Có cùng suy nghĩ đó không phải mỗi mình nhóm của La Hùng, hầu hết các Hành Giả đạt tiêu chuẩn từ khắp nơi quanh khu vực E đổ về đều tự lập nên một kế hoạch tỉ mỉ để săn giết một trong số bảy con BOSS xuất hiện.
Chờ thêm một thời gian ngắn nữa thì thậm chí là quân đội tập kết lại một căn cứ cũng sẽ ngấp nghé tới miếng bánh béo bở mang tên "BOSS" này, hiện tại toàn bộ căn cứ nhân loại đều bị dây đằng khổng lồ và đại thụ phá hủy, nhưng không lâu sau nhất định sẽ được tái thiết lập, tới lúc đó Hành Giả thông thường cũng chỉ được xưng là thế lực số hai số ba mà thôi... Trừ phi là Hành Giả đạt được thiên đại cơ duyên, sở hữu trang bị và chỉ số thể chất khủng mới có khả năng so sánh với quân đội chính phủ.
Tuy nhiên không phải Hành Giả nào cũng có suy nghĩ chờ thời cơ như thế cả, vẫn có những người tự chỉ huy tổ đội của mình di chuyển đến gần BOSS, nếu không thì cũng tụ tập lại với nhau tạo thành một tổ đội tạm thời đi săn, và đây chính là những kẻ đi tìm chết đầu tiên.
Trong đêm tối tràn ngập khí tức ma quái, Lâm Phong biến thân thành Doom đứng trên một nhánh dây đằng quấn quanh nhà hàng Hundred Dishes, một nhà hàng có tiếng ở khu E trước tận thế, tọa lạc trên quảng trường Thời Đại, vì vậy xung quanh nhà hàng là một không gian trống trải, chỉ có vài chiếc xe nằm ngổn ngang trên đường cái.
Cặp đồng tử vàng sậm nằm chính giữa tròng mắt đỏ rực không ngừng đảo qua đám người đang di chuyển cẩn thận dưới đường, vẻ miệt thị không hề che giấu mà bộc lộ hẳn ra ngoài.
- Không biết sống chết...
Thân hình to lớn chậm rãi lùi về sau, ẩn mình vào thân đằng cự đại, hoàn toàn không gây nên một tiếng động nào.
Những người bên dưới không hề hay biết mình đã trở thành con mồi của quái vật, vẫn nghiêm nghiêm cẩn cẩn từng bước tiến về phía trước.
Một người trong nhóm chăm chú quan sát bản đồ đôi khi lại lên tiếng chỉ hướng mục tiêu.
- Sắp tới rồi! Nó ở ngay trước mặt chúng ta thôi...
Những người còn lại nghe vậy đều hưng phấn không thôi, bởi vì khoảng cách của họ ở khá gần BOSS cho nên nghiễm nhiên trở thành đội đầu tiên tới địa điểm định vị, dù bất an trong lòng mỗi người ngày một lớn nhưng khi nghĩ tới đống vật phẩm rơi ra từ BOSS, sự bất an đó liền bị mạnh mẽ đè ép xuống.
Người dẫn đầu đội ngũ là Vân Nam, hắn chợt dừng bước khiến mọi người nghi hoặc, bất quá Vân Nam không nói lời nào, mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo, thân hình nhoáng lên vọt qua con hẻm tối bên tay phải, trường đao trong tay mãnh liệt chém qua.
Xoẹt!!
Một cái đầu lâu bị ăn mất một bên mặt văng lên cao.
- Thây ma!
Một người trong đội khẽ hô lên, trên đường bọn họ hầu như không gặp bất kỳ cản trở nào, ngay cả sinh vật bình thường đứng đầy trên đường như thây ma cũng không xuất hiện, vốn đã khó hiểu thì lúc này lại chui ra một con, làm ảnh hưởng tới mọi suy đoán của họ.
Vân Nam một đao giết xong thây ma cũng không có buông lỏng, ngược lại trên mặt càng thêm ngưng trọng, dự cảm xấu trong lòng hắn kịch liệt gia tăng, đến độ mồ hôi lạnh trên trán chảy xuống như tắm.
Không thể nhịn thêm được nữa, Vân Nam quay người quát.
- Rút lui, toàn đội rút lui ngay lập tức!!
Mệnh lệnh bất ngờ đưa ra làm mọi người ngẩn ngơ, Triệu Hy Phục là người tỉnh táo lại nhanh nhất, vội vàng kêu lên.
- Không thể, Nam ca, chúng ta vừa mới...
Rầm!!!
Đúng lúc này âm thanh vật thể có khối lượng cực nặng rơi xuống ngay sau lưng khiến giọng nói của Triệu Hy Phục vang lên giữa chừng liền im bặt, tầng tầng bụi mù từ mặt đường vỡ nát quét qua, che mất tầm nhìn những người có mặt ở đây.
Ẩn sau lớp bụi dày, một giọng nói khàn đặc vang dội không phải của con người chậm rãi phát ra.
- Thật là, ta còn muốn nhìn các ngươi chơi đùa một chút nữa... đáng tiếc lại bị một kẻ phá hỏng, ngươi phải nhận trừng phạt.
Còn chưa ai kịp tiêu hóa câu nói thì một trận cuồng phong rát mặt ập đến, tiếp theo sau mọi người nhìn thấy được một lưỡi kiếm to bằng tòa nhà từ trên cao bổ xuống, nếu không phải vì kích thước quá khổ của nó thì khẳng định không người nào bắt kịp tốc độ đáng sợ đó, mà mục tiêu cự kiếm nhắm tới là Vân Nam.
Vân Nam ngay cả ú ớ cũng không kịp, trực tiếp bị chém đôi người.
Mọi người đứng trân trối tại chỗ, mắt trợn ngược lên nhìn người mạnh nhất trong đội cứ thế bị giết.
Bọn họ quay đầu nhìn kẻ đầu sỏ gây ra chuyện tày trời này, tức thì cặp đồng tử phóng đại tới cực hạn, tất cả bình tĩnh, lý trí còn sót lại đều tiêu tan thành mây khói, dòng chữ màu vàng đậm chớp lóe trên đầu nó như đang ăn sâu vào linh hồn mỗi người.
Con quái vật khổng lồ kia nhe hàm răng dữ tợn vung tiếp một kiếm, chấm dứt mọi tuyệt vọng và sợ hãi.
Cúi đầu nhìn đống thân thể rời rạc trên mặt đất, Lâm Phong nhếch miệng lẩm bẩm.
- Thử một chút năng lực của Thần ca đi nhỉ?
Mở ra hệ thống năng lực, Lâm Phong bấm chọn vào một mục màu đỏ sáng lên bắt mắt nhất.
*Năng lực đặc thù 3: Chuyển hóa sinh vật bị tiêu diệt bởi Quân Đoàn Ma Vực thành sinh vật Ác Ma, đẳng cấp ban đầu giảm xuống 75%, sức mạnh cơ bản gia tăng 50%, kháng Quang, kháng Lôi giảm 20%.
*Điểm đơn vị sinh vật sở hữu hiện tại: 80 (mỗi cấp tăng 10 điểm).
chẳng mấy chốc tám xác chết đã đứng dậy với thân thể nguyên vẹn, chỉ có áo quần bị chém đứt thì không thể phục hồi.
Từ trong mắt mũi miệng tai những xác chết trào ra từng dòng dung nham đỏ rực, làn da bên ngoài bị nung nóng thành màu đen khét lẹt.
Dần dần bộ dạng của họ đã bị thay đổi hoàn toàn, không còn ai nhìn ra được nhân dạng ban đầu là gì nữa, khắp nơi trên người tràn ngập những vết nứt nẻ sâu tận xương cốt, tuy nhiên lại không có máu chảy ra, bởi vì thứ lưu chuyển trong cơ thể chúng hoàn toàn là dung nham.
Lâm Phong cầm một tảng đá lớn ném vào một tên trong số đó, kết quả tên này bị tảng đá đánh bay qua một bên, thế nhưng thân thể lại không có chút tổn thương nào, lớp vỏ đen xì bao bọc bên ngoài nhiều lắm chỉ hiện lên vài đạo vết nứt như mạng nhện, ngoài ra thanh máu không giảm xuống bao nhiêu cả.
*Nhân Loại Ác Ma: Sinh vật Ác Ma
Lâm Phong hài lòng gật đầu, hắn không buồn xem tiếp xoay người liền rời đi, trong túi đồ có thêm những vật phẩm trang bị trước đây của bọn Vân Nam, tuy nhiên hắn không có quan tâm lắm, đó là những thứ sẽ rơi ra khi hắn bị giết với tư cách là BOSS.
Chờ thêm một thời gian ngắn nữa thì thậm chí là quân đội tập kết lại một căn cứ cũng sẽ ngấp nghé tới miếng bánh béo bở mang tên "BOSS" này, hiện tại toàn bộ căn cứ nhân loại đều bị dây đằng khổng lồ và đại thụ phá hủy, nhưng không lâu sau nhất định sẽ được tái thiết lập, tới lúc đó Hành Giả thông thường cũng chỉ được xưng là thế lực số hai số ba mà thôi... Trừ phi là Hành Giả đạt được thiên đại cơ duyên, sở hữu trang bị và chỉ số thể chất khủng mới có khả năng so sánh với quân đội chính phủ.
Tuy nhiên không phải Hành Giả nào cũng có suy nghĩ chờ thời cơ như thế cả, vẫn có những người tự chỉ huy tổ đội của mình di chuyển đến gần BOSS, nếu không thì cũng tụ tập lại với nhau tạo thành một tổ đội tạm thời đi săn, và đây chính là những kẻ đi tìm chết đầu tiên.
Trong đêm tối tràn ngập khí tức ma quái, Lâm Phong biến thân thành Doom đứng trên một nhánh dây đằng quấn quanh nhà hàng Hundred Dishes, một nhà hàng có tiếng ở khu E trước tận thế, tọa lạc trên quảng trường Thời Đại, vì vậy xung quanh nhà hàng là một không gian trống trải, chỉ có vài chiếc xe nằm ngổn ngang trên đường cái.
Cặp đồng tử vàng sậm nằm chính giữa tròng mắt đỏ rực không ngừng đảo qua đám người đang di chuyển cẩn thận dưới đường, vẻ miệt thị không hề che giấu mà bộc lộ hẳn ra ngoài.
- Không biết sống chết...
Thân hình to lớn chậm rãi lùi về sau, ẩn mình vào thân đằng cự đại, hoàn toàn không gây nên một tiếng động nào.
Những người bên dưới không hề hay biết mình đã trở thành con mồi của quái vật, vẫn nghiêm nghiêm cẩn cẩn từng bước tiến về phía trước.
Một người trong nhóm chăm chú quan sát bản đồ đôi khi lại lên tiếng chỉ hướng mục tiêu.
- Sắp tới rồi! Nó ở ngay trước mặt chúng ta thôi...
Những người còn lại nghe vậy đều hưng phấn không thôi, bởi vì khoảng cách của họ ở khá gần BOSS cho nên nghiễm nhiên trở thành đội đầu tiên tới địa điểm định vị, dù bất an trong lòng mỗi người ngày một lớn nhưng khi nghĩ tới đống vật phẩm rơi ra từ BOSS, sự bất an đó liền bị mạnh mẽ đè ép xuống.
Người dẫn đầu đội ngũ là Vân Nam, hắn chợt dừng bước khiến mọi người nghi hoặc, bất quá Vân Nam không nói lời nào, mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo, thân hình nhoáng lên vọt qua con hẻm tối bên tay phải, trường đao trong tay mãnh liệt chém qua.
Xoẹt!!
Một cái đầu lâu bị ăn mất một bên mặt văng lên cao.
- Thây ma!
Một người trong đội khẽ hô lên, trên đường bọn họ hầu như không gặp bất kỳ cản trở nào, ngay cả sinh vật bình thường đứng đầy trên đường như thây ma cũng không xuất hiện, vốn đã khó hiểu thì lúc này lại chui ra một con, làm ảnh hưởng tới mọi suy đoán của họ.
Vân Nam một đao giết xong thây ma cũng không có buông lỏng, ngược lại trên mặt càng thêm ngưng trọng, dự cảm xấu trong lòng hắn kịch liệt gia tăng, đến độ mồ hôi lạnh trên trán chảy xuống như tắm.
Không thể nhịn thêm được nữa, Vân Nam quay người quát.
- Rút lui, toàn đội rút lui ngay lập tức!!
Mệnh lệnh bất ngờ đưa ra làm mọi người ngẩn ngơ, Triệu Hy Phục là người tỉnh táo lại nhanh nhất, vội vàng kêu lên.
- Không thể, Nam ca, chúng ta vừa mới...
Rầm!!!
Đúng lúc này âm thanh vật thể có khối lượng cực nặng rơi xuống ngay sau lưng khiến giọng nói của Triệu Hy Phục vang lên giữa chừng liền im bặt, tầng tầng bụi mù từ mặt đường vỡ nát quét qua, che mất tầm nhìn những người có mặt ở đây.
Ẩn sau lớp bụi dày, một giọng nói khàn đặc vang dội không phải của con người chậm rãi phát ra.
- Thật là, ta còn muốn nhìn các ngươi chơi đùa một chút nữa... đáng tiếc lại bị một kẻ phá hỏng, ngươi phải nhận trừng phạt.
Còn chưa ai kịp tiêu hóa câu nói thì một trận cuồng phong rát mặt ập đến, tiếp theo sau mọi người nhìn thấy được một lưỡi kiếm to bằng tòa nhà từ trên cao bổ xuống, nếu không phải vì kích thước quá khổ của nó thì khẳng định không người nào bắt kịp tốc độ đáng sợ đó, mà mục tiêu cự kiếm nhắm tới là Vân Nam.
Vân Nam ngay cả ú ớ cũng không kịp, trực tiếp bị chém đôi người.
Mọi người đứng trân trối tại chỗ, mắt trợn ngược lên nhìn người mạnh nhất trong đội cứ thế bị giết.
Bọn họ quay đầu nhìn kẻ đầu sỏ gây ra chuyện tày trời này, tức thì cặp đồng tử phóng đại tới cực hạn, tất cả bình tĩnh, lý trí còn sót lại đều tiêu tan thành mây khói, dòng chữ màu vàng đậm chớp lóe trên đầu nó như đang ăn sâu vào linh hồn mỗi người.
Con quái vật khổng lồ kia nhe hàm răng dữ tợn vung tiếp một kiếm, chấm dứt mọi tuyệt vọng và sợ hãi.
Cúi đầu nhìn đống thân thể rời rạc trên mặt đất, Lâm Phong nhếch miệng lẩm bẩm.
- Thử một chút năng lực của Thần ca đi nhỉ?
Mở ra hệ thống năng lực, Lâm Phong bấm chọn vào một mục màu đỏ sáng lên bắt mắt nhất.
*Năng lực đặc thù 3: Chuyển hóa sinh vật bị tiêu diệt bởi Quân Đoàn Ma Vực thành sinh vật Ác Ma, đẳng cấp ban đầu giảm xuống 75%, sức mạnh cơ bản gia tăng 50%, kháng Quang, kháng Lôi giảm 20%.
*Điểm đơn vị sinh vật sở hữu hiện tại: 80 (mỗi cấp tăng 10 điểm).
- Nhân Loại Ác Ma (sinh vật cấp thấp): 8
- Điểm đơn vị còn thừa: 72
chẳng mấy chốc tám xác chết đã đứng dậy với thân thể nguyên vẹn, chỉ có áo quần bị chém đứt thì không thể phục hồi.
Từ trong mắt mũi miệng tai những xác chết trào ra từng dòng dung nham đỏ rực, làn da bên ngoài bị nung nóng thành màu đen khét lẹt.
Dần dần bộ dạng của họ đã bị thay đổi hoàn toàn, không còn ai nhìn ra được nhân dạng ban đầu là gì nữa, khắp nơi trên người tràn ngập những vết nứt nẻ sâu tận xương cốt, tuy nhiên lại không có máu chảy ra, bởi vì thứ lưu chuyển trong cơ thể chúng hoàn toàn là dung nham.
Lâm Phong cầm một tảng đá lớn ném vào một tên trong số đó, kết quả tên này bị tảng đá đánh bay qua một bên, thế nhưng thân thể lại không có chút tổn thương nào, lớp vỏ đen xì bao bọc bên ngoài nhiều lắm chỉ hiện lên vài đạo vết nứt như mạng nhện, ngoài ra thanh máu không giảm xuống bao nhiêu cả.
*Nhân Loại Ác Ma: Sinh vật Ác Ma
- Đẳng cấp: 1
- HP: 160/160
- Lực lượng: 30
- Tốc độ: 8
- Giảm toàn bộ sát thương vật lý đi 30 điểm
- Kháng Hỏa 80%
- Mức độ nguy hiểm: F
- Thời gian hồi sinh (chỉ số đặc biệt chỉ có thủ lãnh tối cao cùng chủng tộc mới xem được): 30 phút
Lâm Phong hài lòng gật đầu, hắn không buồn xem tiếp xoay người liền rời đi, trong túi đồ có thêm những vật phẩm trang bị trước đây của bọn Vân Nam, tuy nhiên hắn không có quan tâm lắm, đó là những thứ sẽ rơi ra khi hắn bị giết với tư cách là BOSS.