Nhưng mà còn chưa kịp chạy thì bóng người kia đã vọt đến trước mặt.
"Đêm khuya không ngủ, chạy đến hoa viên để làm gì, hửm?"
Nụ cười nhẹ nhàng, so với lúc trước càng thêm tuấn mỹ lạ thường.
Hạng Tinh cứng đờ, theo bản năng ngước mắt nhìn lại.
Thấy vị "mỹ nhân" nọ đang cười cười, trên người tùy ý khoác một cái áo bào màu đen đứng ở trước mặt mình.
Dưới ánh trăng, một mái tóc dài như thác nước hờ hững buông xuống, vạt áo trước ngực ẩn ẩn lộ ra da thịt trắng nõn hết sức dụ người.
Hạng Tinh nhìn đến mức si mê.
Thật là đẹp mắt.
Mỹ nhân cũng đẹp đến thế là cùng.
Nhưng mà...
Tại sao hắn quần áo không chỉnh tề , còn đứng ở hoa viên nhà mình?
Sau khi phục hồi tinh thần,Hạng Tinh liền run lên, nhịn không được lùi về phía sau hai bước thật cẩn thận, lại có chút chột dạ mà nhìn chằm chằm nam nhân: "Hoàng thúc tỷ tỷ, người... người tại sao lại ở trong hoa viên nhà ta?"
Vị mỹ nhân nào đó cười khẽ: "Bổn vương vừa mới tắm gội, chợt cảm thấy tịch mịch, nên tới đây giải sầu!"
"..."
Hạng Tinh yên lặng nhíu mày.
Tắm gội xong không mặc y phục đàng hoàng, không thấy lạnh sao?
"Thôi, không đùa ngươi nữa!"
Nhìn tiểu gia hỏa lấm la lấm lét, Vũ Văn Dận không nhịn được liền bật cười, ngoắc ngoắc tay với nàng: "Tinh Nhi ngoan, mau lại đây."
"..."
Hạng Tinh dừng một chút, rồi lại lùi về sau một bước.
Lúc này hắn lại cười giảo hoạt như một con cáo già.
Nói không chừng là hắn tới bắt mình, không cho mình luyện công.
Nghĩ như vậy, Hạng Tinh rất có cốt khí xoay người sang chỗ khác, không thèm nhìn hắn.
Chỉ tiếc, trong nháy mắt khi cô xoay người, một mùi hương thơm nức mũi theo gió chậm rãi thổi đến, xông thẳng vào mũi.
Hạng Tinh nước miếng đều muốn chảy xuống, nhịn không được mà liếc mắt sang một cái.
Vũ Văn Dận đang cầm một cái đùi gà giơ lên lắc lắc.
Trên miệng ý cười càng sâu: "Đây chính là do đệ nhất danh trù của bổn vương làm, hắn ướp gia vị bằng bí quyết độc môn, ngươi không muốn nếm thử sao?"
"..."
Tiểu gia hỏa rất không có cốt khí liền xoay người lại, vui vẻ nhảy nhót chạy tới.
Một tay cướp đùi gà liền gặm cắn.
Vừa cắn một miếng, trong nháy mắt liền luân hãm.
Cái đùi gà này... Ngoài giòn trong mềm, nước sốt thì ngon không nói, gia vị độc môn càng làm cho hương vị của đùi gà thêm hoàn hảo, ngon miệng vô cùng.
Ăn rất ngon!
Hạng Tinh vừa ăn vừa thổn thức, kích động đến nước mắt cũng muốn trào ra.
Áp Áp ngồi nhìn liền lấy hai tay che mặt.
Quá mất mặt, nhìn như tám đời chưa được ăn đùi gà bao giờ.
"Nhìn ngươi kìa, tướng ăn thật xấu!"
Thấy Hạng Tinh ăn đùi gà dính tèm lem trên mặt, Vũ Văn Dận bật cười liên tục, lấy khăn giúp cô lau.
Bỗng nhiên ánh mắt tối lại, trong mắt hiện lên thần sắc thương tiếc.
Thật không nghĩ tới, lời đồn năm đó lại trở thành sự thật.
Hắn vốn tưởng rằng, một đứa trẻ ngây thơ như vậy, chỉ cần sủng nàng, cho nàng một đời an yên, như vậy đã đủ rồi.
Kết quả vẫn là ý trời trêu ngươi.
Có cách nào để giúp nàng không?
Nghĩ vậy, ánh mắt nam nhân khẽ nhúc nhích.
Chợt nắm tay của Hạng Tinh.
"Tinh Nhi, lại đây."
Hắn lôi kéo nàng, đi vào trong đình hóng gió, đỡ cô ngồi xuống.
Lúc sau ngồi xổm xuống nhìn Hạng Tinh.
___________________________________
Xin chào cả nhà, kì thi tốt nghiệp THPT đã qua và mình đã kết quả như mong muốn, sau vài ngày nghỉ ngơi thì hôm nay mình đã trở lại và tiếp tục edit cho mọi người, cảm ơn đã ủng hộ trong thời gian qua :