Hàn Huyền Xương đêm khuya cũng biết được tin tức, trước tiên đứng dậy chạy tới phủ Hộ bộ Thượng thư, vừa ra đến phủ thì đụng phải tổng quản Hộ bộ Thượng thư Hàn Ẩn, cũng đang muốn đến mời mình qua đấy.
Hàn Huyền Xương tới thư phòng của Hàn Huyền Đạo. Hàn Huyền Đạo vẻ mặt âm trầm, ở thư phòng bước chân đi lại thong thả, nhìn thấy Hàn Huyền Xương tiến vào, lập tức nói:
- Huyền Xương, Phó sứ nước Khánh An Ngọc Thanh đã chết!
Hàn Huyền Xương gật đầu nói:
- Đệ đã nhận được tin, nghe nói là độc chết!
- Hồ đại nhân vừa mới đưa tin tới!
Hàn Huyền Đạo thần sắc ngưng trọng:
- Hắn quan sát hiện trường, hiện trường không có tìm được độc nguyên gì, hơn nữa không có dấu hiệu người ngoài đi vào. An Ngọc Thanh... chết không tìm ra nguyên nhân nào cả!
Hàn Huyền Xương nhíu mày nói:
- An Ngọc Thanh chết, việc đàm phán với nước Khánh gặp nhiều phiền toái!
Hàn Huyền Đạo tâm tình hiển nhiên là vô cùng không tốt, đến phía sau bàn ngồi xuống. Người Ngụy quốc ngày mai sẽ đến, ở đây lại phát sinh chuyện như vậy, chiếu theo tình thế mà xem, nếu muốn đàm phán thành công với nước Khánh là cực kỳ khó khăn. Người nước Ngụy chỉ cần đề xuất điều kiện tốt, mưa đồ của lão hồ ly... chỉ sợ sẽ thực hiện được!
- Đại ca, An Ngọc Thanh là ai giết?
Hàn Huyền Xương chậm rãi đi đến bên cạnh ghế trên ngồi xuống, cau mày:
- Người nước Khánh chẳng lẽ dễ dàng bị giết như vậy? Bọn họ có đám Hổ Dũng ai mà qua mặt được đều là lấy một chọi mười võ sĩ dũng mãnh, có bọn họ hộ vệ, không có mấy người có thể im hơi lặng tiếng mà tiến vào. Hơn nữa nếu là trúng độc thức ăn, vậy càng không có thể... Người nước Khánh quốc thân tại nước Yến cũng hiểu rõ vị trí bọn họ cực kỳ nguy hiểm, nhất định sẽ ở một nơi rất cẩn thận, thức ăn mang đến phải được kiểm tra cẩn thận... !
Ông vẻ mặt đầy nghi hoặc, hiển nhiên là đoán không ra An Ngọc Thanh là bị người ta hạ độc như thế nào.
Bên ngoài Tứ Thông Quán có hộ vệ, bên trong lại có Hổ Dũng nước Khánh, về phần đồ ăn thức uống hắc ám lại viên dù có kỹ năng rất giỏi, nhưng ở đó lại được bảo vệ nghiêm mật, cũng sợ không có chỗ trống mà tiến vào phóng độc.
Hàn Huyền Đạo như thoáng chút suy nghĩ, sau một lát, âm thanh lạnh lùng nói:
- Không phải... là người nước Khánh tự mình động thủ sao?
Hàn Huyền Xương ngẩn ra, lập tức hiện ra vẻ kinh ngạc, nhìn Hàn Huyền Đạo:
- Đại ca, ngươi là nói... Tây Hà vương gia hoặc là... Vân Thương Lan?
Hàn Huyền Đạo cũng không có lập tức trả lời, chỉ có điều trầm tư, vẻ mặt ngưng trọng, một lúc lâu sau, mới chậm rãi lắc đầu:
- Hẳn là sẽ không... Phái đoàn Khánh quốc đến, lựa chọn phải hết sức cẩn thận, ít nhất là người đứng đầu đoàn, Tây Hà vương gia tuyệt đối sẽ không để xảy ra những chuyện như vậy!
- Vân Thương Lan đâu? Hàn Huyền Xương nhíu mày nói:
- Người này có đáng nghi hay không? Chỉ có điều... Người này từng đi tìm Mạc nhi, khiến Mạc nhi xuất quân Tây Hoa Tính bảo vệ an toàn cho đoàn... Hắn nếu làm như vậy, hẳn là sẽ khơi mào trận biến cố này sao?
Hàn Huyền Đạo cười lạnh nói:
- Có một số việc, đó là ai nói cũng không rõ. Thật là hư, hư là thật, có lẽ Vân Thương Lan làm ra một biểu hiện giả dối, mục đích chính là vì khiến chúng ta tin tưởng lần này biến cố không phải từ hắn bày ra!
Dừng một chút, mới chậm rãi nói:
- Nếu dựa theo Hồ đại nhân nói ở hiện trường, người ngoài không có cơ hội xuống tay, chỉ có thể là bên trong Khánh quốc có người giở trò quỷ!
Hàn Huyền Xương ngồi ở trên ghế, trầm ngâm một lát, mới nói:
- Đại ca, đến tột cùng là ai giết bằng thuốc độc An Ngọc Thanh, hiện giờ cũng không phải vấn đề quan trọng nhất, trước mắt mấu chốt nhất, là kế tiếp nên làm như thế nào? An Ngọc Thanh vừa chết, việc đàm phán với nước Khánh tất sẽ gặp nhiều khó khăn, chúng ta nên như thế nào?
Hàn Huyền Đạo hơi hơi vuốt cằm.
-Nếu muốn tiếp tục đàm phán thuần lợi, phải phải giải quyết chuyện này. Nếu có thể tìm được hung thủ giết An Ngọc Thanh bằng thuốc độc, giao cho nước Khánh xử trí, tự nhiên là một phương pháp rất tốt, có lẽ có thể khiến việc đàm phán lần này được tiếp tục!
Hàn Huyền Xương cười khổ nói:
- Đại ca, kỳ thật ngươi ta đều biết rằng, không nói đến hay không thật sự có thể tìm ra hung thủ, cho dù có thể tìm được, chỉ sợ cũng thấy khó đối phó. Có thể ở Tứ Thông quán lặng yên không một tiếng động giết An Ngọc Thanh bằng thuốc độc, thế lực nhất định không giống bình thường, muốn bắt được, cực kỳ khó khăn, bọn họ nếu dám động thủ, nói vậy suy xét vấn đề có nhiều chi tiết, nếu muốn tìm đến chứng cứ rõ ràng...
Nói tới đây, khẽ lắc đầu.
Điểm này, Hàn Huyền Đạo tự nhiên cũng là rất rõ ràng.
Nếu không phải người bên trong Khánh sứ gây nên, mà là thế lực khác giết An Ngọc Thanh bằng thuốc độc, như vậy có thể vượt qua hàng rào đề phòng nghiêm ngặt lẻn vào Tứ Thông Quán hạ độc, cổ thế lực kế hoạch quả nhiên là chu đáo chặt chẽ tới cực điểm. Có thể bày ra kế hoạch nghiêm mật như thế, tuyệt đối cũng có thể để lại một chút chứng cớ.
Nếu là người bên trong sứ đoàn nước Khánh gây nên, như vậy phải tiêu hủy hết chứng cớ, chỉ trong thời gian ngắn, dễ như trở bàn tay!
Cho nên cái án tử này ngay từ đầu, khó có thể tránh mà sẽ trở thành một cái cọc khất khó điều tra án thậm chí có thể nói, cái cọc này khó có thể tìm ra được chứng cứ rõ ràng!
Trong phòng nhất thời cực kỳ yên tĩnh, huynh đệ hai người đều cau mày, đôi mắt tử ở chỗ sâu bên trong, cũng đều mang theo vẻ lo lắng.
Đối với Hàn gia mà nói, lựa chọn phù hợp nhất với lợi ích Hàn gia ích chỉ có thể là cùng người nước Khánh đạt thành hiệp nghị, cũng chỉ có như vậy nước Yến mới vô chiến sự. Hàn gia mới có thể chậm rãi lớn mạnh đứng lên, tuy rằng đến cuối cùng chưa chắc là người thắng, nhưng ít ra có rất nhiều cơ hội.
Nhưng chiến sự nổ ra, Tiêu gia dựa thế lại lớn mạnh, Hàn gia chỉ sợ cơ hội tranh đấu đều không có.
Một lúc lâu sau, Hàn Huyền Đạo đôi mắt hàn quang hiện ra, chậm rãi nói:
- Sứ đoàn nước Khánh xảy ra biến cố... Sứ đoàn nước Ngụy tự nhiên cũng có thế!
Hàn Huyền Xương nắm chặt tay, hỏi:
- Đại ca... là muốn nói người nước Ngụy động thủ?
Hàn Huyền Đạo nhìn chằm chằm Hàn Huyền Xương:
- Huyền Xương, ngươi cảm thấy như thế nào?
Việc này rất quan trọng, Hàn Huyền Xương trầm ngâm hồi lâu, mới hỏi nói:
- Đại ca, nếu thật sự là đối đầu với nước Ngụy, chọn người nào phải cực kỳ bí ẩn... Huynh định phái ai đi?
- Hàn Ẩn mang theo Ảnh Tử Vệ...
Hàn Huyền Đạo suy tư, nhưng rất nhanh liền ngẩng đầu lên, thần sắc ngưng trọng nói:
-Từ bỏ ý tưởng này.
Hắn nhìn Hàn Huyền Xương liếc mắt một cái, chậm rãi nói:
- An Ngọc Thanh chết sẽ làm nước Ngụy càng thêm cẩn thận, hơn nữa lão hồ ly bên kia cũng nhất định sẽ tập trung tinh lực đem sự chú ý đặt ở Hàn gia ... Lúc này, chúng ta ngược lại không thể hành động thiếu suy nghĩ!
Hàn Huyền Xương nhíu mày nói:
- Chẳng lẽ... chúng ta không làm gì?
Hàn Huyền Đạo lạnh lùng cười, nói:
- Chúng ta bất động, chính là động tác lớn nhất! Nhìn đến trên mặt Hàn Huyền Xương hiện ra vẻ nghi hoặc, mới chậm rãi nói:
- Chỉ cần dẫn sự chú ý của Tiêu gia đang nhằm vào chúng ta chuyển sang đối phó với người nước Ngụy… Có khối người…
- Ý của đại ca là … ?
- Huyền Xương, đệ đừng quên, muốn cùng nước Khánh đàm phán, cũng không phải chỉ có Hàn gia chúng ta.
Hàn Huyền Đạo bình tĩnh nói:
- Hoàng đế chúng ta, nói vậy cũng sẽ không ngồi chờ chết. Hơn nữa... Nếu An Ngọc Thanh không phải chết ở bên trong Sứ đoàn, Tây Hà vương gia và Vân Thương Lan cũng nhất định sẽ nảy sinh ra ý nghĩ liên quan đến người nước Ngụy!
Nói tới đây, hắn trầm ngâm đứng lên, sau một lát, khóe miệng không ngờ nổi lên vẻ cực kỳ quỷ dị tươi cười:
- Chỉ cần Thánh Thượng có để ý, phái sát thủ điều tra, sứ đoàn nước Khánh cho dù xuất hiện biến cố, lúc này đây... Hoàng tộc cũng có thể đấu lão hồ ly!
Hàn Huyền Xương sửng sốt, có chút nghi hoặc mà nhìn Hàn Huyền Đạo. Trong lúc nhất thời không rõ, đòn sát thủ trong tay Hoàng đế, đến tột cùng là cái gì? Nhưng ông sao lại không biết, tuyệt đối không phải Tú công chúa Đông Hoa Thính!
…
Rạng sáng, Đại Lý Tự lại điều đến một nhóm người canh giữ, bảo vệ phòng An Ngọc Thanh, hạ lệnh không được bất cứ kẻ nào tiến vào, lập tức Hồ Tuyết Tân dẫn vài tên canh giữ, tạm thời ly khai Tứ Thông Quán.
Tô Thiên Thạch vẫn ở đại sảnh tâm thần không yên, Tây Hà vương gia cũng đã đứng dậy nói:
- Tô đại nhân, bổn vương có chút mệt mỏi, tạm thời đi nghỉ một lát... !
Cũng không nói nhiều, cùng Vân Thương Lan đi thẳng ra, rời khỏi đại sảnh, về tới trong viện tử của mình, vừa bước vào, vài tên Hổ Dũng lập tức bảo vệ ở cửa viện.
Tây Hà vương gia ngồi ở ghế trên ngồi xuống, thoạt nhìn rất là mệt mỏi. Vân Thương Lan rót một chén nước, mới cung kính nói:
- Vương gia, ngươi không cần nóng vội, An Ngọc Thanh chết, người nước Yến rất thông minh, nhất định sẽ cho chúng ta một giải thích!
Tây Hà vương gia đôi mắt tử hiện ra vẻ phẫn nộ, âm thanh lạnh lùng nói:
- Bổn vương không phải phẫn nộ người nước Yến quốc, mà là phẫn nộ đám người nước Khánh quốc. Nước Khánh ta đang ở thời khắc nguy nan, bọn họ lại ở giữa làm khó dễ... Gian nhân lầm quốc!
Vân Thương Lan trầm mặc một chút, mới nói:
- Thánh thượng anh minh... chắc chắn có biện pháp đối ứng việc này!
- Thương Lan, nơi này chỉ có hai người ta và ngươi, hư ngôn, không cần phải nói ra.
Tây Hà vương gia thở dài:
- Bọn họ lúc này đây âm mưu đúng là nham hiểm … Chỉ sợ Thánh thượng cũng không nghĩ ra biện pháp!
Trong phòng ngọn đèn dầu nhảy lên, chiếu vào hai người bóng dáng hiện lên trên vách tường, nhìn ngọn đèn dầu đang cháy, bóng dáng hai người cũng giống như âm hồn vặn vẹo, có vẻ cực kỳ quỷ dị.
Vân Thương Lan thở dài: Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
- Việc này là do Thương Lan vô năng, trên đường, không ngờ không có phát hiện An đại nhân khác thường ... Để xảy ra biến cố, Thương Lan... Thương Lan phụ lòng Thánh thượng kỳ vọng, cũng cần phải trị tội !
- Trách không được ngươi!
Tây Hà vương gia khoát tay, mưa đồ quá chu toàn, tâm tư giảo quyệt, sao có thể cho ngươi dễ dàng nhìn ra sơ hở. Hơn nữa... độc dược như vậy, theo như lời ngươi, trừ phi độc phát, bình thường không ai có thể nhìn ra khác thường.
Nói tới đây, Tây Hà vương gia một đôi đôi mắt tử trung lại hiện ra vẻ phẫn nộ, nắm tay, oán hận nói:
- Chẳng qua, bổn vương thật sự không ngờ, kẻ đằng sau không ngờ là hung tàn như thế, bọn họ người của chính mình cũng ra tay tàn sát. An Ngọc Thanh tự cho là việc đến đây, chỉ là vì giám sát chúng ta, tìm cơ hội phá hư đàm phán... Chỉ có điều hắn lại thật không ngờ, từ khi rời khỏi kinh thành chỉ trong nháy mắt, hắn bị sát hại bởi những kẻ đứng sau ... Chính hắn là công cụ lớn nhất để phá cuộc đàm phán!
Vân Thương Lan khuôn mặt tuấn tú có vẻ rất bình tĩnh thở dài:
- Có thể tính đúng ngày, đến hôm nay độc mới phát tác … người phía sau, quả nhiên là rất xảo trá!