“Có bao nhiêu nam nhân đã chạm qua ngươi?” Chấn Niệm giương mắt nhìn về phía nam nhân đã giãy dụa tới mức vô lực, đối phương lại chỉ liếc mắt nhìn y một cái rồi quay đầu đi, hiển nhiên không có ý trả lời. Nhất thời hai mắt biến lạnh, thiếu niên nhịn không được cúi xuống cơ bụng rắn chắc của nam nhân, hung hăng cắn một ngụm.
“Ngô!” Nam nhân rên lên một tiếng, mặt mày nhăn lại.
Thiếu niên hết cắn lại liếm lên từng dấu vết đỏ sậm trên người nam nhân, đôi môi lướt qua da thịt ấm áp, từ từ đi xuống, khi thì cắn phệ, khi thì liếm duyện, cho đến khi chui vào giữa hai chân hắn……
Không chút do dự, y hạ thấp tầm mắt, bàn tay nâng cánh mông đối phương, cách một lớp quần mỏng manh liếm lộng thứ đặc trưng nam tính còn chưa thức tỉnh trước mặt ….
Mà hành động của y lại không khác gì sét đánh lên người Trình Chấn Toàn, hắn không dám tin kẻ đang ở giữa hai chân mình là thân sinh đứa con. Giống như một cành cây tùy thời đứt đoạn, toàn thân không thể ức chế, liên tục run rẩy.
Cuối cùng, tại thời điểm thiếu niên cởi quần, tiếp xúc thân thể với hắn, đầu óc nam nhân nhất trướng, rốt cuộc chịu không được, một cước đem thiếu niên đá xuống giường!
Một đôi mắt, hồng đến mức khiến người ta không dám nhìn thẳng……
Là vì tức giận, hay là thương tâm ……
Hắn không phải thật sự không thể phản kháng, chính là không muốn làm bị thương đứa nhỏ sắc mặt còn tái nhợt này…… Khả lần nữa nhường nhịn cũng không có kết quả, chỉ làm sự việc càng ngày càng tệ ……
Nhưng tình cảnh trước mắt lại khiến hắn từ tức giận nhanh chóng chuyển thành thấp thỏm lo lắng.
Bị đá xuống giường, thiếu niên vẫn bảo trì im lặng, đứng lên có chút khó khăn, trên người toàn là những vết máu loang lổ, mà ở chung quanh y chính là những mảnh thuỷ tinh nhỏ của bình truyền dịch bị vỡ nát, hỗn độn phân tán trên mặt đất, mơ hồ có thể thấy được dính nhiều chất lỏng đỏ sậm …
Xoát một cái, chút huyết sắc còn lại trên mặt Trình Chấn Toàn cũng hoàn toàn biến mất, hắn run run bờ môi, ý đồ muốn đứng lên xem xét miệng vết thương trên người đứa con, nhưng dây thừng vẫn như cũ trói chặt hai tay, dùng sức giãy dụa vẫn không có kết quả, trong lúc bối rối thì thấy được nút gọi y tá ở đầu giường, liều mạng muốn ấn nút, lại không thể với tới ……
Nam nhân vội vàng quay đầu nhìn về phía đứa con, đôi môi lại nói không nên lời nói, nuốt nước miếng, dùng ánh mắt ý bảo đứa con mau ấn nút khẩn cấp, nhưng y lại lẳng lặng đứng ở bên giường nhìn hắn, không hề động đậy ……
Nhìn vết máu không ngừng thấm ướt quần áo y, nam nhân nhất thời gấp đến độ rơi nước mắt ……
Sau đó, đứa con lại leo lên giường, cũng không nói một lời liền khóa ngồi ở trên lưng hắn, lấy mảnh vải khỏi miệng hắn, cúi xuống hôn thật mạnh.
Có điểm thô bạo.
“Tiểu Niệm…… Không cần như vậy……” Mùi máu tươi nồng đậm khiến nam nhân rốt cuộc không có khí thế hung hãn như vừa rồi, đau lòng lại bất an né tránh, lại càng bị y hung hăng hôn môi. Dây dưa lặp lại đến mức hô hấp hoàn toàn bị đoạt đi.
“Của ngươi…… Thương…… Ô……” Nụ hôn càng ngày càng sâu khiến ý thức Trình Chấn Toàn dần dần mơ hồ, nước bọt không kịp nuốt xuống theo khóe miệng chảy ra, quần dài không biết từ lúc nào đã bị cởi xuống, chờ hắn khôi phục hô hấp, miễn cưỡng phản ứng lại, Chấn Niệm đã đưa ngón tay thấm đẫm nước bọt tham nhập thân thể hắn……
“…… Dừng tay……” Áp lực thở dốc, trên mặt nam nhân tràn ngập vẻ nan kham cùng thống khổ, còn chưa thanh tỉnh nên hắn chỉ cảm thấy hết thảy tựa như một hồi ác mộng, rốt cuộc không dám dùng sức giãy dụa, chỉ có thể bị thiếu niên chế trụ, bắt lấy hai chân hai chân trần tách ra hai bên.
Ngón tay càng thêm làm càn.
“Sao vậy…… Ngươi còn muốn đá ta xuống sao……” Thiếu niên ách thanh khinh hỏi, thân mình đè lên người hắn, ngón tay đồng thời nhấn sâu vào bên trong……
Nam nhân đau đớn phát run, bối rối phủ nhận, chỉ gắt gao nhớ rõ một việc:“Thương thế của ngươi…… Cần trị liệu…… A!” Nhưng hắn còn chưa nói xong thì đã bị hung khí hưng phấn bừng bừng dưới thân thiếu niên đĩnh nhập.
Nhất thời, trước mắt một mảnh hắc tuyến, trong lòng như có thứ gì đó bắt đầu sụp đổ……
“……” Mà tại thời điểm tiến vào cơ thể nam nhân, Chấn Niệm nhẹ nhàng nhắm lại hai mắt. Ngực, cũng nảy lên một loại cảm giác thỏa mãn nồng đậm. Đến nỗi không còn tâm trí chú ý tới lời nói của nam nhân. Bởi vì y hiểu rõ thương thế của mình, tuy rằng thoạt nhìn chảy rất nhiều máu, kỳ thật cũng chỉ bị thương ngoài da mà thôi.
Nhớ tới bộ dạng lo lắng của phụ thân, cảm giác nôn nóng trong lòng nháy mắt như bị hòa tan.
Hít một hơi thật sâu, thiếu niên mở mắt, chăm chú nhìn nam nhân, bắt đầu thong thả luật động ……
“…… Đi ra ……” Trình Chấn Toàn thống khổ lắc đầu, thanh âm run run rất trầm thấp, cũng không đứt quãng, ngược lại có vẻ chất chứa thống khổ cùng tuyệt vọng.
Đây không phải là sự thật, con hắn sẽ không đối hắn làm loại chuyện này, nam nhân trong lòng tự dối mình, khả chân thật thống khổ cùng sự chuyển động dưới hạ thân kia lại quá mức rõ ràng, như nói cho hắn biết, đây là sự thật.
Ác mộng này chính là sự thật.
Đối với lời nói gần như cầu xin của nam nhân, thiếu niên chỉ im lặng, cúi xuống hôn môi hắn, bàn tay y lần xuống hạ thân, bắt đầu ôn nhu khiêu khích, vỗ về chơi đùa dục tính của hắn.
“Có bao nhiêu nam nhân đã chạm qua ngươi?” Chấn Niệm giương mắt nhìn về phía nam nhân đã giãy dụa tới mức vô lực, đối phương lại chỉ liếc mắt nhìn y một cái rồi quay đầu đi, hiển nhiên không có ý trả lời. Nhất thời hai mắt biến lạnh, thiếu niên nhịn không được cúi xuống cơ bụng rắn chắc của nam nhân, hung hăng cắn một ngụm.
“Ngô!” Nam nhân rên lên một tiếng, mặt mày nhăn lại.
Thiếu niên hết cắn lại liếm lên từng dấu vết đỏ sậm trên người nam nhân, đôi môi lướt qua da thịt ấm áp, từ từ đi xuống, khi thì cắn phệ, khi thì liếm duyện, cho đến khi chui vào giữa hai chân hắn……
Không chút do dự, y hạ thấp tầm mắt, bàn tay nâng cánh mông đối phương, cách một lớp quần mỏng manh liếm lộng thứ đặc trưng nam tính còn chưa thức tỉnh trước mặt ….
Mà hành động của y lại không khác gì sét đánh lên người Trình Chấn Toàn, hắn không dám tin kẻ đang ở giữa hai chân mình là thân sinh đứa con. Giống như một cành cây tùy thời đứt đoạn, toàn thân không thể ức chế, liên tục run rẩy.
Cuối cùng, tại thời điểm thiếu niên cởi quần, tiếp xúc thân thể với hắn, đầu óc nam nhân nhất trướng, rốt cuộc chịu không được, một cước đem thiếu niên đá xuống giường!
Một đôi mắt, hồng đến mức khiến người ta không dám nhìn thẳng……
Là vì tức giận, hay là thương tâm ……
Hắn không phải thật sự không thể phản kháng, chính là không muốn làm bị thương đứa nhỏ sắc mặt còn tái nhợt này…… Khả lần nữa nhường nhịn cũng không có kết quả, chỉ làm sự việc càng ngày càng tệ ……
Nhưng tình cảnh trước mắt lại khiến hắn từ tức giận nhanh chóng chuyển thành thấp thỏm lo lắng.
Bị đá xuống giường, thiếu niên vẫn bảo trì im lặng, đứng lên có chút khó khăn, trên người toàn là những vết máu loang lổ, mà ở chung quanh y chính là những mảnh thuỷ tinh nhỏ của bình truyền dịch bị vỡ nát, hỗn độn phân tán trên mặt đất, mơ hồ có thể thấy được dính nhiều chất lỏng đỏ sậm …
Xoát một cái, chút huyết sắc còn lại trên mặt Trình Chấn Toàn cũng hoàn toàn biến mất, hắn run run bờ môi, ý đồ muốn đứng lên xem xét miệng vết thương trên người đứa con, nhưng dây thừng vẫn như cũ trói chặt hai tay, dùng sức giãy dụa vẫn không có kết quả, trong lúc bối rối thì thấy được nút gọi y tá ở đầu giường, liều mạng muốn ấn nút, lại không thể với tới ……
Nam nhân vội vàng quay đầu nhìn về phía đứa con, đôi môi lại nói không nên lời nói, nuốt nước miếng, dùng ánh mắt ý bảo đứa con mau ấn nút khẩn cấp, nhưng y lại lẳng lặng đứng ở bên giường nhìn hắn, không hề động đậy ……
Nhìn vết máu không ngừng thấm ướt quần áo y, nam nhân nhất thời gấp đến độ rơi nước mắt ……
Sau đó, đứa con lại leo lên giường, cũng không nói một lời liền khóa ngồi ở trên lưng hắn, lấy mảnh vải khỏi miệng hắn, cúi xuống hôn thật mạnh.
Có điểm thô bạo.
“Tiểu Niệm…… Không cần như vậy……” Mùi máu tươi nồng đậm khiến nam nhân rốt cuộc không có khí thế hung hãn như vừa rồi, đau lòng lại bất an né tránh, lại càng bị y hung hăng hôn môi. Dây dưa lặp lại đến mức hô hấp hoàn toàn bị đoạt đi.
“Của ngươi…… Thương…… Ô……” Nụ hôn càng ngày càng sâu khiến ý thức Trình Chấn Toàn dần dần mơ hồ, nước bọt không kịp nuốt xuống theo khóe miệng chảy ra, quần dài không biết từ lúc nào đã bị cởi xuống, chờ hắn khôi phục hô hấp, miễn cưỡng phản ứng lại, Chấn Niệm đã đưa ngón tay thấm đẫm nước bọt tham nhập thân thể hắn……
“…… Dừng tay……” Áp lực thở dốc, trên mặt nam nhân tràn ngập vẻ nan kham cùng thống khổ, còn chưa thanh tỉnh nên hắn chỉ cảm thấy hết thảy tựa như một hồi ác mộng, rốt cuộc không dám dùng sức giãy dụa, chỉ có thể bị thiếu niên chế trụ, bắt lấy hai chân hai chân trần tách ra hai bên.
Ngón tay càng thêm làm càn.
“Sao vậy…… Ngươi còn muốn đá ta xuống sao……” Thiếu niên ách thanh khinh hỏi, thân mình đè lên người hắn, ngón tay đồng thời nhấn sâu vào bên trong……
Nam nhân đau đớn phát run, bối rối phủ nhận, chỉ gắt gao nhớ rõ một việc:“Thương thế của ngươi…… Cần trị liệu…… A!” Nhưng hắn còn chưa nói xong thì đã bị hung khí hưng phấn bừng bừng dưới thân thiếu niên đĩnh nhập.
Nhất thời, trước mắt một mảnh hắc tuyến, trong lòng như có thứ gì đó bắt đầu sụp đổ……
“……” Mà tại thời điểm tiến vào cơ thể nam nhân, Chấn Niệm nhẹ nhàng nhắm lại hai mắt. Ngực, cũng nảy lên một loại cảm giác thỏa mãn nồng đậm. Đến nỗi không còn tâm trí chú ý tới lời nói của nam nhân. Bởi vì y hiểu rõ thương thế của mình, tuy rằng thoạt nhìn chảy rất nhiều máu, kỳ thật cũng chỉ bị thương ngoài da mà thôi.
Nhớ tới bộ dạng lo lắng của phụ thân, cảm giác nôn nóng trong lòng nháy mắt như bị hòa tan.
Hít một hơi thật sâu, thiếu niên mở mắt, chăm chú nhìn nam nhân, bắt đầu thong thả luật động ……
“…… Đi ra ……” Trình Chấn Toàn thống khổ lắc đầu, thanh âm run run rất trầm thấp, cũng không đứt quãng, ngược lại có vẻ chất chứa thống khổ cùng tuyệt vọng.
Đây không phải là sự thật, con hắn sẽ không đối hắn làm loại chuyện này, nam nhân trong lòng tự dối mình, khả chân thật thống khổ cùng sự chuyển động dưới hạ thân kia lại quá mức rõ ràng, như nói cho hắn biết, đây là sự thật.
Ác mộng này chính là sự thật.
Đối với lời nói gần như cầu xin của nam nhân, thiếu niên chỉ im lặng, cúi xuống hôn môi hắn, bàn tay y lần xuống hạ thân, bắt đầu ôn nhu khiêu khích, vỗ về chơi đùa dục tính của hắn.