Giang Khẩu tháng 3, ánh ánh mặt trời rạng rỡ, đúng là thời điểm đẹp nhất trong cả năm.
Phạm Hồng Vũ và Triệu Ca tay trong tay đi dạo trong một trung tâm mua sắm ở Giang Khẩu.
Sau mười năm phát triển với tốc độ cao, hiện tại Giang Khẩu ngày càng giống một đô thị lớn mang tầm quốc tế, nhưng nghiêm túc mà nói, hiện tại Giang Khẩu vẫn chưa được coi là một đô thị mang tầm quốc tế thật sự. Trên thị trường cũng là vàng thau lẫn lộn, tình trạng trị an vẫn chưa tốt lắm.
Là một điển hình của thành phố di dân, đây là hiện tượng bình thường.
Phạm Hồng Vũ nhớ rõ ở thế giới kia, đã từng có bài đưa tin, nói rằng sau khi thành lập đơn vị bộ đội ở Giang Khẩu, thì tình trạng trị an ở đây tốt hơn rất nhiều, số lượng đại án giảm đáng kể. Tội phạm đều đi ra khỏi Giang Khẩu.
Nhưng đây mới chỉ là cuối những năm 80, bộ đội vẫn chưa được thành lập ở đây.
Giang Khẩu hiện nay, trong mắt nữ đồng chí, điểm bất đồng lớn nhất so với nội địa chính là có nhiều trung tâm mua sắm lớn, hình thức bán lẻ mới như siêu thị ở Giang Khẩu mọc lên như nấm.
Việc đi dạo, mua đồ trong các trung tâm mua sắm là một cảm thụ hoàn toàn mới, một cảm giác vui sướng khó nói thành lời vì thế mà khiến người ta không tiếc tiền bỏ ra mua sắm.
Triệu Ca trong lòng rất vui mừng.
Mỗi lần Phạm Hồng Vũ đến, đều khiến cô cảm thấy vui vẻ.
Hiện giờ giữa Phạm Hồng Vũ và Triệu Ca, vẫn thuần khiết như vậy, chưa từng đi đến “bước cuối cùng”.
Triệu Ca hiện tại có tiền, cho nên quyết định “sửa sang” cho người yêu từ đầu tới chân.
- Hồng Vũ, lại để anh nói trúng rồi, máy game Nintendo cũng đưa ra thị trường rồi.
Hai người vừa đi vừa nói chuyện.
Phạm Hồng Vũ mỉm cười nói:
- Anh biết, anh đã nhìn thấy hàng mẫu của bọn họ rồi.
Sau khi ăn tết âm lịch xong không lâu, công ty Nintendo cũng đưa sản phẩm ra thị trường. Công ty Thiên Ca liền đem vài sản phẩm của Nintendo đến nhà máy điện tử của mình ở thị trấn Phong Lâm để các kỹ thuật viên nghiên cứu.
- Giống với những gì anh dự đoán trước đây, Nintendo quả nhiên đang chiến đấu với chúng ta về mặt giá cả. Định giá là 79 USD, cao hơn chúng ta 20 USD.
Hai hàng lông mày của Triệu Ca hơi cau lại, dường như có chút lo lắng.
Qua hơn mộ năm tôi luyện, nhất là “huấn luyện” ở HongKong hơn nửa năm, Triệu Ca tiến bộ rất nhanh, hiện tại đã có phong cách của người làm kinh doanh rồi.
Phạm Hồng Vũ hỏi:
- Vậy công ty định ứng đối như thế nào?
Triệu Ca nói:
- Công ty đã bàn bạc, A Mẫn có ý kiến rằng tạm thời bất động, nhìn tình hình rồi tính tiếp. Dù sao hiện tại chúng ta đã chiếm lĩnh đại bộ phận định mức thị trường, máy game của bọn họ chơi không thú vị như của chúng ta, nếu chúng ta cũng giảm giá luôn thì có vẻ sợ bọn họ quá.
Lần trước Lệnh Hòa Phồn đi Nga đàm phán bản bản quyền Tetris, Phạm Hồng Vũ đã nói với anh ta rất rõ ràng, bất cứ giá nào cũng phải lấy được bản quyền Tetris. Người Nhật Bản không ngờ rằng Lệnh Hòa Phồn bỗng nhiên đánh vào cho nên không chuẩn bị kịp, trơ mắt nhìn Lệnh Hòa Phồn lấy được bản quyền Tetris vào tay.
Ở thế giới kia, việc đàm phán bản quyền Tetris vốn là biến đối bất ngờ. Người đứng đầu của Nintendo là Hiroshi Yamauchi mặc dù rất nhạy bén, ý thức được Tetris có giá trị rất lớn nhưng do với Phạm Hồng Vũ thì ông ta còn kém hơn một bậc. Ông ta chỉ có thể đoán trước, còn Phạm Hồng Vũ thì là có kinh nghiệm thực tế, biết rõ ràng rằng sau khi đưa Tetris vào máy game thì sẽ mang lại hiệu quả lớn thế nào.
Cho nên Nintendo rất để ý đến giá bản quyền, đàm phán kéo dài thời gian, còn Phạm Hồng Vũ lại yêu cầu bất cứ giá nào cũng phải lấy được.
Hiện tại sự thật đã chứng minh, Phạm Hồng Vũ đã dự đoán vô cùng chính xác. Trong thời gian 4 tháng ngắn ngủi, Tetris và máy game cầm tay của công ty Thiên Ca đã thịnh hành khắp Đông Nam Á và khu vực Âu Mỹ. Nhà máy điện tử ở thị trấn Phong Lâm đã mở rộng gấp đôi dây chuyền sản xuất, tuyển và huấn luyện gần 80 công nhân, làm việc cả 3 ca vậy mà vẫn cung không đủ cầu.
Tết âm lịch xong, lại có hai thương nhân từ Giang Khẩu đến thị trấn Phong Lâm, trong thời gian ngắn ngủi ba ngàym đã đàm phán tất cả thủ tịch hợp tác, ký tên vào bản hiệp nghị hợp tác, đầu tư 400 ngàn NDT, bắt đầu xây dựng hai nhà máy điện tử nhỏ ở khu công nghiệp Phong Lâm, chuyên sản xuất linh phụ kiện máy game cho công ty Thiên Ca.
Một dây chuyền sản xuất dần được hình thành.
So với quy hoạch lúc trước của Phạm Hồng Vũ thì cũng không có khác biệt nhiều lắm, chỉ có điều sớm hơn mấy tháng.
Phạm Hồng Vũ tươi cười, ngồi xuống, cầm lấy bàn tay Triệu Ca, để cô ngồi bên cạnh mình. Phạm Hồng Vũ rút thuốc lá ra, Triệu Ca châm lửa cho hắn.
Khi đó ở các trung tâm mua sắm vẫn chưa cấm hút thuốc.
Tháng 3 ở miền Na, nhiệt độ đã hai mươi mấy độ, Triệu Ca mặc một bộ đồ Louis Vuitton khá mỏng, vẻ xinh đẹp diễm lệ của cô không gì sánh được, động tác dịu dàng như vậy, không khỏi khiến cho những nam thanh niên đi qua đều muốn rớt cả tròng mắt xuống, nhìn về phía Phạm Hồng Vũ, hâm mộ không ngừng
[CHARGE=3]Phạm Hồng Vũ dương dương tự đắc, hít một hơi thuốc, trầm ngâm nói:
- A Mẫn mặc dù nói cũng có lý nhưng anh cho rằng, chúng ta vẫn phải giảm giá, xuống dưới 70 USD thôi.
- 70 USD?
Triệu Ca chấn động, đôi môi khiêu gợi biến thành chữ “o” rồi.
Phạm Hồng Vũ vất vả lắm mới kiềm chế được kích động muốn hôn vào đôi môi ấy một cái.
- Cứ như thế thì lợi nhuận của chúng ta gần như giảm đi một nửa. Anh có biết lợi ích của bên tiêu thụ phải được đảm bảo đấy, không để bọn họ chịu thiệt…
Phạm Hồng Vũ nói:
- Cái đó anh biết, nhưng vẫn phải giảm giá. Chúng ta không thể cho Nintendo bất cứ cơ hội nào, nhất định phải để bọn họ lỗ vốn. Cái này không có chỗ để thương lượng, một núi không thể có hai chúa sơn lâm được. Nhân cơ hội này, hoàn toàn phá hủy bọn họ, chỉ cần phá hủy Nintendo thì thị trường máy game cả thế giới sau này sẽ là của chúng ta. So sánh mà nói, hiện tại phải kiếm ít hơn một chút, chịu hy sinh một chút lợi nhận, em nghĩ mà xem, độc bá thị trường toàn cầu là khái niệm gì? Đến lúc đó e rằng tốc độ kiếm tiền em khó mà tưởng tượng được.
Triệu Ca cười nói:
- Hiện tại em cũng không dám suy nghĩ, ba tháng bốn triệu tiền đầu tư cũng đã thu hồi lại được rồi, còn có không ít lợi nhuận. Nói thật, Hồng Vũ, cho tới bây giờ em vẫn không nghĩ là việc kinh doanh này có thể kiếm được nhiều tiền như vậy.
- Còn chưa thấm vào đâu đâu…
Phạm Hồng Vũ hơi cằn nhằn nói. Đương nhiên là nói về tốc độ kiếm tiền, tốc độ kiếm tiền sau này còn khủng hơn nhiều.
Cái này cũng là lời nói thật. Một khi chiếm được cả thị trường toàn cầu thì e rằng số tiền kiếm được sẽ không phải là con số mà Triệu Ca có thể tưởng tượng được.
- Được rồi, ngày mai em sẽ gọi điện cho Lệnh tổng, bàn bạc một chút về quy trình thao tác.
Triệu Ca nói.
Chỉ cần Phạm Hồng Vũ quyết định thì Triệu Ca luôn phục tùng vô điều kiện. Bởi vì sự thật đã chứng minh, Phạm Hồng Vũ luôn chính xác. Người này dường như chưa bao giờ phạm sai lầm, nếu có phạm thì cũng là “phạm một cách chính xác”.
- Mặt khác, một số nơi tiêu thụ chủ yếu, cũng có thể gọi điện cho họ. Giải thích một chút về triển vọng độc bá toàn cầu, mời bọn họ hợp tác tham gia trận chiến này với chúng ta. Có một số nơi chỉ coi trọng lợi ích trước mắt nhưng cũng có một bộ phận thì rất có tầm nhìn. Mọi người cùng nhau chia sẻ, áp lực sẽ không còn lớn nữa.
- Được, ngày mai em sẽ nói với Lệnh tổng.,..
- Không…
Phạm Hồng Vũ khoát tay nói.
Triệu Ca liền chăm chú nhìn hắn.
- Việc này em tự đi làm.
- Em làm?
- Đúng, không được việc gì cũng ỷ lại vào Lệnh Hòa Phồn, mặc dù anh ta là người hợp tác với mình, nhưng trước mắt cũng chỉ là bạn hợp tác. Dù sao sản nghiệp của công ty Thiên Ca cũng lấy em làm chính. Việc như vậy tự mình đi làm là tốt nhất. Nói vậy, mỗi một quốc gia, mỗi một khu vực đều có sự khác nhau, tìm cách thuyết phục bọn họ, bản thân mình cũng sẽ có điều kiện tôi luyện. Cho dù hiệu quả kém hơn một chút nhưng thu hoạch ở phương diện khác nhất định sẽ không tầm thường.
Phạm Hồng Vũ nhìn Triệu Ca cười nói, trong ánh mắt tràn đầy sự cổ vũ.
- Được, tất cả nghe theo anh.
Triệu Ca gật đầu đáp.
Phạm Hồng Vũ liền cầm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, vẻ mặt tươi cười.
Triệu Ca quả thật khác hẳn so với trước kia, nhìn qua thì có vẻ là “phục tùng” Phạm Hồng Vũ vô điều kiện, nhưng thực tế thì rất lo lắng. Một số đối tác tiêu thụ của công ty Thiên Ca ai mà không là lang là sói? Triệu Ca không chút do dự, đồng ý đi đàm phán với bọn họ, bản thân cũng rất cần dũng khí.
- Ca Nhi, sản nghiệp máy game này, mới chỉ đang bắt đầu thôi. Dựa vào sản nghiệp này, chúng ta hoàn thành việc tích lũy ban đầu cho mình. Tiếp theo, còn rất nhiều sản nghiệp đang chờ chúng ta đi khai thác.
- Vâng!
Triệu Ca gật đầu, ánh mắt trở nên rạng rỡ vô cùng.
Giang Khẩu tháng , ánh ánh mặt trời rạng rỡ, đúng là thời điểm đẹp nhất trong cả năm.
Phạm Hồng Vũ và Triệu Ca tay trong tay đi dạo trong một trung tâm mua sắm ở Giang Khẩu.
Sau mười năm phát triển với tốc độ cao, hiện tại Giang Khẩu ngày càng giống một đô thị lớn mang tầm quốc tế, nhưng nghiêm túc mà nói, hiện tại Giang Khẩu vẫn chưa được coi là một đô thị mang tầm quốc tế thật sự. Trên thị trường cũng là vàng thau lẫn lộn, tình trạng trị an vẫn chưa tốt lắm.
Là một điển hình của thành phố di dân, đây là hiện tượng bình thường.
Phạm Hồng Vũ nhớ rõ ở thế giới kia, đã từng có bài đưa tin, nói rằng sau khi thành lập đơn vị bộ đội ở Giang Khẩu, thì tình trạng trị an ở đây tốt hơn rất nhiều, số lượng đại án giảm đáng kể. Tội phạm đều đi ra khỏi Giang Khẩu.
Nhưng đây mới chỉ là cuối những năm , bộ đội vẫn chưa được thành lập ở đây.
Giang Khẩu hiện nay, trong mắt nữ đồng chí, điểm bất đồng lớn nhất so với nội địa chính là có nhiều trung tâm mua sắm lớn, hình thức bán lẻ mới như siêu thị ở Giang Khẩu mọc lên như nấm.
Việc đi dạo, mua đồ trong các trung tâm mua sắm là một cảm thụ hoàn toàn mới, một cảm giác vui sướng khó nói thành lời vì thế mà khiến người ta không tiếc tiền bỏ ra mua sắm.
Triệu Ca trong lòng rất vui mừng.
Mỗi lần Phạm Hồng Vũ đến, đều khiến cô cảm thấy vui vẻ.
Hiện giờ giữa Phạm Hồng Vũ và Triệu Ca, vẫn thuần khiết như vậy, chưa từng đi đến “bước cuối cùng”.
Triệu Ca hiện tại có tiền, cho nên quyết định “sửa sang” cho người yêu từ đầu tới chân.
- Hồng Vũ, lại để anh nói trúng rồi, máy game Nintendo cũng đưa ra thị trường rồi.
Hai người vừa đi vừa nói chuyện.
Phạm Hồng Vũ mỉm cười nói:
- Anh biết, anh đã nhìn thấy hàng mẫu của bọn họ rồi.
Sau khi ăn tết âm lịch xong không lâu, công ty Nintendo cũng đưa sản phẩm ra thị trường. Công ty Thiên Ca liền đem vài sản phẩm của Nintendo đến nhà máy điện tử của mình ở thị trấn Phong Lâm để các kỹ thuật viên nghiên cứu.
- Giống với những gì anh dự đoán trước đây, Nintendo quả nhiên đang chiến đấu với chúng ta về mặt giá cả. Định giá là USD, cao hơn chúng ta USD.
Hai hàng lông mày của Triệu Ca hơi cau lại, dường như có chút lo lắng.
Qua hơn mộ năm tôi luyện, nhất là “huấn luyện” ở HongKong hơn nửa năm, Triệu Ca tiến bộ rất nhanh, hiện tại đã có phong cách của người làm kinh doanh rồi.
Phạm Hồng Vũ hỏi:
- Vậy công ty định ứng đối như thế nào?
Triệu Ca nói:
- Công ty đã bàn bạc, A Mẫn có ý kiến rằng tạm thời bất động, nhìn tình hình rồi tính tiếp. Dù sao hiện tại chúng ta đã chiếm lĩnh đại bộ phận định mức thị trường, máy game của bọn họ chơi không thú vị như của chúng ta, nếu chúng ta cũng giảm giá luôn thì có vẻ sợ bọn họ quá.
Lần trước Lệnh Hòa Phồn đi Nga đàm phán bản bản quyền Tetris, Phạm Hồng Vũ đã nói với anh ta rất rõ ràng, bất cứ giá nào cũng phải lấy được bản quyền Tetris. Người Nhật Bản không ngờ rằng Lệnh Hòa Phồn bỗng nhiên đánh vào cho nên không chuẩn bị kịp, trơ mắt nhìn Lệnh Hòa Phồn lấy được bản quyền Tetris vào tay.
Ở thế giới kia, việc đàm phán bản quyền Tetris vốn là biến đối bất ngờ. Người đứng đầu của Nintendo là Hiroshi Yamauchi mặc dù rất nhạy bén, ý thức được Tetris có giá trị rất lớn nhưng do với Phạm Hồng Vũ thì ông ta còn kém hơn một bậc. Ông ta chỉ có thể đoán trước, còn Phạm Hồng Vũ thì là có kinh nghiệm thực tế, biết rõ ràng rằng sau khi đưa Tetris vào máy game thì sẽ mang lại hiệu quả lớn thế nào.
Cho nên Nintendo rất để ý đến giá bản quyền, đàm phán kéo dài thời gian, còn Phạm Hồng Vũ lại yêu cầu bất cứ giá nào cũng phải lấy được.
Hiện tại sự thật đã chứng minh, Phạm Hồng Vũ đã dự đoán vô cùng chính xác. Trong thời gian tháng ngắn ngủi, Tetris và máy game cầm tay của công ty Thiên Ca đã thịnh hành khắp Đông Nam Á và khu vực Âu Mỹ. Nhà máy điện tử ở thị trấn Phong Lâm đã mở rộng gấp đôi dây chuyền sản xuất, tuyển và huấn luyện gần công nhân, làm việc cả ca vậy mà vẫn cung không đủ cầu.
Tết âm lịch xong, lại có hai thương nhân từ Giang Khẩu đến thị trấn Phong Lâm, trong thời gian ngắn ngủi ba ngàym đã đàm phán tất cả thủ tịch hợp tác, ký tên vào bản hiệp nghị hợp tác, đầu tư ngàn NDT, bắt đầu xây dựng hai nhà máy điện tử nhỏ ở khu công nghiệp Phong Lâm, chuyên sản xuất linh phụ kiện máy game cho công ty Thiên Ca.
Một dây chuyền sản xuất dần được hình thành.
So với quy hoạch lúc trước của Phạm Hồng Vũ thì cũng không có khác biệt nhiều lắm, chỉ có điều sớm hơn mấy tháng.
Phạm Hồng Vũ tươi cười, ngồi xuống, cầm lấy bàn tay Triệu Ca, để cô ngồi bên cạnh mình. Phạm Hồng Vũ rút thuốc lá ra, Triệu Ca châm lửa cho hắn.
Khi đó ở các trung tâm mua sắm vẫn chưa cấm hút thuốc.
Tháng ở miền Na, nhiệt độ đã hai mươi mấy độ, Triệu Ca mặc một bộ đồ Louis Vuitton khá mỏng, vẻ xinh đẹp diễm lệ của cô không gì sánh được, động tác dịu dàng như vậy, không khỏi khiến cho những nam thanh niên đi qua đều muốn rớt cả tròng mắt xuống, nhìn về phía Phạm Hồng Vũ, hâm mộ không ngừng
[CHARGE=]Phạm Hồng Vũ dương dương tự đắc, hít một hơi thuốc, trầm ngâm nói:
- A Mẫn mặc dù nói cũng có lý nhưng anh cho rằng, chúng ta vẫn phải giảm giá, xuống dưới USD thôi.
- USD?
Triệu Ca chấn động, đôi môi khiêu gợi biến thành chữ “o” rồi.
Phạm Hồng Vũ vất vả lắm mới kiềm chế được kích động muốn hôn vào đôi môi ấy một cái.
- Cứ như thế thì lợi nhuận của chúng ta gần như giảm đi một nửa. Anh có biết lợi ích của bên tiêu thụ phải được đảm bảo đấy, không để bọn họ chịu thiệt…
Phạm Hồng Vũ nói:
- Cái đó anh biết, nhưng vẫn phải giảm giá. Chúng ta không thể cho Nintendo bất cứ cơ hội nào, nhất định phải để bọn họ lỗ vốn. Cái này không có chỗ để thương lượng, một núi không thể có hai chúa sơn lâm được. Nhân cơ hội này, hoàn toàn phá hủy bọn họ, chỉ cần phá hủy Nintendo thì thị trường máy game cả thế giới sau này sẽ là của chúng ta. So sánh mà nói, hiện tại phải kiếm ít hơn một chút, chịu hy sinh một chút lợi nhận, em nghĩ mà xem, độc bá thị trường toàn cầu là khái niệm gì? Đến lúc đó e rằng tốc độ kiếm tiền em khó mà tưởng tượng được.
Triệu Ca cười nói:
- Hiện tại em cũng không dám suy nghĩ, ba tháng bốn triệu tiền đầu tư cũng đã thu hồi lại được rồi, còn có không ít lợi nhuận. Nói thật, Hồng Vũ, cho tới bây giờ em vẫn không nghĩ là việc kinh doanh này có thể kiếm được nhiều tiền như vậy.
- Còn chưa thấm vào đâu đâu…
Phạm Hồng Vũ hơi cằn nhằn nói. Đương nhiên là nói về tốc độ kiếm tiền, tốc độ kiếm tiền sau này còn khủng hơn nhiều.
Cái này cũng là lời nói thật. Một khi chiếm được cả thị trường toàn cầu thì e rằng số tiền kiếm được sẽ không phải là con số mà Triệu Ca có thể tưởng tượng được.
- Được rồi, ngày mai em sẽ gọi điện cho Lệnh tổng, bàn bạc một chút về quy trình thao tác.
Triệu Ca nói.
Chỉ cần Phạm Hồng Vũ quyết định thì Triệu Ca luôn phục tùng vô điều kiện. Bởi vì sự thật đã chứng minh, Phạm Hồng Vũ luôn chính xác. Người này dường như chưa bao giờ phạm sai lầm, nếu có phạm thì cũng là “phạm một cách chính xác”.
- Mặt khác, một số nơi tiêu thụ chủ yếu, cũng có thể gọi điện cho họ. Giải thích một chút về triển vọng độc bá toàn cầu, mời bọn họ hợp tác tham gia trận chiến này với chúng ta. Có một số nơi chỉ coi trọng lợi ích trước mắt nhưng cũng có một bộ phận thì rất có tầm nhìn. Mọi người cùng nhau chia sẻ, áp lực sẽ không còn lớn nữa.
- Được, ngày mai em sẽ nói với Lệnh tổng.,..
- Không…
Phạm Hồng Vũ khoát tay nói.
Triệu Ca liền chăm chú nhìn hắn.
- Việc này em tự đi làm.
- Em làm?
- Đúng, không được việc gì cũng ỷ lại vào Lệnh Hòa Phồn, mặc dù anh ta là người hợp tác với mình, nhưng trước mắt cũng chỉ là bạn hợp tác. Dù sao sản nghiệp của công ty Thiên Ca cũng lấy em làm chính. Việc như vậy tự mình đi làm là tốt nhất. Nói vậy, mỗi một quốc gia, mỗi một khu vực đều có sự khác nhau, tìm cách thuyết phục bọn họ, bản thân mình cũng sẽ có điều kiện tôi luyện. Cho dù hiệu quả kém hơn một chút nhưng thu hoạch ở phương diện khác nhất định sẽ không tầm thường.
Phạm Hồng Vũ nhìn Triệu Ca cười nói, trong ánh mắt tràn đầy sự cổ vũ.
- Được, tất cả nghe theo anh.
Triệu Ca gật đầu đáp.
Phạm Hồng Vũ liền cầm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, vẻ mặt tươi cười.
Triệu Ca quả thật khác hẳn so với trước kia, nhìn qua thì có vẻ là “phục tùng” Phạm Hồng Vũ vô điều kiện, nhưng thực tế thì rất lo lắng. Một số đối tác tiêu thụ của công ty Thiên Ca ai mà không là lang là sói? Triệu Ca không chút do dự, đồng ý đi đàm phán với bọn họ, bản thân cũng rất cần dũng khí.
- Ca Nhi, sản nghiệp máy game này, mới chỉ đang bắt đầu thôi. Dựa vào sản nghiệp này, chúng ta hoàn thành việc tích lũy ban đầu cho mình. Tiếp theo, còn rất nhiều sản nghiệp đang chờ chúng ta đi khai thác.
- Vâng!
Triệu Ca gật đầu, ánh mắt trở nên rạng rỡ vô cùng.