Ánh lửa bùng lên làm xua tan đi cái lạnh thấu xương ở rừng Oro...
Sau khi ăn xong, trời đã về đêm. Cái giá lạnh làm Sakura run rẩy, trán cô nóng lên... Có vẻ như.. Cô hơi sốt vì còn một chút nọc độc trong cơ thể.
Sasuke lấy trong túi mình ra một chiếc áo choàng, trùm lên đầu cô:
- “Đây. Chiếc áo này đám lửa sẽ giữ ấm cậu. Còn bây giờ thì ngủ sớm đi. Cậu cần nghỉ ngơi”
- Sakura đã quá mệt để có thể nói gì... Cô ngoan ngoãn nằm xuống, dụi đầu vào chiếc áo.
.
Mùi hương của Sasuke-kun.....
.
Cơn sốt nhẹ làm cô đi vào giấc ngủ nhanh chóng..
.
Chàng trai Uchiha vẫn ngồi đó, anh mắt luôn hướng về cô gái đang say ngủ kia như sợ... cô sẽ biến mất khỏi tầm mắt anh... sẽ bị thương nếu anh không ở bên cạnh...
.
Chợt... Người Sakura khẽ run lên, trán cô đổ mồ hôi nhiều hơn, cô thở hắt ra khó nhọc...
- Sasuke vội đặt tay lên trán cô.. Nóng quá!...
Anh đắp một chiếc khăn ướt mỏng lên trán cô. Kiểm tra nhịp mạch của cô... Nhanh hơn bình thương... Có lẽ là cái giá lạnh của khu rừng đã làm cơn sốt nghiêm trọng hơn. Đôi môi cô tím lại, bàn tay của cô cũng lạnh ngắt.
Cô ấy cần được sưởi ấm... Vậy thì...
Anh tiến sát lại gần cô, hơi nhấc người cô lên... Rồi vòng tay ôm cô vào lòng.. Anh dùng hơi ấm của mình... Cơ thể nam tính của mình để bảo vệ cho cô gái tóc hồng bé nhỏ kia.
- Vẫn là mùi hương nhẹ nhàng quen thuộc của mái tóc hồng.... Anh nhắm mắt lại và cảm nhận ( Ệt Sặc-kun lợi dụng k khác gì chuỵ Đào T.T)
Người cô gái bé nhỏ trong tay anh lại run lên lần nữa... Anh siết chặt cô hơn trong lòng mình... Ánh mắt sâu đen tuyền khi không có sharingan hay rinnegan cũng rung theo mỗi nhịp thở của cô...
Tất cả những gì anh nghĩ lúc này... Tất cả đó là... Bảo vệ Sakura... Anh muốn bảo vệ cô... Muốn được che chở cho cô như lúc này...
” Em sẽ không sao đâu, vì có tôi ở đây rồi, tôi sẽ luôn bảo vệ em, Sakura..” Anh thì thầm vào tai cô rồi bất giác... Môi anh chạm nhẹ vào trán cô... Đặt lên đó một nụ hôn thật ngọt ngào..
Sasuke cũng ngạc nhiên vì hành động của mình... Anh... Đã làm gì thế này? Chàng trai tóc đen thấy thật bối rối nhưng vẫn cứ ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp đang nằm gọn trong vòng tay mình...
-------------
Yêu ròi mà còn giả bộ ko nhận ra 〰.〰 Tsun thí mồ à!!!! Ngố quá Sặc ca ơi =))
~~~ Vâng như đã nói đây là một chap rất “ấm” ạ:)) Có bạn hỏi mình sao k cho nv tiến triển nhanh lên, hay mau mau để 2 anh chị “hâm nóng” luôn =))) các cậu cứ từ từ vì đọc gaiden các cậu vẫn thấy Sặc-kun nó tsun vãi mèo ra =))) nhưng mấy chap nữa a nhà xác định rồi thì dữ con nhà bà dội luôn đấy ạ!
Vì thế các đừng bở rơi đứa con này của mình nhaaa:(( cảm ơn vì đã thg yêu và ủng hộ e nó ạ
Sau khi ăn xong, trời đã về đêm. Cái giá lạnh làm Sakura run rẩy, trán cô nóng lên... Có vẻ như.. Cô hơi sốt vì còn một chút nọc độc trong cơ thể.
Sasuke lấy trong túi mình ra một chiếc áo choàng, trùm lên đầu cô:
- “Đây. Chiếc áo này đám lửa sẽ giữ ấm cậu. Còn bây giờ thì ngủ sớm đi. Cậu cần nghỉ ngơi”
- Sakura đã quá mệt để có thể nói gì... Cô ngoan ngoãn nằm xuống, dụi đầu vào chiếc áo.
.
Mùi hương của Sasuke-kun.....
.
Cơn sốt nhẹ làm cô đi vào giấc ngủ nhanh chóng..
.
Chàng trai Uchiha vẫn ngồi đó, anh mắt luôn hướng về cô gái đang say ngủ kia như sợ... cô sẽ biến mất khỏi tầm mắt anh... sẽ bị thương nếu anh không ở bên cạnh...
.
Chợt... Người Sakura khẽ run lên, trán cô đổ mồ hôi nhiều hơn, cô thở hắt ra khó nhọc...
- Sasuke vội đặt tay lên trán cô.. Nóng quá!...
Anh đắp một chiếc khăn ướt mỏng lên trán cô. Kiểm tra nhịp mạch của cô... Nhanh hơn bình thương... Có lẽ là cái giá lạnh của khu rừng đã làm cơn sốt nghiêm trọng hơn. Đôi môi cô tím lại, bàn tay của cô cũng lạnh ngắt.
Cô ấy cần được sưởi ấm... Vậy thì...
Anh tiến sát lại gần cô, hơi nhấc người cô lên... Rồi vòng tay ôm cô vào lòng.. Anh dùng hơi ấm của mình... Cơ thể nam tính của mình để bảo vệ cho cô gái tóc hồng bé nhỏ kia.
- Vẫn là mùi hương nhẹ nhàng quen thuộc của mái tóc hồng.... Anh nhắm mắt lại và cảm nhận ( Ệt Sặc-kun lợi dụng k khác gì chuỵ Đào T.T)
Người cô gái bé nhỏ trong tay anh lại run lên lần nữa... Anh siết chặt cô hơn trong lòng mình... Ánh mắt sâu đen tuyền khi không có sharingan hay rinnegan cũng rung theo mỗi nhịp thở của cô...
Tất cả những gì anh nghĩ lúc này... Tất cả đó là... Bảo vệ Sakura... Anh muốn bảo vệ cô... Muốn được che chở cho cô như lúc này...
” Em sẽ không sao đâu, vì có tôi ở đây rồi, tôi sẽ luôn bảo vệ em, Sakura..” Anh thì thầm vào tai cô rồi bất giác... Môi anh chạm nhẹ vào trán cô... Đặt lên đó một nụ hôn thật ngọt ngào..
Sasuke cũng ngạc nhiên vì hành động của mình... Anh... Đã làm gì thế này? Chàng trai tóc đen thấy thật bối rối nhưng vẫn cứ ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp đang nằm gọn trong vòng tay mình...
-------------
Yêu ròi mà còn giả bộ ko nhận ra 〰.〰 Tsun thí mồ à!!!! Ngố quá Sặc ca ơi =))
~~~ Vâng như đã nói đây là một chap rất “ấm” ạ:)) Có bạn hỏi mình sao k cho nv tiến triển nhanh lên, hay mau mau để 2 anh chị “hâm nóng” luôn =))) các cậu cứ từ từ vì đọc gaiden các cậu vẫn thấy Sặc-kun nó tsun vãi mèo ra =))) nhưng mấy chap nữa a nhà xác định rồi thì dữ con nhà bà dội luôn đấy ạ!
Vì thế các đừng bở rơi đứa con này của mình nhaaa:(( cảm ơn vì đã thg yêu và ủng hộ e nó ạ