Quả nhiên.
Một ngày nọ, Hạng Tinh đang sắp xếp lại ảnh chụp, đồ vật trong tay bị một người đoạt mất.
Tiếp theo, giọng nói ai oán bên tai truyền đến: "Tinh nhi, bao lâu rồi em không chơi cùng tôi?"
"Hả?"
Hạng Tinh nghiêng đầu, nghiêm túc suy nghĩ một chút: "Hai tuần?"
Hai tuần qua, cô cùng cha mẹ trở về nhà cũ của Lục gia.
Vui miễn bàn!
Nghĩ lại, đôi mắt cô sáng lên, từ trong tay người đàn ông lấy ra một tấm ảnh cũ đã ố vàng.
Hi hi ha ha giơ lên cho Lục Thiệu Khiêm xem: "Người xấu, anh khi còn nhỏ so với hiện tại đáng yêu hơn nhiều!"
....
Lục Thiệu Khiêm chua chát liếc nhìn bức ảnh hồi trẻ con của mình.
Nghĩ một chút, trong lòng nảy ra một ý.
"Có muốn tận mắt nhìn thấy lão công em khi còn nhỏ không?"
"... Thấy thế nào?"
Cô cảm thấy hứng thú mà chớp chớp mắt.
Giây tiếp theo, đôi môi đã bị chặn bởi một nụ hôn mãnh liệt.
Người đàn ông giọng khàn khàn, thì thầm với cô.
"Cha nó trông thế nào, thì con liền y như vậy."
......
Một năm sau.
Hạng Tinh nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ trong lòng mình, nhìn Lục Thiệu Khiêm, lại nhìn con trai.
Trong lòng yên lặng xem thường.
Hứ, con trai cô so với hắn đáng yêu hơn nhiều!
Cứ như vậy, chủ tịch nhà chúng ta lại đem mình ngâm vào hũ giấm.
Áp Áp: Chính mình tạo nghiệt, còn trách ai!
____
Vị diện thứ nhất (xong).
____
"Tiểu thư, tiểu thư!"
"... Tiểu thư, nên rời giường ăn sáng thôi!"
Một trận âm thanh ngọt ngào truyền vào tai Hạng Tinh.
Cô nhăn mũi, mơ mơ màng màng ngồi dậy, xoa xoa đôi mắt đang còn buồn ngủ.
Sau đó mở mắt đánh giá xung quanh.
Hoàn cảnh lạ lẫm, cổ xưa, lại không mất đi vẻ đẹp đẽ.
Thoạt nhìn, hẳn là một gia đình giàu có.
Đời trước, cô hưởng hết phúc, an an ổn ổn sống thọ và chết tại nhà.
Áp Áp đem chỉ số hưởng phúc chuyển thành năm tuổi thọ, liền không nói hai lời đem cô truyền tống đến thế giới tiếp theo hưởng phúc.
Dưới sự khuyên bảo tận tình của Áp Áp, cô nghiêm túc nhìn kỹ cốt truyện một lần.
Cô vẫn gọi là Hạng Tinh.
Lần này nguyên chủ xuất thân danh môn, phụ thân là Chiến thần tiếng tăm lừng lẫy của vương triều Đại U, nổi danh đến nỗi đã cùng tiên đế kết bái huynh đệ, là một quận vương khác họ, tên Hạng Trọng.
Nguyên chủ có một tỷ tỷ, là đệ nhất mỹ nhân có khuê danh Hạng Tình.
So với phụ tỷ kim quang lấp lánh, số nguyên chủ cũng không được tốt như vậy.
Khi mẹ nguyên chủ đang mang thai cô, không may có kẻ hạ độc hãm hại, làm nàng khó sinh mà chết.
Nguyên chủ vì vậy đã chịu ít nhiều ảnh hưởng, trở thành người tâm trí phát triển không được bình thường.
Nhưng cho dù như vậy, cô vẫn được cả nhà sủng ái, sống một cuộc sống bình an, vui vẻ.
Cho đến khi coi gặp được Hoằng ca ca, người đã đánh cắp trái tim nhỏ của mình.
....
Tiên đế đi sớm, Vũ Văn Hoằng đăng cơ khi chỉ mười một tuổi, vẫn còn là đứa trẻ.
Hắn thế lực đơn mỏng, đối mặt với sức ép của những người trong hoàng tộc, chỉ có thể mượn sức hảo huynh đệ của phụ hoàng là Hạng tướng quân Hạng Trọng để cân bằng thế lực tam phương.
Cho nên, hắn với Hạng gia qua lại thân thiết.
Cũng đối với muội muội si ngốc nhưng đáng yêu này phi thường sủng ái.
Đương nhiên, người hắn thích chân chính vẫn là Hạng Tình.
☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆
Editor: Hạ Lạc Cẩn Y