Hàn Mạc ở Tây Hoa Thính, vẫn vô cùng tín nhiệm năng lực của Lý Cố.
Thật ra đối với phần lớn người Tây Hoa Thính, Hàn mạc vẫn tin tưởng từ trong xương cốt, chưa chắc tin tưởng nhân phẩm của mọi người, chẳng qua hắn tin tưởng năng lực lại viên ngầm của Tây Hoa Thính này.
Năng lực của Lý Cố, không thể nghi ngờ là một điều khiến Hàn Mạc thưởng thức.
Hàn Mạc vẫn có một cảm giác, nếu gặp phải chuyện tình khó giải quyết, giao chuyện này cho Lý Cố đi làm, như vậy Lý Cố sẽ nắm chắc chín thành giải quyết chuyện này chu đáo.
Hơn nữa Hàn Mạc còn tin tưởng, ngoại trừ Hắc Kỳ nước Ngụy, trong thiên hạ này không có thủ đoạn một thế lực ngầm nào vượt qua Tây Hoa Thính, thậm chí ngay cả Đông Hoa Thính cũng không thể.
Dù sao Tây Hoa Thính cũng là tổ tông của nha môn ngầm nước Yến, thành viên một nha môn như vậy, khi bọn họ cần phải bùng nổ, trong thiên hạ này rất ít người có thể ứng phó.
Hàn Mạc cũng thừa nhận trong lòng, Xà Nhân chợ đêm cũng được cho là một thế lực ngầm rất khổng lồ, nhưng so với Tây Hoa Thính, đám Xà Nhân không tính là cái gì.
Xà Nhân xuất phát từ dân chúng tầng thấp nhất, bọn họ có một thế lực rất khổng lồ, nhưng muốn so sánh thử đoạn ngầm, thúc ngựa cũng không cản nổi lại viên ngầm huấn luyện chuyên nghiệp.
Ưu thế của Xà Nhân, ở chỗ có thể khéo léo ẩn núp thân phận của mình, bọn họ vốn đủ hạng người, nương tựa trong phố xá.
Xà Nhân chắc chắn là đủ hạng người, mà trong đủ các loại người lại chỉ có một bộ phận rất nhỏ là Xà Nhân, cũng bởi như thế, rất ít thế lực đối địch có thể bới ra Xà Nhân giỏi ẩn núp như vậy.
Xà Nhân chính là một bướu thịt trong thân thể đủ các loại ngoài, thuộc về một bộ phận trên thân thể, thân thể và bướu thịt kết hợp hoàn hảo, thế lực đối địch vừa thấy, dường như đều là bướu thịt, lại dường như đều là thân thể.
Cũng không thể vì thanh trừ Xà Nhân, mà giết sạch mọi người trên phố.
Đây cũng là một nguyên nhân mà đám Xà Nhân có thể sống sót.
…
Bởi vậy Hàn Mạc cảm thấy rất chắc chắn, tuy rằng đám Xà Nhân luôn mồm hô to thế lực khác không thể phó hỏng quy củ của bọn họ, càng không thể tiến hành chuyện tình báo trong phạm vi thế lực của bọn họ, nhưng nếu một số cao thủ ngầm đứng đầu tiến vào trong phạm vi thế lực của bọn họ tiến hành công tác tình báo, Hàn Mạc cảm thấy đám Xà Nhân chưa chắc có năng lực nhận ra.
Cao thủ ngầm tinh thông theo dõi, phá hủy, ám sát, đầu độc các loại công tác ngầm có độ khó cao, mà thủ đoạn yeu cầu độ khó cao này, Hàn Mạc cảm thấy đám Xà Nhân chưa chắc có năng lực này.
Lý Cố thân là một lại viên nhất đẳng trong Tây Hoa Thính, tiến vào chợ đêm tìm hiểu tin tức, điều này Hàn Mạc thấy, đám Xà Nhân rất khó có thể phát giác thân phận thật sự của Lý Cố.
Mà chuyện sau này chứng minh cái nhìn của Hàn Mạc không sai, tuy rằng Lý Cố thật sự không tìm ra tin tức Lang Băng từ chợ đêm, nhưng quả thật cũng không bị đám Xà Nhân phát hiện.
Tuy rằng Lý Cố chỉ miêu tả đơn giản mà tỏ vẻ thân phận không bị bại lộ, nhưng Hàn Mạc cũng vô cùng chắc chắn và tin tưởng.
Bởi vì Hàn Mạc biết rõ, nếu đám Xà Nhân thật sự phát hiện thân phận Lý Cố khác thường, như vậy lúc đó sẽ bắt Lý Cố, không có khả năng để Lý Cố an toàn trở lại Tây Hoa Thính.
Hết thảy vốn rất thuận lợi.
Nhưng qua nửa tháng, Lý Cố lại đột nhiên rơi vào tay Xà Nhân, điều này khiến Hàn Mạc đột nhiên sinh ra băn khoăn rất lớn trong lòng, hắn rất ngạc nhiên trong lòng, trong nửa tháng này, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Tại sao đám Xà Nhân phát giác ra, lại ra tay bắt Lý Cố sau khi chuyện xảy ra nửa tháng?
Vô cùng quỷ dị!
…
…
Hàn Mạc sẵng giọng hỏi vài câu không hiểu ra sao, khiến Xà Đầu đối diện hắn trầm mặc hồi lâu.
Đôi mắt Hàn Mạc giống như lưỡi đao, gắt gao nhìn chằm chằm Xà Đầu giống như quỷ mị, Xà Đầu trầm mặc khiến Hàn Mạc càng thêm xác định, sau lưng chuyện Lý Cố bị bắt, chắc chắn có lý do không đơn giản.
Ngón trỏ tay phải của hắn vẫn gõ lên mặt bàn một chút, phát ra tiếng "cạch cạch", tiếng động lại trong căn phòng tối mờ tĩnh mịch, càng có vẻ quỷ dị khác thường. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Xà Đầu trầm mặc hồi lâu, mới thấp giọng nói:
- Ngươi có muốn dẫn người của ngươi về?
- Tất nhiên!
Hàn Mạc thản nhiên nói.
- Vậy đừng hỏi nhiều vấn đề bên ngoài.
Xà Đầu lạnh lùng nói:
- Bộ hạ của ngươi phá hỏng quy củ chợ đen, tự nhiên không thể nói đi là đi… Nếu các hạ tới đây, như vậy chắc sẽ không đến tay không, nói điều kiện của ngươi, sau này ta cũng dễ giải thích với mọi người!
Hàn Mạc tựa lên ghế, khóe miệng lộ ra nụ cười hỏi:
- Điều kiện do ta đưa ra?
- Cũng phải khiến mọi người tâm phục.
Xà Đầu thản nhiên nói.
- Vậy nên do ngươi đưa ra đi.
Hàn Mạc chập rãi nói:
- Từ trước tới nay ta thích yêu cầu, lúc trả giá… ta rất keo kiệt, ta lo lắng điều kiện ta đưa ra không thể khiến các ngươi vừa lòng!
Xà Đầu trầm ngâm một lát, cuối cùng nói:
- Ta nghe nói Tây Hoa Thính cách ngươi có rất nhiều thứ tốt thế gian khó được, cho dù dược phẩm hay vũ khí, đều là thứ tốt nhất thế gian… Chợ đen chúng ta, cần những thứ đó.
Hắn dừng một chút, đôi mắt xuyên qua mái tóc đen rối tung liếc nhìn Hàn Mạc:
- Đương nhiên, chúng ta sẽ không đòi hỏi quá đáng… Chúng ta cần phương pháp chế của ba loại thuốc… ngoài ra còn phương pháp chế tác hai loại vũ khí… !
Hàn Mạc mỉm cười không nói gì.
- Chỉ cần các hạ giao chúng cho ta… như vậy phong ba lần này, cứ trôi qua thuận lợi như vậy.
Xà Đầu chậm rãi nói:
- Từ nay về sau Tây Hoa Thính ngươi vẫn đi đường lớn của ngươi, chợ đen của ta vẫn qua cầu độc mộc của ta!
Hàn Mạc vuốt cằm nói:
- Ngươi luôn mồm nói không đòi hỏi quá đáng, nhưng điều kiện ngươi đưa ta… còn hơn cả đòi hỏi quá đáng. Khẩu vị của các ngươi thật lớn, không ngờ đánh chú ý tới Tây Hoa Thính!
Xà Đầu bình tĩnh nói:
- Đây chỉ là điều kiện của chúng ta, ngươi có thể không đáp ứng… !
Hàn Mạc gõ ngón tay lên mặt bàn, trầm ngâm một lát mới nói:
- Thật ra ngay từ đầu, ta đã biết đây là một cái bẫy, nhưng… Ta vẫn đến đây, đơn giản là ta muốn biết một chuyện mà thôi!
- Cạm bẫy?
Xà Đầu bên kia nói bằng giọng điệu cực kỳ cổ quái:
- Không hề có cạm bẫy, cho dù người không đáp ứng, ta đều cam đoan ngươi có thể thoát khỏi đây an toàn!
Hàn Mạc thở dài:
- Tới nước này rồi cần gì nói lời ngây thơ này. Cho dù ta đáp ứng hay không đều là cạm bẫy!
Tay Xà Đầu dưới áo choàng lại run lên.
…
- Tuy rằng ngươi không phải người Tây Hoa Thính, nhưng ta có thể nói cho ngươi một quy củ của Tây Hoa Thính.
Hàn Mạc chậm rãi nói:
- Dược phẩm và vũ khí của Tây Hoa Thính, đều là kết tinh trí tuệ mấy thế hệ Tây Hoa Thính, quy củ trong Thính, quyết không thể truyền ra ngoài. Nếu ta đáp ứng điều kiện của người, dùng phương pháp chế tạo này đổi lấy Lý Cố, như vậy ta sẽ vi phạm quy củ Tây Hoa Thính!
- Ngươi là Thính trưởng, cũng nên có một số quyền lợi!
Xà Đầu thản nhiên nói.
Khóe miệng Hàn Mạc lộ ra nụ cười lạnh:
- Tự nhiên là có, ta đương nhiên có thể dùng thân phận của ta cưỡng ép Hoa Thính giao mấy thứ này cho ngươi. Nhưng từ đó, ta sẽ trở thành Thính trưởng đầu tiên chủ động tiết lộ cơ mật Tây Hoa Thính, cũng trở thành Thính trưởng đầu tiên thỏa hiệp chợ đêm các ngươi… Thính trưởng như vậy, chỉ sợ cũng sẽ trở thành cái đích mọi người trong Tây Hoa Thính chỉ trích… Ngươi đề xuất điều kiện này, có phải đã nghĩ đến ta xám xịt cút khỏi Tây Hoa Thính, thậm chí trở thành tội nhân thiên cổ của Tây Hoa Thính?
Xà Đầu trầm mặc một chút, mới thản nhiên nói:
- Vậy ngươi có thể cự tuyệt!
- Nếu ta cự tuyệt, cũng là một chuyện rất phiền toái.
Hàn Mạc thở dài:
- Ngay cả một bộ hạ của mình cũng không thể cứu khỏi chợ đen, như vậy trong Hoa Thính sẽ có rất nhiều người cảm thấy Thính trưởng như vậy quá mức vô năng… Ài, bản quan thật sự khó xử a!
Xà Đầu hừ lạnh một tiếng, không nói gì.
Hàn Mạc vẫn gõ tay lên bàn theo tiết tấu cũ:
- Cho nên bản quan nói, đây là một cái bẫy.
Thân thể hắn hơi nghiêng về phía trước, tươi cười nói:
- Xà Đầu, thật ra trước khi tới đây, ta đã biết ngươi sẽ đề xuất điều kiện khiến ta rất khó giải quyết, nhưng… Điều kiện của ngươi còn lớn hơn so với tưởng tượng của ta… Nhưng cuối cùng ta cảm thấy, dùng năng lực của ngươi, nếu sau lưng không có ai, chỉ sợ không dám mở miệng lớn như vậy, cho nên… Nói cho ta biết, ai khiến người đề xuất điều kiện như vậy, là ai… để ngươi dùng chiêu này làm khó bản quan?
Xà Đầu hừ lạnh một tiếng, nói:
- Ta… không rõ ngươi đang nói gì! Người của ngươi phá hỏng quy củ, ta muốn giải thích cho mọi người, nhất định phát mcho mọi người đạt được lợi ích thực tế… Có thể lấy được từ Tây Hoa Thính ngươi, đơn giản chỉ có mấy thứ kia mà thôi!
Tuy rằng biểu hiện của hắn rất điềm tĩnh, nhưng trong giọng nói hắn rõ ràng mang theo một chút kinh hoảng.
Đó là kinh hoảng sinh ra sau khi người ta bị nhìn thấu tâm tư.
Thần sắc Hàn Mạc chợt lạnh lùng, nhìn chằm chằm Xà Nhân:
- Lúc trước ta nói qua, ngươi nói chuyện không thành thật với ta. Ngươi luôn miệng nói không quản được Xà Nhân bên dưới, ngươi chỉ là người bảo vệ quy củ, những lời này… ta không tin!
Hắn dừng một chút, mới tiếp tục nói:
- Cái gọi là rắn không thể không có đầu, tuy rằng ngươi chưa chắc có thể khống chế tất cả Xà Nhân, nhưng ta tin tưởng phần lớn Xà Nhân vẫn dưới sự quản lý của ngươi, nếu không chức Xà Đầu ngươi làm này không khỏi quá thất bại.
Con mắt che dấu dưới mái tóc rối của Xà Đầu lạnh lùng lên.
- Ngươi nói với ta như vậy, đơn giản là muốn ta cảm thấy ngươi là một người rất bình thường, một người không có thế lực gì lớn.
Khóe miệng Hàn Mạc lộ ra nụ cười lạnh:
- Mục đích của ngươi chẳng qua khiến ta cảm thấy… ngươi là một quân bài chưa lật chưa bị người ta lôi kéo. Nhưng ta vẫn cảm thấy, người giống như ngươi, sẽ có rất nhiều người đồng ý làm bạn với ngươi… Mà ta cảm thấy, dường nhưu ngươi đã phá hủy quy củ của chợ đêm, ngươi… đã tham dự vào tranh đấu của thế lực khác!
Xà Đầu lạnh lùng cười rộ lên.
- Không cần che dấu sự kích động của ngươi.
Hàn Mạc cũng mỉm cười:
- Ta vốn chỉ thử, nhưng phản ứng của ngươi như vậy lại khiến ta càng thêm tin tưởng, trên người ngươi… không sạch sẽ.
Ở sâu trong mắt Hàn Mạc lóe ra ánh sáng khác thường:
- Tuy rằng ta không biết rõ đáp án, nhưng ta muốn cho ngươi một cơ hội, nói cho ta biết… Là ai sai ngươi gây khó dễ cho ta, là ai sai ngươi… hạ bẫy ta?
Hàn Mạc hỏi xong một chữ cuối cùng, bên tai lại truyền đến một tiếng vang lạ rất nhỏ, nếu không phải vì tập luyện "Khí Kinh" khiến thính giác Hàn Mạc vượt qua người thường, động tĩnh rất nhỏ này Hàn Mạc căn bản không thể chú ý tới.
Cũng ngay trong nháy mắt, Hàn Mạc lại nghe được tiếng "vút vút" vang lên.
Âm thanh kỳ quái này, Hàn Mạc vô cùng quen thuộc.
Đó là tiếng tên nỏ!
Xà Đầu cầm thiết bài trong tay ném lên thi thể, nói bằng giọng rất bình tĩnh:
- Đều lui ra!
Hàn Mạc đoán cũng không sai lắm, Xà Đầu quả thật nói khoác với hắn.
Xà Đầu tự xưng không thể khống chế Xà Nhân bên dưới, câu này đương nhiên là nói dối. Một đầu lĩnh không có uy thế với thủ hạ, như nào có tư cách giữ gìn thứ mà bọn họ gọi là quy củ.
Người giữ gìn quy củ, bên người sẽ có một đám người chấp hành thực thi trừng phạt, mà đám người này tự nhiên là tinh nhuệ trong Xà Nhân. Có được một đám tinh nhuệ như vậy, hơn nữa có được uy vọng trong nghề, nếu Xà Đầu muốn khống chế được chợ đen, cũng không phải chuyện quá khó khăn.
Từ vẻ mặt của các hán tử bốn phía hoàn toàn có thể nhìn ra được, sự kính sợ của bọn họ đối với Xà Đầu phát ra từ trong xương tủy.
Mọi người nhìn nhau, đều khom người thi lễ, nối đuôi nhau trở ra, rất nhanh liền rời khỏi sân. Nhưng không thể nghi ngờ, chung quanh căn phòng lúc này, chắc chắc tập trung đầy Xà Nhân, chỉ cần trong sân có động tĩnh khác thường, sẽ có nhiều Xà Nhân dũng mãnh tiến vào.
Xà Đầu trầm mặc một chút, cuối cùng nói với Hàn Mạc:
- Ngươi ra tay cưới ta, ta… nợ ngươi một ân tình!
Lời này hơi bất ngờ.
Bùi Anh Hầu nhíu mày, hắn vốn tưởng rằng Xà Đầu chắc chắn sẽ gây khó dễ, nhưng thật không ngờ Xà Đầu lại nói lời cảm ơn với Hàn Mạc.
Chẳng lẽ vị Xà Đầu này thấy không rõ, thiết bài thích khách mang trên người, chứng minh thích khách là lại viên Tây Hoa Thính, suýt chút nữa bị lại viên Tây Hoa Thính ám sát chết, như nào còn nói cảm ơn Thính trưởng Tây Hoa Thính?
…
Hàn Mạc chỉ thản nhiên cười, bình tĩnh nói:
- Cũng không cần phải cảm ơn ta, ta chẳng qua vì bản thân mình mà thôi!
Hắn dừng một chút, thở dài:
- Nếu các hạ thật sự bị thích khách giết chết vào lúc này, như vậy bản quan chắc chắn không thoát được quan hệ, đám rắn con rắn cháu của ngươi chắc chắn sẽ báo thù cho ngươi… Nếu thật sự nổi điên, chỉ sợ bản quan và hai gã bộ hạ của ta không rời khỏi nơi này được, cho dù xuất hiện kỳ tích, chúng ta tránh được một kiếp, nhưng thù hận giữa chợ đen và Tây Hoa Thính sẽ mở màn, những ngày tiếp theo, hai bên chúng ta sẽ máu chảy thành sông… !
Nói tới đây, Hàn Mạc lắc đầu thở dài:
- Đây là chuyện hai ta không muốn thấy, nhưng… có rất nhiều người vui vẻ muốn thấy!
- Cho dù ngươi cứu ta vì mục đích gì… cuối cùng ngươi đã cứu ta một mạng!
Xà Đầu đứng ở đó, người đàn ông phố phường lúc này có một loại uy thế khác:
- Phần ân tình này, cũng đủ đổi người của ngươi đi!
Bùi Anh hầu chậm rãi đến bên người Hàn Mạc, nhìn chằm chằm Xà Vương hỏi:
- Nói như vậy, ngươi thật sự nhìn ra thích khách này không phải người của Tây Hoa Thính ta?
Xà Đầu thản nhiên nói:
- Tây Hoa Thính tốt xấu cũng là nha môn tình báo của nước Yến, trước nay làm việc cẩn thận… Cho dù ám sát thành hay không, cũng sẽ không ngu xuẩn lưu lại sơ hở lớn như vậy…!
Hắn cười lạnh lùng:
- Nếu trên người bọn họ không có tấm thiết bài này, ngược lại ta sẽ nghĩ các ngươi an bài thích khách trước đó, chẳng qua nếu tấm thiết bài này ở trên người bọn họ, trái lại chứng minh có người cố ý làm như vậy… !
Hàn Mạc đứng dậy, vỗ tay cười nói:
- Xà Đầu, từ lúc bắt đầu, chỉ có những lời này mới khiến ta tin tưởng ngươi thật sự là Xà Đầu!
Bùi Anh Hầu khom người nói với Hàn Mạc:
- Đại nhân, nơi này không nên ở lâu, hay là chúng ta rời khỏi nơi này!
- Rời khỏi?
Hàn Mạc thản nhiên cười:
- Chỉ sợ Bùi Chủ sự quên mục đích tới nơi này của chúng ta!
Nhưng vào lúc này, lại nghe Xà Đầu trầm giọng nói:
- Mang người tiến vào!
Rất nhanh, liền có bốn năm người tiến vào từ ngoại viện, đai đao nơi nay, lưỡi đao đặt lên cổ một người, toàn thân người nọ bị dây thừng chế bằng gân trâu buộc chặt nhiều vòng, bởi vì chân tay đều bị dây thừng trói chặt, cho nên căn bản không thể đi lại, hắn ngồi trên một ván gỗ, hai người đàn ông nâng hai đầu tiến vào.
Mọi người đều biết, dây thừng gân trâu co được dãn được, bị dây thừng gân trâu trói chặt, dù có khí lực cũng không thể giãy, nhiều dây thừng gân trâu trói trên người như vậy, dù người có bản lĩnh, cũng không thể giãy ra, bởi vậy có thể thấy được, Xà Nhân đối đãi với người này như một nhân vật cực kỳ nguy hiểm.
Hưởng thụ quang vinh đặc thù như thế, đương nhiên là Chủ sự thứ ba của Tây Hoa Thính, Lý Cố.
Trên mặt Lý Cố nhìn không ra vẻ mặt gì, chỉ nhìn mặt hắn, thậm chí không thể nhìn ra hiện giờ hắn là tù phạm trong tay đám Xà Nhân.
Bình tĩnh như nước, ung dung thản nhiên.
Hắn liếc Hàn Mạc một cái, sau đó lại nhìn Bùi Anh Hầu và Hồng Tụ, mặt không chút thay đổi, chỉ nhắm mắt lại.
Hàn Mạc có thể hiểu được tâm tình Lý Cố.
Đường đường Chủ sự thứ ba của Tây Hoa Thính rơi vào trong tay một phường đạo chích, đây đối với Lý Cố mà nói, đó là sỉ nhục lớn nhất cuộc đời này, biểu hiện của hắn càng bình tĩnh, thống khố trong lòng cũng càng sâu.
- Mở trói!
Xà Đầu thản nhiên nói.
Nếu Xà Đầu ra lệnh, tự nhiên không ai dám cãi lời, dây thừng gân trâu rất nhanh liền bị cắt đứt, mà lưỡi đao lạnh như băng trên cổ Lý Cố cũng rút lại.
Giờ phút này, đám Xà Nhân cũng không thèm để ý trên người Lý Cố có dây thừng buộc chặt hay không.
Nơi này chung quy là địa bàn của Xà Nhân.
Tuy rằng nơi này đã xảy ra một số chuyện rất kinh hồn bạt vía, nhưng quan sát từ trên trời, chẳng qua là một điểm nhỏ của thành Yến Kinh khổng lồ, chuyện xảy ra nơi này, chỉ có rất ít người biết mà thôi.
Nhưng điểm nhỏ trong thành Yến Kinh này, cũng là phạm vi thế lực của Xà Nhân, chẳng sợ mấy người Hàn Mạc đều là cao thủ nhất đẳng trong Tây Hoa Thính, Xà Nhân thật sự muốn giữ bọn họ lại, đám người Hàn Mạc cũng khó có thể rời khỏi nơi này.
Lý Cố đứng lên khỏi tấm ván gỗ, mặt không chút thay đổi, đi đến trước người Hàn Mạc, thi lễ xong, liền chậm rãi đi ra sau Hàn Mạc, không nói lời nào.
Xà Đầu chắp hai tay sau lưng, nhìn Hàn Mạc thản nhiên nói:
- Ngươi đã cứu ta một mạng, hiện giờ ta trả ngươi một mạng, một mạng đổi một mạng, giữa hai ta không còn ân oán… !
- Rất công bằng!
Hàn Mạc vuốt cằm nói.
- Giống như lời ta nói lúc trước, các ngươi đi đường lớn của các ngươi, ta qua cầu độc mộc của ta, ta hy vọng sau này ngươi có thể quản lý tốt người của ngươi.
Xà Đầu bình tĩnh nói:
- Hôm nay các ngươi có thể nhìn thấy ta, là bởi vì ta đồng ý cho các ngươi nhìn thấy… Nếu ta không muốn cho các ngươi thấy ta, chỉ sợ ngươi phát động người của Tây Hoa Thính tìm ta, cũng không thể tìm được ta!
Hàn Mạc cười nói:
- Điểm này, ta cũng rất tin tưởng!
Xà Đầu đột nhiên chắp tay với Hàn Mạc, nói:
- Tạm biệt, không tiễn!
Hắn không nói thêm lời nào, xoay người liên rời đi.
- Chờ một chút!
Hàn Mạc thản nhiên nói:
- Trước khi rời đi, có thể để ta nói mấy câu hay không?
Xà Đầu dừng lại, quay lưng về Hàn Mạc, cũng không trả lời, nhưng ý tứ hắn hiển nhiên là chờ Hàn Mạc nói.
- Chuyện hôm nay, hai ta đều hiểu được.
Hàn Mạc chậm rãi nói:
- Rốt cuộc ai muốn giết ngươi, ngươi rõ ràng hơn ta, vì sao phải giết ngươi, ngươi rõ ràng hơn ta… Trong mắt một số người, mạng ngươi tùy thời có thể vứt bỏ vì một số mục đích của bọn họ!
Xà Đầu không nói gì, áo choàng đen che dấu thân thể hắn, mà mặt nạ lại hoàn toàn che dấu vẻ mặt hắn.
- Ngươi rõ ràng hơn ta, một khi tham gia tranh đấu ngươi không nên tham gia, ngươi sẽ chết rất nhanh, mà đám Xà Nhân thủ hạ của ngươi, cũng sẽ không có ngày yên tĩnh.
Hàn Mạc thở dài:
- Ta chỉ muốn khuyên ngươi, thà làm đầu gà đừng làm đuôi phượng, đã có quy củ để tuân theo, hãy bảo vệ tốt quy củ của mình, cần gì đưa mình vào trong vòng nguy hiểm!
Xà Đầu vẫn không nói gì, chỉ mỉm cười một tiếng, đó là một tiếng cười cực kỳ cổ quái, từ tiếng cười kia, rất khó có thể phán đoán ra Xà Đầu rốt cuộc suy nghĩ thế nào.
Trong tiếng cười, vị lãnh tụ đường phố này, chậm rãi rời đi như quỷ mỵ, rất nhanh liền biến mất trong bóng đen tối tăm.
Đám Xà Nhân thấy Xà Đầu rời đi, cũng đều tách ra bốn phía, lộ ra một con đường, ý tứ rất rõ ràng, đó là muốn tiễn khách.
…
Lúc đoàn người Hàn Mạc rời khỏi thành tây, quả thật thuận lợi khác thường, không bị ngăn cản gì, rời khỏi thành tây, bốn người về tới Hồ Vụ Thủy trong đêm tối.
Trong viện còn tụ tập một đám tinh nhuệ của Hoa Thính, lẳng lặng mà chờ.
Tây Hoa Thính là tính toán điều xấu nhất, một khi lần này Hàn Mạc không thể mang người về, một khi chợ đen thật sự muốn đối địch với Tây Hoa Thính, như vậy vì giữ gìn vinh quang của Tây Hoa Thính, cuối cùng phải làm ra một chuyện.
Cho dù không thể triển khai thế công quy mô lớn, nhưng dùng một chuyện cho người chợ đêm thấy, Tây Hoa Thính làm tổ tông nha môn ngầm nước Yến, tụ tập vô số tinh nhuệ ngầm của nước Yến, một khi thật sự phẫn nộ, hậu quả sinh ra thật sự cực kỳ khủng bố.
Đám lại viên chờ ở trong sân, đã chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào.
Lưỡi đao của bọn họ, đã được mài đủ sắc bén. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - ệnFULL.vn
Trong bầu trời đêm này, một hồi hoạt động ám sát có thể phát động bất cứ lúc nào rốt cuộc tạm thời đình chỉ vì đoàn người Hàn Mạc trở về, nhìn thấy Lý Cố đi theo phía sau Hàn Mạc, mặt không chút thay đổi mà trở lại trong viện, tất cả lại viên ngầm đều thở phào nhẹ nhõm.
Lập tức, trong lòng bọn họ lại dâng lên một loại cảm giác vinh quang đã lâu.
Tuy rằng chợ đen dũng mãnh, nhưng chung quy không dám quá mức làm càn trước mặt Tây Hoa Thính, mà Thính trưởng trẻ tuổi của bọn họ, không phụ sự mong đợi của mọi người, mang theo Lý Cố về trong Thính.
Tuy rằng Tây Hoa Thính mới tổ chức lại chẳng qua mấy tháng, nhưng vinh quang ngày xưa của Hoa Thính, dường như đang phủ thêm một lần nữa.
Thử nghĩ những năm gần đây, từ sau khi Tiết Công Nhan qua đời, tình trạng Hoa Thính ngày càng lụn bại, Tây Hoa Thính nước Yến từng khiến người ta nghe tin đã sợ mất mật, đang từ từ sa sút, suy ngược thẳng đến tàn lụi trong lịch sử ngầm của.
Vì sinh tồn, đám lại viên trong Thính hoặc dấn thân vào Đông Hoa Thính, hoặc thoát ly thân phận lại viên ngầm, kiếm sống bằng đường khác.
Tuy rằng Hoàng đế không công khai xóa sổ, nhưng trong mắt mọi người, Tây Hoa Thính chẳng qua chỉ là một cái tên, vinh quang cũng đã phai màu, thậm chí trở thành trò cười trong miệng rất nhiều người.
Vài Thính trưởng sau Tiết Công Nhan, đơn giản là đi qua mà thôi, ở nha môn không chút béo bở và thực lực gì, ai cũng không muốn ở lâu, lúc đó, quan chức Thính trưởng Tây Hoa Thính thậm chí là một loại sỉ nhục, thậm chỉ Huyện lệnh nho nhỏ cũng hấp dẫn người hơn vị trí Thính trưởng Tây Hoa Thính.
Tuy rằng vẫn có một đám lại viên rất nhỏ đứng vững trong Hoa Thính, nhưng tất cả mọi người đều nghĩ tới, Tây Hoa Thính sẽ chậm rãi biến mất, mà nha môn ngầm nước Yến chỉ có một, đó là Đông Hoa Thính có được thực lực hùng mạnh và cơ sở kinh tế mạnh mẽ.
Hết thảy dường như chính là như vậy.
Nhưng một người trẻ tuổi tới Tây Hoa Thính, cho dù bởi vì nguyên nhân thế nào, cũng không quản triều đình cố ý cất nhắc hắn hay không, trong mắt mọi người, người thanh niên này đã đến, khiến Tây Hoa Thính hấp hối hồi sinh một lần nữa, sống dậy khi cận kề cái chết.
Từ bắt đầu đòi tiền quân bổng, dưới sự dẫn dắt của Thính trưởng trẻ tuổi này, Tây Hoa Thính đi con đường chính quy, tuy rằng hiện giờ chưa khôi phục nguyên khí, nhưng không thể nghi ngờ, hiện giờ Tây Hoa Thính laijtrowr thành một nha môn ngầm tràn đầy năng lực khủng bố.
Mấy tháng trước, chớ nói tranh chấp với thế lực ngầm khổng lồ như chợ đêm, cho dù là nha môn nhỏ yếu bình thường, Tây Hoa Thính cũng không có lực đối phó, không có chỗ dựa vững chắc, bọn họ thật sự không có năng lực gì chống đỡ với bất cứ nha môn nào.
Đó là thời khắc đen tối nhất trong lịch sử Tây Hoa Thính, trong đoạn thời gian đó, tôn nghiêm và vinh quang của Tây Hoa Thính biến mất gần như không còn, vinh quang vô số tiền bối lấy được, biến mất theo gió.
Nhưng trải qua tối này, đám lại viên Tây Hoa Thính rốt cục biết được, vinh quang thuộc về Hoa Thính đang chậm rãi nở rộ.
Cho dù Hàn Mạc sử dụng thủ đoạn gì, có thể đưa Lý Cố an toàn trở về từ chợ đêm, giống như đem tôn nghiêm và vinh quang biến mất đã lâu của Tây Hoa Thính trở về.
Điểm này, có lẽ ngay cả bản thân Hàn Mạc cũng không ngờ.
Đám lại viên ngầm trong viện đều khom người, biểu đạt kính ý sâu nhất đối với Thính trưởng trẻ tuổi của họ.
Một Tây Hoa Thính tìm trở về sự tôn nghiêm và vinh quang, chính là một nha môn ngầm cực kỳ đáng sợ!