Cách một cánh cửa, cũng chẳng khác nào bước chân vào Quỷ quốc!
Nháy mắt này, tất cả diễn viên đều được kiến thức thế nào là âm phủ chân chính!
Mặc dù có bản đồ âm phủ, lại thêm kịch bản miêu tả nhưng so ra đều kém với tận mắt nhìn thấy!
Vô số quỷ hỏa u lam điểm xuyến trên bầu trời giống như ngôi sao, mà phía dưới những đám quỷ hỏa là những cái đèn lồng lơ lửng trong không trung. Thường thường trên bầu trời, sẽ có rất nhiều tiền âm phủ rải xuống. Những tiền âm phủ này sau khi rơi qua quỷ hỏa bị quỷ hỏa thiêu đốt sẽ từ minh tệ nhân gian biến thành tiền âm phủ chính quy thông dụng. Đây cũng là điều đương nhiên, chung quy minh tệ trên dương gian đã được thêm mấy con số 0, không có khả năng biến ra nguyên vẹn để quỷ hồn sử dụng.
Mà phía sau cổng vào là một đoạn hành lang u tối hơn mấy trăm mét, có thể tưởng tượng tường thành này dầy như thế nào!
“Chớ quay đầu!” Hạ Hầu Địa Tạng dùng thủ đoạn truyền âm, vang lên bên tai từng người tông tộc và phân gia:“Căn cứ vào địa đồ, tất yếu phải vòng qua đoạn đường có minh tệ rải xuống, một khi minh tệ rải xuống, nhất định sẽ tụ tập quỷ triều!”
Âm phủ không có khải niệm chế độ tư hữu, minh tệ tự nhiên không tồn tại quyền sở hữu, bởi vậy minh tệ ai cướp được chính là của người đó. Đốt tiền âm phủ tuy rằng là tập tục của các nước Á Châu, thế nhưng chỉ riêng nhân khẩu đông đúc của Trung Quốc, mỗi thời mỗi khắc đều có rất nhiều minh tệ rắc vào bên trong Phong Đô thành.
Tiếp theo... tầm mắt mọi người từ bầu trời di động về phía mặt đất. Đây là một tòa thành trì cổ đại khổng lồ. Tòa thành trì này quy mô khá lớn, ngã tư đường rộng tới mấy chục mét, cũng có cả những tòa nhà lầu cao vài chục mét, mà những tòa nhà này cực kỳ quái dị, không có bất cứ khuynh hướng cảm xúc kiến trúc nào, dường như chỉ cần một cơn gió thổi qua sẽ ngã xuống. Cứ thế kéo dài hình thành một tòa cổ thành cự đại.
Phong Đô thành này...... Chính là quỷ quốc sau khi quỷ hồn chết đi tiến vào!
“Đi thôi! Nhớ kỹ, mỗi người cần phải cách nhau ba đến năm mét. Tuyệt đối không được tề tụ cùng một chỗ! Bằng không nhiều ‘Quỷ hồn’ như vậy quần tụ sẽ bị chú ý! Đặc biệt chú ý những cái đèn lồng kia!”
Căn cứ kịch bản miêu tả, đèn lồng kia cùng loại với máy thăm dò tại thế giới hiện thực. Đèn lồng sau khi bị quỷ hỏa trên bầu trời châm lên sẽ tùy tiện lơ lưởng trên bầu trời Phong Đô thành. Mà hết thảy những chuyện xảy ra bên dưới đèn lồng đều sẽ bị quỷ sai chú ý tới. Đương nhiên số lượng đèn lồng trên bầu trời tuy khổng lồ, bất quá Phong Đô thành thật sự quá lớn, muốn tìm một góc chết không bị theo dõi vẫn có thể làm được. Đương nhiên, cái này cần phải có bản đồ giúp sức.
Mà giờ phút này, dưới sự dẫn dắt cùa gia chủ, mọi người xâm nhập vào Phong Đô thành.Dựa theo kịch bản miêu tả, kế tiếp bọn họ phải làm là thuê một căn nhà. Trong Phong Đô thành có rất nhiều nhà ở cấp cho quỷ hồn thuê mướn, mà bên trong bản đồ có biểu thị rất nhiều nhân tố: khu vực nào có thể tránh được đèn lồng, tránh được sự tuần tra của quỷ sai cùng với không dễ dàng gặp được quỷ triều vân vân. Đương nhiên...... Còn có một nhân tố rất quan trọng, chính là tiền thuê. Bởi số minh tệ phải bỏ ra trong cả quá trình là rất lớn, cho nên hiện tại gia tộc phải suy xét tới vấn đề tiết kiệm. Dù sao bọn họ cũng không thể xông vào trong quỷ triều cướp đoạt minh tệ với quỷ hồn.
Bởi đường cái đủ lớn, cho nên mọi người cho dù phân tán ra cũng không phải vấn đề lớn. Hơn nữa bọn họ lúc nào cũng trong trạng thái sẵn sàng bày trận. chẳng qua đó là dưới tình huống đụng phải quỷ triều đại quy mô. Dưới tình huống bình thường bọn họ đều bị coi là quỷ hồn, cho nên không xảy ra vấn đề. Mà sự tồn tại của bản đồ âm phủ cũng không dẫn tới sự chú ý của quỷ hồn, điểm này có thể yên tâm. Đương nhiên cự ly này tới Nại Hà kiều rất xa, vẫn có thể sinh ra nhiều biến cố.
Chung quanh là những tòa nhà mang phong cách Trung Quốc cổ đại. Chỉ là dưới bầu trời hắc ám bị quỷ hỏa làm nổi bật đến mức khiến người ta cảm giác cực kỳ lạnh lẽo. Chung quy kẻ cư ngụ bên trong không có ngoại lệ, đều là người chết. Mà thỉnh thoảng, bọn họ sẽ nhìn thấy một vài bóng hình lướt qua trong cửa sổ.
Tộc nhân Hạ Hầu gia tộc trên cơ bản đều dọc theo tường thành mà đi. Bởi vì nơi này là khu vực biên giới Phong Đô thành, số lượng đèn lồng ít, giá cả cũng tương đối tiện nghi. Mà trong quá trình này, Dạ Vương thỉnh thoảng lại chú ý tới tường thành rộng lớn xông thẳng về phía chân trời. Thật là làm người nhìn thấy liền không thể không ca ngợi. Nếu miêu tả trong điển tịch của Hạ Hầu gia không sai, chỗ cao nhất trên tường thành này còn có quỷ binh quỷ tướng tuần thú, nếu không phải bọn họ ăn “thịt” để che dấu khí tức người sống, như vậy chờ đợi bọn họ chính là sự công kích của quỷ binh quỷ tướng trên tường thành.
Rốt cuộc......
Bọn họ đi tới một ngã tư đường cực kỳ hoang vu. Trước mắt xuất hiện một căn nhà cùng loại với tứ hợp viện* Bắc Kinh. * cái này xem phim chắc ai cũng biết nè, kiểu bốn mặt là bốn dãy phòng nhìn thẳng vào một cái sân ở giữa.
Nơi này cũng chính là nơi kịch bản an bài. Sau khi tới đây, kế tiếp liền phải nghênh đón lệ quỷ xâm nhập.
Cảnh quay mấu chốt sau khi tiến vào Phong Đô thành chính là đoạn quay chụp này!
Mỗi một diễn viên đều nín thở chờ đợi.
Tự nhiên cũng bao gồm cả Diệp Tưởng.
Mà cửa lớn tứ hợp viện không treo hắc sa, ý nghĩa nơi này đang chờ để cho thuê.
Đại môn có vẻ rất cổ phác, hai bên còn có hai con Thạch Kỳ lân màu đen, lộ ra vẻ mặt giương nanh múa vuốt.
“Phương Diễn.”
“Vâng!”
Hạ Hầu Phương Diễn đi về phía cửa lớn, nắm vòng sắt trên cửa gõ ba cái.
Thật lâu sau, cửa bị kéo ra một khe hở nhỏ, một cánh tay tái nhợt từ bên trong vươn ra, lòng bàn tay hơi mở ra.
Trong kịch bản sớm đã miêu tả, không một ai có cảm giác kinh hách.
Phương Diễn từ trên người lấy ra một chồng tiền âm phủ đặt vào lòng bàn tay kia.
Bàn tay kia cầm được tiền âm phủ liền rụt trở về.
Mà Phương Diễn theo đó đem cánh cửa đẩy ra. Cánh cửa mở rộng để lộ khoảng sân bên trong, nhưng không có bất cứ bóng người nào!
“Mau vào đi, sau đó nhanh chóng đóng cửa.”
Phương Diễn nói xong lời này, người Hạ Hầu gia nối đuôi nhau mà vào. Người tông tộc vào trước, người phân gia và đám nô bộc đi theo phía sau, mà người vào cuối cùng đóng cửa lại chính là Tiêu Thạch.
Sau khi cánh cửa được đóng lại, từ bên trong khe cửa quỷ dị chui ra từng tấm sa mỏng màu đen bao chùm lên cánh cửa, giống như những sợi dây thường xuân vậy!
Trên bầu trời, quỷ hỏa vẫn đang đốt tiền âm phủ, hơn nữa đem từng cái đèn lồng ngang qua thắp sáng.
Âm phủ...... không hề có chút sinh khí nào...... Vô cùng yên tĩnh.
Mọi sự sau khi tiến vào Phong Đô thành cho tới bây giờ hết thảy đều rất thuận lợi. Dưới sự trợ giúp của bản đồ âm phủ, bọn họ chưa tao ngộ phải biến cố gì.
Đương nhiên...... Chỉ là trước mắt mà thôi...
Đối với các diễn viên, bọn hắn kế tiếp phải đối mặt với lệ quỷ xâm nhập vào buổi tối, mà đứng mũi chịu sào chính là...... cái chết của Kim Tứ Quý.
Kim Tứ Quý nay đã có chiến lực cấp bậc ảnh hậu, đương nhiên sinh tử của nhân vật như nàng đã không thể tùy tiện xem nhẹ. Chỉ là cho dù muốn cứu nàng, tuyệt đối không phải chuyện dễ, ít nhất cần cao tầng gia tộc động thủ mới được. Nhưng vì cứu một người phân gia mà động tới cao tầng tông tộc... điều này sao có khả năng? Cho nên, nghĩ đến người thích hợp nhất cứu nàng chính là người mạnh mẽ nhất trong số người phân gia, Hạ Hầu Tiêu Thạch [ Hầu Tước ]!
Thực lực của Hầu Tước có thể nói sâu không lường được. Hiện tại ai cũng không thể dễ dàng đoán được hắn đã mạnh đến tình trạng gì. Trên thực tế, năm đó trong trận chiến [ Ma cốc ] ấy, hắn hẳn là bị Diệp Tưởng dùng Hạo Thiên kiếm giết chết, nhưng hắn cư nhiên vẫn còn sống, hơn nữa thực lực dường như lại tinh tiến! Tới cấp độ ảnh đế này đã có thể cảm ứng được một chút thực lực của đối phương. Diệp Tưởng sau khi nhìn thấy Hầu Tước còn chưa chết lập tức liền cảm ứng... Hầu Tước hiện tại nếu gặp phải An Nguyệt Hình [ trạng thái chưa thức tỉnh thành Địa Ngục trùng thành thục], chỉ sợ có thể chiến thắng!
Kim Tứ Quý là năm đó Sa La lúc sắp chết giao phó cho Hầu Tước, bằng không cần gì phải để nàng tiến vào rạp chiếu phim thứ 19? Bởi vì nàng là nguyện vọng của Sa La cho nên Hầu Tước tuyệt đối không thể để Kim Tứ Quý chết đi, huống chi thực lực của nàng vẫn là cấp bậc ảnh hậu!
Trong cái sân này đủ dung nạp tất cả mọi người, mà mọi người cũng căn cứ theo kịch bản để phân phối phòng. Đám nô bộc được cắt cử lần lượt tuần tra, một khi phát hiện vấn đề phải lập tức cảnh báo.
Nhằm vào sự kiện “Buổi tối” lệ quỷ xâm nhập, nên ứng đối như thế nào xác thực không phải chuyện dễ dàng. Trong kịch bản chết đi không chỉ một mình Hạ Hầu Thực Mục, còn có vài nô bộc bài danh trong vòng hai mươi, tất cả đều là diễn viên hạng A.
Chỉ là mặc kệ làm ra thay đổi gì, vé chuộc cái chết trừ đi đều cao tới mức khó có thể thừa nhận. Ở trong phim kinh dị cuối cùng này, muốn vi phạm kịch bản đã ngày càng khó khăn.
Ban đêm trong Phong Đô thành. Lúc này từng cái đèn lồng lơ lửng ngày càng nhiều. Một khi phát hiện điều dị thường, quỷ sai sẽ lập tức đuổi tới. Nhưng...... trong sân Hạ Hầu gia đang ngụ này, lại là một góc chết! [ chưa xong còn tiếp ]