Đang lúc hai người đánh giá lẫn nhau, thần kinh phản ứng được rèn luyện qua nhiều lần sinh tử của Vương Ngụy Thần bỗng phát động nguy cơ cực kỳ mãnh liệt, trong đời hắn chưa từng sinh ra cảm giác nguy hiểm cường liệt như vậy, ngay lập tức hắn lao người về phía trước, một tay ôm chặt lấy Trầm Tuyết Ngưng, một tay cầm chiến kích chém vỡ cửa kính.
Hai người vừa lao ra ngoài cửa hàng, một loạt âm thanh ầm ầm vang lên, toàn bộ cửa hàng và mấy căn nhà xung quanh bị một lực lượng cường đại nào đó đánh sập xuống, ba nam sinh thu thập vật tư ở bên trong bị đè chết không nghi ngờ.
Không để ý tới Trầm Tuyết Ngưng còn đang ngây người, Vương Ngụy Thần trầm trọng nhìn về phía đống đổ nát, lúc này một thân ảnh to lớn khủng bố không biết xuất hiện từ lúc nào.
Thân ảnh là một sinh vật kỳ quái, cao gần mười mét, toàn thân được bao trùm bởi bộ lông dài đen nhánh, chân như chân dê, tay vượn thô dài thòng xuống gần chạm đất, đầu bò sừng hưu. Chỉ riêng diện mạo của nó cũng đủ khiến lông tơ toàn hân Vương Ngụy Thần dựng đứng, theo bản năng mách bảo, sinh vật này đối với hắn là một mối nguy hiểm mang tính hủy diệt.
*Thông tin: Liệp Sát Giả - Thiên địch của Hành Giả.
Quái vật Liệp Sát Giả ngửa đầu gầm lên một tiếng, âm thanh vang vọng khắp không trung, chấn đắc lỗ tai hai người ong ong cực kỳ khó chịu, Vương Ngụy Thần nào dám ở lâu, với sức lực hiện tại của hắn muốn đánh nhau với quái vật này không khác gì đi tìm chết.
Thu hồi chiến kích Vương Ngụy Thần kéo tay Trầm Tuyết Ngưng quay đầu chạy thẳng, ở đằng sau Liệp Sát Giả không vội không vàng "ưu nhã" cất bước đuổi theo.
Tình huống bất ngờ xảy ra làm Trầm Tuyết Ngưng không kịp đau lòng cho đồng bạn bị chết, nàng chỉ có thể cắn răng dồn hết sức lực vào đôi chân, có bao nhiêu nhanh liền chạy bấy nhiêu nhanh, cơ thể được cải tạo tiến hóa bản thân nàng rõ ràng nhất, vì vậy mới dám đối mặt với thây ma đáng sợ, trở thành thủ lĩnh của một đám sinh viên đại học.
Nhưng khi đứng trước quái vật hùng mạnh như Liệp Sát Giả, hết thảy những vượt trội trời cho đó không tính là thứ gì cả, thậm chí bây giờ bỏ chạy cùng nam nhân bên cạnh nàng còn có cảm giác tốc độ của mình dường như chưa được đề thăng chút nào...
- Cô không phải là người tiến hóa sao, chạy chậm quá vậy?
Chạy một hồi, khoảng cách giữa hai bên càng lúc càng được rút ngắn, Vương Ngụy Thần liền nhịn không được bực mình với Trầm Tuyết Ngưng, tốc độ của nàng vẫn luôn kém một chút vì vậy mới kéo hai người chậm lại, trách không được Vương Ngụy Thần tức giận.
Đối với việc này Trầm Tuyết Ngưng cũng đủ uất ức, nhưng quả thật là vấn đề nằm ở nàng nên không có mở miệng phản bác được gì cả.
Rống!!
Từ đằng sau truyền tới tiếng gầm giận dữ, Vương Ngụy Thần mặt mày khó coi, đặc biệt là đằng trước xuất hiện một bầy thây ma đang hùng hổ chạy tới.
- Đáng chết!!
Vương Ngụy Thần văng tục, rút ra chiến kích chuẩn bị làm một trận tử chiến, nhưng vào lúc hắn chuẩn bị vung kích chém giết với thây ma thì bọn chúng lại đột nhiên bỏ qua hai người bọn hắn, chạy thẳng tới tấn công quái vật Liệp Sát Giả ở đằng sau.
Chuyện diễn ra quá đột ngột khiến Vương Ngụy Thần cùng Trầm Tuyết Ngưng trợn mắt há mồm, không rõ đông tây nam bắc gì cả.
Cho tới khi chứng kiến từng đội từng đội thây ma khác không sai biệt lắm đều xông tới cắn xé với Liệp Sát Giả thì Vương Ngụy Thần mới xác định được, giữa hai sinh vật này dường như là tử địch của nhau, thậm chí bỏ qua con mồi thơm ngon trước mắt.
Đứng nhìn một lúc, Vương Ngụy Thần xoay người chạy đi.
- Nhanh đi thôi, đám thây ma sẽ không cầm chân con quái đó lâu được đâu.
Trầm Tuyết Ngưng cũng nhận ra cho nên vội vàng chạy theo bên cạnh Vương Ngụy Thần.
Hai người vừa lao ra ngoài cửa hàng, một loạt âm thanh ầm ầm vang lên, toàn bộ cửa hàng và mấy căn nhà xung quanh bị một lực lượng cường đại nào đó đánh sập xuống, ba nam sinh thu thập vật tư ở bên trong bị đè chết không nghi ngờ.
Không để ý tới Trầm Tuyết Ngưng còn đang ngây người, Vương Ngụy Thần trầm trọng nhìn về phía đống đổ nát, lúc này một thân ảnh to lớn khủng bố không biết xuất hiện từ lúc nào.
Thân ảnh là một sinh vật kỳ quái, cao gần mười mét, toàn thân được bao trùm bởi bộ lông dài đen nhánh, chân như chân dê, tay vượn thô dài thòng xuống gần chạm đất, đầu bò sừng hưu. Chỉ riêng diện mạo của nó cũng đủ khiến lông tơ toàn hân Vương Ngụy Thần dựng đứng, theo bản năng mách bảo, sinh vật này đối với hắn là một mối nguy hiểm mang tính hủy diệt.
*Thông tin: Liệp Sát Giả - Thiên địch của Hành Giả.
- Đẳng cấp: 10
- Bậc: Bạc
- HP: 1200/1200
- Lực lượng: 150
- Tốc độ: 10
- Mức độ nguy hiểm: D
Quái vật Liệp Sát Giả ngửa đầu gầm lên một tiếng, âm thanh vang vọng khắp không trung, chấn đắc lỗ tai hai người ong ong cực kỳ khó chịu, Vương Ngụy Thần nào dám ở lâu, với sức lực hiện tại của hắn muốn đánh nhau với quái vật này không khác gì đi tìm chết.
Thu hồi chiến kích Vương Ngụy Thần kéo tay Trầm Tuyết Ngưng quay đầu chạy thẳng, ở đằng sau Liệp Sát Giả không vội không vàng "ưu nhã" cất bước đuổi theo.
Tình huống bất ngờ xảy ra làm Trầm Tuyết Ngưng không kịp đau lòng cho đồng bạn bị chết, nàng chỉ có thể cắn răng dồn hết sức lực vào đôi chân, có bao nhiêu nhanh liền chạy bấy nhiêu nhanh, cơ thể được cải tạo tiến hóa bản thân nàng rõ ràng nhất, vì vậy mới dám đối mặt với thây ma đáng sợ, trở thành thủ lĩnh của một đám sinh viên đại học.
Nhưng khi đứng trước quái vật hùng mạnh như Liệp Sát Giả, hết thảy những vượt trội trời cho đó không tính là thứ gì cả, thậm chí bây giờ bỏ chạy cùng nam nhân bên cạnh nàng còn có cảm giác tốc độ của mình dường như chưa được đề thăng chút nào...
- Cô không phải là người tiến hóa sao, chạy chậm quá vậy?
Chạy một hồi, khoảng cách giữa hai bên càng lúc càng được rút ngắn, Vương Ngụy Thần liền nhịn không được bực mình với Trầm Tuyết Ngưng, tốc độ của nàng vẫn luôn kém một chút vì vậy mới kéo hai người chậm lại, trách không được Vương Ngụy Thần tức giận.
Đối với việc này Trầm Tuyết Ngưng cũng đủ uất ức, nhưng quả thật là vấn đề nằm ở nàng nên không có mở miệng phản bác được gì cả.
Rống!!
Từ đằng sau truyền tới tiếng gầm giận dữ, Vương Ngụy Thần mặt mày khó coi, đặc biệt là đằng trước xuất hiện một bầy thây ma đang hùng hổ chạy tới.
- Đáng chết!!
Vương Ngụy Thần văng tục, rút ra chiến kích chuẩn bị làm một trận tử chiến, nhưng vào lúc hắn chuẩn bị vung kích chém giết với thây ma thì bọn chúng lại đột nhiên bỏ qua hai người bọn hắn, chạy thẳng tới tấn công quái vật Liệp Sát Giả ở đằng sau.
Chuyện diễn ra quá đột ngột khiến Vương Ngụy Thần cùng Trầm Tuyết Ngưng trợn mắt há mồm, không rõ đông tây nam bắc gì cả.
Cho tới khi chứng kiến từng đội từng đội thây ma khác không sai biệt lắm đều xông tới cắn xé với Liệp Sát Giả thì Vương Ngụy Thần mới xác định được, giữa hai sinh vật này dường như là tử địch của nhau, thậm chí bỏ qua con mồi thơm ngon trước mắt.
Đứng nhìn một lúc, Vương Ngụy Thần xoay người chạy đi.
- Nhanh đi thôi, đám thây ma sẽ không cầm chân con quái đó lâu được đâu.
Trầm Tuyết Ngưng cũng nhận ra cho nên vội vàng chạy theo bên cạnh Vương Ngụy Thần.