Hai chiếc ô tô con lần lượt chạy vào tòa nhà Thị ủy Ngạn Hoa.
Bên cạnh cửa tòa nhà làm việc số 02 Thị ủy có đóng mấy tấm bảng, đều là bảng gỗ đơn giản, thậm chí có vẻ keo kiệt. Trong đó tấm bảng dưới cùng là “Văn phòng quản lý thu hút đầu tư thị xã Ngạn Hoa”.
Là bộ môn trực thuộc UBND thị xã, văn phòng thu hút đầu tư làm việc ở tầng hai. Văn phòng của Lục Nguyệt và Nhạc Tây Đình đều ở lầu ba, còn văn phòng thu hút đầu tư thì ở lầu hai, ở dưới văn phòng của Lục Nguyệt.
Lục Nguyệt cũng không vội vàng dẫn Cao Khiết đến văn phòng thu hút đầu tư, mà là vào phòng họp nhỏ ở lầu hai.
Toàn thể nhân viên công tác của văn phòng thu hút đầu tư cùng với một Phó chánh văn phòng của UBDN thị xã và hai nhân viên công tác đã chờ sẵn ở phòng họp. Bất kể nói như thế nào, Cao Khiết hôm nay nhậm chức, cuộc họp này tất phải có.
Đây là lễ tiết cơ bản!
Là tiền Chủ nhiệm văn phòng thu hút đầu tư, Lục Nguyệt đương nhiên phải tham dự hội nghị này.
[CHARGE=3]Hai người vừa xuất hiện ở trong phòng hội nghị, những nhân viên có mặt đều đứng dậy vỗ tay. Người tuy không nhiều lắm, nhưng tiếng vỗ tay vẫn rất nhiệt liệt.
Đây là kiến thức cơ bản khi công tác ở cơ quan.
Lục Nguyệt và Cao Khiết đến vị trí chính giữa bàn hội nghị ngồi xuống.
Phòng họp nhỏ là hình thức hội nghị bàn tròn.
Cao Khiết ánh mắt vung mạnh, điểm qua nhân số trong phòng họp. Tổng cộng có mười một người, trong đó có ba nữ đồng chí, tỷ lệ cũng không ít. Cao Khiết quét tới người nào thì người đó không ngừng hướng Cao Khiết gật đầu chảo hỏi, vẻ mặt mỉm cười.
Trong truyền thuyết, Cao Khiết là nhất đẳng cường nhân, ở thị trấn Phong Lâm nhất ngôn cửu đỉnh, nói là làm ngay.
Điều này cũng có thể lý giải.
Người bình thường thì không thể quản tốt một thị trấn lớn, chứ đừng nói là Cao Khiết đảm nhiệm chức Chủ tịch thị trấn chưa được bao lâu đã đuổi đi lão Bí thư Đảng ủy thị trấn thâm căn cố đế, đoan đoan chính chính ngồi lên ngai vàng Bí thư Đảng ủy thị trấn.
Thủ đoạn rất cao!
Hiện giờ có một nhân vật lợi hại như vậy tiến đến văn phòng thu hút đầu tư, người người đều thấp thỏm, trong lòng bất an.
Tiếng vỗ tay dần dần ngưng lại, Lục Nguyệt khẽ cười nói:
- Các đồng chí, mọi người cũng biết, từ hôm nay trở đi, tôi sẽ không còn kiêm nhiệm chức Chủ nhiệm văn phòng thu hút đầu tư nữa, sau này sẽ do đồng chí Cao Khiết phụ trách. Thị ủy đã ban bố văn kiện, bổ nhiệm đồng chí Cao Khiết làm trợ lý Chủ tịch thị xã kiêm Chủ nhiệm văn phòng thu hút đầu tư. Vị này chính là đồng chí Cao Khiết.
Tiếng vỗ tay lại một lần nữa nhiệt liệt vang lên.
- Đồng chí Cao Khiết, tôi xin giới thiệu với cô các đồng chí đang có mặt ở đây.
Lục Nguyệt tự mình làm xướng ngôn viên, giới thiệu cho Cao Khiết về các nhân viên. Trong số mười một người ở đây, chỉ có tám nhân viên công tác tại văn phòng thu hút đầu tư, bao gồm một Phó chủ nhiệm. Ba người còn lại là đồng chí từ UBND đến, cũng có một vị Phó chánh văn phòng.
Vốn tân Chủ nhiệm văn phòng thu hút đầu tư đến nhậm chức, cũng không liên quan đến UBND thị xã. Cho dù an bài cho Cao Khiết thì cũng do đồng chí của văn phòng thu hút đầu tư tự động đi tìm người phụ trách của văn phòng UBND thị xã. Văn phòng UBND thị xã không có nhiệm vụ tới cửa phục vụ như các cán bộ khác.
Văn phòng UBND thị xã lần này thận trọng như thế chính là chuyện lạ. Lại nói tiếp, bởi vì người tới nhậm chức Chủ nhiệm văn phòng thu hút đầu tư tên là Cao Khiết, và Cao Khiết này trên đầu cũng đội cái mũ cánh chuồn mang tên “trợ lý Chủ tịch thị xã”. Mặc dù Thị ủy không nói rõ Cao Khiết là cấp cục phó, nhưng nếu treo tấm biển trợ lý Chủ tịch thị xã thì miễn cưỡng cũng được xem là cấp trên của văn phòng UBND thị xã. Ở cơ quan, không cần nói cấp Trưởng phòng quản cấp 2m cho dù cấp Phó phòng quản cấp Trưởng phòng cũng không có gì lạ.
Huống chi, quan hàm trợ lý Chủ tịch thị xã của Cao Khiết từ trước đến nay chưa từng có trong lịch sử Ngạn Hoa. Dựa theo những người có kinh nghiệm trong UBND thị xã, Cao Khiết đây là quá độ. Không bao lâu nữa sẽ chin1ht hức trở thành Phó chủ tịch thị xã.
Mọi người xem ra, quan hàm Phó chủ tịch thị xã nghe có vẻ chính thức hơn.
Phó chủ tịch thị xã hai mươi mấy tuổi, dọa không chết được ngươi sao?
Đó chân chính là tiền đồ vô lượng.
Hiện tại tăng cường ân cần là không sai.
Sau khi quyết định phục tùng an bài của thị xã, đảm nhiệm chức Chủ nhiệm văn phòng thu hút đầu tư, Cao Khiết hai ngày qua đã tiến hành tìm hiểu về tám đồng chí làm việc tại văn phòng thu hút đầu tư. Cũng không biết bởi vì bản thân Lục Nguyệt trẻ tuổi hay là bởi vì văn phòng thu hút đầu tư là một sự vật mới, nên tám vị nhân viên công tác này cũng đều còn khá trẻ. Một nữ đồng chí làm công tác trợ giúp hậu cần, và cũng là người lớn tuổi nhất ở văn phòng là qua tuổi bốn mươi, còn lại những người khác đều dưới bốn mươi. Có bốn người chưa được ba mươi. Nhỏ tuổi nhất là một nữ đồng chí, thậm chí còn nhỏ hơn Cao Khiết ba tuổi, vừa mới tốt nghiệp ra trường chưa lâu.
Ngoại trừ nữ đồng chí làm công tác hậu cần, tất cả các đồng chí khác đều là bằng đại học. Nữ đại tỷ hậu cần cũng có bằng cấp trung học.
Đơn thuần nhìn qua trên tư liệu, văn phòng thu hút đầu tư có thể nói trang bị đều là tinh binh mãnh tướng. Bởi vì công tác thu hút đầu tư, ở thị xã Ngạn Hoa vẫn là lần đầu làm, nên không có tồn tại vấn đề kinh nghiệm công tác, mà chỉ có thể nhìn bằng cấp và tuổi để tiến hành phán đoán.
Đối với những nhân viên này, Cao Khiết vẫn khá hài lòng.
Người trẻ tuổi, năng lực nhận thức sự vật phải mạnh hơn nhiều, tư tưởng cũng thoáng hơn. Khi tới những vùng phồn hoa nơi duyên hải phía nam cũng sẽ không ngạc nhiên.
Cuộc họp khá ngắn gọn, chừng một giờ là kết thúc.
- Cao Khiết, đến phòng làm việc của tôi nói chuyện một chút.
Hội nghị chấm dứt, Lục Nguyệt nói, giọng điệu rất tùy ý, ngay trước mặt mọi người gọi thẳng tên Cao Khiết.
Một thần sắc khác thường hiện lên trong mắt mọi người.
Phó chủ tịch thị xã Lục và Chủ nhiệm Cao quan hệ không bình thường.
Có lẽ bọn họ trước kia là người quen cũ. Lục Nguyệt là từ thủ đô xuống, Cao Khiết cũng từng học đại học ở thủ đô, việc có quen biết nhau cũng là chuyện bình thường. Nhưng không biết có phải là bạn bè bình thường hay không thì chưa thể nói.
Dù sao Cao Khiết cũng không có bạn trai chính thức.
Về phần tin đồn quan hệ tình cảm giữa cô và Phạm Hồng Vũ cũng chỉ là lời nói vui đùa. Cán bộ cơ quan đều rất rõ ràng, Cao Khiết và Phạm Hồng Vũ có sự chênh lệch tuổi tác, dường như khả năng trở thành một đôi là không lớn.
Nhưng thật ra lại rất xứng với Lục Nguyệt.
- Vâng, Chủ tịch thị xã Lục.
Cao Khiết trả lời, thần thái nghiêm chỉnh, tuyệt không khiến cho người ta hiểu lầm.
Lục Nguyệt gật đầu, hai tay chắp sau lưng, chậm rãi lên lầu.
Hai tay chắp sau lưng, chậm rãi đi về phía trước, trong mắt nhiều người chính là độc quyền của lão lãnh đạo. Đại bộ phận lãnh đạo thị xã ngày thường đi đường đều là tư thế này, vốn không nên do một người trẻ tuổi làm. Chẳng ra làm sao cả!
Nhưng khi xuất hiện trên người Lục Nguyệt thì lại không có cái cảm giác bất hợp lý.
Thậm chí có người còn cho rằng, đó là gia giáo sâu xa, khí độ của đại lãnh đạo thủ đô.
- Cao Khiết, mời ngồi!
Bước vào văn phòng, Lục Nguyệt tự mình mời Cao Khiết ngồi xuống ghế sofa, thư ký vội vàng bưng trà rồi lui ra ngoài.
Lục Nguyệt tư thế ngồi rất nghiêm chỉnh, hơi nghiêng về phía Cao Khiết, rất thành khẩn nói:
- Rất xin lỗi, Cao Khiết, tôi có chút lấy việc công làm việc tư rồi.
Cao Khiết hai hàng lông mày cau lại, kinh ngạc nói:
- Chủ tịch thị xã Lục tại sao lại nói như vậy?
Lục Nguyệt trầm mặc một chút, rồi chậm rãi nói:
- Cô cũng biết, tôi cố ý đến Ngạn Hoa công tác, nguyên nhân đích thực…
Không đợi Lục Nguyệt nói hết câu, Cao Khiết liền không chút khách khí cắt đứt lời hắn, lãnh đạm nói:
- Chủ tịch thị xã Lục, xin nói chuyện công việc đi.
Lục Nguyệt hơi có chút buồn bực.
Cao Khiết đây là cứng rắn dựng nên một bức tường cao.
Ngăn chặn hết thảy mọi khả năng.
- Cao Khiết…
Lục Nguyệt cũng không phải là cái loại người dễ dàng nhận thua, lông mày cau lại, không ngừng nỗ lực.
Cao Khiết phất tay nói:
- Chủ tịch thị xã Lục, tôi muốn biết một chút, văn phòng thu hút đầu tư từ lúc thành lập tới nay công việc chủ yếu là làm những gì và thành tích ra sao, để có thể xác lập ý nghĩ công tác cơ bản.
Đồng tử của Lục Nguyệt bỗng dưng co rụt lại, sắc mặt trở nên âm trầm.
Cao Khiết làm như không nhìn thấy, nhìn thẳng hắn, ánh mắt trong suốt.
Lục Nguyệt nội tâm phẫn uất, Cao Khiết như thế nào lại nhìn không ra? Nhưng Cao Khiết cảm giác mình đã nể mặt Lục Nguyệt lắm rồi, chỉ có điều cắt đứt lời nói của y, chứ trong trực tiếp đẩy y từ trên cao xuống.
Lục Nguyệt anh buồn bực, vậy Cao Khiết tôi chẳng lẽ không buồn bực?
Làm người phải thức thời chứ?
- Không nói gạt cô, trong mắt của tôi, văn phòng thu hút đầu tư trong khoảng thời gian này cơ bản không có thành tích gì đáng nói, còn đang trong giai đoạn thăm dò. Đương nhiên, tiếp xúc cũng không ít thương nhân ngoại quốc có ý, còn có một số thương nhân ở những địa khu phát triển cũng đã tiến hành khảo sát và đàm phán, nhưng vẫn còn thiếu một bước cuối cùng. Chủ yếu là vì điều kiện Ngạn Hoa của chúng ta quá kém, hoàn cảnh đầu tư không đủ hấp dẫn người. Chính bởi vì như thế, cho nên tôi mới hướng Bí thư Tống đề nghị, mời cô đến chủ trì công tác của văn phòng thu hút đầu tư. Dù sao thị trấn Phong Lâm có rất nhiều ví dụ thực tế điển hình thành công. Hy vọng có thể mượn kinh nghiệm thành công của mọi người, đem công tác thu hút đầu tư của toàn thị xã mà kéo lên.
Lục Nguyệt dù sao cũng không phải là con nít ranh, nhẫn nhịn một lúc liền điểu chỉnh tâm tính của mình, khôi phục lại sự bình tĩnh. Vẫn như y đã nói trong đại hội cán bộ thị trấn Phong Lâm, công tác của văn phòng thu hút đầu tư vẫn chưa tốt.
Có lẽ đây là một loại sách lược của Lục Nguyệt, và cũng là tính cách kiêu ngạo của y.
Không làm tốt chính là không làm tốt, mọi người rõ như ban ngày. Che đậy lỗi lần, phùng má giả người mập thì có ý nghĩa gì đâu. Như vậy cũng chỉ làm cho mọi người cười nhạo y, đối với uy vọng của y là một sự tổn hại lớn.
Dũng cảm đối mặt với sự thật, ngược lại lại dễ dàng đạt được sự đồng cảm của các đồng chí.
Tóm lại, ai cũng không phải là vạn năng.
Lục Nguyệt là Phó chủ tịch thường trực thị xã, hiệp trợ Chủ tịch thị xã toàn diện công tác, cũng không thể chỉ có mỗi công tác thu hút đầu tư.
- Chủ tịch thị xã Lục, thẳng thắn mà nói, công tác thu hút đầu tư của thị trấn Phong Lâm chủ yếu là do đồng chí Phạm Hồng Vũ hoàn thành, những đồng chí khác, bao gồm cả tôi bên trong cũng chỉ là hiệp trợ. Bởi vậy, nói về kinh nghiệm thu hút đầu tư thực tế, tôi cũng không cao hơn các đồng chí khác bao nhiêu. Điều này hẳn anh đã hiểu?
Cao Khiết thản nhiên nói.
Vừa nãy Lục Nguyệt thừa nhận lấy việc công làm việc tư, Cao Khiết đã không phản bác lại rồi.
- Đương nhiên, mặc kệ là công việc gì đều không qua được hai chữ sự thật. Tôi hiện tại đã tới văn phòng thu hút đầu tư, bất kể công việc này có khó làm thì cũng phải chăm chỉ làm cho tốt. Chủ tịch thị xã Lục, tôi cũng cần một chút thời gian để tìm hiểu tình huống trước.
- Được, nên là như thế.
Lục Nguyệt gật đầu, hoàn toàn khôi phục lại sự tỉnh táo, chút cũng nhìn không ra cảm xúc dao động nào.
Hai chiếc ô tô con lần lượt chạy vào tòa nhà Thị ủy Ngạn Hoa.
Bên cạnh cửa tòa nhà làm việc số Thị ủy có đóng mấy tấm bảng, đều là bảng gỗ đơn giản, thậm chí có vẻ keo kiệt. Trong đó tấm bảng dưới cùng là “Văn phòng quản lý thu hút đầu tư thị xã Ngạn Hoa”.
Là bộ môn trực thuộc UBND thị xã, văn phòng thu hút đầu tư làm việc ở tầng hai. Văn phòng của Lục Nguyệt và Nhạc Tây Đình đều ở lầu ba, còn văn phòng thu hút đầu tư thì ở lầu hai, ở dưới văn phòng của Lục Nguyệt.
Lục Nguyệt cũng không vội vàng dẫn Cao Khiết đến văn phòng thu hút đầu tư, mà là vào phòng họp nhỏ ở lầu hai.
Toàn thể nhân viên công tác của văn phòng thu hút đầu tư cùng với một Phó chánh văn phòng của UBDN thị xã và hai nhân viên công tác đã chờ sẵn ở phòng họp. Bất kể nói như thế nào, Cao Khiết hôm nay nhậm chức, cuộc họp này tất phải có.
Đây là lễ tiết cơ bản!
Là tiền Chủ nhiệm văn phòng thu hút đầu tư, Lục Nguyệt đương nhiên phải tham dự hội nghị này.
[CHARGE=]Hai người vừa xuất hiện ở trong phòng hội nghị, những nhân viên có mặt đều đứng dậy vỗ tay. Người tuy không nhiều lắm, nhưng tiếng vỗ tay vẫn rất nhiệt liệt.
Đây là kiến thức cơ bản khi công tác ở cơ quan.
Lục Nguyệt và Cao Khiết đến vị trí chính giữa bàn hội nghị ngồi xuống.
Phòng họp nhỏ là hình thức hội nghị bàn tròn.
Cao Khiết ánh mắt vung mạnh, điểm qua nhân số trong phòng họp. Tổng cộng có mười một người, trong đó có ba nữ đồng chí, tỷ lệ cũng không ít. Cao Khiết quét tới người nào thì người đó không ngừng hướng Cao Khiết gật đầu chảo hỏi, vẻ mặt mỉm cười.
Trong truyền thuyết, Cao Khiết là nhất đẳng cường nhân, ở thị trấn Phong Lâm nhất ngôn cửu đỉnh, nói là làm ngay.
Điều này cũng có thể lý giải.
Người bình thường thì không thể quản tốt một thị trấn lớn, chứ đừng nói là Cao Khiết đảm nhiệm chức Chủ tịch thị trấn chưa được bao lâu đã đuổi đi lão Bí thư Đảng ủy thị trấn thâm căn cố đế, đoan đoan chính chính ngồi lên ngai vàng Bí thư Đảng ủy thị trấn.
Thủ đoạn rất cao!
Hiện giờ có một nhân vật lợi hại như vậy tiến đến văn phòng thu hút đầu tư, người người đều thấp thỏm, trong lòng bất an.
Tiếng vỗ tay dần dần ngưng lại, Lục Nguyệt khẽ cười nói:
- Các đồng chí, mọi người cũng biết, từ hôm nay trở đi, tôi sẽ không còn kiêm nhiệm chức Chủ nhiệm văn phòng thu hút đầu tư nữa, sau này sẽ do đồng chí Cao Khiết phụ trách. Thị ủy đã ban bố văn kiện, bổ nhiệm đồng chí Cao Khiết làm trợ lý Chủ tịch thị xã kiêm Chủ nhiệm văn phòng thu hút đầu tư. Vị này chính là đồng chí Cao Khiết.
Tiếng vỗ tay lại một lần nữa nhiệt liệt vang lên.
- Đồng chí Cao Khiết, tôi xin giới thiệu với cô các đồng chí đang có mặt ở đây.
Lục Nguyệt tự mình làm xướng ngôn viên, giới thiệu cho Cao Khiết về các nhân viên. Trong số mười một người ở đây, chỉ có tám nhân viên công tác tại văn phòng thu hút đầu tư, bao gồm một Phó chủ nhiệm. Ba người còn lại là đồng chí từ UBND đến, cũng có một vị Phó chánh văn phòng.
Vốn tân Chủ nhiệm văn phòng thu hút đầu tư đến nhậm chức, cũng không liên quan đến UBND thị xã. Cho dù an bài cho Cao Khiết thì cũng do đồng chí của văn phòng thu hút đầu tư tự động đi tìm người phụ trách của văn phòng UBND thị xã. Văn phòng UBND thị xã không có nhiệm vụ tới cửa phục vụ như các cán bộ khác.
Văn phòng UBND thị xã lần này thận trọng như thế chính là chuyện lạ. Lại nói tiếp, bởi vì người tới nhậm chức Chủ nhiệm văn phòng thu hút đầu tư tên là Cao Khiết, và Cao Khiết này trên đầu cũng đội cái mũ cánh chuồn mang tên “trợ lý Chủ tịch thị xã”. Mặc dù Thị ủy không nói rõ Cao Khiết là cấp cục phó, nhưng nếu treo tấm biển trợ lý Chủ tịch thị xã thì miễn cưỡng cũng được xem là cấp trên của văn phòng UBND thị xã. Ở cơ quan, không cần nói cấp Trưởng phòng quản cấp m cho dù cấp Phó phòng quản cấp Trưởng phòng cũng không có gì lạ.
Huống chi, quan hàm trợ lý Chủ tịch thị xã của Cao Khiết từ trước đến nay chưa từng có trong lịch sử Ngạn Hoa. Dựa theo những người có kinh nghiệm trong UBND thị xã, Cao Khiết đây là quá độ. Không bao lâu nữa sẽ chinht hức trở thành Phó chủ tịch thị xã.
Mọi người xem ra, quan hàm Phó chủ tịch thị xã nghe có vẻ chính thức hơn.
Phó chủ tịch thị xã hai mươi mấy tuổi, dọa không chết được ngươi sao?
Đó chân chính là tiền đồ vô lượng.
Hiện tại tăng cường ân cần là không sai.
Sau khi quyết định phục tùng an bài của thị xã, đảm nhiệm chức Chủ nhiệm văn phòng thu hút đầu tư, Cao Khiết hai ngày qua đã tiến hành tìm hiểu về tám đồng chí làm việc tại văn phòng thu hút đầu tư. Cũng không biết bởi vì bản thân Lục Nguyệt trẻ tuổi hay là bởi vì văn phòng thu hút đầu tư là một sự vật mới, nên tám vị nhân viên công tác này cũng đều còn khá trẻ. Một nữ đồng chí làm công tác trợ giúp hậu cần, và cũng là người lớn tuổi nhất ở văn phòng là qua tuổi bốn mươi, còn lại những người khác đều dưới bốn mươi. Có bốn người chưa được ba mươi. Nhỏ tuổi nhất là một nữ đồng chí, thậm chí còn nhỏ hơn Cao Khiết ba tuổi, vừa mới tốt nghiệp ra trường chưa lâu.
Ngoại trừ nữ đồng chí làm công tác hậu cần, tất cả các đồng chí khác đều là bằng đại học. Nữ đại tỷ hậu cần cũng có bằng cấp trung học.
Đơn thuần nhìn qua trên tư liệu, văn phòng thu hút đầu tư có thể nói trang bị đều là tinh binh mãnh tướng. Bởi vì công tác thu hút đầu tư, ở thị xã Ngạn Hoa vẫn là lần đầu làm, nên không có tồn tại vấn đề kinh nghiệm công tác, mà chỉ có thể nhìn bằng cấp và tuổi để tiến hành phán đoán.
Đối với những nhân viên này, Cao Khiết vẫn khá hài lòng.
Người trẻ tuổi, năng lực nhận thức sự vật phải mạnh hơn nhiều, tư tưởng cũng thoáng hơn. Khi tới những vùng phồn hoa nơi duyên hải phía nam cũng sẽ không ngạc nhiên.
Cuộc họp khá ngắn gọn, chừng một giờ là kết thúc.
- Cao Khiết, đến phòng làm việc của tôi nói chuyện một chút.
Hội nghị chấm dứt, Lục Nguyệt nói, giọng điệu rất tùy ý, ngay trước mặt mọi người gọi thẳng tên Cao Khiết.
Một thần sắc khác thường hiện lên trong mắt mọi người.
Phó chủ tịch thị xã Lục và Chủ nhiệm Cao quan hệ không bình thường.
Có lẽ bọn họ trước kia là người quen cũ. Lục Nguyệt là từ thủ đô xuống, Cao Khiết cũng từng học đại học ở thủ đô, việc có quen biết nhau cũng là chuyện bình thường. Nhưng không biết có phải là bạn bè bình thường hay không thì chưa thể nói.
Dù sao Cao Khiết cũng không có bạn trai chính thức.
Về phần tin đồn quan hệ tình cảm giữa cô và Phạm Hồng Vũ cũng chỉ là lời nói vui đùa. Cán bộ cơ quan đều rất rõ ràng, Cao Khiết và Phạm Hồng Vũ có sự chênh lệch tuổi tác, dường như khả năng trở thành một đôi là không lớn.
Nhưng thật ra lại rất xứng với Lục Nguyệt.
- Vâng, Chủ tịch thị xã Lục.
Cao Khiết trả lời, thần thái nghiêm chỉnh, tuyệt không khiến cho người ta hiểu lầm.
Lục Nguyệt gật đầu, hai tay chắp sau lưng, chậm rãi lên lầu.
Hai tay chắp sau lưng, chậm rãi đi về phía trước, trong mắt nhiều người chính là độc quyền của lão lãnh đạo. Đại bộ phận lãnh đạo thị xã ngày thường đi đường đều là tư thế này, vốn không nên do một người trẻ tuổi làm. Chẳng ra làm sao cả!
Nhưng khi xuất hiện trên người Lục Nguyệt thì lại không có cái cảm giác bất hợp lý.
Thậm chí có người còn cho rằng, đó là gia giáo sâu xa, khí độ của đại lãnh đạo thủ đô.
- Cao Khiết, mời ngồi!
Bước vào văn phòng, Lục Nguyệt tự mình mời Cao Khiết ngồi xuống ghế sofa, thư ký vội vàng bưng trà rồi lui ra ngoài.
Lục Nguyệt tư thế ngồi rất nghiêm chỉnh, hơi nghiêng về phía Cao Khiết, rất thành khẩn nói:
- Rất xin lỗi, Cao Khiết, tôi có chút lấy việc công làm việc tư rồi.
Cao Khiết hai hàng lông mày cau lại, kinh ngạc nói:
- Chủ tịch thị xã Lục tại sao lại nói như vậy?
Lục Nguyệt trầm mặc một chút, rồi chậm rãi nói:
- Cô cũng biết, tôi cố ý đến Ngạn Hoa công tác, nguyên nhân đích thực…
Không đợi Lục Nguyệt nói hết câu, Cao Khiết liền không chút khách khí cắt đứt lời hắn, lãnh đạm nói:
- Chủ tịch thị xã Lục, xin nói chuyện công việc đi.
Lục Nguyệt hơi có chút buồn bực.
Cao Khiết đây là cứng rắn dựng nên một bức tường cao.
Ngăn chặn hết thảy mọi khả năng.
- Cao Khiết…
Lục Nguyệt cũng không phải là cái loại người dễ dàng nhận thua, lông mày cau lại, không ngừng nỗ lực.
Cao Khiết phất tay nói:
- Chủ tịch thị xã Lục, tôi muốn biết một chút, văn phòng thu hút đầu tư từ lúc thành lập tới nay công việc chủ yếu là làm những gì và thành tích ra sao, để có thể xác lập ý nghĩ công tác cơ bản.
Đồng tử của Lục Nguyệt bỗng dưng co rụt lại, sắc mặt trở nên âm trầm.
Cao Khiết làm như không nhìn thấy, nhìn thẳng hắn, ánh mắt trong suốt.
Lục Nguyệt nội tâm phẫn uất, Cao Khiết như thế nào lại nhìn không ra? Nhưng Cao Khiết cảm giác mình đã nể mặt Lục Nguyệt lắm rồi, chỉ có điều cắt đứt lời nói của y, chứ trong trực tiếp đẩy y từ trên cao xuống.
Lục Nguyệt anh buồn bực, vậy Cao Khiết tôi chẳng lẽ không buồn bực?
Làm người phải thức thời chứ?
- Không nói gạt cô, trong mắt của tôi, văn phòng thu hút đầu tư trong khoảng thời gian này cơ bản không có thành tích gì đáng nói, còn đang trong giai đoạn thăm dò. Đương nhiên, tiếp xúc cũng không ít thương nhân ngoại quốc có ý, còn có một số thương nhân ở những địa khu phát triển cũng đã tiến hành khảo sát và đàm phán, nhưng vẫn còn thiếu một bước cuối cùng. Chủ yếu là vì điều kiện Ngạn Hoa của chúng ta quá kém, hoàn cảnh đầu tư không đủ hấp dẫn người. Chính bởi vì như thế, cho nên tôi mới hướng Bí thư Tống đề nghị, mời cô đến chủ trì công tác của văn phòng thu hút đầu tư. Dù sao thị trấn Phong Lâm có rất nhiều ví dụ thực tế điển hình thành công. Hy vọng có thể mượn kinh nghiệm thành công của mọi người, đem công tác thu hút đầu tư của toàn thị xã mà kéo lên.
Lục Nguyệt dù sao cũng không phải là con nít ranh, nhẫn nhịn một lúc liền điểu chỉnh tâm tính của mình, khôi phục lại sự bình tĩnh. Vẫn như y đã nói trong đại hội cán bộ thị trấn Phong Lâm, công tác của văn phòng thu hút đầu tư vẫn chưa tốt.
Có lẽ đây là một loại sách lược của Lục Nguyệt, và cũng là tính cách kiêu ngạo của y.
Không làm tốt chính là không làm tốt, mọi người rõ như ban ngày. Che đậy lỗi lần, phùng má giả người mập thì có ý nghĩa gì đâu. Như vậy cũng chỉ làm cho mọi người cười nhạo y, đối với uy vọng của y là một sự tổn hại lớn.
Dũng cảm đối mặt với sự thật, ngược lại lại dễ dàng đạt được sự đồng cảm của các đồng chí.
Tóm lại, ai cũng không phải là vạn năng.
Lục Nguyệt là Phó chủ tịch thường trực thị xã, hiệp trợ Chủ tịch thị xã toàn diện công tác, cũng không thể chỉ có mỗi công tác thu hút đầu tư.
- Chủ tịch thị xã Lục, thẳng thắn mà nói, công tác thu hút đầu tư của thị trấn Phong Lâm chủ yếu là do đồng chí Phạm Hồng Vũ hoàn thành, những đồng chí khác, bao gồm cả tôi bên trong cũng chỉ là hiệp trợ. Bởi vậy, nói về kinh nghiệm thu hút đầu tư thực tế, tôi cũng không cao hơn các đồng chí khác bao nhiêu. Điều này hẳn anh đã hiểu?
Cao Khiết thản nhiên nói.
Vừa nãy Lục Nguyệt thừa nhận lấy việc công làm việc tư, Cao Khiết đã không phản bác lại rồi.
- Đương nhiên, mặc kệ là công việc gì đều không qua được hai chữ sự thật. Tôi hiện tại đã tới văn phòng thu hút đầu tư, bất kể công việc này có khó làm thì cũng phải chăm chỉ làm cho tốt. Chủ tịch thị xã Lục, tôi cũng cần một chút thời gian để tìm hiểu tình huống trước.
- Được, nên là như thế.
Lục Nguyệt gật đầu, hoàn toàn khôi phục lại sự tỉnh táo, chút cũng nhìn không ra cảm xúc dao động nào.