Ra khỏi khu vực ghế ngồi, Đường Tổ Trữ mới phản ứng lại bắt đầu giãy dụa.
“Thả tôi xuống! Anh thả tôi xuống! Tử Lâm Kiệt!”
Lâm Kiệt kềm chặt cánh tay trên lưng của Đường Tổ Trữ một chút cũng không buông lỏng.
Thang máy tới ở phía sau, không ai tiến vào thang máy, mới đặt Đường Tổ Trữ xuống dưới. Một ở góc vừa thả hắn xuống, Lâm Kiệt đã gắt gao giáp áp sát hắn ở giữa vách thang máy và gã, dùng 囧囧 cọ vào hắn.
“Cậu hại tôi bị kích động.”
“A. . . . . .” Tử Lâm Kiệt kích động, chính hắn làm sao cũng bị kích thích mà đứng lên? Đường Tổ Trữ nhũn cả chân.
“Cậu về sau còn có thể tiếp tục phủ nhận cậu là bạn trai của tôi, tôi cũng có thể cam đoan mỗi lần tôi sẽ đặc biệt kích động. . . . . .”
“A. . . . . . A. . . . . . Không nên cử động nữa. . . . . .” Bị Tử Lâm Kiệt làm mất thăng bằng đã thế còn cọ đi cọ lại vào quần, lại kích thích lại đau đớn, rất khó chịu.
“Hôn tôi, tôi sẽ không động.”
Đường Tổ Trữ nuốt nước miếng, trong lòng miễn cưỡng mà hôn lên.
Này vừa hôn liền cảm giác như nhóm dục hỏa của cả tuần nhẫn nhịn của Lâm Kiệt, nhiệt tình hút liếm A Trữ nước bọt, Đường Tổ Trữ bị hôn đến ngộp thở, cánh tay sớm đã vòng qua cổ lâm Kiệt.
Đinh.
Cửa thang máy mở ra, có người tiến vào.
“A! Thực xin lỗi!” Thanh âm của một cô gái.
Lâm kiệt chậm rãi rời khỏi bờ môi vẫn còn hồng đậm của A Trữ, từ từ quay đầu lại xem chủ nhân của âm thanh quen thuộc kia liếc mắt một cái.
A! Bị người khác thấy rồi! Đường Tổ Trữ thở gấp vùi đầu vào hõm vai Lâm Kiệt, sợ mất mặt. Lâm Kiệt cao hơn hắn gần mười cm, hẳn là có thể che chắn cho hắn.
“Anh?” Lâm Chỉ há hốc mồm.
Lâm kiệt không khỏi cảm thán hôm nay là ngày tốt gì, đến chỗ nào cũng gặp được người quen.
“Nào, Tiểu Chỉ. Mau giúp anh tìm một phòng có ghế, bằng không khách trong nàh hang ắt gặp tai nạn chết người.” Lâm Kiệt cười khổ mà nói.
Oa oa! Che cũng vô ích, vậy mà còn gặp phải em gái Lâm Kiệt? Đường Tổ Trữ ngất xíu ~~ có phải hay không cô gái ngày đó bị trêu chọc là Sabrina? ! ! Ông trời ơi! Thật sự muốn giết người mà!
Lâm Chỉ là phó giám đốc của nhà hàng KTV này, nhìn bộ dáng của anh trai cô, cô chỉ biết chuyện kia của gã. . . . . . Ai. . . . . .
Lâm Kiệt cùng Lưu Dịch chia tay, cô cũng biết, cũng gặp qua Lưu Dịch, người đàn ông đó quả thực rất đẹp trai! Có thể so sánh được với anh cô! Nên nhìn thấy anh trai, đột nhiên rất muốn nhìn xem đối tượng này của anh.
“Đi theo em.” Lâm Chỉ ấn nút để thang máy dừng lại rồi bước ra ngoài trước, chờ anh trai xoay người cúi xuống nắm tay người kia cùng nhau đi ra.
Caụa trai kia có nét quen thuộc a, rốt cuộc từng gặp qua ở đâu? Lâm Chỉ nghĩ ngợi, nhanh chóng sắp xếp cho anh trai một phòng nhỏ, phải đi đăng ký phòng này đã có người sử dụng, bắt đầu tính thời gian thu phí, cũng dặn dò tất cả nhân viên phục vụ không được vào quấy rầy. Kết quả, hôm nay đến tận hết ca làm cũng không biết người con trai kia là ai.
Cửa phòng đã khép, hai người liền lao vào nhau, một bên hôn, một bên vội vàng cởi bỏ quần áo của nhau.
“A trữ. . . . . .”
“Đừng. . . . . .”
“Tôi muốn cậu đến chết. . . . . . Shh. . . . . .”
“Đừng. . . . . . Shh. . . . . . A. . . . . .”
Hai người không kịp lột sạch quần áo, ngay cả màn khỏi động cũng không hề lo lắng, trước hết Lâm Kiệt giúp Đường Tổ Trữ tiết một lần, đem JY Đường Tổ Trữ tiết ra hướng 囧囧 của hắn bôi vào.
“A. . . . . .”囧囧 của Đường Tổ Trữ đã bị chăm sóc, có vẻ rất thoải mái lại phấn khích.
“Cậu muốn không?” Tay Lâm Kiệt chậm rãi trượt ở bên trong囧.
“Muốn. . . . . .” Đường Tổ Trữ bật ra lời nói ham muốn, đầu lưỡi như muốn nhận lấy dỗ dành mà thu lại rồi vươn ra.
“Gọi tôi đi.” Lâm Kiệt kìm nén thâm nhập sâu hơn nữa.
“Tử Lâm Kiệt. . . . . .”
Lâm Kiệt hôn lên đầu lưỡi cần an ủi, rút ngón tay ra, đỡ cái cực đại kia run rẩy tiết ra chút dịch của gã, nhẹ nhàng cọ trước cửa 囧, khiến A Trữ bất mãn nâng thắt lưng cùng mông lên, lúc này mới cười khẽ mà chậm rãi tiến vào.
Cả hai cùng lúc kìm không nổi phải rời khỏi môi của người kia, phát ra thở dài.
“Ahh. . . . . . Chuyển. . . . . . Mau di chuyển a anh. . . . . .” Đường Tổ Trữ đích oán giận đổi lấy một cái đẩy mạnh mẽ của lâm Kiệt đến thẳng lưng.”Ah. . . . . . Lại đau. . . . . . Lớn quá. . . . . . Ahh. . . . . .”
“Hô. . . . . . Không phải cậu muốn tôi mau di chuyển sao?”
“Ân. . . . . . Anh như vậy. . . . . . Cũng không phải mau di chuyển. . . . . . Gọi là. . . . . . bất ngờ di chuyển. . . . . .”
Lâm Kiệt không khỏi nở nụ cười khóai trá.
A Trữ của gã sao lại đáng yêu đến vậy a!
Lâm Kiệt cười đến vang dội trong ngực cùng toàn thân, dĩ nhiên thêm phần xung động truyền đến miệng 囧 đang hút chặt gã kia.
“Ah. . . . . . Ahh. . . . . . Rất thích. . . . . . A. . . . . . Lúc này mới. . . . . . gọi là mau di chuyển. . . . . .”
Lâm Kiệt bị A Trữ chọc đến cười phá lên.
“A. . . . . . Thật lớn. . . . . .”
Nụ cười của Lâm Kiệt từ từ ngừng lại.
“Ô. . . . . . Đừng có ngừng mà. . . . . .”
Nhìn thấy囧囧 đầu đấy này vẻ mặt say đắm, lồng ngực Lâm Kiệt như dâng trào, hô hấp dần rực cháy. Gã yêu cậu trai này, thật sự rất yêu. . . . . .
Lâm Kiệt bắt đầu đem hết tòan lực, yêu người mà gã yêu, thỏa mãn 囧囧 của vợ gã!
——— —————-
Ra khỏi khu vực ghế ngồi, Đường Tổ Trữ mới phản ứng lại bắt đầu giãy dụa.
“Thả tôi xuống! Anh thả tôi xuống! Tử Lâm Kiệt!”
Lâm Kiệt kềm chặt cánh tay trên lưng của Đường Tổ Trữ một chút cũng không buông lỏng.
Thang máy tới ở phía sau, không ai tiến vào thang máy, mới đặt Đường Tổ Trữ xuống dưới. Một ở góc vừa thả hắn xuống, Lâm Kiệt đã gắt gao giáp áp sát hắn ở giữa vách thang máy và gã, dùng 囧囧 cọ vào hắn.
“Cậu hại tôi bị kích động.”
“A. . . . . .” Tử Lâm Kiệt kích động, chính hắn làm sao cũng bị kích thích mà đứng lên? Đường Tổ Trữ nhũn cả chân.
“Cậu về sau còn có thể tiếp tục phủ nhận cậu là bạn trai của tôi, tôi cũng có thể cam đoan mỗi lần tôi sẽ đặc biệt kích động. . . . . .”
“A. . . . . . A. . . . . . Không nên cử động nữa. . . . . .” Bị Tử Lâm Kiệt làm mất thăng bằng đã thế còn cọ đi cọ lại vào quần, lại kích thích lại đau đớn, rất khó chịu.
“Hôn tôi, tôi sẽ không động.”
Đường Tổ Trữ nuốt nước miếng, trong lòng miễn cưỡng mà hôn lên.
Này vừa hôn liền cảm giác như nhóm dục hỏa của cả tuần nhẫn nhịn của Lâm Kiệt, nhiệt tình hút liếm A Trữ nước bọt, Đường Tổ Trữ bị hôn đến ngộp thở, cánh tay sớm đã vòng qua cổ lâm Kiệt.
Đinh.
Cửa thang máy mở ra, có người tiến vào.
“A! Thực xin lỗi!” Thanh âm của một cô gái.
Lâm kiệt chậm rãi rời khỏi bờ môi vẫn còn hồng đậm của A Trữ, từ từ quay đầu lại xem chủ nhân của âm thanh quen thuộc kia liếc mắt một cái.
A! Bị người khác thấy rồi! Đường Tổ Trữ thở gấp vùi đầu vào hõm vai Lâm Kiệt, sợ mất mặt. Lâm Kiệt cao hơn hắn gần mười cm, hẳn là có thể che chắn cho hắn.
“Anh?” Lâm Chỉ há hốc mồm.
Lâm kiệt không khỏi cảm thán hôm nay là ngày tốt gì, đến chỗ nào cũng gặp được người quen.
“Nào, Tiểu Chỉ. Mau giúp anh tìm một phòng có ghế, bằng không khách trong nàh hang ắt gặp tai nạn chết người.” Lâm Kiệt cười khổ mà nói.
Oa oa! Che cũng vô ích, vậy mà còn gặp phải em gái Lâm Kiệt? Đường Tổ Trữ ngất xíu ~~ có phải hay không cô gái ngày đó bị trêu chọc là Sabrina? ! ! Ông trời ơi! Thật sự muốn giết người mà!
Lâm Chỉ là phó giám đốc của nhà hàng KTV này, nhìn bộ dáng của anh trai cô, cô chỉ biết chuyện kia của gã. . . . . . Ai. . . . . .
Lâm Kiệt cùng Lưu Dịch chia tay, cô cũng biết, cũng gặp qua Lưu Dịch, người đàn ông đó quả thực rất đẹp trai! Có thể so sánh được với anh cô! Nên nhìn thấy anh trai, đột nhiên rất muốn nhìn xem đối tượng này của anh.
“Đi theo em.” Lâm Chỉ ấn nút để thang máy dừng lại rồi bước ra ngoài trước, chờ anh trai xoay người cúi xuống nắm tay người kia cùng nhau đi ra.
Caụa trai kia có nét quen thuộc a, rốt cuộc từng gặp qua ở đâu? Lâm Chỉ nghĩ ngợi, nhanh chóng sắp xếp cho anh trai một phòng nhỏ, phải đi đăng ký phòng này đã có người sử dụng, bắt đầu tính thời gian thu phí, cũng dặn dò tất cả nhân viên phục vụ không được vào quấy rầy. Kết quả, hôm nay đến tận hết ca làm cũng không biết người con trai kia là ai.
Cửa phòng đã khép, hai người liền lao vào nhau, một bên hôn, một bên vội vàng cởi bỏ quần áo của nhau.
“A trữ. . . . . .”
“Đừng. . . . . .”
“Tôi muốn cậu đến chết. . . . . . Shh. . . . . .”
“Đừng. . . . . . Shh. . . . . . A. . . . . .”
Hai người không kịp lột sạch quần áo, ngay cả màn khỏi động cũng không hề lo lắng, trước hết Lâm Kiệt giúp Đường Tổ Trữ tiết một lần, đem JY Đường Tổ Trữ tiết ra hướng 囧囧 của hắn bôi vào.
“A. . . . . .”囧囧 của Đường Tổ Trữ đã bị chăm sóc, có vẻ rất thoải mái lại phấn khích.
“Cậu muốn không?” Tay Lâm Kiệt chậm rãi trượt ở bên trong囧.
“Muốn. . . . . .” Đường Tổ Trữ bật ra lời nói ham muốn, đầu lưỡi như muốn nhận lấy dỗ dành mà thu lại rồi vươn ra.
“Gọi tôi đi.” Lâm Kiệt kìm nén thâm nhập sâu hơn nữa.
“Tử Lâm Kiệt. . . . . .”
Lâm Kiệt hôn lên đầu lưỡi cần an ủi, rút ngón tay ra, đỡ cái cực đại kia run rẩy tiết ra chút dịch của gã, nhẹ nhàng cọ trước cửa 囧, khiến A Trữ bất mãn nâng thắt lưng cùng mông lên, lúc này mới cười khẽ mà chậm rãi tiến vào.
Cả hai cùng lúc kìm không nổi phải rời khỏi môi của người kia, phát ra thở dài.
“Ahh. . . . . . Chuyển. . . . . . Mau di chuyển a anh. . . . . .” Đường Tổ Trữ đích oán giận đổi lấy một cái đẩy mạnh mẽ của lâm Kiệt đến thẳng lưng.”Ah. . . . . . Lại đau. . . . . . Lớn quá. . . . . . Ahh. . . . . .”
“Hô. . . . . . Không phải cậu muốn tôi mau di chuyển sao?”
“Ân. . . . . . Anh như vậy. . . . . . Cũng không phải mau di chuyển. . . . . . Gọi là. . . . . . bất ngờ di chuyển. . . . . .”
Lâm Kiệt không khỏi nở nụ cười khóai trá.
A Trữ của gã sao lại đáng yêu đến vậy a!
Lâm Kiệt cười đến vang dội trong ngực cùng toàn thân, dĩ nhiên thêm phần xung động truyền đến miệng 囧 đang hút chặt gã kia.
“Ah. . . . . . Ahh. . . . . . Rất thích. . . . . . A. . . . . . Lúc này mới. . . . . . gọi là mau di chuyển. . . . . .”
Lâm Kiệt bị A Trữ chọc đến cười phá lên.
“A. . . . . . Thật lớn. . . . . .”
Nụ cười của Lâm Kiệt từ từ ngừng lại.
“Ô. . . . . . Đừng có ngừng mà. . . . . .”
Nhìn thấy囧囧 đầu đấy này vẻ mặt say đắm, lồng ngực Lâm Kiệt như dâng trào, hô hấp dần rực cháy. Gã yêu cậu trai này, thật sự rất yêu. . . . . .
Lâm Kiệt bắt đầu đem hết tòan lực, yêu người mà gã yêu, thỏa mãn 囧囧 của vợ gã!
——— —————-