Lịch sử bắt đầu giao thoa, mà Dante cũng tự tay đem vật nguyền rủa giao cho Diệp Tưởng.
Diệp Tưởng là người duy nhất không quên sự tồn tại của hắn. Chỉ cần Hầu Tước không tiếp xúc với Diệp Tưởng, sẽ không ai hay biết hậu quả của việc thay đổi lịch sử.
Cho nên......
Dante tuyệt đối sẽ không để cho Hầu Tước có cơ hội chạm mặt Diệp Tưởng.
Dù có thế nào, phải đảm bảo mẫu thân có thể sinh tồn, không cho phép bất cứ biến số nào xảy ra. Huống chi, chuyện này còn liên quan tới việc hắn có thành công giáng sinh hay không.
Hắn bám vào trong mộng của Hầu Tước đi theo tới thời không này. Nếu hết thảy chuyện này hoàn thành cũng là lúc nên mang theo Hầu Tước rời đi. Bằng không để hắn tiếp tục ở lại sẽ có chuyện phát sinh.
Đó là điều Dante tuyệt đối không cho phép!
Sau khi tiễn bước Diệp Tưởng, trên mặt gương trong cửa tiệm cắt tóc xuất hiện hình ảnh trong thế giới thực. Lúc này, Hầu Tước và Sa La đang ở cùng một chỗ.
Tầm mắt hắn ngưng tụ trên người Hầu Tước.
Lịch sử...... Hiện tại ngẫm lại, hết thảy thực sự làm cho người ta không nói được lời nào.
Hắn đã từng có thể khiến cho tứ đại trọng môn thánh thiên đạo tổ phải vẫn lạc. Và cũng bởi vì hắn mà Địa Ngục - Thiên Đường nhấc lên chiến tranh toàn diện giữa rất nhiều cụm rạp.
Thế nhưng không ai biết, sau lưng trận chiến này còn có 1 tấm màn đen.
Hắn bẻ gãy Tru Tiên kiếm, cũng vì thế phải trả giá đại giới. Thứ kia có thể so sánh với toàn bộ lực lượng của tứ đại trọng môn. Hiện tại thực lực của hắn bị áp chế cực lớn, so sánh với ngày xưa, hắn hiện tại còn không bằng con kiến.
Bất quá, hắn lại sống sót, còn Thánh Thiên đạo tổ lại chết.
Cho nên hắn vẫn như trước là kẻ thắng cuộc.
Hắn hít một hơi thật sâu. Chậm rãi ngồi xuống ghế.
Không biết vì sao, ngồi bên trong cửa tiệm cũ nát này so với bảo tọa cao cao tại thượng ngày xưa lại làm cho hắn càng thêm an tâm hơn. Lý do cũng rất đơn giản, đây là nơi mà hắn lớn lên, cũng là nơi mẫu thân quan tâm che chở hắn.
Hắn là hài tử được sinh ra không phải từ kết trái tình yêu của cha mẹ, điều này hắn rất rõ ràng.
Chẳng qua, hắn chưa từng nghĩ tới, năm mười sáu tuổi hắn lấy lại được ký ức kiếp trước, thu lại trí nhớ về trận chiến cuối cùng với Thánh Thiên đạo tổ.
Hắn sở dĩ được sinh ra. Chẳng qua là một cảnh giường chiếu do kịch bản an bài mà thôi. Cha mẹ hắn chỉ là bởi phải diễn trò cho nên mới sinh ra hắn. Phụ thân đối với mẫu thân không có bất cứ tình cảm nào.
Bất quá, ngay cả như vậy, đối với phụ thân mà nói, hắn vẫn như trước là cốt nhục của người đó. Tuy linh hồn hắn chuyển sinh nhưng thân thể cốt nhục là phụ thân cho hắn. Hắn kiếp trước cùng kiếp này đã không còn là cùng một người.
Nếu...... Lịch sử không phải đã trải qua một lần thay đổi này, hắn sẽ không có khả năng chuyển sinh.
Chuyển sinh đầu thai không phải chuyện dễ dàng, huống chi hắn còn dưới tình huống bị thương nặng do tru tiên kiếm gây ra. Thánh Thiên đạo tổ hiểu hết tất cả thủ đoạn của hắn, muốn đem mọi đường sống của hắn đoạn tuyệt. Thân là tứ trọng môn đại năng, muốn đem hắn hoàn toàn giết chết có độ khó rất cao. Cho nên đến cuối cùng hắn vẫn là có thể dãy dụa tìm được lối thoát, thế nhưng hắn muốn chuyển sinh, trừ phi tiến vào người một diễn viên từ Tiên Thiên (khi thai nghén ra đã có mà không phải luyện tập mà nên) đã có được “Đạo niệm linh thể”. Mà thể chất “Đạo niệm linh thể” là một loại thể chất cực đoan hiếm thấy, thế nhưng cơ hồ chín phần đều là hậu thiên luyện tập mà thành. Người ngay từ tiên thiên đã có, trong vài chục vạn người chưa chắc đã có một. Nếu có người trời sinh thể chất như thế, như vậy chỉ cần trải qua tu luyện cơ bản cơ hồ trăm phần trăm có thể trở thành tồn tại đỉnh kim tự tháp về lĩnh vực tu luyện tinh thần lực.
Thế nhưng cho tới bây giờ, tất cả các cụm rạp còn chưa từng nghe nói có xuất hiện qua một diễn viên có thể chất tiên thiên Đạo niệm linh thể tồn tại. Mà hắn lúc ấy chỉ có thể dựa vào nữ tử có thể chất như vậy mới có thể đầu thai chuyển sinh. Hơn nữa cho dù có thỏa mãn được điều kiện này cũng không phải trăm phần trăm có thể thành công giáng sinh. Xác suất vẫn là thất bại cực lớn.
Có thể nói... hắn có thể thành công chuyển sinh, chẳng khác nào một người mua vé số liên tiếp trúng độc đắc cả mười lần, chuyện như vậy quả thực quá xa vời! Cũng chính vì vậy mà những tam trọng môn đại năng trong các cụm rạp đại hình kia đều không ngoại lệ, tin tưởng hắn đã chết!
Thế nhưng, cố tình...... Tại cụm rạp loại nhỏ “Thâm Dạ” lại có một người ăn khớp với điều kiện này!
Chính là mẫu thân, Ôn Vũ Phàm!
Cho tới bây giờ, hắn còn chưa thể tin được vào vận khí của mình! Cư nhiên có thể thành công chuyển sinh, lừa gạt được các đại năng trong cụm rạp thượng tầng kia! Thậm chí mang đi cả mảnh vỡ tru tiến kiếm mà hắn bẻ gãy!
Sau khi sinh ra, hắn chính là lớn lên ở thế giới ác mộng này. Gia tốc thời gian ở nơi đây khiến hắn rất nhanh trưởng thành tới độ tuổi hiện tại.
Thực lực của hắn hiện tại... yếu ớt như thế nào chính hắn cũng muốn biết. Nhưng có thể khẳng định là, cho dù là bộ điện ảnh này cũng có thể mang tới nguy hiểm cho sinh mệnh của hắn.
Hết thảy...... phải tất yếu bắt đầu lại từ đầu, hắn cần một lần nữa đi lại con đường ngày xưa. Muốn khôi phục tới tình trạng cũ, tất nhiên là điều vô cùng khó khăn.
Ngày đó...... Khi nào sẽ đến đây?
Ai cũng không thể biết được.
Núi rác rưởi. Trường trung học Quảng Nguyệt.
Một việc cực kỳ quỷ dị phát sinh. Nguyên bản núi rác rưởi bị Hầu Tước oanh tạc, chỉ ngắn ngủi không tới một giờ đồng hồ...
Nó lại lần nữa biến thành núi rác rưởi như trước!
Một núi rác rưởi cao ước chừng ba bốn mét!
Lúc này, Triệu Dương vì tìm kiếm Kim Kỳ Thụy, mỗi ngày đều đi qua chỗ này vài lần.
Thời điểm hắn nhìn thấy núi rác rưởi vốn bị san bằng lại trở về như cũ liền cảm thấy kinh ngạc, vài người bên cạnh hắn cũng thế.
“Cái này... rốt cuộc là sao đây?”
Căn cứ vào phỏng đoán của Hầu Tước, núi rác rưởi này có khả năng là một trùng động thời không cố định, nó có lẽ là tiếp điểm nối các thế giới song song với nhau.
Tiếp theo, Triệu Dương bỗng trợn to hai mắt.
Hơn mười phút sau, Hầu Tước cùng Sa La về tới trường trung học Quảng Nguyệt.
“Ta đi trước đây, Di Tinh.” Sa La cuối cùng đành phải tách ra với Hầu Tước.
Hầu Tước nhìn bóng nàng rời đi liền chuẩn bị quay trở về núi rác. Nếu như đó thật là một trùng động thời không mà nói, có lẽ có thể nghiên cứu một chút có thể đem Sa La đi theo hay không.
Hắn chậm rãi đi về hướng ngọn núi rác.
Hầu Tước nhìn ngọn núi cao ba bốn mét toàn rác rưởi trước mặt.
Nơi này...... Quả nhiên có vấn đề!
Chẳng lẽ... núi rác rưởi này thật sự là một trùng động sao?
Đồng thời, hắn còn nhìn thấy Triệu Dương đang ngồi hút thuốc bên cạnh núi rác. Vài người hầu hay theo sau hắn đều không thấy đâu.
Hầu Tước đi tới trước mặt Triệu Dương.
“Ân?” Triệu Dương nhìn nhìn Hầu Tước.
“Là ngươi. Ngươi nói lại với Kim Kỳ Thụy, coi như vận khí của hắn tốt, đệ đệ của ta không có việc gì!”
Hầu Tước nghe thấy liền lập tức chau mày!
“Ngươi...... đã tìm thấy đệ đệ ngươi, Triệu Đồng?”
“Ân, vừa rồi đến đây liền nhìn thấy hắn. Tên xú tiểu tử này không biết chơi bời lêu lổng ở nơi nào, hại ca ca hắn là ta đây phải bận tâm. Thật sự là......”
Hầu Tước có một loại cảm giác rất bất an.
Triệu Dương phun điếu thuốc ra, nói:“Hảo, ta rời đi trước.”
“Đợi đã...... Ngươi nhìn thấy đệ đệ ngươi ở nơi nào? Ngay bên cạnh núi rác này sao?”
Triệu Dương nhìn Hầu Tước giống như đang nhìn một tên ngốc.
Đại khái trôi qua năm giây, hắn mới nói:“Ngươi đang đùa giỡn ta sao? Có phải đang đùa giỡn ta hay không?”
“Đệ đệ ngươi hiện tại ở nơi nào?”
“Mẹ!”
Triệu Dương tức giận không thể át, ném mạnh đầu thuốc xuống mặt đất, sau đó vơ lấy một cây gỗ phía trên có đinh, vung vẩy trong không khí.
Nếu Diệp Tưởng nhìn thấy sẽ phát hiện, cái này rõ ràng là cây gỗ lúc trước hắn từng dùng đề xả giận!
Qua lâu như vậy...... cư nhiên vẫn còn!
“Con mẹ nó, ngươi có ý gì?” Triệu Dương hung tợn nói:“Ta hận nhất là kẻ dám giỡn mặt ta!”
Lúc này Hầu Tước dường như bắt được chút đầu mối nào đó.
Nếu là người bình thường, nhìn thấy thái độ của Triệu Dương hơn phân nửa sẽ cảm thấy khó hiểu. Nhưng... Hầu Tước là loại nhân vật nào, hắn đã nhìn ra vấn đề.
Chẳng lẽ là....
Hầu Tước nhìn sang bên cạnh Triệu Dương.
Triệu Dương vung gậy lên, quát:“Đệ của ta không phải đang ở bên cạnh ta sao? Con mẹ nó, ngươi cư nhiên hỏi ta hắn đi nơi nào?”
Nhưng bên cạnh Triệu Dương, một người cũng không có!
Hầu Tước bước lên một bước.
Triệu Dương giơ gậy vọt tới!
Hầu Tước căn bản lại không thèm nhìn hắn mà bắt đầu phóng thích tử linh pháp thuật.
Đúng lúc này, núi rác rưởi kia có dị động.
Cùng lúc đó, trong phòng học dị độ.
Bởi giờ đang là giờ cơm trưa nên không có người ở đó.
Trên mặt bảng đen đột nhiên mơ hồ lộ ra một hình dáng.
Cỗ ý chí tà ác......đang bắt đầu tản ra... Tràn ngập toàn bộ trường trung học Quảng Nguyệt![ chưa xong còn tiếp..]