Trạm nghỉ ngơi lúc này đã im bặt không có 1 chút âm thanh!
Nơi này đã không còn bất cứ thứ gì sống tồn tại.Đừng nói là người mà ngay cả 1 con chim,1 con bọ cũng không có !
Diệp Tưởng hiện tại vẫn ngồi đó.
Hắn sẽ không làm bừa vào lúc này bởi vì hắn cũng không rõ kẻ địch là sao.Điều duy nhất mà hắn có thể xác định là“con mồi” không phải là người sống.
Giáo đoàn Đọa Tinh quả nhiên thần bí khó lường.
Dựa vào tư liệu mà ngày trước Lý Duy Tư nhớ được trong ký ức về núi Saint Diois là có thể suy đoán ra rằng trong giáo đoàn này, có rất nhiều thành viênkhông phải là con người.
Đó là 1 con quái vật đã hoành hành trong thời kỳ Trung Cổ.Chẳng ai biết rốt cuộc giáo đoàn còn cất giấu bao nhiêu con bài tẩy nữa.
Con người khi sử dụng vật bị nguyền rủa luôn phải chịu hạn chế về thời gian vì chẳng ai có vé chuộc cái chết là vô hạn cả. Nhưng nếu không phải người sống, mà là vật bị nguyền rủa thì kết quả sẽ ra sao ?
Ít nhất có 1 điều có thể khẳng định.
Chỉ cần là vật bị nguyền rủa thì không cách nào có thể tránh được quy tắc nguyền rủa giảm dần. Cho nên, chỉ cần trụ được sau đợt công kích đầu tiên thì càng về sau,Diệp Tưởng sẽ càng có lợi.
Hắn cần phải phán đoán cho chính xác để đề ra sách lược cho việc đi săn.
Thế nhưng Diệp Tưởng bây giờ căn bản không thể tưởng tượng được « kẻ địch » mà hắn phải đối mặt đáng sợ hơn sự tưởng tượng của hắn thế nào.
Một cánh tay bịt kín vải đen đột nhiên xuất hiện trước mắt của Diệp Tưởng.
Ngay trong khoảng khắc, « Dạ Huyết » đâm về phía sau.
Lúc này mà còn không sử dụng vũ khí ác ma thì hắn căn bản là tự tìm con đường chết.
« Dạ Huyết » nhuốm máu trong nháy mắt xuyên thủng 1 chiếc áo choàng màu đen. Thế nhưng bên trong chiếc áo choàng đó lại chẳng có gì.Thoạt nhìn có vẻ giống như người bên trong dùng chiêu « ve sầu thoát xác ».
Diệp Tưởng nhanh chóng rút lại « Dạ Huyết », sau đó người hắn di chuyển về phía bên kia của căng tin.
Diệp Tưởng không chọn trốn vào trong núi sâu mờ mịt vì đối phương có thể từ 1 nơi xa xôi mà có thể truy đuổi hắn 1 cách chính xác đến vậy chứng tỏ việc lẩn trốn cũng chỉ lãng phí thời gian chứ chẳng giải quyết được vấn đề gì cả.Nếu đã vật thì không bằng lựa chọn chiến trường.Như vậy nơi mà đối phương có thể ẩn thân cũng bị hạn chế và Diệp Tưởng cũng dễ dàng hơn trong việc đoán ra phương hướng tấn công của đối phương.
Trong thời gian 10 giây tiếp theo,vé chuộc cái chết kế sẽ bị trừ dựa trên chi phí sử dụng. Nếu đối phương rời khỏi áo choàng thì điều đó cũng có nghĩa « hắn » sẽ bị lộ trước ống kính của máy quay, như vậy « hắn » cũng sẽ phải trả chi phí sử dụng.
Đối phương không phải người sống mà là 1 vật bị nguyền rủa. Mỗi một giây trôi qua,nguyền rủa sẽ giảm dần do ảnh hưởng của quy tắc nguyền rủa giảm dần. Việc « Dạ Huyết » rời khỏi vỏ trước 1 bước với Diệp Tưởng cũng rất có lợi.
Năng lực thấu hiểu vô cùng mạnh,khả năng tận dụng tất cả những nhân tố có thể lợi dụng và biến chúng thành ưu thế.Hiện tại phải nói là đầu óc của Diệp Tưởng vô cùng tỉnh táo.
Nhưng tấm áo choàng đó lại biến mất không thấy đâu.
Trên người mặc áo choàng đen, hành động vô cùng ma quái.Tất cả khiến Diệp Tưởng nhanh chóng liên tưởng đến 1 nhân vật trong trận doanh Đoạ Tinh.
“Hắc y giáo chủ” thứ 3 -- Y Mông !
Thanh danh của người này còn trên của Triệu Không Ảnh! Khi hắc y giáo chủ thứ 2 còn chưa có người thủ vai thì Y Mông được coi là hắc y giáo chủ đáng sự nhất sau hắc y đại chủ giáo Mộc Lam! Dung mạo, giới tính, cùng những vật bị nguyền rủa mà y nắm giữ, tất cả đều là bí ẩn ! Hiện tại Diệp Tưởng mới biết được bản thân y chính là 1 vật bị nguyền rủa. Điều này khiến Diệp Tưởng đầu tiên tới « Tiêu bản ác ma ». Hình thức tồn tại của Y Mông rất giống với « Tiêu bản ác ma »!
Theo lý thuyết thì nếu đối phương là vật bị ác ma nguyền rủa thì « y » sẽ có khả năng bị Diệp Tưởng khống chế thậm chí còn bị hắn cướp đoạt nguyền rủa. « Khô lâu vương » là 1 ví dụ tốt nhất ! Hắn thậm chí còn có thể cải tạo Phương Lãnh thành tân « Khô lâu vương ».
Thế nhưng, đối phương dù cũng là vật bị ác ma nguyền rủa nhưng trong khoảnh khắc khi « y » sắp bị « Dạ Huyết « đâm trúng, « y » có thể tránh né!
Đó tuyệt đối không phải là vật bị ác ma nguyền rủa bình thường !
Lúc này mới chỉ trôi qua 2 giây !Với Diệp Tưởng hiện tại thì trong 1 giây,hắn có thể làm được rất nhiều chuyện !
Trên « Dạ Huyết » không có bất cứ vết máu nào, thậm chí còn không có bất cứ cảm ứng thuộc về « Ác ma » nào. Diệp Tưởng hoàn toàn không biết « vật bị nguyền rủa » này thuộc về loại nào !
Đương nhiên huyết tinh xiềng xích không thể sử dụng.
Nhưng vũ khí ác ma quả thực vẫn là vũ khí ác ma !
Huống chi, hiện nay « Dạ Huyết » đã khác với khi Diệp Tưởng lần đầu nắm giữ được nó trong [ Chuyến bay mang số hiệu 444 ] !
Hắn giơ lên « Dạ Huyết ».
-Ta nguyền rủa...... ngươi !
Hiện tại thì nguyền rủa mới là lực lượng lớn nhất của Diệp Tưởng.
Trong khoảnh khắc « Dạ Huyết » trở nên càng lúc càng đỏ hơn.Nội dung cụ thể của nguyền rủa ra sao thì chỉ trong lòng Diệp Tưởng trong lòng nói ra.
Nguyền rủa có thành công hay không phải xem đối phương là loại nào.
Ngay sau đó, Diệp Tưởng rời khỏi chỗ đó,sau đó vũ khí trong tay hắn vung xuống!
Tấm áo choàng đen đột nhiên xuất hiện bị hắn chém thành 2 nửa !
Nguyền rủa hoàn toàn không có hiệu quả !
Không có bất cứ cảm giác hoặc dấu vết nào chứng tỏ « Dạ Huyết » chém trúng 1 thứ nào đó!
Bây giờ là giây thứ 3!
Trong quá trình giải phóng nguyền rủa thì mỗi một giây, lực lượng nguyền rủa sẽ bị xói mòn. Cho dù có là vũ khí của ác ma cũng không thể nào chống lại quy tắc nguyền rủa giảm dần!
Đương nhiên, vũ khí ác ma không thể nào có chuyện nguyền rủa phục hồi, thế nhưng vé chuộc cái chết sẽ bị trừ gấp bội nếu Diệp Tưởng kéo dài thời gian sử dụng lên gấp đôi.Nếu không thể tạo lập được công trạng gì thì Diệp Tưởng sẽ không thể bù nổi số vé chuộc cái chết đã mất đi. Khi mà tình tiết chính còn chưa triển khai thì việc bị trừ gấp đôi thù lao danh nghĩa là việc vô cùng bất lợi .
Thù lao danh nghĩa của Diệp Tưởng vẫn là 1000 tấm! Nguyên nhân là vì hắn cũng chưa phải là nhân vật chính !
Chiếc áo choàng đen bị chém đứt vẫn nằm trên mặt đất. Thế nhưng, một cảm giác vô cùng nguy hiểm vẫn luôn tồn tại trong lòng của Diệp Tưởng.
Thần chết có thể tới bất cứ lúc nào.
« Dạ Huyết » lại 1 lần nữa được giơ lên.
Giây thứ 4!
Đôi mắt mầu bạc,chữ thập ngược, cùng với huyết tinh xiềng xích bắt đầu xuất hiện.Đuôi cánh chim màu đen cũng duỗi ra từ phía sau lưng của Diệp Tưởng!
Cánh chim màu đen này không thuộc về vật bị nguyền rủa, cho nên khi nó mở ra,Diệp Tưởng sẽ không bị trừ vé chuộc cái chết.
Khi nó mở ra,trong mắt của Diệp Tưởng phản chiếu...... cảnh tượng trong « Địa ngục »!
Dù chỉ trong khoảnh khắc !
Cảnh tượng « Địa ngục » hoặc là bóng của « Ác ma »...... Bất cứ thứ nào nếu như có thể quay lại hoặc chụp lại thì nó cũng trở thành vật bị nguyền rủa trong TOP 10 bảng tổng sắp các vật bị nguyền rủa trong 20 tầng « Rạp chiếu phim địa ngục »! Tất cả mọi thứ có dính dáng đến « Ác ma » đều thần bí và ma quái !
Diệp Tưởng đã dốc toàn lực !
« Dạ Huyết » lại chém xuống ! Đối tượng là chiếc áo choàng đen !
« Dạ Huyết » đâm xuyên qua nó!
Trong khoảnh khắc khi Diệp Tưởng nhìn thấy cảnh tượng trong « Đại ngục » nhờ đôi mắt màu bạc và hình chữ thập ngược trong nó, hắn nhìn thấy vô số vong linh.
Những vong linh chết không nhắm mắt đang giãy dụa trong đó.
Máu tươi, tử vong, khủng bố......
Lực lượng này bắt nguồn từ...... « Địa ngục » !
Cho nên......
Xuống « Địa ngục » đi !
Chết đi ! Biến mất đi !
Rốt cuộc......
Một giọt máu rơi xuống.
Ngay trong khoảnh khắc khi Diệp Tưởng nghe thấy tiếng giọt máu rơi xuống, hắn đã di chuyển tới nơi mà giọt máu rơi xuống sau đó bổ xuống 1 kiếm !
Kiếm đâm vào một cái đầu.
Trước mặt Diệp Tưởng xuất hiện......
Một cái xác.
Đúng vậy, 1 cái xác. Dùng cụm từ đó để hình dung 1 người đang đứng vì Diệp Tưởng biết rõ người trước mắt không phải là người sống. Thế nhưng đó cũng không phải là quỷ hồn.
Đó là « người » mà vốn phải ở « Địa ngục » nhưng vẫn còn tồn tại trên thế gian này.
« Người » đó quay lưng lại phía của Diệp Tưởng. Đó là 1 cái xác mà trên người không 1 mảnh vải,là 1 cái xác lạnh lẽo như băng. Khi « Dạ Huyết » chém vào đầu nó,trong khoảnh khắc Diệp Tưởng muốn đưa « nó » vào « Địa ngục ».
Nhưng cái đầu kia trong nháy mắt xoay về phía hắn.
Tiếp đó, Diệp Tưởng nhìn thấy 1 gương mặt.
Đó là 1 gương mặt thế nào nhỉ ?
Đó là 1 gương mà cho dù ở trong phim kinh dị đáng sợ nhất, nó cũng không xuất hiện !
Ma quỷ, quái vật, cương thi, ác linh, lệ quỷ...... Bất cứ thứ gì để hình dung về quái vật đều không thể dùng để hình dung 1 phần vạn độ khủng bố của gương mặt đó !
Máu tươi bắn ào ạt như suối.
Diệp Tưởng biến thành 1 người máu. Thế nhưng máu tươi không khiến hắn cảm thấy bất cứ phản ứng sinh học khó chịu nào mà ngược lại hắn còn đang hưởng thụ nó.
Huyết tinh xiềng xích trong nháy mắt khóa chặt cổ thi thể kia.
Thế nhưng, đối phương là hắc y giáo chủ thứ 3 của giáo đoàn Đọa Tinh.
Khi Diệp Tưởng khóa chặt đối phương, đôi cánh chim đen kia trong nháy mắt bọc lấy người hắn để bảo vệ hắn.
-Rắc......
« Dạ Huyết » bị bẻ gãy .
Tay cầm thanh kiếm gãy, Diệp Tưởng nắm lấy huyết tinh xiềng xích lui sang bên cạnh của Y Mông !
Giây thứ 6!
Vũ khí ác ma không ngờ lại bị bẻ gãy!
Sau khi vũ khí ác ma bị bẻ gãy, nó biến lại thành đầu của ‘Ác ma’ !
Sau khi mở ra 2 cánh, Diệp Tưởng phát hiện Y Mông không thấy đâu. Tất cả những vết máu vừa nãy đều đã biến mất không thấy tăm hơi.
« Y » còn ở đây.
« Y » còn không chưa xuống « Địa ngục »!
Chẳng lẽ đây đã là cực hạn của Diệp Tưởng?
Đây mới là sức chiến đấu thực sự của chủ lực của «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 10?
Đám người “Khô lâu vương”,“Thiết cự nhân” nếu so với kẻ đáng sợ như vậy quả thực chẳng khác gì cặn bã ! Hai bên vốn không cùng 1 đẳng cấp!
Đầu bên kia của huyết tinh xiềng xích bị đứt ra. Diệp Tưởng không thể bắt giữ được đối phương.
Lưới cảm giác của hắn vẫn mở, nhưng Diệp Tưởng không cách nào tìm ra ‘y’.
Chênh lệch về thực lực quá rõ ràng. Để đám người Phương Lãnh rời đi là 1 sự lựa chọn hoàn toàn chính xác.Thể chất “Khô lâu vương” của Phương Lãnh trước mặt Y Mông chẳng khác gì trò cười ! Đám người Vũ Sóc, Lý Duy Tư chắc chắn sẽ phải chết ! Có lẽ chỉ có Ấn Thủy Thiên mới có khả năng sống sót.Trên thực tế, nếu không phải Diệp Tưởng được xếp vào dạng “đối tượng ưu tiên số 1 phải trừ khử ”, Y Mông hoàn toàn có thể đi giết Vũ Sóc.Nếu Diệp Tưởng chết ở chỗ này thì chuông báo tử của Vũ Sóc sẽ điểm ! Không ai có thể cứu nàng !
Cho nên, Diệp Tưởng trong khoảnh khắc lấy ra 1 thứ.
Đó là 1 ống nghiệm được nút kín !
Trong ống nghiệm chứa máu tươi.
Diệp Tưởng cưỡng chế ép « Dạ Huyết » xuất hiện .Hiện tại « Dạ Huyết » chỉ là 1 thanh kiếm bị gãy một nửa.
Máu tươi được rút ra từ trên người của Lý Duy Tư.
Đó là huyết dịch của Nitemare đã thức tỉnh ! Là huyết dịch thuộc về huyết mạch « Ác ma »!
Trước đó nó vẫn được cất trong vòng tay xương người của Vũ Sóc.Khi đi vào trong thế giới này, Diệp Tưởng mang theo ống nghiệm đó theo người. Sở dĩ hắn không dám đặt trong vòng tay xương người, là vòng tay xương người có tồn tại rủi ro bị quỷ hồn lấy đi.
Hắn mở ra ống nghiệm,sau đó nhỏ nó lên nửa chuôi kiếm « Dạ Huyết ».
Dùng huyết dịch mang huyết mạch của « Ác ma »......
Để chiến 1 trận sinh tử với hắc y giáo chủ thứ 3 của giáo đoàn Đoạ Tinh !