Hai ngày nay, Tỉnh ủy triển khai một loạt hội nghị, chủ yếu là nghiên cứu vấn đề an bài nhân sự.
Mặc dù mọi người đã cơ bản đạt thành nhận thức chung, đem vụ án của Trương Bảo Lực liệt vào vụ án hình sự bình thường, nhưng một số cán bộ liên lụy khá sâu vẫn phải tiến hành xử lý nhất định. Đây cũng là nhận thức chung.
Vinh Khải Cao, Vưu Lợi Dân và một vị Phó bí thư tỉnh ủy khác đều là thái độ này. Viên Lưu Ngạn rất miễn cưỡng đồng ý.
Nếu thật là một cán bộ cũng không xử lý, cũng khó có thể phục chúng, hơn nữa sẽ cổ vũ cán bộ lãnh đạo làm ra không khí mê tín bất lương. Đương nhiên, xử lý một số cán bộ, hoặc nhiều hoặc ít cũng có chút lui tới với Viên Lưu Ngạn. Đây cũng là kết quả tất nhiên.
Trương Bảo Lực sở dĩ có thể đem rất nhiều cán bộ lãnh đạo cấp bậc không thấp và kẻ giàu có ra đùa giỡn, Viên Lưu Ngạn trên thực tế chính là mấu chốt tác dụng nhất. Viên Lưu Ngạn liên tiếp lộ diện ở Long Hổ quan núi Kim Ngô, những cán bộ lãnh đạo và ông chủ giàu có này mới đối với Trương Bảo Lực lễ kính vô cùng.
Cán bộ muốn mượn cơ hội tiếp cận Viên Lưu Ngạn, tóm lại hoặc nhiều hoặc ít đều có điểm sâu xa.
Việc thay đổi nhân sự này, từ ý nghĩa nào đó mà nói, đối với quyền uy của Viên Lưu Ngạn là một sự suy yếu không nhỏ. Ở trong mắt đại đa số cán bộ tỉnh, “số ghế” ba vị trí đầu rốt cục đã được sắp xếp. Vinh Khải Cao, Vưu Lợi Dân, Viên Lưu Ngạn!
Chủ tịch tỉnh Vưu quả nhiên rất cao, không ra tay thì thôi, vừa ra tay chính là lôi đình vạn quân, bay thẳng đến vị trí phòng bị yếu kém nhất của đối thủ.
Mà Bí thư Thành ủy Hồng Châu Cao Hưng Hán, dường như cũng đã có khuynh hướng đứng thành hàng rõ ràng.
Ở tỉnh Thanh Sơn, đây là một tín hiệu chính trị rất trọng đại.
Chủ tịch tỉnh Vưu Lợi Dân đã thành công tạo nên quyền uy cho mình, tác phong mạnh mẽ, cứng rắn, càng ở phía trên Chủ tịch tỉnh tiền nhiệm Lôi Vân Cương.
Về phần thư ký Chủ tịch tỉnh ;dự khuyết;, đồng chí Phạm Hồng Vũ trong việc này cũng đã phát ra tác dụng trọng yếu, người biết không nhiều. Không phải cán bộ thân cận trong vòng tròn, có mấy ai biết ai là thư ký Chủ tịch tỉnh mới.
Đứng ở trước đài, phong cảnh hiển hách luôn là đại nhân vật.
Giám đốc sở Giao thông Đàm Khải Hoa đã được như nguyện, điều nhiệm đến làm Bí thư Thành ủy thành phố Tề Hà. Bổ nhiệm này rốt cục cũng được tuyên bố xuống dưới, cũng đưa ra một tín hiệu. Thành phố Tề Hà không cần thiết còn là ;Hậu hoa viên; của Viên Lưu Ngạn nữa. Bởi vì Viên Lưu Ngạn chính là từ Bí thư Thành ủy thành phố Tề Hà mà tới. Cho tới nay, đối với việc an bài Bí thư Thành ủy của thành phố Tề Hà, Viên Lưu Ngạn có quyền lên tiếng rất lớn. Mặc dù không cần thiết mỗi một người đảm nhiệm Bí thư Thành ủy Tề Hà đều là thân tín của Viên Lưu Ngạn ông, nhưng tối thiểu ông phải ;nhìn xem thuận mắt;. Ông ta vốn là phụ trách công tác của Đảng và quần chúng.
Nhưng Đàm Khải Hoa, và càng nhiều cán bộ khác được cho là người của tuyến Bí thư Vinh. Mượn cơ hội này, Vinh Khải Cao bắt đầu hướng thành phố Tề Hà gia tăng ;thẩm thấu; độ mạnh yếu.
Vận mệnh chính trị tỉnh đã thật sự thay đổi.
Phó Trưởng ban Tổ chức Tỉnh ủy Âu Dương Văn Biểu chịu sự ủy thác của Tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân tỉnh và Ban Tổ chức Tỉnh ủy đến sở Giao thông tham dự đại hội cán bộ. Cán bộ cấp cục Phó trở lên của Sở Giao thông đều phải tham gia hội nghị này.
Cùng đi với Âu Dương Văn Biểu còn có Phó trưởng ban thư ký kiêm Chánh văn phòng UBND tỉnh Lưu Kiến Quốc và thư ký văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh Phó cục trưởng Phạm Hồng Vũ.
Sở Giao thông tỉnh là bộ môn chức năng quan trọng chịu sự quản lý trực tiếp của UBND tỉnh. Cán bộ lãnh đạo chủ chốt của Sở Giao thông tỉnh điều động, theo lý Phó chủ tịch tỉnh phân công quản lý đồng chí Vu Vĩ Quang phải tự mình đến một chuyến, nêu ra sự coi trọng.
Nhưng hội nghị này, Phó chủ tịch tỉnh Vu thật sự ngượng ngùng tới tham gia.
Hơn một tháng trước, ông ta hai lần đến sở Giao thông, lần đầu tiên điểm danh nghiêm nghị phê bình một vị đồng chí của sở Giao thông phải chịu trách nhiệm, nói người đó không làm việc đàng hoàng, thích làm đường ngang ngõ tắt. Mọi người trong lòng đều biết rõ, vi đồng chí bị phê bình ấy chính là Phó giám đốc sở Ô Nhật Tân. Lần thứ hai càng thêm lợi hại, trực tiếp điều từ ban Lãnh đạo, phân công quản lý xây dựng giao thông xuống làm công tác Công Đoàn và hậu cần, hoàn toàn ăn không ngồi, đứng sang bên cạnh.
Mà hiện tại, thời gian gần một tháng, Tỉnh ủy liền hạ văn kiện bổ nhiệm mới, Ô Nhật Tân sắp đảm nhiệm chức Bí thư Tổ Đảng của sở Giao thông, chủ trì toàn bộ công tác của sở.
Bẽ mặt!
Trắng trợn đánh vào mặt Phó chủ tịch tỉnh Vu!
Đại hội bổ nhiệm này, Phó chủ tịch tỉnh Vu nói cái gì cũng sẽ không tới tham gia. Ông ta lại bị bệnh, muốn đi khám bác sĩ.
Lần này, có lẽ là bệnh thật!
Trong phòng họp lớn của sở Giao thông ngồi đầy người. Cán bộ cấp Cục phó trở lên cùng với một số lãnh đạo chủ chốt của đơn vị phụ thuộc tất cả đều tham dự đại hội này.
Bí thư Ô ở trong sân cung nghênh Chánh văn phòng Lưu, Trưởng ban Âu Dương và Trưởng phòng Phạm đại giá, nụ cười trên mặt một chút cũng không đóng lại được, chỉ thấy hai khe hở hẹp, cẩn thận phân biệt, hóa ra là hai mắt Bí thư Ô.
Hai chiếc xe con lái vào đại viện sở Giao thông, Ô Nhật Tân bước nhanh lên, là mở cửa chiếc xe con thứ nhất.
Lưu Kiến Quốc và Phạm Hồng Vũ bước xuống.
Lưu Kiến Quốc tư cách là lão cán bộ cấp Giám đốc sở, Âu Dương Văn Biểu gần đây mới cán mốc cấp Giám đốc sở, so với Lưu Kiến Quốc tuổi trẻ hơn nên rất khách khí, nhường Lưu Kiến Quốc đi trước.
- Bí thư Ô!
Lưu Kiến Quốc khách khí hướng về phía Ô Nhật Tân gật đầu làm lễ.
Hôm nay, ông thật ra là đại diện Ủy ban nhân dân tỉnh mà đến. Phó chủ tịch tỉnh Vu không may sinh bệnh, Ủy ban nhân dân tỉnh tổng cũng phải phái một đại nhân vật đủ phân lượng đến, nêu ra sự coi trọng sở Giao thông.
Nếu như là bình thường, cũng là không sao cả, Âu Dương Văn Biểu đến tuyên đọc văn kiện bổ nhiệm là được. Đây chỉ là điều động nhân sự ở một sở, ở tỉnh có thể thận trọng như vậy đúng là chuyện lạ. Nhưng trước mắt tỉnh đang chuẩn bị xây dựng đường cao tốc Hồng Nam, sở Giao thông tđịa vị càng thêm nổi bật. Sở Giao thông ;Đổi soái;, ở tỉnh nhất định phải cho thấy một thái độ.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Trưởng phòng Phạm lại ngồi xe trước.
Vưu Lợi Dân không thể tự mình đến, cắt cử thư ký của ông lại đây, cũng là hướng những cán bộ khác của sở Giao thông biểu thị công khai sự coi trọng của ông đối với sở Giao thông, và cũng là sự ủng hộ Ô Nhật Tân.
- Hoan nghênh, nhiệt liệt hoan nghênh Chánh văn phòng Lưu, Trưởng ban Âu Dương, Trưởng phòng Phạm đến sở Giao thông kiểm tra công tác.
Ô Nhật Tân mặc đặc biệt lớn số (hoặc: tù và) ngắn tay áo sơ mi trắng, thẳng quần Âu, mang thai cao cao lồi ra, giờ phút này lại sâu sâu cong dưới đi, làm thật khó cho hắn.
- Bí thư Ô quá khách khí rồi.
Lưu Kiến Quốc cười ha hả bắt tay với Ô Nhật Tân và những đồng chí khác.
Đến lượt Phạm Hồng Vũ bắt tay, Ô Nhật Tân lại là liên tục cúi đầu, miệng không ngừng nói ;cảm ơn;, hoàn toàn bày ra thái độ cấp dưới. Bí thư Ô không cần quan tâm người khác nói ông ta như thế nào, nhưng chính là muốn cán bộ sở khác đều nhìn cho rõ ràng, tổ chức của Ô Nhật Tân ông ta rốt cuộc là ai!
Chính là chàng thanh niên hai mươi mấy tuổi trước mắt này.
Tuổi trẻ thì thế nào?
Chính là vì tuổi trẻ, cho nên tiền đồ vô lượng.
Các người cho dù muốn mời Trưởng phòng Phạm làm ;tổ chức; cho các người, Trưởng phòng Phạm còn không nhất định tiếp nhận đâu.
Có sở nào khi đổi lãnh đạo, Chủ tịch tỉnh phái thư ký của ông ta tự thân xuất mã đâu?
Đây là thể diện!
Ô Nhật Tân quả thực cảm động đến rơi nước mắt.
Ở trong sân hỗn loạn một trận, mới xem như chào hỏi xong. Mọi người lại vây quanh ba vị ;lãnh đạo tỉnh; hướng phòng họp lớn đi đến. Trong phòng họp tiếng vỗ tay như sấm dậy.
Lưu Kiến Quốc, Âu Dương Văn Biểu, Phạm Hồng Vũ đám người vỗ tay, ở đài chủ tịch ngồi xuống.
Phạm Hồng Vũ an vị ở bên cạnh Lưu Kiến Quốc, ở vị trí trung tâm của đài chủ tịch, thậm chí Ô Nhật Tân cũng bị chen chúc qua một bên.
Văn kiện bổ nhiệm sớm tuyên bố, Đàm Khải Hoa đã đi trước một bước đến thành phố Tề Hà tiếp nhận vị trí mới, đại hội cán bộ do Ô Nhật Tân chủ trì.
Bí thư Ô lấy lại tinh thần, thần thái toả sáng, nhiệt tình đọc diễn văn. Theo sau Âu Dương Văn Biểu tuyên đọc văn kiện bổ nhiệm của Tỉnh ủy. Kế tiếp, Lưu Kiến Quốc đại diện Ủy ban nhân dân tỉnh phát biểu nội dung nói chuyện quan trọng.
Hội nghị diễn ra trang trọng nhiệt liệt.
Các cán bộ thỉnh thoảng nhiệt liệt vỗ tay, trong lòng cũng là đủ loại cảm giác lẫn lộn. Nhất là một số Phó giám đốc sở khác đang ngồi trên đài, càng thêm không thoải mái.
Như thế nào suy nghĩ cả nửa ngày, sở Giao thông đã biến thành thiên hạ của Ô Nhật Tân?
Mặc dù ở tỉnh còn chưa có chính thức bổ nhiệm Ô Nhật Tân làm Giám đốc sở, nhưng lấy thân phận Bí thư tổ Đảng, thì đã chủ trì toàn bộ công tác rồi. Giám đốc sở bất quá chỉ là một danh phận mà thôi, cấp bậc đã lên rồi.
Hội nghị kết thúc mỹ mãn, Lưu Kiến Quốc và Âu Dương Văn Biểu đều trở về, Trưởng phòng Phạm bị giữ lại.
Hắn còn có chút việc cần nói với Ô Nhật Tân.
Ô Nhật Tân cung kính mời Trưởng phòng Phạm vào phòng làm việc của mình. Tuy rằng thực tế đã chủ trì công tác của sở Giao thông, nhưng Ô Nhật Tân cũng không có đổi văn phòng. Lão Ô cảm thấy, văn phòng mình phong thuỷ thực tại không tồi. Bằng không, ông ta làm sao có thể khí đến vận chuyển, kết bạn với một quý nhân lớn như Phạm Hồng Vũ?
Chỉ cần như vậy thôi, còn hơn ngàn lời nói.
Phong kiến mê tín không cần!
Nhưng nếu không có Trưởng phòng Phạm chiếu cố, lão Ô chỉ sợ sẽ đi theo cái tên Trương Thiên Sư giả mạo đấy, số phận cực kỳ đen đủi.
Ngồi trên chiếc ghế sofa đỏ, Phạm Hồng Vũ nâng chung trà lên chậm rãi thưởng thức.
Ô Nhật Tân ở một bên ngồi nửa mông, sống lưng thẳng tắp, hết sức chăm chú nhìn Phạm Hồng Vũ, chuẩn bị nghe Trưởng phòng Phạm chỉ thị.
- Giám đốc sở Ô, có liên quan đến việc sử dụng cán bộ ở sở Giao thông, ở tỉnh thật ra đã có ý kiến, hơn nữa lại khác nhau tương đối lớn, anh có hiểu không?
Một lát sau, Phạm Hồng Vũ thản nhiên nói.
- Hiểu được, hiểu được, cảm ơn Trưởng phòng Phạm đã chiếu cố...
Ô Nhật Tân vội vàng khom người, liên thanh nói.
Bản danh sách kia của Trương Bảo Lực, Ô Nhật Tân có nghe thấy, chính ông ta cũng có tên. Nhưng nếu không phải Vưu Lợi Dân ra sức ủng hộ, không cần nói quan thăng một cấp, chủ trì toàn bộ công tác của sở Giao thông, chỉ sợ ngay cả Công Đoàn và hậu cần cơ quan cũng đều không quản được.
Không có trực tiếp bổ nhiệm hắn làm Giám đốc sở, cũng là do lực cản quá lớn, Vưu Lợi Dân cũng không nên rất kiên trì. Cán bộ có trong danh sách đã bị xử lý, đến lượt lão Ô chẳng những không bị xử lý mà còn thăng quan, cũng không phải là rất thái quá sao?
Lấy thân phận Bí thư tổ Đảng quản toàn bộ, để lại ;Cái đuôi; cho ông ta như vậy, cũng là một loại khiển tránh đối với ông.
- Giám đốc sở Ô, sở Giao thông công tác rất trọng yếu, trước mắt xây dựng cải tạo đường cao tốc Hồng Châu là trách nhiệm nặng nề, nhưng cải tạo thăng cấp mạng lưới giao thông trong toàn tỉnh, cũng nhất định phải xem là công tác trọng điểm sắp tới. Chỉ khi đường được thông, thì kinh tế mới có thể rất nhanh mà phát triển đi lên. Giám đốc sở Ô, trọng trách của anh rất nặng.
- Xin Trưởng phòng Phạm yên tâm, tôi nhất định đem hết toàn lực, hoàn thành sứ mệnh quang vinh mà Chủ tịch tỉnh đã giao cho sở Giao thông chúng ta.
Ô Nhật Tân đứng lên, tỏ thái độ quyết tâm.<br
Hai ngày nay, Tỉnh ủy triển khai một loạt hội nghị, chủ yếu là nghiên cứu vấn đề an bài nhân sự.
Mặc dù mọi người đã cơ bản đạt thành nhận thức chung, đem vụ án của Trương Bảo Lực liệt vào vụ án hình sự bình thường, nhưng một số cán bộ liên lụy khá sâu vẫn phải tiến hành xử lý nhất định. Đây cũng là nhận thức chung.
Vinh Khải Cao, Vưu Lợi Dân và một vị Phó bí thư tỉnh ủy khác đều là thái độ này. Viên Lưu Ngạn rất miễn cưỡng đồng ý.
Nếu thật là một cán bộ cũng không xử lý, cũng khó có thể phục chúng, hơn nữa sẽ cổ vũ cán bộ lãnh đạo làm ra không khí mê tín bất lương. Đương nhiên, xử lý một số cán bộ, hoặc nhiều hoặc ít cũng có chút lui tới với Viên Lưu Ngạn. Đây cũng là kết quả tất nhiên.
Trương Bảo Lực sở dĩ có thể đem rất nhiều cán bộ lãnh đạo cấp bậc không thấp và kẻ giàu có ra đùa giỡn, Viên Lưu Ngạn trên thực tế chính là mấu chốt tác dụng nhất. Viên Lưu Ngạn liên tiếp lộ diện ở Long Hổ quan núi Kim Ngô, những cán bộ lãnh đạo và ông chủ giàu có này mới đối với Trương Bảo Lực lễ kính vô cùng.
Cán bộ muốn mượn cơ hội tiếp cận Viên Lưu Ngạn, tóm lại hoặc nhiều hoặc ít đều có điểm sâu xa.
Việc thay đổi nhân sự này, từ ý nghĩa nào đó mà nói, đối với quyền uy của Viên Lưu Ngạn là một sự suy yếu không nhỏ. Ở trong mắt đại đa số cán bộ tỉnh, “số ghế” ba vị trí đầu rốt cục đã được sắp xếp. Vinh Khải Cao, Vưu Lợi Dân, Viên Lưu Ngạn!
Chủ tịch tỉnh Vưu quả nhiên rất cao, không ra tay thì thôi, vừa ra tay chính là lôi đình vạn quân, bay thẳng đến vị trí phòng bị yếu kém nhất của đối thủ.
Mà Bí thư Thành ủy Hồng Châu Cao Hưng Hán, dường như cũng đã có khuynh hướng đứng thành hàng rõ ràng.
Ở tỉnh Thanh Sơn, đây là một tín hiệu chính trị rất trọng đại.
Chủ tịch tỉnh Vưu Lợi Dân đã thành công tạo nên quyền uy cho mình, tác phong mạnh mẽ, cứng rắn, càng ở phía trên Chủ tịch tỉnh tiền nhiệm Lôi Vân Cương.
Về phần thư ký Chủ tịch tỉnh ;dự khuyết;, đồng chí Phạm Hồng Vũ trong việc này cũng đã phát ra tác dụng trọng yếu, người biết không nhiều. Không phải cán bộ thân cận trong vòng tròn, có mấy ai biết ai là thư ký Chủ tịch tỉnh mới.
Đứng ở trước đài, phong cảnh hiển hách luôn là đại nhân vật.
Giám đốc sở Giao thông Đàm Khải Hoa đã được như nguyện, điều nhiệm đến làm Bí thư Thành ủy thành phố Tề Hà. Bổ nhiệm này rốt cục cũng được tuyên bố xuống dưới, cũng đưa ra một tín hiệu. Thành phố Tề Hà không cần thiết còn là ;Hậu hoa viên; của Viên Lưu Ngạn nữa. Bởi vì Viên Lưu Ngạn chính là từ Bí thư Thành ủy thành phố Tề Hà mà tới. Cho tới nay, đối với việc an bài Bí thư Thành ủy của thành phố Tề Hà, Viên Lưu Ngạn có quyền lên tiếng rất lớn. Mặc dù không cần thiết mỗi một người đảm nhiệm Bí thư Thành ủy Tề Hà đều là thân tín của Viên Lưu Ngạn ông, nhưng tối thiểu ông phải ;nhìn xem thuận mắt;. Ông ta vốn là phụ trách công tác của Đảng và quần chúng.
Nhưng Đàm Khải Hoa, và càng nhiều cán bộ khác được cho là người của tuyến Bí thư Vinh. Mượn cơ hội này, Vinh Khải Cao bắt đầu hướng thành phố Tề Hà gia tăng ;thẩm thấu; độ mạnh yếu.
Vận mệnh chính trị tỉnh đã thật sự thay đổi.
Phó Trưởng ban Tổ chức Tỉnh ủy Âu Dương Văn Biểu chịu sự ủy thác của Tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân tỉnh và Ban Tổ chức Tỉnh ủy đến sở Giao thông tham dự đại hội cán bộ. Cán bộ cấp cục Phó trở lên của Sở Giao thông đều phải tham gia hội nghị này.
Cùng đi với Âu Dương Văn Biểu còn có Phó trưởng ban thư ký kiêm Chánh văn phòng UBND tỉnh Lưu Kiến Quốc và thư ký văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh Phó cục trưởng Phạm Hồng Vũ.
Sở Giao thông tỉnh là bộ môn chức năng quan trọng chịu sự quản lý trực tiếp của UBND tỉnh. Cán bộ lãnh đạo chủ chốt của Sở Giao thông tỉnh điều động, theo lý Phó chủ tịch tỉnh phân công quản lý đồng chí Vu Vĩ Quang phải tự mình đến một chuyến, nêu ra sự coi trọng.
Nhưng hội nghị này, Phó chủ tịch tỉnh Vu thật sự ngượng ngùng tới tham gia.
Hơn một tháng trước, ông ta hai lần đến sở Giao thông, lần đầu tiên điểm danh nghiêm nghị phê bình một vị đồng chí của sở Giao thông phải chịu trách nhiệm, nói người đó không làm việc đàng hoàng, thích làm đường ngang ngõ tắt. Mọi người trong lòng đều biết rõ, vi đồng chí bị phê bình ấy chính là Phó giám đốc sở Ô Nhật Tân. Lần thứ hai càng thêm lợi hại, trực tiếp điều từ ban Lãnh đạo, phân công quản lý xây dựng giao thông xuống làm công tác Công Đoàn và hậu cần, hoàn toàn ăn không ngồi, đứng sang bên cạnh.
Mà hiện tại, thời gian gần một tháng, Tỉnh ủy liền hạ văn kiện bổ nhiệm mới, Ô Nhật Tân sắp đảm nhiệm chức Bí thư Tổ Đảng của sở Giao thông, chủ trì toàn bộ công tác của sở.
Bẽ mặt!
Trắng trợn đánh vào mặt Phó chủ tịch tỉnh Vu!
Đại hội bổ nhiệm này, Phó chủ tịch tỉnh Vu nói cái gì cũng sẽ không tới tham gia. Ông ta lại bị bệnh, muốn đi khám bác sĩ.
Lần này, có lẽ là bệnh thật!
Trong phòng họp lớn của sở Giao thông ngồi đầy người. Cán bộ cấp Cục phó trở lên cùng với một số lãnh đạo chủ chốt của đơn vị phụ thuộc tất cả đều tham dự đại hội này.
Bí thư Ô ở trong sân cung nghênh Chánh văn phòng Lưu, Trưởng ban Âu Dương và Trưởng phòng Phạm đại giá, nụ cười trên mặt một chút cũng không đóng lại được, chỉ thấy hai khe hở hẹp, cẩn thận phân biệt, hóa ra là hai mắt Bí thư Ô.
Hai chiếc xe con lái vào đại viện sở Giao thông, Ô Nhật Tân bước nhanh lên, là mở cửa chiếc xe con thứ nhất.
Lưu Kiến Quốc và Phạm Hồng Vũ bước xuống.
Lưu Kiến Quốc tư cách là lão cán bộ cấp Giám đốc sở, Âu Dương Văn Biểu gần đây mới cán mốc cấp Giám đốc sở, so với Lưu Kiến Quốc tuổi trẻ hơn nên rất khách khí, nhường Lưu Kiến Quốc đi trước.
- Bí thư Ô!
Lưu Kiến Quốc khách khí hướng về phía Ô Nhật Tân gật đầu làm lễ.
Hôm nay, ông thật ra là đại diện Ủy ban nhân dân tỉnh mà đến. Phó chủ tịch tỉnh Vu không may sinh bệnh, Ủy ban nhân dân tỉnh tổng cũng phải phái một đại nhân vật đủ phân lượng đến, nêu ra sự coi trọng sở Giao thông.
Nếu như là bình thường, cũng là không sao cả, Âu Dương Văn Biểu đến tuyên đọc văn kiện bổ nhiệm là được. Đây chỉ là điều động nhân sự ở một sở, ở tỉnh có thể thận trọng như vậy đúng là chuyện lạ. Nhưng trước mắt tỉnh đang chuẩn bị xây dựng đường cao tốc Hồng Nam, sở Giao thông tđịa vị càng thêm nổi bật. Sở Giao thông ;Đổi soái;, ở tỉnh nhất định phải cho thấy một thái độ.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Trưởng phòng Phạm lại ngồi xe trước.
Vưu Lợi Dân không thể tự mình đến, cắt cử thư ký của ông lại đây, cũng là hướng những cán bộ khác của sở Giao thông biểu thị công khai sự coi trọng của ông đối với sở Giao thông, và cũng là sự ủng hộ Ô Nhật Tân.
- Hoan nghênh, nhiệt liệt hoan nghênh Chánh văn phòng Lưu, Trưởng ban Âu Dương, Trưởng phòng Phạm đến sở Giao thông kiểm tra công tác.
Ô Nhật Tân mặc đặc biệt lớn số (hoặc: tù và) ngắn tay áo sơ mi trắng, thẳng quần Âu, mang thai cao cao lồi ra, giờ phút này lại sâu sâu cong dưới đi, làm thật khó cho hắn.
- Bí thư Ô quá khách khí rồi.
Lưu Kiến Quốc cười ha hả bắt tay với Ô Nhật Tân và những đồng chí khác.
Đến lượt Phạm Hồng Vũ bắt tay, Ô Nhật Tân lại là liên tục cúi đầu, miệng không ngừng nói ;cảm ơn;, hoàn toàn bày ra thái độ cấp dưới. Bí thư Ô không cần quan tâm người khác nói ông ta như thế nào, nhưng chính là muốn cán bộ sở khác đều nhìn cho rõ ràng, tổ chức của Ô Nhật Tân ông ta rốt cuộc là ai!
Chính là chàng thanh niên hai mươi mấy tuổi trước mắt này.
Tuổi trẻ thì thế nào?
Chính là vì tuổi trẻ, cho nên tiền đồ vô lượng.
Các người cho dù muốn mời Trưởng phòng Phạm làm ;tổ chức; cho các người, Trưởng phòng Phạm còn không nhất định tiếp nhận đâu.
Có sở nào khi đổi lãnh đạo, Chủ tịch tỉnh phái thư ký của ông ta tự thân xuất mã đâu?
Đây là thể diện!
Ô Nhật Tân quả thực cảm động đến rơi nước mắt.
Ở trong sân hỗn loạn một trận, mới xem như chào hỏi xong. Mọi người lại vây quanh ba vị ;lãnh đạo tỉnh; hướng phòng họp lớn đi đến. Trong phòng họp tiếng vỗ tay như sấm dậy.
Lưu Kiến Quốc, Âu Dương Văn Biểu, Phạm Hồng Vũ đám người vỗ tay, ở đài chủ tịch ngồi xuống.
Phạm Hồng Vũ an vị ở bên cạnh Lưu Kiến Quốc, ở vị trí trung tâm của đài chủ tịch, thậm chí Ô Nhật Tân cũng bị chen chúc qua một bên.
Văn kiện bổ nhiệm sớm tuyên bố, Đàm Khải Hoa đã đi trước một bước đến thành phố Tề Hà tiếp nhận vị trí mới, đại hội cán bộ do Ô Nhật Tân chủ trì.
Bí thư Ô lấy lại tinh thần, thần thái toả sáng, nhiệt tình đọc diễn văn. Theo sau Âu Dương Văn Biểu tuyên đọc văn kiện bổ nhiệm của Tỉnh ủy. Kế tiếp, Lưu Kiến Quốc đại diện Ủy ban nhân dân tỉnh phát biểu nội dung nói chuyện quan trọng.
Hội nghị diễn ra trang trọng nhiệt liệt.
Các cán bộ thỉnh thoảng nhiệt liệt vỗ tay, trong lòng cũng là đủ loại cảm giác lẫn lộn. Nhất là một số Phó giám đốc sở khác đang ngồi trên đài, càng thêm không thoải mái.
Như thế nào suy nghĩ cả nửa ngày, sở Giao thông đã biến thành thiên hạ của Ô Nhật Tân?
Mặc dù ở tỉnh còn chưa có chính thức bổ nhiệm Ô Nhật Tân làm Giám đốc sở, nhưng lấy thân phận Bí thư tổ Đảng, thì đã chủ trì toàn bộ công tác rồi. Giám đốc sở bất quá chỉ là một danh phận mà thôi, cấp bậc đã lên rồi.
Hội nghị kết thúc mỹ mãn, Lưu Kiến Quốc và Âu Dương Văn Biểu đều trở về, Trưởng phòng Phạm bị giữ lại.
Hắn còn có chút việc cần nói với Ô Nhật Tân.
Ô Nhật Tân cung kính mời Trưởng phòng Phạm vào phòng làm việc của mình. Tuy rằng thực tế đã chủ trì công tác của sở Giao thông, nhưng Ô Nhật Tân cũng không có đổi văn phòng. Lão Ô cảm thấy, văn phòng mình phong thuỷ thực tại không tồi. Bằng không, ông ta làm sao có thể khí đến vận chuyển, kết bạn với một quý nhân lớn như Phạm Hồng Vũ?
Chỉ cần như vậy thôi, còn hơn ngàn lời nói.
Phong kiến mê tín không cần!
Nhưng nếu không có Trưởng phòng Phạm chiếu cố, lão Ô chỉ sợ sẽ đi theo cái tên Trương Thiên Sư giả mạo đấy, số phận cực kỳ đen đủi.
Ngồi trên chiếc ghế sofa đỏ, Phạm Hồng Vũ nâng chung trà lên chậm rãi thưởng thức.
Ô Nhật Tân ở một bên ngồi nửa mông, sống lưng thẳng tắp, hết sức chăm chú nhìn Phạm Hồng Vũ, chuẩn bị nghe Trưởng phòng Phạm chỉ thị.
- Giám đốc sở Ô, có liên quan đến việc sử dụng cán bộ ở sở Giao thông, ở tỉnh thật ra đã có ý kiến, hơn nữa lại khác nhau tương đối lớn, anh có hiểu không?
Một lát sau, Phạm Hồng Vũ thản nhiên nói.
- Hiểu được, hiểu được, cảm ơn Trưởng phòng Phạm đã chiếu cố...
Ô Nhật Tân vội vàng khom người, liên thanh nói.
Bản danh sách kia của Trương Bảo Lực, Ô Nhật Tân có nghe thấy, chính ông ta cũng có tên. Nhưng nếu không phải Vưu Lợi Dân ra sức ủng hộ, không cần nói quan thăng một cấp, chủ trì toàn bộ công tác của sở Giao thông, chỉ sợ ngay cả Công Đoàn và hậu cần cơ quan cũng đều không quản được.
Không có trực tiếp bổ nhiệm hắn làm Giám đốc sở, cũng là do lực cản quá lớn, Vưu Lợi Dân cũng không nên rất kiên trì. Cán bộ có trong danh sách đã bị xử lý, đến lượt lão Ô chẳng những không bị xử lý mà còn thăng quan, cũng không phải là rất thái quá sao?
Lấy thân phận Bí thư tổ Đảng quản toàn bộ, để lại ;Cái đuôi; cho ông ta như vậy, cũng là một loại khiển tránh đối với ông.
- Giám đốc sở Ô, sở Giao thông công tác rất trọng yếu, trước mắt xây dựng cải tạo đường cao tốc Hồng Châu là trách nhiệm nặng nề, nhưng cải tạo thăng cấp mạng lưới giao thông trong toàn tỉnh, cũng nhất định phải xem là công tác trọng điểm sắp tới. Chỉ khi đường được thông, thì kinh tế mới có thể rất nhanh mà phát triển đi lên. Giám đốc sở Ô, trọng trách của anh rất nặng.
- Xin Trưởng phòng Phạm yên tâm, tôi nhất định đem hết toàn lực, hoàn thành sứ mệnh quang vinh mà Chủ tịch tỉnh đã giao cho sở Giao thông chúng ta.
Ô Nhật Tân đứng lên, tỏ thái độ quyết tâm.