Trưởng ban Tổ chức Thị ủy Long Hải Đào lại đi vào thị trấn Phong Lâm, rất kinh ngạc phát hiện Chủ tịch tỉnh ngày mai sẽ đến nhưng Thị trấn Phong Lâm vẫn chưa chuẩn bị gì, đại viện thị trấn vẫn yên tĩnh như cũ, không nhìn thấy vẻ gì là bận rộn cả.
- Bí thư Cao, Phó chủ tịch Phạm, hai vị đúng là có phong độ của một đại tướng.
Long Hải Đào không khỏi cảm thán một câu.
Long Hải Đào lần này xuống, cũng là nhận sự ủy thác của Tống Mân, đích thân chạy xuống để cho Phạm Hồng Vũ một thể diện. Theo quy trình bình thường thì ông ta chỉ cần cử một Phó trưởng ban xuống trao quyết định bổ nhiệm là được rồi.
Thị trấn Phong Lâm cũng không làm lễ hoan nghênh gì cả. Cũng giống như lần trước Lục Nguyệt đến thị sát, Bí thư Đảng ủy thị trấn Cao Khiết và Phó chủ tịch thị trấn Phạm Hồng Vũ tự mình lái xe, ở bên ngoài thị trấn đón. Tất cả mọi người đều là thành viên bộ máy Thành ủy bộ, không phân biệt nặng nhẹ.
Phạm Hồng Vũ mỉm cười đáp:
- Trưởng ban Long, nghe nói Chủ tịch tỉnh Vưu là một vị lãnh đạo rất tiết kiệm, không thích khoa trương lòe loẹt...
Long Hải Đào cười ha hả.
Cái này đúng là hoánh tráng.
Dường như hắn hiểu rõ ràng Chủ tịch tỉnh Vưu vậy.
Tuy nhiên Phạm Hồng Vũ nói như vậy, cũng không hoàn toàn là nói mò. Vưu Lợi Dân nhậm chức gần một năm, rất ít tham gia các hoạt động xã giao. Toàn bộ địa khu Ngạn Hoa, những người có may mắn được ngồi cùng ăn cơm với ông thì chỉ đếm trên đầu ngón tay, Cao Khiết và Phạm Hồng Vũ là một trong số đó.
Uy vọng của Vưu Lợi Dân, dần dần đã đuổi kịp Chủ tịch tiền nhiệm Lôi Vân Cương. Lôi Vân Cương tính cách hướng ngoại, mạnh mẽ, cứng rắn hơn người, lúc đảm nhiệm chức Chủ tịch tỉnh, địa vị ngang bằng với Bí thư Tỉnh ủy Vinh Khải Cao, quan hệ khá căng thẳng. Còn tính cách giữa Vưu Lợi Dân và Lôi Vân Cương thì lại khác nhau một trời một vực, nhưng những cán bộ tinh ý có thể nhìn ra Vinh Khải Cao lại rất ủng hộ Chủ tịch tỉnh Vưu Lợi Dân, trong các cuộc họp rất ít khi có “dị nghị” với nhau.
Vinh Khải Cao chấp chính ở Thanh Sơn nhiều năm, thân tín trải rộng khắp nơi. Uy vọng cực cáo, quot;tai họa ngầmquot; duy nhất, chính là tuổi tác của ông ta, lớn hơn Vưu Lợi Dân đến mười mấy tuổi. Tuy rằng giai đoạn hiện tại ở trong nước, Bí thư Tỉnh ủy thường phải đến hơn bảy mươi mới nghỉ, nhưng dù sao đến tuổi này rồi thì bất cứ lúc nào cũng có thể phải lui về.
Điểm này, cũng làm cho uy vọng của Chủ tịch tỉnh Vưu vô hình trung tăng lên không ít.
Từ lời Phạm Hồng Vũ nói ra, dường như Long Hải Đào cũng có thể hiểu được ngày hôm qua Tống Mân đã làm những gì. Tối hôm qua, Tống Mân mời họp Thường vụ Thị ủy, chỉ để thảo luận một vấn đề duy nhất đó chính là đề bạt bổ nhiệm Phạm Hồng Vũ.
Trong khoảng thời gian này, Ban Tổ chức Thị ủy khảo sát cán bộ. Không chỉ một người, nhưng những cán bộ khác cũng chưa được đề cập trong cuộc họp tối qua. Trong cuộc họp, Phó Bí thư Thị ủy Lục Nguyệt đưa ra dị nghị, yêu cầu bổ nhiệm Phạm Hồng Vũ làm trưởng phòng thu hút đầu tư sắp được thành lập của thị xã.
Thái độ này của Lục Nguyệt, có chút nằm ngoài dự liệu của mọi người.
Cái gọi là trong dự liệu là vì Lục Nguyệt đã sớm đề xuất muốn cho Phạm Hồng Vũ gánh vác công việc ở phòng thu hút đầu tư để phòng này có thêm sức mạnh, nhanh chóng có thể đóng góp vào sự phát triển kinh tế của thị xã Ngạn Hoa.
Bình tĩnh mà xem xét, đề nghị này của Lục Nguyệt mọi người cũng cảm thấy có lý. Con người Phạm Hồng Vũ, tính cách cứng đầu cứng cổ, nhưng không thể phủ nhận được người này quả thật là có bản lĩnh. Đơn cử như việc thu hút được đầu tư từ HongKong thì trong lịch sử của thị trấn Phong Lâm chưa từng xuất hiện.
Có thể nói, cả năm nay, số liệu thu hút đầu tư của địa khu Ngạn Hoa sẽ đi đầu trong toàn tỉnh, công lao đều là của một mình hắn.
Một cán bộ trẻ tuổi có bản lĩnh như vậy, ra mặt cho phòng thu hút đầu tư cũng là điều hết sức hợp lý.
Tuy nhiên có một điều kiện tiên quyết, đó là phải được sự đồng ý của Tống Mân.
Tống Mân cả tối qua triệu tập họp Thường vụ, chỉ để thảo luận vấn đề bổ nhiệm cho Phạm Hồng Vũ, thái độ của ông ta đã rất rõ ràng. Dưới tình hình như vậy, kiên quyết giữ ý kiến của mình lại khiến cho người ta cảm thấy kỳ cục.
Cán bộ mạ vàng từ trên xuống, quả nhiên là khác so với đám “dân đen”. Bí thư thị ủy đã quyết định, một mình gã còn dị nghị, không thèm để ý đến suy nghĩ của Tống Mân đối với mình.
Tuy có dị nghị, Lục Nguyệt rất rõ ràng, lúc này ở thị xã Ngạn Hoa, vấn đề bổ nhiệm cán bộ, chỉ cần Tống Mân đã quyết định thì những
lãnh đạo khác rất khó thay đổi được.
- Bí thư Cao, các đồng chí đến đủ rồi chứ?
Long Hải Đào đi theo sau Phạm Hồng Vũ và Cao Khiết, đi vào phòng họp của thị trấn.
Trên đường xuống đây, ông đã thông báo cho Cao Khiết tập hợp cán bộ phụ trách đến để tổ chức một cuộc họp nhỏ.
- Lãnh đạo có chỉ thị, chúng tôi không dám chậm trễ.
Cao Khiết cười đáp, tâm tình rất tốt.
Ngày hôm qua cô không tiếc vạch mặt và lớn tiếng với Tống Mân, Lý Đức Tài, cuối cùng có được một kết quả rất tốt. Có lẽ việc này hậu hoạn vô cùng nhưng Cao Khiết không cần quan tâm.
Cao Hưng Hán đã từng dạy bảo cô: quot; Thân là cán bộ đảng viên, cái gì cần kiên trì thì phải kiên trì...quot;
- Ha ha, tôi đâu dám chỉ thị cô, Bí thư Cao.
Long Hải Đào cười ha hả, một câu hai ý nghĩa.
Cao Khiết đại náo văn phòng Bí thư Thị ủy, trực tiếp đấu quot;tay đôiquot; với Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, tin tức này đã sớm loan truyền cả Thị ủy rồi. Tất cả mọi người đều cảm thấy kỳ lạ. Không ngờ một cô gái xinh đẹp như Cao Khiết lại dũng mãnh như thế.
Vì Phạm Hồng Vũ mà liều lĩnh.
[CHARGE=3]Khóe miệng Cao Khiết hơi nhếch lên cười.
Cho dù có bị gán danh “chanh chua” thì chưa chắc cũng đã là chuyện xấu, nói không chừng sau trận ầm ĩ này, mọi người không còn dám coi thường chỉ vì cô là phụ nữ nữa.
Bên này nói nói cười cười, không khí trong phòng họp lại trở nên khá căng thẳng.
Tất cả mọi người đều chờ dài cổ, bất an ngồi đợi Long Hải Đào.
Trưởng ban Tổ chức Thị ủy đến thị trấn Phong Lâm, không còn nghi ngờ gì nữa, chính là đến để tuyên bố quyết định bổ nhiệm rồi. Cao Khiết phải đi hay ở lại, Phạm Hồng Vũ phải đi hay ở lại, những người khác được bố trí như thế nào, mọi người đều rất quan tâm.
Mặc dù vấn đề bổ nhiệm cán bộ từ trước đến giờ khó giữ kín được, nhưng lần này quả thật có chút quỷ dị. Tối qua mở cuộc họp Thường vụ, tin tức tạm thời chưa được truyền ra ngoài.
Không có điện thoại di động.
Long Hải Đào Cao Khiết Phạm Hồng Vũ chậm rãi đi vào phòng họp.
Lập tức những tràng vỗ tay nhiệt liệt vang lên.
Long Hải Đào đi theo Cao Khiết vào trong phòng, chậm rãi đi lên đài chủ tịch, ngồi ở vị trí trung gian, Cao Khiết ngồi bên trái, Lý Quốc Sinh ngồi bên phải, Phạm Hồng Vũ ngồi ở vị trí kế tiếp.
Trước mắt ở bộ máy Đảng ủy thị trấn Phong Lâm, xếp hạng của Phạm Hồng Vũ cũng không phải gần trước nhất. Trên danh nghĩa, Phó Bí thư Đảng ủy Lý Quốc Sinh mới là nhân vật số 2, quy định này không thể phá bỏ. Vốn Lý Quốc Sinh cũng rất thắc mắc, việc nghênh đón lãnh đạo Thị ủy tại sao là Phạm Hồng Vũ và Cao Khiết mà không phải là Lý Quốc Sinh gã đi?
“Hai vợ chồng” này thật quá lộ liễu, các người đã kết hôn đâu. Mà cho dù là kết hôn rồi thì cũng phải công tư rõ ràng chứ?
- Các đồng chí, cuộc họp hôm nay là cuộc họp động viên. Ngày mai Chủ tịch tỉnh sẽ xuống thị trấn chúng ta khảo sát công tác, đây là niềm vinh dự cho thị trấn chúng ta....
Đợi tràng vỗ tay chấm dứt, Cao Khiết liền bắt đầu chủ trì hội nghị.
-...Địa khu và thị xã đều rất coi trọng việc Chủ tịch tỉnh lần này xuống thị sát, nên đã mời Trưởng ban Long xuống để chỉ đạo công tác của thị trấn chúng ta. Tiếp theo, xin mời Trưởng ban Long lên cho chỉ thị.
Trong phòng họp lại vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
- Các đồng chí, chỉ thị thì không dám nhận. Lần này tôi xuống, là chịu sự ủy thác của Bí thư Thị ủy Tống Mân, tuyên bố điều chỉnh cán bộ. Việc liên quan đến đón tiếp Chủ tịch tỉnh xuống thị sát thì tôi không có ý kiến.
Long Hải Đào mỉm cười, lấy ra văn kiện của Đảng.
Lời khách khí thì Cao Khiết vẫn phải nói, nhưng Long Hải Đào tự biết mình không dám nhận.
Nếu thật sự ra chỉ thị gì, chẳng may khi Chủ tịch tỉnh đến thị sát mà bị bại lộ thì Long Hải Đào không thể tránh được liên lụy. Tôi đến đây chỉ để đọc quyết định bổ nhiệm, còn chuyện khác thì không liên quan gì đến tôi.
- Qua nghiên cứu, Thành ủy quyết định, đồng chí Cao Khiết không kiêm nhiệm chức Chủ tịch thị trấn nữa....Quyết định bổ nhiệm đồng chí Phạm Hồng Vũ làm Phó bí thư Đảng ủy thị trấn Phong Lâm, xếp sau đồng chí Cao Khiết, đề cử làm Quyền chủ tịch thị trấn Phong Lâm.
Long Hải Đào trịnh trọng tuyên bố quyết định bổ nhiệm.
Trong phòng họp lập tức vang lên tràng vỗ tay.
Có thể nhìn ra được, rất nhiều đồng chí vỗ tay là xuất phát từ nội tâm. Cao Khiết và Phạm Hồng Vũ đến nhậm chức chưa đến một năm, sự thay đổi của thị trấn đều rất rõ nét.
Thời gian trước có lời đồn đại rằng Cao Khiết và Phạm Hồng Vũ sẽ điều chuyển đi, đa số cán bộ đều tỏ ra buồn bã.
Thị trấn Phong Lâm khó khăn lắm mới có được cơ sở phát triển.
Hiện tại xem ra, tổ chức vẫn còn tinh tường, rốt cục để Phạm Hồng Vũ lên vị trí Chủ tịch thị trấn.
Nhưng quyết định ngay sau đó lại khiến cho người ta thấy bất ngờ.
- Căn cứ yêu cầu công tác, Thị ủy quyết định, đồng chí Lý Quốc Sinh thôi đảm nhiệm chức vụ Phó bí thư Đảng ủy thị trấn, Thị ủy có phân côn khác. Công tác hiện tại của đồng chí Lý Quốc Sinh sẽ do đồng chí Cao Khiết tạm thời kiêm nhiệm.
Trong phòng lập tức trở nên yên tĩnh, ánh mắt của mọi người lại tập trung vào Lý Quốc Sinh.
Lý Quốc Sinh rõ ràng không dự đoán được Thị ủy sẽ có quyết định như vậy, sắc mặt của anh ta cũng dần trở nên đỏ ửng, vừa kinh ngạc, vừa tuyệt vọng.
Trưởng ban Tổ chức Thị ủy Long Hải Đào lại đi vào thị trấn Phong Lâm, rất kinh ngạc phát hiện Chủ tịch tỉnh ngày mai sẽ đến nhưng Thị trấn Phong Lâm vẫn chưa chuẩn bị gì, đại viện thị trấn vẫn yên tĩnh như cũ, không nhìn thấy vẻ gì là bận rộn cả.
- Bí thư Cao, Phó chủ tịch Phạm, hai vị đúng là có phong độ của một đại tướng.
Long Hải Đào không khỏi cảm thán một câu.
Long Hải Đào lần này xuống, cũng là nhận sự ủy thác của Tống Mân, đích thân chạy xuống để cho Phạm Hồng Vũ một thể diện. Theo quy trình bình thường thì ông ta chỉ cần cử một Phó trưởng ban xuống trao quyết định bổ nhiệm là được rồi.
Thị trấn Phong Lâm cũng không làm lễ hoan nghênh gì cả. Cũng giống như lần trước Lục Nguyệt đến thị sát, Bí thư Đảng ủy thị trấn Cao Khiết và Phó chủ tịch thị trấn Phạm Hồng Vũ tự mình lái xe, ở bên ngoài thị trấn đón. Tất cả mọi người đều là thành viên bộ máy Thành ủy bộ, không phân biệt nặng nhẹ.
Phạm Hồng Vũ mỉm cười đáp:
- Trưởng ban Long, nghe nói Chủ tịch tỉnh Vưu là một vị lãnh đạo rất tiết kiệm, không thích khoa trương lòe loẹt...
Long Hải Đào cười ha hả.
Cái này đúng là hoánh tráng.
Dường như hắn hiểu rõ ràng Chủ tịch tỉnh Vưu vậy.
Tuy nhiên Phạm Hồng Vũ nói như vậy, cũng không hoàn toàn là nói mò. Vưu Lợi Dân nhậm chức gần một năm, rất ít tham gia các hoạt động xã giao. Toàn bộ địa khu Ngạn Hoa, những người có may mắn được ngồi cùng ăn cơm với ông thì chỉ đếm trên đầu ngón tay, Cao Khiết và Phạm Hồng Vũ là một trong số đó.
Uy vọng của Vưu Lợi Dân, dần dần đã đuổi kịp Chủ tịch tiền nhiệm Lôi Vân Cương. Lôi Vân Cương tính cách hướng ngoại, mạnh mẽ, cứng rắn hơn người, lúc đảm nhiệm chức Chủ tịch tỉnh, địa vị ngang bằng với Bí thư Tỉnh ủy Vinh Khải Cao, quan hệ khá căng thẳng. Còn tính cách giữa Vưu Lợi Dân và Lôi Vân Cương thì lại khác nhau một trời một vực, nhưng những cán bộ tinh ý có thể nhìn ra Vinh Khải Cao lại rất ủng hộ Chủ tịch tỉnh Vưu Lợi Dân, trong các cuộc họp rất ít khi có “dị nghị” với nhau.
Vinh Khải Cao chấp chính ở Thanh Sơn nhiều năm, thân tín trải rộng khắp nơi. Uy vọng cực cáo, quot;tai họa ngầmquot; duy nhất, chính là tuổi tác của ông ta, lớn hơn Vưu Lợi Dân đến mười mấy tuổi. Tuy rằng giai đoạn hiện tại ở trong nước, Bí thư Tỉnh ủy thường phải đến hơn bảy mươi mới nghỉ, nhưng dù sao đến tuổi này rồi thì bất cứ lúc nào cũng có thể phải lui về.
Điểm này, cũng làm cho uy vọng của Chủ tịch tỉnh Vưu vô hình trung tăng lên không ít.
Từ lời Phạm Hồng Vũ nói ra, dường như Long Hải Đào cũng có thể hiểu được ngày hôm qua Tống Mân đã làm những gì. Tối hôm qua, Tống Mân mời họp Thường vụ Thị ủy, chỉ để thảo luận một vấn đề duy nhất đó chính là đề bạt bổ nhiệm Phạm Hồng Vũ.
Trong khoảng thời gian này, Ban Tổ chức Thị ủy khảo sát cán bộ. Không chỉ một người, nhưng những cán bộ khác cũng chưa được đề cập trong cuộc họp tối qua. Trong cuộc họp, Phó Bí thư Thị ủy Lục Nguyệt đưa ra dị nghị, yêu cầu bổ nhiệm Phạm Hồng Vũ làm trưởng phòng thu hút đầu tư sắp được thành lập của thị xã.
Thái độ này của Lục Nguyệt, có chút nằm ngoài dự liệu của mọi người.
Cái gọi là trong dự liệu là vì Lục Nguyệt đã sớm đề xuất muốn cho Phạm Hồng Vũ gánh vác công việc ở phòng thu hút đầu tư để phòng này có thêm sức mạnh, nhanh chóng có thể đóng góp vào sự phát triển kinh tế của thị xã Ngạn Hoa.
Bình tĩnh mà xem xét, đề nghị này của Lục Nguyệt mọi người cũng cảm thấy có lý. Con người Phạm Hồng Vũ, tính cách cứng đầu cứng cổ, nhưng không thể phủ nhận được người này quả thật là có bản lĩnh. Đơn cử như việc thu hút được đầu tư từ HongKong thì trong lịch sử của thị trấn Phong Lâm chưa từng xuất hiện.
Có thể nói, cả năm nay, số liệu thu hút đầu tư của địa khu Ngạn Hoa sẽ đi đầu trong toàn tỉnh, công lao đều là của một mình hắn.
Một cán bộ trẻ tuổi có bản lĩnh như vậy, ra mặt cho phòng thu hút đầu tư cũng là điều hết sức hợp lý.
Tuy nhiên có một điều kiện tiên quyết, đó là phải được sự đồng ý của Tống Mân.
Tống Mân cả tối qua triệu tập họp Thường vụ, chỉ để thảo luận vấn đề bổ nhiệm cho Phạm Hồng Vũ, thái độ của ông ta đã rất rõ ràng. Dưới tình hình như vậy, kiên quyết giữ ý kiến của mình lại khiến cho người ta cảm thấy kỳ cục.
Cán bộ mạ vàng từ trên xuống, quả nhiên là khác so với đám “dân đen”. Bí thư thị ủy đã quyết định, một mình gã còn dị nghị, không thèm để ý đến suy nghĩ của Tống Mân đối với mình.
Tuy có dị nghị, Lục Nguyệt rất rõ ràng, lúc này ở thị xã Ngạn Hoa, vấn đề bổ nhiệm cán bộ, chỉ cần Tống Mân đã quyết định thì những
lãnh đạo khác rất khó thay đổi được.
- Bí thư Cao, các đồng chí đến đủ rồi chứ?
Long Hải Đào đi theo sau Phạm Hồng Vũ và Cao Khiết, đi vào phòng họp của thị trấn.
Trên đường xuống đây, ông đã thông báo cho Cao Khiết tập hợp cán bộ phụ trách đến để tổ chức một cuộc họp nhỏ.
- Lãnh đạo có chỉ thị, chúng tôi không dám chậm trễ.
Cao Khiết cười đáp, tâm tình rất tốt.
Ngày hôm qua cô không tiếc vạch mặt và lớn tiếng với Tống Mân, Lý Đức Tài, cuối cùng có được một kết quả rất tốt. Có lẽ việc này hậu hoạn vô cùng nhưng Cao Khiết không cần quan tâm.
Cao Hưng Hán đã từng dạy bảo cô: quot; Thân là cán bộ đảng viên, cái gì cần kiên trì thì phải kiên trì...quot;
- Ha ha, tôi đâu dám chỉ thị cô, Bí thư Cao.
Long Hải Đào cười ha hả, một câu hai ý nghĩa.
Cao Khiết đại náo văn phòng Bí thư Thị ủy, trực tiếp đấu quot;tay đôiquot; với Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, tin tức này đã sớm loan truyền cả Thị ủy rồi. Tất cả mọi người đều cảm thấy kỳ lạ. Không ngờ một cô gái xinh đẹp như Cao Khiết lại dũng mãnh như thế.
Vì Phạm Hồng Vũ mà liều lĩnh.
[CHARGE=]Khóe miệng Cao Khiết hơi nhếch lên cười.
Cho dù có bị gán danh “chanh chua” thì chưa chắc cũng đã là chuyện xấu, nói không chừng sau trận ầm ĩ này, mọi người không còn dám coi thường chỉ vì cô là phụ nữ nữa.
Bên này nói nói cười cười, không khí trong phòng họp lại trở nên khá căng thẳng.
Tất cả mọi người đều chờ dài cổ, bất an ngồi đợi Long Hải Đào.
Trưởng ban Tổ chức Thị ủy đến thị trấn Phong Lâm, không còn nghi ngờ gì nữa, chính là đến để tuyên bố quyết định bổ nhiệm rồi. Cao Khiết phải đi hay ở lại, Phạm Hồng Vũ phải đi hay ở lại, những người khác được bố trí như thế nào, mọi người đều rất quan tâm.
Mặc dù vấn đề bổ nhiệm cán bộ từ trước đến giờ khó giữ kín được, nhưng lần này quả thật có chút quỷ dị. Tối qua mở cuộc họp Thường vụ, tin tức tạm thời chưa được truyền ra ngoài.
Không có điện thoại di động.
Long Hải Đào Cao Khiết Phạm Hồng Vũ chậm rãi đi vào phòng họp.
Lập tức những tràng vỗ tay nhiệt liệt vang lên.
Long Hải Đào đi theo Cao Khiết vào trong phòng, chậm rãi đi lên đài chủ tịch, ngồi ở vị trí trung gian, Cao Khiết ngồi bên trái, Lý Quốc Sinh ngồi bên phải, Phạm Hồng Vũ ngồi ở vị trí kế tiếp.
Trước mắt ở bộ máy Đảng ủy thị trấn Phong Lâm, xếp hạng của Phạm Hồng Vũ cũng không phải gần trước nhất. Trên danh nghĩa, Phó Bí thư Đảng ủy Lý Quốc Sinh mới là nhân vật số , quy định này không thể phá bỏ. Vốn Lý Quốc Sinh cũng rất thắc mắc, việc nghênh đón lãnh đạo Thị ủy tại sao là Phạm Hồng Vũ và Cao Khiết mà không phải là Lý Quốc Sinh gã đi?
“Hai vợ chồng” này thật quá lộ liễu, các người đã kết hôn đâu. Mà cho dù là kết hôn rồi thì cũng phải công tư rõ ràng chứ?
- Các đồng chí, cuộc họp hôm nay là cuộc họp động viên. Ngày mai Chủ tịch tỉnh sẽ xuống thị trấn chúng ta khảo sát công tác, đây là niềm vinh dự cho thị trấn chúng ta....
Đợi tràng vỗ tay chấm dứt, Cao Khiết liền bắt đầu chủ trì hội nghị.
-...Địa khu và thị xã đều rất coi trọng việc Chủ tịch tỉnh lần này xuống thị sát, nên đã mời Trưởng ban Long xuống để chỉ đạo công tác của thị trấn chúng ta. Tiếp theo, xin mời Trưởng ban Long lên cho chỉ thị.
Trong phòng họp lại vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
- Các đồng chí, chỉ thị thì không dám nhận. Lần này tôi xuống, là chịu sự ủy thác của Bí thư Thị ủy Tống Mân, tuyên bố điều chỉnh cán bộ. Việc liên quan đến đón tiếp Chủ tịch tỉnh xuống thị sát thì tôi không có ý kiến.
Long Hải Đào mỉm cười, lấy ra văn kiện của Đảng.
Lời khách khí thì Cao Khiết vẫn phải nói, nhưng Long Hải Đào tự biết mình không dám nhận.
Nếu thật sự ra chỉ thị gì, chẳng may khi Chủ tịch tỉnh đến thị sát mà bị bại lộ thì Long Hải Đào không thể tránh được liên lụy. Tôi đến đây chỉ để đọc quyết định bổ nhiệm, còn chuyện khác thì không liên quan gì đến tôi.
- Qua nghiên cứu, Thành ủy quyết định, đồng chí Cao Khiết không kiêm nhiệm chức Chủ tịch thị trấn nữa....Quyết định bổ nhiệm đồng chí Phạm Hồng Vũ làm Phó bí thư Đảng ủy thị trấn Phong Lâm, xếp sau đồng chí Cao Khiết, đề cử làm Quyền chủ tịch thị trấn Phong Lâm.
Long Hải Đào trịnh trọng tuyên bố quyết định bổ nhiệm.
Trong phòng họp lập tức vang lên tràng vỗ tay.
Có thể nhìn ra được, rất nhiều đồng chí vỗ tay là xuất phát từ nội tâm. Cao Khiết và Phạm Hồng Vũ đến nhậm chức chưa đến một năm, sự thay đổi của thị trấn đều rất rõ nét.
Thời gian trước có lời đồn đại rằng Cao Khiết và Phạm Hồng Vũ sẽ điều chuyển đi, đa số cán bộ đều tỏ ra buồn bã.
Thị trấn Phong Lâm khó khăn lắm mới có được cơ sở phát triển.
Hiện tại xem ra, tổ chức vẫn còn tinh tường, rốt cục để Phạm Hồng Vũ lên vị trí Chủ tịch thị trấn.
Nhưng quyết định ngay sau đó lại khiến cho người ta thấy bất ngờ.
- Căn cứ yêu cầu công tác, Thị ủy quyết định, đồng chí Lý Quốc Sinh thôi đảm nhiệm chức vụ Phó bí thư Đảng ủy thị trấn, Thị ủy có phân côn khác. Công tác hiện tại của đồng chí Lý Quốc Sinh sẽ do đồng chí Cao Khiết tạm thời kiêm nhiệm.
Trong phòng lập tức trở nên yên tĩnh, ánh mắt của mọi người lại tập trung vào Lý Quốc Sinh.
Lý Quốc Sinh rõ ràng không dự đoán được Thị ủy sẽ có quyết định như vậy, sắc mặt của anh ta cũng dần trở nên đỏ ửng, vừa kinh ngạc, vừa tuyệt vọng.