"Em... em chỉ đi qua xem anh đã ngủ hay chưa." Hà Ỷ Mộng trả lời có chút cuống quít.
Cảm giác luống cuống của cô gái khi lọt vào tai Giang Tế Xuyên, lại mang theo một nét tâm tình khác lạ. Hơi thở nóng rực của anh phả nơi vùng cổ cô gái, hít sâu một hơi, đưa hương thơm chỉ thuộc về mỗi một mình cô vào sâu trong phổi, cơ thể vốn mang chút mệt mỏi, lập tức tỉnh táo trở lại.
"Anh vừa mới tắm rửa xong, vốn nghĩ rằng buổi chiều hôm nay cũng đã làm hơi quá độ, muốn để cho em nghỉ ngơi, ngược lại em thì hay lắm, tự mình dâng lên tận cửa." Người đàn ông vừa nói chuyện vừa nghiêng nửa người bên dưới dán sát vào, một bên chân chen vào giữa hai chân Ỷ Mộng, vật nam tính trong đũng quần nửa mềm nửa cứng từ từ thức tỉnh, cọ xát bụng dưới của cô.
Khuôn mặt của Hàn Ỷ Mộng phết một lớp đỏ lựng: "Em, em nào đến đây vì chuyện này chứ..." Cô vội vàng giải thích, lại nghe thấy tiếng cười đè nén sâu trong miệng.
Anh ôm eo em gái, đẩy nửa người bên dưới chọc chọc vào giữa chân cô: "À, không phải vì cái này ha?"
"Đồ xấu xa, em mặc kệ anh ~" Hàn Ỷ Mộng vô cùng ảo não kháng cự với cái hố do tự mình đào, cô uốn éo người muốn thoát khỏi vòng tay của anh, nhưng lại bị ôm chặt hơn nữa.
"Bé lẳng lơ, vẫn còn sức cãi lại, xem ra hồi chiều làm em còn chưa đủ."
Một nụ hôn tràn ngập nam tính rớt xuống, công thành đoạt đất trong khoang miệng của thiếu nữ, chiếc lưỡi trơn trượt khều móc răng môi cô, cùng trao đổi nước bọt với nhau, rồi dần dần, hô hấp của hai người bắt đầu trở nên nặng nề hơn.
Trong màn đêm u tối, Hàn Ỷ Mộng bị hôn tới mức không thể ngồi dậy nổi, nụ hôn của anh mang theo nhiều kỹ thuật phong phú, bắt đầu từ đôi môi, từ từ du ngoạn xuống phía dưới, lướt qua khuôn cằm, vùng cổ, xương quai xanh, sau cùng dừng lại trước bộ ngực đầy đặn và mềm mại của thiếu nữ.
"Ư..." Trong bóng tối không thể nhìn thấy được gì cả, cơ thể lại trở nên mẫn cảm hơn, Ỷ Mộng không khỏi nỉ non, cách một lớp váy ngủ đầu lưỡi của anh trai liếm láp đỉnh nhũ hoa của cô, thoải mái thì có đó, nhưng bởi vì cách một lớp vải, chung quy vẫn là gãi không đúng chỗ ngứa, càng thêm hứng tình thêm ngứa ngáy.
Đang u sầu vì không biết phải mở miệng nói như nào để anh trai kích thích thêm một chút, cơ thể đột ngột bị đẩy lên cao, thì ra Giang Tế Xuyên đã ôm thẳng Ỷ Mộng lên, thiếu nữ bị đặt nằm trên giường, sau đó cơ thể bị lửa nóng thiêu đốt của người đàn ông phủ lên, vừa hôn hít cơ thể thơm mát của cô, vừa nhanh chóng cởi sạch quần áo cô.
"Lạch cạch" Giang Tế Xuyên mở đèn ở đầu giường, dưới ánh đèn yếu ớt, cô gái ở trên giường đang ngượng ngùng xoay mặt đi, dáng vẻ cô cắn môi để chịu đựng vừa đáng thương lại vừa đáng yêu, khiến người không khỏi muốn được ức hiếp cô.
"Mộng Mộng, em có muốn không?" Anh đặt nụ hôn nhẹ nhàng trên ngực cô gái, những dấu hôn mờ mờ đậm đậm đều do anh để lại từ lúc ban chiều.
Lúc này Hàn Ỷ Mộng đã bị sự âu yếm của anh trai đánh thức ham muốn tình dục, ngượng nghịu gật đầu: "Dạ."
"Dạ cái gì? Muốn cái gì thì phải nói ra, nếu không thì sao anh nghe hiểu cho được." Ngoài miệng Giang Tế Xuyên nói như vậy, nhưng tay đã mò mẫm vào giữa hai chân cô, nơi đó đã lầy lội cả một mảng, ngón tay nhẹ nhàng kích thích hạt đậu nhỏ, lập tức có thể nghe thấy tiếng nước lép nhép.
Hai ngón tay thon dài của anh khép lại một chỗ, mát xa ở ngay miệng hoa huy*t ướt nhẹp của em gái, lần nào mắt nhìn cũng như muốn trượt vào trong, nhưng vẫn có thể dừng lại, cái kiểu muốn vào lại không này, chẳng mấy chốc đã khiêu khích nửa người bên dưới của Ỷ Mộng chảy nước rỉ rỉ, ngay cả dưới cúc huyệt cũng thấm dính nước tí tách, dưới ánh đèn thoạt nhìn cực kỳ dâm mỹ.
Hàn Ỷ Mộng thật sự không nhịn nổi nữa, dưới ngọn đèn mờ ảo, tất cả đẹp đẽ kiều diễm như cảnh trong mơ, lý trí của cô đã dễ dàng bị tình dục đánh gục, huyệt nhỏ co rút từng hồi, nhưng lại không bao bọc được thứ gì, cô vố thức đẩy ngón tay nõn nà của mình vào trong hoa huy*t, nhẹ nhàng cắm rút, trong miệng tuôn ra tiếng kêu rên ấm ách: "Ưm... em muốn gậy th*t của anh trai... làm em thật mạnh, muốn anh yêu thương em... a, em muốn quá..."
"Ừ, thế này thì ngoan rồi. Bây giờ anh cho em ngay." Giang Tế Xuyên rất vừa ý với sự thẳng thắn của em gái, ngày thường thiếu nữ hiền lành cực kỳ dễ xấu hổ, chỉ có vào giờ phút này mới mang dáng dấp phóng đãng.
Anh nhanh chóng lột phăng quần áo ngủ và quần lót, cơ thể trần trụi nằm đè lên, kéo cánh tay cô gái đang tự an ủi ra ngoài, tách mở miệng hoa huy*t đang rỉ tí tách nước, quy đầu hừng hực được đẩy tiến lên, eo phía sau ưỡn thẳng một cái, gậy th*t nóng cứng "Phụt" một tiếng rồi đi thẳng vào trong người Ỷ Mộng.
Cảm giác luống cuống của cô gái khi lọt vào tai Giang Tế Xuyên, lại mang theo một nét tâm tình khác lạ. Hơi thở nóng rực của anh phả nơi vùng cổ cô gái, hít sâu một hơi, đưa hương thơm chỉ thuộc về mỗi một mình cô vào sâu trong phổi, cơ thể vốn mang chút mệt mỏi, lập tức tỉnh táo trở lại.
"Anh vừa mới tắm rửa xong, vốn nghĩ rằng buổi chiều hôm nay cũng đã làm hơi quá độ, muốn để cho em nghỉ ngơi, ngược lại em thì hay lắm, tự mình dâng lên tận cửa." Người đàn ông vừa nói chuyện vừa nghiêng nửa người bên dưới dán sát vào, một bên chân chen vào giữa hai chân Ỷ Mộng, vật nam tính trong đũng quần nửa mềm nửa cứng từ từ thức tỉnh, cọ xát bụng dưới của cô.
Khuôn mặt của Hàn Ỷ Mộng phết một lớp đỏ lựng: "Em, em nào đến đây vì chuyện này chứ..." Cô vội vàng giải thích, lại nghe thấy tiếng cười đè nén sâu trong miệng.
Anh ôm eo em gái, đẩy nửa người bên dưới chọc chọc vào giữa chân cô: "À, không phải vì cái này ha?"
"Đồ xấu xa, em mặc kệ anh ~" Hàn Ỷ Mộng vô cùng ảo não kháng cự với cái hố do tự mình đào, cô uốn éo người muốn thoát khỏi vòng tay của anh, nhưng lại bị ôm chặt hơn nữa.
"Bé lẳng lơ, vẫn còn sức cãi lại, xem ra hồi chiều làm em còn chưa đủ."
Một nụ hôn tràn ngập nam tính rớt xuống, công thành đoạt đất trong khoang miệng của thiếu nữ, chiếc lưỡi trơn trượt khều móc răng môi cô, cùng trao đổi nước bọt với nhau, rồi dần dần, hô hấp của hai người bắt đầu trở nên nặng nề hơn.
Trong màn đêm u tối, Hàn Ỷ Mộng bị hôn tới mức không thể ngồi dậy nổi, nụ hôn của anh mang theo nhiều kỹ thuật phong phú, bắt đầu từ đôi môi, từ từ du ngoạn xuống phía dưới, lướt qua khuôn cằm, vùng cổ, xương quai xanh, sau cùng dừng lại trước bộ ngực đầy đặn và mềm mại của thiếu nữ.
"Ư..." Trong bóng tối không thể nhìn thấy được gì cả, cơ thể lại trở nên mẫn cảm hơn, Ỷ Mộng không khỏi nỉ non, cách một lớp váy ngủ đầu lưỡi của anh trai liếm láp đỉnh nhũ hoa của cô, thoải mái thì có đó, nhưng bởi vì cách một lớp vải, chung quy vẫn là gãi không đúng chỗ ngứa, càng thêm hứng tình thêm ngứa ngáy.
Đang u sầu vì không biết phải mở miệng nói như nào để anh trai kích thích thêm một chút, cơ thể đột ngột bị đẩy lên cao, thì ra Giang Tế Xuyên đã ôm thẳng Ỷ Mộng lên, thiếu nữ bị đặt nằm trên giường, sau đó cơ thể bị lửa nóng thiêu đốt của người đàn ông phủ lên, vừa hôn hít cơ thể thơm mát của cô, vừa nhanh chóng cởi sạch quần áo cô.
"Lạch cạch" Giang Tế Xuyên mở đèn ở đầu giường, dưới ánh đèn yếu ớt, cô gái ở trên giường đang ngượng ngùng xoay mặt đi, dáng vẻ cô cắn môi để chịu đựng vừa đáng thương lại vừa đáng yêu, khiến người không khỏi muốn được ức hiếp cô.
"Mộng Mộng, em có muốn không?" Anh đặt nụ hôn nhẹ nhàng trên ngực cô gái, những dấu hôn mờ mờ đậm đậm đều do anh để lại từ lúc ban chiều.
Lúc này Hàn Ỷ Mộng đã bị sự âu yếm của anh trai đánh thức ham muốn tình dục, ngượng nghịu gật đầu: "Dạ."
"Dạ cái gì? Muốn cái gì thì phải nói ra, nếu không thì sao anh nghe hiểu cho được." Ngoài miệng Giang Tế Xuyên nói như vậy, nhưng tay đã mò mẫm vào giữa hai chân cô, nơi đó đã lầy lội cả một mảng, ngón tay nhẹ nhàng kích thích hạt đậu nhỏ, lập tức có thể nghe thấy tiếng nước lép nhép.
Hai ngón tay thon dài của anh khép lại một chỗ, mát xa ở ngay miệng hoa huy*t ướt nhẹp của em gái, lần nào mắt nhìn cũng như muốn trượt vào trong, nhưng vẫn có thể dừng lại, cái kiểu muốn vào lại không này, chẳng mấy chốc đã khiêu khích nửa người bên dưới của Ỷ Mộng chảy nước rỉ rỉ, ngay cả dưới cúc huyệt cũng thấm dính nước tí tách, dưới ánh đèn thoạt nhìn cực kỳ dâm mỹ.
Hàn Ỷ Mộng thật sự không nhịn nổi nữa, dưới ngọn đèn mờ ảo, tất cả đẹp đẽ kiều diễm như cảnh trong mơ, lý trí của cô đã dễ dàng bị tình dục đánh gục, huyệt nhỏ co rút từng hồi, nhưng lại không bao bọc được thứ gì, cô vố thức đẩy ngón tay nõn nà của mình vào trong hoa huy*t, nhẹ nhàng cắm rút, trong miệng tuôn ra tiếng kêu rên ấm ách: "Ưm... em muốn gậy th*t của anh trai... làm em thật mạnh, muốn anh yêu thương em... a, em muốn quá..."
"Ừ, thế này thì ngoan rồi. Bây giờ anh cho em ngay." Giang Tế Xuyên rất vừa ý với sự thẳng thắn của em gái, ngày thường thiếu nữ hiền lành cực kỳ dễ xấu hổ, chỉ có vào giờ phút này mới mang dáng dấp phóng đãng.
Anh nhanh chóng lột phăng quần áo ngủ và quần lót, cơ thể trần trụi nằm đè lên, kéo cánh tay cô gái đang tự an ủi ra ngoài, tách mở miệng hoa huy*t đang rỉ tí tách nước, quy đầu hừng hực được đẩy tiến lên, eo phía sau ưỡn thẳng một cái, gậy th*t nóng cứng "Phụt" một tiếng rồi đi thẳng vào trong người Ỷ Mộng.