Bên ngoài nơi diễn ra đại lễ được trang bị những quả bóng bay đủ màu đủ sắc, làm không khí rất vui vẻ.
Lễ tổng kết biểu dương được thực hiện trong phạm vi toàn tỉnh.
Vì lý do lịch sử, gần như mỗi huyện trong tỉnh đều có đại biểu đến tham gia đại lễ. Sau ngày thành lập nước, mở đại hội chính trị là hoạt động thường xuyên diễn ra. Nhìn chung trên toàn thế giới, từ xưa đến nay cả trong và ngoài nước đều không có quốc gia nào, một dân tộc này lại giống đất nước ta thích họp như vậy. Hơn nữa, họp có khí thế, chỉ có cuộc họp nhỏ cũng có ngàn người, vạn Hội đồng nhân dân.
Ngay cả cấp cao nhất cũng đều có mặt, mấy ngàn hội đồng nhân dân sẽ thường xuyên được mời họp.
Các đoàn đại biểu được nhân viên hội nghị sắp xếp trình tự tiến vào lễ đường. Dẫn đầu là những cán bộ có kinh nghiệm phong phú, hàng năm thường xuyên tham gia nhiều cuộc hội nghị như vậy, không cần chỉ nhiều mọi việc cũng đều được gọn gàng ngăn nắp.
Quy mô đại lễ này diễn ra vô cùng lớn, chia làm hai tầng lầu, đủ chứa ba ngàn người đồng thời tham gia cuộc họp.
Trong trí nhớ Phạm Hồng Vũ, mấy năm sau Thanh Sơn đại lễ đường sẽ đổi tên thành "nhà hát lớn Thanh Sơn". Chức năng thì vẫn như vậy nhưng số lần quy mô hội diễn văn nghệ tăng lên ngày càng nhiều.
Hòa bình thịnh vượng, đương nhiên sẽ phát triển mạnh mẽ.
Dù có luân hồi mấy ngàn năm cũng không thể phá vỡ được.
Đoàn đại biểu của thành phố Tề Hà, ngươi dẫn đầu ngồi ở hàng đầu tiên.
Phạm Hồng Vũ và Lục Cửu cùng ngồi một chỗ, nhìn thấy Lục Cửu dường như có chút nặng nề. Trong thời gian này dường như tâm trạng của ông ta không được tốt, Chu Tử Kỳ, Lã Mẫn Phong đều bị mất chức, da mặt của Lục Cửu như đã bị người ta lột mất một lớp rồi. Mặc dù, y đã cố sắp xếp một cán bộ thân tín đến trấn Lô Hoa đảm nhiệm chức Bí thư Đảng ủy, xem như đã cứu vãn được chút tình thế, nhưng kế tiếp nên sắp xếp Chủ tịch thị trấn sợ không được như ý như muốn.
Phó chủ tịch trấn Lô Hoa Nghiêm Tiểu Quân, lúc đầu đã xuất hiên trong danh sách tên không đồng tình với việc chống lũ của Phạm Hồng Vũ. Nhưng điều này cũng không có nghĩa Phạm Hồng Vũ phản đối Nghiêm Tiểu Quân, đây đúng là loại bảo hộ cho Nghiêm Tiểu Quân. Bởi vì khi vỡ đê, Chu Tử Kỳ và Lã Mẫn Phong đều bị mất chức, Nghiêm Tiểu Quân lại người duy nhất được xếp vào danh sách cá nhân chống lũ tiên tiến ở trấn Lô Hoa, thành viên Ban lãnh đạo không phải là không thấy chuyện này. Phần danh sách này một khi được thông qua, Nghiêm Tiểu Quân có khả năng bị cô lập.
Phạm Hồng Vũ không muốn Nghiêm Tiểu Quân ở trấn Lô Hoa là bị người ta chỉ trích.
"Học viện quân sự " ở huyện Vân Hồ cũng có không ít các vị "đệ tử" cấp phòng, Nghiêm Tiểu Quân không thể nghi ngờ gì có thể được Phạm Hồng Vũ dẫn chỉ lối.
Là người tuyển cho chức Bí thư Đảng ủy, Phạm Hồng Vũ không nhúng tay vào để cho Lục Cửu"chuyên quyền" chọn người, còn chức Chủ tịch thị trấn Lục Cửu không thể lại chuyên quyền như thế, ít nhiều cũng trưng cầu ý kiến của các đồng chí khác.
Đoán chừng Phạm Hồng Vũ sẽ hết lòng chọn Nghiêm Tiểu Quân.
Lục Cửu thì đối với Nghiêm Tiểu Quân không có ấn tượng gì đặc biệt cả, nếu Chủ tịch huyện xem trọng gã muốn đề bạt gã, về tình về lý Lục Cửu cũng không nên phản đối, vị trí của trấn Lô Hoa trong suy nghĩ của Lục Cửu tương đối đặc biệt, không giống các trấn khác.
Lục Cửu không còn có người ở trấn Lô Hoa đảm bảo cho anh ta. Từ nay về sau, anh ta và Trần Hà hẹn hò ở "nhà khách Hồng Ngư" sẽ không còn an toàn nữa.
Và nếu để Phạm Hồng Vũ biết ra thì nên đối phó thế nào?
Người cộng tác trẻ này thật sự khó chơi.
Hai hàng chân mày của Phạm Hồng Vũ nhíu lại, hắn nhìn thấy bóng dáng của Bành Na ở một bên đại lễ đường. Phóng viên Bành đã thay đổi không còn dáng vẻ như khi trốn khỏi cơn lũ, cô mặc áo vàng nhạc, ngắn tay, tóc hớt ngắn, cô vẫn kiều diễm xinh đẹp như trước nhưng trong mắt Phạm Hồng Vũ đã thấy cô trưởng thành hơn rất nhiều.
Con gái và phụ nữ luôn có sự khác biệt như vậy.
Vì sao lại phái Bành Na đến dự buổi tổng kết biểu dương này?
Theo lý, hôm nay Bành Na không phải là phóng viên, mà cô là một trong số cá nhân tiên tiến trong việc tiến hành chống lũ. Vưu Lợi Dân đã từng hữa sẽ gặp mặt cô, nên Bành Na đến. Đường đường là Chủ tịch tỉnh, có lẽ sẽ không thất tín với vị tiểu cô nương này. Quả đúng không lâu sâu Bành Na xuất hiện với "sự tích anh hùng" trên báo tỉnh báo cáo tin tức, cô nổi tiếng toàn tỉnh. Sau đó các phương tiện truyền thông cũng viết tin tức này, "nữ phóng viên anh hùng" vang danh cả nước.
Hôm nay, Đại hội tổng kết biểu dương, Bành Na lên phát biểu ý kiến về đại biểu điển hình, cô bước lên khán đài báo cáo.
Nhưng bây giờ có vẻ như phóng viên Bành còn thực hiện chức trách nhiệm vụ khác của mình là phóng viên, đang phỏng vấn các phái đoàn khác.
Vì thuận lợi cho cuộc thảo luận, Bành Na đã sắp xếp một cuộc phỏng vấn trong lễ trao giải ngày hôm nay. Đây có thể xem là ý tưởng tố để thực hiện được cả hai công việc, một phóng viên anh hùng lại phỏng vấn nhóm anh hùng khác, nó không phải là một câu chuyện chính xác hơn sao?
Tuy nhiên theo cách nhìn của Phạm Hồng Vũ, nó không đơn giản như thế.
Hầu Vĩnh Kiện cũng không đơn giản như thế.
Cho đến lúc này, tin tức Đoàn chuyên gia Hongkong tham dự trong việc chống lũ chưa được đưa tin công khai. Trên thực tế tỉnh báo đã biết được và Hầu Vĩnh Kiện cũng tỏ rõ thái độ chính trị.
Không dính vào.
Ít nhất ở tình hình của Tăng Minh Lãng trước đây cũng không tùy tiện dính vào.
Phái Bành Na đến phỏng vấn đại hội tổng kết biểu dương vẫn có ý như cũ, phóng viên Bành đã vất vả phụ trách chuyện này rồi, nên cô cứ tham gia, không cần các đồng chí khác "liên lụy" vào.
Đồng thời Hầu Vĩnh Kiện cũng hiểu động tác này, truyền đạt cho Phạm Hồng Vũ biết: Đồng chí Tiểu Phạm, không phải ông ta không nói nghĩa khí, chuyện này khá mẫn cảm, hắn muốn đăng báo chuyện Đoàn chuyên gia Hongkong tham gia chống lũ, hắn muốn khai thông những điều mấu chốt, ông ta không giúp hắn được.
Mọi người là bạn hữu, có thể giúp đỡ thì ông ta sẽ giúp nhưng phải để hắn hiểu sự khó xử của ông ta, không được "hại "ông ta.
Nói thẳng ra, vị trí của Phạm Hồng Vũ và Hầu Vĩnh Kiện có chút bất đồng, nếu hai người cùng làm một vị trí thì thái độ sẽ khác nhau nếu phạm phải sai lầm lớn...Phạm Hồng Vũ so với Hầu Vĩnh Kiện có phần linh động hơn, Phạm Hồng Vũ là Chủ tịch huyện, là người lãnh đạo mời Đoàn chuyên gia Hongkong đến huyện Vân Hồ tư vấn điểm khởi đầu rất tốt, rất có ý nghĩa. Chỉ có điều trong quá trình không quan tâm nhiều đến cách thức và phương pháp, dường như chuyện có nguồn gốc của nó. Báo tỉnh một khi đã bày tỏ thái độ rồi thì Hầu Vĩnh Kiện liền không thể quay lại được.
Y không phải là lãnh đạo địa phương nên y không muốn nhúng tay vào công tác tuyên truyền, nếu lập trường báo tỉnh chẳng may sai lầm thì y là người phải chịu trách nhiệm.
Hầu Vĩnh Kiện đúng là người xảo quyệt.
Phạm Hồng Vũ không kìm nổi trong lòng, tức giận nói thầm một câu.
Chín giờ sáng, các vận động biên diễu hành hoành tráng, theo sau còn có các vị lãnh đạo thứ tự đi lên đài chủ tịch. Bí thư Thành ủy Vinh Khải Cao tóc rẻ kiểu ba bảy, mang kính đen, khuôn gầy guộc, tinh thần khỏe mạnh đi phía trước. Theo sát đó chính là Chủ tịch tỉnh Vưu Lợi Dân, Phó bí thư tỉnh ủy Viên Lưu Ngạn..., thành viên chủ yếu của bộ máy lãnh đạo tỉnh ủy và bộ máy chính phủ chủ yến cơ ban đều đến đông đủ. Lãnh đạo các cấp Hội đồng nhân dân tỉnh, Mặt trận tổ quốc tỉnh, Quân khu tỉnh đều đến tham gia hội nghị đầy đủ.
Ở đại lễ đường vang lên tiếng vỗ tay như sấm.
Hơn một ngàn người đồng thời vỗ tay, âm thanh vang dội cả hội trường,
Hội nghị do Vưu Lợi Dân tự mình chủ trì, Bí thư Tỉnh ủy Vinh Khải Cao thực hiện bài phát biểu quan trọng.
Khóe mắt Lục Cửu liên tục giật giật, còn khóe miệng Phạm Hồng Vũ hiện lên nụ cười thản nhiên.
Vinh Khải Cao không ngờ đọc diễn văn, trong đó nội dung đặc biệt nhắc đến chuyện Đoàn chuyên gia Hongkong đến huyện Vân Hồ tham gia chống lũ. Mặc dù không nói nhiều nhưng khẳng định đây là lời khen lớn trên tinh thần quốc tế.
Đại biểu tỉnh ủy Vưu Lợi Dân tuyên đọc quyết định khen ngợi cá nhân, tập thể tiên tiến trong công tác chống lũ.
Toàn hội trường lại nhiệt liệt vỗ tay hoan nghênh.
Tiếp theo các đại biểu cá nhân, các tập thể lên phát biểu ý kiến.
Bành Na là người thứ ba lên khán đài, là đại biểu điển hình.
Vẻ mặt cô vô cùng hưng phấn, khuôn mặt tròn, ánh mắt sáng láp lánh, tinh thần phơi phới, không hổ là phóng viên báo tỉnh, với bài viết dự thảo màu sắc tươi mới, lời văn đẹp đẽ. Phóng viên Bành lấy tiêu chuẩn tiếng phổ thông đưa vào bài dự thảo, nghe rất êm tai.
Buổi trưa, tỉnh ủy chính phủ tổ chức tiệc long trọng ở nhà khách Thanh Sơn, khoản đãi để khen ngợi các đại biểu dự đại hội. Bành Na được ngồi cùng bàn với Vưu Lợi Dân, Vinh Khải Cao, Viên Lưu Ngạn và các lãnh đạo chủ chốt cùng ngồi dùng cơm. Vinh Khải Cao tự mình mời rượu Bành Na, khích lệ cô "nữ nhân không kém gì đấng mày râu", là gương cho các đồng chí khác.
Bành Na vô cùng phấn khích, hai má nhỏ nhắn đã hồng lên.
Buổi chiều, cũng còn được long trọng khen ngợi.
Đại biểu tập thể tiên tiến và cá nhân tiên tiến thay nhau lên khán đại, được lãnh đạo tỉnh trực tiếp tặng hoa tươi, cờ thưởng, và giấy chứng nhận mạ vàng.
Ánh sáng chớp không ngừng.
Đại hội kết thúc mỹ mãn.
Buổi tối, ở Văn phòng tỉnh ủy, khu vực văn phòng vẫn còn sáng đèn.
Là khu làm việc của Ban tuyên giáo tỉnh.
Hiện giờ, Ban tổ chức tỉnh ủy, ban tuyên giáo tỉnh đều làm việc tại văn phòng Tỉnh ủy số một.
Một người chừng ba mươi tuổi, là nữ thư ký, nhẹ nhàng đẩy cửa vào phòng làm việc, mang tờ báo đặt trên bàn làm việc ở cửa phòng có ghi rõ "Trưởng phòng"
Ngồi ngay ngắn sau bàn gỗ lớn là người phụ nữ hơn bốn mươi tuổi, tóc ngắn, khuôn mặt diễm lệ, cằm hơi nhọn, đeo đôi kính đen kiểu, dáng người tri thức, hơi thở nhẹ nhưng uy nghiêm, nhìn qua đã biết cô ta có địa vị cao.
Nữ thư ký đặt nhẹ nhàng tờ báo trên bàn Trưởng ban, nói nhẹ:
- Trưởng ban, đây là tờ "Thanh Sơn Nhật báo", bản sửa ngày mai đã được gửi qua, ngài hãy phê duyệt.
Người phụ nữ đẹp hơn bốn mươi tuổi kia, đúng là Ủy viên Thường vụ tỉnh ủy, tên là Văn Nghệ.
Văn Nghệ vươn tay thon dài trắng ngần ra đón lấy phần văn bản in thử kia. thuận miệng nói:
- Nội dung có gì quan trọng không?
- Có, ngay trang đầu, báo cáo hôm nay chính viết về lễ tổng kết biểu dương toàn tỉnh chống lũ giải nguy, có bài phát biểu của Bí thư Vinh, có nhắc đến Đoàn chuyên gia Hongkong đến trấn Lô Hoa tham dự hoạt động chống lũ....
Người nữ thư ký báo cáo sơ nội dung bài báo.
- Ừ.
Văn Nghệ khẽ gật đầu, lập tức cuối xuống đỡ qua bản sửa, ánh mắt dừng lại thật lâu ở đoạn phát biểu của Vinh Khải Cao, lại nhìn thoáng báo bản dự thảo có tự đề "bản báo phóng viên Bành Na".
Thật lâu sau, Văn Nghệ cầm lấy bút màu vàng ngòi lớn, ký tên ở cuối bài, chữ ký như rồng bay phượng múa.
Trưởng ban Văn có khuôn mặt thanh tú, dáng người cao gầy, nhìn bề ngoài cô có vẻ nam tính, nhưng cô lại là người giữ chức" người chọn lọc văn".
Có lẽ người giữ chức vị cao đều có chỗ khác người.
- Đồng chí Lợi Dân, tôi và cậu cùng thương lượng chuyện này.
Lập tức Phó thủ tướng Hồng chuyển hướng qua Vưu Lợi Dân cười nói, giọng điệu tương đối nghiêm túc.
Vưu Lợi Dân rùng mình, vội nói:
- Phó thủ tướng Hồng xin cứ nói.
Khâu Minh Sơn và Phạm Hồng Vũ cũng chăm chú lắng nghe, Phó thủ tướng Hồng nói như có chuyện gì khác cần thương lượng, tuyệt không phải chuyện nhỏ.
Phó thủ tướng Hồng không vội nói chuyện, ánh mắt ngừng trên khuôn mặt Khâu Minh Sơn, chậm rãi nói:
- Đồng chí tiểu Phạm nói phương án đó, tôi khá đồng ý, việc quốc gia tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước, điều này là khẩn cấp, chúng ta phải thực hiện càng nhanh càng tốt. Điều này thật sự không còn nghi ngờ gì nhưng làm thế nào để thay đổi, cứ để tự nhiên hay theo thứ tự kết quả, thật sự không giống nhau. Cậu ta có đề cập đến chuyện tài sản bị mất đi, quả thật phải thận trọng suy xét, phải chỉnh sửa điều này nhất định phải được thực hiện, điều đó không có nghi ngờ gì cả. Thành lập một cơ quan đầu mối như vậy rất quan trọng nhưng thật sự điều thiếu xót hiện nay là nhân lực..... Đồng chí Lợi Dân, cậu có ý kiến gì giúp không?
Vưu Lợi Dân sững sờ, ánh mắt ông ta nhìn trên mặt Khâu Minh Sơn cẩn thận nói:
- Xin thủ trưởng cứ chỉ thị, chúng tôi nhất định thực hiện theo chỉ thị của thủ trưởng.
- Ha ha, được. Tôi cũng không có ý gì, tôi chỉ muốn mượn người anh yêu quý thôi... Tôi muốn mời đồng chí Minh Sơn đến nơi của tôi công tác, chủ trì việc xây dựng lãnh đạo doanh nghiệp nhà nước khi thay đổi cơ cấu. Đồng chí Minh Sơn có học vấn cao, bản lĩnh lý luận thâm hậu, kinh nghiệm thực tiễn phong phú, điều quan trọng trước mắt chính là chỉ đạo doanh nghiệp cả nước thay đổi chế độ làm việc. Thế nào? Đồng chí Lợi Dân, đồng chí Minh Sơn, mọi người có ý kiến gì không?
Phó thủ tướng Hồng ngang nhiên thọc gậy bánh xe.
Dù Vưu Lợi Dân và Khâu Minh Sơn đã nghe Phó thủ tướng Hồng nói về vấn đề, nhưng vẫn có chút kinh ngạc.
Khâu Minh Sơn vội nói:
- Cảm ơn sự tín nhiệm của thủ trưởng đối với tôi, chỉ sợ tôi tài sơ học thiển, khó có thể đảm đương được trọng trách này....
Chuyện này có chút đột ngột, một người khôn ngoan như Khâu Minh Sơn không tài nào nghĩ đến được. Nhưng cũng theo thói quen khiêm tốn quan trường, nên cũng trả lời nhanh như vậy.
Vẻ mặt Vưu Lợi Dân có chút khó xử, trầm giọng nói:
- Phó thủ tướng Hồng, khi đồng chí Minh Sơn đảm nhiệm chức Bí thư Địa ủy thì mọi chuyện ở Ngạn Hoa lần lượt theo quỹ đạo. Hai năm qua, kinh tế phát triển với tốc độ cao, đội ngũ cán bộ cũng được xây dựng có hiệu quả.....Lúc này, để đồng chí Minh Sơn rời Ngạn Hoa, tạm thời thật sự khó tìm người để thay thế anh ta.
Nếu là cán bộ bình thường Vưu Lợi Dân tuyệt đối không do liền dự đồng ý.
Không nể mặt Phó thủ tướng Hồng dễ dàng bác bỏ.
Điều mấu chốt là Khâu Minh Sơn là cán bộ cực kỳ có năng lực, dưới sự lãnh đạo của anh ta địa khu Ngạn Hoa đã có sự thay đổi rõ rệt, các công tác khác đều được triển khai tốt. Vưu Lợi Dân vô cùng nể trọng anh ta, anh ta vừa có năng lực, lại có tính chất của một cán bộ tốt, vị lãnh đạo nào lại không thích?
Đương nhiên, nói đi thì cũng nói lại, nếu Khâu Minh Sơn không có năng lực xuất chúng thì Phó thủ tướng Hồng cũng không "nhớ thương" hắn.
- Ha ha, điều này tôi biết, một cán bộ tốt ai không luyến tiếc. Tuy nhiên, việc tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước thật sự rất quan trọng, có làm tốt việc này hay không người lãnh đạo đóng vai trò vô cùng quan trọng. Địa khu Ngạn Hoa dù gì công việc cũng đi vào quỹ đạo, người kế nhiệm chỉ cần rập khuôn theo, cũng không quá nghiêm trọng khi rời đi. Việc tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước nhất định người lái phải thật tốt, cả nước có nhiều địa khu như vậy duy chỉ có địa khu Ngạn Hoa là thực hiện tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước, kinh nghiêm này rất có giá trị. Tôi hy vọng có thể chia sẽ kinh nghiệm này khắp cả nước, đương nhiên sẽ bắt đầu từ Bí thư Cao. Tôi sẽ điện thoại cho anh ta mời anh ta ủng hộ nhiều hơn trong việc tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước.
Phó thủ tướng Hồng khẽ cười nói, giọng điệu cũng không thể nghi ngờ.
Lãnh đạo cơ quan nhà nước để điều chính cán bộ lãnh đạo thấp hơn của một khu vực, một tỉnh nói chung phải được cán bộ hỗ trợ cao nhất trong phạm vi nhất định, nó cũng phải được tiến hành trao đổi.
Phó thủ tướng Hồng thảo luận với Vưu Lợi Dân về điều này vì nể mặt Vưu Lợi Dân, dù sao ông ta cũng được mời đến đây là khách, nên giáp mặt thảo luận cho thỏa đáng, cho công bằng.
Như thế phù hợp với tính cách của Phó thủ tướng Hồng, trước sau như một.
- Đáng tiếc, đồng chí tiểu Phạm đã chuẩn bị đi huyện Vân Hồ làm Chủ tịch huyện, bằng không tôi đã có hai viên đại tướng rồi.
Vưu Lợi Dân cười nói:
- Phó thủ tướng Hồng, không nói dối gì anh, tôi có quyết định như vậy vì năm sáu tháng cuối năm sẽ mời đồng chí Minh Sơn đến tỉnh trợ giúp tôi chủ trì việc tái cơ cấu doanh nghiệp toàn tỉnh. Tôi chưa kịp hành động, đã bị người ra tay trước rồi.
Đây không phải là dịp thực hiện, Vưu Lợi Dân thật sự có ý đó.
Khâu Minh Sơn hơn bốn mươi tuổi, còn rất trẻ trung khỏe mạnh, kinh nghiệm lý lịch tốt, năng lực cá nhân cũng khá cao, lại được người tỉnh Thanh Sơn công nhận là "người có khả năng", Vưu Lợi Dân hết lòng tiến cử anh ta vào bộ máy tỉnh, là trợ thủ đắc lực của ông ta. Lúc này đang đề bạt bồi dưỡng cán bộ tuổi trẻ hóa tri thức, đang lúc thực hiện, khó khăn cũng không phải quá lớn.
Có Khâu Minh Sơn chủ trì việc tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước, hoàn thành sớm chừng nào tốt chừng ấy về chế độ công hữu thay cho chế độ xí nghiệp, chuyện này rất quan trọng. Thanh Sơn vẫn là một tỉnh có nền nông nghiệp chiếm ưu thế, công thương nghiệp tương đối lạc hậu. Vưu Lợi Dân nghĩ muốn nền kinh tế Thanh Sơn phát triển thì tất nhiên phải phát triển công thương nghiệp, Khâu Minh Sơn là người được lựa chọn thích hợp nhất.
Phó thủ tướng Hồng khẽ mỉm cười vung tay lên nói:
- Đồng chí Minh Sơn đến nội các chính phủ phụ trách công việc này, cũng như có thể chiếu cố Thanh Sơn tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước.
Tỉnh Thanh Sơn cũng nằm dưới sự lãnh đạo của nội cát chính phủ.
Vưu Lợi Dân cười nói:
- Xem ra tôi không thể không từ bỏ những thứ yêu thích rồi, may mắn ngài còn giữ lại cạnh tôi một Phạm Hồng Vũ.
Lời này, cũng không khó hiểu khi để lộ sâu trong nội tâm ông ta rất xem trọng Phạm Hồng Vũ. Ngay sau khi Phó thủ tướng Hồng "vung đạo đoạt ái", Chủ tịch tỉnh Vưu càng xem trọng Chủ tịch huyện Pham hơn,
- Đồng chí Minh Sơn, cậu có ý kiến gì không?
Vưu Lợi Dân nói đùa một câu, chuyển hướng qua Khâu Minh Sơn hỏi.
Khâu Minh Sơn cũng là người vô cùng quyết đoán, mắt nhìn Phó thủ tướng Hồng tỏ ý quyết tâm, ưỡn ngực nói:
- Tôi xin làm theo sự bố trí của tổ chức..... Điều tôi lo lắng chính là trọng trách quá nặng, năng lực có hặn không thể đảm nhiệm được.
Lời nói này cũng được xem là hoàn toàn khiêm tốn, tuy rằng khi điều về nội cát chính phủ chỉ phụ trách một lĩnh vực công việc, nhưng đối mặt lại là dân chúng cả nước. Trong phạm vi cả nước, các xí nghiệp công hữu chiếm số lượng khá nhiều, không chỉ ngàn vạn lần. Phải thay đổi chế độ cơ cấu doanh nghiệp nhà nước được tốt khó khăn rất lớn. Dù Khâu Minh Sơn có năng lực xuất chúng thế nào, cũng không dám đảm bảo trăm phần trăm.
Việc thực hiện trong toàn quốc với việc thực hiện kinh doanh khu Ngạn Hoa theo trình tự vận mệnh hoàn toàn khác nhau.
Ở địa khu Vạn Hoa, Khâu Minh Sơn là Bí thư Địa ủy là nhân vật số một, một lời nói ra là "nhất ngôn cửu đỉnh", điều đó là thực tế. Một khi ở trong tay phải nắm lấy cơ hội, mặc kệ là việc gì, đều nằm trong lòng bàn tay của anh ta. Điều Khâu Minh Sơn lo lắng chính là khi đến nội cát chính phủ, những chuyện Phó thủ tướng Hồng giao cho toàn quyền, công việc này quyền chủ động cũng không có khả năng nắm trong tay anh ta".
Dính đến lợi ích của quá nhiều tầng lớp khác nhau.
Từ xưa đến nay, nhận tiền của dân, ngăn chặn sự tiến bộ của con người, thù giết cha, đoạt vợ những mối hận này không đội trời chung cho đến chết, thậm chí còn tồi tệ hơn. Khâu Minh Sơn rất rõ việc chủ trì công việc này là đăc tội với một biển người, hơn nữa có thể đắc tội với nhân vật quyền thế.
Thật sự anh ta không phải sợ đắc tội với người ta mà thực chất Khâu Minh Sơn, Phạm Hồng Vũ và Phó thủ tướng đều là những người giống tính cách nhau, trong người đều có máu chủ nghĩa anh hùng, thời điểm quan trọng cho dù "kẻ thù có ngàn binh vạn mã, hắn vẫn dũng cảm tiến lên" không hề sợ hãi. Điều anh ta lo chỉ là nếu chẳng mau công việc làm không tốt, phụ sự kỳ vọng và tin tưởng của Phó thủ tướng Hồng.
Phó thủ tướng Hồng khoát tay nói:
- Đồng chí Minh Sơn, không cần nói những lời khiêm tốn, cải cách mở cửa chính là muốn đánh trận đánh ác liệt. Tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước quan hệ đến huyết mạch quốc gia, quan hệ đến sự suy vong của dân tộc, chúng ta cần hoàn thành công việc của quốc gia. Thực hiện việc này khẳng định có lực cản, khó khăn không thể ngờ đến. Nhưng điều đó là cái gì? Chúng ta là những người được đảng tin tưởng, cho dù có khó khăn gì cũng không sợ, có khi dùng khó khăn này vượt qua khó khăn khác, phải vượt qua.
Khóe miệng Phạm Hồng Vũ cười.
Hóa ra đồng chí Phạm Hồng Vũ lại nghĩ đến đời sau chốn quan trường có câu nói dí dỏm - khó khăn hiện có lại tạo thêm khó khăn.
Trong trường hợp này lại có bầu không khí như vậy, đồng chí Phạm Hồng Vũ lại thể hiện chút hài hước, có thể thấy được đồng chí này là người có chút "tính cách lưu manh".
- Đồng chí Phạm Hồng Vũ, việc này không liên quan đến cậu thì đừng dây vào.
Ai ngờ trong nháy mắt Phó thủ tướng Hồng lại nhìn thấy, âm thầm cười trộm đồng chí Phạm.
Phạm Hồng Vũ vội vàng trấn tĩnh, thẳng ngực nhìn Phó thủ tướng Hồng, chờ đợi chỉ thị.
- Ở huyện Vân Hồ, nếu tỉnh xác định muốn tái cơ cấu chế độ làm thí điểm huyện, tôi sẽ giao cho cậu một nhiệm vụ. Từng quý một cậu phải viết báo cáo tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước, trực tiếp đưa đến đây cho tôi, tôi cần xem qua.
Phó thủ tướng Hồng không vội vàng không hấp tấp, vẻ mặt uy nghiêm.
Phạm Hồng Vũ ngẩn ra, lập tức cao giọng nói:
- Vâng, thủ trưởng, kiên quyết hoàn thành nhiệm vụ.
Phó thủ tướng gật gật đầu chuyển hướng qua Khâu Minh Sơn nói:
- Đồng chí Minh Sơn, tái cơ cấu nội cát chính phủ khi chưa tiến hành, hãy lãnh đạo cả nước tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước, chắc hẳn không phải chỉ nói suông, làm thế nào để tạo thành và một số vai trò sau khi trở về cậu hãy nghiên cứu một chút, đưa ra một số phương án... Nửa tháng đi, tôi cho cậu nửa tháng, nửa tháng sau tôi muốn nhìn thấy phương án này. Đương nhiên công việc ở địa khu Ngạn Hoa cần được bàn giao đã, đồng chí Lợi Dân, hy vọng cậu và tỉnh ủy tỉnh Thanh Sơn hãy ủng hộ công việc của đồng chí Minh Sơn.
Ý của Phó thủ tướng Hồng đã quyết, Vưu Lợi Dân cũng không cần nói nhiều lời nữa, khom người nói:
- Được, Phó thủ tướng Hồng, chúng ta nhất định thực hiện quán triệt chỉ thị của thủ trưởng giao cho.
Dù có nói thế nào, Phó thủ tướng Hồng cũng bố trí chuyện này, đối với Khâu Minh Sơn mà nói không phải là chuyện xấu.