Tất cả trở về toà thành của cô,việc đầu tiên làm chính là cho bác sĩ tới kiểm tra sơ qua cho Hàn Mỹ Ái
"Vị tiểu thư này thực ngoài vài vết thương ngoài da ra,thì không có gì đáng ngại cả,tinh thần cô ấy có chút hoảng loạn nên tôi đã cho cô ấy dùng chút thuốc an thần,giờ đã ngủ rồi"bác sĩ mang theo túi đựng đồ khám đi xuống,sau khi dặn dò một chút liền rời đi,Rolan cũng rời đi ngay sau đấy
"Vẫn chưa tìm được chủ mưu sao??"Hoàng Phủ Ưng Tư nhìn em gái mình bộ dạng thực không vui vẻ,đi tới mà khẽ vuốt tóc cô
"Em là người không thích chơi đùa,nhưng mà lần này lại thực muốn chơi đùa một phen đấy"Vịnh Hy cười rộ lên,khiến cho không khí xung quanh giờ phút này vô cùng quỷ dị
Từ bé Hoàng Phủ Ưng Tư và Hoàng Phủ Thiệu Vĩ đều rõ,có thể khiến cho Hoàng Phủ Vịnh Hy cười chính là sắp tới chuyện vô cùng vô cùng không tốt sẽ xảy ra,cười chính là biểu hiện sự tức giận tột cùng của con bé
"Hy Hy,anh đang tò mò,rốt cuộc lần này là kẻ nào có thể khiến cho em hứng thú như vậy"Hoàng Phủ Thiệu Vĩ nheo nheo mắt đẹp
"Rất nhanh anh sẽ biết thôi,không phải sao??"Vịnh Hy ngưng cười,tiếp đấy ra lệnh cho Hoàng Phủ Ưng Tư
"Nhanh chóng đưa Hoàng Phủ Dạ và Lãnh Tình Xuyên trở về đây,em muốn thấy mặt bọn họ vào sáng ngày mai"
"Được"
"Tiểu thư,tôi bắt được hai tên này đang mập mờ rình mò trước cổng"mấy người vệ sĩ theo vào,áp giải theo hai nam sinh bận đồng phục của Zodiac,Vịnh Hy liếc mắt một cái liền nhận ra,vô cùng nhàn nhã nâng lên tách trà làm một ngụm,giọng điệu thản nhiên vang lên
"Đây không phải là Sở An Khang và Lâm Kha sao??thế nào mà lại rình mò trước cửa nơi của tôi chứ??"
"...."hai kẻ kia vô cùng lầm lì không chịu mở miệng
"A....đây là muốn làm kẻ câm phải không??Đàm Dạ...đều đem lưỡi hai kẻ này cắt đi"
Cơ thể mềm mại dựa vào Hoàng Phủ Thiệu Vĩ bên cạnh,khiến hắn hài lòng mà ôm lấy,một tay lại đặt tại tóc cô vuốt ve
"Cô dám....A!!!"Lâm Kha còn chưa nói hết,đã bị vệ sĩ phía sau đánh cho một chưởng mà ngã lăn ra sàn
"Không phải lúc nãy còn câm sao??thế nào mà đã chịu mở miệng"
"Vịnh Hy,chỉ là chúng tôi tò mò muốn biết nơi cô đang ở,lại biết rằng mấy kẻ kia chuyển tới ở cùng cô,nhịn không nổi mà bám theo"Sở An Khang lên tiếng
"Giết!!"ngữ khí lạnh lẽo vang lên,chỉ cần một chữ liền quyết định mạng sống của hai kẻ kia
"Vịnh Hy,đừng giết bọn họ"Hàn Cố Dạ lập tức lên tiếng ngăn lại khi thấy vệ sĩ phía sau đã rút súng.Sở An Khang dù sao cũng là cùng hắn từ nhỏ lớn lên,tuy rằng tính cách không hợp nhau lại hay bất động,hắn cũng không đến mức vô tâm mà nhìn Sở An Khang bị giết
"Làm sao??"không vui liếc mắt tới Hàn Cố Dạ
"Tự nhiên có thêm hai quân cờ,cô nên dựa vào việc này mà lấy lợi,không nên giết"
"Đúng rồi,nếu anh không nói tôi cũng quên mất...tôi có việc muốn nhờ hai anh đây...."như nhận ra gì đó,Vịnh Hy cao giọng nói,ánh mắt nhìn thẳng Sở An Khang
"Cô muốn chúng tôi làm gì??"
"Đóng giả làm thủ trưởng quốc phòng suốt quãng đời còn lại"
"Cô điên rồi,tôi không làm"
Hoàng Phủ Vịnh Hy có tham vọng lớn không thua kém gì chính cha mình,cô gần như muốn thao túng chính phủ,có không ít người trong chính phủ đều đã bị thao túng,tiếp tới chính là thủ trưởng.thực ra tìm người giả mạo kẻ này không khó,nhưng đột nhiên Sở An Khang lại đi dâng mình tới cùng bạn hắn.thủ trưởng tuổi chưa tới bốn mươi,đối với dáng dấp Sở An Khang hai bên vô cùng giống nhau,vậy cô đỡ phải tìm người giả mạo đi
"Vậy....chẳng lẽ anh muốn nhìn anh bạn Lâm Kha kia chết sao,còn có....Sở Thị,Lâm Thị các người nữa"
"Cô....Hoàng Phủ Vịnh Hy,cô đúng là loại phụ nữ có dã tâm lớn"
"Thủ trưởng chính phủ tham ăn hối lộ không biết bao nhiêu,ăn tiền của dân rồi tham nhũng,nay tôi chỉ là muốn giúp sức bảo vệ đất nước khỏi mấy kẻ như vậy thôi"Hoàng Phủ Vịnh Hy nhún vai như không
"Hy Hy,kẻ này không cần giữ lại,tìm kẻ giả mạo không khó,cứ giao cho anh là được"Hoàng Phủ Thiệu Vĩ đối với thái độ của Sở An Khang vô cùng không vừa mắt.hắn phải công nhận Hy Hy nhà hắn có dã tâm lớn,muốn thâu tóm mọi thứ nhưng đều là ý tốt không phải xấu.vả lại cho dù Hy Hy có dã tâm xấu hay tham vọng lớn cũng không sao??hắn chính là một kẻ không hề khác nào cô,dung túng yêu chiều cô,cho dù có xảy ra chuyện gì,hắn đều sẽ một tay che trời cho cô làm loạn
"Vị tiểu thư này thực ngoài vài vết thương ngoài da ra,thì không có gì đáng ngại cả,tinh thần cô ấy có chút hoảng loạn nên tôi đã cho cô ấy dùng chút thuốc an thần,giờ đã ngủ rồi"bác sĩ mang theo túi đựng đồ khám đi xuống,sau khi dặn dò một chút liền rời đi,Rolan cũng rời đi ngay sau đấy
"Vẫn chưa tìm được chủ mưu sao??"Hoàng Phủ Ưng Tư nhìn em gái mình bộ dạng thực không vui vẻ,đi tới mà khẽ vuốt tóc cô
"Em là người không thích chơi đùa,nhưng mà lần này lại thực muốn chơi đùa một phen đấy"Vịnh Hy cười rộ lên,khiến cho không khí xung quanh giờ phút này vô cùng quỷ dị
Từ bé Hoàng Phủ Ưng Tư và Hoàng Phủ Thiệu Vĩ đều rõ,có thể khiến cho Hoàng Phủ Vịnh Hy cười chính là sắp tới chuyện vô cùng vô cùng không tốt sẽ xảy ra,cười chính là biểu hiện sự tức giận tột cùng của con bé
"Hy Hy,anh đang tò mò,rốt cuộc lần này là kẻ nào có thể khiến cho em hứng thú như vậy"Hoàng Phủ Thiệu Vĩ nheo nheo mắt đẹp
"Rất nhanh anh sẽ biết thôi,không phải sao??"Vịnh Hy ngưng cười,tiếp đấy ra lệnh cho Hoàng Phủ Ưng Tư
"Nhanh chóng đưa Hoàng Phủ Dạ và Lãnh Tình Xuyên trở về đây,em muốn thấy mặt bọn họ vào sáng ngày mai"
"Được"
"Tiểu thư,tôi bắt được hai tên này đang mập mờ rình mò trước cổng"mấy người vệ sĩ theo vào,áp giải theo hai nam sinh bận đồng phục của Zodiac,Vịnh Hy liếc mắt một cái liền nhận ra,vô cùng nhàn nhã nâng lên tách trà làm một ngụm,giọng điệu thản nhiên vang lên
"Đây không phải là Sở An Khang và Lâm Kha sao??thế nào mà lại rình mò trước cửa nơi của tôi chứ??"
"...."hai kẻ kia vô cùng lầm lì không chịu mở miệng
"A....đây là muốn làm kẻ câm phải không??Đàm Dạ...đều đem lưỡi hai kẻ này cắt đi"
Cơ thể mềm mại dựa vào Hoàng Phủ Thiệu Vĩ bên cạnh,khiến hắn hài lòng mà ôm lấy,một tay lại đặt tại tóc cô vuốt ve
"Cô dám....A!!!"Lâm Kha còn chưa nói hết,đã bị vệ sĩ phía sau đánh cho một chưởng mà ngã lăn ra sàn
"Không phải lúc nãy còn câm sao??thế nào mà đã chịu mở miệng"
"Vịnh Hy,chỉ là chúng tôi tò mò muốn biết nơi cô đang ở,lại biết rằng mấy kẻ kia chuyển tới ở cùng cô,nhịn không nổi mà bám theo"Sở An Khang lên tiếng
"Giết!!"ngữ khí lạnh lẽo vang lên,chỉ cần một chữ liền quyết định mạng sống của hai kẻ kia
"Vịnh Hy,đừng giết bọn họ"Hàn Cố Dạ lập tức lên tiếng ngăn lại khi thấy vệ sĩ phía sau đã rút súng.Sở An Khang dù sao cũng là cùng hắn từ nhỏ lớn lên,tuy rằng tính cách không hợp nhau lại hay bất động,hắn cũng không đến mức vô tâm mà nhìn Sở An Khang bị giết
"Làm sao??"không vui liếc mắt tới Hàn Cố Dạ
"Tự nhiên có thêm hai quân cờ,cô nên dựa vào việc này mà lấy lợi,không nên giết"
"Đúng rồi,nếu anh không nói tôi cũng quên mất...tôi có việc muốn nhờ hai anh đây...."như nhận ra gì đó,Vịnh Hy cao giọng nói,ánh mắt nhìn thẳng Sở An Khang
"Cô muốn chúng tôi làm gì??"
"Đóng giả làm thủ trưởng quốc phòng suốt quãng đời còn lại"
"Cô điên rồi,tôi không làm"
Hoàng Phủ Vịnh Hy có tham vọng lớn không thua kém gì chính cha mình,cô gần như muốn thao túng chính phủ,có không ít người trong chính phủ đều đã bị thao túng,tiếp tới chính là thủ trưởng.thực ra tìm người giả mạo kẻ này không khó,nhưng đột nhiên Sở An Khang lại đi dâng mình tới cùng bạn hắn.thủ trưởng tuổi chưa tới bốn mươi,đối với dáng dấp Sở An Khang hai bên vô cùng giống nhau,vậy cô đỡ phải tìm người giả mạo đi
"Vậy....chẳng lẽ anh muốn nhìn anh bạn Lâm Kha kia chết sao,còn có....Sở Thị,Lâm Thị các người nữa"
"Cô....Hoàng Phủ Vịnh Hy,cô đúng là loại phụ nữ có dã tâm lớn"
"Thủ trưởng chính phủ tham ăn hối lộ không biết bao nhiêu,ăn tiền của dân rồi tham nhũng,nay tôi chỉ là muốn giúp sức bảo vệ đất nước khỏi mấy kẻ như vậy thôi"Hoàng Phủ Vịnh Hy nhún vai như không
"Hy Hy,kẻ này không cần giữ lại,tìm kẻ giả mạo không khó,cứ giao cho anh là được"Hoàng Phủ Thiệu Vĩ đối với thái độ của Sở An Khang vô cùng không vừa mắt.hắn phải công nhận Hy Hy nhà hắn có dã tâm lớn,muốn thâu tóm mọi thứ nhưng đều là ý tốt không phải xấu.vả lại cho dù Hy Hy có dã tâm xấu hay tham vọng lớn cũng không sao??hắn chính là một kẻ không hề khác nào cô,dung túng yêu chiều cô,cho dù có xảy ra chuyện gì,hắn đều sẽ một tay che trời cho cô làm loạn