Trong phòng truyền đến tiếng thắt lưng đánh vào da thịt, còn có âm thanh nhục thể va chạm bành bạch, Chu Hiểu Mai nhất định rất đau, nhưng mà, trong tiếng gọi thống khổ, lại mang theo hưng phấn không ai có thể lý giải, anh Bảo càng đánh càng mạnh, cô lại càng hưng phấn.
"Tiểu tao hóa, bản năng dâm tiện chính là muốn được đàn ông chơi, anh đâm chết em, chơi chết em... Tiện hóa... " Anh Bảo vừa cuồng mãnh đút vào dâm huyệt, miệng vừa nói lời thô tục, thắt lưng trong tay càng quất xuống.
"A a a... Anh Bảo... Anh thật mãnh liệt... Tiểu huyệt thật thoải mái... Sảng khoái... A a a..." Khoái cảm tiếp tục dâng trào, làm toàn thân cô đều run rẩy, co rút, d*m thủy trong dâm huyệt càng chảy xuống mãnh liệt, trên mặt đất hình thành một vũng nước, trong khoái cảm, cô tự mình vươn tay dùng sức xoa cánh hoa, tìm tới hoa hạch mẫn cảm, không ngừng kích thích.
"Thật dâm đãng." Thấy cử động của cô, anh Bảo đưa tay ôm cô, ngồi lên giường, hai tay nâng thân thể cô, để cô đối diện với mình, ngồi lên trên côn th*t, hai tay nắm eo cô, bắt đầu điên cuồng lên xuống.
Vị trí của bọn họ vừa vặn đối mặt với cửa, Tần Vô Song có thể tinh tường nhìn thấy nam căn cự đại dữ tợn kia, không ngừng đút vào dâm huyệt của Chu Hiểu Mai, dâm huyệt non mềm không ngừng bị rút ra đâm vào, d*m thủy không ngừng chảy ra theo từng cái va chạm.
"A a a... côn th*t của anh Bảo thật lớn... Thật thô... Đút vào dâm huyệt thật khít... A a a... Sảng khoái..." Chu Hiểu Mai bị hắn đâm vào, bầu ngực to lớn to không ngừng nẩy lên nẩy xuống.
Dáng người anh Bảo rất đẹp, bắp thịt rắn chắc, đường cong cương nghị, hiển nhiên là một người hay tập thể thao, sức bền bỉ cùng lực chiến đấu càng kinh người.
"A a a... Anh Bảo... Em không được... Sắp cao triều... A a a..." Khi cự căn đâm thật sâu vào, dâm huyệt của Chu Hiểu Mai đạt đến cao triều, một cỗ dâm dịch đột nhiên từ trong dâm huyệt của cô chảy ra.
"A... Anh cũng sắp rồi... Kẹp chặt chút... A a a..." Vách tường thịt trong dâm huyệt của Chu Hiểu Mai không ngừng co rút, cắn chặt lấy côn th*t của anh Bảo, tựa như có vô số cái miệng đang hôn lên đại nhục bổng của hắn, khoái cảm cùng kích tình này không gì sánh kịp, làm hắn gào thét lớn, bắn ra rất nhiều tinh dịch.
"A... Ưm... Thật thoải mái... Tinh dịch của anh thật nóng... Sảng khoái..." Chu Hiểu Mai nhìn tinh dịch tràn ra trong dâm huyệt, đưa tay sờ một cái, sau đó cho vào trong miệng, thỏa thích mút lấy, "Tinh dịch của anh ăn ngon thật."
"Em thật dâm đãng, em muốn ăn, anh cho em ăn." Anh Bảo ném cô lên giường, tay nắm lấy cự căn còn đang cương cứng, tay nắm lấy cằm cô, đút côn th*t vào miệng, một cỗ tinh dịch từ đầu lỗ nhỏ quy đầu phun ra, bắn vào miệng đang mở ra của cô.
Chu Hiểu Mai thật giống như thu hoạch được thần phẩm, nhanh chống nuốt, cảnh tượng dâm đãng này để Tần Vô Song nhìn thấy toàn thân nóng lên, d*m thủy dưới thân giàn giụa.
Cô không dám đứng đó quá lâu, tranh thủ thời gian quay người trở lại phòng ngủ của mình, dùng dương v*t giả cắm vào làm mình đạt cao trào, lúc này mới lo lắng chuẩn bị đi làm.
Trong phòng truyền đến tiếng thắt lưng đánh vào da thịt, còn có âm thanh nhục thể va chạm bành bạch, Chu Hiểu Mai nhất định rất đau, nhưng mà, trong tiếng gọi thống khổ, lại mang theo hưng phấn không ai có thể lý giải, anh Bảo càng đánh càng mạnh, cô lại càng hưng phấn.
"Tiểu tao hóa, bản năng dâm tiện chính là muốn được đàn ông chơi, anh đâm chết em, chơi chết em... Tiện hóa... " Anh Bảo vừa cuồng mãnh đút vào dâm huyệt, miệng vừa nói lời thô tục, thắt lưng trong tay càng quất xuống.
"A a a... Anh Bảo... Anh thật mãnh liệt... Tiểu huyệt thật thoải mái... Sảng khoái... A a a..." Khoái cảm tiếp tục dâng trào, làm toàn thân cô đều run rẩy, co rút, dm thủy trong dâm huyệt càng chảy xuống mãnh liệt, trên mặt đất hình thành một vũng nước, trong khoái cảm, cô tự mình vươn tay dùng sức xoa cánh hoa, tìm tới hoa hạch mẫn cảm, không ngừng kích thích.
"Thật dâm đãng." Thấy cử động của cô, anh Bảo đưa tay ôm cô, ngồi lên giường, hai tay nâng thân thể cô, để cô đối diện với mình, ngồi lên trên côn tht, hai tay nắm eo cô, bắt đầu điên cuồng lên xuống.
Vị trí của bọn họ vừa vặn đối mặt với cửa, Tần Vô Song có thể tinh tường nhìn thấy nam căn cự đại dữ tợn kia, không ngừng đút vào dâm huyệt của Chu Hiểu Mai, dâm huyệt non mềm không ngừng bị rút ra đâm vào, dm thủy không ngừng chảy ra theo từng cái va chạm.
"A a a... côn tht của anh Bảo thật lớn... Thật thô... Đút vào dâm huyệt thật khít... A a a... Sảng khoái..." Chu Hiểu Mai bị hắn đâm vào, bầu ngực to lớn to không ngừng nẩy lên nẩy xuống.
Dáng người anh Bảo rất đẹp, bắp thịt rắn chắc, đường cong cương nghị, hiển nhiên là một người hay tập thể thao, sức bền bỉ cùng lực chiến đấu càng kinh người.
"A a a... Anh Bảo... Em không được... Sắp cao triều... A a a..." Khi cự căn đâm thật sâu vào, dâm huyệt của Chu Hiểu Mai đạt đến cao triều, một cỗ dâm dịch đột nhiên từ trong dâm huyệt của cô chảy ra.
"A... Anh cũng sắp rồi... Kẹp chặt chút... A a a..." Vách tường thịt trong dâm huyệt của Chu Hiểu Mai không ngừng co rút, cắn chặt lấy côn tht của anh Bảo, tựa như có vô số cái miệng đang hôn lên đại nhục bổng của hắn, khoái cảm cùng kích tình này không gì sánh kịp, làm hắn gào thét lớn, bắn ra rất nhiều tinh dịch.
"A... Ưm... Thật thoải mái... Tinh dịch của anh thật nóng... Sảng khoái..." Chu Hiểu Mai nhìn tinh dịch tràn ra trong dâm huyệt, đưa tay sờ một cái, sau đó cho vào trong miệng, thỏa thích mút lấy, "Tinh dịch của anh ăn ngon thật."
"Em thật dâm đãng, em muốn ăn, anh cho em ăn." Anh Bảo ném cô lên giường, tay nắm lấy cự căn còn đang cương cứng, tay nắm lấy cằm cô, đút côn tht vào miệng, một cỗ tinh dịch từ đầu lỗ nhỏ quy đầu phun ra, bắn vào miệng đang mở ra của cô.
Chu Hiểu Mai thật giống như thu hoạch được thần phẩm, nhanh chống nuốt, cảnh tượng dâm đãng này để Tần Vô Song nhìn thấy toàn thân nóng lên, dm thủy dưới thân giàn giụa.
Cô không dám đứng đó quá lâu, tranh thủ thời gian quay người trở lại phòng ngủ của mình, dùng dương vt giả cắm vào làm mình đạt cao trào, lúc này mới lo lắng chuẩn bị đi làm.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Trong phòng truyền đến tiếng thắt lưng đánh vào da thịt, còn có âm thanh nhục thể va chạm bành bạch, Chu Hiểu Mai nhất định rất đau, nhưng mà, trong tiếng gọi thống khổ, lại mang theo hưng phấn không ai có thể lý giải, anh Bảo càng đánh càng mạnh, cô lại càng hưng phấn.
"Tiểu tao hóa, bản năng dâm tiện chính là muốn được đàn ông chơi, anh đâm chết em, chơi chết em... Tiện hóa... " Anh Bảo vừa cuồng mãnh đút vào dâm huyệt, miệng vừa nói lời thô tục, thắt lưng trong tay càng quất xuống.
"A a a... Anh Bảo... Anh thật mãnh liệt... Tiểu huyệt thật thoải mái... Sảng khoái... A a a..." Khoái cảm tiếp tục dâng trào, làm toàn thân cô đều run rẩy, co rút, d*m thủy trong dâm huyệt càng chảy xuống mãnh liệt, trên mặt đất hình thành một vũng nước, trong khoái cảm, cô tự mình vươn tay dùng sức xoa cánh hoa, tìm tới hoa hạch mẫn cảm, không ngừng kích thích.
"Thật dâm đãng." Thấy cử động của cô, anh Bảo đưa tay ôm cô, ngồi lên giường, hai tay nâng thân thể cô, để cô đối diện với mình, ngồi lên trên côn th*t, hai tay nắm eo cô, bắt đầu điên cuồng lên xuống.
Vị trí của bọn họ vừa vặn đối mặt với cửa, Tần Vô Song có thể tinh tường nhìn thấy nam căn cự đại dữ tợn kia, không ngừng đút vào dâm huyệt của Chu Hiểu Mai, dâm huyệt non mềm không ngừng bị rút ra đâm vào, d*m thủy không ngừng chảy ra theo từng cái va chạm.
"A a a... côn th*t của anh Bảo thật lớn... Thật thô... Đút vào dâm huyệt thật khít... A a a... Sảng khoái..." Chu Hiểu Mai bị hắn đâm vào, bầu ngực to lớn to không ngừng nẩy lên nẩy xuống.
Dáng người anh Bảo rất đẹp, bắp thịt rắn chắc, đường cong cương nghị, hiển nhiên là một người hay tập thể thao, sức bền bỉ cùng lực chiến đấu càng kinh người.
"A a a... Anh Bảo... Em không được... Sắp cao triều... A a a..." Khi cự căn đâm thật sâu vào, dâm huyệt của Chu Hiểu Mai đạt đến cao triều, một cỗ dâm dịch đột nhiên từ trong dâm huyệt của cô chảy ra.
"A... Anh cũng sắp rồi... Kẹp chặt chút... A a a..." Vách tường thịt trong dâm huyệt của Chu Hiểu Mai không ngừng co rút, cắn chặt lấy côn th*t của anh Bảo, tựa như có vô số cái miệng đang hôn lên đại nhục bổng của hắn, khoái cảm cùng kích tình này không gì sánh kịp, làm hắn gào thét lớn, bắn ra rất nhiều tinh dịch.
"A... Ưm... Thật thoải mái... Tinh dịch của anh thật nóng... Sảng khoái..." Chu Hiểu Mai nhìn tinh dịch tràn ra trong dâm huyệt, đưa tay sờ một cái, sau đó cho vào trong miệng, thỏa thích mút lấy, "Tinh dịch của anh ăn ngon thật."
"Em thật dâm đãng, em muốn ăn, anh cho em ăn." Anh Bảo ném cô lên giường, tay nắm lấy cự căn còn đang cương cứng, tay nắm lấy cằm cô, đút côn th*t vào miệng, một cỗ tinh dịch từ đầu lỗ nhỏ quy đầu phun ra, bắn vào miệng đang mở ra của cô.
Chu Hiểu Mai thật giống như thu hoạch được thần phẩm, nhanh chống nuốt, cảnh tượng dâm đãng này để Tần Vô Song nhìn thấy toàn thân nóng lên, d*m thủy dưới thân giàn giụa.
Cô không dám đứng đó quá lâu, tranh thủ thời gian quay người trở lại phòng ngủ của mình, dùng dương v*t giả cắm vào làm mình đạt cao trào, lúc này mới lo lắng chuẩn bị đi làm.