Sáng ngày mai cũng đã tới, hai đứa chúng nó, nó và hắn dậy vô cùng sớm để chuẩn bị cho đám cưới, nó săm soi mình, nhanh chóng vào tiệm làm tóc vào lúc 9h sau khi ăn sáng xong, đám cưới sẽ được tổ chức lúc 11h. Nó đến nhà hắn làm tóc cho tiện, biệt thự riêng của hắn, sau khi bước ra, nó vô cùng đẹp, khuôn mặt được trang điểm nhẹ, tóc uốn xoăn nhẹ phần đuôi, thả dài ra trông nó y hệt công chúa bước ra từ truyện cổ tích. Nó nhìn hắn, tủm tỉm cười. Bỗng từ đâu nhỏ và cô chạy vọt đến, cô đi cùng Lâm còn nhỏ đi cùng Idol Anh Tuấn
-Thảo, mày quen Wally Star hả? -Nó nhìn qua Anh Tuấn.
-Thì sao? Tụi mình cũng quen được 3, 4 tháng rồi -Nhỏ ngại đỏ mặt, Anh Tuấn chỉ khẽ nhìn nhỏ mỉm cười rồi quay qua nó, cười nhẹ
-Hôm nay cậu đẹp lắm! Giá như cậu là cô dâu của tớ nhỉ? Yêu bà chằn này mệt quá. -Anh Tuấn nhún vai thở dài, nhỏ nghe thì rượt Tuấn khắp nhà.
-Đi theo Nhi luôn điiiiiii
Lâm, nó và cô mỉm cười
-Vậy còn hai cậu? Tính bao giờ? -Nó nhìn qua cặp đôi kia.
-Bọn tớ phải đến lớp 12 lận, đâu có nổi tiếng như các cậu, chưa đủ tuổi cưới vẫn cưới -Cô đỏ mặt, khẽ nhìn Lâm, Lâm nhìn cô khẽ mỉm cười.
-Thôi, tôi đi cho cặp này nói chuyện -Nó mỉa mai.
-Sắp giờ cưới rồi, mau qua bên chú rể đi -Cô nháy mắt, nó biết điều nên bỏ đi, trước khi đi còn lén lút cười.
Nó đi qua bên hắn, mỉm cười
-Sắp giờ cưới rồi, hôm nay anh đẹp lắm -Lỡ miệng thốt ra, nó cúi gầm mặt xuống yêu quá.
-Hôm nay em rất đẹp -Hắn nâng cằm nó lên, trao cho nó nụ hôn nóng bỏng, hắn hôn nó, rất lâu...
Nó tròn mắt, đẩy nhẹ hắn ra nhưng hắn ôm chặt quá, nó cũng hôn lại,....... cũng may ả Duy đang đi trên đường đến lễ cưới nếu không thấy cảnh này..... hắn từ từ buông nó ra, cười nhẹ
-Đi thôi.
-Ừm -Nó mỉm cười.
Ả Duy đứng bên cánh gà, nó đứng bên phải, ả đứng bên trái, vì nó núp nên không ai thấy. Ba mẹ ả và Chiêu Phong ngồi ở dưới, mỉm cười đắc ý.
-Mời chú rể Vũ Chấn Hàn -MC dõng dạt, hắn mỉm cười, nụ cười rất tươi.
Ả đứng cười, chờ MC gọi tên mình.
-Và nhân vật chính của chúng ta... cô dâuuuuuuuu -MC ngắt lời khi thấy ả bước lên. Thấy ả bước lên, nó mỉm cười đắc thắng
-Xin lỗi, cô là ai? -MC thắc mắc
-Tôi là vợ anh ấy -Ả chỉ vào hắn
-Cô tên gì? -MC thắc mắc tập 2
Gia đình ả tím hết mặt mày, còn Chủ Bang Hắc Long Bang và Thổ Long Bang cho Hàn Long Bang một cái nhìn khinh bỉ. Quá nhục nhã, Hàn Long phải bỏ về
-Tôi... tôi.... tên Trương Tiểu Duy -Ả sợ hãi
-Bảo vệ, cô này hình như đi nhầm phòng rồi, mang cô ấy ra ngoài -MC lên tiếng, lập tức bảo vệ lôi đầu ả ra.
Thấy mọi người hoảng loạn, MC phải bình tĩnh lên tiếng...
-Được rồi, cô dâu của Hàn Phong là...... TRƯƠNG UYÊN NHI -MC hét to lên, ả ở ngoài, gia đình ả cũng nghe được tất cả, quê một cục
Nó bước lên, nhìn đẹp tựa thiên thần. Mọi người vỗ tay khen gợi
“Cô dâu xinh quá -Khách 1
-Chú rể đẹp quá -Khách 2
-Hai người quá đẹp đôi -Khách 3
-Gato ghê á -Khách 4.
Nó và hắn đã tràn ngập trong hạnh phúc, vừa trả thù được lại được hạnh phúc nữa. Sau đó hắn đưa nó về biệt thự riêng, ba mẹ cũng đi theo.
-Ba mẹ đi theo làm gì? -Hắn thấy khó chịu
-Bộ con làm chuyện gì đen tối với cô dâu nên mới đuổi hai ông bà già này sao? Phải không xui gia?-Mẹ hắn mỉa mai nhìn qua mẹ nó, mẹ nó nhanh chóng gật đầu cái rụp, hai người mẹ tủm tỉm cười để hai đứa con thấy xấu hổ vô cùng. Hắn kéo nó lên phòng nhanh chóng.
-Thay đồ đi -Hắn nhẹ giọng lại
-Ừ -Nó gật đầu rồi lấy đồ ra thay
-Thay ở đây đi -Hắn ngồi xuống giường
-Tính làm chuyện gì đen tối à? -Nó đề phòng
-Vợ chồng với nhau, sợ gì chứ -Hắn cười đểu, nó dậm đùng đùng bước vào phòng tắm thay đồ, hắn cũng tranh thủ thay đồ. Hai người ngồi nói chuyện với nhau, đôi lúc môi chạm môi, lưỡi vờn lưỡi, mắt nhìn mắt.
END CHAP
-Không phải, vị hôn thê của con là Trương Uyên Nhi, sáng mai mau chuẩn bị mua đồ đi -Mẹ hắn mỉm cười.
Hắn vọt ra, mở ngay cánh cửa:
-Thật hả mẹ? Sao mẹ lại nói với ả Duy cưới con, làm đám cưới đồ này nọ
-Vào đây mẹ nói chuyện -Mẹ hắn nhìn phòng hắn hệt như bãi chiến trường, nên không dám bước vào, hắn lon ton đi sau mẹ.
“Tất cả những gì ả ta làm, Hàn Long Bang làm ba mẹ đều biết cả. Đây là cơ hội tốt để trả thù ả ta, cho ả ta quê một cục bự tổ chảng cho biết mặt, ba mẹ mới dùng lời nói nhỏ nhẹ, nếu không sẽ bị phá bỏ, kế hoạch thất bại ngay, ba mẹ cũng đã bàn với Hắc Long Bang, con Nhi bây giờ nó cũng đang rất khổ sở đấy, mau mau chỉnh đốn lại tác phong rồi qua nói rõ mọi chuyện cho Nhi nghe -Mẹ hắn làm một tràng dài, không nghỉ ngơi, hắn vội sửa sang lại rồi phóng xe đến chỗ nó. Phải, nó đang rất đau lòng, tự sáng đến giờ cứ nhốt mãi trong phòng, mọi đồ vật bể tang quang, giường gối, bàn học đều bị nó tàn phá không thương tiếc, còn cây súng, nó bắn lung tung trong phòng, những viên đạn bay tứ tung, hơn một chục trai rượu mạnh nó mới mua về, giờ chỉ còn chai, rượu đổ đầy xuống dưới sàn, mảnh thủy tinh rơi lả tã dưới sàn. Hắn bấm chuông cửa ba nó ra mở:
-Hàn à, Nhi nó đang trên phòng, mau đi giải thích với nó đi, nó nói sẽ tự tử đó
Hắn nhanh chóng bay lên phòng nó...
Cốc cốc cốc, Nhi à, anh Hàn đây
-Anh đến đây làm gì? Cút đi cho tôi nhờ, đi theo con Tiểu Duy kia đi, đừng lại đây nữa -Nó say xỉn nói lên từng tiếng
-Em phải nghe anh giải thích chứ -Hắn van xin nó rồi tự động mở cửa bước vào, phòng nó còn tàn quạ hơn phòng hắn nữa, hắn nhìn mà rùng mình.
-Anh đứng đó, còn dám đi thêm bước nữa, nói gì nữa là tôi bắn đấy -Nó chĩa súng vào đầu nó, hắn không ngờ, ai cũng không ngờ việc này lại tác động mạnh đến nó dữ vậy, hắn im lặng, thấy hắn im không nhúc nhích, nó dần bỏ súng xuống, thả súng ra, ngã người xuống, có vẻ như uống nhiều quá nên mệt chăng? Hắn đặt nó lên giường, lấy viết, viết lên một tờ giấy đợi nó dậy, nó sẽ đọc, mong lúc đó nó sẽ bình tĩnh hơn. Hắn đi xuống mỉm cười ra về:
-Con xin phép, Nhi đang ngủ, lát nữa hai bác hãy giải thích rõ ràng với cô ấy.
Mẹ nó tiễn hắn ra cổng, mỉm cười buồn...
Lát sau, nó tỉnh dậy, thấy trên tay mình cầm một mảnh giấy, tò mò, nó mở ra đọc
“Gửi Nhi
Nhi nè, chuyện anh đám cưới với Duy chỉ là giả tạo, ba mẹ anh và ba mẹ em đã bàn bạc với nhau cả rồi, không tin em có thể xuống hỏi thử. Hận thù ngày một lớn hơn, ba mẹ anh quyết định sẽ cho ả ta một bài học nên người, em đừng giận nữa, ngày mai đám cưới, nếu em hết giận, gọi cho anh và tối nay chúng ta sẽ cùng đi mua đồ cưới. Đừng giận anh nữa nhé, vợ iu. Chồng iu vợ nhất luôn á” nó đọc xong bức thư, khẽ mỉm cười và nhìn lại căn phòng... ôi sạch sẽ quá, chắc hẳn là hắn đã dọn dẹp dùm nó, hắn trẻ con quá, nó cầm điện thoại lên, bấm số của hắn
-Nhi hả? Em hết giận anh rồi à? -Hắn vui mừng khi thấy nó gọi cho mình.
-Còn giận, tôi đến để chúc phúc cho hai người trăm năm hạnh phúc xin đừng nói chuyện với tôi trong một thời gian nữa, có thể là mãi mãi chăm sóc cho con Tiểu Duy kia đi, tạm biệt -Nó cố tỏ ra lạnh lùng nhất trong lòng đang vui sướng tột độ, nếu có thể nó sẽ la lên: “-Làm đám cưới liền bây giờ đi anh“.
-Em chưa đọc thư sao? -Hắn hơi khó hiểu
-Thư? Thư nào? Có con Thư nào đâu? Xin lỗi. Tạm biệt, nếu muốn nói chuyện tiếp với tôi thì ra trước cổng và gọi cho tôi, tôi sẽ nói rõ
Nói rồi nó tắt máy, hắn vội vã đi ra trước cửa, vừa đi ra, hắn nghe thấy giọng nói:
-Đúng lời quá nhỉ? -Chính là nó, lúc nãy gọi điện cho hắn, nó đã đứng trước nhà hắn, vừa thấy nó, hắn vội mở cửa ra, vô cùng mừng rỡ.
-Nhiiiiiii -Hắn la lên, chạy ra ôm nó, ôm nó rất chặt.
-Được rồi, đi mua đồ cưới thôi -Nó mỉm cười, hắn dẫn nó ra chiếc xe màu đen, đên một tiệm áo cưới sang trọng, nó chọn được bộ váy rất đẹp, hắn chọn được một bộ vet màu trắng vô cùng lịch lãm, hai người rất hợp nhau luôn đó, khiến ai nhìn cũng muốn mình như cặp này, hai người chìm trong hạnh phúc ngập tràn, sau đó hai người ra về, ai cũng tủm tỉm cười, ai cũng mong qua ngày mai thật là sớm để có thể ngập tràn trong tình yêu.