Buổi chiều hai người đều không có tiết học, Hứa Tư Dương hớn hở đồng ý lời mời của Giang Tế Xuyên mà đi đến nhà họ Giang làm khách.
Vì vậy sau bữa cơm trưa, Hứa Tư Dương ngồi trong phòng Hàn Ỷ Mộng, đánh giá căn phòng của cô xong có chút cảm khái.
"Không ngờ nhà của anh họ em lại giàu có như vậy nha, anh có nghe nói về chỗ này, hình như một căn biệt thự phải mất tới mấy triệu tệ."
"Vâng, nhưng mà cũng không liên quan đến em, em với mẹ chỉ ở tạm nơi này thôi." Hàn Ỷ Mộng có chút ngượng ngùng, nhìn bạn trai vẻ mặt đầy sự sùng bái anh trai mình, trong lòng cô cảm thấy rất khó chịu.
Nhớ đến khi nãy Giang Tế Xuyên vậy mà lại chủ động đẩy Hứa Tư Dương vào phòng Hàn Ỷ Mộng, nói là phải xử lý chút việc công ty rồi liền rời đi, thật sự không biết suy cho cùng là anh đang muốn làm gì.
Cô suy nghĩ tới bần thần, không chú ý Hứa Tư Dương đang lặng lẽ áp sát tới, chờ tới khi cô bừng tỉnh, đối phương đã ngồi bên cạnh giường dán chặt lấy cô.
"Mộng Mộng, bây giờ chỉ có hai người chúng ta..." Khuôn mặt chàng trai đỏ lựng, nhưng vẫn lấy hết dũng khí ôm lấy cơ thể mềm mại của cô gái.
Khoảng cách gần như vậy, Hàn Ỷ Mộng có thể nghe thấy được tiếng tim đập của Hứa Tư Dương, chính bản thân cô cũng căng thẳng, nhìn khuôn mặt càng lúc càng tới gần của chàng trai, đôi mắt cô từ từ nhắm lại.
"Mộng Mộng, anh muốn hôn môi em."
Giọng nói của Hứa Tư Dương đang ở gần trong gang tấc, Ỷ Mộng hồi hộp tới mức hơi thở rối loạn, gật đầu qua quýt, cũng không biết đối phương có nhìn thấy hay không.
Cuối cùng, cảm xúc ấm áp mềm mại tập kích trên môi cô, trằn trọc dây dưa trên đôi môi anh đào của cô, nhưng, lại không tiến sâu vào hơn.
Ỷ Mộng không tự chủ được ôm chầm lấy chàng trai, cô muốn một sự tiếp xúc sâu sắc hơn nữa, thế nhưng người kia tới cuối cùng cũng chỉ lướt qua nhẹ nhàng.
Trong lòng Hàn Ỷ Mộng kinh sợ vì sự khao khát dục vọng của bản thân, cách đó chưa lâu, cô hãy còn là một thiếu nữ mà chỉ hôn má cũng khiến cô đỏ mặt, vậy mà giờ đây, môi dán môi tiếp xúc cũng cảm thấy như trò trẻ con, cơ bản là không thể nào thỏa mãn đủ.
Cuối cùng, cô chủ động hé môi, đầu lưỡi ướt át liếm bờ môi của Hứa Tư Dương, chàng trai hiển nhiên là sững sờ, tiếp đó có chút lạ lẫm mà hé môi, đáp trả lại cô.
Đầu lưỡi quất quýt cùng một chỗ với nhau, nhưng vẫn thủy chung là cảm giác không ấm không nóng, cơ thể Ỷ Mộng bắt đầu nóng lên, kêu gào muốn được an ủi thêm nữa.
Giống như nước sắp sôi, cứ kém khoảng cách nước sôi một tí ti, nhưng chỉ một chút xíu như vậy, đã khiến cô gái càng lúc càng muốn nụ hôn thiêu đốt của ai đó, một đôi môi nóng bỏng.
Thật ra đàn ông con trai đều giống như nhau, chuyện thân mật có mới lạ như thế nào, cũng không ngăn nổi sự tò mò cùng khát vọng ham muốn với cơ thể con gái, bàn tay Hứa Tư Dương nhẹ nhàng buông eo Hàn Ỷ Mộng, di chuyển hướng lên trên.
Hàn Ỷ Mộng hé mở đôi mắt đê mê, vừa vặn nhìn thấy bàn tay Hứa Tư Dương đang mò mẫm tới ngực mình, nhanh như tốc độ ánh sáng, trong não cô lóe lên gương mặt của Giang Tế Xuyên, anh nhìn cô chằm chằm: Em đã không thể xa rời anh được rồi.
Cô hất đầu thật mạnh, muốn vất khuôn mặt Giang Tế Xuyên ra sau đầu, tâm trí cô không thể nào luôn chứa đầy con người kia được, hiện tại người cô mong muốn là Hứa Tư Dương mới đúng...
Nhưng mà, khi bàn tay Hứa Tư Dương tiếp xúc bộ ngực của cô, lúc nhẹ nhàng xoa nắn, cô vẫn không thể nào kiềm chế được bản thân, đẩy chàng trai đang dán sát người mạnh một cái.
"Đừng mà!" Cô ôm lấy cơ thể mình, cúi đầu chôn mặt vào trong cánh tay: "Em xin lỗi Tư Dương, em, em vẫn chưa chuẩn bị tốt tâm lý..."
Hứa Tư Dương ngẩn người cả một hồi lâu rồi mới lên tiếng: "Anh mới phải là người nói xin lỗi, là anh quá gấp gáp, chúng ta mới quen nhau vài tháng, nên dựa theo em đi từng bước một mới đúng, ha ha, chuyện này mất mặt quá ~" Cậu ta nặn ra một khuôn mặt cười thật rạng rỡ, tuy vẫn mang theo chút xấu hổ nhưng suy cho cùng cũng xoa dịu được bầu không khí.
Trên gương mặt rốt cuộc vẫn mang nét băn khoăn, Hứa Tư Dương nhanh chóng nói lời chào từ biệt rồi rời đi.
Hàn Ỷ Mộng nằm bẹp trên giường, vùi đầu vào gối, cô không hiểu tại sao Giang Tế Xuyên có thể làm chuyện này với mình, đổi lại là Hứa Tư Dương, Hứa Tư Dương mà cô thích nhất, lại không cách nào làm được.
Vì vậy sau bữa cơm trưa, Hứa Tư Dương ngồi trong phòng Hàn Ỷ Mộng, đánh giá căn phòng của cô xong có chút cảm khái.
"Không ngờ nhà của anh họ em lại giàu có như vậy nha, anh có nghe nói về chỗ này, hình như một căn biệt thự phải mất tới mấy triệu tệ."
"Vâng, nhưng mà cũng không liên quan đến em, em với mẹ chỉ ở tạm nơi này thôi." Hàn Ỷ Mộng có chút ngượng ngùng, nhìn bạn trai vẻ mặt đầy sự sùng bái anh trai mình, trong lòng cô cảm thấy rất khó chịu.
Nhớ đến khi nãy Giang Tế Xuyên vậy mà lại chủ động đẩy Hứa Tư Dương vào phòng Hàn Ỷ Mộng, nói là phải xử lý chút việc công ty rồi liền rời đi, thật sự không biết suy cho cùng là anh đang muốn làm gì.
Cô suy nghĩ tới bần thần, không chú ý Hứa Tư Dương đang lặng lẽ áp sát tới, chờ tới khi cô bừng tỉnh, đối phương đã ngồi bên cạnh giường dán chặt lấy cô.
"Mộng Mộng, bây giờ chỉ có hai người chúng ta..." Khuôn mặt chàng trai đỏ lựng, nhưng vẫn lấy hết dũng khí ôm lấy cơ thể mềm mại của cô gái.
Khoảng cách gần như vậy, Hàn Ỷ Mộng có thể nghe thấy được tiếng tim đập của Hứa Tư Dương, chính bản thân cô cũng căng thẳng, nhìn khuôn mặt càng lúc càng tới gần của chàng trai, đôi mắt cô từ từ nhắm lại.
"Mộng Mộng, anh muốn hôn môi em."
Giọng nói của Hứa Tư Dương đang ở gần trong gang tấc, Ỷ Mộng hồi hộp tới mức hơi thở rối loạn, gật đầu qua quýt, cũng không biết đối phương có nhìn thấy hay không.
Cuối cùng, cảm xúc ấm áp mềm mại tập kích trên môi cô, trằn trọc dây dưa trên đôi môi anh đào của cô, nhưng, lại không tiến sâu vào hơn.
Ỷ Mộng không tự chủ được ôm chầm lấy chàng trai, cô muốn một sự tiếp xúc sâu sắc hơn nữa, thế nhưng người kia tới cuối cùng cũng chỉ lướt qua nhẹ nhàng.
Trong lòng Hàn Ỷ Mộng kinh sợ vì sự khao khát dục vọng của bản thân, cách đó chưa lâu, cô hãy còn là một thiếu nữ mà chỉ hôn má cũng khiến cô đỏ mặt, vậy mà giờ đây, môi dán môi tiếp xúc cũng cảm thấy như trò trẻ con, cơ bản là không thể nào thỏa mãn đủ.
Cuối cùng, cô chủ động hé môi, đầu lưỡi ướt át liếm bờ môi của Hứa Tư Dương, chàng trai hiển nhiên là sững sờ, tiếp đó có chút lạ lẫm mà hé môi, đáp trả lại cô.
Đầu lưỡi quất quýt cùng một chỗ với nhau, nhưng vẫn thủy chung là cảm giác không ấm không nóng, cơ thể Ỷ Mộng bắt đầu nóng lên, kêu gào muốn được an ủi thêm nữa.
Giống như nước sắp sôi, cứ kém khoảng cách nước sôi một tí ti, nhưng chỉ một chút xíu như vậy, đã khiến cô gái càng lúc càng muốn nụ hôn thiêu đốt của ai đó, một đôi môi nóng bỏng.
Thật ra đàn ông con trai đều giống như nhau, chuyện thân mật có mới lạ như thế nào, cũng không ngăn nổi sự tò mò cùng khát vọng ham muốn với cơ thể con gái, bàn tay Hứa Tư Dương nhẹ nhàng buông eo Hàn Ỷ Mộng, di chuyển hướng lên trên.
Hàn Ỷ Mộng hé mở đôi mắt đê mê, vừa vặn nhìn thấy bàn tay Hứa Tư Dương đang mò mẫm tới ngực mình, nhanh như tốc độ ánh sáng, trong não cô lóe lên gương mặt của Giang Tế Xuyên, anh nhìn cô chằm chằm: Em đã không thể xa rời anh được rồi.
Cô hất đầu thật mạnh, muốn vất khuôn mặt Giang Tế Xuyên ra sau đầu, tâm trí cô không thể nào luôn chứa đầy con người kia được, hiện tại người cô mong muốn là Hứa Tư Dương mới đúng...
Nhưng mà, khi bàn tay Hứa Tư Dương tiếp xúc bộ ngực của cô, lúc nhẹ nhàng xoa nắn, cô vẫn không thể nào kiềm chế được bản thân, đẩy chàng trai đang dán sát người mạnh một cái.
"Đừng mà!" Cô ôm lấy cơ thể mình, cúi đầu chôn mặt vào trong cánh tay: "Em xin lỗi Tư Dương, em, em vẫn chưa chuẩn bị tốt tâm lý..."
Hứa Tư Dương ngẩn người cả một hồi lâu rồi mới lên tiếng: "Anh mới phải là người nói xin lỗi, là anh quá gấp gáp, chúng ta mới quen nhau vài tháng, nên dựa theo em đi từng bước một mới đúng, ha ha, chuyện này mất mặt quá ~" Cậu ta nặn ra một khuôn mặt cười thật rạng rỡ, tuy vẫn mang theo chút xấu hổ nhưng suy cho cùng cũng xoa dịu được bầu không khí.
Trên gương mặt rốt cuộc vẫn mang nét băn khoăn, Hứa Tư Dương nhanh chóng nói lời chào từ biệt rồi rời đi.
Hàn Ỷ Mộng nằm bẹp trên giường, vùi đầu vào gối, cô không hiểu tại sao Giang Tế Xuyên có thể làm chuyện này với mình, đổi lại là Hứa Tư Dương, Hứa Tư Dương mà cô thích nhất, lại không cách nào làm được.