Editor: Phạm Linh
Beta: Nha Đam
Helu mn
Giờ có editor phụ mình edit truyện này rồi ( •̀ ω •́ )✧. Bé này nhận làm editor cho mình từ năm ngoái và có edit vài chương ở Quyển cho mình rồi nhưng do ôn thi vào nên em ấy xin nghỉ. Em ấy vừa thi xong cái nhắn cho mình luôn (gần năm rồi nhưng mà em ấy vẫn nhớ, mình còn tưởng em ấy bỏ luôn rồi )
Giờ có thêm em ấy edit mong là các bạn sẽ k bị đói truyện nữa
_____________
Quy tắc của huyết tộc không thể phá vỡ.
Hắn là Vua Huyết Tộc, tất nhiên là phải tuân thủ đầu tiên.
Chỉ là......
Vua Huyết Tộc lại ngước mắt lên nhìn qua cô gái bên ngoài.
Một cô gái Nhân loại, ở huyết tộc sẽ không an toàn.
Nghĩ nghĩ, hắn nói với Hoàng tử Á Luân : "Không được để cho huyết tộc khác tiếp cận cô ấy"
Hoàng tử Á Luân cắn môi gật đầu.
"Yên tâm đi, bệ hạ."
Không cho huyết tộc khác tới gần sao?
Dễ thôi.
Vua Huyết Tộc liếc nhìn đối phương một cái, tầm mắt lại dừng lại ở trên người cô.
Sau đó, mới chậm rãi nhấc chân đi vào.
Bên ngoài phòng họp.
Sau khi Vua Huyết Tộc đi vào, sắc mặt của Hoàng tử Á Luân mang theo vài phần sắc bén.
"Huyết phó của bệ hạ sao, thật đáng tiếc, bệ hạ cũng không thích cô cho lắm."
Phong Thiển lạnh nhạt liếc mắt nhìn đối phương.
Hoàng tử Á Luân nhẹ nhàng ngửi ngửi.
Trong không khí tràn đầy mùi máu ngọt ngào của cô gái nhân loại
Làm người ta không nhịn được muốn nhào lên, nếm thử hương vị máu ngọt ngào này.
Không nghĩ tới, bệ hạ đối hắn vô cùng tin tưởng.
Tuy nhiên, mùi vị máu tươi ngon lành như vậy, ngay cả Hoàng tử cũng không thể cưỡng lại được.
Đôi mắt Hoàng tử Á Luân càng thêm đỏ.
Răng nanh cũng nhô ra ngoài môi.
"Để tôi thây bệ hạ nếm thử hương vị của cô." Tiếng nói của Hoàng tử Á Luân nói lộ ra chút tham lam.
Phong Thiển chớp chớp mắt.
Khi Huyết tộc ăn cơm, họ đều trông như này à?
Đôi mắt đỏ hoe, giống như có ma thuật.
Trên hốc mắt cũng hiện lên một màu xám xanh mờ nhạt .
Thật xấu.
Phong Thiển yên lặng lui về phía sau một bước.
Ngón tay vô tình chạm vào bụi hoa hồng phía sau, đầu ngón tay trắng nõn mềm mại bị gai hoa hồng đâm vào.
Phong Thiển cau mày.
Giơ tay lên.
Trên đầu ngón tay trắng nõn hiện lên một giọt máu.
Lúc này mùi máu tanh trong không khí ngày càng nồng đậm.
Huyết tộc cách đó không xa ngửi thấy mùi máy thơm ngòa ngạt đến phát điên.
Đôi mắt của Hoàng tử Á Luân càng đỏ hơn, không nhịn được muốn lao đến người cô.
Phong Thiển nhẹ nhàng né sang một bên.
Lại giơ tay lên nhìn đầu ngón tay
Mùi máu quá hấp dẫn Huyết tộc.
Phong Thiển cúi đầu ngậm lấy đầu ngón tay.
Tự mình nuốt nó xuống.
Nếu không, sẽ hấp dẫn càng nhiều huyết tộc tới.
Như vậy...... Sẽ có chút phiền phức.
Bên kia, Hoàng tử Á Luân lại tiếp tục nhào lại đây. Phong Thiển vội vàng thu tay lại, tiếp tục né tránh.
Nhưng không chú ý, máu tươi ở đầu nhón tay thấm ra cánh môi.
"Này, tôi là huyết phó của bệ hạ đấy." Phong Thiển nhắc nhở.
Nhưng mà, huyết tộc đang sốt ruột muốn ăn cơm, vốn cho rằng bệ hạ sẽ không vì một huyết phó mà làm gì họ.
Hoàn toàn xem nhẹ lời nói của cô, bắt đầu lao đến.
Bởi vì mãi không cắn được mà có chút tức giận.
Cảm xúc dưới đáy mắt càng thêm tàn bạo.
Giây tiếp theo.
Phong Thiển còn chưa kịp né tránh, bên hông đã bị một bàn tay lạnh lẽo ôm lấy.
Mũi cô ngửi được hương hoa hồng dễ chịu.
Mái tóc màu bạch kim của đối phưỡng xõa trên vai cô.
Là mảnh nhỏ.
Vua Huyết Tộc ôm lấy eo cô, không nhanh không chậm lui về phía sau một bước.
Đôi mắt màu tím nhạt lạnh xuống
Cùng lúc đó, Vua Huyết Tộc phóng ra uy áp cường đại.
Đôi mắt đỏ đậm của Hoàng tử Á Luân lẳng lặng khôi phục bình thường.
Sau khi phản ứng được tình cảnh hiện tại của mình, đáy mắt Hoàng tử Á Luân hiện lên mọt tia kinh ngạc, bất tri bất giác quỳ xuống
"Bệ hạ."
Ánh mắt lạnh băng của Vua Huyết Tộc dừng trên người đối phương.
Môi mỏng khẽ mở: "Ngươi vừa làm gì vậy?"
Hoàng tử Á Luân có chút kinh ngạc về thái độ của bệ hạ, chẳng qua đây chỉ là một huyết phó hèn mọn mà thôi.
Nghĩ đến đây, Hoàng tử Á Luân lại càng quyết đoán, lý giải nói: "Bệ hạ, cô gái Nhân loại này chẳng qua chỉ là một huyết phó hèn mọn, với lại ngài lại không thích cô ta, cho nên .... "
"Cho nên...... Ngươi muốn hút máu cô ấy ?" Vua Huyết Tộc liếc mắt.