Diệp Tưởng lại hiện thân lần nữa, nhanh chóng gợi ra chú ý của mọi người.
“Hầu Tước đại nhân! Lại phát hiện Diệp Tưởng! Tại cửa ra vào bên trái giáp hào lâu! thỉnh đưa chỉ thị!”
Chờ chỉ thị của Hầu Tước, tất nhiên nghĩa là hắn đang ở gần đây.
“Tạm thời tiếp tục quan sát.”
Hắn chỉ đưa ra mệnh lệnh như thế.
“Thi thể đâu? Thi thể ở nơi nào?”
Diệp Tưởng dùng tốc độ nhanh nhất từ trên lầu chạy xuống, nhưng khối thi thể kia đâu rồi?
Ác ma chi nhãn cũng không thể nhìn rõ thân ảnh kia rơi xuống, mà trong ấn tượng Diệp Tưởng vẫn nhớ rõ, hai mắt tràn ngập oán độc cùng căm hận kia!
Đây là chuyện gì?
“Ngươi đang nói cái thi thể gì? Lại thấy nữa sao?” Diệp Tinh Vẫn lộ ra biểu tình “bất mãn”, nhưng trong lòng nhanh chóng đem tin tức kịch bản này báo cáo với mọi người.
“Mộc Lam! Tựa hồ có người chết! Thế nhưng chưa rõ người chết là ai!”
Diệp Tinh Vẫn không thể dùng lời kịch trực tiếp hỏi Diệp Tưởng, bởi vì nhân vật hắn diễn căn bản không tin lời Kim Thư Đông. Bất quá hắn vẫn ngầm hỏi Diệp Tưởng:“Là ai chết?”
Diệp Tưởng trả lời lại chi tiết.
“Vừa rồi vì sao đột nhiên không cảm ứng thấy ngươi?”
Diệp Tinh Vẫn hỏi như thế.
“Ta không biết.”
Diệp Tinh Vẫn tiếp tục truy vấn:“Ngươi thật sự không biết sao?”
Diệp Tưởng dùng giọng điệu cực kỳ băng lãnh đáp lại:“Chỉ là một con cẩu đi theo Đọa Tinh giáo, mà ngươi dám chất vấn ta sao?”
Diệp Tinh Vẫn ngược lại rất có hàm dưỡng, lập trường song phương đối địch. Hắn vốn không trông cậy đối phương tỏ ra ôn hòa. Huống chi Diệp Tưởng trong khoảng thời gian này bị khi dễ thê thảm như vậy, hắn tìm người thuộc trận doanh đối địch phát tiết, cũng là thường tình. Dù sao mọi người vốn là đối thủ thề sống thề chết, loại ngôn ngữ công kích như vậy cũng không hề gì. Thân là nhân vật cao cấp trong Đọa Tinh, điểm ấy hắn tất nhiên phải có.“Đại nhân cùng Hầu Tước đã có ước định song phương hợp tác, trước mắt hi vọng mọi người cùng phối hợp.” Diệp Tinh Vẫn không kiêu ngạo không siểm nịnh trả lời.
Đối phương với một bộ dáng không quan tâm hơn thua cũng khiến Diệp Tưởng cũng có vài phần bội phục. Xem ra Đọa Tinh cũng không chỉ có mình loại ngu xuẩn như Triệu Không Ảnh.
Hắn không nói thêm gì, trực tiếp rời khỏi. Hắn không có hứng thú đôi co với đối phương, làm loại chuyện này quá mất thân phận.
Thi thể biến mất, còn cái bóng trắng kia...... sau khi báo cáo với Mộc Lam thì tin tức cũng nhanh truyền ra ngoài.
Trong sân trường, nhất thời bao phủ không khí khủng bố vô tận.
Khi Diệp Tưởng đang nghiêng ngả lảo đảo đi về phía phòng ngủ của chính mình, trong phòng không một bóng người. Bởi vì mọi người đã chạy đến giáp hào lâu nhận trọng trách giám thị Diệp Tưởng. Cho nên trong phòng chỉ là 1 mảnh hắc ám.
Diệp Tưởng bật đèn lên, chạy đến trước bàn cầm bình uống một ngụm nước, nhưng thiếu chút nữa hắn phải phun ra! Nước vẫn bị đổ sữa đậu nành vào trong như trước! Trong kịch bản không có đoạn này!
Mấy cái tên này, cư nhiên vẫn còn làm!
Bất quá Diệp Tưởng vô lực, không muốn suy nghĩ vấn đề này nữa. Tình huống bây giờ nên suy xét như thế nào. Đến ngày mai, chuyện gì sẽ xảy ra? Bạch y thiếu nữ, đến tột có thân phận gì? Khối thi thể rơi xuống, đến tột cùng là ai?
Bí ẩn. Ngày một nhiều.
Ở trước cửa sổ nhìn phòng học xa xa, cho tới bây giờ hắn vẫn không thể thông qua ác ma chi nhãn tiến hành do thám. Ở đó khắp nơi đều bị bao phủ bởi một lớp sương mù, căn bản không tìm thấy nửa điểm manh mối!
Một đêm này, chú định vô miên.
“Tin tức truyền đến đây.” Lý Mẫn Hà đối với Vũ Sóc đang ngủ giường trên truyền đi tin tức:“Là về sự tình thợ săn ác ma gặp phải.”
Thời gian mới vài ngày ngắn ngủi, mà Mẫn Hà đối với Vũ Sóc rất có hảo cảm, trên thực tế tính cách 2 người cũng không thiếu điểm trùng hợp, đáng tiếc lại thuộc trận doanh đối địch. Nhưng ít ra trong thời gian nửa năm tiếp theo, Lý Mẫn Hà cũng không muốn đem Vũ Sóc coi như địch nhân.
Truyện được đăng tại TruyệnCv(.)com
Mẫn Hà đem tình hình cụ thể báo chi tiết cho Vũ Sóc.
“Biết rồi. Cám ơn ngươi, Mẫn Hà.”
Vũ Sóc cũng cảm nhận Mẫn Hà cùng người thuộc rạp chiếu phim thứ 10 không giống nhau. Nàng biết, Mẫn Hà có địa vị cao trong kí chủ Ác Ma, với thân phận này cho nên bị buộc chặt với chiến xa Đọa Tinh, với người thuộc gia tộc Northfield như nàng mà nói, chính là sự ghét cay ghét đắng từ trong huyết mạch. Bất quá, đối với Vũ Sóc, ghét cay ghét đắng người khác luôn là một điều khó chịu, đã không thích thì không nên tiếp xúc. Như Vân Tùng Quân và Chu Đào chán ghét 1 người rõ rệt như vậy, cho nên căn bản không thể thành lập mối quan hệ giao hảo. Nhưng nàng nhận thấy Mẫn Hà đối với mình không có căm ghét.
Nghe Vũ Sóc nói “Cám ơn” đối với mình, không khỏi khiến trong lòng Mẫn Hà rất thương cảm. Thẳng thắn mà nói, nàng rất hâm mộ Vũ Sóc, thân là diễn viên rạp chiếu phim 13, có cơ hội diễn thiên kim tiểu thư gia tộc Khu Ma, hiện tại lại là muội muội của Hầu Tước. Nàng còn nhớ rõ, ngay cả Mộc Lam thời điểm đề cập đến Vũ Sóc, cũng tỏ vẻ một phần khâm phục. Từ một diễn viên hạng 2,3 đến hôm nay trở thành diễn viên hạng A khiến vô số người chú ý, tâm huyết Vũ Sóc phải trả giá căn bản khó có thể tưởng tượng. Mà đối với nàng, chỉ vì sống sót, mới phải lựa chọn bán linh hồn, trở thành nanh vuốt cho Ác Ma.
Nàng ngay khi nhìn thấy Vũ Sóc liền thường xuyên suy nghĩ, nếu lúc trước nàng trở thành diễn viên rạp chiếu phim 13 sẽ như thế nào đây? Như vậy cùng A Lam, sẽ không đi đến một bước này. Bất quá, nàng cũng có khả năng chết trong một phim kinh dị nào đó? Nàng được coi như may mắn hay là bất hạnh đây?
Thu suy nghĩ lại, nàng tiếp tục trao đổi tin tức cùng Vũ Sóc.
“Lúc này, Tây Môn Khả Lệ tự mình phụ trách khảo sát không gian tầng 4, thế nhưng, vẫn không thu hoạch được gì.”
“Có khả năng không đơn giản là không gian nguyền rủa.”
“Không phải không gian nguyền rủa?”
Vũ Sóc chung quy mới trở thành diễn viên hạng A, kinh nghiệm tham diễn phim kinh dị khó giải không nhiều, nhưng ngay cả như vậy. Cũng có thể hiểu được. Trong phim kinh dị khó giải, độ khó khăn càng cao thì càng không có quy luật. Tỷ như [ quỷ tế ] nguyền rủa của Cửu Luân tộc thủy chung là do khế ước Ác Ma luôn tuần hoàn theo quy luật, bởi vậy được coi là độ khó thấp nhất trong phim khó giải. Nhưng đến những phần sau khó khăn càng cao, hết thảy đều không thể tìm thấy quy luật, không có quy tắc cụ thể vận hành nguyền rủa.
Tây Môn Khả Lệ có loại ký sinh nguyền rủa không gian, nhưng mà trong phim kinh dị nguyền rủa khó giải. Không thể dùng định luật vật lý để lý giải. Mà nguyền rủa thuần túy chỉ dựa vào duy tâm. Sự hiện hữu thực chất của nó chỉ vỏn vẹn để gây nên cảm giác khủng bố, chứ không hề có quy luật cụ thể. Nơi này là thế giới phim kinh dị, tất nhiên không thể đem lý lẽ thường tình vào trong thế giới này.
Khủng bố là chủ đề duy nhất của thế giới này.
Đêm nay, tất cả các diễn viên đều lâm vào bất an.
Cách vách với phòng ngủ của Nam Cung Tiểu Tăng, có Mạc Niệm Sinh cùng Lý Tín Lăng. Đến tình trạng này, bọn hắn đang hảo hảo trao đổi một phen.
Bởi vì phòng ngủ bị ngăn cách bởi một bức tường, nên mọi người chỉ có thể nằm trên giường tự động tiến hành trao đổi tin tức.
Tổng kết những tin tức thu hoạch trước mắt. Hầu Tước, Tiểu Tăng, Mộc Lam, Mạc Niệm Sinh cùng nhau tiến hành “Nằm đàm hội”(hội nằm trò chuyện).
Đám người Hầu Tước không chỉ mới tham gia hai đến ba bộ phim kinh dị khó giải, đặc biệt Hầu Tước thân là người đứng đầu, kinh nghiệm diễn phim kinh dị khó giải có thể nói là hiểu biết nhất.
“Hay có thể vận dụng tiến hóa thể Địa Ngục trùng?”
Đề tài thảo luận đầu tiên là do Mộc Lam chủ động đưa ra.
“Địa Ngục trùng là đòn sát thủ trọng yếu, làm sao có thể sử dụng nhanh như vậy!” Tiểu Tăng lập tức phản ứng.
Đối với Tiểu Tăng, Mộc Lam có thân phận là tâm phúc của An Nguyệt Hình, như vậy địa vị chính là bình đẳng với mình, huống chi hắn nay cũng miễn cưỡng coi như có thực lực cấp ảnh đế, câu hỏi đầu tiên tất nhiên không thể để Hầu Tước đích thân trả lời!
Nam Cung Tiểu Tăng vẫn là người thuộc danh sách phải chết đầu tiên đối với Mộc Lam, lúc trước tại [ âm quỷ lộ ] hắn còn đặc biệt chỉ thị Triệu Không Ảnh đi giết Tiểu Tăng. Đương nhiên, trên thực tế với thực lực của Triệu Không Ảnh muốn giết Tiểu Tăng là điều không thể, hắn lúc ấy chỉ hi vọng lợi dụng nguyền rủa trong phim kinh dị giết chết Tiểu Tăng, hoặc ít nhất bức ra 1 phần thực lực của hắn. Hiện nay tuy không rõ ràng thực lực của hắn như thế nào, nhưng ít nhất hắn phải mạnh hơn phân nửa so với thời điểm đó.
“Phải không...... đòn sát thủ trọng yếu à......”
Ý vị trong lời nói của Mộc Lam khiến trong lòng Tiểu Tăng căng thẳng, chẳng lẽ chính mình nói sai?
“ Khu Ma trận doanh chúng ta đã xuất lực Tây Môn Khả Lệ,” Hầu Tước không đợi Tiểu Tăng tiếp tục trả lời liền nói với Mộc Lam:“Chuyển cáo tới chủ tử của ngươi, kế tiếp hi vọng người bên Đọa Tinh cũng tỏ ra thành ý, cho thấy ý muốn hợp tác của các người! Đây là điều quan trọng trong hiệp định song phương!”
Câu nói của Hầu Tước lập tức khiến Mộc Lam cảm giác đối phương có khí độ cao cao tại thượng,“trở về chuyển cáo cho chủ tử ngươi”, hiển nhiên ý tứ là “ cấp bậc Mộc Lam ngươi không đủ, chỉ có thể truyền lời, để chủ tử đến cùng ta đàm đạo”! đương nhiên Mộc Lam cũng rõ ràng, Hầu Tước tỏ vẻ bên này đã xuất lực, kế tiếp Đọa Tinh bên này cũng cần xuất lực, tỏ thành ý hợp tác.
“Ta sẽ chuyển cáo cho đại nhân.”
Mộc Lam chỉ vỏn vẹn trả lời như thế. Nay đã không như khi xưa An Nguyệt Hình hoàn toàn ủy quyền cho hắn, Mộc Lam nhất định phải có tự giác của cấp dưới, không thể một mình quyết định bất cứ chuyện gì.
“Như vậy ngày mai chính là ngày mà bạch y thiếu nữ đề cập đến. Chúng ta nên làm như thế nào?” Diệp Tinh Vẫn đưa ra vấn đề quan trọng nhất.
Điều này đưa ra làm mọi người ai cũng biết rằng, ngày mai, lớp 6 chắc chắn có người chết. Diệp Tưởng là nhân vật chính, nay hắn đã bị toàn bộ diễn viên cô lập, Tôn Di Hoa tuy rằng đồng tình với hắn thế nhưng giúp đỡ cũng có hạn. Cho nên, vô luận hắn gặp phải chuyện gì, cũng chỉ có thể tự mình chống đỡ. Vân Tùng Quân hằng ngày cứ khi dễ hắn, ở đây bất cứ người nào muốn giết chết Vân Tùng Quân đều dễ như ăn cơm uống nước. Nếu không phải kịch bản không cho phép sát thương người khác, tên đó đã sớm bị Diệp Tưởng oanh sát.
“Ngày mai, tất cả phải đề phòng, diễn viên hạng 2,3 chí ít phải đi cùng 1 diễn viên hạng A.” Đây là trù tính Hầu Tước sớm đã nghĩ tới.
“Ta cũng nghĩ như vậy.” Mộc Lam tiếp tục nói:“Như vậy cụ thể diễn viên hạng A đi với những diễn viên nào, có nên ưu tiên suy xét những người đồng trận doanh hay không......”
Điều này tương đối phức tạp, đồng trận doanh phối hợp tất nhiên sẽ ăn ý hơn, cho dù phát sinh vấn đề gì cũng không lo lắng đối phương âm thầm giở trò xấu. Hai bên trận doanh có thể nói có không ít cừu hận, muốn hoàn toàn dứt bỏ hận thù cùng chung kháng địch là không hiện thực. Cho nên, người đồng trận doanh cùng nhau phối hợp là ý tưởng thực tế hơn. Nhưng chung quy bình quân nhân số phương song không đều, cho nên muốn phân phối như thế nào nhất định phải thảo luận cụ thể một phen.
Mà những diễn viên hạng 2,3 kia, tuy rằng cũng thực lo lắng, nhưng trời có sụp xuống cũng đã có người chống đỡ, bọn họ chỉ cần nghe theo chỉ huy là ổn.
Bất quá, bọn hắn rất nhanh sẽ biết, ý tưởng đó có bao nhiêu xa vời......
Diệp Tưởng lúc này tuy rất khó ngủ, nhưng suy xét đến tình huống ngày mai, hắn phải có đủ tinh lực cũng như sức khỏe. Vân Tùng Quân, Trương Kiệt cùng Lý Gia Hân rất muộn mới trở về, lúc trở về còn tranh cãi ầm ĩ, hoàn toàn không bận tâm có người đang nghỉ ngơi. Bất quá cuộc sống trong ký túc xá chính xác là như thế, ai cũng chỉ xuy xét đến chính bản thân mình. Bằng không Diệp Tưởng cũng không phải gặp cuộc sống thê thảm như thế này.
Đêm dài đằng đẵng...... Tại phòng học hắc ám kia.
Lúc này, một bóng trắng chậm rãi đi qua. Cuối cùng, bóng trắng dừng chân ở trước bàn học của Diệp Tưởng.
Nàng vươn tay, vuốt ve mặt bàn.
Tây Môn Khả Lệ hiện đang theo dõi phòng học, nhưng lại không thể phát hiện sự tồn tại của nàng.
Sau một hồi, trong phòng học liền như chưa từng có người xuất hiện.[ chưa xong còn tiếp......]