**** Hàng nóng hổi về với mọi ng lúc hơn 2h sáng đây ạ T.T ******
--------------
”Môi em...
”Giá như tôi có thể ôm em mãi như thế này..”
.
.
---------------/
”Xèo xèo...!” “ Cạch.. Cạch!”
Cô kunoichi tóc hồng bị thức giấc bởi những tia nắng đang xuyên qua cửa sổ....
Lại mơ rồi! Ít nhất cũng phải cho người ta mơ hết chứ!!!!
Cô mơ màng mở mắt.. chạm tay lên môi mình... Lạ quá! Mơ mà cảm giác y như thật thế! Haizzzz đồng hồ báo thức của cô không kêu nhỉ... Sakura với tay lên đầu.. Không thấy?!?
Đây... Là đâu? Hm... Xem nào... Đôi mắt lục bảo đảo quanh một phòng... À thì có cái giường... Cái tủ... Cái bàn và cái gia huy hình uchiha to đùng đối diện dường thôi mà...
Eh?!!!!!!._.!!!! Gi... gia..huy nh... nhà... UCHIHA???? Cô-gái-say-xỉn tối qua chồm dậy! Đừng nói là...
Ọc ~~ ọc ~~~~
Chuỵ dạ dày của cô biểu tình... Mùi thức ăn bên ngoài nhanh chóng hấp dẫn cô gái tóc bù xù =))) Cô len lén bước thật nhẹ ra bếp... Và...
.
.
.
Một chàng trai với mái tóc đen - đeo tạp dề có in hình gia huy gia tộc đang vụng về loay hoay thái mấy lát cà chua
.
Đó là.. Sasuke-kun? Cô gái tóc hồng che miệng... Im lặng tựa vào tường.. Ngắm nhìn một bức tranh đến trong giấc mộng cô cũng không tưởng tượng ra... Một Sasuke trong chiếc tạp dề thật dịu dàng.. Thật gần gũi...
.
” Định đứng đấy đến bao giờ? Mùi sake trên người cậu nồng quá đấy” Giọng nói lạnh lùng quen thuộc vang lên..
Cô kunoichi giật mình, chạy thoắt vào nhà vệ sinh trốn...
.
.
Cô rửa mặt cho tỉnh táo hẳn... Cô vỗ vỗ vào hai bên má mình... Rồi lại gục đầu xuống...
.
Rốt cuộc... Thì hôm qua đã sảy ra chuyện gì???? Tại sao cô lại ở nhà Sasuke????? Shanarooo!!! -Inner Sakura
Sau một hồi vò đầu trong nhà vệ sinh... Cô kunoichi bước ra với khuôn mặt không thể “đau khổ” hơn =))
----
”Cậu ngồi xuống và ăn sáng cùng tôi đi” -Sasuke điềm tĩnh ra lệnh cô gái đang co rúm ở ngoài sân.
Sakura thực sự rất ngại... Nhưng.. Dạ dày cô không cho phép cô bỏ đi =))) Cô tiến lại gần chỗ anh...
Cô ngạc nhiên...
Bữa sáng không quá cầu kì... Nhưng có đầy đủ mọi thứ... Bánh mì nướng ăn kèm với thịt nguội, trứng ốp và một đĩa salad. Nhìn đĩa trứng hơi bị cháy một chút, rồi cô nàng tóc hồng liếc ngay đến chồng vỏ trứng ở gần thùng rác...
”Tôi không giỏi nấu nướng lắm đâu, ăn tạm đi.”
”Không đâu! Không đâu! Cậu làm hết sao Sasuke-kun? Nó rất ngon mà! Cảm ơn cậu rất nhiều” - Cô tóc hồng xua tay, cầm chiếc bánh mì của mình ăn một cách ngon lành..
----im lặng----
.
.
.
Nuốt miếng bánh trong họng... Cuối cùng Sakura cũng chịu mở lời hỏi những điều mà cô “vò đầu” nãy giờ...
”Sasuke... Tại sao... Mình lại ở nhà cậu tối qua...?”
Chàng trai tóc đen dừng gắp miếng cà chua, đưa mắt lên nhìn cô gái đối diện, khoé môi khẽ giật giật..
”Cậu không nhớ gì?”
Sakura gật đầu trong tội lỗi =)) hai tay đan vào nhau lo lắng..
Cô ấy thật sự không nhớ... Cô gái phiền phức này không nhớ những gì xảy ra tối hôm qua? Anh thở dài trong “cay đắng”... Nhưng thôi.. Thế cũng tốt... Anh tự nhủ.. Nhưng trong lòng vẫn có một cảm giác gì đấy rất khó chịu như là.... một chú.. Thất vọng?
” Tối qua có ai đó uống quá nhiều, tôi phải đưa về... Nhưng tôi không biết nhà cậu, bố mẹ cậu cũng đi vắng.. Hn!”
”Xin lỗi vì đã phải phiền cậu! Thật sự xin lỗi!” Cô bối rối, đôi môi lúng túng cứ lắp bắp mãi...
Anh nhìn gương mặt bé nhỏ đang lo sợ như một đứa trẻ có tội kia... Rồi chợt nhìn đôi môi đỏ hồng đang lắp bắp ấy...
.
.
Má anh có 2 vệt hồng hồng dần xuất hiện nhưng cô nàng tóc hồng kia không hề hay biết bởi cô cứ cúi mặt xuống mãi...
.
Tim anh lại đập mạnh hơn.. Chết tiệt!Anh ho khan một tiếng rồi nói:
”Hn... Lần sau đừng uống nhiều nếu cậu không thể. Còn bây giờ mau ăn nốt phần của cậu đi.. Chúng ta còn có nhiệm vụ mới.”
-
”Sasuke-kun vừa... Nhắc mình.. Cậu ấy quan tâm mình? Shanarooooo!!!! “ ( chuỵ Đào sướng quá trời =))))
Cô kunoichi tóc hồng vừa gật đầu vừa mỉm cười để lộ rõ niềm vui của mình...
Anh nhìn cô... Ánh mắt dường như trìu mến hơn... Nụ cười của cô làm anh thấy thật ấm áp..
--------
Vài dòng tâm hự của tác giả:
Tình hình là đây là chap t6 òi, mà lượng vote ít, mọi ng còn chăng thèm cmt góp ý cho mình:( mình viết hay hay viết dở mong mọi ng nhận xét nhé:(( nếu hay thì hãy bấm mấy ngôi sao bé bé kia để động viên cô tác giả “bé nhỏ” này với huhuuu:((((
--------------
”Môi em...
”Giá như tôi có thể ôm em mãi như thế này..”
.
.
---------------/
”Xèo xèo...!” “ Cạch.. Cạch!”
Cô kunoichi tóc hồng bị thức giấc bởi những tia nắng đang xuyên qua cửa sổ....
Lại mơ rồi! Ít nhất cũng phải cho người ta mơ hết chứ!!!!
Cô mơ màng mở mắt.. chạm tay lên môi mình... Lạ quá! Mơ mà cảm giác y như thật thế! Haizzzz đồng hồ báo thức của cô không kêu nhỉ... Sakura với tay lên đầu.. Không thấy?!?
Đây... Là đâu? Hm... Xem nào... Đôi mắt lục bảo đảo quanh một phòng... À thì có cái giường... Cái tủ... Cái bàn và cái gia huy hình uchiha to đùng đối diện dường thôi mà...
Eh?!!!!!!._.!!!! Gi... gia..huy nh... nhà... UCHIHA???? Cô-gái-say-xỉn tối qua chồm dậy! Đừng nói là...
Ọc ~~ ọc ~~~~
Chuỵ dạ dày của cô biểu tình... Mùi thức ăn bên ngoài nhanh chóng hấp dẫn cô gái tóc bù xù =))) Cô len lén bước thật nhẹ ra bếp... Và...
.
.
.
Một chàng trai với mái tóc đen - đeo tạp dề có in hình gia huy gia tộc đang vụng về loay hoay thái mấy lát cà chua
.
Đó là.. Sasuke-kun? Cô gái tóc hồng che miệng... Im lặng tựa vào tường.. Ngắm nhìn một bức tranh đến trong giấc mộng cô cũng không tưởng tượng ra... Một Sasuke trong chiếc tạp dề thật dịu dàng.. Thật gần gũi...
.
” Định đứng đấy đến bao giờ? Mùi sake trên người cậu nồng quá đấy” Giọng nói lạnh lùng quen thuộc vang lên..
Cô kunoichi giật mình, chạy thoắt vào nhà vệ sinh trốn...
.
.
Cô rửa mặt cho tỉnh táo hẳn... Cô vỗ vỗ vào hai bên má mình... Rồi lại gục đầu xuống...
.
Rốt cuộc... Thì hôm qua đã sảy ra chuyện gì???? Tại sao cô lại ở nhà Sasuke????? Shanarooo!!! -Inner Sakura
Sau một hồi vò đầu trong nhà vệ sinh... Cô kunoichi bước ra với khuôn mặt không thể “đau khổ” hơn =))
----
”Cậu ngồi xuống và ăn sáng cùng tôi đi” -Sasuke điềm tĩnh ra lệnh cô gái đang co rúm ở ngoài sân.
Sakura thực sự rất ngại... Nhưng.. Dạ dày cô không cho phép cô bỏ đi =))) Cô tiến lại gần chỗ anh...
Cô ngạc nhiên...
Bữa sáng không quá cầu kì... Nhưng có đầy đủ mọi thứ... Bánh mì nướng ăn kèm với thịt nguội, trứng ốp và một đĩa salad. Nhìn đĩa trứng hơi bị cháy một chút, rồi cô nàng tóc hồng liếc ngay đến chồng vỏ trứng ở gần thùng rác...
”Tôi không giỏi nấu nướng lắm đâu, ăn tạm đi.”
”Không đâu! Không đâu! Cậu làm hết sao Sasuke-kun? Nó rất ngon mà! Cảm ơn cậu rất nhiều” - Cô tóc hồng xua tay, cầm chiếc bánh mì của mình ăn một cách ngon lành..
----im lặng----
.
.
.
Nuốt miếng bánh trong họng... Cuối cùng Sakura cũng chịu mở lời hỏi những điều mà cô “vò đầu” nãy giờ...
”Sasuke... Tại sao... Mình lại ở nhà cậu tối qua...?”
Chàng trai tóc đen dừng gắp miếng cà chua, đưa mắt lên nhìn cô gái đối diện, khoé môi khẽ giật giật..
”Cậu không nhớ gì?”
Sakura gật đầu trong tội lỗi =)) hai tay đan vào nhau lo lắng..
Cô ấy thật sự không nhớ... Cô gái phiền phức này không nhớ những gì xảy ra tối hôm qua? Anh thở dài trong “cay đắng”... Nhưng thôi.. Thế cũng tốt... Anh tự nhủ.. Nhưng trong lòng vẫn có một cảm giác gì đấy rất khó chịu như là.... một chú.. Thất vọng?
” Tối qua có ai đó uống quá nhiều, tôi phải đưa về... Nhưng tôi không biết nhà cậu, bố mẹ cậu cũng đi vắng.. Hn!”
”Xin lỗi vì đã phải phiền cậu! Thật sự xin lỗi!” Cô bối rối, đôi môi lúng túng cứ lắp bắp mãi...
Anh nhìn gương mặt bé nhỏ đang lo sợ như một đứa trẻ có tội kia... Rồi chợt nhìn đôi môi đỏ hồng đang lắp bắp ấy...
.
.
Má anh có 2 vệt hồng hồng dần xuất hiện nhưng cô nàng tóc hồng kia không hề hay biết bởi cô cứ cúi mặt xuống mãi...
.
Tim anh lại đập mạnh hơn.. Chết tiệt!Anh ho khan một tiếng rồi nói:
”Hn... Lần sau đừng uống nhiều nếu cậu không thể. Còn bây giờ mau ăn nốt phần của cậu đi.. Chúng ta còn có nhiệm vụ mới.”
-
”Sasuke-kun vừa... Nhắc mình.. Cậu ấy quan tâm mình? Shanarooooo!!!! “ ( chuỵ Đào sướng quá trời =))))
Cô kunoichi tóc hồng vừa gật đầu vừa mỉm cười để lộ rõ niềm vui của mình...
Anh nhìn cô... Ánh mắt dường như trìu mến hơn... Nụ cười của cô làm anh thấy thật ấm áp..
--------
Vài dòng tâm hự của tác giả:
Tình hình là đây là chap t6 òi, mà lượng vote ít, mọi ng còn chăng thèm cmt góp ý cho mình:( mình viết hay hay viết dở mong mọi ng nhận xét nhé:(( nếu hay thì hãy bấm mấy ngôi sao bé bé kia để động viên cô tác giả “bé nhỏ” này với huhuuu:((((