, Chiêu Hoa chạy rầm rầm theo con hạc giấy.
Đến một căn phòng đóng kín cửa Chiêu Hoa liền đi vào cẩn thận quan sát, con hạc giấy đã trở lại túi cô nằm yên có nghĩa nơi nó cần đưa cô đến chính là nơi này.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
.
Bạch Tiên Sinh, Tôi Muốn Ly Hôn
.
Đi Về Phía Chân Trời
.
Trùng Sinh Để Gặp Người
.
Trói Em Mãi Không Buông
=====================================
Nơi nhìn sơ qua cũng chỉ là một phòng đọc sách bình thường thôi có gì khác lạ đâu không biết nó đưa cô đến đây làm gì.
Đang định rời đi thì cánh cửa đóng kín liền mở ra, một tên ăn mặc thư sinh nho nhả bước vào, tên này nhìn rất anh dũng tuấn tú lại rất giống con người chứ không phải nữa người nữa thú như bọn người cô thấy ngoài chợ.
Hắn đi đến cái bình hoa trên tường đẩy nhẹ cái bình một cái.
Một mật đao hiện ra trước mắt, Hắn đi xuống đó Chiêu Hoa cũng đi theo mới đi mấy bước hắn đã quay lại nhìn chằm chằm vào Chiêu Hoa.
Sau đó lại đi tiếp, làm cô hết hồn còn tưởng mình bị phát hiện rồi, thì ra chỉ là hắn cẩn thận kiểm tra xem có ai đi theo mình hay không.
Hắn đi sâu xuống mật đạo, đến khi có ánh sáng của đuốc thì hắn dừng lại.
không ngờ bên dưới phủ này lại có một cái mật đạo to như vậy, phía trên còn có ba cái ghế hình như là dành cho tên cầm đầu ngồi.
Đang đứng nhìn nhìn thì đột nhiên lửa trong mấy cái chậu phực lên làm sáng hết cả mật đạo.
Chiêu Hoa chạy ra sau một cái cột đứng nhìn cho rõ tình hình ở trong này.
Thấy có hai cô nương thân hình uyển chuyển, bước đi nhẹ nhàng Thướt tha, khuôn mặt xinh đẹp vô cùng, không có chút gì giống như động vật tu luyện thành mà thực sự giống con người.
Bọn họ đi lại gần tên nam nhân tuấn tú đang phẩy phẩy cái quạt trong tay.
" Hoài Phong, chàng đừng bực mình, bọn thiếp sẽ xử lý giúp chàng, chàng yên tâm đi ".
Cái tên được gọi là Hoài Phong đó nhìn có vẻ rất bực tức.
" Sắp đến ngày thực hiện kế hoạch rồi, đừng để xảy ra sơ soát ".
" Được, được bọn ta sẽ cẩn thận ".
Sau đó hắn nắm tay hai mỹ nhân đi về phía cái ghế to nhất ở giữa mật đạo, nhìn như ngự bào của vua á.
Hắn ngồi chễm trệ ở đó hai tay ôm hai mỹ nhân, hai cô nương này uốn éo dữ thần người cạ sát vào người tên đó hận là không dính luôn cho rồi đi.
Được một lúc thì có hai tên đi vào, một tên nhìn to con bặm trợn, râu ria um xùm.
Một tên thì lùn chỉ có một khúc nhưng nhìn rất thông minh nhanh nhẹn.
" Đại ca, chuyện hôm nay đã giải quyết xong rồi".
tên to con lên tiếng.
" Chuyện hôm nay nằm ngoài dự tính, chắc có lẽ chúng ta đã bị phát hiện rồi " Tên nhìn thông minh nói.
" phát hiện? ta đã nói bao nhiêu lần các đệ làm việc phải hết sức cẩn trọng, chúng ta đã tính toán kế hoạch này lâu như vậy đừng để thất bại".
" Đại ca yên tâm, chuyện chiếm được thành đó, bắt loài người phục dịch cho chúng ta sẽ là chuyện sớm muộn thôi ".
" phục dịch, chiếm thành ".Chiêu Hoa đứng trong góc lẫm bẩm lại câu nói của hắn.
Không lẽ thành mà hắn nói chính là thành của mình sao, bọn chúng chính là tính cướp thành,bắt con người làm nô lệ.
Quá đáng sợ rồi, có một thành dành cho toàn yêu quái thì thôi đi bây giờ lại thêm chuyện yêu quái muốn tấn công thành của con người chuyện trái đạo lý như vậy mà cũng có thể xảy ra được.
Chiêu Hoa đứng đó quan sát bọn chúng vô cùng tức giận..